1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

THANH MAI NGHI KỴ TRÚC MÃ - Tọa Hóa Bồ Đề (48C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chap 36: Tên đàn ông bội tình bạc nghĩa.

      Cư nhiên bị hôn! Bộ dạng là đẹp trai như ai đó ngờ bụng đầy ý nghĩ xấu, hổ là kẻ hai mặt, trước mặt vẻ sau lưng vẻ, người khác đều bị cậu ta lừa hết rồi! biết xấu hổ, khắp nơi quyến rũ gây họa còn sợ đủ hay sao chứ, còn muốn trêu chọc mình. Tục ngữ đều , con thỏ ăn cỏ gần hang, hai người đều là lớn lên cùng trong đại viện, phải là ‘cỏ gần hang ‘ là gì chứ? Hành vi ác liệt đó khiến người ta giận sôi gan mà, cũng dám cần mình cho phép mà dám dám dám dám...... Hôn mình...... Còn có nước miếng......

      “Cậu làm gì thế?” Đầu Tiểu Hồng phóng đại ở trước mặt nhóc.

      “Hả?”

      “Sờ miệng làm gì?”

      “Sờ......” Chết, sờ miệng! Nhất Nhất vội vàng dời ngón tay nhìn chằm chằm bàn học,“ suy nghĩ thôi.”

      “Nghĩ vấn đề khỉ mẹ gì chứ, cái mục lục có thể xem nửa giờ sao.”

      “Cái kia...... Tớ chính là nghiên cứu mục lục rốt cuộc còn có thể sử dụng ở mức độ sâu hơn .”

      “Rất huyền bí nhỉ.” Tiểu Lam cười khẽ.“Cậu cứ chém Tiểu Bạch ơi.”

      Hai con mắt của Tiểu Lục phía sau hai mắt kiếng phát ra màu xanh lam,“Tớ cảm thấy có mùi vị ‘ đương’ . tin? Các cậu nhìn cậu ta suốt buổi sáng cái gì cũng làm, hết nhăn mặt nhíu mày lại sờ miệng, haizzz, con lớn trong nhà giữ được nữa rồi. , hẹn hò với Trương Thụy Hòa có phải làm ra cái chuyện xấu gì rồi hay ?”

      “Cái gì cũng có làm!” Nhất Nhất đỏ mặt tía tai.

      “Vậy cậu bày ra cái bộ dạng còn vương vẫn mãi làm gì?”

      “Vương vấn con khỉ mẹ gì chứ!”

      “Đừng e lệ, , có phải kiss cậu rồi?” Tiểu Hồng cười hì hì sờ sờ miệng nhóc. Khẳng định là có tình huống lạ, tối hôm qua trở về mặt đỏ như trái cà chua, rên tiếng nào liền ngã xuỗng ngủ ngay.

      “Đáng ghét.” Nhất Nhất đẩy cái tiểu móng vuốt kia ra. là có kiss rồi, nhưng đối tượng đổi thành người khác......

      Ngữ khí ngây thơ hiếm thấy kia của Nhất Nhất khiến cho ba sắc nữ còn lại trừng to con mắt.

      “Jesus Thánh mẫu Phật Như Lai ~~~~” Tiểu Lục kích động ôm nhóc dùng sức lay động,“Tiểu Bạch nhà chúng con rốt cục cũng đương rồi, đáng mừng! ta hôn cậu rồi à ?”

      “Hừ.” Phía dưới cái mũi phun ra khói.

      “Oa oa ~~~~ hôn chỗ nào ?”

      “Hừ.” Chưa được mấy câu bỗng dưng hôn mình.

      Tiểu nha đầu này ngượng ngùng. Tiểu Lục hưng phấn mãnh liệt chà xát lòng bàn tay, thề quyết tâm đem chuyện này tám đến cùng mới thôi.

      với cậu điều gì hay ? Tỷ như thích cậu, I love you~~~~”

      .” mắng nhóc là heo.

      “A? Vậy ta có dùng ánh mắt tình ý nhìn cậu ?”

      .” Ánh mắt kia rất giống muốn ăn thịt người a, khủng bố.

      “A? ta có nắm tay cậu hay ?”

      .” Còn nắm tay gì chứ, đánh nhau tốt lắm rồi.

      “Cái này kỳ quái a.” Tiểu Lục lúng túng xoa tay, trao đổi ánh mắt cùng Tiểu Hồng Tiểu Lam.“Hôn cũng hôn rồi tại sao lại còn như vậy a, cái gì cũng , ngay cả việc nắm tay cỏn con cũng có...... được Tiểu Bạch, cậu tìm ta hỏi cho ràng , thể cứ như vậy để cho ta chiếm tiện nghi được.”

      “Hỏi cái gì?”

      “Hỏi ta vì sao muốn như vậy đối với cậu, hôn nhau rồi mà còn bày tỏ quan hệ ràng.”

      “Đúng vậy!” Tiểu Hồng quyền nện xuống bàn,“Tớ hận nhất là tên đàn ông bội tình bạc nghĩa, hôn người ta rồi những gì hết, có can đảm hôn hít sao lại có gan bày tỏ chứ. Tiểu Bạch phải sợ, bốn chị em chúng ta cho ta trận!”

      Tiểu Lam nháy mắt:“Được rồi đừng nhốn nháo, cứ để cho chính cậu ấy suy nghĩ lại, có lẽ nghĩ ra điều gì đó rồi.”

      “Đồ ranh con đó thoạt nhìn ôn hòa lịch , làm sao lại có thể làm ra loại chuyện này......”

      sai, ôn hòa lịch thế tại sao có thể làm ra loại chuyện này!“Bà nội nó,” Nhất Nhất cước đạp ghế, hai tay chống nạnh chỉ trần nhà rống to,“Tớ ngày mai phải tìm !”

      Trước khi khởi binh vấn tội có phải nên gọi trước cú điện thoại thông báo tiếng ? Suy nghĩ lại thấy là cần thiết, lấy điện thoại cầm tay ra bấm số.“Tút...... tút......” cúp máy rồi. Dám cúp điện thoại của mình? Nếu bọc cậu ta lớp da nhóc phải họ Đinh nữa! Cơm trưa có tâm trí ăn, cưỡi chiếc xe đạp leo núi sáng long lanh hóng gió, khi ra đến cổng kí túc xá đụng vào bậc thềm vấp ngã, đạp xe đường đến trường suýt bị chiếc xe con đụng, rất khí thế nổi khùng lên cãi nhau trận với tên tài xế đó.

      Sân trường của đại học Q tương đối vắng vẻ, đại khái thời tiết dần dần nóng lên, các sinh viên đều thừa dịp cuối tuần rúc ở phòng ngủ. nhóc đạp xe gặp trở ngại gì lèo đến ký túc xá nam sinh dưới lầu, đâm đầu gặp phải người vóc dáng cao to.

      “Hắc ~~ em .”

      “...... Là cậu a.” Cân nhắc sau lúc lâu rốt cục nhớ tới cậu ta là người lần trước cùng nhóc tranh nhua mượn tiền cứu mạng của Cẩn Ngôn.“Tới tìm em hả? Cậu ấy ở đây, ra ngoài với người khác rồi.”

      ra ngoài?”

      “Hắc, hẹn hò rồi em ơi...... Ở đàng kia kìa?” Vóc dáng cao to hướng đến bên trái bĩu môi, cười rất ý,“Gặp qua chị dâu tương lai của em chưa?”

      “Cái gì tương lai?” Nhất Nhất theo ánh mắt của cậu ta nhìn tới, thiếu chút nữa bị nước miếng nghẹn. Tại con đường bên kia thân ảnh cao cao đó phải là Thượng Quan Cẩn Ngôn là ai? Đứng bên cạnh còn có còn bạn nữ sinh dài tóc.“Người đó là ai vậy a!”

      “Có thể theo đuổi được Cẩn Ngôn còn có thể là ai chứ, hoa hậu giảng đường. Ái, em , phải ăn cơm đây, vừa thức giấc trong bụng rất đói, con người có thể nhất là chịu đói, người là sắt cơm là thép......”

      nhóc nghe thấy than thở gì hết, trong mắt chỉ còn lại hai thân ảnh chướng mắt. Kẻ hai mặt biết xấu hổ, mới hôn mình xong lại tìm người khác! Thở hồng hộc tiến lên về phía bên đó, được vài bước rồi lại dừng lại. Mình gấp cái gì chứ, phải chỉ là đương hẹn hò thôi sao, lại hai người này xem ra rất xứng đôi vừa lứa mà ...... Giả bộ thưởng thức hoa cỏ cây cối ven đường chậm rãi thong thả qua bên đó.

      “Khụ!” Nữ sinh ngẩng đầu chuyện, thình lình bị ho khan tiếng liền phát hoảng, kinh ngạc khẽ nhếch miệng. xinh đẹp! Mặt trái xoan trắng nõn, mái tóc dài đen mượt thẳng tắp, cặp mắt to tròn hai mí, vóc người cao gầy cân xứng, nhất là hai cái đùi được bao bọc bởi chiếc quần jean, vừa thẳng vừa dài. Nhất Nhất đột nhiên hiểu được Gia Vũ vì sao luôn mình phải là con , ra con phải là như thế này.

      “Khụ.” nhóc che miệng hết nhìn đông tới nhìn tây.

      Cẩn Ngôn giật giật môi, lôi kéo cánh tay nữ sinh tiếng nào lướt qua bên người nhóc. phát thấy? Nhất Nhất ngây người mất hai giây, bước nhanh vượt qua hai người đứng ở phía trước, hết ngẩng đầu nhìn lên bầu trời lại cúi đầu đá hoa cỏ.“Khụ khụ.” Cũng tin còn nhìn thấy! Bước chân của dừng lại chút, lôi kéo nữ sinh vòng qua bên kia . Quá coi thường người khác ! Tức tối lại vượt qua lần nữa tới trước mặt lần nữa.“Wei~~”

      Cẩn Ngôn cúi mắt vẫn là phát ra tiếng, nhưng nữ sinh bên cạnh hướng nhóc cười gật đầu. Hoa hậu giảng đường chỉ có xinh đẹp, hơn nữa còn rất lễ phép. Nhất Nhất dùng sức níu chặt vạt áo, trong ngực mình nảy lên cảm giác rầu rĩ là cái gì. Vừa định mở miệng, Cẩn Ngôn kéo nữ sinh trực tiếp qua ....... Fuck! Liền như vậy rồi? luôn , có gì đặc biệt hơn người chứ, vẫn là Tiểu Hồng đúng, đồ đàn ông bạc tình bạc nghĩa!

      Trở lại phòng ngủ gặp Tiểu Hồng và các bạn cùng phòng, bứt tóc suy nghĩ hết nửa ngày, mới nhớ tới buổi sáng ba sắc nữ kia có thư viện đọc sách.

      Trong phòng ngủ chỉ còn lại mỗi mình, có vẻ yên tĩnh lạ thường, phòng cách vách cũng biết sao lại thế này, bình thường thường xuyên nghe được có bạn học cất lên chất giọng sắc bén cao chót vót hát bài ‘ Cao nguyên Tây Tạng’ mà, lúc này cư nhiên cũng im hơi lặng tiếng. Nhất Nhất buồn phát hoảng, cầm lấy máy nghe CD của Tiểu Hồng nghe nhạc. Bên trong đều hát cái gì như là,“ và em hôn tạm biệt nhau, ở nơi phố người ~~~~” Rất bi thương, đổi bài khác.“Muốn cùng lại hóng gió lần nữa, tuy rằng thời là khác biệt ~~~~” Thời giống nhau còn hóng gió gì chứ? Đổi sang bài khác nữa.“Bầu trời của em là màu xám, trái tim em là màu lam, chạm đến trái tim , lại là trong suốt ......” Được, bài này còn nghe được. nhóc lục ra trong hộp có cuốn lời bài hát lật ra rồi cùng hát.“...... thản nhiên tự đắc của , em lại thành thúc thủ vô sách...... Em là khóc vì , theo người ta rồi......” Phách tiếng vang , giọt nước rớt giấy.“Toàn thế giới người thương tâm lại nhiều hơn người...... Có thể cho tất cả đều cho hết rồi, em đều tiếc ngoại trừ cho biết trái tim em đau đớn như bị dao cắt.” Tại sao trái tim giống như bị dao cắt? phải chỉ có theo hoa hậu giảng đường thôi sao, nam tài nữ mạo cùng mình có quan hệ gì? Từ chán ghét , chán ghét thành tích học tập tốt, chán ghét biết lễ phép ca cẩm vệ sinh mãi, chán ghét mách lẻo với mẹ mình làm mình bị đánh bằng cật tre, chán ghét biết chơi đàn dương cầm, chán ghét có bộ dạng đẹp trai khiến đám con thích mê mẩn...... Ghét chết được!

      Nhưng trong lòng vẫn rầu rĩ, mặc kệ , gọi cuộc điện thoại qua hỏi cho ràng . Lách tách rút ra chiếc điện thoại bấm dãy số của gọi .“Thực xin lỗi, số điện thoại quý khách gọi tắt máy......” Tắt điện thoại?! Trong lòng hừng hực lửa giận xông thẳng lên não, vung tay lên, chiếc di động rơi bốp xuống đất, Nhất Nhất bỗng dưng khóc vỡ òa lên.

    2. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chap 37: Tình cần thầm mến.

      Lúc ba người Tiểu Hồng bọn họ trở về chỉ thấy người bạn cùng phòng khóc khóc sắp thành lũ lụt đến nơi rồi, hai con mắt sắp biến thành mắt con thỏ, cả khuôn mặt đều là nước mắt.

      “Ai bắt nạt cậu ? tớ nghe xem nào.” Tiểu Lục chạy nhanh lấy khăn giúp nhóc lau mặt.

      Làm bạn học với nhau năm rồi, chưa từng thấy nhóc buồn bã bao giờ, suốt ngày vô âu vô lo cười đùa, càng miễn bàn giống như bây giờ khóc đến nỗi ruột gan đứt từng khúc. Nhất Nhất nấc nên lời, nước mắt vừa lau lại rơi xuống.

      “Đừng khóc nữa, tớ nghe rốt cuộc là ai hả, dám khi dễ Tiểu Bạch nhà chúng tớ, lão nương tớ đến đốt nhà đập trận nhừ tử!” Tiểu Hồng xắn tay áo lên cao chạy tới góc tường lấy cái chổi, liếc thấy chiếc di động ở chỗ cửa, nhặt lên kiểm tra, cái vỏ máy ở phần đầu máy bị thủng lỗ lớn.“Ai nha hỏng rồi.”

      “Hỏng rồi?” Nhất Nhất vội vàng lấy di động thử ấn dãy số, bên trong thanh gì cũng vang lên, nhóc ‘oa oa’ tiếng khóc càng lớn hơn lúc nãy,“Di động hỏng rồi ô ô......” Vừa rồi chỉ biết khóc thôi, quên mất cái đồ vật đắt giá này !

      “Đừng khóc ......” Tiểu Lam cuống quýt đến độ vành mắt cũng đỏ lên,“Đến cùng sao lại thế này a?”

      “Di động của tớ......” Tiếc của trận, kẻ khóc sướt mướt mới nhẹt miệng ra ngập ngừng ,“Cậu ta thèm để ý đến tớ.”

      “Ai để ý tới cậu?”

      “Ô ô......” Lại bắt đầu khóc lên.

      “Tìm , uýnh trận!” Nhất định là Trương Thụy Hòa. Tiểu Hồng vác cái chổi lên xông ra bên ngoài, cánh tay bỗng bị giữ chặt, Tiểu Lục lặp lặp lại nhấn mạnh câu: xúc động là ma quỷ, xúc động là ma quỷ, cậu ta mới hùng hùng hổ hổ ngồi trở lại ghế. Tiểu Lam dỗ dành :“ có việc gì, khóc ra tốt rồi, cậu nếu muốn cứ trút , muốn chúng tớ hỏi.”

      Nhất Nhất khóc đủ rồi, vo ve cái mũi mở miệng:“Tớ có rất nhiều vấn đề...... Các cậu được cười......”

      cười. , tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn ( biết cứ , ra phải hết che đậy gì).” Tiểu Lục bày ra tư thái chuyện lâu dài.

      “Ách, thích… thích người, là cảm giác như thế nào?” Ba sắc nữ đồng thời há hốc mồm miệng theo khẩu hình chữ O. “Tiểu Lam, cậu cho Tiểu Bạch chút.” Tiểu Lục đem vấn đề quăng cho người khác.

      Nhất Nhất nha đầu kia chỉ biết xem ‘ hùng xạ điêu’, có khả năng đến truyện tiểu thuyết ngôn tình cũng chưa từng xem qua, muốn giải thích cho nhóc hiểu là tình là gì, cơ bản là rất khó.

      “Thích người, chính là luôn nghĩ đến ta luôn muốn nhìn thấy ta, cho dù chuyện cũng sao, chỉ cần có thể nhìn thấy ấy trong lòng cũng thấy vui vẻ. Người này chiếm cứ cả tâm tư và suy nghĩ của cậu, ấy đứng trước mặt cậu, trái tim của cậu như nghe lời ấy mà đập nhanh hơn, nếu ấy ở trước mặt cậu cậu nhớ nhung, có đôi khi còn nhìn thấy ấy ngay cả trong giấc mơ.”

      “Chỉ như vậy?” Nhất Nhất bĩu môi, tưởng cái khỉ gì a! Khẳng định là thích, tuy rằng có nằm mơ thấy , nhưng sau đó đều bị giật mình tỉnh giấc ......

      Tiểu Lam thở dài, thấy vẻ mặt của bạn mình cho là đúng chỉ biết rằng nhóc căn bản hiểu.“ cho tớ nghe cảm nhận của cậu .”

      “Tớ thấy cậu ấy muốn nổi giận! suốt ngày khi dễ tớ, còn giả bộ người tốt lừa gạt mọi người. Nhưng là......” Nhất Nhất nắm chặt nắm tay lại chậm rãi buông ra,“Cậu ấy chuyện với tớ trong lòng tớ liền rất khổ sở......”

      “Còn có gì nữa?”

      “Tớ hôm nay thấy cậu ta cùng hoa hậu giảng đường bên cạnh nhau.”

      “Vậy trong lòng cậu nghĩ cái gì?”

      “Ách, tớ nghĩ tới cái gì cái đó?” Nhận được cái gật đầu gương mặt vừa khóc xong lập tức đằng đằng sát khí,“Lão nương muốn đá cho tên bội bạc đó vài cước, giáng cho vài cái tất, đánh cho tên đó kêu cha gọi mẹ cầu xin tha mạng, đem xé xác thành tám mảnh xào ăn! Còn có hoa hậu giảng đường đó, tớ tớ......” Muốn cắn vài miếng ~~~ Nhất Nhất vẻ mặt oán giận hết lời.

      đúng a, người này nhất định phải là Trương Thụy Hòa. Tiểu Lục Tiểu Hồng hoang mang nhìn nhau.“Tiểu Bạch ngốc, cậu ràng chính là thích .” Tiểu Lam chỉ ra bến mê.

      “Thích? buồn cười ......” có khả năng , đấu cùng cậu ta mười mấy năm rồi, đột nhiên có người đó phải là chiến tranh mà là tình cảm, sóng xung kích rất mãnh liệt rất mãnh liệt a.“Đó là cái gì, tớ tin, lại cậu ta cũng thích tớ, có khả năng, thể nào......”

      “Thưa .” Tiểu Lục giơ tay lên,“Xin hỏi trong miệng các cậu gọi ‘’ là ai?” Tiểu Lam nhăn lại đôi mi thanh tú suy nghĩ chút.

      “Thượng Quan Cẩn Ngôn?” Ngữ khí quá xác định.

      “Tớ chưa ! Cậu làm sao mà biết được?” Nhất Nhất kêu lên lớn tiếng, trong phòng chẳng lẽ có nữ thần toán? Hoàn toàn ý thức được mặt sau của câu đó ràng giấu đầu hở đuôi.

      “Chúa ơi~~~~~~~~” Tiểu Hồng ôm ngực ngã quỵ ở giường, rất ngoài ý muốn, rất ngoài ý muốn a!

      thể nào ~~~~~~” Tiểu Lục há miệng chảy cả nước miếng.

      .” Tiểu Lam vừa tức giận vừa buồn cười,“Tớ biết ngay, cậu buổi sáng hôm nay phải tìm Trương Thụy Hòa mà tìm Thượng Quan Cẩn Ngôn đúng .”

      “Ừ ừ.” Nhất Nhất vội vàng gật đầu, cầm lấy tay Tiểu Lam giống như người chết đuối vớ được phao cứu mạng,“Ý của cậu là tớ thích cậu ta? Vậy cậu ấy có thích tớ hay ?”

      “Tớ cảm thấy hẳn là thích. Thích người có thể từ ánh mắt nhìn ra được, lúc cậu ấy nhìn cậu giống như chung quanh hết thảy đều tồn tại.”

      “Phải ......” Hẳn là thích là ý như vậy sao? cách khác là thể xác định, có khả năng là thích. Nhớ tới buổi chiều thấy Cẩn Ngôn cùng hoa hậu giảng đường thân cận như vậy, nhóc càng nghĩ càng thương tâm, lấy giấy ăn che mặt lại khóc,“Cậu ta đến nhìn cũng nhìn tớ cái, ràng chính là thích...... Hoa hậu giảng đường hình dáng xinh đẹp, tớ chỉ biết cậu ta thích con xinh đẹp ...... Tớ xinh đẹp, Gia Vũ suốt ngày tớ phải là con , tóc ngắn như vậy ô ô ô......” Nhớ tới mỹ nữ có mái tóc dài đen mượt, nhóc khóc càng lớn tiếng hơn. Ba người cói như chứng kiến được công lực của Nhất Nhất rồi, người vốn bình thường khóc khi khóc lên, đó mới là bó tay biện pháp nín kìa.

      “Như vậy , chúng tớ cùng cậu tìm cậu ta cho ràng.” Tiểu Lam bất đắc dĩ.

      “Sao, như thế nào......”

      “Thí thẳng tớ thích cậu, nhìn cậu ta xem phản ứng thế nào.” Tiểu Lục ra chủ ý. Nghe qua có vẻ tệ a......

      Nhất Nhất từ từ ngừng rơi nước mắt.“Như vậy được ?”

      “Đương nhiên a!” Ba cái đầu nhất loạt gật đầu. Lực lượng quần chúng nhanh chóng châm lên ngọn lửa ý chí chiến đấu mãnh liệt, mình là ai? Mình là người sợ trời sợ đất Đinh Nhất Nhất a, có cái gì có thể làm khó mình chứ .“ cần các cậu cùng, tớ tự mình tìm ! Tớ mới thèm làm ra cái gì như kiểu thầm mến kia, nếu thích cậu ấy ra.!”

      Trốn tiết học buổi chiều, tránh ở phòng ngủ xót thương di động của mình , thuận tiện còn nghiêm túc suy nghĩ việc lúc tới gặp Cẩn Ngôn phải cái gì. nghĩ tới nhập thần, điện thoại vang lên.“Cậu lại tắt máy làm gì!” Gia Vũ tại đầu bên kia hét lớn. Cậu ta mua cái máy điện thoại này căn bản coi nó như là máy chơi game, mỗi ngày giống như liều mạng chơi trò ‘ bắn máy bay’, tới hai tiếng liền hết pin, lại luôn quên mang theo sạc pin.

      “Hét cái gì hả! Di động bị rớt hỏng rồi.”

      “Rớt hỏng rồi?”

      sao.”

      “Nokia cũng có thể rớt bị hỏng? Cậu lừa quỷ , tớ nhìn cậu là da lại ngứa ngáy.” Hiển nhiên căn bản là tin.

      tin cậu lại đây mà xem!”

      “...... hỏng rồi ? Sao bị hỏng ?”

      “Hắc hắc, buổi tối khi ngủ bị làm rớt xuống đất hỏng rồi.” Nguyên nhân bị hỏng đương nhiên thể cho nghe a, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết được, nhất định đem hết khả năng có ra cười nhạo mình, đả kích mình, đời nào mình ra.“Làm sao bây giờ Gia Vũ.”

      “Ăn cơm chưa?” Hỏi đằng trả lời nẻo.

      “Chưa.” Hai mắt phút chốc sáng lên,“Cậu mời tớ ăn cơm?”

      Chọn chỗ ăn cơm là quán toàn món ăn gia đình, Nhất Nhất ăn vài tháng cơm ở căn tin trường học, lâu được ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn quê nhà, ôm lấy hô to người hiểu tớ chỉ có Gia Vũ thôi! Nhanh chân bước dài ra vị trí, ngồi chưa nóng mông bèn gọi món.“Ớt xanh sao thịt khô, bỏ nhiều chao chút. Cà tím xào, đậu hủ thúi. Có món cá sốt cay ?”

      Nhân viên phục vụ có, đề nghị đổi thành món đầu cá nấu tiêu, cố ý thuyết minh là loại ớt chính tông của thành phố C.

      “Tiếp theo là món giá xào cải.” Gia Vũ bổ sung, người đối diện lập tức kéo dài mặt. nhăn mày lại,“Ăn chút rau xanh , lớn như vậy còn kén ăn. ăn? Được, về trường học căn tin ăn .” Làm như thể muốn đứng dậy.

      “Tớ ăn tớ ăn.” nhóc vội gật đầu, quay đầu với nhân viên phục vụ,“Giá xào cải cũng bỏ thêm hạt tiêu ?”

      bỏ.” Gia Vũ trừng mắt.“Ba tớ nấu món này vẫn bỏ tiêu, ăn rất ngon ......” Cặp mắt to tội nghiệp chớp mắt nhìn . liếc mắt cái xem thường đành phải đầu hàng.“Bỏ chút thôi.” thể nhìn được nhất là cái bộ dạng muốn chết được của nhóc a.

      Nhân viên phục vụ lên tiếng trả lời ‘ vâng’, nhịn cười tránh .

      “Cho cậu xem cái này.” Gia Vũ thần bí móc từ trong túi lấy ra cái di động màu xám bạc.

      “Nha, mới a !” nhóc đoạt lấy lăn qua lộn lại xem, miệng chậc chậc ra tiếng.“Motorola kiểu dáng mới nhất ~~~~ thời điểm gặp mặt sao cho tớ xem, mọn.”

      “Cho cậu cậu liền chỉ biết chơi trò chơi .” Tích tích táp táp thanh của trò chơi lập tức vang lên. hối hận chịu được, thực nên nhắc tới hai chữ trò chơi mới đúng, xem tư thế nhóc nhe răng bĩu môi kìa, nửa tiếng hay giờ sau cũng thể đòi lại máy a.

      “Cho tớ mượn dùng hai ngày .”

      “Bản thân tớ còn chưa có nghiền đâu.” Thò người ra sấn qua muốn bất ngờ lấy lại tài sản cá nhân mà có kẻ định nuốt, nhóc sớm có chuẩn bị, tay cầm di động liền hạ thấp xuống, đụng trúng khí.

      “Lại cho cậu chơi thêm mười phút! Pin hết luôn.”

      “Mới mua pin sao có thể yếu như vậy.” Nhất Nhất nhìn chằm chằm vào màn hình cũng ngẩng đầu lên, cánh tay ngoặt sang bên,“Di động của tớ ở trong túi, giúp tớ nhìn xem sao.”

      “ Tự mình có tay a......” Gia Vũ than thở lấy điện thoại di động ra thử quay số điện thoại, quả nhiên hỏng rồi, trong ống nghe nghe được thanh gì.“ lợi hại a lợi hại, Nokia cũng có thể rơi hỏng a ~~~” lặp lặp lại.

      “Là đồ vật có lúc hỏng.” Là kẻ nào ăn xong dửng mỡ Nokia có đập cũng hỏng? Đây là ví dụ chứng minh a!

      “Cậu lấy tiền từ đâu ra?”

      “Cùng sư huynh viết lập trình kiếm được .”

      “Nha, viết lập trình có thể kiếm nhiều như vậy, lại mua được di động lại mời tớ ăn cơm so với bán quần áo kiếm được nhiều hơn a, tớ cũng viết.”

      “Chỉ dựa vào cái chỉ số thông minh hay chơi game của cậu...... Vẫn là bán quần áo .”

      “Cậu thông minh! Tiểu học năm ba năm kết quả thi là đếm ngược thứ nhất đó, bị ba cậu đánh cho trận phải đến nhà Minh Nguyệt, ngay cả nhà tớ cũng dám ở!” Nhất Nhất quen được cái miệng cay nghiệt kia của .“Di động cũ đâu?”

      Chuyện mấy trăm năm trước còn nhớ thế, trí nhớ tốt. Gia Vũ thở dài lấy điện thoại cầm tay ra phóng tới bàn:“Cho cậu dùng đó. Cái kia của cậu tớ quay về trường học đưa cho bạn học xem xem, cậu ta có người quen mua bán linh kiện Nokia, hẳn là có thể sửa được.”

      “...... chết rồi.” Con rắn tham ăn tự cắm vào đuôi mình. Nhất Nhất ngẩng đầu, ánh mắt trừng lớn như viên bi,“Cái này cho tớ dùng? Sao có thể cầm được chứ!” Đều có thể làm gạch đập người a.

      “Cho cậu dùng tốt lắm rồi, còn chê lên chê xuống. Chính cậu phải cũng làm thêm kiếm tiền sao?”

      nhóc chuyện nữa, mở to đôi mắt to tròn ngây ngô cười. Từ kì học trước phát sinh chuyện xài tiền quá độ kia, Đinh mẹ áp dụng cung cấp chính sách mới, bán quần áo chút tiền đó sao đủ xài a.

      “Dùng hết rồi a?” Thấy nhóc gật đầu, ôm đầu rên rỉ,“Đinh Nhất Nhất, tớ nuôi nổi cậu......”

      “Cũng kêu cậu nuôi tớ.”

      “A.” ngẩn người, quay đầu hỏi nhân viên phục vụ,“Là của chúng tớ sao?”

      “Ớt xanh thịt khô, giá xào cải.” Phục vụ sinh đem đồ ăn dọn lên,“Cà tím xào cùng đầu cá nấu tiêu làm, mang tới ngay.”

      Nhất Nhất tách hai chiếc đũa ra chút khách khí bắt đầu ăn.

      “Đừng chỉ biết ăn ớt ăn tiêu! Ăn cái này .” Gia Vũ gắp đũa rau cải bỏ vào trong chén nhóc, lấy ánh mắt cưỡng bức nhóc nuốt vào.

      “Thứ bảy có làm ? Tớ dẫn cậu chơi.”

      , tớ tìm...... Có chuyện rồi.” Thiếu chút nữa lỡ miệng. hồ nghi nhìn chằm chằm vào nhóc:“Xin phép nghỉ rồi à? Có chuyện gì?”

      “Cùng người ta thay ca. Bây giờ còn chưa thể cho cậu, chờ tớ thành công cùng cậu chúc mừng.”

      “Còn thành công nữa a, làm chi thế?” Nhất Nhất đem chiếc đũa đảo trái lại chọc chọc vào cái mũi .“Bán, thuốc phiện!” Vừa lòng nhìn đến khuôn mặt kia run rẩy chút.

    3. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chap 38: là phải ra.

      Tám giờ sáng ngày thứ bảy, bốn màu nữ phá lệ đều nằm ườn giường ngủ nướng, đều ào ào thức dậy bận rộn. Tối hôm qua nhất trí thông qua quyết định, vì muốn thua cái người gọi là hoa hậu giảng đường đại học Q, các bạn làm thay da đổi thịt cho bạn học Đinh Nhất để vững bước tìm hạnh phúc. Đồ trang điểm cùng kẹp tóc có hình hoa cỏ gì đó, trong ngăn kéo của Tiểu Lam cái gì cần có đều có, duy nhất thuận lợi là váy, lật khắp tủ quần áo, Tiểu Lục nhịn đau đớn chịu lấy ra bộ sườn xám được cách tân. Vốn bạn ấy mua bộ quần áo bó thân như vậy là vì muốn quản thúc việc giảm béo của chính mình, nhưng luôn luôn khống chế được bản thân trước sức hấp dẫn của các mĩ vị, tại đưa Nhất Nhất mặc vừa vặn thích hợp.

      Trang điểm xong, Nhất Nhất soi gương có kết luận: quái.

      bậy!” Tiểu Hồng chạy tới cách vách gọi bạn học tới,“Nhìn xem nhà Tiểu Bạch chúng tớ, thế nào?”

      “Oa, nhìn ra mà, trang điểm chút như thay đổi thành người khác vậy, cậu nên thử mặc váy , xinh đẹp! Xem này eo .” Người mới tới khen dứt miệng,“Về sau đừng tối ngày mặc quần jeans, nhìn ra dáng người.”

      gạt tớ?” Nhất Nhất vui rạo rực xoay người soi gương đảo dáng liên tục. Dáng người đẹp sao? Bộ ngực hình như cao......

      “Cứ như vậy rất đẹp.” ánh mắt sắc nữ Tiểu Lục rất ‘sắc’ ngắm bộ ngực nhóc,“Còn tưởng rằng là sân bay kìa, ra còn có chút nhấp nhô, dù sao cũng được tính là A , uống sữa tươi nhiều chút mát xa nhiều chút......”

      “Cái gì?” Nghe hiểu, giống như người sao hoả ngôn ngữ sao hỏa vậy. Tiểu Hồng thương hại nhìn bạn cùng phòng:“ cậu ngực .”

      “...... Cậu chán sống !” Bổ nhào qua muốn bịp mồm cái tên mới xàm ngôn kia.“Ai ai, biên độ động tác đừng quá lớn!” Tiểu Lục lòng như lửa đốt che chở cho sườn xám,“Đây chính là hàng hiệu, tớ mua mất năm trăm đó Đinh tiểu thư, phiền toái ngài bước chân bước chút .”

      Tuy rằng trong lòng sắp đặt kế hoạch ít, nhưng gần đến giờ gọi điện thoại, Nhất Nhất vẫn là tự chủ được tay chân lạnh lẽo. Ba sắc nữ ở bên cạnh làm ra động tác tay “ok”, ôm ngực ý bảo nhóc thả lỏng người ra. Vừa mới bấm được hai con số, tiếng chuông điện thoại kêu lên, màn hình thị ba chữ “Kẻ hai mặt”. Hoang mang rối loạn trương trương ấn xuống phím call......

      Hỏng bét! Ấn lầm rồi, cuộc gọi lập tức bị ngắt! “Làm sao bây giờ?” nhóc tội nghiệp nhìn đám bạn cùng phòng. May mắn chỉ chốc lát tiếng chuông lại vang lên.

      Mặt khác lỗ tai của ba sắc nữ kia lập tức áp chặt vào tai nghe điện thoại.“Nhất Nhất à, tớ có việc tìm cậu.” đợi nhóc chuyện, Cẩn Ngôn trước mở miệng, thanh nghe qua có chút ngưng trọng.“Có rảnh ?”

      “...... Chuyện gì?”

      “Tớ có lời muốn với cậu.”

      Tiểu Hồng trừng hai mắt lắc đầu, bàn tay đặt ở cổ làm ra động tác dùng đao cắt cổ. Nhất Nhất lập tức lĩnh hội.“ bận gì, tớ vừa vặn muốn tìm cậu!” Nhất định là muốn những lừi khó nghe, tỷ như thích hoa hậu giảng đường kia, tỷ như ngày đó kiss là chuyện ngoài ý muốn, tỷ như...... được, quyết thể để cho chiếm thế thượng phong.

      “Cậu ở trường học hả? cần bạn bịu làm báo cáo thực nghiệm hả? có người hẹn cậu chứ? Cứ đứng đó đừng nhúc nhích, tớ lập tức tới!”

      “Tớ......”

      “Cứ như vậy định , mười giờ gặp dưới lầu kí túc xá!” Cúp điện thoại luôn. Ngẫm lại cảm thấy lo lắng, sợ đổi ý bất chợt, tắt luôn di động. Tiểu Lục kính nể nhếch lên ngón tay cái:“Trâu bò ~~~”

      Bộ dáng này khẳng định thể cưỡi con ngựa sắt leo núi kia a, cho dù là có thể cưỡi, Tiểu Lục cũng lấy khóa khóa nó lại cho xem. Quên , ngồi xe bus vậy. Nhất Nhất cầm theo túi sách tinh xảo của Tiểu Lam bước đón xe bus, dọc đường tiếp nhận rất nhiều con mắt chú ý. Ven đường có tên con trai gọi điện thoại cũng nhìn qua, là nhìn mình sao? nhóc đáp trả lại bằng nụ cười. Tên con trai kia cúp máy cũng nở nụ cười lộ ra hàm răng trắng tinh. cười mình? Có chỗ nào ổn sao? nhóc hoang mang rối loạn vừa kéo váy vừa sờ tóc tai muốn tìm ra manh mối.“Hi, có thể làm quen......”

      Xong rồi, mọi người nhất định cho rằng nhóc là quái! Xoay người nhanh chân bỏ chạy, thở hồng hộc lao ra chạy xa ba trăm mét, lấy ra từ trong bóp cái gương ngỏ. Nhìn , thể trang điểm mà, mí mắt là màu xanh, môi là màu hồng, đầu còn cài kẹp tóc kì lạ kia, làm trò cười cho người ta nhìn mà thôi a ~~~

      11h20’ rồi, Cẩn Ngôn nhìn chằm chằm vào di động ấn phím gọi lại, bên trong vẫn là truyền ra giọng nữ “Thực xin lỗi”. nhóc chạy đâu? Ban ngày ban mặt tắt máy cái gì chứ, cũng quản người khác lo lắng hay lo lắng sao! Suốt ngày tắt máy, mấy ngày hôm trước cũng vậy, vừa rồi lại như vậy...... có phải còn trách mình hay ? Hay là gọi điện thoại tới cho nhóc trễ chọc giận nhóc...... Thấp thỏm nôn nóng chờ đợi muốn nổi khùng, liền chạy đến cửa hàng bên cạnh mua bình nước.

      “Thượng Quan......” dường như phía sau truyền đến tiếng kêu như con mèo .

      “Cậu chạy đâu hả!” Phút chốc xoay người,“Vì sao lại tắt...... Phốc!” ngụm nước phun lên mặt đất, lần đầu tiên rất có hình tượng hai mắt si ngốc nhìn chằm chằm vào người mới tới.

      “Cẩn Ngôn sao vậy?” Nhất Nhất cong lên khóe miệng lộ ra bốn cái răng. Muốn duy trì hình tượng thục nữ, tuy rằng vừa rồi nước miếng kia thiếu chút nữa phun đến người mình, nhưng nhóc trợn trắng mắt vung quyền, chỉ lui về phía sau bước , đây là biểu của thục nữ.

      “...... Nhất Nhất?” Nhìn thấy hình dáng quả giống, nhưng người này có trang điểm lại mặc váy......

      “Là tớ a.”

      “Cậu hôm nay...... Có chút giống...... Mặc váy.”

      Tiêu rồi, chắc là bộ dáng mình trang điểm sửa soạn khó coi, nhìn bộ dáng ấp a ấp úng là biết rồi.

      “Đúng vậy, trước kia chưa từng mặc qua, cho nên lần này mặc thử xem sao, tớ biết cũng thích hợp.” Kiên trì tiếp tục giả thục nữ.

      phải, rất xinh đẹp. theo tớ,” Cẩn Ngôn dắt tay nhóc,“Tớ có lời muốn cùng cậu.”

      Cũng đúng, nơi này người đến người khó mà chuyện. Nhất Nhất nhu thuận bước theo Cẩn Ngôn.“ kia, hoa hậu giảng đường đâu?”

      “Cái gì hoa hậu giảng đường?”

      Còn giả bộ!“Chính là lần trước gặp qua đó, tóc dài, mắt to hai mí.”

      “À, cậu ấy hả.” Cẩn Ngôn đem nhóc kéo đến chỗ bãi cỏ yên vắng buông tay ra, cúi đầu nghiêm chỉnh nhìn vào mắt nhóc,“Nhất Nhất, tớ muốn với cậu, tớ và ấy......”

      “Đợi chút.” Nhất Nhất làm ra động tác tay ý bảo dừng lại đừng nữa. Muốn cái gì? Muốn ấy là tình xuất phát từ hai phía sâu đậm tha thiết sao? Tuyệt đối cho chiếm tiện nghi trước.“Tớ muốn trước!”

      “Cậu nghe tớ xong ......”

      “Tớ muốn trước tiên!”

      Xem nha đầu kia ánh mắt dường như muốn ăn thịt người vậy, than tiếng:“Được, cậu trước .”

      “Khụ.” Nhất Nhất lấy giọng, tròng mắt nhìn loạn lên chung quanh,“Cái đó, cậu đừng quá kinh ngạc, cũng đừng cảm thấy ngoài ý muốn, tuy rằng tớ cũng cảm thấy rất cái đó kì cục, nhưng mà, tớ là người chính là có cái gì cái đó, cho dù là có hy vọng gì cũng phải đem lời trong lòng mình nó hết ra. Tớ chính là gần đây nhất mới phát , cái kia, tớ thích cậu.”

      xong rồi sao?” chuỗi từ ‘ cái gì’ của nhóc khiến Cẩn Ngôn choáng váng.“...... Cậu vừa mới cái gì?”

      “Chưa xong đâu cậu nghe . Lần trước tớ thấy hoa hậu giảng đường cùng với, cậu giả bộ quen biết tớ, lúc trở về tớ rất khổ sở rất tức giận, di động cũng ném hỏng rồi, suy nghĩ lâu mới suy nghĩ ra! Tớ biết hoa hậu giảng đường xinh đẹp ôn nhu trang nhã so với tớ tốt hơn, nhưng tớ cũng đâu đến nỗi xấu lắm đâu, cho nên hôm nay tớ cố ý mặc váy đến đây tìm cậu, chứng minh tớ cũng có thể ôn nhu, cũng có thể giống như ấy vậy để tóc dài! Bất quá phải đợi mấy tháng nữa.”

      “Nhất Nhất......” nâng tay lên đặt vai nhóc.

      đúng, giống như cậu ta rất bị kích động a, phải thục nữ phải dịu dàng.“Tớ cũng biết bình thường đối với cậu tốt lắm, sau lưng gọi cậu là kẻ hai mặt tiểu Nhật Bản chủ nghĩa đế quốc, tớ thừa nhận tớ sai rồi, về sau bao giờ như vậy nữa. Gọi cậu Cẩn Ngôn thế nào? Nếu kêu là Thượng Quan, các bạn học cậu đều gọi cậu như vậy a.” Hạ thấp bản thân mình xuống quả nhiên hữu dụng, nhìn thấy mặt cậu ta đều lộ ra nét tươi cười, Nhất Nhất vừa lòng làm tổng kết phát biểu,“Được rồi, tớ xong , cậu bắt đầu .”

      Cẩn Ngôn yên tĩnh vài giây.“Cậu trước tiên là cái gì?”

      “Cái gì?”

      “Cậu cậu phát ra cái gì, lặp lại lần nữa .” Hai mắt thủy tinh cầu đen nhánh giống như nhìn chằm chằm vào nhóc nháy mắt, trong đáy mắt toát ra đốm lửa .

      Nhất Nhất da đầu căng ra, nhìn , ràng là nên ra mà, Biểu cảm cổ quái kia của cậu ta có ý gì chứ!“Cái gì, tớ có gì đó sao? Nha, sao lại thế này cũng nhớ được nữa.” Ánh mắt liếc loạn lên khắp nơi giả bộ mất trí nhớ.

      Cẩn Ngôn cúi đầu cười khẽ, hơi thở nóng phả ra trê n trán nhóc.“ .”

      Kịch này nên diễn đoạn nào đây? Vẫn là tiếp tục mất trí nhớ .“ nhớ ......”

      “Lặp lại lần nữa , cho tớ nghe chút.”

      “......”

      “Cậu cậu thích tớ, là sao?” Thanh thuần khiết như men rượu được thoát ra từ những gia đình nấu rượu, Nhất Nhất choáng váng vui sướng ngắm khuôn mặt đẹp trai trước mắt, nâng tay véo cái.

      “Uhm, thích.” Hắc, cảm giác sờ thích, sờ lên mặt ngay cả cái mụn cũng có. môi nhanh chóng bị mổ xuống cái, lại cái.“ bé ngốc......” Cẩn Ngôn ôm chặt nhóc thào, biểu cảm mặt như trút được gánh nặng to lớn. ra là điện thoại bị quăng hư khó trách suốt ngày đều tắt máy, còn tưởng rằng nhóc vì trách mình mới chịu nhận điện thoại.

      Sao lại hôn mình nữa? Có chút rối loạn a ~~~ Nhất Nhất tựa vào trước ngực Cẩn Ngôn nghe tiếng tim của cậu ấy đập thùng thùng vang lên, có chút tình huống ra sao.“Cậu phải là có chuyện muốn với tớ sao, .” nhóc làm tốt công tác chuẩn bị thấy chết mà sờn.

      “Hết rồi.”

      “Hết rồi?” Đẩy ra trừng lớn mắt,“Cậu phải là thích hoa hậu giảng đường kia sao?”

      “Ai thế?”

      “Hoa hậu giảng đường kia xinh đẹp a, trước kia Chu Đình cũng xinh đẹp, Gia Vũ cậu thích xinh đẹp dịu dàng a.”

      “Đồ ngốc, Gia Vũ cái gì cậu cũng tin, cậu ấy hồi còn tớ là con đó, cậu có tin ?”

      tin,” nhóc cười mỉa,“Cậu đương nhiên là con trai.”

      “Sao cậu lại tớ là đồng tính luyến ái?”

      “...... Ngày hôm đó vì sao nghe điện thoại của tớ ?” nhóc vội lảng sang chuyện khác,“Còn thân mật với hoa hậu giảng đưởng kia như vậy, gặp tớ còn thèm nhìn tớ cái, suốt tuần cũng gọi điện thoại cho tớ.”

      Cẩn Ngôn dở khóc dở cười, còn chưa có thoát khỏi hiềm nghi đồng tính luyến ái kia đâu, nhóc bắt đầu tính toán nợ nần với mình rồi. Hai năm mười hướng nhóc báo cáo:“ Thời điểm cậu gọi điện thoại chúng tớ họp, có cách nào nghe được, sau này gọi cho cậu cậu lại tắt điện thoại. Tuần lễ này có nhiều chuyện lớn xảy ra, đa số thời gian đều phải ở trong phòng thí nghiệm, cho nên chưa gọi điện thoại cho cậu được.” Lại , bị con vừa mắng vừa cào lại vừa đánh, người đàn ông cũng nên có tự tôn đúng , hạ thấp bản thân làm hòa trước a ~~~

      “Oh. Hoa hậu giảng đường sao?”

      “Cùng với ấy thảo luận chuyên đề thí nghiệm.” tâm tình tốt lắm xoa bóp cái mũi nhóc,“Ghen rồi?”

      “Làm sao có thể!” Đánh chết nhóc cũng thể ra chuyện hôm trước sau khi về kí túc xá khóc la òm sòm.“Cậu rốt cuộc là muốn cái gì với tớ thế?”

      Cẩn Ngôn chỉ cười .“ đúng , hắc hắc ~~~” Hình tượng thục nữ dần dần biến mất, lộ ra móng vuốt của mèo.

      “Tớ .” tóm được nhóc chuẩn bị vung móng vuốt,“Tớ là muốn với cậu, tớ thích cậu, nhưng cậu cho tớ .”

      ...... Quá mất mặt ! Còn đứng đó cười nữa! Nhất Nhất lưu ý đến ánh mắt long lanh chan chứa tình ý của Cẩn Ngôn, trực tiếp giơ chân ra. “ Xoạt” tiếng vang lên, hình như là thanh của vật nào đó bị xé rách~~~
      tart_trung thích bài này.

    4. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chap 39: Hoa hậu giảng đường cũng bị đứng sang bên.

      Vạt áo dưới của chiếc váy sườn xám bị rách đường dài, Nhất Nhất bị bọc trong chiếc áo sơ mi nam tạo hình rất quỷ dị về kí túc xa, ven đường chịu đựng ít ánh mắt quái dị nhìn mình. Tiểu Lục tức giận đến hai mắt nổi đom đóm nhìn trời than thở:“ Bạn học Đinh Nhất Nhất, cậu và cực phẩm có làm ra chuyện vận động kịch liệt gì sao?”

      “Uhm.” Gật đầu thừa nhận, đều thượng cẳng chân rồi đương nhiên được coi là vận động kịch liệt a. Ba sắc nữ quá sợ hãi, biết là nên khinh bỉ thủ đoạn ti tiện của tên đàn ông đó, hay cần phải khinh bỉ sắc nữ biết tự ái kia.

      Gia Vũ mơ mơ màng màng ngủ, di động đặt ở cạnh gối kinh hồn kêu lên, híp mắt vươn tay lấy qua nghe, tức giận mắng câu hỏi thăm đến cả ‘mẹ’ người ta, vất điện thoại sang bên rồi tiếp tục ngủ. Tiếng chuông nhất quyết tha đem toàn bộ người trong phòng đều đánh thức dậy, trong tiếng mắng chửi hùng hùng hổ hổ của cả phòng thể nghe máy.“ tại mới 6h, đừng cướp đoạt quyền lợi giấc ngủ của tớ được hả......”

      “Đừng ngủ mau dậy , năm đẹp nhất là mùa xuân, ngày đẹp nhất là sáng sớm!” Giọng rất to từ trong loa điện thoại truyền ra,“Cứ ở phòng ngủ đừng đâu hết nhá, tớ có chuyện quan trọng muốn tuyên bố với cậu!”

      “Chủ nhật ở trong phòng để ngủ còn có thể...... alo alo ~~ alo alo?” nhóc chết tiệt kia càng ngày càng kiêu ngạo ! Gia Vũ trừng mắt với di động tức giận đến hai mắt trắng bạch, phải là đến chuyện lần trước nhóc đến lẽ chuyện đại thành công rồi? Lòng hiếu kỳ lập tức bị khơi mào. Nửa giờ sau điện thoại lại vang lên, tiếng chuông đổ lên hai giây liền im tiếng. xỏ dép lê xoạch xoạch chạy xuống lầu, người đứng trước cửa kia tay cầm lấy ghi đông xe đạp chân trái chống dưới đất hướng tới cười ngây ngô, nhìn ra được tinh thần rất phấn khởi.

      “Thuốc phiện được bán hết rồi à ?” Sáng tinh mơ đến đây báo tin vui.

      “Tang Tang Tang Tang ~~ xem đây là cái gì?” Nhất Nhất thần bí cười hề hề từ trong túi quần lấy ra cái điện thoại di động đung đưa trước mặt .

      “Mới mua ?”

      “Yes, cầ phải mua sao chứ, bạn trai tặng!” nhóc bẻ cong . Ngày hôm qua nhóc mặt dày mày dạn dùng cục gạch của Gia Vũ đổi lấy cái di động có quay camera của Cẩn Ngôn, còn cho phép kêu lên bất kì tiếng oán trách nào. Có bạn trai quả thất rất khác a~~~

      Gia Vũ ngửa đầu đối mặt với ông trời mắt trợn trắng.“Tên nào xui xẻo có mắt thế lại lao vào hố lửa...... , chuyện gì?”

      nhóc cắn môi ngây ngô cười, ngượng ngùng hồi lâu.“Tớ, đương rồi.”

      “Ha ha, cai chàng viết bút lông rất tốt kia hả, Trương gì gì đó?”

      phải, cậu cũng quen .”

      “Đổi người mới rồi ......” Trong ý thức Gia Vũ còn lưu lại ở hai chữ phía trước, nhìn chằm chằm mặt nhóc hiếm thấy vẻ ngượng ngùng đỏ bừng có chút thất thần, sau lúc lâu mới phản ứng lại.“Tớ cũng quen? Oh, là tớ.”

      “Mộng du hả! Là Cẩn Ngôn, Thượng Quan Cẩn Ngôn.”

      “Nằm mơ hả?”

      “Cậu mới nằm mơ đó. Nhìn thấy chưa, đây là di động của Cẩn Ngôn đó, tại thuộc về tớ dùng rồi!” Nhất Nhất giơ di động gia tăng sức thuyết phục.“Tớ gọi điện thoại cho cậu ấy, kêu cậu ấy buổi tối mời cậu ăn cơm nhá.”

      “Cậu ?” Đoạt lấy di động cho nhóc bấm số.

      “Đương nhiên là , ngày hôm qua còn......” Hôn kìa, nhưng đây là bí mật thể .“Ngày hôm qua cậu ta theo tớ cậu ta thích tớ, tớ cũng thích cậu ấy, hắc hắc, cái này gọi là tình cảm xuất phát từ hai phía cậu hiểu .”

      “A.” bóc bới tóc, vẻ mặt có chút ngây ngốc.

      “Rất ngạc nhiên đúng ..... Tớ cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn a, trước kia chán ghét cậu ta như vậy, còn ước gì Cẩn Ngôn chạy tới nước Mĩ đừng đến phiền tớ.” Khi đó quả rất ngốc nha. Nhất Nhất ôm gương mặt nóng lên cười trộm,“Sau này mới phát , lần trước tớ phải quăng hỏng di động sao, kỳ phải là do từ giường rơi xuống đâu, là tớ thấy cùng chỗ với khác, nhất thời tức giận liền ném xuống đất, ai biết lại bị hỏng nặng vậy chứ. A đúng rồi, cậu phải kêu bạn cậu sửa giúp......”

      “Buồn ngủ muốn chết.” Gia Vũ đột nhiên ngắt lời nhóc xoay người hướng kí túc xá lên,“Việc này thôi chứ gì, biết rồi, trở về ngủ đây.”

      “A? Di động đâu?”

      “Kêu bạn trai câu mua cho cái mới .”

      “Vừa mới bắt đầu đâu sao có thể biết xấu hổ...... Ai, buổi tối cùng nhau ăn cơm .”

      . Hôm nay có thời gian, buổi chiều trong khoa có trận đấu bóng rổ.”

      “Trận đấu kết thúc ăn cơm.”

      “Trong khoa có liên hoan, lần sau...... Ai!” vừa quay đầu chuyện vừa lên cầu thang về phòng ngủ, ‘cạch’ bị đụng phải tấm kính cửa.“Dám đụng ông mày!” xoa cái mũi thấp giọng mắng.

      “Sao lại nhìn đường a.” Hình như bị đụng , Nhất Nhất chạy tới vươn tay ra giúp xoa xoa,“Chậc, đụng hư đầu cậu sao nhưng đụng hư bể kính phải đền mất bao nhiêu tiền a.”

      “Cậu còn là người sao.” Gia Vũ nghiêng mặt qua bên, nâng tay lên ăn miếng trả miếng. Cái mũi nhóc như muốn rớt xuống ! nhóc đau đến kêu lên hừ hừ, khó khăn lắm mới thoát khỏi móng vuốt của Gia Vũ, ôm chỗ đau đớn vừa bị chà đạp sợ hãi kinh hồn.“Cậu bị kích thích cái gì hả......”

      “Về sau đừng sáng tinh mơ làm ầm ỹ cho tớ ngủ.” Thanh trầm từ rít qua kẽ răng.“A...... Hôm nào cùng chúng tớ ăn cơm a?”

      “Đến lúc đó sau !”

      “......” Tiểu tử này khi nào có chứng bệnh cau có lúc tỉnh ngủ a? Cái mũi đau quá, có lòng tốt lại được báo đáp a, tìm bạn trai tố khổ thôi~~~

      “Ai bảo cậu mới có 6 giờ mà quấy nhiễu giấc ngủ của cậu ấy.” Cẩn Ngôn dở khóc dở cười.

      “Lương tâm đâu vậy, nhìn cái mũi tớ sắp bị đứt ra kìa!”

      “Tớ nhìn xem.” nhàng giúp nhóc xoa xoa, thuận tiện hôn trộm cái.“Chuyện của chúng ta cậu với ba mẹ chưa?”

      “Tại sao phải , còn biết về sau thế nào đâu.” Trong sách phải là tình sinh viên duy trì được bao lâu sao.

      “Đừng suy nghĩ vớ vẩn.” Nhìn hai con ngươi của nhóc quay tròn loạn chuyển là biết trong não nhóc chứa những tư tưởng lành mạnh, ngữ khí Cẩn Ngôn nghiêm túc cảnh cáo nhóc,“Tớ cũng phải chỉ muốn chơi đùa với cầu, sớm chút cho ba mẹ cậu biết .”

      biết, chẳng lẽ tớ cũng là chơi đùa với cậu sao?” Nhất Nhất vừa vừa chụp những bụi cây thấp ven đường,“A đúng, tớ chính là chơi với cậu, rất vui a ~~”

      “Phải , tại tớ gọi điện thoại ngay về nhà câu.” Lấy di động ra định quay số điện thoại.

      “Cậu điên rồi!” nhóc quá sợ hãi vội vàng đoạt lấy di động.“Hắc hắc, còn dùng cục gạch của Gia Vũ hả, tớ cảm thấy dùng rất tốt a, có kẻ bắt cóc giựt tiền có thể làm vũ khí chống lại chúng. Oanh!! Tên trộm kia lá gan a, bà nguwoi dám chặn đường cướp tiền của ta, chán sống hả!” Giơ lên chiếc điện thoại nặng trịch lỗi thời làm thế muốn nện xuống đất. Người con ngày hôm qua mặc sườn xám hé miệng cười duyên là ảo giác sao? Cẩn Ngôn bó tay im bặt.“Vốn định mua cái mới, chưa kịp mua, buổi tối trung tâm mua sắm chọn cái cậu thích .” kéo nhóc đến sau gốc cây to, nâng mặt nhóc cúi đầu.“Ai ai, đều sưng lên rồi.” nhóc quay mặt thấp xuống, nụ hôn dừng ở bên quai hàm. thấp giọng buồn cười, tiện thể khẽ cắn lên vành tai hơi mỏng của nhóc. Nhất Nhất rùng mình cái. Choáng, vừa kéo vừa ôm vừa hôn còn sợ đủ, tại lại còn muốn cắn lỗ tai mình, đúng là kẻ trước mặt lịch nhã nhặn đằng sau là kẻ lưu manh mà! nhóc gặt tay ra chạy về phía trước, níu chặt tán lá khóm cây oán thầm .

      “Cẩn Ngôn ~~~” Thanh dễ nghe êm tai từ xa xa bay tới. Ai? nhóc quay đầu nhìn, bắt gặp thân ảnh tư thái tuyệt đẹp yểu điệu tới. Hoa hậu giảng đường! Trong miệng ta vừa kêu cái gì? Cẩn Ngôn? Lỗ tai lập tức tự động dựng thẳng lên. Cẩn Ngôn lên tiếng chào hỏi.“Có việc sao?”

      “Là như vậy, lần trước cảm ơn cậu giúp đỡ, bài văn viết tốt lắm, buổi tối mời cậu ăn cơm được ? Cậu nhất định phải đó.”

      ngại quá......”

      thôi, trước kia cậu cũng giúp tớ ít việc, tớ luôn muốn cảm ơn cậu nhưng cũng chưa tìm được cơ hội nào.” đợi trả lời, hoa hậu giảng đường nũng nịu tiếp tục ,“Nhà hàng tây phương được , tớ nhớ lầm cậu rất thích ăn bít tết.”

      Bọn họ từng nhà hàng Tây ăn qua bữa tối dưới ánh nến?! Nhất Nhất trong đầu lập tức xuất cảnh tượng hai người liếc mắt đưa tình, liền bước tới vài bước vòng tay lên cổ Cẩn Ngôn, rất lưu manh vuốt ve đường từ gò má xuống tới cằm. Hoa hậu giảng đường khuôn mặt tươi như hoa bỗng thất sắc, hóa đá ngay tại chỗ.“Nghịch ngợm.” Cẩn Ngôn nâng lên sức nặng người mình dở khóc dở cười.“Xin lỗi, quên giới thiệu, đây là tớ bạn Đinh Nhất Nhất, đây là bạn học tớ Lâm Tư.”

      Hoa hậu giảng đường sắc mặt rất tốt.“Tớ chưa từng có nghe qua cậu...... Có bạn .”

      “Hôm qua mới có.” Nhất Nhất cười hì hì.

      “Làm sao có thể là ngày hôm qua chứ, tớ từ thích cậu, bé ngốc.” Cẩn Ngôn ngữ khí rất là nuông chiều phát ngấy.

      “Á?” Chẳng lẽ cậu ta bề ngoài luôn đả kích mình, kỳ trong nội tâm sớm thích mình ? Kẻ hai mặt điển hình!

      Hoa hậu giảng đường sắc mặt thể dùng từ khó coi để hình dung nữa.“Tớ, tớ còn có việc, tớ trước nhá.” Thời điểm xoay người quay có đưa tay lên lau chút mắt, Nhất Nhất tinh mắt nhìn thấy ánh mắt của ấy ươn ướt.“ ấy hình như khóc......” Hành động vừa rồi có phải hơi quá đáng hay ?

      “Uhm.” Cẩn Ngôn nắm tay nhóc lên khẽ hôn cái. Lâm Tư ái mộ phải lầ biết, chỉ là mỹ nữ xưa nay tâm cao khí ngạo, làm thế nào cũng chịu tin đối với ấy hề có tình ý gì, bây giờ tốt rồi, nhân cơ hội này có thể khiến ấy từ bỏ hoàn toàn hy vọng .

      “Hoa hậu giảng đường của các cậu thích cậu, tớ nhìn ra được.”

      “Uhm.”

      “Uhm cái gì mà uhm! , cậu có tình ý gì với ấy hả? ấy rất xinh đẹp.”

      phì cười.“Tớ đối với cậu mới có tình ý a.”

      “Nhưng ấy vừa xinh đẹp, vóc người lại hấp dẫn, giống Chu Đình......” Đột nhiên nhớ tới lúc còn trung học đôi trai tài sắc như hình với bóng, Nhất Nhất kéo cổ thấp xuống nhìn sát ,“Chu Đình với cậu còn liên hệ với nhau ?”

      ràng là ghen. chỉ chỉ lên mũi nhóc trả lời:“Có.”

      “Đều tới chuyện gìì?” Đôi mắt to cứ nhìn chằm chằm vào nháy mắt.Khi cười rộ lên bộ dáng rất đẹp mắt, trong mắt giống như có chứa hai đầm nước mênh mông, cái mũi cao thẳng, cánh môi góc cạnh, á… cằm còn có vết hơi sâu nhàn nhạt, đây là “dấu tay thiên sứ” mà Tiểu Lục tới? nhóc nắm lấy cằm hì hì cười, trước kia là tên nào bị bệnh thần kinh đẹp trai chứ? Phi, hình như là chính mình a......

      cho cậu nghe.”

      hay ? Hử?” ngón tay móc gẩy dưới cằm , hơi thở lưu manh càng ngày càng đậm.

      “Chờ cậu đem chuyện của chúng ta cho ba mẹ cậu, tớ cho cậu biết.” nhóc kia học được tư thái đó từ đâu a! Cẩn Ngôn bắt lấy ngón tay bé làm loạn kia cúi đầu hôn lên mặt nhóc, nhóc chút nào nhường nhịn cắn lại.“Em ~~~” Giọng giống như từng quen biết ở sau lưng lớn tiếng vang lên, ngay sau đó là thanh hít thở.

      “Hi, là a!” Nhất Nhất vui tươi hớn hở chào hỏi. Là người có vóc dáng cao to kia.

      “Thượng Thượng…Thượng Quan, đây phải là em cậu sao? Cậu cậu cậu phải là......” Hai em đứng trước bàn dân thiên hạ ôm ấp, còn hôn môi nữa……..

      “Làm gì có nhiều em vậy chứ, sinh nhiều bị phạt tiền a!” nhóc sớm quên mất ngày đó lúc vay tiền tự mình giới thiệu ra sao.

      “Hả?”

      “Cẩn Ngôn tại là bạn trai em.”

      “Bạn… bạn trai......” Người vóc dáng cao to lầm bầm xoay người bước ,“ tớ hiểu, mà là thế giới này biến hóa rất rất rất nhanh......”

      Nhất Nhất lo lắng nhìn xa.“Lần trước gặp mặt, cậu ấy còn bị cà lăm a.”

      “Bị kích thích .” Cẩn Ngôn đơn giản giải thích.
      tart_trung thích bài này.

    5. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chap 40: Cầu nguyện dưới mưa sao băng.

      Nhất Nhất cao hứng phấn chấn gọi điện thoại cho Hạ Mông báo tin vui:“Báo cáo cậu tin vui nhá, tớ đương rồi!”

      “Uhm, để tớ đoán xem là ai nhé?”

      “Cậu tuyệt đối đoán được đâu!”

      “Thượng Quan Cẩn Ngôn?”

      “...... Cậu làm sao mà biết?” vui tý nào, mới đoán cái là trúng phóc.

      “Tớ sao lại biết.” Cẩn Ngôn nếu đến bây giờ còn ra tay, sợ là còn kịp nữa rồi. “Haizz ~~~~ cậu cuối cùng cũng thông suốt rồi a. còn bạn Trương gì đó làm sao bây giờ?”

      “Haizz, đừng nữa.” Nhất Nhất nhớ tới biểu cảm của Trương Thụy Hòa rất áy náy.

      “Tớ với ta là tớ có bạn trai rồi, biểu cảm kia a rất thương tâm, chính là chịu tin. Sau đó...... Sau đó tớ dẫn Cẩn Ngôn tới ấy mới tin. Ai, tại nếu có gặp mặt cũng làm lơ tớ.”

      “Cậu cũng là, ngây ngốc hồ hồ cái gì cũng hiểu, hiểu cũng đừng cho người ta cơ hội a, rất gây tổn thương cho người khác a.”

      nhóc hắc hắc ngây ngô cười. Bởi vì hiểu mới cần phải học tập mà, trong quá trình học tập luôn phải trả giá đúng ?“Tớ cũng biết là mình có lỗi với nah ấy, những ấy cũng qua là thích tớ, tớ làm sao biết a, thể trách tớ được.”

      trách cậu chẳng lẽ trách ông trời hả?” Hạ Mông vừa tức giận vừa buồn cười. Cái tên ngốc nghếch này!“Gia Vũ biết chưa?”

      “Biết cái gì?”

      “Tớ là Gia Vũ biết cậu quen Cẩn Ngôn chưa?”

      “Đương nhiên là biết rồi! Cậu ấy là người đầu tiên tớ báo tin đó. Hắc hắc ~~~ tin tức tốt đương nhiên phải chia xẻ cho bạn tốt a.”

      “Thế...... Gia Vũ có tỏ vẻ gì ?”

      “Tở vẻ gì? Cao hứng, cao hứng đụng phải bể mũi. Ha ha bộ dạng ngốc nghếch!” Nhất Nhất nghĩ lại ngày đó Gia Vũ bị đụng trúng mũi liền ha ha cười, tự nhiên lại xem bệnh xấu ngủ của .

      học kỳ sắp trôi qua, Cẩn Ngôn năm lần bảy lượt cầu bạn của mình chuyện cho ba mẹ Nhất Nhất biết chuyện của bọn họ, có lời đáp lại, đành phải uy hiếp nhóc, nếu liền gọi điện thoại tới nhà Nhất Nhất tự mình . Nhất Nhất cảm thấy có gì hay phải báo cáo, hẹn hò đương thôi mà có gì hiếm thấy chứ, đường phải toàn là đôi là cawpj thôi sao! Hai người vì việc này mà dỗi hờn, cuối cùng vẫn là Cẩn Ngôn chịu nhượng bộ. Ai bảo muốn cưng chiều nhường nhịn nhóc a. Đương nhiên Nhất Nhất cũng phải người lí lẽ, nhất là lúc Cẩn Ngôn cùng nhóc ngồi xe lửa cùng nhau về nhà. Cẩn Ngôn vốn định đặt vé máy bay, nhóc vé máy bay quá đắt nên muốn tiết kiệm tiền, ngay lúc đó Cẩn Ngôn tỏ thái độ muốn cùng xe lửa với nhóc. Phải biết rằng Thượng Quan thiếu gia trong suốt thời gian học đại học phương tiện chuyên dùng là BMW và máy bay a ~~~ Nhất Nhất cảm động khóc lóc nức nở, vỗ ngực phát ra lời thề son sắt: Về nhà cho ba mẹ nghe chuyện chúng ta đương!

      Cẩn Ngôn rất vừa lòng, ai đó thầm nghĩ có những hy sinh là tất yếu. Về nhà việc đại là tọng đầy mon ăn ngon vô miệng. Sau khi cơm nó rượu say xong Nhất Nhất chủ động ở lại phòng bếp rửa bát, thuận tiện làm công tác chuẩn bị để báo cáo với phụ huynh.

      Đinh ba đeo kính lão đọc báo, Đinh mẹ nhìn chằm chằm TV xem phim truyền hình lúc 8 giờ, Nhất Nhất với bộ dạng trịnh trọng tới đứng giữa phòng khách.“Ba mẹ, con có chuyện muốn tuyên bố. Chuyện là, con có bạn trai rồi.”

      Hai vợ chồng nhìn nhau.“Con lớn rồi.” Đinh ba thở dài trước.

      “Bạn trai? Con nhà ai hả?” Đinh mẹ ngữ khí quá chắc chắn.

      “Ba mẹ đều quen. Là Cẩn Ngôn, Thượng Quan Cẩn Ngôn.”

      Hai vợ chồng lại nhìn nhau, vẻ mặt Đinh mẹ đột nhiên kích động:“Con a, cũng thể làm ra cái chuyện đeo bám con trai nhà người ta tới chết a!”

      “A......” cụm từ ‘đeo bám con trai nhà người ta tới chết’ là có ý gì chứ?

      “Tuy rằng nhà chúng ta có tiền có thế, nhưng chúng ta có cốt khí đúng con , từ chúng ta dạy con thể bị tiền bạc quyến rũ thể khuất phục trước vũ lực, chúng ta tuy nghèo nhưng chí nghèo, làm ra mấy loại chuyện nịnh hót bợ đỡ!”

      “......”

      “Con a!” Đinh mẹ vỗ đùi cái đốp cái xả giọng to,“Mẹ biết Cẩn Ngôn là đứa tốt, dáng vẻ khiến ai cũng thích, con người lại khiêm tốn lại có chí tiến thủ, điều kiện gia đình thế nào ai cũng biết rồi, nhưng con thể bởi vì chút này liền...... Haizz! Nhất Nhất a, tìm được bạn trai sao hết, ba mẹ nuôi con cả đời, con trăm ngàn lần thể giống hồi hiểu chuyện như vậy, quấn quít lấy con nhà người ta buông a......”

      Nhất Nhất đen hơn nửa khuôn mặt.“Mẹ! Ai con quấn quít lấy cậu ta ? Là cậu ta thích con trước.” Đinh mẹ há hốc miệng ra lời, hai mắt si ngốc thay nhau quét tới quét lui giữa hai khuôn mặt của chồng và con . Đinh ba coi như trầm ổn, có biểu cảm gì biến hóa, chính là mắt kính bị rơi xuống mũi, tờ báo tay bị vò keey lên sàn sạt.

      Phản ứng gì thế này điều này là a!“Là a, Cẩn Ngôn thích con, tin con gọi cậu ấy đến cho ba mẹ nghe.”

      hả......” Đinh mẹ hoang mang thào,“Cẩn Ngôn thực thích Nhất Nhất nhà chúng ta? đúng nha, con nàh chúng ta tôi lại biết sao chứ, vừa lười vừa ham ăn, học hành cũng giỏi giang gì, cả ngày điên điên khùng khùng ...... Ba nó a, ông xem đứa Cẩn Ngôn này muốn bộ dáng có bộ dáng muốn gia thế có gia thế, trước nay luôn thông minh, lần này sao lại có thể......”

      Nhất Nhất đen toàn mặt.

      “Nghe bà kìa.” Đinh ba oán trách trừng liếc người bạn già cái,“ Nhất Nhất nhà chúng ta rất đáng .”

      “Ba ~~~” Người được khen đứng im mặc kệ, mím môi oán trách,“Ba có biết mạng người ta giải thích hai chữ ‘đáng ’ sao ?”

      như thế nào?”

      “Đáng …thương có người ….!”

      Khuyên can mãi, Đinh mẹ đối với tin tức hai người nhau vẫn là bán tín bán nghi, thẳng đến khi Cẩn Ngôn tự mình đến tận cửa bái kiến, phụ huynh mới chính thức tin tưởng. Tin xong mừng như điên, mừng như điên xong lại lôi kéo con rể tương lai lải nhải dứt suốt mấy giờ, miệng nhắc tới toàn là Cẩn Ngôn tốt thế nào a, quá tốt ra sao a, đề cập chữ tới con quý. Sao lại nâng sĩ khí của lại hạ uy phong của mình a!

      Buổi tối Nhất Nhất càng nghĩ càng giận giận, nhấc điện thoại lên quấy rầy ‘ đứa trẻ ngoan’ kia, quấn quít lấy bắt hát ca khúc tiếng mới chịu. Chao ôi ~~~ đừng thấy chuyện thanh dễ nghe, lúc hát lên mới biết là sai nhịp sai điệu, quả nhiên người nào toàn vẹn a. Trong lòng Nhất Nhất cân bằng ít, vừa lòng gác điện thoại ngủ.

      Toàn bộ kì nghỉ hè hai người đều quấn quít ở bên nhau, bộ dáng thân mật giống như keo dính chặt với nhau khiến người khác nhìn thấy đều chịu nổi, từng người ai cũng tự động cách xxa bọn họ, dám đến quấy rầy gian riêng tư hai người. Nhất Nhất oán giận:“Gia Vũ cũng đến chơi với tớ, đều tại cậu!”

      “Làm kỳ đà cản mũi a, chúng ta có muốn cậu ấy cũng nguyện ý đâu.”

      “Trước kia chúng ta đều cũng nhau chơi mà, Mông Mông, Minh Nguyệt nhóc em còn có Tống Chí Cương nữa, tại tốt rồi đó, chỉ còn lại mỗi hai chúng ta. Ai, đương thực thú vị gì hết a, ăn cơm cũng gọi đủ người ngồi đủ bàn.”

      Cẩn Ngôn bất đắc dĩ, nhóc này căn bản tâm tính vẫn còn trẻ con lắm cơ, có chút giác ngộ nào của người bạn .“Ngày hôm qua QQ, có hàn huyên hồi với Đàm vi.”

      “A, vậy mà cậu cũng với tớ! chuyện gì thế?” Trước kia rất ít khi liên lạc với lão đại bằng điện thoại hay email a.

      “Chỉ là tán gẫu thôi. Cậu ta bảo tớ chuyển lời hỏi thăm tới cậu.”

      “Ách......” Nhất Nhất cẩn thận nhìn ,“Nhóc em biết ?” Cẩn Ngôn cười khổ lắc đầu.“ cho nhóc em biết.” Đàm Vi ở trước mắt nhóc em là điều cấm kỵ. nhóc ngẩng đầu rầu rĩ nhìn chằm chằm lên ầu trời, chuyện lúc lâu.

      “Cậu cậu ấy còn trở về ?”

      “Có thể a.”

      “Nếu cậu ấy trở về, nhóc em còn có thể để ý đến cậu ta ?”

      biết.”

      “Cậu xem có phải nhóc em quên cậu ấy rồi ? Ai ~~~~ ai ~~~~” Làm ra vẻ ông cụ non thở dài hết lần này đến lần khác. Con người tại sao lại phải chia xa a? Ở cùng nhau tốt a!“Lão đại cũng là, tại sao có thể như vậy chứ...... Ai ~~~~ nhóc em khẳng định là quên rồi .”

      “Đừng có ai ai ai suốt thế , giống y như bà cụ non.” Cẩn Ngôn cười vỗ vỗ đầu nhóc. Chuyện tình cảm, người ngoài thể biết được.

      “Cậu cảm thấy nhóc em quên hay chưa?”

      “Cậu a, quan tâm đến bản thân mình .” nhóc ngốc này suốt ngày tối ngày đoán già đoán non, thời gian trước còn tưởng rằng là đồng tính luyến ái.

      “Nếu như lão đại có thể trở về, bọn họ còn có thể giống như trước đây ?” Thực phiền a! vừa tức giận vừa buồn cười, cúi đầu hôn nhóc, thể để cho nhóc chít chít oa oa nêu lên nhiều câu hỏi có lời giải đáp a.

      “Có người nhìn thấy......”

      có người. Trời tối rồi.”

      “Cái đèn đường lớn như vậy cậu phát a...... Ai, chết ngạt mất chết ngạt mất!”

      nhóc mất hứng a! Cẩn Ngôn bất đắc dĩ buông nhóc ra.

      “Cậu cắn tớ.” Nhất Nhất mặt đỏ hồng lên án. Bầu trời xẹt qua đạo ánh sáng đẹp mắt, nhóc nhanh chóng thét chói tai : “Mau nhắm mắt cầu nguyện a!” lát sau mở mắt ra hỏi,“Cậu cầu nguyện cái gì?”

      “Nắm tay cả đời, bên nhau đến già. Cậu sao?”

      “Rất sâu xa a ~~~ tớ a, tớ cầu nguyện cho trường học đóng cửa, cần phải học, mỗi ngày tớ đều có thể chơi trò chơi.”

      thể khai sáng a. Vẻ mặt Cẩn Ngôn thất bại quay .
      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :