1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

LỤC YÊN, ANH YÊU EM - KINH CHẬP (C8/35)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yang3S

      Yang3S Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      215
      [​IMG]

      [​IMG]

      Tên convert: Luyến Yên
      Tác giả: Kinh Chập
      Thể loại: 3S, đại, thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên, nữ truy nam, nam cường, nữ cường, 21+, 1V1, HE
      Editor: Yang3S
      Tình trạng bản gốc: Hoàn - 35 chương
      Tình trạng edit: tiến hành

      Văn án:

      Bài thơ tình của và em.

      Nam chính: Tạ Đạo Niên (Trường Canh*)
      Nữ chính: Lục Yên

      Ngọt văn, 1V1, HE, song xử, nữ truy nam, ngôn tình là chính, thịt chỉ là phụ.

      ~~~
      *Trường Canh: tên thân mật ở nhà của nam chính.

      Yang: Văn án hơi ngắn nên ta trích câu nhận xét truyện này của tác giả: " câu chuyện xưa đơn giản kể về quá trình hai người nhau, gặp nhau rồi quen biết, chuyện đương, kết hôn, sinh con, sống cuộc sống bình thường như vậy cho đến hết đời ... "

      Vì mỗi chương truyện khá dài (4000-6000 từ) nên ta chia mỗi chương thành nhiều phần rồi đăng, tại ngày nào cũng đăng chương () nên mọi người nhớ vào đọc nhá, ai sợ lọt hố nhớ lưu lại để bao giờ hoàn lấy ra mà đọc ❤ . Và vì là edit phi lợi nhuận, nên rất mong được ủng hộ của mọi người, hy vọng mọi người đọc xong nhớ để lại bình luận và nhấn bình chọn để ta lấy động lực edit nhanh nhé ~ .

      tại ta chỉ đăng truyện đúng Wattpad (chanhleo23), nếu có mang đâu nhớ ghi nguồn giúp ta.
      Last edited: 1/9/18
      Haruka.Me0, Chris_Luu, taisinh9 others thích bài này.

    2. Yang3S

      Yang3S Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      215
      Chương 1.1 : Người

      Edit: Yang3S
      Beta: Yang3S (19.08.2018 )

      _____

      Phía nam bầu trời, có dải mây màu đỏ bay lơ lửng, nhuộm hồng căn phòng.

      Lục Yên vừa nhai kẹo cao su vừa lau cửa sổ, sau đầu tóc được búi cao bằng chiếc đũa màu đỏ, mặc cái áo màu xanh nhạt phối với cái váy ngắn màu trắng, dép, mu bàn chân có hình xăm hồ điệp* nho , lúc này theo chuyển động của chủ nhân mà hồ điệp nhìn như muốn bay. (*hồ điệp: con bướm , ảnh minh họa ở dưới)

      [​IMG]

      [​IMG]

      con mèo màu cam chạy đến và cọ đầu vào chân , Lục Yên thổi kẹo cao su thành quả bóng rồi ép nó vỡ, rũ mắt xuống dưới thấy con mèo màu cam, , "A Bảo, sang bên kia chơi."

      A Bảo mặc kệ, nó cọ đầu vào chân chủ nhân, cọ, cọ, cọ ngừng, thân thể mập mạp của nó cứ cọ khiến ngứa ngáy.

      Lục Yên nhịn được hét lên, cười lớn.

      Cửa sổ được lau sạch , ngã vào ghế sofa, hai chân trắng noãn đung đưa, tay với lên rút chiếc đũa màu đỏ ra, trong nháy mắt, mái tóc đen xõa tung ra.

      cầm chiếc đũa quay quay, đây là hành động thường làm khi bản thân trong trạng thái ngây người.

      lấy điện thoai ra, chụp lại phong cảnh bên ngoài cửa sổ, A Bảo rất thích ngồi bệ cửa sổ, thân thể mập mạp hòa vào bầu trời sắp tối đen, rặng mây đỏ phía xa xa kia, khiến sắc màu hài hòa, tràn ngập ý thơ.

      vừa nhai kẹo cao su vừa ấn nút chụp ảnh.

      Vừa ngâm nga câu hát vừa nấu cơm, sau khi làm xong, vừa cầm bát ăn cơm vừa xem tivi rồi hát theo nhạc phát đó, thỉnh thoảng gắp hai miếng thịt xuống sàn nhà cho A Bảo ăn.

      Sau đó mang đồ ăn còn thừa để vào nồi cơm, giày, hướng về phía gương buộc lại tóc, và thoa lên môi chút son bóng, trước khi vỗ đầu A Bảo, "Chị đây, em ở nhà trông nhà nhá."

      Đóng cửa lại, bước xuống cầu thang.

      Tòa nhà chung cư này tên là Tử Trúc Uyển, là tòa nhà chung cư rất bình thường, nhà Lục Yên ở tầng 3.

      Mẹ của tên Đào Nhạc, là quản lý của hộp đêm, bố của qua đời khi còn rất , mẹ mang , từ đó cũng kết hôn nữa.

      Chạy chậm mạch đến chợ đêm đối diện, qua đám đông người bộ, tìm được cửa hàng " Vân Phù Cư", len lén vào từ cửa sau.

      "Vân Phù Cư" là cửa hàng hoa quả khô, cũng là cửa hàng lâu đời ở thành phố Ngô, mặt tiền của cửa hàng rất rộng,được trang trí theo lối cổ xưa, bốn phía tường đều được bao quanh bởi những tấm gương, trong cửa hàng luôn có mùi hương thơm lạ.

      Sau khi vào cửa sau, kéo rèm cửa lên, im lặng vào.

      có gì bất ngờ, tay gảy bàn tính* tay viết thư pháp. (*bàn tính: là công cụ tính toán)

      [​IMG]

      Lục Yên lần đầu tiên thấy người ghi sổ sách mà còn dùng bút lông.

      lặng lẽ tới, vươn tay che mắt lại, sau đó ghé sát vào lỗ tai , nhàng , ", tính toán cái gì vậy."

      Tạ Đạo Niên nở nụ cười, dừng bút, suy nghĩ lúc, , " tính xem bao giờ em đến."

      Ôi trời, càng ngày càng biết nhiều lời ngọt ngào.

      Lục Yên ghé vào vai , "Khi nào xong? "

      Tạ Đạo Niên gấp sổ sách lại, gõ vào đầu , " xong rồi."

      đứng lên, vóc người cao ráo, lông mày sắc bén, cằm bằng phẳng, môi mỏng mím chặt.

      Ánh mắt đoan chính, tư thế đứng cũng đoan chính, lúc nào cũng kiềm chế cảm xúc, được gia đình dạy dỗ nghiêm khắc và bản thân luôn tu thân dưỡng tính nên nhìn trầm ổn hơn người khác rất nhiều.

      ngồi ghế, khoanh hai tay, ngước lên nhìn , rồi mỉm cười.

      Tạ Đạo Niên xoa đầu , " Rảnh rỗi thế sao?"

      "Vẫn nghỉ hè mà."

      Tạ Đạo Niên nhìn ra ngoài, "Muốn chơi?"

      Lục Yên gật đầu mãnh liệt.

      "Chờ chút." dọn dẹp bàn chút, sau đó cầm bàn tính về phía trước.

      Lục Yên ngồi yên chờ .

      Căn phòng này ở phía sau " Vân Phù Cư", cũng là phòng khách của gia đình , 23 tuổi, hai người đều học đại học, trường học của họ cách nhau xa.

      đến đây từ ba năm trước, lần đầu tiên gặp khi ở quầy gảy bàn tính, ngón tay di chuyển thuần thục, cẩn thận tỉ mỉ.

      Lúc đó hỏi muốn mua gì, mà chỉ biết mân mê ví tiền, ngây người khi đối diện với , đến cả kẹo cao su cũng quên nhai.

      Hai người lúc đó chỉ cách nhau cái quầy.

      Lần đầu tiên gặp người con trai sạch như vậy, sạch đến mức muốn đến gần, muốn lột ra nhìn, xem bên trong là bộ dạng gì.

      cảm thấy người kiềm chế và bị nó hấp dẫn sâu sắc.

      Lục Yên có bố, mẹ rất thương , can thiệp vào đời sống riêng của , mặc dù là người hiểu chuyện, nhưng lá gan của cũng rất lớn*. ( Gan lớn ở đây ý chỉ là làm những chuyện mà ai ngờ đến, là người gan dạ, dũng cảm, mạnh dạn)

      Ngày đó mặc cái áo trắng tay ngắn, tóc mái cắt ngang trán, ngẩng đầu lên mỉm cười với .

      Có người gọi , người đó : Niên, cầm lên tầng ít sò điệp khô.

      Niên, biết họ gì?

      Thình thịch thình thịch

      Nhịp tim của Lục Yên tăng mạnh

      ....

      Khi Tạ Đạo Niên ra tay cầm túi trần bì khô* đưa cho , " thôi, muốn đâu nào?"

      (*Trần bì khô: vỏ quýt được phơi khô; Có tác dụng điều trị ho, viêm phế quản ... - Nguồn: caythuoc.org)

      [​IMG]

      Lục Yên nhận lấy, rút ra cái để ăn, "Chúng ta hồ Ngọc được ?"

      "Ừm, em thích là được."

      kéo tay qua cầm, hai người bước ra khỏi phòng khách, khí chợ đêm đập vào mắt, ven đường tràn ngập những bông hoa màu đỏ mới nở, bác nhào bột cho vào nồi nước nóng cái xe đẩy, mùi thơm nhàng bay xa. Có ông già dắt chiếc xe đạp, đằng sau xe có rất nhiều bóng bay, phía trước lại cắm rất nhiều chong chóng, mấy em bé ngang qua đều xin mẹ mua cho cái.

      Hai người đến hồ Ngọc, cạnh hồ có người bán thức ăn cho cá, 5 nhân dân tệ túi, thấy Lục Yên dừng bước lại, bước đến mua túi, cho vào cái chậu , vẫy tay tay với , "Lại đây."

      cất túi trần bì , chạy nhanh đến đó, Tạ Đạo Niên cầm chậu đến gần , " cho cá ăn."

      cầm nắm thức ăn cho cá ném xuống hồ, sau đó có mấy con cá vàng ngoi lên tranh giành thức ăn.

      Lại ném xuống nắm thức ăn, có con cá lơn nhảy lên, nước bắn tung tóe lên mặt Lục Yên.

      Lục Yên vừa cười vừa bước lùi lại phía sau, Tạ Đạo Niên đưa cái khăn tay qua lau mặt giúp , "Đứng xa ra chút."

      Lục Yên ngẩng đầu mỉm cười với , hai mắt sáng ngời, lại có con cá lớn lại nhảy lên, liền lùi lại chui vào lòng Tạ Đạo Niên.

      Lục Yên cho cá ăn xong, phủi phủi hai tay cho sạch, sau đó hai người đến cái đình nghỉ mát hồ ngồi nghỉ ngơi lúc.
      SiAm, Chris_Luu, daikanhim9 others thích bài này.

    3. Yang3S

      Yang3S Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      215
      Chương 1.2

      Edit: Yang3S
      Beta: Yang3S (19.08.2018 )
      ____

      Xung quanh hồ Ngọc là nhiều hàng cây xanh, cây cối ở đây phát triển rất tốt, còn có thể nghe thấy văng vẳng tiếng ếch kêu, ở đây có ai, tựa lên vai của , làm chuyện thích nhất khi hai người ở cùng nhau - ngắm nhìn .

      Khi Tạ Đạo Niên yên lặng nhìn rất đẹp, dường như sinh ra như vậy, giống như quý ông, tay gảy bàn tính, ở trong cửa hàng lâu đời, khí chất của hoàn toàn hòa nhập vào môi trường như vậy.

      Mặc kệ thế nào, bọn họ cũng nhau.

      "Trường Canh."

      "Ừm?"

      "Chúng ta ở bên nhau được 2 năm."

      "Đúng vậy." cúi đầu nhìn .

      Tay quàng tay qua cổ , " là của em rồi."

      Trán hai người chạm vào nhau, Tạ Đạo Niên mỉm cười, "Ừm."

      cho em bắt được.

      Lục Yên nhàng hôn , Tạ Đạo Niên kéo lại gần hơn, lưỡi của hai người hòa quyện vào nhau, hơi lắc đầu, nụ hôn của Tạ Đạo Niên hơn, đầu lưỡi từ từ kéo dụ dỗ đầu lưỡi của , mà đầu lưỡi của Lục Yên kiềm chế được mà làm theo động tác của , lần nữa bị kéo vào trong miệng.

      Kết thúc nụ hôn, Lục Yên thở run rẩy, dựa vào trong ngực , lấy ngón tay chỉ vào miệng , " xấu xa."

      Tạ Đạo Niên cười khẽ, " ràng là em hôn trước."

      Lục Yên lui ra khỏi ngực của , "Sao trước đây em lại nhìn ra giảo hoạt như thế nhì?"

      Nhất định là do trước đây bị nụ cười của mê hoặc.

      "Ai giảo hoạt hơn?" tới gần , giọng nghi vấn.

      Lục Yên biết là định nhắc lại chuyện xưa, nhìn , miễn cưỡng chấp nhận chuyện quá khứ, "Là em, là em được chưa."

      Tạ Đạo Niên quen cái bộ dạng này của , nhéo mũi , " về thôi, gần hồ rất ẩm ướt."

      " cõng em ." vươn tay.

      Tạ Đạo Niên ngồi xổm xuống, Lục Yên nằm úp sấp xuống lưng của , ngửi được hương thơm nước giặt quần áo của , lòng ngứa ngáy, vùi đầu vào cổ của chịu ra.

      Tạ Đạo Niên mới vừa được hai bước nhịn được cười, "Tóc của em khiến bị ngứa."

      kéo tóc mình ra, sau đó in nụ hôn xuống mặt , "Như vậy hết ngứa chưa?"

      Buổi tối, gió thổi bay tóc của , đôi mắt sáng rực, nhìn , " ngứa lắm."

      Lục Yên hôn lên mặt mấy cái, sau đó như mèo con mà cọ đầu vào cổ , khiến Tạ Đạo Niên cười suốt chặng đường, đèn đường soi sáng đôi tình nhân , bàn tay của chàng chai nắm chắc đùi của , bước chân vững vàng từng bước xa.

      ....

      Mặt trăng khuyết, những đám mây như chạy đua, dường như nếu gió thổi cái liền đem nó thổi tan.

      Máy xông hương phun sương trong căn phòng, chỉ có cái đèn bàn học được bật, sàn nhà được phủ tấm thảm mềm mại, và lúc này bức tường phản chiếu hình ảnh hai người hôn nhau.

      Góc tường bên ghế sofa có đống gấu bông, tất cả đều do Lục Yên chơi gắp thú mà có được.

      Buổi tối Đào Nhạc đều về nhà, bình thường A Bảo ngủ cùng với Lục Yên.

      Nhưng đêm nay đáng thương thay là A Bảo phải trở về cái ổ của nó, cầm mấy món đồ chơi cắn xé.

      Thân của Tạ Đạo Niên còn gì, Lục Yên chỉ còn lại cái áo ngực màu trắng và cái quần lót màu đen.

      Cơ thể của xen lẫn giữa thuần khiết và trưởng thành, lớn, bộ ngực đầy đặn, cái mông căng tròn.

      Cơ thể của chàng trai rắn chắc nam tính vừa phải, kết hợp với màu da lúa mạch phù hợp với lứa tuổi này.

      vài năm nữa, chắc chắn ngày càng thành thục hơn.

      Bộ dáng đó thế nào nhì?

      giống với lần đầu tiên của hai người, Tạ Đạo Niên thuần thục hơn rất nhiều, ít nhất... bây giờ... cởi được áo ngực của bằng tay, ngày xưa đến cả móc cài cũng tìm được.

      Vừa cởi hết đồ ra, kéo vào gần , Lục Yên lấy tay sờ thân thể từ xuống bụng dưới, hai người hiểu rất ám chỉ này. Tạ Đạo Niên ít khi đến nhà Lục Yên, Đào Nhạc để cho Lục Yên thoải mái kết giao với bạn trai, hơn nữa buổi tối Đào Nhạc về nhà, Lục Yên to gan lớn mật bảo ở lại.

      Buổi tối cửa hàng hoa quả khô được bố mẹ trông, Tạ Đạo Niên chịu trách nhiệm tính toán sổ sách và hỗ trợ kiểm tra hàng hóa.

      Bây giờ vẫn còn sớm, bị Lục Yên lôi kéo về nhà, có cảm giác dê vào miệng cọp.

      cởi áo ngực của xuống, sau đó sờ lên quả đào đỉnh cao, cúi đầu ngậm nó vào miệng cắn mút, Lục Yên ôm lấy đầu của , nhịn được mà rên rỉ thành tiếng.

      Ngón tay của luồn vào trong quần của , lặng lẽ vào nơi bí mật, sau đó sờ được cây gậy thịt cực nóng.

      Mặt của Tạ Đạo Niên đỏ lên khi làm tình, đôi mắt kia của yên lặng nhìn , còn chưa làm gì mà cả người nóng hết cả lên vì ánh mắt của .

      Lục Yên rất thích như thế này, càng muốn "đóng" lại, càng muốn xé mở nó ra.

      ôm xuống giường, hai tay cởi quần lót của ra, khu vườn bí mật ra trước mắt, cởi dây lưng ra, để xuống dưới đất, sau đó tiếp tục cởi quần dài ra rồi cởi quần lót xuống, gậy thịt phía dưới ngẩng cao đầu, đầu nấm màu hồng nhạt, dưới cây gậy có vườn cỏ cong cong, cây gậy rất lớn, nó sẵn sàng để "".

      Lục Yên kéo ngăn kéo ở đầu giường ra lấy áo mưa, sau đó xé ra đưa cho "mặc" vào.

      Tạ Đạo Niên phủ lên người , hai người hôn nhau, ngón tay của vuốt ve hạt châu của , thỉnh thoảng nhấn mạnh chút cái khiến rên rỉ thành tiếng.

      "Ưm, Trường Canh ~~, mạnh hơn chút nữa ~."

      Bọn họ từ lâu "làm", ở nơi ai biết, len lén ăn thử trái cấm.

      Lục Yên từng bước dẫn xuống vực sâu của tình dục, sau đó bao giờ ... muốn bò lên nữa.

      Hai tay của Lục Yên để hông của , khuôn mặt cọ vào lỗ tai , "Trường Canh, tiến vào, nhanh lên."

      hôn lên cổ , bàn tay cầm lấy ngực của , thịt tràn ra từ hai bàn tay của , Lục Yên vươn tay xoa nắn gậy thịt của , cũng quên nâng hai hòn ngọc của lên xoa nắn, hơi thở của Tạ Đạo Niên càng thêm nặng nề, tách hai chân ra, kéo hai cánh hoa ra, thấy đường vào, chậm rãi ma sát ở cửa huyệt.

      "Đừng khẩn trương." nâng mông lên, khẽ bóp thịt mềm, sau đó tiến vào gần hơn.

      Lục Yên sờ hạt châu của mình, trong u kính tràn ra càng nhiều mật ngọt, Tạ Đạo Niên cầm gậy thịt của mình tiến vào từ từ, rốt cuộc tiến vào.

      "Ưm ~." ôm chặt , hai chân vòng qua eo bám chặt.

      Cuối cùng cũng vào rồi.

      Thịt non ở bên trong bao bọc lấy vật thô to của , sau đó co chặt lại, khiến run rẩy mấy cái.
      Chris_Luu, daikanhim, taisinh7 others thích bài này.

    4. Yang3S

      Yang3S Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      215
      Chương 1.3

      Edit: Yang3S
      Beta: Yang3S (19.08.2018 )
      ____

      Tạ Đạo Niên hít sâu, bắt đầu di chuyển vào sâu ra nông. Gậy thịt đâm vào huyệt non của , thân thể hai người ngừng va chạm vào nhau, cái giường cũng bắt đầu có tiếng kêu "kẽo cọt".

      Đèn bàn học chỉ chiếu sáng góc, thân thể hai người trong đêm tối bắt đầu quyện vào nhau rời.

      Tiếng hai người hôn nhau ngừng vang lên, cùng đó là hương thơm từ máy xông hương, ngấm vào từng ngõ ngách cơ thể hai người.

      Tạ Đạo Niên nâng hai chân Lục Yên đặt qua vai mình, mồ hôi từng hạt rơi xuống cổ , theo từng đợt đâm vào rút ra mà hình xăm hồ điệp mu bàn chân của Lục Yên như nhảy múa.

      Nếu như ngày đó đến Vân Phù Cư, gặp được , và cũng tìm được người đàn ông của đời mình.

      Hai người ở rất gần nhau, dường như là có khoảng cách.

      Tạ Đạo Niên nhàng luật động, nhìn chớp mắt, ngực từng đợt nảy lên, bóp cái mông căng tròn của , gậy thịt ngừng ra vào huyệt non của , khiến mật ngọt ngừng tràn ra cửa huyệt, bám vào gậy thịt của .

      Lục Yên xoay người lại, ngồi lên, từ từ lên xuống khiến hai con thỏ trắng trước ngực ngừng nhảy lên xuống, muốn cho nhìn , kéo hai cánh hoa ra, huyệt non bao lại vật nam tính của , tham lam mà phun ra nuốt vào.

      Hai người kéo dài mãi, ái dịch ngừng tràn ra, môi hai người ngừng quấn quýt nhau.

      mạnh mẽ đâm .

      Mắt của Tạ Đạo Niên đỏ lên, đè mông lại, nửa người dưới ngừng ra ra vào vào.

      "A, Trường Canh, là sâu ~ " ôm hai tay , có lực mà ngã vào ngực , Tạ Đạo Niên cúi đầu xuống, giơ chân lên cao, ngừng đâm sâu, " thế nào cơ?"

      Gậy thịt ngừng di chuyển vào trong huyệt đạo, mồ hôi của hai người ngừng rơi, cơ thể dây dưa khó rời.

      Cảm giác được sắp bắn, Lục Yên ôm chặt , "Trường Canh, bắn cho em."

      Tạ Đạo Niên dùng tay đè hai tay lên đầu giường, tay khác cầm lấy eo , thân thể hai người ngừng lên xuống, cây gậy thịt cứng như sắt nóng xuyên mạnh vào huyệt non của , càng ngày càng nóng, càng ngày càng xóc nảy.

      ngừng hôn lên lưng của , sau đó đầu lưỡi liếm liếm gò má của , mặt Lục Yên đỏ như ráng chiều.

      Sắp đạt cao trào, mạnh mẽ đâm vào rút ra, gậy thịt co giật, bắn.

      Lục Yên cảm nhận được có dòng dịch nóng, phảng phất lan khắp huyệt non, nóng rực, cực kì thoải mái.

      Rút gậy thịt ra, cởi áo mưa xuống, bên trong có rất nhiều tinh dịch, tuần làm.

      Lục Yên nằm ở giường, ngừng thở dốc, Tạ Đạo Niên nằm ở bên cạnh , chậm rãi hôn lên lưng , hỏi , "Mềm nhũn?"

      Lục Yên vén tóc mái ướt đẫm mồ hôi, ôm lấy , "Ưm ~~"

      Tạ Đạo Niên đánh lên mông của , "Giống như em bé vậy."

      gì, nằm lì ở trong ngực của .

      Giống như chú gấu Koala.

      Bàn tay từ trong ngực của lần mò xuống dưới, nắm gậy thịt của , tiện tay cũng sờ luôn hai viên ngọc, giọng trầm xuống, ngây thơ , " Ghê gớm , rất thoải mái."

      Tạ Đạo Niên cười, ôm chặt , tay khẽ xoa nắn cái mông của .

      Trong đêm tối, hai người trần truồng mà ôm nhau, trong thời gian dài gì.

      ....

      "Vân Phù Cư" vẫn mở cửa bán hàng, Tạ Đạo Niên về đến nhà, vén rèm cửa ra, thấy Tạ Vân Bằng uống trà.

      Nhìn Tạ Vân Bằng có loại cảm giác thản nhiên mà uy nghiêm, thói quen sinh hoạt của ông luôn tuân theo những nguyên tắc khiến người khác tức giận, nguyên tắc của ông cũng nhiều. Những năm đầu ông dốc sức mình làm việc chăm chỉ, Tạ Đạo Niên là được di truyền số thứ từ ông, hai bố con tuy tính khí giống nhau, nhưng có rất nhiều thói quen sinh hoạt giống nhau.

      Nhìn thấy , Tạ Vân Bằng hỏi, "Sao ra ngoài lâu như vậy?"

      "Vâng ạ, rất nhiều chỗ."

      Tạ Đạo Niên ngồi vào bên cạnh ông, Tạ Vân Bằng rót trà cho , " chơi cùng nhóc kia?"

      "Vâng."

      Tạ Vân Bằng uống hớp trà, nhìn kỹ con trai mình, Tạ Đạo Niên bị ông nhìn nhưng thấy có chút chột dạ nào, ngồi yên lặng.

      "Trường Canh, sắp tốt nghiệp a."

      "Vâng, bố."

      " có dự tính gì sau đó rồi chứ? "

      Tạ Đạo Niên gật đầu, " có kế hoạch."

      Thấy trả lời chắc chắn, Tạ Vân Bằng để chén trà xuống, "Con lên kế hoạch gì bố quản, nhưng đừng để tương lai bị trì hoãn, còn nữa, người vợ là người rất quan trọng, nên xem xét suy nghĩ chọn cho kỹ."

      Lục Yên này, Tạ Vân Bằng vẫn luôn thích, kém rất xa người con dâu lý tưởng của ông.

      "Con chú ý, bố đừng lo lắng."

      Tạ Vân Bằng nhìn người con trai ưu tú của mình, trong lòng vừa cảm khái, vừa lo lắng, dù quan tâm thế nào, mặt ngoài ông vẫn nghiêm khắc, thậm chí cả ấm áp cũng nhìn thấy được, đây là cách giáo dục của ông.

      " còn sớm, nghỉ ngơi ."

      Khi bước lên cầu thang, Tạ Vân Bằng , "Trường Canh, đương đương, nhưng đừng làm xằng làm bậy a." xong liền chăm chú nhìn , "Con cũng phải là người có chừng mực đúng ?"

      Nghe được những lời này của Tạ Vân Bằng, Tạ Đạo Niên im lặng lúc, sau đó buồn bực trả lời, "Vâng ạ."

      kiềm chế được mà làm xằng làm bậy rồi, vừa nãy còn mới "làm càn" lúc nữa đó.

      Về đến phòng, nằm lên giường, nhìn trần nhà đến ngây người, mở điện thoại lên, nằm bàn mỉm cười với .

      Đứng dậy cầm lấy phi tiêu, phi vài cái.

      biết ấy làm gì nhì?

      Chris_Luu, taisinh, Mạc Thanh Vy8 others thích bài này.

    5. Yang3S

      Yang3S Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      215
      Chương 2.1 : Thần giao cách cảm

      Editor: Yang3S

      Mặt trời bắt đầu lên cao, chim bắt đầu hót, A Bảo duỗi thắt lưng, thân hình mập mạp bắt đầu lại lại.

      Lục Yên thu dọn quần áo đem giặt, quần áo của Đào Nhạc tương đối nhiều, có khi ngày thay những ba bộ quần áo, bà làm cả tuần, công việc chủ yếu vào ban đêm, đôi khi còn làm qua đêm, ban ngày mới về nhà ngủ bù.

      Ở trong mắt , Đào Nhạc là người phụ nữ kim cương, người mạnh mẽ, Lục Yên nhìn bà mình làm từ hai bàn tay trắng làm ra được thành quả như ngày hôm nay

      A Bảo kêu meo meo, lật qua lật lại bên chân của .

      "A Bảo, mẹ còn ngủ, còn kêu nữa là chị đeo vòng chụp cổ* vào cho em đó." (*Vòng chụp cổ: là loại vòng được đeo cho chó mèo, được sử dụng trong trường hợp chó mèo dữ hay cắn người lạ, hoặc bôi thuốc tránh việc chó mèo liếm vào thuốc cơ thể. )

      [​IMG]

      Trong nháy mắt con mèo mập mạp liền chớp chớp mắt dám kêu lên tiếng, ngoan ngoãn ngồi ở ban công liếm móng vuốt.

      Lục Yên cầm quần áo mang giặt khô, xuống lầu dưới, đến tiệm giặt khô của chị Bạch Mân ở cuối hành lang.

      Tiệm giặt của chị Bạch Mân lớn lắm, trong tiệm có rất nhiều quần áo treo chờ khách hàng đến lấy, chị chủ tiệm dùng máy may để sửa quần áo, ngẩng đầu nhìn thấy , chị ấy liền cười , "Tiểu Yên tới giặt quần áo à?"

      Bạch Mân là người phụ nữ dịu dàng, đằng sau đầu là bộ tóc được tết gọn gàng, khuân mặt bầu bĩnh, lời , tính tình hòa thuận.

      Người tốt như thế, lại gặp phải ông chồng vũ phu, ngày nào cũng chơi , đánh bạc, sau đó về nhà cướp tiền của vợ.

      Đúng là đồ rác rưởi, cặn bã.

      "Dạ vâng, làm phiền chị Bạch Mân rồi."

      Bạch Mân nhận đồ, " phiền phiền." xong cầm lấy quần áo cẩn thận để vào trong giỏ rồi vào bên trong.

      Lục Yên ở bên ngoài đợi, chỉ lúc sau, Bạch Mân ra, cầm tay túi quần áo giặt xong, "Đây là của lần trước, em xem có đủ hay ."

      Lục Yên nhận lấy, nhìn kỹ chút.

      Vào lúc này, có người đàn ông bước ra từ phòng trong.

      ___ "Tiểu Mân, còn chỗ nào phải sửa nữa ?"

      Tay ta cầm cái cờ lê, dáng người cường tráng, nét mặt cương nghị, quần áo người bị ướt nửa, hơi dính vào cơ thể.

      Lục Yên nhớ , ta hình như tên là Khiếu Triêu Thành, là trai của chồng chị ý, còn chưa kết hôn, vẫn luôn buôn bán ở tỉnh khác.

      "... có ... Tiểu Yên, phải quần áo của nhà em ?"

      Lục Yên gật đầu, trả tiền, " Chị Bạch Mân, em về đây."

      "Ừ, từ từ nhé."

      .......

      Lục Yên mang theo túi quần áo, định đến Vân Phù Cư nhìn xem Tạ Đạo Niên làm gì.

      Con đường nơi bọn họ sống có tên là Phân Hương*, nghe rất thơ mộng. (*Phân Hương = hương thơm)

      Năm đó khi Đào Nhạc đến đây, thấy cả khu phố đều là các cửa hàng lâu đời, cảm thấy nơi này dường như sống trong thế giới khác, và những người sống ở đây đều có nhịp sống chậm, ngay cả những con chó con mèo cũng đều có bộ dạng lười biếng.

      Lục Yên vốn lười biếng, ở lại chỗ này, lại càng lười biếng hơn.

      Khi đến cửa sau, gọi điện thoại cho , sau đó nhìn chăm chú vào cửa sổ tầng ba.

      Nếu ngoài dự đoán cửa sổ mở ra, sau đó nhìn thấy chậu hoa thảo.

      Điện thoại được kết nối, cửa sau bất ngờ được mở ra.

      Tạ Đạo Niên dựa người vào cánh cửa nhìn , tay trái để trong túi quần, tay còn lại cầm cái bánh xíu mại*, từ từ ăn, khóe miệng nhìn như mỉm cười. (*xíu mại: là trong những món ăn của người Trung Quốc, cùng họ với món há cảo - Nguồn: Wikipedia)

      [​IMG]

      Hôm nay mặc bộ đường trang* màu trắng, tóc được vuốt lên, nhìn đẹp trai tràn đầy sức sống. (*đường trang: trang phục truyền thống của người Trung Quốc từ thời nhà Thanh)

      [​IMG]

      Trong tủ quần áo của Tạ Đạo Niên có rất nhiều bộ đường trang màu trắng, kể với trong nhà có người thân làm nghề may, những bộ đường trang của đều được đặt may ở đó.

      người bố nghiêm khắc, Lục Yên chưa bao giờ thấy Tạ Vân Bằng cười với Trường Canh.

      "Sao nhanh thế?"

      Tạ Đạo Niên đút cho ăn miếng xíu mại, "Lúc em lén lút qua lại ở đằng trước cửa hàng, nhìn thấy."

      Chỉ chờ điện thoại của rồi ra.

      Lục Yên thẹn thùng cười cười, ăn xong, thấy vẫn dựa người vào cửa, bộ dạng bất cần.

      Dường như chỉ ở trước mặt , Tạ Đạo Niên mới để lộ ra bộ dạng đứng đắn, cách đứng đoan chính, động tác cũng nhã nhặn như vậy.

      Đằng sau cánh cửa có cái hẻm , rất yên tĩnh, bước đến trước mặt , thấy vẫn cười, nhón chân lên, hung hăng cắn môi .
      SiAm, Chris_Luu, taisinh6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :