1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 97: Bởi vì vừa vặn

      “Chị Nhạc Nhạc? Hôm nay có cái gì ăn ngon ? Khẩu vị của em bị chị Nhạc Nhạc dưỡng thành kén chọn rồi!” Vinh Thanh Nhã vừa vào cửa bỏ lại đồ mua sắm liền thẳng đến phòng bếp ở bên người Hà Nhạc Nhạc tìm kiếm.

      Hà Nhạc Nhạc kiều kiều khóe miệng, nhưng trong mắt ý cười.

      “Chị Nhạc Nhạc giống như vui? Phát sinh chuyện gì sao?”

      “… có việc gì, chờ lát tới bữa tối là được rồi.” Hà Nhạc Nhạc miễn cưỡng cười cười, “Đúng rồi, hôm nay có bánh trẻo, có muốn nếm thử ?”

      Vinh Thanh Nhã lắc đầu, “Em thích đồ ăn đông lạnh.”

      phải đồ ăn đông lạnh, buổi chiều chị tự gói.”

      Buổi chiều… Ngay lúc nghĩ mình chết chắc rồi, biết nên là may mắn hay xui xẻo cắn phải đầu lưỡi, đau đến bưng kín miệng.

      Thân Đồ Mặc bắt lấy miệng của nhìn nhìn, làm tiếp nữa, chờ xe của Mâu Tư đến, kêu thư ký đem đuổi về bệnh viện Tông thị.

      Đến bệnh viện, trước tiên gọi cho Linh Vũ báo bình an, chỉ di động bị rớt hư rồi, chờ có thời gian lại mua cái mới. Lúc nhìn thấy Mục Duy mới biết buổi sáng tái khám xong rồi, buổi chiều chính là ở lại làm vật lý trị liệu, thấy trước thời gian trở về còn cười hỏi sao chơi nhiều hơn, làm cho chỉ có thể cười khổ. phụ ý tốt của .

      Trở về nhà trọ sớm, lập tức lái xe ra ngoài mua bột mì cùng nguyên liệu nấu ăn, tuy rằng hy vọng xa vời Thân Đồ Mặc động lòng tra tấn ít chút, nhưng …. so với hoạ vô đơn chí còn tốt hơn.

      Ban ngày Mục Duy ở bệnh viện cố gắng nên mệt mỏi, bữa tối có xuống lầu, Hà Nhạc Nhạc liền mang đồ ăn lên, bàn ăn chỉ còn hai chị em Vinh gia.

      Nguyễn Lân đâu?

      Lầu 3 có ai, Hà Nhạc Nhạc liền trực tiếp lên lầu 7.

      Hoàng hôn mùa hạ, sắc trời vẫn sáng ngời như trước, Nguyễn Lân ngồi dưới đất dựa vào mặt tường thuỷ tinh, mặc bộ quần áo tập thể hình lộ ra cơ bắp cường tráng, xung quanh bao phủ tầng sương mù dày đặc.

      Hà Nhạc Nhạc nhìn xa xa, hạ tầm mắt… ra đời người rất công bằng, bất kể là ai cũng đều có buồn rầu và đau khổ, mọi người cũng cần phải hâm mộ người khác, cũng cần thương hại bộ dáng đáng thương của bản thân. Cố gắng vì cuộc sống của mình, vượt qua cửa ải khó khăn của bản thân, khi có thừa năng lực có thể giúp đỡ người khác liền giúp đỡ, cầu thiên hạ nể phục, nhưng thẹn với lương tâm.

      “Ăn cơm.” Ngồi ở trước mặt nam nhân có sương mù vây quanh, Hà Nhạc Nhạc giọng .

      Nguyễn Lân ngẩng đầu. Phía Tây mặt trời lặng còn phiếm hồng, ở phía bên phải gương mặt ánh lên vệt sáng màu vàng, khuôn mặt nhắn cũng hoàn mỹ, ngũ quan thậm chí tinh xảo mấy, nhưng vì sao… cũng muốn dời ánh mắt.

      Hai mắt như hàm chứa gió , ấm lạnh, giống như có cái gì có thể tác động lòng của , cho dù sợ hãi, ánh mắt của cũng bao giờ có khủng hoảng; nhưng mà khi ánh mắt ấy sa vào tình dục, chỗ sâu trong ánh mắt lại giống như mị dược làm cho người ta xúc động, thầm nghĩ phải làm cho ánh mắt ấy hàm chứa ngại ngùng cũng mị hoặc.

      Môi của , luôn nhàng giương lên, cho dù có phiền não hay bĩu môi trêu chọc, môi vẫn nhếch lên rất chọc người.

      … vì sao lại là bán đứng thân thể của bản thân?

      Thân hình to lớn như báo, hơi đứng lên đem trước mắt túm cái nhào vào dưới thân mình, hai tròng mắt cuồng dã gắt gao nhìn chằm chằm cánh môi phấn hồng, lúc mở miệng trong nháy mắt liền dán môi lên.

      “A…” đầu lưỡi của ! Nước mắt…

      hồi lâu, Nguyễn Lân mới buông lỏng môi ra “Có chuyện gì vậy?”

      “… cẩn thận cắn phải, trước, ăn cơm trước .”

      “Ừ.” bên đáp lời, Nguyễn Lân bên hôn lên cổ của , ngón tay thuần thục cởi nút thắt quần áo, cách áo ngực xoa nắn đầu vú no đủ của .

      thích này.

      Nếu như muốn hỏi vì cái gì, nguyên nhân nhất định là ── vừa vặn mới tốt. phải tuyệt thế mỹ nhân, nhưng nhìn nhìn thuận mắt, thân thể còn xa mới xứng với từ hoàn mỹ nhưng vuốt đều rất thuận tay thoải mái, tính tình rất mềm mại thiếu cá tính của đại, nhưng như vậy mới tốt thích khi dễ liền khi dễ; tối hôm qua lần đầu tiên thấy phát hoả, thậm chí còn thấy bùng nổ như vậy mới tốt càng đáng hơn… thích nhất là khi nũng nịu gọi ‘Lân’, cảm giác ấy so với khi làm trận còn thoải mái hơn.

      Cởi quần bò của xuống quăng qua bên, Nguyễn Lân cứ ôm Hà Nhạc Nhạc chỉ còn nội y xuống lầu 3.

      Nguyễn Lân…

      Theo phòng tắm đến giường, vốn lúc nào rời thân thể của . Cùng hình ảnh ảnh đế thân sĩ thong dong bên ngoài nhà trọ hoàn toàn khác nhau, Nguyễn Lân ôm , vĩnh viễn luôn cuồng dã, luôn lấy tốc độ nhanh nhất mạnh nhất áp bức làm thể lực mau chóng mất , rồi mới vào lúc thân thể mềm như bãi nước tiếp tục làm. cũng che giấu cầu mãnh liệt của mình, mỗi lần, lúc bắt đầu cự long của tiến vào thân thể , mỗi giờ khắc cũng muốn làm cho hoa huyệt của phải khắc sâu cảm nhận dục vọng to lớn như lửa cháy đồng cỏ của .

      “Ừ… Trước, trước ra được ? , còn chưa ăn cơm.”

      “Tôi ăn.”

      “A…” ma sát kịch liệt nóng bỏng trong mật huyệt làm cho da đầu cũng run lên, nếu còn có mật dịch, thậm chí hoài nghi có thể bốc cháy hay . Nóng quá… Sâu quá… giống như cắm sâu vào trong bụng của

      “Tôi, tôi còn chưa ăn…”

      Nam nhân cười tiếng, “Ăn no cho em.” Thắt lưng đâm mạnh, luật động mê người.

      “A a ── tôi, a ừ…” Chống cự lại khoái cảm kinh khủng đánh thẳng vào tâm hồn, nâng cao thắt lưng muốn trốn thoát rút cắm dã man của , lại bị chèn cái gối đầu ở chỗ dưới mông, mông nâng cao thừa nhận phong ba bão táp.

      Nhìn dưới thân nhếch môi đào ngăn chặn tiếng rên rỉ, tiết tấu bên hông Nguyễn Lân chậm lại, dịu dàng rút cắm hồi lâu, ngay tại lúc lông mày giãn ra lại đột nhiên đâm mạnh vào, đem hoa huyệt chặt trất hút chặt sợ run

      “A a a ── ”

      “Sao phải chịu đựng, lại muốn cắn đầu lưỡi sao?”

      Bị ác liệt trêu đùa làm cho thiếu chút nữa khống chế được, tức giận trừng mắt khóc nức nở rầm rì.

      “Gọi tên .”

      “… gọi.”

      “Kêu?”

      gọi!”

      “Gọi tên!”

      “── tôi!”

      “…”

      “Ách a a ── ”

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 98: Hai người càn quét

      vất vả từ lầu 3 ra, cũng biết mấy giờ, Hà Nhạc Nhạc khó chịu cúi đầu nhìn váy người, có thói quen. Mười mấy năm có mặc váy, tại mặc… cảm thấy đùi thiếu cái gì đó.

      nghĩ Nguyễn Lân lại mua chiếc váy xanh ngọc lần trước Vinh Thanh Nhã kêu thử, vừa nãy Nguyễn Lân ném cho , còn thấy kỳ lạ làm sao lại có quần áo con .

      Quần áo của đều bị ném ở lầu 7, còn lựa chọn nào, nhìn lại nhãn hiệu, may quá, ngàn nhân dân tệ, xem ra lúc ấy Vinh Thanh Phong chú ý đến khả năng kinh tế của ...

      Trước tiên lên lầu 7 lấy quần áo, Hà Nhạc Nhạc cầm váy lên lầu 6 bày bát đũa bàn ăn cho Mục Duy, xuống lầu chuẩn bị cơm chiều cho Nguyễn Lân lần nữa.

      Còn có… Thân Đồ Mặc cũng trở lại? Bánh trẻo rán tại ăn mới ngon.

      Khi xuống đến lầu 1, chị em Vinh gia tắm rửa thay quần áo hàng ngày ở phòng khách xem tivi, tuy tại Internet rất phát triển, phim truyền hình vừa ra Internet có, nhưng Vinh Thanh Nhã vẫn rất thích đổi đài xem phim thần tượng cùng nhau, mà Vinh Thanh Phong ngồi bên cạnh ôm laptop, lâu lâu ngẩng đầu xem tivi.

      “Chị Nhạc Nhạc! Quý đại ca cùng Chi Tu ca ca trở lại, ở phòng bếp càn quét bánh trẻo của tỷ!” Vinh Thanh Nhã vừa thấy Hà Nhạc Nhạc liền vui vẻ cười .

      Hà Nhạc Nhạc cười tươi nhìn Vinh Thanh Nhã, về phòng thay đồ, mới về phòng bếp. Tuy rằng biết bọn họ có thích ăn hay , nhưng rất thích ăn bánh trẻo, lâu lâu mới làm nên làm khá nhiều, sợ bọn họ ăn hết….

      “Câu an nhanh , bàn thạo còn chứa xòng!” Miệng Quý Tiết nhét đầy bánh trẻo, vừa ăn vừa . Mà Tần Chi Tu đối diện hai tay bận rộn, từ trong nồi kẹp ra cái bánh trẻo chấm chút dấm chua liền vội vàng nhét vào miệng, hai nam nhân lớn xác như quỷ đói đầu thai.

      “Hai người các … hôm nay ăn cơm chiều sao?” Vậy mà tự mình động thủ luộc bánh trẻo trong tủ lạnh.

      Quý Tiết uống ngụm nước ngẩng cổ đem bánh trẻo trong miệng cứng rắn nuốt xuống, nhìn lại trong nồi cũng còn gì, mới rút tờ khăn giấy lau miệng.

      “Đừng cơm chiều, cơm trưa cũng được ăn. Lúc đói sắp điên được ăn bánh trẻo… mỹ vị nhân gian a!” Quý Tiết vẻ mặt như hát hí khúc . Hôm nay quá đuối, bởi vì Tần Chi Tu mới tập trước bài hát, vì thế người chế tác tiết mục vừa thấy như điên vậy, sợ tới mức bọn họ cơm cũng dám ăn cố gắng đẩy nhanh tốc độ.

      “....” Nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của Quý Tiết cùng bộ dáng phong lưu phóng khoáng bình thường, Hà Nhạc Nhạc đột nhiên nhớ tới câu quảng cáo gần đây ── “Đói quá hoá cuồng”!

      “Còn muốn ăn nữa ?” Hà Nhạc Nhạc vừa mở tủ lạnh vừa hỏi, đợi mở tủ lạnh ra phát bên trong đến cái bánh trẻo cũng còn, sau lúc sửng sốt lập tức vọt tới bên cạnh bàn, vừa kịp chính mắt nhìn thấy Tần Chi Tu kẹp cái bánh trẻo cuối cùng.

      Tần Chi Tu nhìn , khuôn mặt thanh nhuận thuần mỹ nổi lên chút tươi cười đơn giản, đem bánh trẻo chấm dấm chua đưa tới bên miệng .

      “Ngày mai có thể tiếp tục làm bánh trẻo ?”

      Sắc đẹp của mỹ nam trước mắt có thể làm cơm ăn a, lúc này vừa ăn bánh trẻo vừa xem mỹ nam rất ngon nha! Sao bình thường thấy bọn họ ăn như thế chứ?

      Hà Nhạc Nhạc cười khổ gật gật đầu. Ngày mai làm nữa cũng có vấn đề gì, nhưng mà hôm nay làm sao đây? Thân Đồ Mặc trở về ăn cái gì a? Hơn nữa nhìn thời gian, cho dù siêu thị mua đồ đông lạnh cũng còn kịp rồi.

      Vừa nghe Thân Đồ Mặc buổi tối muốn ăn bánh trẻo rán, kết quả trăm cái bánh trẻo toàn vào bụng bọn họ, hai người lâu lâu khẩu vị bùng nổ lớn lúc này mới ngượng ngùng đứng lên.

      “Ách… Tôi gọi điện thoại kêu khách sạn chuyển phần lại đây.” Quý Tiết vừa lấy điện thoại ra cầm tay, ngoài cửa sổ phòng bếp liền có ánh đèn xe chói mắt bắn vào…

      Bất đắc dĩ nhìn Quý Tiết, Hà Nhạc Nhạc chỉ có thể ── hôm nay, làm việc gì cũng thành.

      Quý Tiết nghĩ nghĩ, “ trước tiên làm gì đó ăn , tôi lập tức quay lại, cam kết để cho Thân Đồ phát hỏa.” xong Quý Tiết giống như gió chạy ra ngoài.

      Thời gian có hạn, Hà Nhạc Nhạc liền làm phần cơm rang trứng cho nhanh, nhớ … Lần đầu tiên nhìn thấy Thân Đồ Mặc, cướp cơm rang trứng của .

      Tối bảy giờ năm mươi lăm phút như mọi ngày.

      Hà Nhạc Nhạc bưng cơm rang trứng cùng với… hộp kem, quay đầu nhìn vẻ mặt đắc ý của Quý Tiết.

      thôi, từ đến lớn, mỗi lần tôi làm tức giận đều là dùng chiêu này, trăm lần như . Nhưng được cho người khác nha! Khụ khụ… Rất tổn hại đến hình tượng lạnh lùng của Thân Đồ.”

      “… Cám ơn.” Mặc kệ có hiệu quả hay , cũng cảm ơn tình cảm của .

      Quý Tiết tươi cười dần dần nhạt , “… Ngày hôm qua, tôi…”

      Hà Nhạc Nhạc nghe vậy xoay người, “ cũng có làm gì sao, là do tôi phản ứng quá khích… Thực xin lỗi, tôi , đánh .” Mặc kệ tâm trạng của như thế nào, cảm thấy nhục nhã như thế nào, lập trường của với nam nhân này vốn dĩ giống nhau ── vốn có tư cách truy cứu.

      “Ách…” Lần đầu tiên được trịnh trọng xin lỗi như thế, vẫn là do bản thân bắt nạt người ta, Quý Tiết tự nhận luôn thương hương tiếc ngọc chỉ cảm thấy cả người thoải mái, “Kia… Chúng ta coi như tôi chưa qua câu kia, cũng coi như đánh tôi, được ?”

      “… ừ.” Hà Nhạc Nhạc lần đầu tiên đối mặt với Quý Tiết, thoải mái thanh nhã cười cười.

      Nhìn dáng vẻ tươi cười như hoa chút phòng vệ nào của , Quý Tiết phát trong lòng bản thân lại ngứa lên, cúi đầu tiến đến bên tai Hà Nhạc Nhạc.

      “Nhưng có câu tôi còn muốn là ──” nhàng hôn xuống vành tai của , “Thanh của bất kể lúc nào đều rất hay.”

      Mười phút sau.

      Thân Đồ Mặc nhìn bàn ăn có hộp kem cùng cơm rang trứng, giương mắt nhìn về Hà Nhạc Nhạc.

      “Quý Tiết chỉ ?”

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 99: Ngoài ý muốn

      “Dạ, thực xin lỗi, bánh trẻo tôi làm thiếu…”

      “… Tự làm?” Thân Đồ Mặc cảm giác rất ngoài ý muốn.

      Hà Nhạc Nhạc gật gật đầu, chẳng lẽ muốn mua đồ đông lạnh sao?

      “Ngày mai tôi làm nhiều hơn, …” Hà Nhạc Nhạc mở miệng, hôm nay người ta muốn ăn, mà ngày mai mình làm nhiều hơn đâu cần thiết nữa. “… Thực xin lỗi.”

      Thân Đồ Mặc hạ mắt nhìn hộp kem, đột nhiên chìa tay vặn nắp hộp kem.

      Thấy thời gian qua tám giờ, tim Hà Nhạc Nhạc càng đập càng nhanh, rồi mới… sinh ra ảo giác ──

      thấy Thân Đồ Mặc nở nụ cười.

      phải cười lạnh tàn khốc, phải đùa cợt châm biếm, chính là… Cười. Tươi cười đơn thuần khoái trá, theo khóe miệng nhếch lên choáng váng mở ra, tựa như đóa hoa mềm mại hồng nhạt đến từ mùa xuân bay tới mặt hồ đóng băng, mặt băng chậm rãi tan rã, đóa hoa hé… Trong ý cười mới hé dần dần kia giống như còn mang theo ít hoài niệm.

      Tim Hà Nhạc Nhạc vốn dĩ khẩn trương vô cùng, nhưng nhìn thấy tươi cười thản nhiên như vậy tự nhiên bình tĩnh lại.

      Xưa nay khí chất Thân Đồ Mặc lạnh lùng tôn quý luôn làm cho người khác cảm thấy áp lực cực lớn, ở khoảng cách thân thiết thông thường cũng làm cho người ta dám nhìn thẳng khuôn mặt của , khuôn mặt kia tuấn mỹ sắc bén như đao, nhưng nếu phải có tự tin siêu mạnh, đối mặt với chỉ sợ tuyệt đối dám có mơ ước gì.

      Nhưng tại, vẻ mặt băng sơn ác ma này vậy mà… lại lộ ra tươi cười nhàng mê người như thế!

      “Tôi thích ăn đồ ngọt.” Thân Đồ Mặc liếc Hà Nhạc Nhạc cái, khẽ cười . Trong miệng như thế, lại mở nắp hộp kem ra, cầm lấy muỗng .

      Nhìn thấy động tác của , Hà Nhạc Nhạc sửng sốt chút rồi mới bước lên phía trước giựt lấy hộp kem.

      “Ách ── bụng rỗng ăn tốt, tôi bỏ tủ lạnh trước cho , ăn cơm xong lại ăn ăn kem… Được, được ?”

      Thân Đồ Mặc hơi hơi nghiêng đầu nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn chính trực của nửa ngày, mới cười khẽ tiếng, cầm muỗng trong tay đưa cho .

      “Được, đợi lát nữa rồi ăn.”

      Đợi lát nữa…

      Nửa giờ sau, Hà Nhạc Nhạc đối với bản thân nhiều chuyện hối hận vô cùng.

      Có người ăn kem ở bồn tắm lớn sao? A?

      Hộp kem tan nửa thành nước, nhưng nam nhân này cũng chưa muốn ăn, chỉ có thể cầm muỗng đưa cho .

      Mật huyệt dưới thân còn hàm chứa cự vật rút ra cắm vào của , lần này phải lau người cho mà là tự lau người cho . Lúc tự bản thân mình lau cũng ngứa khắp nơi giống như tại cầm khăn tắm cơ thể lau đến lau .

      Khó chịu xoay xoay thân thể, ngờ cảm thấy trong thân thể có gì đó lại trướng lớn thêm mấy phần, làm sợ tới mức chột dạ nhìn Thân Đồ Mặc, động tác cũng đều quên.

      “Hình như ngâm lâu lắm rồi?”

      “Ừ ừ!” Hà Nhạc Nhạc liên tục gật đầu!

      “Ừhm… Vậy ăn nhanh chút” Thân Đồ Mặc cười yếu ớt, lấy hộp kem trong tay qua. Ngay tại lúc nghĩ cần hình tượng uống nước kem tan ra, vậy mà lại khoát tay đem nước kem lạnh đổ lên thân thể của !

      “A…” Rất lạnh, Hà Nhạc Nhạc giọng kinh hô, “Thân, Thân Đồ tiên sinh.”

      Thân Đồ Mặc cười khẽ bắt nạt hai bầu ngực dính vào nước kem của , tinh tế liếm hôn, “Như vậy ăn nhanh hơn.”

      “…” Hà Nhạc Nhạc chống vào vách tường bồn tắm, vì phối hợp với động tác của nên chỉ có thể cố gắng xoay người ưỡn ngực, eo giống như bờ sông, làm cho rất là khó chịu, đây là ăn kem hay ăn chứ?

      “… Ăn ngon ?” Hà Nhạc Nhạc đột nhiên hỏi.

      “A…” Thân Đồ Mặc cười lên tiếng, “Thu hồi lời lúc nãy, đồ ngọt như thế này, tôi còn thích ăn.”

      Nghe tiếng cười của , Hà Nhạc Nhạc cả gan hỏi, “ tức giận?” Thay vì ngừng sợ hãi biết phát hỏa khi nào, thà rằng chuẩn bị tâm lý sẵn cho bản thân để đối diện với tức giận của hơn.

      Thân Đồ Mặc tươi cười nhạt dần, khuôn mặt bình tĩnh liếm nước kem trước ngực , rồi mới nắm thắt lưng của bắt đầu chậm rãi rút cắm hoa huyệt.

      “Tôi cũng dễ dàng tức giận như vậy, tôi chỉ thấy đó là cảm giác tội lỗi vì dối thôi.” Thân Đồ Mặc nhìn khuôn mặt chột dạ ngượng ngùng của Hà Nhạc Nhạc, điệu lạnh như băng. “Tôi rồi, có thể lựa chọn hoặc , nhưng lừa gạt tôi…”

      “… Thực xin lỗi.” Thực ra cảnh cáo .

      “… Lần sau được viện lý do này nữa.”

      Ngoài ý muốn toát ra trong mắt, Hà Nhạc Nhạc cười tươi như hoa, “Ừ!”

      được cho Quý Tiết.”

      “Ừh?”

      “Kem.”

      Hà Nhạc Nhạc suy nghĩ hồi lâu mới hiểu được ý của Thân Đồ Mặc… thích ăn đồ ngọt, có thể là do từ đến lớn mỗi lần Quý Tiết làm Thân Đồ Mặc tức giận đều lấy kem xin lỗi , nguyên nhân chỉ có ---- Thân Đồ Mặc căn bản muốn cùng Quý Tiết so đo, chỉ là… chỉ là lấy kem để cho xuống đài thôi!

      “A…” nam nhân này… ít nhất đối với bạn bè đôi lúc cũng khá dịu dàng.

      “Có gì buồn cười sao?”

      , … A ── đừng, đừng… A a…Quá, quá nhanh… A…”

      Có lẽ là do Hà Nhạc Nhạc rất cảm kích, cũng có lẽ là lần đầu tiên phát Thân Đồ Mặc có điểm rất đáng để thưởng thức, hai tiếng tiếp theo, là lần đầu tiên từ lúc vào nhà trọ đến nay phối hợp thân thể với nam nhân mà hề giữ lại gì, hết sức xinh đẹp...

      Hoan ái vui vẻ, vách tường ẩm ướt trơn trượt càng làm cho Thân Đồ Mặc chìm đắm hơn, cho đến khi dạ dày truyền đến co rút đau đớn, mới buông tha cho trong lòng, rút ra dục vọng chưa hoàn thành thoả mãn, đứng dậy xuống giường.

      Bốp!

      Hà Nhạc Nhạc nhặt lên thứ vừa ném giường.

      Versace? Nhãn hiệu di động chưa nghe bao giờ…?

      “Cái này… Cho tôi?”

      “…Nếu muốn cứ đem đập luôn cái này .”

      “Cám ơn … Nhưng mà tôi ──” muốn nhận thứ gì của bọn họ cả.

      “Ừhm?”

      “Tôi nhận, nhận…” Chỉ có thể giống như cái váy của Nguyễn Lân, chờ đến hết ba tháng để lại tiền vậy…

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 100: Điện thoại thông suốt

      Rạng sáng 12 giờ, tiếng di động chợt vang.

      “Ca, sinh nhật vui vẻ!”

      “… Cảm tạ, em về nhà?”

      “Ừ, mama hối lão cha du lịch vòng quanh thế giới…”

      “Vì thế gọi em trở về tiếp quản?”

      “Đúng vậy, nếu như nguyện ý nhận lấy, giấc mộng vòng quanh thế giới của mama ít nhất phải năm năm.”

      “Vòng quanh thế giới để đuổi giết sao?”

      “Ha ha ha ha!”

      Nửa nằm ở đầu giường, nghe tiếng bên kia di động truyền đến tiếng cười sang sảng, chân mày Nguyễn Lân vốn nghiêm túc cũng hơi giãn ra. Khác với bản thân phản nghịch từ , em trai của rất hoàn mỹ phù hợp với kỳ vọng của cha mẹ, thậm chí cả kỳ vọng của . Nhưng lão cha của cực kỳ ngoan cố như phần tử phong kiến, đến bây giờ vẫn còn kiên trì con trưởng phải thừa kế gia tộc. Em trai tài giỏi vĩ đại, tuyệt đối thích hợp làm người nối dõi nghiệp gia tộc hơn so với , để làm cho lão cha tinh tường nhận ra điều này, cố ý sinh gây chuyện, suốt ngày cùng lão cha đối nghịch, ai ngờ lão cha vẫn chờ tốt nghiệp đại học liền lập làm người thừa kế.

      Bởi vì thể trông cậy có thể cùng lão cha giảng giải đạo lý, đêm đó ra ngoài liền trực tiếp hung hăng đánh nhau với kẻ có bối cảnh. Lão cha cuối cùng bị chọc điên lên, muốn đem đưa đến khu vực khai thác mỏ làm chủ quặng mỏ cả đời, may mắn dì Vân … , là mama kêu dì Vân đến. Mama nhõng nhẽo với cứng rắn tuần, khóc hai nháo ba thắt cổ thay nhau ra trận, cuối cùng làm cho lão cha đồng ý. Nhưng chỉ cần ở bên này có tin tức “Tính nết tốt” “Hữu nhục môn phong” truyền ra ── vị trí chủ quặng mỏ của coi như định rồi.

      Thoáng cái bảy năm.

      rất may mắn với lựa chọn lúc trước. Em trai đúng là người nối nghiệp thể soi mói, mà , cũng tìm được cho mình công việc làm cho thực hưởng thụ sinh mệnh.

      Tuy rằng vòng luẩn quẩn này … A, nhưng chuyện này với có quan hệ gì hết?

      Chuyện duy nhất cần làm, chính là che giấu tốt bản tính táo bạo của mình, rồi tận tình hưởng thụ quá trình này. Bảy năm, từng đụng vách tường phải đường vòng, cũng từng bị nhục nhã, nhưng hôm nay có đủ tin tưởng, màn ảnh thẹn với bản thân thẹn với người xem. Cho dù ngẫu nhiên gặp khó khăn, cũng vượt qua, ngừng rèn luyện học tập, trở thành diễn viên hoàn mỹ --- Nguyễn Lân!

      “Ca, sắp xếp thời gian về thăm mama … Hôm qua mama còn gọi em thành đó.”

      “Nha? Có lúc nào mama có thể gọi chính xác tên của chúng ta đâu?”

      “Phụt… Trước mặt mẹ tốt nhất đừng như thế, mama phát điên đấy. ”

      gọi là Nguyễn Lân, em trai kêu là ── Nguyễn Lăng! Ai gặp qua cũng khó có thể phân biệt em bọn họ.

      “Ừ.”

      “… Xảy ra chuyện gì? Giống như có tinh thần?”

      có việc gì, hơi mệt mà thôi.”

      “…A chắc phải là chuyện lớn. Lúc nào của tôi kêu ‘mệt’ quá. Nguyễn lăng dừng trong chốc lát, “ Đối với em cũng thể sao?”

      “…”

      “Ca ── ”

      “Hai chuyện, em muốn nghe chuyện nào trước?”

      “Có liên quan đến phụ nữ sao?”

      “…”

      “Em đoán đúng rồi? Trời ạ! cũng biết mama muốn con dâu đến điên rồi! Mẹ chọn được vài người con dâu chuẩn mực, chỉ chờ về… khụ khụ, mau .”

      thích .”

      “Chỉ là thích thôi?”

      “… Đúng, thích ấy ở bên cạnh, rất thoải mái, có khi còn rất … vui vẻ.”

      quen ấy bao lâu rồi?”

      “Hơn tháng.”

      “Ca, nhớ lại chút thử xem, có phải khi ở cùng này, đầu óc của vẫn dùng được đúng , cái gì làm cái gì cũng đều là phản ứng bản năng?”

      “Em sao biết?”

      ấy ở bên cạnh, cảm thấy thiếu gì đó, lúc muốn gặp nhưng được, nôn nóng tức giận.”

      “......”

      “Ca, phải thích đó, mà là ấy.”

      thể.” Sao có khả năng đó? ? ? Nếu như , vậy cái gì? Thân thể của sao?

      “Đừng vội vã phủ nhận như vậy. Còn nhớ ? Trước đây còn thường xuyên em là dùng đầu óc mà sống, còn là dùng quyền cước mà sống. Thực ra… so với đa số mọi người thế giới này thông minh hơn rất nhiều. Đa số người sống cả đời, cũng biết bản thân muốn gì, mà , cho tới bây giờ đều rất ràng bản thân mình muốn gì. Như vậy em hỏi , muốn kia sao?

      “---- muốn.”

      “Trừ kia, còn muốn khác sao?”

      “... .”

      kia có gì tốt, em đổi cho người khác nha!”

      “Em muốn ăn đập sao!”

      “A… ca, người trong cuộc đời, có thể gặp được người có cùng quan hệ huyết thống lại làm cho bản thân mình dỡ xuống tất cả phòng bị… Nếu như giữ lấy, nhất định hối hận cả đời.”

      “... Thở ra hơi sâu, em đúng.”

      “Nhân tiện hỏi chút, chị dâu tương lai của em, tại hình như còn… đúng ?”

      “…”

      “Đừng dối, nhìn trạng thái tại, nếu như ấy , hai người tại chắc chắn tình chàng ý thiếp mới đúng, vẫn còn giãy dụa thừa nhận ấy, có hai lý do đơn giản nhất. , ấy căn bản , bỏ được mặt mũi của mình nên tự lừa mình dối người. Hai, ấy cùng với tiêu chuẩn cơ bản của kém rất nhiều, cho nên nghĩ ra rốt cuộc cái gì ở ấy nên vì thế chịu thừa nhận.”

      “... nhớ hình như em ở Harvard học MBA mà?”

      “Khụ khụ… ngại quá, em còn học thêm tâm lý học. Được rồi, cố gắng phát huy hình tượng ảnh đế dịu dàng, lãng mạn, thân sĩ, mặc kệ là như thế nào đều hy vọng được che chở bảo vệ. Nhớ kỹ, nên đụng tí là phát hoả, được bắt buộc ấy làm chuyện gì, mặc kệ ấy làm gì, đều phải bao dung khen ngợi! Tất cả chờ theo đuổi được tới tay rồi sau!”

      “Hiệu quả ?”

      thử biết. Vậy chuyện thứ hai là gì?”

      “… cho cười.”

      “Ừ.”

      “Lúc chụp hình tình cảm… muốn ói.”

      “Phụt… ha ha ha ha! trai già! Lần này hay! Chuyện này em cũng giúp được , vẫn nên tìm chị dâu tương lai giúp đỡ ! Ha ha ha ha ----”

      Nguyễn Lân khoé miệng run rẩy nhấn tắt điện thoại. Sau lúc lâu, ngón tay vô thức qua lại vỗ về chơi đùa chỗ vừa nằm qua, trong đôi mắt chậm rãi dâng lên chút ánh sáng dịu dàng.

    5. dạ nhi

      dạ nhi Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      52
      Người cuối cùng là luật sư Lê đúng k ta :))))))
      Yenhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :