1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phương miu

      phương miu New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      4
      Về chỗ Tiêu Dệp - Diệp Huyên . Chỗ này sao giống truyện" mẫu hậu ta chỉ cần người" vậy?
      Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tiền truyện chương 18

      "Muội lúc đó... như vậy?" Nam Tinh trừng lớn hai mắt, tựa hồ tin Diệp Huyên dám uy hiếp Cố Dần Thành như thế.

      Diệp Huyên bĩu môi: "Đương nhiên, hẳn cũng dám có ý kiến gì."

      "Chậc chậc, Lâm Uyên sư huynh quả nhiên sủng muội", Nam Tinh chế nhạo , "Muội có việc giấu diếm muội, thời cũng thừa nhận, tính là đại gì, cần gì cùng trí khí. Quỳnh Hoa sư muội còn ở thành Thiên Thủy đó, muội trở về núi, cũng sợ Lâm Uyên sư huynh bị nàng ta câu dẫn?"

      dám, Diệp Huyên yên lặng trả lời ở trong lòng, Cố Dần Thành có dám hay , ít nhất tên kia đối với Quỳnh Hoa khẳng định là có hứng thú. Trong thời gian này tới nay, đạo môn và ma môn luôn luôn giằng co, Thái Huyền Đạo Quân liền đem bộ phận đệ tử triệu hồi trở về. Diệp Huyên theo vài sư huynh sư tỷ về núi, người người đều cảm thấy kỳ quái -- nàng cùng Lâm Uyên sư huynh ở lại thành Thiên Thủy, trở về làm gì.

      Diệp Huyên đối với bên ngoài đều nàng cãi nhau cùng Cố Dần Thành, kỳ thực là nàng quyết định tham gia tụ hội bí mật của người xuyên kia, ở lại thành Thiên Thủy dễ hành động, cho nên mới tìm cớ này. Đương nhiên, nàng thừa nhận có phần nguyên nhân chính là muốn ép buộc Cố Dần Thành.

      Lừa bổn nương, sao có thể trả giá chút? vậy Cố Dần Thành ở thành Thiên Thủy nghe được mấy tin tức này, hiểu ý than thở trận.

      Nội tình trong đó Diệp Huyên đương nhiên thể cho Nam Tinh, cùng nàng nhàn thoại lúc, liền cáo từ trở về. Phi thư của Triệu Mậu dừng ở bàn, Diệp Huyên mở ra xem, thấy trong thư viết ngày tụ hội tiếp theo vừa đúng vào mười ngày sau, địa điểm thông báo trước năm ngày, mời Diệp Huyên chuẩn bị sẵn sàng.

      Lúc trước Triệu Mậu qua với Diệp Huyên, nhóm người xuyên tụ cùng nhau, ngoại trừ kết bạn liên lạc cảm tình lẫn nhau, còn có thể giao dịch các loại thiên tài địa bảo, đạo thư pháp khí, Diệp Huyên muốn trà trộn vào điều tra Hà tiên sinh, đương nhiên thể biểu khác người thường. Nàng suy tư phen, bản thân nàng là đệ tử ngoại môn phổ thông, theo lẽ thường mà trong tay khẳng định có thứ gì tốt, nhưng lần đầu tiên , cũng thể quá mức khó coi, miễn cho bị người ta khinh thị, bất lợi tìm hiểu tin tức. Cho nên nàng quyết định mang ít đan dược mình luyện chế , còn cần cái pháp khí trung đẳng có thể dự phòng.

      Nhưng trong tay nàng có gì, nghĩ đến ngọc bài của Cố Dần Thành ở trong tay nàng, quên , phải động phủ của tên kia cướp đoạt thứ.

      động phủ của Cố Dần Thành, Diệp Huyên cũng phải đến lần đầu tiên, nàng quen thuộc chọn tốt pháp khí bỏ vào túi bách bảo, muốn rời , ánh mắt dừng ở bình phong, cảm thấy có chút thích hợp.

      Từ khi Cố Dần Thành cùng Diệp Huyên rồi, liền trở lại trường quan động thiên ở nữa, nơi này có người tiến vào lần cuối cùng là mấy tháng trước khi Diệp Huyên vội tới lấy quần áo cho Cố Dần Thành. Nàng nhớ được khi đó... Vị trí bày bình phong trong phòng cùng với tại có chút bất đồng .

      Nghĩ đến đây, Diệp Huyên trong lòng ngưng trọng, vội vàng làm như điềm nhiên có việc gì mà rời . Nếu phải bản thân Cố Dần Thành tiến vào, vậy lên có người từng vụng trộm trốn vào trường quan động thiên.

      Nhưng Diệp Huyên cũng vội vội vàng vàng viết phi thư báo cho Cố Dần Thành biết việc này, trong Tu Chân Giới, còn nhiều pháp môn nhìn lén, Diệp Huyên tu vi cao, nếu có ai giám thị nàng, nàng cũng phát ra. Thế nên nàng bất động thanh sắc, đợi mỗi ngày Cố Dần Thành đều gửi phi thư tới rồi, mới chậm rãi hồi , ở trong thư sử dụng ám ký hai người ước định trước ra việc này.

      Cố Dần Thành hồi quả nhiên xác minh ý nghĩ của nàng, người nọ ở ngoài sáng, Diệp Huyên ở trong tối, Cố Dần Thành lo lắng, nhưng tại bỗng nhiên để Diệp Huyên về thành Thiên Thủy, lại có vẻ quá đáng. Huống hồ thời nàng trong ở sơn môn, còn có sư trưởng nhìn, nếu đường về lại thành Thiên Thủy bị tập kích, lúc ấy kêu trời trời biết, kêu đất đất chẳng hay.

      Cũng may người nàng có bùa hộ mệnh Cố Dần Thành cho nàng, còn có vài món pháp khí lợi hại. Diệp Huyên lại theo lời Cố Dần Thành, lấy cớ là tu luyện chuyển đến động phủ của Nam Tinh, chờ Cố Dần Thành kết liễu mọi việc trong thành Thiên Thủy, lại về núi đến gặp nàng thương nghị.

      Diệp Huyên tự giác an toàn nhà mình vẫn được bảo đảm, cũng lo lắng như Cố Dần Thành, còn có thời gian suy tư, trốn vào trường quan động thiên có thể là người phương nào?

      Phải biết rằng ngoài trường quan động thiên, cấm chế cực kì lợi hại, có thể kinh động tu sĩ Nguyên như Cố Dần Thành, nếu phải mượn dùng pháp khí đặc thù, vậy lên người trốn vào ít nhất có tu vi tương đương với Cố Dần Thành. Nhưng trong phái La Phù, tu sĩ Nguyên bất quá hai mươi mấy vị, lại đều là sư trưởng mấy đời của Cố Dần Thành, bọn họ đáng làm ra việc quỷ quái như thế.

      Nàng nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chừng có liên quan với người xuyên , hay là... thân phận quản lý viên thời của Cố Dần Thành bị phát ?

      Nếu như thế, Cố Dần Thành có thể bị nguy hiểm. Lại nghĩ đến việc Triệu Mậu lôi kéo nàng gia nhập xã đoàn nhiệt tình như thế, nếu như bọn họ muốn lợi dụng nàng dẫn Cố Dần Thành vào cục diện...

      Trong thời gian ngắn, Diệp Huyên chỉ cảm thấy cả người phát lạnh. Trừ phi là nàng ngoài ý muốn bị người ta kéo đến, người xuyên cùng với quản lý viên thời đều ở thế bất lưỡng lập. khi thân phận của Cố Dần Thành bại lộ, tại thế giới này quả nhiên là nguy hiểm vạn phần. Nàng lúc này mới sốt ruột lên, lo lắng trùng trùng đợi vài ngày, nghe Quỳnh Hoa về núi, Cố Dần Thành lại có tin tức.

      Mấy ngày nay tên kia cũng có gửi phi thư tới, Diệp Huyên liên hệ được với , càng nghĩ càng sợ, ban ngày ban đêm đều tâm thần yên. Đêm nay nàng trằn trọc yên, trong linh giác bỗng nhiên cảm giác được có người vào phòng.

      phòng cách vách Nam Tinh sớm ngủ say, giữa đêm khuya yên tĩnh, chỉ nghe thấy Diệp Huyên kiệt lực tự giữ hô hấp, "Ai?" Nàng đưa tay vói vào trong ngực, cầm bùa hộ mệnh đặt bên người.

      Tiền truyện thiên mười chín (H)

      Người nọ trả lời, Diệp Huyên vận chuyển tâm pháp toàn lực cảm thụ hơi thở của , chỉ cảm thấy cuồn cuộn độn độn, u ám khôn kể, tuyệt đối là người có thực lực vượt xa chính nàng. thể do dự, nàng cầm bùa hộ mệnh, muốn dùng sức kích phát, chợt nghe người nọ cười tiếng: "Đến ta cũng nhận ra."

      Thanh vừa vang lên, Diệp Huyên nhất thời cả người buông lỏng, lập tức lại trừng mắt dựng thẳng mày: "Hỗn đản! Huynh muốn hù chết ta!" -- người này phải ai khác, đúng là Cố Dần Thành.

      Nghĩ đến người này hẳn biến ảo hơi thở, bằng Diệp Huyên cùng với sớm chiều ở chung, nếu phải tận lực giấu diếm, làm sao nhận ra được.

      "Con thỏ đừng tức giận" nam nhân qua, cười tủm tỉm bắt được phấn quyền Diệp Huyên vung lên muốn đánh , "Đến muội cũng nhận ra ta được, vậy ta đây che lấp hơi thở cũng tệ, có thể buông nửa tâm."

      Diệp Huyên mặc dù giận vô thanh vô tức dọa nàng nhảy dựng, nghe vậy vội hỏi: "Huynh như vậy, là có người ra tay với huynh?"

      Cố Dần Thành lắc đầu: "Phòng ngừa chu đáo thôi, bất quá đêm nay ta lặng lẽ trở về gặp muội mặt, sáng ngày hôm sau trong môn thu được tin tức, ta đường về núi bị công kích, trọng thương đào tẩu, rơi xuống đâu ."

      Diệp Huyên vừa nghĩ, liền minh bạch dụng ý của Cố Dần Thành, thả tin tức này ra, thứ nhất là muốn đem bị vây ở chỗ sáng chuyển sang chỗ tối, thứ hai là muốn dẫn xà xuất động. Người lẻn vào trường quan động thiên kia đối phó Cố Dần Thành, nghe tin tức này tất nhiên kỳ quái, đương nhiên có động tác. Cố Dần Thành tính toán như vậy, chẳng lẽ là tra được thân phận người nọ?

      Cố Dần Thành cũng định cho nàng, chỉ việc này nguy hiểm, Diệp Huyên thời tu vi đủ, muốn bảo vệ nàng an toàn, cũng thể để Cố Dần Thành phân tâm, vẫn là cần biết tốt hơn. Diệp Huyên biết đúng mực, kiềm chế lo lắng, cũng hỏi lại.

      "Xã đoàn người xuyên kia tụ hội, ta còn có thể hay ?"

      Cố Dần Thành suy tư lát: " cũng ngại, muội vốn đáp ứng Triệu Mậu rồi, bỗng nhiên , ngược lại ổn. cần lo lắng, sau thời gian nữa mặc dù ta ở đây, hết thảy muội cứ như thường là được."

      "Khó mà làm được." Diệp Huyên bĩu môi, thấy Cố Dần Thành hiểu, nàng cười , "Huynh mất tích, nếu ta vẫn hết thảy như thường, chẳng phải là kỳ quái, đương nhiên là phải lo lắng trùng trùng, thậm chí lấy lệ rửa mặt mới đúng."

      lời này, hai người khỏi đều nở nụ cười, Cố Dần Thành nhéo nhéo chóp mũi kiều kiều của thiếu nữ: "quỷ bỡn cợt." Lúc vào nhà dĩ nhiên dùng trận pháp ngăn cách bên ngoài xem xét đến gian phòng, chỉ có tiếng động đều lọt ra, nếu người ngoài đến xem, chỉ nhìn thấy Diệp Huyên nằm ở giường ngủ say. Cho nên tuy rằng Nam Tinh ngủ cách lớp tường, vẫn ôm lấy Diệp Huyên vài lời, hai người lại phen động tình.

      Diệp Huyên thấy thời gian còn sớm, đẩy đẩy Cố Dần Thành : "Có phải huynh cần trở về hay ?"

      "Trở về? đâu?"

      Diệp Huyên vừa nghĩ, cũng đúng, Cố Dần Thành tại "Mất tích, đương nhiên thể về chỗ hai người bọn họ ở, người này nhân cơ hội lại dán ở bên tai nàng: "Tiểu nhân giờ lưu lạc ở ngoài, nhà để về, còn thỉnh Diệp tiên tử thu lưu tiểu nhân đêm, đại ân đại đức của tiên tử, gì hồi báo, đành phải lấy thân báo đáp." xong, đôi tay dĩ nhiên tập kích lên eo mông cong của thiếu nữ.

      Diệp Huyên bị hơi thở ấm áp bên tai làm cho ngứa ngáy, mặt cười mặt đẩy Cố Dần Thành: "Bản tiên tử cần ngươi lấy thân báo đáp, ngươi ngoan ngoãn ngả ra đất nghỉ ."

      "Thế này cũng được", nam nhân cười bên tai nàng, thò cái lưỡi ngậm lấy thùy tai, "Tiên tử xem nhiều thoại bản như vậy, trong đó người hảo tâm phải đều muốn nhận đền đáp sao?"

      Diệp Huyên vừa nghe người này lại lấy ngôn ngữ hoàng văn ra đùa giỡn mmình, nhất thời hối hận ngừng, sớm biết bị thằng nhãi này bắt được nhược điểm, lúc trước cần gì phải mua thoại bản mười tám cấm này, mua về rồi kỳ thực nàng cũng thấy thế nào.

      Lúc này lưỡi Cố Dần Thành hôn lên môi đào của nàng, đem cánh môi mềm yếu nho ngậm ở miệng nhàng hút, liền cảm giác được kiều khu dưới tay run run, mặc dù còn đẩy , mất độ mạnh, hoàn toàn mềm xuống. Cố Dần Thành khỏi càng muốn ngừng mà được, ngay từ đầu còn chỉ muốn mấy câu đùa giỡn con thỏ chút, lúc này động tình khó nhịn, lưỡi vào hoạt động qua lại giữa môi răng thiếu nữ, lại ôm lấy thắt lưng nàng, đem thân thể nàng nho kép lên người mình dùng sức ấn.

      Hai người quần áo da thịt cọ sát, người đều bắt đầu nóng lên, Diệp Huyên càng cảm giác được cự vật thô cứng đâm lên bụng, chỗ eo mẫn cảm lại bị Cố Dần Thành tróc đùa, hai chân như nhũn ra, vội thừa dịp lúc thở dốc : "lên, lên giường ..."

      "Tiên tử có lệnh, dám tuân", nam nhân tay ôm ngang nàng lên, lại hướng về giường, mà đặt nàng ở bàn phía trước cửa sổ, tách đùi nàng ra vòng ở lưng mình, "Đầu tiên ở trước cửa sổ thao hồi, lại theo lệnh của tiên tử."

      Diệp Huyên vừa tức vừa thẹn: "Huynh đây... cái gì mà tuân lệnh."

      Lại bị Cố Dần Thành kéo xuống, mút hai cánh hoa môi đỏ mọng ướt đẫm thủy quang, lại dựa lên trán nàng trầm thấp : "Ngoan, đầu lưỡi vươn ra liếm ta."

      Diệp Huyên thể tránh né ánh mắt sát gần, đành phải e lệ vươn cái lưỡi thơm tho, tiêm nhi phấn nộn thăm dò ra, bị nam nhân ôm lấy quấn quýt, trong lúc liếm hôn đó, quần áo đều bị bong ra từng mảng, chỉ còn tiểu khố treo mũi chân. Hoa huyệt ăn gậy thịt dâm thủy bốn phía, trong tiếng nước thầm thầm , thừa nhận nam nhân mạnh mẽ trừu sáp.

      @phương miu Bộ này bên Cung bạn @Thanh Thanh Mạn và mình edit từ đầu. Bản convert và bản raw truyện này đều public mạng, nhà nào thích edit thôi, các nhà khác cũng làm giống nhau là bình thường. Vì ko có ai mua bản quyền với tác giả nên cũng ko thể cầu nhà tôi làm nhà bạn đừng làm.

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Hahaaa cặp đôi này quá, đúng là tiểu biệt thắng tân hôn mà, hi vọng chương sau lại ăn thịt tiếp.
      CandyTN, Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tiền truyện thiên hai mươi (cao H)

      "Ư, ư a..." chân Diệp Huyên bị nam nhân gác lên vai, kiều hoa giữa hai chân mở ra lớn, ẩm ướt chảy ra dâm thủy, bị cự vật nam nhân thô cứng thao làm khi khi nặng. Trừu sáp trong ôn nhu lại mất kích thích như vậy hiển nhiên làm Diệp Huyên rất thoải mái, nàng y y nha nha hừ kêu, mới vừa rồi còn bởi vì Cố Dần Thành ôm nàng ra phía trước cửa sổ mà bất mãn, lúc này cũng bất chấp, "A a, thoải mái... Sư huynh, đâm... đâm nơi đó, a..."

      Tiếng kêu vừa dứt, Cố Dần Thành liền biết nghe lời, côn thịt đâm thẳng vào điểm mẫn cảm trong hoa huyệt, Diệp Huyên ngâm nga tiếng, càng ôm chặt cổ nam nhân cổ, cảm giác được cây gậy thịt kia cắm thẳng vào chỗ sâu nhất, lại chậm rãi rút ra, cả người ngứa ngáy, lắc mông cọ xát vào trong ngực nam nhân.

      "Con thỏ có thích sư huynh làm muội như vậy hay ?" Nam nhân cười hôn môi thiếu nữ, hai bàn tay to thay phiên vuốt ve chà xát lên cánh mông và bộ ngực căng tròn.

      "Thích, a... Sư huynh..." Diệp Huyên bị xoa đến tâm cũng ngứa, chủ động ưỡn bộ ngực đưa cái vú lên, "Lại xoa xoa, xoa cái vú của tiểu Huyên..."

      Khó được tiểu gia hỏa nhiệt tình như vậy, Cố Dần Thành đương nhiên là xuất sử mười tám loại thủ đoạn, chà xát lại mân mê, ngậm lấy đầu nhũ dùng đầu lưỡi cấp tốc mút mát, chơi núm vú đến cứng rắn sưng chịu nổi mới phun ra, lại dùng cái lưỡi tinh tế liếm hai cái vú lần, vừa lòng nhìn nhũ thịt bị mút đến ướt nước, kéo cao tiểu mông của Diệp Huyên: "Sư huynh còn có có thể cho muội càng thoải mái, có muốn ?"

      Diệp Huyên còn chưa trả lời, cả cây dương vật kia rút ra ngoài vẫn đứng ở huyệt khẩu bỗng nhiên đâm mạnh vào bên trong, bỗng chốc liền mở cái miệng nhắn ở hoa tâm kia, cả cây côn thịt tráng kiện rắn chắc đều sáp vào, chỉ để lại hai khỏa trứng nặng trịch dán ở ngoài huyệt.

      "Ô! --" Diệp Huyên bị hung ác cường thế cắm vào như vậy, nháy mắt thao đến cao trào, mị thịt trong hoa kính gắt gao siết chặt gậy thịt, thân thể nhắn run rẩy ôm chặt Cố Dần Thành, cắn ngụm lên cổ nam nhân, "Huynh... Hỗn đản!"

      "Tiên tử đúng là oan uổng tiểu nhân", thanh nam nhân trầm thấp mang theo điểm để ý và đầy đắc ý, "Tiểu nhân vì giải ngứa cho tiên tử, có thể là vắt hết óc, ai chẳng biết tiểu bi của tiên tử vừa nộn lại hẹp, nếu thao mở hoa tâm, tiên tử ngứa đến khó nhịn, tiểu nhân mới khó mà chịu nổi."

      Miệng chậm rì rì xong, động tác dưới khố vừa độc lại nhanh, đại khai đại hợp trừu cắm cả cây nhập vào cả cây rút ra, bắt buộc cái miệng non mềm hẹp bị làm căng ra nuốt vào gậy thịt, làm cho bên ngoài miệng huyệt kia vòng thịt mềm đều bị căng ra đến trắng bệch. Lại càng cần nhắc đến bên trong hoa kính bị nam nhân thao làm tới phiên giang đảo hải, vách tường mềm mại bị quy đầu góc cạnh ràng cọ sát, càng ngừng có dâm thủy bị gậy thịt kéo ra ngoài, từ chỗ hạ thể hai người kết hợp xì xì chảy ra.

      Diệp Huyên nghe hỗn đản này thế nhưng còn biết xấu hổ chơi sắm vai nhân vật, dứt khoát mượn cơ hội trách mắng: "Làm càn! Ngươi, ngươi bất quá là kẻ lang thang, được bản tiên tử thu lưu, dám... xâm phạm bản tiên tử, còn mau cút ." Chỉ tiếc tiếng đứt quãng, thỉnh thoảng xen lẫn rên rỉ kiều mị, đâu có khí thế gì đáng .

      "Tiên tử lại oan uổng tiểu nhân", Cố Dần Thành ngậm thùy tai thiếu nữ phun hơi bên gáy nàng, " phải tiên tử phát lãng, cầu tiểu nhân thao tiên tử sao? Tiên tử còn cầu tiểu nhân xoa cái vú, còn khen tiểu nhân xoa thoải mái đó."

      Diệp Huyên nghe vậy, nhất thời trợn mắt há hốc mồm, được rồi, lời này quả là chính nàng . Nhưng khi đó, phải sắm vai nhân vật thế này a...

      Con thỏ ngốc ngốc chọc Cố Dần Thành càng động tình, liên tục ngoan độc cắm vào, muốn "Tiên tử" thừa nhận là chính nàng lắc mông cầu thao, Diệp Huyên bị ép buộc là chịu nổi, biết nam nhân này thủ đoạn có bao nhiêu đáng sợ, chỉ đành mềm cổ họng cầu xin tha thứ: "A, là ta... sai rồi, ư a... Đúng là ta cầu ngươi, thao ta... A, cần, chút... Tha ta ."

      "Vậy tiên tử có muốn ăn tinh dịch?"

      "Muốn..." Diệp Huyên hổn hà hổn hển, cũng dám trả lời muốn.

      "Như vậy a", Cố Dần Thành nhíu mày, "Tiểu nhân càng phải cẩn thận thao tiên tử lúc, bằng sao có tinh dịch cho tiên tử."

      Lại rơi vào trong hố, Diệp Huyên khóc ra nước mắt, hỗn đản, đại hỗn đản này!

      =====================================================

      Con sói to: Đêm hầm thịt con thỏ, ăn ngon (ˉ﹃ˉ)

      Tiền truyện chương 21 (cao H)

      Đại hỗn đản Cố Dần Thành đa dạng các kiểu, chơi Diệp Huyên liên tục tiết thân, cái miệng nhắn khẽ nhếch, đến nước bọt cũng từ khóe miệng chảy xuống dưới. Ngay từ đầu là ôm nàng vào trong ngực, hai người mặt đối mặt thao, sau lại đem ôm lấy nàng, đại dương vật cắm ở trong hoa huyệt, vừa vừa làm, vừa làm còn cười : "Nam Tinh sư muội ngay cách vách, muội nếu nửa đêm nàng ấy tỉnh lại, có nghĩ đến sư muội của mình ở cách bức tường bị nam nhân thao bi ?"

      Diệp Huyên biết bày ra trận pháp ở ngoài phòng, tiếng động trong phòng đương nhiên bị Nam Tinh nghe thấy, nhưng nàng bị nam nhân đùa bỡn, nếu như, thực bị Nam Tinh biết... Nghĩ đến đây, hoa huyệt theo bản năng liền co rút lại, siết nam nhân ba ba đánh lên mông nàng.

      " thể tưởng tượng được tiên tử đúng là tiểu tao hóa, muốn bị người ngoài xem thao, hử?" Cố Dần Thành bị mị thịt xiết chắt thét lớn tiếng, lại đánh mông vài cái, rút côn thịt ra, "Nào, tự mân mê cái mông ."

      Diệp Huyên hai tay chống cửa sổ, bị bắt nhếch mông tròn lên cao cao, hoa môi giữa nhục phùng bị nam nhân làm đến thể khép, ngừng có hỗn tạp bạch trọc dâm thủy xuống, làm đất hỗn độn chịu nổi. Nàng lại đưa tay duỗi ra giữa hai chân, kẹp lấy môi thịt ẩm ướt tách lớn ra, phe phẩy mông cầu nam nhân làm mình: "Thao tiểu huyệt của ta, ô ô... Đem tinh dịch bắn cho ta."

      Cố Dần Thành thẳng lưng xoẹt cái đưa đại dương vật vào trong hoa huyệt, bàn tay vòng ra trước ngực, lôi kéo phần tròn xoe mềm mại của thiếu nữ: "Cái vú của tiên tử có phải lộ ra ngoài cửa sổ ? Chậc chậc, nếu như bị ai nhìn thấy, thanh danh của tiên tử bị hủy hoại hoàn toàn."

      Diệp Huyên phải bị khi dễ đến nước mắt lưng tròng, nhưng nếu bồi đại hỗn đản này chơi nhân vật sắm vai, khẳng định nàng bị thao đến mềm chân, đành phải nức nở : "Cái vú của ta chỉ cho mình ngươi xem... Ta sợ, chúng ta... Chúng ta vào được ."

      "Sợ cái gì", Cố Dần Thành kéo cái cằm của con thỏ xinh đẹp tuyệt trần, trong mắt đen tràn đầy dục hỏa rào rạt đè nén được, "Đêm dài nhân tĩnh, từ đâu đến người bên ngoài?"

      Vừa dứt lời, miệng quạ đen của ứng nghiệm. bóng đen mơ hồ đến, đứng ở trong lùm cây ngoài tiểu lâu.

      "Có người đến!" Diệp Huyên kinh hô tiếng, vội vàng che miệng lại, mới phản ứng lại người nọ căn bản nghe được giọng mình, thấy người nọ tới tiểu lâu, vẫn xấu hổ mà uất ức, cả người đều run run lên, "Sư huynh, đừng... Người nọ tới, cần..."

      Người nọ lén lút, người vậy có pháp khí có thể ngăn cản hơi thở, cho nên vừa thanh diện, cũng nhận ra tu vi. Chỉ nhìn thế này, liền biết ý đồ đến tốt, tám chín phần mười là tới giám thị, xem xét Diệp Huyên.

      Chẳng qua có trận pháp của Cố Dần Thành ở đây, cho dù người nọ đứng ở ngoài cửa sổ nhìn xem, cũng chỉ có thể thấy Diệp Huyên ngủ ở giường, có dị trạng.

      Tuy biết cái gì cũng nhìn thấy, đợi tới bên cửa sổ, Diệp Huyên dồn dập thở hào hển, bởi vì hổ thẹn mà khẩn trương căng thẳng thân thể, là gấp đến độ phát khóc.

      Nàng, nàng giờ ở dưới mí mắt người nam nhân mà bị Cố Dần Thành thao làm, người trần như nhộng, tao mông cao kiều, cái vú bị nam nhân phía sau đâm cho lay động thôi, dâm thủy rơi róc rách rỏ xuống dưới, đầy phòng đều là tiếng nước thầm cùng tiếng trứng đản đập vào cổ khâu ba ba giòn vang.

      Chuyện hổ thẹn đến mức tận cùng như vậy nàng chưa bao giờ trải qua, cố tình khoái ý trong thân thể càng mãnh liệt, cỗ tinh lớn phun ra đến, tầng tầng nộn thịt bó chặt dương vật nam nhân, lại khóc ngâm tiết thân.

      Lúc trước Cố Dần Thành bắn lần trong huyệt nàng, càng nhiều tinh dịch đậm đặc đều bị đổ vào trong tử cung, bụng phồng lên, căng đến sắp chịu được. Lại đúng vào lúc này Cố Dần Thành buông ra tinh quan, bóp mông Diệp Huyên bắt đầu bắn tinh, Diệp Huyên nhịn đến cực hạn, rốt cục là nhịn được, cỗ nước tiểu nong nóng thình lình từ huyệt khẩu dũng mãnh bắn ra, chất lỏng ấm áp đều đổ lên trứng đản, kích thích Cố Dần Thành lại phun ra đám nùng tinh.

      vất vả Cố Dần Thành bắn xong rồi, người nọ lại nhìn ra cái gì, dĩ nhiên rời , Diệp Huyên ô ô khóc lên, vung tay bé liên tục chủy đánh lên ngực Cố Dần Thành: "Hỗn đản! Đại hỗn đản! Chỉ biết khi dễ ta, ô ô... Ta chán ghét huynh!"

      "Ngoan, khóc", nam nhân hôn khuôn mặt nhắn, trấn an Diệp Huyên, biết nàng xấu hổ, "Đều là ta hỗn đản, lần sau bao giờ như vậy nữa được ?"

      "Huynh còn muốn có lần sau, có! Nghĩ cũng đừng nghĩ!" Bị người xem thao, còn bị chơi đến tè ra, Diệp Huyên xấu hổ và giận dữ bụm mặt, nàng bao giờ có thể gặp người nữa... Đều do đại hỗn đản này!

    5. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      đoạn cắt khéo a. đúng lúc kết thúc, vừa xinh.
      heavydizzyThanh Thanh Mạn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :