1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trăng sáng và em - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ngày nào kug ntn dân tình sống sao
      Phận FA khổ thế đấy
      Mạc Thanh Vy thích bài này.

    2. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chương 38:
      Edit: Thanh Vy


      Bình thường Chu Lẫm nhiều, nhưng khi ở nhà, bầu khí trong ba phòng lập tức sinh động hơn nhiều.

      “Chú Chu, lần này chú bắt người xấu như thế nào?”

      Lâm Nguyệt chuẩn bị cơm sáng, ở phòng khách, Phó Nam đuổi theo chú Chu hỏi thăm về vụ án. Lâm Nguyệt cũng tò mò, trộm vểnh tai nghe.

      “Bí mật.” Chu Lẫm ngồi dựa vào ghế ở bàn ăn, tầm mắt hề rời khỏi bạn trong bếp. thích mặc quần áo sáng màu, sườn mặt trắng nõn thanh tú, đưa lưng về phía thái rau, dây lưng tạp dề phác họa nên đường cong phần eo mảnh khảnh, dưới làn váy dài lộ ra đoạn cẳng chân trơn bóng cân xứng.

      Chu Lẫm nhìn chằm chằm chân bạn , tay lại ngứa, nhớ lại tối hôm qua sờ được lần, khiến lòng nhộn nhạo.

      Bạn học bên tai ngừng kêu “Chú Chu”, rốt cuộc Chu Lẫm cũng nhìn về phía thằng bé.

      Phó Nam bò đến trong ngực chú Chu, chờ mong cười: “Chú Chu, cháu muốn chơi công viên giải trí.”

      Chu Lẫm nâng mắt nhìn bạn trong bếp.

      Lâm Nguyệt chuyên tâm xào rau, nghe thấy Phó Nam , nhưng nghĩ gì, dù sao Phó Nam muốn chỗ nào cũng đồng ý.

      Chu Lẫm lại có tính toán khác. Thời điểm bận rộn rất nhiều, hơn nữa có quy luật, độc thân sao, bây giờ có bạn , Chu Lẫm muốn dành thời gian nghỉ ngơi còn thừa cho , tận lực bù đắp cho . Hai người vừa mới nhau, tuy rằng ôm hôn, nhưng tình cảm còn chưa ổn định, về phía bên này cực kỳ vững chắc, Lâm Nguyệt bên kia lại có thể thay đổi, trong văn phòng phải còn có thầy giáo dạy toán lớp 1 đẹp trai nhất trong truyền thuyết sao?

      Dù Chu Lẫm có kinh nghiệm đương cũng biết nam nữ phải thường xuyên hẹn hò, dành thời gian riêng bồi dưỡng tình cảm.

      “Chú mệt, muốn ra cửa, cháu chơi với bạn .” Sờ đầu bạn học , Chu Lẫm mệt mỏi , cực kỳ đứng đắn.

      Phó Nam có chút thất vọng, nhưng thấy chú Chu mệt như vậy, bạn học rất hiểu chuyện, dây dưa với chú Chu nữa, ngoan ngoãn ngồi ở ghế bên cạnh. Lòng dạ phụ nữ tinh tế, biết Phó Nam là đứa trẻ nhạy cảm, Chu Lẫm vừa từ chối, Lâm Nguyệt lập tức quay đầu lại quan sát Phó Nam. Cánh tay của Phó Nam để bàn, phát giáo nhìn tới đây, đứa bé sáu tuổi hơi hé miệng , đôi mắt sáng lấp lánh nhìn giáo, lanh lợi muốn gì đó lại thôi.

      Lâm Nguyệt nháy mắt hiểu, ôn nhu : “Ăn cơm xong, giáo đưa Nam Nam .”

      Chu Lẫm quả vất vả, cuối tuần rất thanh nhàn.

      Đạt được nguyện vọng, Phó Nam vui vẻ cực kỳ, Chu Lẫm nhắm mắt lại, trái tim mệt mỏi, bên ngoài có tổ trưởng đẹp trai như hổ rình mồi, bên trong còn có cái bóng đèn 100W tỏa sáng lấp lánh, chỉ muốn yên ổn chuyện đương, vì sao lại khó như vậy?

      Bữa sáng kết thúc, Lâm Nguyệt thu dọn phòng bếp xong, nắm tay Phó Nam chào tạm biệt: “Bọn em đây, giữa trưa về, ngủ thêm .”

      Chu Lẫm u nhìn chằm chằm .

      Trải qua đêm nghỉ ngơi chỉnh đốn, người đàn ông cao lớn cường tráng lại khôi phục tinh thần, đôi mắt đen sắc bén mát lạnh. Vừa rồi mệt mỏi, Lâm Nguyệt đương nhiên tin, nhưng mà lúc này đối diện đôi mắt có thâm ý khác kia, Lâm Nguyệt sửng sốt, bất giác lĩnh ngộ được nguyên nhân chân chính khiến Chu Lẫm từ chối bạn học .

      Lâm Nguyệt cúi đầu, ngượng ngùng đối mặt với , giống như phụ lòng vậy.

      “Công viên giải trí đông người chen chúc, chú vẫn cùng hai người thôi.” Chu Lẫm phen bế bạn học lên, khi qua bên người Lâm Nguyệt, bàn tay to nhanh chóng nhéo lỗ tai , giống như trừng phạt.

      Lâm Nguyệt sờ vành tai cười.

      Phó Nam thích giáo ôn nhu, nhưng chơi nó càng thích dán lấy chú Chu cường tráng mạnh mẽ hơn, tay bắt lấy bàn tay to của chú Chu chạy khắp nơi, mệt mỏi lại bắt chú Chu ôm. Chu Lẫm đương nhiên ghét bạn học , chỉ là nhiều lần muốn vụng trộm nắm tay Lâm Nguyệt đều bị Phó Nam vô tình phá hủy, mặt Chu Lẫm liền đen.

      “Chú Chu, cháu muốn ăn kem ly.” Ngồi tàu lượn siêu tốc xong, Phó Nam cảm thấy mỹ mãn, bắt đầu đòi ăn.

      “Cùng thôi.” Chu Lẫm dùng tay bế bạn học , nhìn Lâm Nguyệt .

      Lâm Nguyệt cười đuổi theo.

      Phía trước là đội ngũ xếp hàng khá dài, Chu Lẫm buông Phó Nam xuống, để Lâm Nguyệt đứng gần Phó Nam, lại vòng ra phía sau Lâm Nguyệt. Bên cạnh có nhiều người, Lâm Nguyệt chuyên tâm đứng cùng thằng bé, đột nhiên bả vai xuất bàn tay to, tự chủ dịch người từ bên cạnh Phó Nam về phía sau. Còn chưa có phản ứng tiếp, Chu Lẫm lại cầm lấy tay đặt lên vai Phó Nam, Phó Nam cho rằng giáo muốn ôm nó, chủ động dựa vào phía sau, đầu dựa sát vào bụng của .

      Lâm Nguyệt mơ hồ đỡ bả vai học sinh, vừa muốn quay đầu lại hỏi Chu Lẫm, người đàn ông cao lớn đột nhiên dựa tới gần, ngực chạm vào vai , giọng trầm thấp vang bên tai: “Thích ăn vị gì?”

      Nhìn từ phía sau, xinh mặc váy trắng có chút mệt mỏi, làm nũng dựa vào ngực người đàn ông, còn vẻ mặt ta tuấn mỹ sủng nịch.

      Lỗ tai Lâm Nguyệt nóng lên, hóa ra Chu Lẫm sắp xếp nhiều như vậy là vì chút tiếp xúc cơ thể này.

      Bỗng nhiên nghĩ đến việc tăng ca ba đêm, chỉ có hai tiếng ngủ giường của , chỉ đơn thuần là cái ôm im lặng, nghĩ đến sáng nay dối bạn học , cũng là vì tạo cơ hội để hai người ở chung chỗ.

      Lâm Nguyệt đỏ mặt giơ tay chỉ loại kem ly, sau đó tự nhiên rũ cánh tay xuống, để vai Phó Nam nữa. Đây là cố ý, người đàn ông phía sau quả nhiên nhìn được cơ hội, bàn tay to nhanh chóng cầm lấy tay non mịn của , vừa sờ vừa nắn, trong lòng bàn tay như có lửa nóng.

      Có người thấy, nhưng đôi vợ chồng trẻ ân ái đưa con ra ngoài chơi, cầm tay nhau cũng là bình thường.

      Ăn kem xong, ba người lại chơi thêm hai trò nữa, sau đó để Phó Nam chọn nhà hàng, ăn cá nướng. Chỗ ngồi bốn người, Lâm Nguyệt ngồi cạnh Phó Nam ở bên, thuận tiện chăm sóc, Chu Lẫm ngồi đối diện gắp đồ ăn cho Phó Nam, lại gắp miếng cho vào bát Lâm Nguyệt.

      Phó Nam thấy, miệng ngậm đôi đũa, cảm thấy có chỗ nào đó đúng.

      Rất nhanh, Chu Lẫm lại gắp cho Lâm Nguyệt lần nữa.

      Lâm Nguyệt yên lặng ăn, Phó Nam rốt cuộc biết chỗ nào đúng rồi, kỳ quái nhìn chú Chu: “Chú Chu trước kia mặc kệ giáo.”

      Trước kia chú Chu chỉ gắp đồ ăn cho nó, nếu là thịt tôm cua khó bóc nó lại chia cho giáo.

      Chu Lẫm nhìn chằm chằm bạn học , nhàng cười: “Trước kia ấy là giáo của cháu, bây giờ ấy là bạn chú.”

      Đột ngột ra như vậy, Lâm Nguyệt ngẩng đầu, Chu Lẫm chuyển ánh mắt, đắc ý nhìn .

      Lâm Nguyệt để ý tới nữa, cụp mắt nhìn đũa.

      Phó Nam há miệng, nhìn nhìn giáo, lại nhìn nhìn chú Chu, ngốc: “ giáo, và chú Chu hẹn hò ạ?”

      Chú Chu vừa đen vừa xấu, bình thường cũng đối xử tốt với giáo, thích chuyện cũng chẳng thích cười, tại sao giáo lại ở bên chú Chu chứ?

      Phó Nam hiểu nổi.

      Lâm Nguyệt ừ tiếng, xem như thừa nhận.

      “Bọn chú hẹn hò, cháu vui sao?” Chu Lẫm buông đũa nghiêm túc hỏi Phó Nam. Tiểu tử thúi này, sớm muốn hỏi ràng, bao ăn bao ở bao đón bao đưa, có lần bạn học bị táo bón vẫn là chạy tới tiệm thuốc mua thuốc khai đường tắc, vì sao thằng này trước sau chỉ coi trọng thầy giáo toán học với bác sĩ Từ, chứ nghĩ tới đem giáo sánh đôi với ?

      Phó Nam nhìn , bĩu môi, cúi đầu chọc cá.

      Chu Lẫm tức giận, bạn học này có ý gì?

      Lâm Nguyệt bất động thanh sắc nhìn hai người, tuy nhiên cũng hiếu kỳ Phó Nam rốt cuộc nghĩ như thế nào.

      Phó Nam đương nhiên có lý do của nó, hừ : “Chú Chu hề đối tốt với giáo chút nào.”

      Lâm Nguyệt sửng sốt.

      Chu Lẫm liếc nhìn cái, phục: “Chỗ nào tốt?”

      Phó Nam nghiêng đầu nghĩ, bắt đầu liệt kê: “ giáo bị chủ nhà đuổi , cháu muốn đưa về đây ở, mới đầu chú chịu, sau đó mới lại đồng ý… giáo nấu cơm quét nhà chú cũng chưa từng cảm ơn … Mỗi ngày giáo đưa cháu học rồi lại tan học, tàu điện ngầm cực kỳ đông, chú cũng tới đón giáo… Bác sỹ Từ tặng giáo hoa hồng, thầy Trình mời xem phim, chú làm được cái gì?”

      Bạn học càng càng có khí thế, Chu Lẫm bị hỏi tới nghẹn họng.

      Tim Lâm Nguyệt nhảy loạn, càng để ý hai câu cuối của Phó Nam hơn, xem mặt với bác sỹ Từ hoàn toàn là vì bị Vương Tả tác hợp, xem phim cùng Trình Cẩn Ngôn là hoạt động của tổ toán học, Tưởng Tư Di, Hà Tiểu Nhã đều ở đó. Nhưng giữa nam nữ, vẫn lo Chu Lẫm ghen.

      Chu Lẫm ghen, chỉ là nghe Phó Nam như vậy, đột nhiên cảm thấy đối với Lâm Nguyệt chưa tốt, ngay cả theo đuổi cũng có, đều là cưỡng ép . nhìn về phía Lâm Nguyệt, vừa lúc đối diện đôi mắt trong suốt của , hình như lo lắng gì đó.

      Chu Lẫm ho khan, với Phó Nam: “Cháu đúng, chú sửa!”

      Còn phải chỉ là tặng hoa, xem phim thôi sao? cũng làm!

      Phó Nam vẫn bĩu môi như cũ, vẻ mặt “Cháu tin chú Chu đâu”.

      Lời Chu Lẫm vừa chuyển, lại chỉ vào Lâm Nguyệt, trịnh trọng cảnh cáo bạn học : “ giáo cháu chỉ có bạn trai là chú, bắt đầu từ hôm nay, được lại tác hợp với thầy Trình hay chú Từ nào hết, nhân lúc còn sớm phải quên hết.”

      Phó Nam thèm sợ, cầm cái bát hừ: “Bây giờ cháu , ngày nào đó chú và giáo chia tay, cháu lại tiếp tục ủng hộ thầy Trình.”

      Chu Lẫm nhướng mày: “Muốn ăn đòn phải ?”

      Phó Nam lập tức cáo trạng: “ giáo nhìn , chú Chu muốn đánh con!”

      Lâm Nguyệt rốt cuộc nhịn cười được nữa, tự mình gắp đồ ăn cho hai người: “Được rồi, ăn cơm .”

      xong lại trừng mắt với Chu Lẫm, đường đường là cảnh sát, còn so đo với học sinh tiểu học làm cái gì chứ?

      Thằng bé tức , bạn công bằng, Chu Lẫm hừ , cúi đầu ăn cơm.

      Chờ đấy, tới chỗ có ai, xem đòi lại như thế nào.

      Buổi chiều về nhà, Phó Nam vội vàng chui vào phòng vệ sinh. Chu Lẫm tận dụng mọi thứ, tay đóng cửa, tay túm chặt bạn hề phòng bị gì áp lên tường, cúi đầu vội vàng hôn sâu. Lâm Nguyệt hoảng, sợ bị Phó Nam nhìn thấy, lần đầu tiên có ý đồ đẩy ra, lại bị Chu Lẫm dùng tay nắm chặt giơ lên đỉnh đầu, thân hình rắn chắc ép tới ngày càng chặt chẽ, nụ hôn ngày càng dùng sức.

      phút, hai phút, phòng vệ sinh cách vách truyền đến tiếng xả nước.

      Tâm Lâm Nguyệt căng thẳng, lại đẩy lần nữa.

      Chu Lẫm mặc kệ, hôn càng sâu hơn, nghe tiếng Phó Nam rửa tay bên trong xong, lúc này mới buông môi Lâm Nguyệt ra. Mở to mắt, thấy mặt đỏ bừng, đôi mắt ngập nước trừng mắt với , xấu hổ nhiều hơn tức giận, bờ môi đỏ tươi phiếm tầng nước ái muội, đó là do hôn ra.

      “Buổi tối tiếp tục.” Ngay trước khi thằng bé ra, Chu Lẫm đúng lúc rút lui, ánh mắt vẫn dính ở môi .

      Khóe mắt thấy Phó Nam lộ mặt, Lâm Nguyệt nhanh chóng xoay người, che giấu ửng hồng mặt, tim đập thình thịch, đôi môi tê dại.

      giáo ơi?” Phó Nam ngây thơ hỏi.

      , chơi trò chơi .” Chu Lẫm bế bạn học lên, sung sướng về phía phòng khách.

      Dáng vẻ quyến rũ mê người, chỉ mình có thể xem.

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Vừa đen vừa xấu, nhưng mà giáo thích nha Nam Nam à! :v

    4. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chương 39:
      Edit: Thanh Vy


      Tình hình chung sống sau khi xác định quan hệ có biến hóa lớn.

      Hồi còn học, nam sinh thích nữ sinh cùng nhau học, cùng nhau ăn cơm, ăn xong tản bộ nắm tay nhau ngọt ngào, nếu có thể trốn vào trong rừng cây hôn trộm mấy cái, đó chính là phúc lợi lớn nhất rồi. Nhưng đối với người làm, thân thể tâm lý đều phát triển thành thục, tính kích thích cũng tăng lên, có chỗ nào là hấp dẫn.

      Màn đêm buông xuống, Chu Lẫm dựa người ban công, cả người trong bóng đêm, chỉ có điếu thuốc kẹp giữa ngón tay lập lòe ánh sáng.

      hít hơi, mắt đen trước sau chỉ nhìn chằm chằm vào ngồi xem phim hoạt hình sô pha với bạn học .

      Với , bây giờ Lâm Nguyệt giống như bữa tiệc lớn có màu sắc và hương vị đều rất mê người, thèm, thèm muốn chết, tuy nguyện ý kiềm chế nhưng ở ngay trước mắt, chỉ cách đoạn như vậy, hình như còn có thể ngửi được hương thơm người .

      Chu Lẫm nghiêng đầu, phun ra vòng khói, lại nhìn đồng hồ, 8 rưỡi.

      Ngực bốc lên ngọn lửa, Chu Lẫm muốn nhịn nữa, sáng công viên giải trí, chiều chơi trò chơi, tối còn phải chia thời gian xem mấy tập phim hoạt hình nhàm chán cho Phó Nam, ngày cuối tuần như vậy là tận tình tận nghĩa với bạn học lắm rồi.

      “Ngày mai là thứ hai, ngủ sớm chút .” Ấn tắt tàn thuốc rồi ném vào thùng rác, Chu Lẫm trực tiếp tắt đèn phòng khách.

      Lâm Nguyệt và Phó Nam đồng thời quay đầu lại, thấy thân hình cao lớn của đứng trước huyền quan, ánh sáng từ màn hình tinh thể lỏng hắt khuôn mặt lạnh lùng, cả người tản ra hơi thở ngỗ nghịch cường thế. Trong nháy mắt, Lâm Nguyệt nghĩ tới huấn luyện viên nghiêm túc hồi học quân , Phó Nam nghĩ tới chủ nhiệm lớp nghiêm mặt răn dạy.

      Nhưng đây là chú Chu, Phó Nam lại nhìn TV, giọng tranh thủ: “Lại xem tập nữa được ạ?”

      “Đánh răng .” Chu Lẫm trực tiếp đưa ra chỉ thị tiếp theo.

      Phó Nam bĩu môi, vẫn còn ôm hi vọng nhìn về phía giáo.

      So với chú Chu uy nghiêm, Lâm Nguyệt chính là con thỏ, hơn nữa dạy dỗ học sinh nên ngủ sớm là Chu Lẫm có lý, Lâm Nguyệt đương nhiên đối nghịch với , sờ đầu Phó Nam cười dỗ thằng bé nên nghe lời.

      Phó Nam thất vọng thở ra, nhìn TV lần cuối, ngoan ngoãn vào phòng vệ sinh.

      Lâm Nguyệt thuận tay tắt TV, đèn phòng vệ sinh sáng lên, phòng ngủ bên kia có thể thấy đường. Chu Lẫm dựa vào cửa giám sát Phó Nam đánh răng, đưa lưng về phía phòng khách bên này, Lâm Nguyệt rời khỏi sô pha, tùy ý chỉnh lại váy, chuẩn bị về phòng rửa mặt. Bài ngày mai soạn xong rồi, trước khi ngủ xem lại lần là được.

      đến gần, có chút khẩn trương, cúi đầu chuẩn bị qua, bạn trai đưa lưng về phía đột nhiên duỗi tay ra, lòng bàn tay nhàng chống lên tường phòng ngủ phụ đối diện, cánh tay rắn chắc thon dài tựa như chướng ngại vật ngăn trước mặt .

      Mặt Lâm Nguyệt nóng lên.

      làm như có việc gì, nhắc nhở bạn học : “Đánh thêm hai lần.”

      Bên trong truyền đến tiếng Phó Nam mơ hồ già mồm: “Đánh sạch rồi!”

      Chu Lẫm hừ tiếng, thân thể tùy ý quay lại, mặt nhìn về phía của .

      Hơi thở mạnh mẽ thể coi của tràn tới, Lâm Nguyệt theo bản năng muốn trốn tránh, kết quả là vừa mới nhấc chân, dùng bước vượt qua tới, hai tay nắm lấy bả vai nhàng xoay, liền hướng Lâm Nguyệt vào chỗ tối, Chu Lẫm từ phía sau ôm lấy eo , bên tai : “Ngồi sô pha chờ .”

      xong hơi đẩy về phía trước.

      Lâm Nguyệt thể khống chế về phía phòng khách, tầm mắt lửa nóng của bạn trai như kim đâm, cắn môi, chậm rãi trở về.

      Tận mắt nhìn thấy ngồi xuống, thân ảnh xinh bị chỗ tựa lưng của sô pha ngăn trở lại, Chu Lẫm mới vừa lòng, cười cười đưa bạn học về phòng ngủ. Để đề phòng chuồn về phòng ngủ chính, Chu Lẫm để lại cửa, đợi Phó Nam bò lên giường cởi quần áo, ngồi xuống bên cạnh, thầm lưu ý cửa.

      (Editor: Nếu mà Lâm Nguyệt chạy về phòng chú Chu vọt ra bắt lấy người ngay hay sao? :v)

      “Chú Chu, cháu có điều muốn với chú.” Chui vào ổ chăn, Phó Nam vẫy tay với , muốn thầm.

      Đôi mắt thằng bé đen nhánh sáng lấp lánh, Chu Lẫm cúi người, mặt biểu cảm nghe.

      Phó Nam nhìn cửa, đột nhiên ngồi dậy, tay che miệng, sau đó bám vào vai chú Chu, vào lỗ tai chú: “Chú Chu, chú phải đối xử tốt với giáo, đừng để giáo bị người khác cướp mất.”

      Chu Lẫm ngoài ý muốn, vui sướng hỏi: “ thích thầy Trình nữa à?”

      Phó Nam lắc đầu, tiếp tục thổi khí vào tai chú Chu: “Thích, nhưng cháu muốn giáo dọn tới nhà thầy Trình, chú Chu hẹn hò với giáo mỗi ngày cháu đều có thể gặp .”

      Chu Lẫm mím môi, tiểu tử thúi hóa ra là vì chính nó, còn tưởng rằng thằng thông suốt rồi, phát ra chú Chu mới là tốt nhất, là bạn trai thích hợp nhất với giáo nó.

      “Vậy nếu giáo có nhà riêng của , chú và thầy Trình cùng theo đuổi ấy, cháu theo ai?” Chu Lẫm thấp giọng hỏi.

      Phó Nam chớp chớp mắt, cười hắc hắc, lại nằm giường .

      Chu Lẫm tức giận chụp lấy mông của thằng bé, khẳng định là nó có ý kia rồi.

      Phó Nam trốn vào chăn, thông minh tung ra điều kiện: “Chú đừng quản cháu xem TV nữa cháu theo chú.”

      Chu Lẫm “À”, giơ tay tắt đèn, lạnh lùng : “Ngủ, ngày mai dậy nổi xem chú xử lý cháu như nào.”

      Phó Nam lên tiếng.

      Chu Lẫm kéo cửa lại, dựa vào ngoài cửa nghe ngóng hai phút, xác định được bạn học thành nằm yên nhúc nhích, lúc này mới xoay người, thuận tay tắt đèn phòng vệ sinh. Rèm ngoài ban công sớm kéo lại, nguồn sáng duy nhất biến mất, phòng khách lập tức chìm vào mảnh tối tăm.

      Lâm Nguyệt khẩn trương tới đổ mồ hôi trong lòng bàn tay, lặng lẽ dịch sang bên cạnh ghế sô pha.

      Ngồi chỗ nào cũng thế, Chu Lẫm tới an vị bên cạnh , đùi hai người dựa sát vào nhau, ngồi gần làm cho ghế lún xuống, Lâm Nguyệt cũng lún theo, nửa người tự nhiên nghiêng về phía . Lâm Nguyệt vội bám lấy ghế sô pha, mới vừa ổn lại, bạn trai đột nhiên xoay người, ôm lấy cả người vào trong lồng ngực cường tráng, cánh tay gắt gao ôm chặt .

      sắp tới tháng 11, thời tiết mát mẻ, Lâm Nguyệt lại bị ôm ra thân mồ hôi.

      “Chỉ có hai ngày nghỉ, hôm nay hầu hạ thằng , ngày mai em lại làm, buổi tối còn muốn trốn à?” Xoa vành tai mềm mại của , Chu Lẫm thấp giọng hỏi, cuối cao lên, mang theo chút ý muốn tính sổ.

      Lâm Nguyệt đủ tự tin biện bạch: “Hôm nay cùng chơi.”

      rất dễ dàng thỏa mãn, sáng chơi công viên giải trí, trong lòng liền tính là hẹn hò với Chu Lẫm rồi.

      Chu Lẫm cười lạnh: “Ai hẹn hò lại mang theo bóng đèn?”

      Lâm Nguyệt nhịn được bật cười, Chu Lẫm vừa nghe, lửa nóng càng bốc cao hơn, nâng cằm lên liền hôn, thân hình cường tráng đè vào góc sô pha, còn chỗ nào để trốn.

      Môi lưỡi có mùi vị thuốc lá nhàn nhạt, nghĩ đến tư thế lúc hút thuốc hờ hững mà cuốn hút, Lâm Nguyệt càng mềm nhũn, trước sau nghênh đón liên tục hôn sâu. mặc áo ngắn tay, nhiệt nóng cơ thể bá đạo ngừng truyền tới người , Lâm Nguyệt thở nổi, nóng đến mức mồ hôi chảy xuống từng giọt, sau lưng ướt mảnh.

      “Được rồi…”

      Cuối cùng môi cũng được tự do, Lâm Nguyệt hoảng loạn kêu ngừng, được, còn tiếp tục như vậy, bốc cháy mất.

      Chu Lẫm ngừng, nặng nề hôn cổ , cổ vừa trắng vừa mịn, ban ngày nhìn lần, trong lòng lại nhớ lần, đợi đến ban đêm mới có thể tâm tưởng thành. Bàn tay to cách lớp vải mỏng xoa tới xoa lui sau lưng , muốn hướng vào bên trong, cũng muốn chuyển về phía trước.

      Lâm Nguyệt đè lại tay : “Chu…”

      Chu Lẫm thở gấp bịt kín miệng , bàn tay to liền muốn chuyển lên.

      Nhưng vào lúc này, xung quanh đột nhiên sáng ngời, ngay sau đó là tiếng nhạc chuông điện thoại để bàn trà rất chói tai.

      Chu Lẫm dừng lại, Lâm Nguyệt nhân cơ hội đẩy ra, cầm lên di động nhìn, là Vương Tả gọi tới. Cả người nhũn ra, chạy trốn tới ban công nghe điện.

      Chu Lẫm ngẩng mặt dựa vào ghế sô pha, nghiêng đầu nhìn về phía ban công, hô hấp thô trầm.

      “À, Tiểu Lỗi bây giờ thế nào ạ?”

      “Vâng, em sao, chị cứ an tâm chăm sóc Tiểu Lỗi…”

      phút sau, trò chuyện kết thúc, Lâm Nguyệt vào thấy Chu Lẫm còn ngồi sô pha, như che giấu gì đó : “Tiểu Lỗi đột nhiên sốt cao, Vương Tả bảo em ngày mai dạy thay chị ấy.”

      Bạn trai ừ tiếng.

      Trong khí tràn ngập hơi thở tình ái, Lâm Nguyệt tâm hoảng ý loạn, bảo , cũng dám lại qua, thử : “ còn sớm nữa, ngủ thôi?”

      đáp lại, lát sau, mới được, giọng khàn khàn.

      Lâm Nguyệt nhàng thở ra, lập tức trở về phòng. Đóng cửa lại, tim vẫn đập nhanh kinh người như cũ, Lâm Nguyệt sờ mặt, đột nhiên vọt vào phòng vệ sinh, nhìn chính mình trong gương tóc dài hỗn độn gương mặt ửng hồng, xa lạ đến mức cũng nhận ra. Bên phải có chút hơi ngứa, Lâm Nguyệt vén tóc lên thấy mấy dấu vết, hồng hồng như muỗi đốt.

      Hình ảnh bạn trai nhiệt tình chui vào trong đầu, giống như đứng ngay bên cạnh , Lâm Nguyệt đầu váng mắt hoa, bình phục lát mới bật nước tắm rửa.

      Ở phòng khách, Chu Lẫm liên tục rút ra bảy tám tờ khăn giấy, sau đó dựa mạnh vào sô pha.

      Gió đêm chui qua ô cửa sổ, mồ hôi nóng ấm dần rơi xuống, Chu Lẫm dùng tay thắt lại đai lưng, ánh mắt khôi phục trấn tĩnh.

      ~

      6 giờ rưỡi sáng, Lâm Nguyệt đúng giờ bị đồng hồ báo thức đánh thức, nằm trong ổ chăn, theo thói quen lấy ra di động.

      Vậy mà có tin nhắn mới, năm phút trước Chu Lẫm nhắn, chạy bộ, lát nữa mua bữa sáng về.

      Lâm Nguyệt cười, nhưng cũng ngủ được nữa, dứt khoát rời giường, tranh thủ thời gian nghiên cứu hai tiết dạy lớp của Vương Tả.

      Nửa giờ sau, Chu Lẫm trở lại, đặt bữa sáng lên bàn cơm, thấy cửa phòng hai trò đều đóng lại, Chu Lẫm dừng chút, trước gõ phòng ngủ chính, chỉ gõ tiếng, bên trong liền truyền đến tiếng mềm : “Tới đây.”

      Cửa phòng mở ra, Lâm Nguyệt mặc sơ mi trắng chân váy đen, sạch thanh thuần, đối diện Chu Lẫm thân quần áo thể dục, khuôn mặt tuấn mỹ ửng đỏ vì vận động buổi sáng, cúi đầu nhìn , mắt đen sáng ngời, gợn sóng nhàn nhạt nhấp nhô. Nụ hôn kích thích tối qua thoảng qua, Lâm Nguyệt cúi đầu trước.

      gọi Phó Nam.” Ngón tay nhàng cọ qua mặt , cả thể xác và tinh thần của Chu Lẫm đều sung sướng.

      Lâm Nguyệt gật đầu.

      Vì thế cảnh sát Chu giây trước còn nhu tình nồng nàn, giây tiếp theo đẩy ra cửa phòng ngủ phụ, vẻ mặt nghiêm túc gọi bạn học rời giường.

      Bầu khí khá nhàng, Lâm Nguyệt chuẩn bị bữa sáng, khóe mắt liếc thấy Phó Nam mặc áo ngủ bị Chu Lẫm khiêng ra cửa, cùng nhau tắm.

      Thời điểm ăn cơm, có Phó Nam điều hòa bầu khí, Lâm Nguyệt tạm thời quên chuyện tối qua.

      Hôm nay Chu Lẫm nghỉ, sau khi ăn xong lái xe đưa bạn và bạn học đến trường.

      Sắp tới gần cổng, Phó Nam đột nhiên sáng mắt lên, chỉ vào xe bên cạnh hô: “Thầy Trình!”

      Chu Lẫm quay đầu, quả nhiên nhìn thấy Land Rover đối mặt mấy lần, người đàn ông ở ghế điều khiển nhìn phía trước, sườn mặt tuấn.

      Trình Cẩn Ngôn chú ý tới xe Chu Lẫm, chậm rãi qua rồi.

      Chu Lẫm thu hồi tầm mắt, nhìn Lâm Nguyệt xuyên qua kính chiếu hậu.

      Thầy giáo dạy toán rất đẹp trai, nhưng mà cũng hề kém, hôm nay cho được mở mắt.

    5. Phuongphuong96

      Phuongphuong96 New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      16
      Bao giờ cho đến cảnh hot ??? :3:3:3

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :