1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trăng sáng và em - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Huongsoc

      Huongsoc New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      23
      Cảnh sát Chu cũng biết chữ GATO viết như thế nào rồi ha ha, vui quá . Chỉ có trẻ con là hồn nhiên nhất quả đất thôi, cảnh sát Chu bắt đầu đau đầu rồi. Thanks

    2. Huongsoc

      Huongsoc New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      23
      Chú Chu tạm yên tâm rồi mà vẻ ngoài còn giả vờ lạnh nhạt . Cố làm ráng chịu nhe. Thanks

    3. Huongsoc

      Huongsoc New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      23
      Tò mò về thân thế của bạn Phó Nam, có vẻ như bố mẹ bé chia tay nhau rồi, và mẹ có người đàn ông khác , bố bé lại là người bận rộn . Tội nghiệp cậu bé, có bố mẹ mà phải nương tựa người khác

    4. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chương 24:
      Edit: Thanh Vy


      Đoàn “ ngắm chị dâu” có bốn người, Chu Lẫm gần Lưu mắt kính nhất, tiến lên bước, dùng thân thể ngăn trở tầm mắt của Lâm Nguyệt, sau đó phen túm lấy cổ tay của Lưu mắt kính. Lưu mắt kính là người của tổ pháp y, dáng dấp cao gầy, đeo mắt kính tạo nên ngoại hình văn nhã, lúc này lại bị lão đại nắm chặt đau đến nhe răng nhếch miệng, cắn răng gắng gượng, liên tiếp đưa mắt ra hiệu cho Đường Hiên.

      Đường Hiên tự nhận mình phải đối thủ của lão đại, phát đồng đội gặp nạn lập tức nghĩ ra kế vây Ngụy cứu Triệu, dẫn Lý súng sắt, Triệu Cữu tới nhiệt tình chào hỏi chị dâu: “ giáo Lâm còn nhớ tôi ? Tôi là Đường Hiên, ngày hôm qua chúng ta có gặp nhau trước cổng trường học.”

      Cậu ta đứng gần nhất, Lý súng sắt, Triệu Cữu sóng vai đứng phía sau Đường Hiên, khi vụng trộm chuyện phiếm người này còn thô tục hơn người kia, nhưng gặp mặt giáo trẻ xinh đẹp, hai người ngược lại rất quy củ, hơi có vẻ dè dặt, chỉ có đôi mắt là khó nén nhiệt tình nhìn Lâm Nguyệt. Đội cảnh sát hình còn độc thân rất nhiều, lão đại rốt cuộc cũng có bạn , bọn họ cũng vui mừng theo.

      Lâm Nguyệt lễ phép gật đầu cái, đối mặt với ba người đàn ông xa lạ, theo bản năng nhìn về phía Chu Lẫm.

      Ánh mắt cảnh sát rất tinh, chú ý tới biểu tình của chị dâu tương lai, mấy người đàn ông cười thầm nhìn nhau.

      “Các cậu tới bái phật?” Chu Lẫm buông ra Lưu mắt kính, ngăn trở Lâm Nguyệt, mặt lạnh hỏi bốn người.

      Đường Hiên cười: “Đúng vậy, năm nay có nhiều vụ án treo, mẹ em vẫn luôn nhắc mãi, kêu em tới thắp nén hương.”

      “Đúng đúng đúng, mẹ tôi cũng thúc giục tôi.” Ba người Lưu mắt kính cũng kêu lên phụ họa.

      Chu Lẫm cười nhạt, chỉ vào chùa Bắc Sơn trước mặt : “Vậy nhanh lên.”

      Đường Hiên ngây ngẩn, nhìn bạn học : “Mấy người ư?”

      Phó Nam lớn tiếng : “Chúng cháu vừa mới lạy xong!”

      Đường Hiên choáng váng, ngàn tính vạn tính, vẫn là tính sai thời gian, sớm biết trước đổi cớ khác.

      “Cút.” Chu Lẫm thấp giọng mắng.

      Nhìn được chị dâu rồi, Đường Hiên thấy có thu hoạch tốt, quay đầu hô to với đồng đội: “Vậy được, chúng ta bái phật, quấy rầy lão đại… hẹn hò!”

      Câu trước ngữ điệu bình thường, câu sau cố ý kéo dài thanh , bốn người chạy nhanh mười mấy bước, Đường Hiên mới quay đầu lại, ồn ào huýt sáo. Lưu mắt kính, Triệu Cữu, Lý súng sắt ha ha cười, sợ lão đại đuổi theo đánh bọn họ nên xô đẩy nhau nhanh chân chạy mất.

      đám trẻ trâu, hàm răng Chu Lẫm ngứa ngáy, khóe mắt liếc về bên, nhìn thấy gương mặt hồng hồng, hơi cúi đầu biết làm sao.

      “Đừng nghe bọn họ bậy, toàn là ngứa da.” Chu Lẫm nhìn chằm chằm bóng dáng Đường Hiên .

      Ngứa da, là ý muốn ăn đánh sao?

      Tưởng tượng dáng vẻ Chu Lẫm đánh người, Lâm Nguyệt còn lúng túng nữa, cười ừ tiếng.

      dạo cũng khá lâu, ba người dẹp đường hồi phủ.

      ~

      Thứ hai làm, Chu Lẫm tới văn phòng sớm, ngồi bên bàn làm việc, mắt nhìn chằm chằm bên ngoài.

      Đoàn bốn người ngắm cảnh cũng ngốc, đoán được sáng nay lão đại chắc chắn muốn xử lý bọn họ, bốn người thương lượng sẵn thời gian tập hợp bên ngoài đội cảnh sát, tập thể cùng hành động, lỡ như lão đại tới liền đánh, bốn người cũng có thể chống đỡ vài chiêu.

      Chu Lẫm nhàm chán như vậy, đợi bốn người đến đông đủ, dẫn tất cả tới sân huấn luyện, phạt chạy khắp sân.

      Lý súng sắt phục: “Lão đại, lấy lý do gì trừng phạt bọn em.”

      Chu Lẫm ấn cái bật lửa, nhàn nhạt hỏi: “Chạy vòng, tập đối kháng, tự mình chọn.”

      Lý súng sắt hai lời, cánh tay thu lại làm tư thế tiêu chuẩn chạy .

      Ba người Đường Hiên đuổi theo.

      Chu Lẫm về phòng làm việc trước.

      Nửa giờ sau, đoàn người ngắm cảnh lãnh phạt xong thở hồng hộc xếp hàng vào văn phòng đội trưởng, uống nước xong tìm ghế dựa ngồi xuống. Chu Lẫm cúi đầu nhìn vụ án, mặt cảm xúc.

      “Lão đại đừng giả vờ, thích người ta, bọn em đều nhìn ra.” Đường Hiên kéo ghế dựa tới ngồi đối diện , đúng trọng tâm.

      “Đúng vậy đúng vậy, đều là người lớn cả, thích ai liền theo đuổi, theo đuổi, làm sao biết chị dâu có thích hay ?” Lưu mắt kính đỡ gọng kính nghiêm trang .

      Lý súng sắt theo sát gia nhập đoàn quân: “Lão đại của chúng ta muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn cơ bắp có cơ bắp, còn mạnh hơn cả ngôi sao TV, thấy bác ở căng tin lần nào cũng cho lão đại nhiều đồ ăn hơn chúng ta sao? Lão đại, phải có tin tưởng vào bản thân, nên ra tay phải ra tay, câu kia như thế nào nhỉ, có hoa cần hái cứ hái, cứ dây dưa lằng nhằng, chị dâu bị người cướp làm sao bây giờ?”

      Triệu Cữu lên tiếng cuối cùng: “Lão đại, tuy rằng em chỉ mới gặp chị dâu lần, nhưng em liếc mắt cái liền nhìn ra được, hai người đặc biệt xứng đôi. xem, hai người còn chưa kết hôn có tướng phu thê rồi, mang theo Phó Nam y hệt nhà ba người, lão đại cũng ba mươi rồi, già đầu rồi, nhanh chóng ra tay , kết hôn sớm chút, sớm sinh thêm tiểu đội trưởng cho bọn em.”

      Triệu Cữu là người trẻ tuổi nhất trong đám người, vừa mới tốt nghiệp đại học hai năm, đặc biệt thích trẻ con, năm ngoái mới lên chức cậu (cữu cữu), mỗi ngày đều khoe cháu ngoại với cả đội, bởi vậy mới có biệt hiệu “Triệu Cữu”.

      Lần lượt tỏ thái độ, bốn người nhìn chằm chằm vào lão đại chờ đáp lại.

      Chu Lẫm ngẩng đầu, lạnh lùng đảo mắt qua bốn người vừa đứng vừa ngồi: “Đều xong?”

      Cả đoàn ngắm cảnh gật đầu.

      Chu Lẫm đem văn kiện trong tay ném ra phía trước, trầm mặt : “ xong làm chính .”

      Bốn người Đường Hiên:…

      ~

      Giữa trưa, trong nhà ăn của trường học.

      Cơ bản đều là các thầy giáo quen biết ăn cơm cùng nhau, Lâm Nguyệt cũng đều ăn cùng mấy đồng nghiệp cùng tổ. Lấy xong đồ ăn, bưng khay tới, ngang qua bàn của giáo viên dạy văn lớp thấy ba thầy giáo dạy văn, trong đó thầy Cao là chủ nhiệm lớp Phó Nam cười cười với , ý vị thâm trường.

      Trong lòng Lâm Nguyệt kỳ quái, nhưng đối phương chưa gì, cũng hỏi.

      Buổi chiều Lâm Nguyệt lên lớp số hai dạy, ra khỏi văn phòng đoạn chợt nghe đằng sau có người gọi . Lâm Nguyệt quay đầu lại, thấy thầy Cao cười với , người đàn ông này hơn ba mươi tuổi, bụng bia rất ràng, đôi mắt nho . Lâm Nguyệt biết người khác có ấn tượng gì với thầy Cao này, dù sao cũng quá thích giao tiếp với người này, chỉ cảm thấy ánh mắt thầy Cao nhìn có chút đúng, đương nhiên cũng có thể là ảo giác của .

      “Thầy cũng có lớp sao?” Nghĩ đến điệu cười ý vị thâm trường ở nhà ăn kia, Lâm Nguyệt khách khí hỏi.

      Thầy Cao vỗ chồng vở văn tay: “Có tiết ngữ văn ở lớp số ba.”

      Lâm Nguyệt đáp tiếng, mắt nhìn phía trước.

      Thầy Cao cao hơn nửa cái đầu, ánh mắt xẹt qua khuôn mặt trắng nõn kiều mỹ của Lâm Nguyệt, vụng trộm nhìn về phía cổ áo Lâm Nguyệt, đáng tiếc giáo trẻ mặc áo sơ mi bảo thủ, trừ đoạn cổ thon dài, có gì để chiếm tiện nghi. này chủ động đến gần , thầy Cao hơi có cảm giác thất bại, nhưng nghĩ đến bài văn cuối tuần của Phó Nam, trong mắt thầy Cao xẹt qua tia khinh thường, người đẹp cũng biết nịnh bợ, coi thường , nhưng đối với đối tượng tốt hơn phí hết tâm tư nhào lên.

      cùng cảnh sát Chu, có phải nhau ?” Thầy Cao nhìn Lâm Nguyệt cười khẽ hỏi. là chủ nhiệm lớp, đối với tình huống gia đình Phó Nam rất ràng, biết ba Phó Nam công tác nước ngoài, giờ gửi tại nhà cảnh sát Chu Lẫm.

      Mặt Lâm Nguyệt liền biến sắc, kinh ngạc hỏi lại: “Thầy tại sao lại như vậy?”

      Thầy Cao vỗ tay vào quyển vở, cười híp mắt : “Trong bài văn của Phó Nam có viết, buổi sáng thứ bảy, cùng cảnh sát Chu cùng mang thằng bé xem mặt trời mọc, còn mở được chai nước suối, cảnh sát Chu lại mở giúp , quan tâm như vậy, phải là là gì?”

      Hóa ra là do bài văn của Phó Nam.

      Đổi thành người khác như vậy, Lâm Nguyệt có thể đỏ mặt, nhưng thầy Cao này cho cảm giác tốt, Lâm Nguyệt nghĩ nhiều, nửa nửa giả làm sáng tỏ: “Chúng tôi ở cùng tiểu khu, Nam Nam hẹn tôi leo núi, sáng sớm tôi gọi được xe mới làm phiền Chu đưa , đều phải như thầy nghĩ.”

      Thầy Cao tin, phía trước chính là phòng học của lớp ba, ta nắm chặt thời gian, lại gần Lâm Nguyệt chút: “ phải tốt, đương cùng cảnh sát rất mệt mỏi, Chu Lẫm tôi thân, nhưng trai tôi từng nghe qua, năm đó cũng là cảnh sát đẹp trai ngời ngời, có bạn quen nhiều năm, chia tay rồi lại làm hòa nhiều lần, kết quả là bạn vẫn thay đổi, bao lâu sau, ta hi sinh vì nhiệm vụ… Bây giờ nghĩ lại chút, may mà kia dứt ra sớm, nếu …”

      Còn chưa dứt lời bị tiếng chuông vào lớp quen thuộc cắt đứt.

      Sung sướng thưởng thức khuôn mặt tái nhợt của Lâm Nguyệt cái, thầy Cao cười vào lớp.

      Lâm Nguyệt sững sờ ở ngoài cửa phòng học, trong đầu đều là việc của trai Chu Lẫm, cho đến khi trong phòng học truyền đến tiếng hô “Chúng em chào thầy” nghiêm chỉnh, Lâm Nguyệt mới tạm thời áp xuống ý nghĩ hỗn loạn, bước nhanh tới trước cửa phòng lớp hai, vào dạy.

      Buổi chiều trước khi tan học, Chu Lẫm nhắn tới tin hôm nay có việc thể tới đón họ.

      Lâm Nguyệt trả lời chữ “Được”, nhắn , nhớ tới lời thầy Cao , Lâm Nguyệt hơi mím môi, lại gõ thêm câu: “Cẩn thận chút.”

      biết cảnh sát hình là nghề đầy nguy hiểm, nhưng loại cảm giác đó đều là trong phim mà ra, ngoài đời thực, Chu Lẫm là vị cảnh sát duy nhất tiếp xúc gần gũi nhất, người đàn ông cao lớn tráng kiện như vậy, tuy rằng bình thường đều tăng ca về muộn, tuy rằng thỉnh thoảng bị thương ít, nhưng Lâm Nguyệt chưa bao giờ nghĩ tới Chu Lẫm có khả năng trong quá trình phá án bị uy hiếp tới tính mạng.

      Bây giờ nghe được từ miệng người khác trai Chu Lẫm là cảnh sát hình hi sinh vì nhiệm vụ.

      giáo, vui sao?”

      tàu điện ngầm, Phó Nam quan sát giáo lúc lâu, thấy luôn ngơ ngác, Phó Nam giọng hỏi.

      Lâm Nguyệt theo bản năng dối: “ phải, suy nghĩ cơm chiều ăn món gì thôi.” muốn học sinh lo lắng.

      Phó Nam tiếp tục nhìn giáo.

      Lâm Nguyệt cười cười, nghĩ nữa.

      Ăn xong cơm chiều, Lâm Nguyệt ngồi xem hoạt hình với thằng bé, nhìn nhìn, tầm mắt đột nhiên rơi xuống tủ sách bên cạnh, ở nơi đó có mấy quyển tiểu thuyết ngôn tình, hề phù hợp với mấy quyển sách hình bên dưới. Lúc trước, Lâm Nguyệt từng cho rằng những thứ đó là Chu Lẫm dùng để thả lỏng đầu óc, bây giờ Lâm Nguyệt lại có suy đoán khác.

      Lâm Nguyệt đứng lên, biết ổn nhưng kìm được lòng hiếu kỳ của mình.

      tới trước tủ sách, Lâm Nguyệt nhón chân lấy quyển tiểu thuyết ngôn tình bên . Quyển sách vừa nhìn còn khá mới, Lâm Nguyệt mở ra, trang đầu tiên có dòng chữ xinh đẹp do con viết: “Tặng cho cảnh sát Chu của em, lần sau lại chọc em tức giận, xin mời học hỏi tổng tài bá đạo này đó chút.”

      Giọng điệu thân mật làm nũng, hình tượng đôi nam nữ ân ái dần lên ràng.

      Chỉ là, cảnh sát Chu ở đây, rốt cuộc là vị nào?

      Lòng Lâm Nguyệt hơi rối.

      Huyền quan bên kia đột nhiên truyền đến tiếng mở cửa, Lâm Nguyệt kinh hãi giơ tay đem sách nhét vào, nhưng vị trí quá cao, lần được.

      Khẳng định bị nhìn thấy, Lâm Nguyệt ảo não cắn môi, trấn định lát mới xoay người.

      Chu Lẫm đứng trước cửa, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm .

      Lâm Nguyệt cười xấu hổ: “Quyển sách này, tôi có thể xem thử ? Nhìn tên khá thú vị.”

      Tên? Tổng tài bá đạo?

      Quả nhiên là con đều thích kiểu kia.

      Chu Lẫm đóng cửa lại, nhíu mày : “Là sách của người khác, tôi làm chủ được.”

      Khi người đó còn ở đây, muốn ném mấy quyển sách rác này , thế là hai em đánh nhau trận, sau này ai quản nữa, cũng lười ném .

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Thân nàng nhiều lắm
      Đúng hẹn lại lên
      Chỉ có nàng là nhất thôi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :