1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bạn Trai Dạy Vật Lý Của Tôi - Tiếu Giai Nhân (Updating~)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      BẠN TRAI DẠY VẬT LÝ CỦA TÔI
      [​IMG]
      Tên convert: Ta hệ vật lý bạn trai
      Tác giả: Tiếu Giai Nhân
      Thể loại: Ngôn tình, đại, đô thị tình duyên, ngọt sủng, HE
      Số chương: Chưa hoàn thành
      Nguồn convert: Tàng thư viện
      Editor: Thanh Vy
      Lịch đăng: 2-3 chương/ tuần

      Văn án
      Mạnh Vãn mở quán mì ở gần đại học Z, làm ăn tệ.

      Mẹ Mạnh rất tự hào, cho đến khi Lục Triêu Thanh ở nhà đối diện du học từ Mỹ trở về, mẹ Mạnh lại bắt đầu mãi: “Triêu Thanh người ta lớn hơn con có hai tuổi, bây giờ làm giáo sư vật lý ở đại học Z, quá hãnh diện, nhìn lại con xem!”

      Về sau, Mạnh Vãn cùng Lục Triêu Thanh ở trong thang máy hôn nhau đến quên cả trời đất, cửa thang máy đột nhiên mở ra, mẹ Mạnh ở ngoài cửa sợ đến ngây người!
      --------------------------------
      Lại mở thêm hố nữa của Tiếu Giai Nhân đây, hố này tác giả viết nhưng mê Tiếu Tiếu quá nên mình cứ đặt gạch trước rồi từ từ lấp hố nha. Hãy ủng hộ mình nhé :-*

      Mục Lục
      Chương 1 Chương 2 Chương 3
      Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7
      Chương 8 Chương 9 Chương 10
      Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14
      Last edited: 12/10/18

    2. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chương 1: Lục Triêu Thanh giống như nghe thấy trò cười: Em biết tôi?
      Edit: Thanh Vy


      Mạnh Vãn vừa vào phòng ăn liền hấp dẫn vô số ánh mắt.

      Nhà hàng Tây này cực kỳ có tiếng ở thành phố Giang, tới nơi này ăn cơm phần lớn là con nhà giàu thành phần trí thức cao cấp chú trọng phong cách, thường xuyên có các ngôi sao tuấn nam mỹ nữ ra vào, nhân viên phục vụ nhìn mãi thành quen, nhưng khi Mạnh Vãn mặc váy đen hở vai tới, tất cả mọi người vẫn là hẹn mà cũng bị làm kinh diễm.

      Mạnh Vãn muốn chỗ ngồi, bỗng nhiên trông thấy bên trong có vị mặc âu phục đứng dậy vẫy tay với , Mạnh Vãn liền cười vào.

      Luật sư Ngô đứng bên cạnh ghế, ánh mắt gần như nóng bỏng dưới gọng kính tơ vàng nhìn đối tượng hẹn hò dần đến.

      ta xem ảnh chụp của Mạnh Vãn, nhưng rất hiển nhiên, người còn đẹp hơn trong ảnh cả trăm lần.

      Mạnh Vãn hai mươi lăm tuổi, đêm nay tóc dài buộc lên cao, lộ ra cái trán trơn bóng cùng cần cổ thon dài, dưới ánh đén trắng nõn như ngọc. có đôi mắt to rất xinh đẹp lại tự tin, bị nhiều người lạ dò xét như vậy vẫn thèm để ý chút nào, khuôn mặt mỉm cười hào phóng ung dung. Vóc dáng cao lắm, bỏ giày cao gót đoán chừng chỉ cao mét sáu, nhưng hai chân thon dài, ngực lớn eo , váy dài đen bao lấy cơ thể tràn đầy hấp dẫn với đàn ông.

      Đây là trẻ tuổi lại trưởng thành.

      ngại quá, đường kẹt xe, tôi đến muộn rồi.” Mạnh Vãn đứng đối diện luật sư Ngô cười .

      “Tôi cũng vừa mới đến, ngồi .” Luật sư Ngô phong độ nhàng, giúp kéo ra cái ghế.

      Mạnh Vãn liếc thấy cổ tay ta đeo đồng hồ Rolex, mặt nạm kim cương, tay luật sư trắng nõn thon dài, cũng rất đẹp mắt.

      Từ ấn tượng đầu tiên mà , tính đến bây giờ, Mạnh Vãn khá hài lòng với luật sư Ngô, từ sau khi tốt nghiệp đại học bị mẹ thúc giục xem mắt, năm trung bình xem 5 lần, luật sư Ngô xem như có giá trị nhan sắc cao nhất, dùng lời mẹ từng , trong nhà luật sư Ngô có tiền mà bản thân cũng có bản lĩnh, là đối tượng hẹn hò ưu tú nhất mẹ có thể liên lạc cho .

      Làm luật sư có tiếng, luật sư Ngô cực kỳ am hiểu giao tiếp với người khác, lời cũng rất hài hước.

      Phần đầu bữa tối bầu khí rất vui vẻ.

      “Nghe mở tiệm mì sợi ở đối diện đại học Z?” Chủ đề rốt cuộc chuyển đến phía đằng .

      Mạnh Vãn gật đầu.

      Luật sư Ngô cười: “Mạnh tiểu thư xinh đẹp như vậy, tại sao lại nghĩ đến mở quán mì sợi?”

      Chuông báo trong lòng Mạnh Vãn vang lên, cười hỏi lại: “Quán mì sợi tốt sao?”

      Luật sư Ngô buông ly rượu trong tay xuống, đẩy mắt kính: “ phải vậy, chỉ là trong ấn tượng của tôi quán mì bên đường khá loạn, cấp bậc khách hàng gì cũng có, phù hợp với khí chất của Mạnh tiểu thư. ra hoàn cảnh buôn bán bên đại học Z tệ, nếu như Mạnh tiểu thư đổi sang làm nhà hàng Tây hoặc quán cà phê, làm ăn có lẽ tốt hơn.”

      ra cũng đỡ ngại ngùng, luật sư Ngô yên lặng bổ sung trong lòng. Người thân, bạn bè của ta đều là người có thể diện, luật sư Ngô rất hài lòng dung mạo khí chất của Mạnh Vãn, ta ngại trình độ đại học bình thường của , cũng ngại gia cảnh Mạnh gia hơi kém so với nhà , nhưng luật sư Ngô cách nào tưởng tượng được khi mọi người hỏi công việc của Mạnh Vãn là gì, phản ứng của mọi người khi ta ra “quán mì” như thế nào.

      Mạnh Vãn biết ý của luật sư Ngô, dẫu sao luật sư Ngô cũng phải người đầu tiên chê mở quán mì.

      “Cụ nội, ông nội tôi đều mở quán mì, tôi cũng thích khí ở đó, muốn thay đổi.” Mạnh Vãn vẫn mỉm cười.

      Luật sư Ngô dĩ nhiên biết tình huống Mạnh gia. Cụ nội của Mạnh Vãn là người phương bắc, lúc còn trẻ tới thành phố Giang mở quán mì, ở lại thành phố Giang định cư. Quán mì hai đời đầu làm ăn rất tốt, mặc dù tầm thường nhưng thu được nhiều tiền, đến lượt ba Mạnh Vãn làm nữa, bán tám quán mì sợi kia mở cửa hàng, bây giờ là nhãn hiệu lớn ở thành phố Giang.

      Cho nên Mạnh Vãn cũng là bạch phú mỹ trời sinh.

      Chỉ tiếc là vị bạch phú mỹ này làm tiểu thư nhà giàu cho tốt, nhất định phải mở quán mì gì đó.

      Luật sư Ngô cảm thấy quán mì sợi là trở ngại quan hệ duy nhất với Mạnh Vãn.

      ta tận lực uyển chuyển: “Nhà hàng Tây càng thêm đẳng cấp.”

      Mạnh Vãn thẳng: “Tôi thích bầu khí của quán mì.”

      là ăn mì của ông nội lớn lên, Mạnh Vãn tự kéo mì được, chỉ có thể nghĩ tới mở quán mì sợi.

      Bầu khí có chút cứng nhắc, luật sư Ngô nhìn khuôn mặt của Mạnh Vãn kia hề thua kém mặt minh tinh xinh đẹp nào, quyết định trước tiên gác lại chuyện quán mì, khi hai người qua lại thời gian, ta lại nghĩ biện pháp thuyết phục Mạnh Vãn mở nhà hàng khác. ra ta cũng xem qua ảnh chụp quán mì của , trang trí cổ kính, khung cảnh ưu nhã, nhưng hai chữ “Mì sợi” tượng trưng cho tầm thường, ta thể chịu đựng tầm thường!

      Dựa theo kế hoạch, trước khi kết thúc bữa cơm, luật sư Ngô đưa ra hai vé xem biểu diễn violon mời Mạnh Vãn cùng .

      Mạnh Vãn cười đồng ý, lại lặng lẽ ấn gọi điện thoại.

      Thế là khi hai người vừa đến hầm để xe, Mạnh Vãn liền nhận được điện thoại của quán mì, có việc cần về xử lý.

      xin lỗi, tôi nhất định phải chuyến, đêm nay thể cùng nghe hòa nhạc rồi.” Mạnh Vãn lắc điện thoại, nở nụ cười bất đắc dĩ.

      Luật sư Ngô tỏ ra thông cảm: “Tôi đưa ?”

      Mạnh Vãn lắc đầu, chỉ vào chiếc BMW đỗ ở cạnh đó : “Tôi có lái xe tới.”

      Luật sư Ngô tiễn ngồi vào chiếc BMW.

      Mạnh Vãn thắt chặt dây an toàn, vẫy tay với người đàn ông mặc âu phục bên ngoài xe, lái xe rời , chút cũng nhìn lại.

      Đàn ông bây giờ a, quản trời quản đất, Mạnh Vãn thà rằng biến thành bà gả được trong miệng của mẹ cũng muốn tìm cho mình cái gông xiềng.

      ~

      hơn tám giờ, quán mì làm ăn bận rộn, Mạnh Vãn qua, về thẳng tiểu khu Hương Chương.

      So với mấy tòa nhà mới xây đắt tiền xung quanh, tiểu khu Hương Chương xây nhiều năm, bất quá Mạnh Vãn từ lớn lên ở đây, lại gần đại học Z, đường mười mấy phút là đến, cho nên ba mẹ đều dọn nhà mới, Mạnh Vãn vẫn ở lại nơi này. Xe tới, Mạnh Vãn liếc nhìn trong nhà mình đèn sáng rực, chợt cảm thấy đau đầu.

      Dừng xe xong, Mạnh Vãn mang theo túi xách vào thang máy, thang máy dừng lại ở tầng mười sáu, Mạnh Vãn máy móc bước ra ngoài.

      vừa mở cửa phòng, mẹ Mạnh chạy tới từ phòng khách, mặt mũi tràn đầy bát quái hỏi: “Thế nào thế nào, vị hôm nay đủ đẹp trai chưa?”

      Mạnh Vãn vừa đổi dép lê vừa bĩu môi: “Đẹp trai làm cái gì, người ta ghét bỏ con mở quán mì sợi có đẳng cấp.”

      Mẹ Mạnh nghe xong trừng mắt nhìn con : “Mẹ sớm bảo con làm cái khác, cần phải học ông nội con.”

      Mạnh Vãn trừng lại mẹ: “Năm ngoái con kiếm được tiền, ai khen con tài giỏi? Còn có ai thường xuyên tới bên kia ăn chực trả tiền?”

      Mẹ Mạnh lập tức chột dạ, quán mì của con trang hoàng xinh đẹp, hai thợ làm mì đều trẻ tuổi đẹp trai, khách tới phần lớn là sinh viên của đại học Z, trong đó thiếu tiểu thịt tươi, bà cùng mấy người bạn bài đều thích qua đó ăn.

      Wechat kêu đinh đinh, mẹ Mạnh nhìn điện thoại trước, xem xong lại vui vẻ: “Dì của tiểu Ngô , tiểu Ngô rất thích con đấy, nguyện ý tiếp tục phát triển.”

      Mạnh Vãn ngồi vào ghế salon, ôm lấy đĩa đựng trái cây ăn nho, mơ hồ : “Được rồi, con với thích hợp, thích nhưng con có hứng thú.” lười biếng quen rồi, ở cùng người đàn ông thích về phong cách, hoặc là đối phương nhân nhượng , hoặc là chiều theo đối phương, cả hai đều mệt mỏi, có ý nghĩa.

      Mẹ Mạnh khuyên con cả đêm đều vô dụng, sáng hôm sau thèm làm điểm tâm cho con , thở phì phì rời .

      Quán mì mười giờ sáng mở cửa, Mạnh Vãn ngủ giấc đến tám giờ, nằm giường gọi giao hàng tới, Mạnh Vãn mới rời giường tắm rửa.

      Hôm nay giao hàng tới sớm, Mạnh Vãn vừa từ phòng tắm ra liền nhận được điện thoại của giao hàng, Mạnh Vãn nhanh chóng mặc áo ngắn tay quần đùi, sau đó kệ cả đầu tóc còn ướt mở cửa. Mở cửa, phát có ai, Mạnh Vãn đoán giao hàng hẳn là trong thang máy, dứt khoát đứng lại cửa chờ.

      Thang máy lên rất nhanh, đảo mắt dừng lại tại tầng mười sáu.

      Mạnh Vãn nở nụ cười quen thuộc, ngờ khi cửa thang máy mở ra, tới lại là người đàn ông mặc sơ mi trắng sạch , tay ta nhấc vali, tay mang túi mua sắm lớn, nhìn thấy , bước chân người đàn ông hơi dừng, nhìn mấy lần, có vẻ quen biết thản nhiên gật đầu với Mạnh Vãn, sau đó liền qua bên người , cuối cùng đứng trước cửa nhà đối diện Mạnh Vãn.

      Mạnh Vãn nhíu mày, đối diện là nhà giáo sư Lục, nhà ba người của giáo sư Lục sớm dọn nước Mỹ, nhiều năm trở về, người đàn ông này là khách trọ sao? Nhưng mà phòng ở Lục gia trước nay chưa từng cho ai thuê.

      “Là gọi giao thức ăn phải ?”

      Mạnh Vãn còn đứng ngó chừng người đàn ông mặc áo sơ mi, giao hàng theo sát ra khỏi thang máy lên tiếng.

      Mạnh Vãn hoàn hồn, nhận lấy hàng, cười với giao hàng: “Cảm ơn.”

      giao hàng rồi, Mạnh Vãn trở về, chú ý tới người đàn ông mặc áo sơ mi lục túi, hình như tìm chìa khóa, Mạnh Vãn nhịn được hỏi : “ là khách thuê nhà Lục gia sao?”

      Nếu như là hai người ở đối diện nhau, Mạnh Vãn đương nhiên đơn giản làm quen.

      Lục Triêu Thanh giống như nghe thấy trò cười, xoay người, nhíu mày hỏi: “Em biết tôi?”

      Hai nhà Lục, Mạnh vẫn ở đối diện nhau, mặc dù qua lại gì, nhưng ra ngoài gặp đơn giản hàn huyên, Lục Triêu Thanh ấn tượng sâu sắc nhất là mẹ Mạnh. Mà trong trí nhớ Lục Triêu Thanh, Mạnh Vãn là nữ sinh thích mặc váy, trừ dung mạo rất xinh đẹp, còn lại khác gì những đứa bé thích làm nũng khác.

      Lục Triêu Thanh tốt nghiệp trung học rồi theo ba mẹ qua Mỹ định cư, khi đó Mạnh Vãn hẳn là năm đầu cấp 3, theo lý thuyết ký ức của học sinh trung học nên kém như vậy, cho dù thông qua lời phàn nàn lâu dài của mẹ Mạnh về thành tích thi của con có thể suy ra trí thông minh của quá tốt.

      Mạnh Vãn đúng là nhớ Lục Triêu Thanh.

      chỉ nhớ Lục gia có nam sinh học cực kỳ giỏi, lớn hơn hai lớp, nghe nam sinh kia là con mọt sách, rất ít ra ngoài chơi, Mạnh Vãn chưa gặp mặt ta được mấy lần, hiểu biết về ta phần lớn là đến từ cái miệng của mẹ, hôm nay Triêu Thanh người ta lại nhận được cái giải thưởng gì, sáng mai Triêu Thanh người ta điểm cao nhất trường…

      Về sau, ba người Lục gia dọn rồi, cảm giác lớn nhất của Mạnh Vãn chính là cuối cùng mẹ cũng tới con nhà người ta nữa rồi!

      là?” Mạnh Vãn nhìn chằm chằm gương mặt tuấn tú của đối phương, như thế nào cũng tìm được hồi ức liên quan đến ta, người đẹp trai như vậy, nếu như thực gặp qua nhất định là có thể nhớ lại.

      Lục Triêu Thanh nhìn đôi mắt mê man, rốt cuộc xác định chẳng những trí thông minh của được, ký ức đại khác cũng thấp hơn mức bình thường.

      “Tôi là Lục Triêu Thanh.” quá kiên nhẫn , tay tiếp tục lục tìm chìa khóa ràng để trong túi, vừa liếc mắt thấy Mạnh Vãn khoa trương bịt miệng lại.

      Bộ dáng kia càng ngớ ngẩn, Lục Triêu Thanh xoay người về.

      Mạnh Vãn khó có thể tin nhìn người đàn ông cao ít nhất mét tám này, trong trí nhớ của về Lục Triêu Thanh, là dáng vẻ học sinh lớp 12 cao gầy tong teo, đẹp trai vẫn đẹp trai, nhưng năm nay Lục Triêu Thanh cũng phải 27, 28 tuổi rồi, tựa như mầm cây trưởng thành đại thụ thẳng tắp, hình dáng chỉnh thể thay đổi, khí chất lại bất đồng, làm sao nhận ra được?

      , về nước?” Mạnh Vãn ngơ ngác hỏi.

      Lục Triêu Thanh muốn trả lời loại vấn đề ràng này.

      Sườn mặt đàn ông lạnh lùng, vẻ thèm để ý người, Mạnh Vãn rốt cuộc nghĩ đến bản thân vừa rồi nhận ra ta lễ phép, vô ý thức giải thích: “ xin lỗi, lâu gặp, thay đổi quá nhiều so với thời cấp 3, tôi nhất thời nhận ra được.”

      Lục Triêu Thanh ừ tiếng.

      trách , có vài người trời sinh ngốc nghếch, hiểu được.
      Last edited: 6/9/18

    3. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      Lại nhảy hố tiếp, ủng hộ b nha

    4. Maii Vii

      Maii Vii Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      34
      Tiếu Giai Nhân là phải nhảy hố rồi =D chúc nàng ngày càng đông khách!!

    5. thm13197

      thm13197 New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      12
      nhờ mấy ông xem mặt vô duyên vậy chị nữ chính cũng về đội nam chính. Người ta mở tiệm mì cũng ý kiến ý cò, bán mì mà chạy BMW đấy, xịn ghê hông:)))))

      P/s: Mừng bạn khai hố nhé, chúc hố bạn có nhiều reader :3>:O<3

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :