1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

THANH MAI NGHI KỴ TRÚC MÃ - Tọa Hóa Bồ Đề (48C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chap 46: Hậu ‘thượng cung’.
      Editor: Heidi

      “Tỉnh?” Cẩn Ngôn hôn lên người bên gối.

      Nhất Nhất mở to cặp mắt to mơ hồ, cách hồi lâu mới nhớ tới chuyện mãnh liệt tối hôm qua, mặt lập tức đỏ bừng lên, vội vàng đem đầu lùi về trong ổ chăn. Nghĩ nghĩ gì đó lại lò đầu ra, hồ nghi vuốt ve vết xanh tím mặt .“Cái này bị sao vậy?”

      “Cậu hỏi tớ a?” dở khóc dở cười.

      “Ngã xuống đất đập trúng hả?” Chẳng lẽ giống mình ngủ ngoan ngoãn?

      “Tướng ngủ của tớ rất ngoan, giống cậu còn đá chăn.” nhóc này ngủ rất ồn ào, tối hôm qua vốn ngủ bên trái, bị chen lách thiếu chút nữa ngã xuống đất, đành phải đổi qua bên phải. Lúc sắp sáng lại bị nhóc chèn về bên trái.

      “Tớ đánh?”

      “...... Tối hôm qua cậu đánh.”

      Làm sao có thể! Nhất Nhất nhíu mày trừng mắt với , trong đầu chậm rãi lên tình cảnh tối hôm qua. đúng a, giống như bị đấm quyền ~~ đầu lần nữa trốn lại trong chăn, tiếng phát ra mơ hồ :“ thể trách tớ, bởi vì cái kia...... Đúng ...... Cậu có tìm tớ tính toán món nợ này hay ......”

      Cẩn Ngôn buồn cười tiến vào trong chăn hôn nhóc.“ trách cậu. Còn đau hay ? Đều là tớ tốt.”

      nên hỏi như mấy câu mắc ói như vậy......”

      “Có chỗ nào thoải mái ?”

      “......”

      đó, nếu có chỗ nào thoải mái nhất định phải cùng tớ, cũng biết có làm bị thương cậu hay ......”

      Có phiền hay hả! nhóc xốc chăn lên:“Rất thoải mái kìa!” ổn, lời này nghe sao lại thấy ám muội vậy kìa?

      Cẩn Ngôn cắn môi muốn cười lại dám cười. Biểu cảm gì thế biết là ~~~ Nhất Nhất vừa tức vừa thẹn bổ nhào qua, lại quên bản thân trần truồng có mặc quần áo, bị ôm trọn trong lòng. Hai cái thân thể trần truồng vừa tiếp xúc, bốn phía lập tức bắn tóe ra vô số đóm lửa.

      được.” nhóc cuống quít đẩy ra, khuôn mặt nhắn đỏ hồng dùng chăn bông quấn bọc sát người.“Cái đó, chuyện tối hôm qua là ngoài ý muốn, ngoài ý muốn ha ha tớ uống say ......”

      “Hử?”

      “Mẹ tớ , thể như vậy, về sau thể......như vậy.”

      Trong mắt Cẩn Ngôn xẹt qua tia thất vọng, cố nén kích thích đem cả người lẫn chăn ôm lại.“Thực xin lỗi, đều là lỗi của tớ, nếu cậu muốn, về sau tớ như vậy nữa.”

      “Vậy...... Về sau vẫn là chia phòng ngủ.”

      “Vì sao?”

      “Chúng ta phải là sống thử a!”

      uể oải muốn đập đầu xuống đất a.“Được rồi, phân phòng ngủ. Cậu ngủ tiếp nữa , tớ tiệm thuốc mua thuốc.”

      “Thuốc gì?” nhóc ngây ngốc mơ hồ hỏi. Nhìn thấy đỏ mặt bừng bừng, bịt mắt tiến vào trong ổ chăn thế nào cũng chịu ló ra.

      Mua thuốc trở về, đồ lười biếng còn ngủ giường, Cẩn Ngôn rót chén nước cho nhóc uống thuốc.“Giữa trưa ra ngoài ăn cơm hay là ăn ở nhà?”

      “Cậu nấu cho tớ ăn . Đừng nhìn tớ, tớ muốn mặc quần áo!”

      cười xoay người. Nhất Nhất luống cuống tay chân mặc xong quần áo nhảy xuống giường, thân thể đau nhức khiến nhóc thiếu chút nữa nằm sấp sàn nhà, Cẩn Ngôn vội vàng giữ vững nhóc lại. Trong túi áo của Cẩn Ngôn có hộp gì cứng cứng đụng vào cánh tay của nhóc, nhóc tò mò lấy ra xem.

      “Đưa tớ!” Vội vội vàng vàng giơ tay ra định cướp về, nhưng cướp lại được.

      “Cái gì vậy...... Ách ~~~” Hộp đó bị quăng ra xa tới góc tường, mặt hộp có hàng lớn chữ cái tiếng , DUREX.

      phải là ngủ riêng phòng hay sao, mua cái này làm chi!”

      “Tớ sợ...... Phòng ngừa chu đáo......”

      “Phòng con khỉ a!”

      Đương nhiên việc ngủ riêng phòng chỉ có thể là câu suông, công cụ gây án đều mang về nhà, lẽ nào lại có đạo lý để yên dụng cụ đó dùng đến.

      Cuộc sống chân chính chung sống mới bắt đầu, Cẩn Ngôn trịnh trọng đưa ra cầu kết hôn với Nhất Nhất. nhóc quá sợ hãi:“Tuổi còn trẻ kết hôn cái gì chứ!”

      “Chúng ta đều ở cùng với nhau rồi, đương nhiên phải kết hôn.”

      “Ai quy định sống chung với nhau nhất định phải kết hôn?” Lời phản bác đúng lý hợp tình a,“Cậu trước kia cùng bạn học ở cùng ký túc xá, sao thấy cậu muốn kết hôn cùng bọn họ.”

      thái dương gân xanh ứa ra. “Bọn họ đều là nam !”

      “Nam cũng có thể cùng với nam kết hôn.”

      “Quốc gia của chúng ta cho phép.”

      “Nước Mĩ liền cho phép, vẫn là hợp pháp. Aiz, ra chuyện tình cảm đến ai có thể quản được chứ, nam nữ phải đều giống nhau sao, sao nhiều người lại cảm thấy bọn họ biến thái chứ.”

      “Uhm, trường học chúng tớ cũng có.” Trong lòng đột nhiên có chút ưu tư.

      “Cậu bọn họ thế nào...... Hai người con trai làm chuyện đó đó như thế nào?” Nhất Nhất tò mò trừng lớn mắt hỏi.

      Cái gì cũng hỏi! chật vật xoay mặt:“Đừng hỏi tớ.”

      hỏi hỏi.” nhóc bĩu môi tránh ra.

      Cẩn Ngôn đứng im lặng lúc lâu sau, đột nhiên nhớ tới vừa rồi đến ràng là hôn của hai người, thế nào lượn vòng lại đến chuyện đồng tính luyến ái? Vội vàng đuổi theo, người nọ cười tươi như hoa nhìn , chờ vừa gần tới, phanh cái đóng cửa lại.

      “Nhất Nhất, chúng ta kết hôn , tớ lòng đó.” gõ cửa.

      “Tớ còn học, kết hôn khỉ mốc gì!” nhóc cách cánh cửa vọng ra. Cầu hôn thực có gì mới mẻ cả ~~~

      tại sinh viên cũng có thể kết hôn.”

      “Mắc ói, lấy chính là lấy, hai mươi mốt tuổi là độ tuổi phong nhã hào hoa, thể rơi vào nấm nồ hôn nhân nhanh như vậy được!”

      “...... Vậy tớ đây cho ba mẹ cậu chúng ta sống với nhau rồi.”

      “Cậu dám!!” Cửa mở, lộ ra bộ mặt trầm,“Dám với mẹ tớ, tớ nuốt sống cậu !”

      Cái gì cũng dám ra...... Cẩn Ngôn toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Phương thức nhất của đàn ông người phụ nữ của mình chính là lấy ấy về làm vợ, Cẩn Ngôn tin tưởng chân lý kiên trì chính là thắng lợi, sau đó ngày ba lượt ở bên tai Nhất Nhất lải nhải: Kết hôn thôi, được ? kết hôn à? Vẫn là kết hôn ......

      Cả ngày luôn hỏi giống nhau các câu khẳng định - câu phủ định hoặc là câu nghi vấn, chờ tới ngày nào đó nhóc nghe thấy chán buột miệng lỡ ra, hoặc là tức giận đến mất lý trí khi hỏi “ kết hôn sao” bèn gật đầu. Khi đó có thể giả ngu chấp nhận vì nhóc đồng ý kết hôn.

      Đáng tiếc Nhất Nhất có khi hồ đồ, nhưng có khi lại sáng suốt, câu hỏi như vậy lần cũng bị mắc bẫy. Bởi vì nhóc chỉ cắn chuẩn bốn chữ, vô luận hỏi cái gì đều trả lời: Tớ kết hôn!

      Năm tư bắt đầu thực tập, nhiệm vụ nặng nề, mối quan hệ trong công ty cũng khiến cho người ta đau đầu. Vì muốn lưu lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo, Nhất Nhất chủ động xin nghỉ đông được ở lại công ty làm, dù sao Cẩn Ngôn cũng ở lại đây. Kết quả là để lại ấn tượng rất tốt với lãnh đạo, nhưng trong nhà hai vị lão nhân kia ăn tết gặp được con nên rất nhớ mong, ở trong điện thoại Đinh mẹ được phen nước mắt nước mũi khóc lóc, la hét muốn đến Bắc Kinh thăm nhóc.

      “Quá xa ...... Á… mẹ đừng khóc, con lớn như vậy rồi, biết tự chăm sóc mình......” Khuyên nửa ngày cũng khuyên được, đành phải cầu cứu nhìn về phía Cẩn Ngôn. cười tiếp nhận di động.“Dạ, alo? Dì a...... Dì đừng lo lắng, Nhất Nhất sống rất tốt, tại đều cao hơn béo hơn ...... Dì nếu lo lắng qua đây thăm tụi con......”

      Nhất Nhất vội ghé tai tới nghe nội dung cuộc điện thoại, bên kia mẹ cư nhiên khóc nữa, cười hì hì chỉ khen Cẩn Ngôn tốt. là con gả ra ngoài như giọt nước hắt ! nhóc buồn bực ngồi vào bên xem tivi.

      “...... Dạ, cứ quyết định vậy dì, dạ tạm biệt.” Cẩn Ngôn cúp máy lại ôm nhóc,“Thỏa thuận với ba mẹ cậu rồi, hai người họ đến đây chơi, tớ đón, chủ nhật chín giờ đến.”

      “Chín giờ tối?”

      “Uhm, chín giờ.”

      “Ngày kia là tới ...... Tớ thấy vẫn là nên quay lại ở trong trường, bọn họ thấy tớ với cậu như vậy khẳng định nghĩ lệch lạc.” Nhớ tới lượng cao chót vót của mẹ nhóc trong lòng còn sợ hãi.

      Đều là còn có thể nghĩ lệch lạc cái gì chứ.“Cũng phải biết chúng ta ở cùng chỗ.”

      “Bọn họ cứ nghĩ chúng ta ở trong hai phòng riêng biệt!”

      “Đúng vậy, bọn họ nghĩ cậu quá quân tử rồi ......” Lần đầu tiên của hai người cư nhiên lại là do phía bên nhà chủ động, còn động thủ đánh bên nhà trai. Rất đả kích tính tự tôn phái nam của .

      “Cậu mới quân tử!” Ném cho tên ngụy quân tử ấy hai cái tròng mắt trắng.“Aiz, ba mẹ tớ đến lúc chín giờ hả?”

      sai, là chín giờ.” Ngữ khí cực kỳ khẳng định.

    2. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chap 47: Bản giao hưởng cầu hôn.

      Tối hôm trước viết luận văn tốt nghiệp đến hơn 12h mới được nghỉ ngơi, ngày hôm sau Cẩn Ngôn thức dậy Nhất Nhất còn say sưa giấc nồng, bị đánh thức trừng cặp mắt to mơ hồ hỏi:“Mấy giờ rồi?”

      “8h20’.”

      “Sớm như vậy...... Cậu đâu?”

      đón người, đại khái khoảng hai tiếng có thể trở về.”

      “Oh.” Hồn bị chu công gọi trở về, căn bản có nghe hiểu những lời .

      “Đừng ngủ lâu quá, đợi lát nữa bọn họ đến nhìn thấy cậu như vậy hay ho đâu.” Trong chăn có thanh , xốc chăn lên nhìn thấy, người kia ngủ như heo rồi khóe miệng còn chảy nước miếng. Cẩn Ngôn vỗ vỗ mặt nhóc bỡn cợt cười,“Đừng tớ nhắc nhở cậu.” Hai tiếng hừ hừ xem như câu trả lời.

      Vừa ngủ dậy, đồng hồ treo tường ở đầu giường chỉ 9h30. đâu rồi? Nhất Nhất ngáp dài cái vươn vai. Trước lúc hình như có cái gì đó...... Oh, hay là tới phòng thí nghiệm. Nếu buổi sáng Cẩn Ngôn rảnh, vậy buổi chiều chuyển đồ tới trường học cũng được, dù sao ba mẹ buổi tối mới đến. Buổi chiều đem luận văn nộp, nếu mình thảo luận với giáo sư mất nhiều thời gian, có lẽ còn kịp cùng Cẩn Ngôn đón ba mẹ. A, buồn ngủ quá a, ngủ thêm chút nữa...... Đầu nghiêng xuống gối liền sà vào giấc mộng.

      “...... Phòng ở tệ lắm, vị trí rất tốt.”

      “Chú và dì nghỉ ngơi trước lúc, cháu pha trà.”

      “Đừng bận bịu, chúng ta mệt, xe lửa đều ngủ mười mấy tiếng đồng hồ......”

      Ai chuyện? Bạn học của Cẩn Ngôn? Nhất Nhất co ro trong chăn còn nửa tỉnh nửa mê.

      “...... Nhất Nhất ngủ phòng nào? Ôi giời, đứa này chính là lười, đều sắp 11h rồi còn chịu thức dậy, lại tới nhà ga đón chúng ta. Để ta gọi con nhóc dậy. Cẩn Ngôn cháu ở phòng này hả?”

      “Con nhóc chắc hẳn là ngủ ở phòng kia” Đinh mẹ phát ra cửa phòng kia có vẽ hình con thỏ.”

      Giọng của nam nữ kia nghe qua thế nào lại quen thuộc như vậy nha. Nhất Nhất đột nhiên trợn tròn hai mắt....... Chết chắc rồi chết chắc rồi! Đó là cha mẹ thân của mình!! Vì sao a vì sao a!!! Đầu tóc bù xù như ổ quạ định trốn xuống giường nấp, cửa tách tiếng mở ra, mẫu thân đại nhân vui mừng bổ nhào lên giường ôm nhóc:“Con a, nhìn xem ai tới này!”

      “A…ha, ba mẹ...... hai người...... sao lại đến?”

      phải hôm nay đến Bắc Kinh rồi sao, đồ lười, ngủ đến lúc này còn chưa dậy, khiến Cẩn Ngôn cười cho.” Đinh ba oán trách bước vào phòng, ánh mắt đảo qua đột nhiên dừng lại bước chân.

      “Đứng làm chi...... Ái?” Đinh mẹ nhìn theo ánh mắt của người bạn già, ghế dựa lưng ràng có đắp bộ áo ngủ, cũng ràng là áo ngủ của nam giới. Đinh mẹ đứng mạnh lên kéo ra cánh cửa bên cạnh, bên trong là toilet, bồn rửa mặt bày dao cạo râu sữa rửa mặt kem cạo râu.

      “Nhất Nhất, các con...... đây là phòng của ai?”

      “Ôi chà, con ngủ nơi này đương nhiên là phòng của con.” Trả lời lấp la lấp lửng.

      “Phải ?” Đinh mẹ cười lạnh, giơ tay chỉ bàn hai cái cốc súc miệng hai cái bàn chải đánh răng,“Đinh Nhất Nhất, con tốt nhất đừng với mẹ buổi sáng và buổi tối dùng bàn chải đánh răng khác nhau đấy.”

      Tiêu rồi!“Ách, ách......” Nhất Nhất gãi da đầu, ứa ra mồ hôi lạnh, ánh mắt liếc về phía người đứng phía sau ba là Cẩn Ngôn kia. cúi đầu biết nghĩ cái gì. Nghĩ cái gì a còn nghĩ cái gì nữa, mau tới cứu người a!

      cho ràng.” Đinh ba nhăn lại mày.

      “Ba......”

      “Đừng giả bộ ngớ ngẩn nữa, ràng!” Đinh mẹ thanh bắt đầu vọt lên rồi.

      “Mẹ......”

      “Con đứa này sao lại thế này, a? Sớm với con thể...... thể như vậy! Các con, aiz, các con! Tức chết ta tức chết ta mất thôi, sớm biết rằng như vậy ta đến Bắc Kinh làm gì, đỡ phải thấy đỡ phải tức giận! Đinh Nhất Nhất, lúc trước ta với con thế nào hả, con cũng đáp ứng ta thế nào hả, nếu xảy ra chuyện phải làm sao bây giờ......”

      “Thực xin lỗi, đều là lỗi của cháu.” hé răng từ nãy đến giờ Cẩn Ngôn đột nhiên mở miệng,“ Dì Trương, chú Đinh, cháu Nhất Nhất, nếu hai người đồng ý, con lập tức cùng Nhất Nhất kết hôn.”

      “Kết...... Hôn?” Nhất Nhất thiếu chút nữa bị sặc nước miếng,“Cậu mê sảng hả!”

      biết lớn !” Đinh mẹ trách mắng, cái tát chụp lên đỉnh đầu của con . Sắp xếp chút tư duy mới tiếp,“Kết hôn là việc trọng đại, các con biết hôn nhân là như thế nào sao, lại cháu còn chưa thưa chuyện với ba mẹ cháu.”

      “Cháu thưa chuyện với ba mẹ rồi, hai người họ tôn trọng quyết định của cháu, cũng rất thích Nhất Nhất.”

      Thưa chuyện rồi? Đinh ba Đinh mẹ nhìn nhau, đồng loạt căm tức nhìn về phía đứa con dám che dấu kia.

      “Cháu rất rất xin lỗi, làm cho chú và dì vì chúng cháu mà lo lắng như vậy.” Cẩn Ngôn nghiêm túc cúi đầu tạ lỗi với bọn họ,“ tại nếu như chúng cháu sống chung với nhau, cháu phải có trách nhiệm chăm sóc tốt cho Nhất Nhất, phải cho ấy danh phận. Xin chú và dì đồng ý đem Nhất Nhất gả cho cháu, xin chú và dì cứ yên tâm, cháu đối tốt với ấy cả đời.”

      Đinh ba trầm mặc lát, thở dài.“Vậy kết hôn .”

      “Cám ơn ba mẹ.” Cẩn Ngôn trôi chảy liền sửa lại xưng hô ngay, khiến hai người bọn họ sợ tới mức sửng sốt.

      “Cậu kêu ai ba mẹ...... phải chứ? Ba ~~~~” Nhất Nhất muốn khóc, cứ như vậy đem con gả sao chứ? cần tới cửa cầu hôn để bà con họ hàng thân thích tra hỏi làm khó vài phen?

      “Con còn muốn như thế nào nữa, hả?” Đinh mẹ lại cái tát chụp ở đỉnh đầu nhóc,“ nghe lời, còn dám gạt ta với ba con! Nghe ta đây, ngoan ngoãn đợi cho đến khi tốt nghiệp liền kết hôn! Ai ồi, ta tức đến chóng mặt rồi, đều là con nhóc nghe lời chết tiệt này......”

      “Mẹ, mẹ vô phòng nghỉ chút .” Cẩn Ngôn chạy nhanh tới đỡ Đinh mẹ đứng lên.

      “Bà là mẹ tớ. Mẹ ~~~~” Nhất Nhất lay lay ống tay áo mẹ làm bộ đáng thương. Đinh mẹ vung tay của con ra:“, tại cấm chuyện với ta!” Vì muốn làm cho cha mẹ vợ đối với ấn tượng càng tốt đẹp, Cẩn Ngôn buổi trưa cố ý ở nhà tự tay nấu cơm ăn, tay hất chảo lật trứng chiên khiến cho Đinh ba Đinh mẹ tán thưởng thôi, đối với con ngay cả ngũ cốc cũng phân biệt được kia liền thèm đếm xỉa tới. Cơm nước xong hai người bọn họ lôi kéo con rể tương lai gọi điện cho bên thông gia, đem Nhất Nhất vất sang bên, Nhất Nhất buồn bực vô cùng, chỉ có thể cầm lấy luận văn thê thảm tới trường nộp.

      “Ba mẹ tớ thấy cậu đều cần tớ nữa.” Từ khách sạn trở về Nhất Nhất luôn oán giận. Cẩn Ngôn hôn nhóc cái tỏ vẻ an ủi.

      “Cái gì của tớ của cậu nữa, ba mẹ cậu chính là ba mẹ tớ.”

      biết xấu hổ ~~” Gọi ba gọi mẹ thực trơn tru! khách sạn lúc đóng tiền đăng ký phòng, giọng thái độ của niềm nở ân cần a, nhân viên phục vụ cứ câu lại câu con trai hai bác thực hiếu thuận, ba mẹ còn vui tươi hớn hở gật đầu.“Ai ~~~~” nhóc bổ nhào tới sofa lớn tiếng thở dài.

      “Làm sao vậy?”

      “Ai ~~~ cậu thấy chưa, thái độ ba mẹ hôm nay đối tớ kìa, hệt như đối xử với giai cấp thù địch vậy, hận thể để tớ lập tức biến mất!”

      nghiêm trọng như vậy, bọn họ chỉ là tức giận cậu chưa với họ.” Cẩn Ngôn tới toilet xả nước tắm, dựa vào cửa vung những giọt nước tay,“Yên tâm , qua đêm có việc gì đâu.”

      “Ái ~~~~” Nhất Nhất cầm lấy đệm che mặt, nhớ tới buổi sáng biểu cảm vặn vẹo của ba mẹ khi nhìn thấy hai cái bàn chải đánh răng, càng nghĩ càng xấu hổ.

      “Cẩn Ngôn à, lấy cái cuốc đến đây .”

      “Làm chi?”

      “Tớ muốn đào cái hang chui xuống.” Rất xấu hổ a, cư nhiên bị ba mẹ vừa vặn bắt gian tại trận!

      Cẩn Ngôn phì cười.“Sàn gỗ, đào hỏng đáng tiếc.”

      “Vậy cậu đánh tớ bất tỉnh !”

      “Tớ sao nỡ chứ......” ngồi xuống kế bên nhóc, kéo nhóc ngồi đùi rồi hôn nhóc rất dịu dàng.

      “Cậu hôm nay những câu buồn nôn.” nhóc giơ tay vẽ vòng vòng ở ngực .

      “Câu nào? Hình như ít câu.”

      “Mắc ói quá ~~ nhưng chỉ có câu kia dễ nghe nhất, trước kia cũng chưa từng với tớ. Chính là ba chữ kia. đúng,” Vươn bàn tay ra đếm đếm các ngón tay,“Năm chữ, cháu Đinh Nhất Nhất.”

      “Sai rồi.”

      “Nào có sai? Cậu tớ?” nhóc dựng thẳng yết hầu rống lên. Tiểu nha đầu cả đời này đều biết hàm súc là cái gì. Cẩn Ngôn lắc đầu thở dài:“Là bốn chữ, cháu Nhất Nhất.”

      “Ý~~ buồn nôn chết được.” Mặt đỏ hồng lên xoắn lấy các ngón tay. Biểu cảm thẹn thùng này của nhóc khiến tim rung rinh, ôm lấy nhóc hướng tới phòng tắm bước. “ tắm ~~~”

      “Thả tớ xuống dưới, hôm nay ba mẹ mới đến qua đó......” nhóc đập tay muốn xuống dưới, đột nhiên nhéo cổ áo ,“Ngày hôm qua cậu với tớ ba mẹ chín giờ tới.”

      “...... Là 9h a.”

      “Tớ là có phải là 9h tối , cậu phải.”

      “Tớ thế.”

      “Có .”

      Cẩn Ngôn tránh mắt .“Tớ là 9h, là tự cậu đoán là buổi tối.”

      Khá lắm tiểu nhân hiểm! Nhất Nhất ngọt như mật ngửa đầu lên chủ động dâng tặng nụ hôn:“Tớ muốn tắm, thả tớ xuống dưới .”

      Ý, cứ như vậy làm khó dễ sao? chần chừ nới tay, mông liền bị chân của nhóc dùng sức đá cho cái, bùm tiếng ngã vào trong bồn tắm.

      “Đêm nay đừng mơ leo lên giường của tớ!” Nữ thần chống nạnh rống lên giận dữ.

    3. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chap 48: Only you, mới có thể cùng em trọn cuộc đời.
      Editor: Heidi

      Dưới hướng dẫn chỉ bảo tận tình của hai bên gia đình, vừa tốt nghiệp đại học cái, Đinh Nhất Nhất quang vinh trở thành người đầu tiên của đại học ×× tay trái cầm lấy bằng tốt nghiệp tay phải cầm lấy giấy đăng kí kết hôn.“Chín đồng bạc là đem cả cuộc đời mình bán rồi.” nhóc chau mày ủ dột càu nhàu.

      “Uh.” Gia Vũ cắn que kem xem tạp chí quân , đầu cũng ngẩng lên.

      “Ê, cậu cũng nghe tớ chuyện, là.”

      “Cậu còn làm ? bằng ở nhà làm thiếu phu nhân , dù sao Cẩn Ngôn cũng có tiền, nuôi được cậu.”

      “Tớ làm ký sinh trùng, tớ muốn mở tiệm hoa!” Tự mình làm bà chủ tốt a, cần xem sắc mặt người khác.

      “Xí ~~ cậu còn mở tiệm hoa, hoa hồng và hoa Nguyệt kí cũng phân biệt được.” nhớ tới kiện khi còn học sơ trung lúc nhóc cùng người bạn trai đầu tiên của nhóc thương lượng tới nhà Cẩn Ngôn trộm hoa hồng.

      “Đừng gây phiền phức cho chồng cậu nữa, cậu ta tiếp quản cái công ty lớn như vậy rất mệt rồi, cậu cũng biết giúp cậu ta a.” Cẩn Ngôn sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh tiếp nhận công ty của cha, tại mọi người đều gọi Thượng tổng.

      “Vợ chồng cùng làm chung công ty dễ dàng công tư bất phân đan xen tình cảm cá nhân vào, tách ra có lợi cho việc gia tăng khoảng cách gian dễ chịu giữa hai người và bảo vệ duy trì lợi ích lâu dài của gia đình.” nhóc làm ra vẻ bà cụ non .

      Gia Vũ sặc cái. Còn khoảng cách gian dễ chịu nữa, tư tưởng nhóc kia sau khi kết hôn cảnh giới cũng cao lên ít a.

      “Ách ~~~~ nước miếng đều chảy ra kìa!” Ăn có que kem mà nước miếng cũng chảy ra bên ngoài được, cũng phải còn trẻ con nữa rồi. Nhất Nhất rút tờ khăn giấy ra giúp lau miệng, miệng còn lải nhải cằn nhằn,“Cậu sao còn giống y chang hồi thế, dưới cằm có lỗ hả a, trước kia cậu sang nhà chúng tớ ăn cơm, ba tớ cậu......”

      “Tớ muốn Mĩ học nghiên cứu.”

      cậu miệng bị mẻ đó...... A?” tự mình cằn nhằn, nghĩ tới đột nhiên ra câu như vậy, nhóc ngây ngốc phản ứng lại được, cái tay nắm lấy khăn giấy cứng ngắc đặt miệng .

      “Tớ phải rồi.” Gia Vũ cười gõ gõ vào đầu nhóc.

      “...... Cậu bệnh thần kinh, lúc trước cũng chưa nghe cậu !”

      sớm đăng kí , bất quá khi đó cậu bận bịu thực tập tốt nghiệp, còn muốn kết hôn, tớ mới cho cậu biết. Ngày định rồi, hai mươi tháng tám, Georgia State.”

      “Nhanh như vậy sao...... Cậu cư nhiên với tớ, giờ mới ......” Sao lại giống Mông Mông như vậy chứ! Nhất Nhất càng nghĩ càng tức, nhịn được dùng sức cắn lên mu bàn tay , vành mắt đỏ hoe lên. “Các cậu đều rồi, chỉ còn lại mỗi tớ......”

      cười khổ cam chịu để nhóc cắn.“Sao lại chỉ còn lại mỗi cậu được, phải còn có Cẩn Ngôn ở cạnh cậu sao. Lại nước Mĩ điều kiện tốt, trường học bên kia có học bổng, học phí hay bất cứ cái gì cũng cần lo nghĩ tới.”

      “Cậu đương nhiên tốt, quốc gia tư bản chủ nghĩa, tư tưởng cậu hủ bại!”

      “Đến bên kia tớ gửi cho cậu USD về.”

      “Làm như tớ chưa thấy qua tiền đô la Mỹ ấy, tờ trăm đô cũng sai biệt lắm với tờ đô, tất cả đều là màu xanh!” Vẫn là nhân dân tệ tốt, màu sắc rực rỡ vừa thấy biết là tờ bao nhiêu tiền. Con mắt đỏ au đột nhiên chuyển động loạn lên,“Cậu qua bên kia theo đuổi Mông Mông?”

      “A?” Gia Vũ sửng sốt.“Sức tưởng tượng thực phong phú a.”

      phải tìm cậu ấy, vậy cậu yên lành lại muốn nước Mĩ?” lườm cái xem thường lười hé răng.

      “Thôi được rồi, tha thứ cho cậu lần này, vì cậu tìm Mông Mông nên tớ so đo với cậu.” Người vốn lã chã ướt át kia lập tức tươi cười rạng rỡ,“Các cậu a làm ầm ĩ quá , làm gì phải thành như vậy, khi đó ràng là ở cạnh nhau lại biết quý trọng, tại tốt rồi, muốn đuổi theo ra cả nước ngoài, lãng phí thời gian lãng phí tiền tài. Đến bên đó tìm Mông Mông bày tỏ ràng biết chưa?”

      “Tớ rồi cậu nhớ tớ chứ?”

      “Nghiêm túc chút !” Người này hướng câu chuyện đâu vậy kìa! Đoạt lấy tạp chí của đập đỉnh đầu cái,“Đừng lảng sang chuyện khác.”

      “Tớ rồi cậu phải nhớ tớ đó.”

      “Miễn bàn chuyện thương cảm như vậy được , chúng ta chuyện cảm xúc mới của cậu đối với Mông Mông .”

      tới Mông Mông, cậu cậu có nhớ tớ hay ?” Gia Vũ giở tính trẻ con bướng bỉnh, bắt nhóc phải trả lời mới chịu.

      với cậu về Mông Mông đó,” Nhất Nhất căm tức nhìn ,“Fu.ck, cậu tớ có hả?” Vành mắt lại đỏ lên.

      “Ái~~~ đừng khóc.” chưa dứt lời, vừa nhóc nhoẹt miệng, hai giọt nước mắt to như hạt đỗ rớt lên bàn.“Cậu ......”

      “Tớ còn chưa có chết đâu.” Cái gì .

      “Cậu xấu xa!”

      “Đều sắp phải rồi cậu còn mắng tớ...... Aiz, đừng khóc.” Nước mắt mặt nhóc như tạo thành hai dòng suối , Gia Vũ chỉ có thể ngừng rút khăn giấy ra lau nước mắt cho nhóc,“Đừng khóc nữa bà của tôi ơi, tớ là tên xấu xa còn chưa được hả......”

      Đều rồi đều hết rồi! Về nhà, Nhất Nhất ôm Cẩn Ngôn khóc tới nửa đêm, liên tục mắng Gia Vũ, mắng xong Gia Vũ nhắc tới Hạ Mông, cằn nhằn xong Hạ Mông, lải nhải tới Đàm Vi, cuối cùng vẫn rớt nước mắt hỏi, cậu có rời xa tớ hay ? Cẩn Ngôn lần lại lần an ủi nhóc:“ , tớ vĩnh viễn rời xa cậu.”

      “Cậu gạt tớ! Con người đều phải có lúc chết, cậu nhiều nhất chỉ có thể ở bên tớ vài chục năm, làm gì có vĩnh viễn chứ! Ô ô......”

      bất đắc dĩ, dỗ cũng được, dỗ cũng xong, phụ nữ a ~~~~

      Hành trình của Gia Vũ là từ Thượng Hải đến Chicago, lại từ Chicago mới bay tới đích. sợ ba mẹ thương tâm, để cho bọn họ sân bay đưa tiễn, chỉ có Nhất Nhất cùng Cẩn Ngôn đường từ thành phố C đưa đến tận sân bay Phổ Đông.

      “Đến bên kia lập tức điện thoại cho tớ biết ?”

      “Uh.”

      “Ăn uống dùng đồ đừng quá tiết kiệm, có dư tiền mới được mua xe biết ?”

      “Uh.”

      “Con nước Mĩ đều rất nhiệt tình, cậu cùng các ấy chơi có thể, thể tìm làm bạn biết ?”

      “Tớ đều biết rồi!” Gia Vũ vừa tức giận vừa buồn cười, thương hại nhìn hai vành mắt thâm quầng cực lớn mặt Cẩn Ngôn.“ nhóc náo loạn cậu suốt đêm đúng ?”

      Cẩn Ngôn cười khổ. Sao chỉ có đêm a, từ khi nghe được tin tức Gia Vũ muốn xuất ngoại, nhóc liền mỗi ngày bộ dáng như đòi nợ. Thấy vợ mình nhẹt miệng ra khóe mắt long lanh những giọt lệ, liền vuốt ve mái tóc ngắn của nhóc ôn nhu dỗ dành :“Đừng khóc nữa, mọi người đều nhìn kìa, rất mắc cỡ a, cũng phải nhìn thấy được nữa.”

      “Khóc sao, đưa tiễn vỗn rất buồn bã a, còn cho người ta khóc?” Nhất Nhất khịt khịt cái mũi gào lên, liếc mắt nhìn về hướng bên cạnh có hai vị khách du lịch kia. Hai người tiếp xúc với ánh mắt hung tợn của nhóc, đều cuống quít xoay đầu .

      “Thực chịu nổi cậu.” Gia Vũ thở dài, bàn tay tiến vào trong túi quần lấy ra khăn giấy. Cẩn Ngôn trước bước ôm nhóc vào lòng, nước mắt nước mũi cọ hết lên chiếc áo sơ mi hàng hiệu của . Khăn giấy ở lòng bàn tay Gia Vũ vo viên thành đống.

      “Được rồi, đừng khóc nữa......” Di động thức thời réo lên, Cẩn Ngôn bất đắc dĩ cười cười.“Tớ nghe điện thoại. Đừng khóc nữa, hai mắt sưng lên như hai hạt đào rồi, đợi lát nữa lại đau mắt cho xem.”

      “Uhm.” Nhất Nhất ghé vào ngực lại cọ cọ cái mũi, mới thả ra bên cạnh nghe điện thoại.

      “Cho cậu, đừng lau nước mắt nước mũi lên người , bẩn.” Gia Vũ lần nữa cầm khăn giấy đưa qua cho nhóc, nhìn chằm chằm vào nhóc hỉ mũi rồi lau nước mũi. Sau lúc lâu mới lẩm bẩm ,“Tớ thực ngốc...... Luôn chậm bước.”

      “Cậu có chỗ nào ngốc chứ, từ thông minh hơn tớ.” Nhất Nhất nghẹn ngào cải chính. lo lắng cái gì? Lo lắng Mĩ quá trễ đuổi kịp người ta sao? “Yên tâm , tớ cam đoan với cậu là trễ đâu, Mông Mông ở bên kia khẳng định là có bạn trai, đến bên đó cậu phải trực tiếp theo đuổi ngay đó, tớ làm hậu thuẫn kiên cường cho cậu, nếu theo đuổi được lập tức lên mạng báo cho tớ biết.”

      sai rồi, vẫn là cậu ngốc.” Nâng tay thưởng cho nhóc cái cốc lên đầu. Lại lỡ lời gì ư? nhóc vuốt đầu hai mắt mờ sương mênh mông.

      Trong radio truyền đến lời nhắc nhở phải checking, Gia Vũ kéo hành lý hướng về cổng checking chuẩn bị làm thủ tục, nhóc nhịn được lại níu kéo , túm cánh tay chết cũng buông tay.

      “Á ~~” Gia Vũ buông hành lý trở lại nhóc ôm cái,“Hãy sống tốt cùng Cẩn Ngôn nhé, đừng tùy hứng.”

      “Tớ có chỗ nào tùy hứng chứ hic hic......”

      “Nếu đối với cậu tốt, gọi điện thoại với tớ.”

      “Uhm, hic hic......”

      “Đừng khóc, học xong hai năm tớ quay về.”

      “Hai năm thấy được cậu...... Gia Vũ...... Hu hu......”

      Cẩn Ngôn nhìn thấy khuôn mặt bé của nhóc sưng vù lên khóc đến đứt hơi lạc giọng, khóc hệt như sắp sinh ly tử biệt vậy, đau lòng vỗ vỗ lưng nhóc.“Khóc suốt thôi, làm cho Gia Vũ ngồi máy bay cũng an tâm.”

      Người nào thế kia là! có chút tế bào tình cảm nào hết. nhóc dỗi hờn bụm mặt để ý tớ . Cẩn Ngôn buồn cười, xoay người dặn dò Gia Vũ:“ Đến bên kia nhớ chăm sóc tốt bản thân , có chuyện gì tìm bạn học tớ.”

      “Uh.”

      “Số điện thoại viết lại chưa? Đừng làm mất. Hộ chiếu và tiền cũng phải bảo quản tốt, đặc biệt là hộ chiếu, ngàn vạn lần thể làm mất.”

      “Biết, cậu đừng lo lắng cho tớ, đường còn có nhiều bạn học. Cẩn Ngôn,…” Gia Vũ đứng thẳng tắp, ánh mắt nhìn thẳng vào hai mắt ,“Cậu phải đối xử tốt với Nhất Nhất, đừng làm ấy thương tâm.”

      Cẩn Ngôn thận trọng gật đầu. Gia Vũ giơ tay lên trung cùng đập tay với Cẩn Ngân, hai người nhìn nhau cười. Hết thảy cần .

      “Các cậu đều cái gì đó, còn đập tay với nhau nữa, cũng phải đánh bóng rổ.”

      “Lời hứa của cánh đàn ông với nhau.”

      “Lừa quỷ, cũng chưa nghe thấy các cậu cái gì.” Nhất Nhất nhẹt miệng vẫn còn bị vây hãm trong cảm xúc thương cảm,“Aiz, Gia Vũ tớ ngốc, tớ ngốc chỗ nào chứ? là, đều rồi còn được câu nào hay cả.”

      “Cậu chính là ngốc.” nhóc trợn tròn mắt lên, Cẩn Ngôn vội trấn an ,“Tớ lại thích cậu ngốc như vậy.” Câu này còn được ~~~ ôi chao cũng đúng...... Dù sao lời này nghe cũng thoải mái lắm.

      “Đều hết cả rồi, Mông Mông Mĩ, Gia Vũ cũng Mĩ, thực chán chết, tư bản chủ nghĩa vạn ác! Đem bạn bè của tớ đều lừa rồi.” nhóc đem những điều vui vẻ kia đổ hết lên đất Mĩ.

      “Qua đợt này có thời gian chúng ta qua bên đó chơi.”

      chơi có ý nghĩa gì, nhiều nhất cũng chỉ mấy tháng, vẫn là thể ở cùng bọn họ.”

      “Tớ ở bên cậu.” hôn lên gương mặt nhóc,“ thế giới này, cha mẹ thể ở cùng cậu cả đời, chị em cũng thể ở cùng cậu cả đời, bàn bè càng thể. Người duy nhất có thể nắm tay cậu tới lúc răng long đầu bạc chỉ có tớ, người thân mật nhất của cậu.”

      Đáng ghét ~~~ đất biết rụng bao nhiêu mảng da gà a, nhưng trong lòng lại ngọt ngào mừng thầm.“Cậu có thể ở bên tớ bao lâu?”

      “Sáu mươi năm.”

      “Hai mươi hai thêm sáu mươi...... Khi đó đều hơn tám mươi, tám mươi tuổi răng rụng sạch đứng cũng tiện, vẻ mặt đầy nếp nhăn, chừng cậu cũng thể nhận ra tớ.”

      “Làm sao có thể nhận ra cậu, đồ ngốc.”

      “Khi đó lưng cậu còng, mắt cũng mờ rồi, còn có xinh đẹp nào tặng khăn quàng cổ cho cậu, ha ha ~~~ nha!”

      Nhất Nhất dọc theo bậc thềm hẹp ven đường bước , được vài bước liền bị rơi xuống. Cẩn Ngôn vươn tay ra:“Nắm lấy tay tớ.” Bàn tay nho bỏ vào trong bàn tay to rộng, ấm áp, vững tâm. gắt gao nắm chặt tay nhóc giữ vững giúp nhóc cân bằng, Nhất Nhất nhón chân nghiêng nghiêng lung lay từng bước về phía trước, liên tục , mãi…

      The end ^^.
      tart_trunghanhtay thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @HeidiChen bổ sung nguồn hộ mình nhé bạn

    5. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      @vulinh : bổ sung nguồn nhé.
      Last edited: 24/8/14
      vulinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :