1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      ôi, chắc chương sau diễn tập phiên bản 18 cấm trong thoại bản rồi.
      Thanh Thanh Mạn thích bài này.

    2. icefly999

      icefly999 New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      6
      Mình nhận được ruby rồi. Thanks editor nhìu <3<3<3
      heavydizzyThanh Thanh Mạn thích bài này.

    3. Ngọc Ngốc Nghếch

      Ngọc Ngốc Nghếch Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      53
      Mình nhận được ruby r nha tks nàng.
      heavydizzyThanh Thanh Mạn thích bài này.

    4. Dương Qúy Phi

      Dương Qúy Phi Well-Known Member

      Bài viết:
      193
      Được thích:
      520
      Mình nhận được ruby rồi ạ ~ Cảm ơn nha
      Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tiền truyện chương 14 (cao H)

      Nhận thấy ánh mắt Cố Dần Thành có hảo ý, Diệp Huyên mặt lúc này càng đỏ hơn, lập tức trợn tròn ánh mắt, phồng quai hàm hầm hừ : " được!"

      " được cái gì", Cố Dần Thành nhíu mày, "Ta muốn làm cái gì sao?"

      "Huynh..." Diệp Huyên chán nản, nàng còn biết hỗn đản này có hoa hoa tràng tràng gì sao, cũng tự trách bản thân mình quản được miệng, chủ động nhắc tới thoại bản kia. thời trước mắt hai người chính là cái ngõ u tĩnh, liên tưởng đến tình tiết trong thoại bản, ý tứ của Cố Dần Thành cần cũng biết.

      Cố tình quả cái gì cũng chưa từng ra, nếu như Diệp Huyên muốn chỉ trích là sắc ma, chẳng phải đại biểu chính nàng cũng nghĩ đến chuyện biết xấu hổ kia rồi?

      Diệp Huyên đành phải oán hận nhéo bên hông nam nhân phen, làm Cố Dần Thành hít ngụm khí lạnh đáp lại, lại bị thuận thế bắt được tay, phen lôi vào trong lòng: "Tiểu nha đầu nhẫn tâm, nếu véo hỏng ta rồi, ta xem muội đau lòng hay ."

      "Phi!" Diệp Huyên thối ngụm, "Còn nhiều người đau lòng huynh, thiếu mình ta đây."

      Bàn tay to chậm rãi dao động ở giữa lưng thiếu nữ, Cố Dần Thành chậm rãi đùa con thỏ trong lòng mình: "Vậy cũng được, người khác ta cũng cần, chỉ cần muội." Dứt lời ở bên tai Diệp Huyên phun ra hơi thở, hạ giọng , "Chỉ cầu sư muội thương xót ta, giúp ta... thư giải."

      Lời này đúng là trong thoại bản kia, thân là sư huynh, nam nhân vật chính thầm với sư muội. Sư muội kia nghe xong lời này, tất nhiên là ngượng ngùng chịu nổi, lại vẫn cố nén xấu hổ nắm giữ dương căn ở trong khố của sư huynh, bị ống tay áo rộng rãi của sư huynh che lấp, mặt cao thấp vừa làm, mặt vào trong ngõ tối. Đến khi hai người thở hổn hển kích tình hôn nhau ở chỗ, phía dưới váy sư muội sớm mảnh ẩm ướt.

      Diệp Huyên xuất thần nhớ lại, khuôn mặt nhắn như bị hỏa thiêu, ngờ Cố Dần Thành cúi người xuống, nhìn như ở bên tai nàng, cái lưỡi lại cực nhanh liếm hôn thùy tai nàng chút: "Sư muội nghĩ cái gì, là nhớ lại tình tiết trong thoại bản kia?"

      Diệp Huyên thân mình sớm mềm ra ba phần, có muốn trách cứ hỗn đản da mặt dày này, lời ra miệng cũng là trong giận dữ mang theo mềm nhũn: "Chuyện gì thoại bản, ta... cũng chưa từng xem."

      Cố Dần Thành thấy con thỏ còn muốn dựa vào chỗ hiểm yếu chống lại, cười tiếng: "Phải , vậy biết ở dưới giường của sư muội ta phát ra quyển sách , chẳng lẽ là có tiểu tặc vụng trộm nhét vào trong phòng sư muội?"

      Diệp Huyên thế mới biết chính mình trộm cất giấu tiểu hoàng bản bị người này thấy, nhất thời xấu hổ đến được, muốn tránh ra, lại bị nam nhân áp vào trước ngực, bụng có cái gì cứng rắn đâm vào, nóng nóng xuyên qua hai ba tầng quần áo vẫn truyền tới.

      "Hử? Sư muội."

      "Ta biết." Diệp Huyên bắt đầu minh mục trương đảm giả ngu, vì biểu bản thân vô tội, còn chớp chớp ánh mắt, đáng thương hề hề nhìn Cố Dần Thành.

      Lần này nhất thời chọc vào tổ ong vò vẽ, côn thịt đâm bụng nàng hung hăng đụng vài cái vào giữa hai chân, nam nhân nghiến răng nghiến lợi ôm lấy nàng, bước nhanh vào trong ngõ tối, đè thiếu nữ lên tường hôn sâu.

      "Ưm, cần..." Diệp Huyên chỉ còn kịp phát ra tiếng hô , rên rỉ còn lại đều bị nam nhân đổ về trong miệng , cái lưỡi thơm tho bị ôm lấy quấn vào trong miệng nam nhân, nàng theo bản năng muốn đẩy Cố Dần Thành ra, ngược lại bị nam nhân cầm lấy tay , ngón tay dài cong lên cởi bỏ đai lưng, cho phân trần đem tay của nàng vói vào, đặt lên dương vật bừng bừng phấn chấn trong quần.

      "Ngoan, tiểu Huyên, sờ sờ ta." Bàn tay to cách quần áo cầm kiều nhũ của thiếu nữ cấp tốc xoa nắn, Cố Dần Thành mê muội nhìn khuôn mặt nhắn đỏ ửng dần, buông cái miệng nhắn bị mút hơi hơi sưng đỏ lên, liếm hôn lên cái cổ trắng nõn tinh tế lộ ra kia, lưu lại loạt tiếng nước chậc chậc ái muội.

      "Huynh hỗn đản, nếu bị ai thấy..." Diệp Huyên chỉ cảm thấy hai chân như nhũn ra, nghĩ tới Cố Dần Thành to gan lớn mật, lại thực dám ở chỗ công cộng đùa bỡn mình. Nhưng nàng sớm đánh mất khí lực, tựa như sư muội đáng thương trong thoại bản kia, thân mình mềm nhũn như bùn, giữa hai chân xuân thủy cuồn cuộn ngừng thấm ra, tay ôm lấy cổ nam nhân, tay vuốt ve thân gậy cứng rắn.

      "Sư muội rất sợ?" Nam nhân cắn thùy tai nàng đến ngứa ngáy, lập tức nâng mông của nàng để nàng tách hai chân ra quấn lên thắt lưng mình, cởi tiết khố phía dưới vạt váy ra, vắt lên đùi thiếu nữ, ngón tay dài vói vào tiểu huyệt ẩm ướt, "Như vậy mới càng kích thích..."

      "A, a..." màn này cũng trùng hợp với tình tiết hương diễm trong thoại bản, Diệp Huyên ôm lại bả vai Cố Dần Thành, eo tự giác đẩy về phía trước, bao lâu bị đùa bỡn tiết ra, bên tai là tiếng người ồn ào bên ngoài ngõ tối, lại có hơi thở nam nhân thô suyễn quanh quẩn, đại khái là nàng cũng bị tình cảnh này mê hoặc, nhịn được lắc lắc mông áp lên khố nam nhân, học sư muội trong thoại bản kiều kiều , "Sư huynh xấu... Làm sư muội rất ngứa."

      Cố Dần Thành quả nhiên nở nụ cười, ngón tay dài càng đâm sâu vào trong hoa đạo: "Vậy sư muội có muốn sư huynh giải ngứa cho muội?" Dứt lời đợi Diệp Huyên trả lời, lấy côn thịt ra đâm vào miệng nhắn phun nước phía trước, "Nếu muốn, tự ăn dương vật của sư huynh vào ."

      =====================================================

      Tiền truyện chương 15 (cao H)

      Diệp Huyên nghe vậy, cũng trả lời "muốn", trái lại dùng ngọc thủ ôn nhu vuốt ve thân gậy thô cứng kia, trong đôi mắt đẹp xuân ý trong suốt, khuôn mặt nhắn cũng chỉ có vẻ hồn nhiên, : "Cái gì dương vật, đó là vật gì?" Lúc này bàn tay nàng mềm mại đụng tới đầu côn thịt, cầm quy đầu to bằng nắm tay, dường như làm bộ, "Sư huynh, giữa hai chân huynh có cây gậy đánh ta đau quá, nam nhân các huynh chỗ này, chẳng lẽ đều sinh cây gậy thịt sao?"

      Đây cũng là lời trong thoại bản, sư muội hồn nhiên lần đầu tiên bị sư huynh dỗ chơi côn thịt, từng lời này với sư huynh. Lúc này từ miệng Diệp Huyên ra, Cố Dần Thành biết nàng giả ngốc, lại vẫn bị tiểu gia hỏa này câu dẫn nóng muốn điên, hận thể lập tức vọt vào, thao tiểu nộn bi rưng rưng kia.

      Nhưng con thỏ muốn chơi tình thú, con sói to đương nhiên phải phối hợp, Cố Dần Thành liền đè thấp cổ họng, cố ý làm ra loại ngữ khí dụ dỗ: "Sao lại đau, sư muội nơi này phải đều chảy tao thủy sao?" Dứt lời kéo mở hoa môi, dắt lấy tay thiếu nữ đem dương vật kéo đến miệng huyệt, "Sư muội ngoan, côn thịt này chính là dương vật của sư huynh, muội sai, giữa hai chân nam nhân đều mọc lên thêm cái dương vật, chỉ là có lớn như của sư huynh thôi."

      mặt xong, mặt cắm côn thịt vào, ôm chặt tay thiếu nữ bé để nàng thể cầm chặt cự vật kia, cảm thụ được thân gậy thô ráp ở trong lòng bàn tay cọ sát qua lại, tấc tấc đút vào trong nộn bi, khoái ý đến tê dại. Đợi cho cả cây gậy vào, Diệp Huyên cũng banh thẳng cẳng chân, kiều khu hoàn toàn mềm xuống. Nếu phải được nam nhân nâng mông dán lên người , sợ là ngã sấp xuống đất. Mà cả thân mình nàng dều nhàng, toàn thân chỗ gắng sức duy nhất cũng chỉ có bụng nhét đầy cây đại dương vật kia.

      "Thế nào, dương vật của sư huynh lớn ?"

      "Lớn..." Thiếu nữ ngâm nga thừa nhận trừu sáp giữa hai chân từ chậm thành nhanh, lúc này phần lớn thần trí đều bị dục căn kia chiếm cứ, cũng lấy được ra tâm lực dư thừa để tiếp tục sắm vai sư muội như vừa rồi

      Cố Dần Thành cũng bỏ qua, càng ôm lấy nàng dâm ngữ: "Bởi vì muội nghe lời, sư huynh mới dùng gậy thịt đánh tiểu bi bi của muội, về sau có ngoan ?"

      Diệp Huyên bị thao đến ra lời, ừ ừ ô ô hàm hồ trả lời: "Nghe, nghe lời..."

      " " ba tiếng, nam nhân vỗ cái mông nàng, " muội ngày sau phải nghe lời như thế nào, nếu sư huynh vừa lòng, liền quăng lên đường để dã nam nhân thao muội."

      Diệp Huyên biết làm như thế, bất quá là dùng lời tán tỉnh trong thoại bản trêu chọc nàng thôi, nhưng nghe xong lời nam nhân xấu xa như vậy, trong hoa tâm vừa ngứa lại xót, trong hổ thẹn mang theo vài tia khoái cảm giấu kín, càng thêm động tình, mềm cổ họng kiều nhu nhược : "Sư huynh... Cầu sư huynh cần quăng tiểu Huyên cho dã nam nhân, tiểu Huyên về sau nhất định ngoan ngoãn, mỗi ngày để sư huynh chơi cái vú, cũng mỗi ngày để sư huynh thao tiểu bi... ừm, còn muốn... ăn tinh dịch của sư huynh, sinh cục cưng cho sư huynh."

      "Tiểu Huyên thực ngoan", Cố Dần Thành đỏ hồng mắt đem vật cứng rắn kia liên tục đẩy lên vách huyệt, mặt thấp thở gấp kéo cánh mông trong tay ra, lại dùng ngón tay dài hung hăng xoa nắn tiểu cúc huyệt, "Bảo bối ngoan, kẹp dương vật sư huynh chặt chút, ô...đồ vật này của sư huynh đút no cái miệng dâm đãng của muội." Dứt lời hung mãnh xâm chiếm nhụy tâm mềm mại, đến chỗ mẫn cảm trong hoa huyệt cũng buông tha, đâm đại quy đầu vào thao Diệp Huyên vừa khóc vừa kêu, khuôn mặt nhắn chôn ở hõm vai , cắn lên cơ bắp bờ vai, mới nuốt xuống tiếng rên rỉ khi cao trào.

      Hai người động tĩnh phen này, tuy là trốn trong ngõ tối, nhưng sao lại bị người khác phát ? Kỳ thực Cố Dần Thành sớm bày trận pháp ở ngoài ngõ, ngăn cách nơi đây và bên ngoài. Đừng là để cho người ta thấy bộ dáng con thỏ kiều mị khi động tình, cho dù là chút thanh bị người nghe được, nội tâm đều ghen ghét, làm sao lại để ai bắt gặp cảnh đẹp khi Diệp Huyên bị thao huyệt.

      Nhưng mà Diệp Huyên biết, sợ bị phát , dưới khoái cảm vì khẩn trương, vốn là tiểu nộn bi hẹp càng giáp nam nhân phát ra tiếng gầm trong cổ họng, lại thẳng lưng cấp tốc liên tục làm mấy trăm lần, mới phóng thích ra ở trong huyệt của nàng.

      cỗ tinh dịch nóng bỏng phun ra, nhất thời làm Diệp Huyên lại bị đùa bỡn tới cao triều. Thân mình run run, khóe mắt rơi lệ, đúng là khóc trong sảng khoái cực lạc.

      Cố Dần Thành cười lau nước mắt bên má thiếu nữ, bắn xong cũng rút côn thịt ra, mà trừu cắm biên độ , kéo dài khoái cảm của hai người: "Sao lại khóc? Hay là sư muội chưa ăn no."

      "... Trứng thối." Diệp Huyên vất vả mới trở lại bình thường, sóng mắt trong suốt, ở trong ngực Cố Dần Thành đánh mấy quyền, "Cả đầu đều là hoàng bản vứt , huynh... Còn mau lấy cái thứ xấu xí kia ra."

      Cố Dần Thành đương nhiên nghe lời nàng, chậm rãi vuốt ve gốc đùi thiếu nữ ướt đẫm: "Sư muội trách ta, ta cũng đành nhận, nhưng mà sư muội nhớ được so với ta còn ràng hơn."

      Diệp Huyên mặt ửng hồng, biết mình nhớ được tình tiết trong thoại bản nhất thanh nhị sở, cho nên mới vừa rồi khi hoan ái ra. Cố Dần Thành lại : "Chỉ biết sư muội có nhớ , sư huynh muội trong thoại bản, hai người thao huyệt xong rồi, còn phát sinh chuyện gì?"

      Diệp Huyên nghĩ, sư huynh muội kia song song đạt đến cực điểm vui vẻ rồi, còn chưa thu thập quần áo, nghĩ tới lại có gã hán tử nhàn rỗi ngang qua, khi đó dương vật sư huynh còn ở trong huyệt sư muội, mắt thấy đùi sư muội trắng như tuyết bị người ta nhìn thấy, sư huynh đánh choáng váng gã kia, lại bị sư muội kẹp cái, lúc này cứng rắn lên, đè sư muội xuống thao làm tiếp phen.

      Nàng nhất thời xấu hổ: "Huynh chẳng lẽ còn muốn..." xong, trong hoa huyệt liền có dâm lộ chảy ra.

      Cố Dần Thành đương nhiên nhận ra tiểu gia hỏa này có động tĩnh, nhịn được suýt chút lại muốn nàng hồi. Nhưng biết con thỏ da mặt mỏng, hôm nay được hưởng mĩ vị đến như vậy, thấy chuyển biến tốt thu, cho nên chậm rì rì : "Tiểu Huyên mới vừa rồi còn ngày sau ngoan ngoãn, lúc này lại ngoan."

      Diệp Huyên sợ lại muốn đến lần, chỉ đành hừ tiếng: "Huynh phải như thế nào."

      Cố Dần Thành nâng tay lên, Diệp Huyên lúc này mới nhìn thấy năm ngón tay của bàn tay to kia, từng cái khớp xương ràng, chính là mới vừa rồi ở bắp đùi nàng dao động qua lại, lây dính trọc dịch đầy tay. Nam nhân đưa tay duỗi đến bên môi nàng, đối diện đôi mắt đen nhánh hỗn đản chứa đầy ý cười, Diệp Huyên biết mình lần này gặp hạn, vươn cái lưỡi phấn nộn nộn ra, từng chút liếm sạch bạch trọc bàn tay to.

      Cố Dần Thành lại hỏi nàng: "Ăn ngon ?"

      "Ăn ngon..."

      "Là tinh dịch của sư huynh ngon, hay là dương vật ngon?"

      Thế này, để người ta trả lời như thế nào đây, thiếu nữ xấu hổ uất ức, giọng : "Đều... đều ngon."

      Cố Dần Thành thế này mới vừa lòng, buông nàmg ra, lại thanh lý đám hỗn độn giữa hai chân nàng, mới vừa lòng ôm Diệp Huyên hai chân như nhũn ra, dời khỏi chợ hoa đăng.

      =====================================================

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :