1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trăng sáng và em - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tld

      Tld Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      26
      ngày vào mấy lần để hóng

    2. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chương 21:
      Edit: Thanh Vy


      Chu Lẫm mở cửa ra mang theo hơi nước phả vào mặt Lâm Nguyệt, hương thơm sữa tắm nhàng khoan khoái, xen lẫn hơi thở đàn ông.

      theo bản năng nhắm mắt lại.

      Con da mặt mỏng, Chu Lẫm nhanh chóng mặc áo vào, vừa kéo vạt áo vừa hỏi : “Cùng ăn chút nhé? mình ăn quá buồn.”

      ra quen làm ca đêm, quen về đến nhà mở cửa ra bên trong là mảnh đen nhánh, quen tự mình bật từng ngọn đèn liên tiếp sáng, quen tùy tiện tìm đồ đông lạnh trong tủ, quen mình vừa xem bóng đá vừa ăn cơm. Nhưng mà tối nay, lần đầu tiên phá vỡ thói quen của , nửa đêm trở về nhà, đèn vẫn sáng, bên trong có đợi , quan tâm nấu cơm cho .

      Dầm mưa nửa ngày truy bắt hung thủ, cả người Chu Lẫm sớm lạnh lẽo, có thời gian ăn cơm tối, cả đêm làm biên bản, đây là hung thủ nhận tội khá nhanh nếu có thể phải ở trong phòng thẩm vấn cả đêm nay. làm cảnh sát hình , Chu Lẫm sợ khổ, nhưng hơn nửa đêm lái xe về nhà, lại trời mưa to gió lớn, người khác ngủ chỉ mình mình, quần áo ướt đẫm, thân thể Chu Lẫm lạnh, trong lòng cũng lạnh lẽo.

      Mà khi mở cửa ra, ánh đèn sáng ngời chiếu tới, người cảm thấy ấm áp, lại nghe được tiếng bước chân của , trong lòng Chu Lẫm cũng khỏi ấm lại.

      Cũng là bởi vì này.

      Chu Lẫm cúi đầu, nhìn khuôn mặt đỏ ửng của , chờ trả lời.

      Lý trí với Lâm Nguyệt là nên từ chối, hai người chỉ vừa mới có chút cảm giác bạn bè, nửa đêm cùng người đàn ông ăn cơm, quá dễ dàng khiến đối phương nhìn ra tâm tư. Nhưng nghĩ đến cả người Chu Lẫm ướt đẫm dính bùn chật vật vừa nãy, nghĩ đến người cảnh sát đội mưa để bắt tội phạm phải lẻ loi ăn cơm mình…

      Chu Lẫm mời, thận trọng, lên tiếng, Lâm Nguyệt thể nhẫn tâm từ chối.

      “Được, vừa lúc tôi cũng hơi đói.” Lâm Nguyệt tận lực cười tự nhiên.

      Chu Lẫm về phía bàn ăn, thấy bàn chỉ có bộ bát đũa, Chu Lẫm lại lấy thêm bộ từ tủ bát, múc sủi cảo trong nồi cho Lâm Nguyệt, múc được 5 miếng, còn muốn múc tiếp. Lâm Nguyệt sao có thể ăn nhiều như vậy, vội vàng bảo dừng, Chu Lẫm cầm cái muỗng nhìn cái, thấp giọng : “Quá gầy, nên ăn nhiều chút.”

      trẻ cao mét sáu, cân nặng quá 100 cân (~ 50kg VN)

      Lâm Nguyệt rất vừa lòng với dáng người thể trọng của bản thân, muốn mập thêm, nếu phải vì ăn cùng , cái sủi cảo cũng muốn ăn.

      Chu Lẫm múc sủi cảo cho xong tiện tay đặt bên cạnh bát của , Lâm Nguyệt đành phải ngồi bên phải Chu Lẫm, thấy bắt đầu ăn từng cái , Lâm Nguyệt cầm đũa chậm rãi gắp lên miếng, thổi mà chờ nó tự nguội.

      Chu Lẫm biết ăn cơm nho nhã, thấy nhiều , rất đói bụng, liên tục ăn ba miếng sủi cảo nhân tôm bóc vỏ, Chu Lẫm mới chậm lại, nghiêng đầu nhìn : “Trong cục bất cứ lúc nào cũng có khả năng có vụ án, vì vội vàng nên nhớ tới gửi tin nhắn, sau này tôi về muộn cần chờ, đến giờ ngủ.”

      Lâm Nguyệt gật đầu, hơi cúi đầu, lông mi chớp chớp. còn vắt hết óc tìm lí do cho mình muộn như vậy mà chưa ngủ, nhưng Chu Lẫm căn bản cần hỏi vì sao ngủ, trực tiếp nhận định là đợi , hết lần này tới lần khác lại bị đoán đúng rồi. May là chỉ bảo sau này cần chờ, suy đoán thêm.

      Đàn ông trưởng thành đều như vậy sao?

      Cái miệng của Lâm Nguyệt ăn năm miếng sủi cảo, Chu Lẫm bên cạnh ngụm miếng, ăn hết hai mươi miếng, cùng lúc ăn xong với Lâm Nguyệt.

      Lâm Nguyệt chuẩn bị rửa bát, Chu Lẫm ngăn cản tay , hất hất cằm về phía phòng ngủ chính bảo ngủ.

      Quá muộn rồi, Lâm Nguyệt kiên trì nữa, câu “Ngủ ngon” rồi về phòng.

      Chu Lẫm chăm chú nhìn theo , Lâm Nguyệt đóng cửa lại, mới thành thạo rửa bát đũa, xong xuôi đánh răng, Chu Lẫm trở lại phòng ngủ phụ, dựa vào giường mở di động tìm kiếm. nấu cơm chú ý làm món cay cho , đây là quan tâm thông thường, nhưng hôm qua chủ động giặt quần áo cho , tối nay lại đợi tới muộn như vậy, còn động chút là đỏ mặt, Chu Lẫm cảm thấy giáo có chút ý tứ với .

      Nhưng Chu Lẫm chưa từng ai, hiểu phụ nữ, suy đoán vẫn là suy đoán, còn phải lên mạng tìm tòi thêm.

      Đặt ra vấn đề: Phụ nữ chủ động giặt quần áo nấu cơm cho đàn ông là có ý gì?

      Bấm tìm kiếm, ra trang kết quả gần giống, tựa đề thứ nhất là “Phụ nữ nhất định phải giặt quần áo nấu cơm cho đàn ông sao?”, vừa nhìn bà vợ oán giận ông chồng. Chu Lẫm tiếp tục kéo xuống, tựa đề thứ hai là “Phụ nữ giờ đều thích chủ động chăm sóc cho đàn ông, còn giặt quần áo nấu cơm miễn phí cho họ”, Chu Lẫm biết phụ nữ nhìn thấy những lời này có cảm nghĩ gì, là đàn ông còn muốn mắng người viết bài này dừng lại.

      Ấn vào xem, quả nhiên có bình luận phản đối.

      Người qua đường Giáp: Có sao? Đó là bởi vì người ta thích , , đợi người ta nữa chỉ là khí.

      Người qua đường Ất: Đừng cho , rất khó nghe, phụ nữ gặp được người đàn ông mình thích mới có thể tình nguyện vì làm việc đó.

      Chu Lẫm nhìn nhìn lại nhiều lần, sau đó tắt trình duyệt, mở ra album hình ảnh. Có mấy bức mới chụp, lại kéo về phía trước, là ảnh ngày đó đưa hai trò tới trường, chụp lén cảnh giáo nắm tay bạn học . mặc chiếc váy dài màu trắng, tay cầm ô màu xanh, giống như ra từ trong bức tranh.

      Người con tốt như vậy, ngay cả bác sĩ đẹp trai xe Cayenne tặng hoa hồng cho , còn thích, thích sao?

      Chu Lẫm tin lắm.

      Có lẽ, này đối với ai cũng tốt, người đàn ông, mới ăn được bữa sủi cảo liền suy nghĩ bậy bạ gì chứ? Mấy ngày trước mới xem mặt với bác sĩ, mấy ngày ngắn ngủi, người ta sao có thể nhìn trúng ?

      Đáp án ràng, Chu Lẫm ném điện thoại lên bàn, tắt đèn ngủ.

      ~

      Hơn 6 rưỡi sáng, Lâm Nguyệt bị thanh thông báo của Wechat đánh thức, Chu Lẫm nhắn: “Cơm sáng ở bàn.”

      Lâm Nguyệt hoàn toàn tỉnh lại, trả lời : “Cảm ơn, tôi ra ngay.”

      trả lời lại, Lâm Nguyệt vội vàng rửa mặt, ra khỏi phòng mới phát phòng khách mảnh yên tĩnh, bàn cơm chỉ có hai phần bữa sáng. Cửa phòng Chu Lẫm mở ra, bên trong có ai, Lâm Nguyệt đẩy cửa phòng Phó Nam, học sinh vẫn còn ngủ. Lâm Nguyệt hoang mang, nhắn tin cho Chu Lẫm: “ làm rồi?”

      Chu Lẫm: “Ừ.”

      Lâm Nguyệt ngẩn ra lát, gọi Phó Nam rời giường.

      Giai đoạn lợi hại nhất của bão Đài loan qua, ngày mai phải học, Lâm Nguyệt để Phó Nam ngồi bên cạnh làm bài tập, mở máy tính ra soạn bài, cách lúc lại giảng cho Phó Nam đề. Hơn 10 giờ, Lâm Nguyệt gọi xe, mang Phó Nam cùng mua đồ ăn, biết có phải nhờ Chu Lẫm dạy cách chườm nóng quá tốt hay , chân gần khỏi, đường bị ảnh hưởng gì.

      Cơm trưa tự làm, hơn 5 giờ chiều, Lâm Nguyệt bảo Phó Nam dùng di động thằng bé hỏi Chu Lẫm có về ăn cơm chiều .

      giáo, chú Chu chú ấy ăn ở cục.” Đọc xong tin nhắn, Phó Nam lớn tiếng với .

      Lâm Nguyệt đứng trước tủ lạnh, nhịn được nhíu mày, Chu Lẫm có phải lại bận rộn vì án mạng ?

      Buổi tối ở trong phòng soạn bài, tới hơn 8 giờ, nghe được tiếng Chu Lẫm trở lại, trực tiếp vào phòng Phó Nam. Bạn học cười ngừng, giống như Chu Lẫm cù nó, qua hơn mười phút sau Chu Lẫm rời khỏi phòng Phó Nam ra phòng khách.

      Tất cả giống như trở về trước khi bão Đài loan tiến vào, chỉ là khách thuê, trừ những lúc ngẫu nhiên cùng ăn bữa cơm, giữa với Chu Lẫm hoàn toàn chỉ là khách thuê và chủ nhà như thường, chẳng qua đúng lúc lại là giáo của Phó Nam, còn đồng chí cảnh sát hình trong nóng ngoài lạnh thích giúp đỡ mọi người.

      Lâm Nguyệt có chút buồn bã, nhưng rất nhanh nghĩ tới nữa, thuận theo tự nhiên .

      ~

      Chu Lẫm là người cuồng công việc, có việc gì cũng thích làm thêm giờ, khoảng tháng tự mình đưa đón Phó Nam học kia là thời gian hạnh phúc nhất của đội cảnh sát hình . Bây giờ Chu Lẫm lại bắt đầu sớm về khuya, cả đội đều phải bận rộn theo, vất vả chịu đựng đến thứ sáu, sắp đến lúc tan tầm, tất cả hẹn mà cùng liếc trộm phòng làm việc của đội trưởng, thầm cầu nguyện hôm nay có thể tan sở đúng giờ.

      Cách cửa sổ thủy tinh, Chu Lẫm thấy rất ràng, xoay xoay chiếc bút trong tay, tiếp tục dựa ghế.

      ra cửa chính là có nhiệm vụ, có nhiệm vụ có nghĩa là có thể tan sở đúng giờ, cả nhóm cảnh sát hoan hô rời khỏi văn phòng, Đường Hiên hát ca khúc dân gian, trước khi nhìn vào bên trong cái, thấy lão đại hình như còn bận việc, Đường Hiên đột nhiên thấy đau đầu, qua gõ cửa: “Lão đại, còn à?”

      Chu Lẫm cảm xúc ừ tiếng.

      Đường Hiên nhìn bàn làm việc của : “Lại bận việc gì?”

      Chu Lẫm quay đầu, cao giọng hỏi: “Cậu muốn hỗ trợ?”

      Đường Hiên chạy vèo cái mất.

      ra khỏi cục cảnh sát, Đường Hiên nghĩ nghĩ, gọi điện thoại cho Phó Nam.

      “Chú Đường, lâu lắm rồi chú gọi cho cháu!”

      Giọng của bạn học trong trẻo vui mừng, Đường Hiên cũng cười theo: “Đúng vậy, Nam Nam tan học chưa? Chú Chu của cháu tăng ca thể đón cháu, tối nay chú Đường dẫn cháu ăn cơm nhé.”

      Phó Nam rất cao hứng: “Vậy chú tới nhanh lên, cháu chờ chú ở cổng trường!”

      Đường Hiên: “Được rồi!”

      Lái xe thẳng tới trường tiểu học, tới đoạn đường trước cổng, xa xa nhìn thấy Phó Nam đeo cặp sách ngồi dãy ghế dài. Đường Hiên dừng xe, đẩy cửa xe ra, vừa muốn lên tiếng gọi, liền thấy Phó Nam tươi cười sáng lạn vẫy tay về phía bên trong, Đường Hiên tò mò nhìn qua, sau đó há hốc miệng.

      giáo kia là xinh đẹp, so với nữ minh tinh thanh thuần TV còn tỏa sáng hơn!

      giáo của Phó Nam ư?

      Trong lòng cảnh sát Đường vẫn còn độc thân vừa động, vuốt vuốt tóc lại giật áo sơ mi hơi nhăn, ngẩng đầu ưỡn ngực về bên kia: “Nam Nam.”

      Lâm Nguyệt, Phó Nam đồng thời xoay người, Lâm Nguyệt còn nghi hoặc, Phó Nam vui vẻ chạy qua, trong miệng gọi chú Đường. Đường Hiên cao lớn đem bạn học bế lên, sờ đầu Phó Nam cười sáng lạn như ánh mặt trời: “Nam Nam lớn hơn rồi.”

      Phó Nam cười hắc hắc, mắt to nhìn giáo cách mấy bước, giáo làm cơm ăn ngon, nó ăn rất nhiều nên lớn rất nhanh.

      Lúc này Đường Hiên mới làm bộ vừa mới nhìn thấy Lâm Nguyệt, giọng hỏi Phó Nam: “ ấy là ai?”

      Phó Nam kiêu ngạo : “ giáo của cháu, dạy toán!”

      Đường Hiên nhớ kỹ, ôm Phó Nam tiến lên vươn tay với Lâm Nguyệt: “Xin chào giáo, tôi là chú của Phó Nam.”

      Đường Hiên lớn lên khá trắng, đôi mắt đào hoa còn xinh đẹp hơn con , lại có tướng phong lưu như trong truyền thuyết, hoạt bát phóng khoáng, giống đứa trẻ lớn, vô cùng sáng sủa. Lâm Nguyệt lễ phép bắt tay với ta, sau đó cười tạm biệt Phó Nam: “Nam Nam chơi cùng chú Đường , về trước.”

      Phó Nam vừa chuyện với chú Đường xong liền gọi cho giáo ở văn phòng, mời giáo ăn cơm cùng nó. Lâm Nguyệt quen biết Đường Hiên, tìm cớ từ chối.

      Nhưng Phó Nam muốn giáo tàu điện ngầm mình: “Chú Đường, chú đưa giáo về nhà trước được ?”

      Đưa mỹ nữ về nhà, Đường Hiên cầu mà được, nhìn bóng dáng Lâm Nguyệt hỏi Phó Nam: “Được, giáo ở chỗ nào?”

      Phó Nam tim phổi : “ giáo ở cùng nhà cháu.”

      Đường Hiên gật đầu, vừa muốn đuổi theo đưa ra lời mời, đột nhiên dừng lại tại chỗ, khó có thể tin mà nhìn chằm chằm Phó Nam: “Cháu lặp lại lần nữa?”
      Last edited: 14/9/18

    3. Tld

      Tld Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      26

    4. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Chú chu chuẩn bị dần là vừa
      Tình địch ở khắp nơi

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Nam nam tìm tình địch giúp chú Chu đây rồi. Chú an tâm vén tay áo thọ địch .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :