1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Nhân Tướng Quân Đương Gia Ký - Hoa Nhật Phi

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Thông báo: Mị chơi xa nên tuần này ko có chương mới nhé. Hôm nào mị về mị bù lại ạ :3:3
      Hale205, Hòa Yên Linh, LyLy Mai2 others thích bài này.

    2. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Chương 12: Nghệ thuật buôn bán

      Tiệm ăn yên lặng khai trương, cửa tiệm làm ăn tốt hay xấu đều dựa vào dòng người qua lại phố. Cửa hàng phố Hoan Hỉ vốn nhiều lắm bởi vì dòng người đông, cho nên thời điểm khai trương cũng được quá nhiều người chú ý.

      Tịch Vân Chi đứng sau quầy hàng bắt đầu tính sổ, trong cửa hàng tràn ngập mùi thơm xông vào mũi, tay nghề của Trương Diễn quả thực rất tốt, có thể đem hương thơm của món ăn phát huy đến mức độ cao nhất.

      Trương Diễn loại bỏ sạch đám râu ria gương mặt, từ phía sau phòng bếp ra, vốn cao, sau đám râu ria lại là khuôn mặt rất là bình thường, mũi tẹt, đôi mắt , đôi môi dày, tướng mạo như vậy mà bỏ vào trong đám người nhất định tìm ra. đem tạp dề ném lên quầy, giọng có chút kiên nhẫn:

      "Này, gà cũng sắp chín rồi a, nếu còn có người đến mua thế nào đây?"

      Tịch Vân Chi khảy bàn tính lạch cạch, đợi nàng tính xong khoản trong sổ sách mới ngẩng đầu hào phóng với Trương Diễn:

      " có người đến mua cho ngươi hết toàn bộ."

      "..." Trương Diễn nhìn chằm chằm Tịch Vân Chi hồi lâu rồi mới cầm tạp dề lên, muốn xoay người trở về phòng bếp thấy Triệu Dật phong trần mệt mỏi trở lại, thở phì phò, ôm lấy ấm trà quầy uống thốc uống tháo, Tịch Vân Chi thấy như vậy khỏi lên tiếng nhắc nhở:

      "Ngươi uống chậm chút."

      Triệu Dật uống đủ rồi, lúc này mới khoát khoát tay : "Bây giờ tin tức ngự trù trong kinh tới thành Lạc Dương xem như được truyền ra ngoài. Nhưng ta lại hiểu, ngài cố ý thả tin tức này này ra có nghĩa gì a. Bọn họ nửa câu cũng có nhắc tới tiệm chúng ta."

      Tịch Vân Chi khẽ mỉm cười: "Thả ra là tốt rồi, tửu lâu trong thành Lạc Dương nhiều vô số kể, ngươi dù có ra tiệm chúng ta cũng có người biết nó nằm ở đâu."

      Triệu Dật nhìn thoáng qua Trương Diễn cạo sạch râu ria, cũng chỉ là khuôn mặt bình thường có gì lạ, cả người đều cảm thấy loại tín nhiệm mãnh liệt. Trương Diễn cũng hoà nhã gì với , hung hăng trừng cái rồi mới lấy tạp dề về phía sau phòng bếp.

      Cứ nướng gà hai ngày cách vô ích như vậy, khách nhân thấy tới, ngược lại câu được Hàn Phong trở lại.

      Tịch Vân Chi gọi Thúy Nha lấy con gà cho đưa cho Hàn Phong, liền trực tiếp ngồi ghế gặm, còn nàng lấy cho chén nước. Xem ra mấy ngày nay ở bên ngoài bị đói bụng, còn kịp chạy về phục mệnh với phu quân liền vọt tới nơi này của Tịch Vân Chi đòi ăn.

      Triệu Dật ở bên cạnh ghét bỏ nhìn tướng ăn của , nếu phải là có chuyện muốn làm thực muốn cùng cái tên này đứng chung chỗ.

      "Thế nào rồi, tìm được người cho gia chưa? Tìm được rồi chưa?"

      Triệu Dật ngồi đối diện Hàn Phong, vội vàng hỏi.

      Hàn Phong trong miệng nhét đầy thịt gà, ra câu, chỉ ấp úng phát vài tiếng xem như trả lời. Triệu Dật còn muốn hỏi lại, thấy Hàn Phong dứt khoát chộp trọn con gà trong tay. Sau khi nuốt xuống vài miệng đầy thịt gà mới với Tịch Vân Chi:

      "Phu nhân, ta phải nhanh về hồi báo cho gia, gà này... ăn quá ngon ."

      "A, được. Ngươi chậm chút."

      Tịch Vân Chi ra từ sau quầy hàng, nhìn Hàn Phong rời , khỏi quay đầu hỏi Triệu Dật: "Phu quân để cho Hàn Phong tìm người nào vậy?"

      Triệu Dật cười thần bí:

      "Hắc hắc, là người quái dị."

      xong, liền lại chuồn ra sau phòng bếp, xem xem có trộm được gì ăn hay .

      Tay nghề Trương Diễn quả thực tốt ngoài dự liệu của mọi người, mấy ngày nay mặc dù có khách nhân đến mua, nhưng thành công chinh phục tất cả mọi người trong tiệm.

      Có lẽ nhiều năm nấu qua món ăn cách chân chính, Trương Diễn nhiệt tình sáng chế các món ăn, có thể thường xuyên trông thấy ở trong bếp dùng nguyên liệu giá rẻ để nấu ăn, làm ra loại mỹ vị mới lạ gì đó.

      "Ôi chao ôi chao, đây là cái gì nha, hương vị lan tỏa thơm lừng a."

      Triệu Dật theo sau lưng Trương Diễn ra sau phòng bếp, chỉ thấy Trương Diễn buộc tạp dề, ra dáng đầu bếp thực thụ, trong ngực còn ôm chum sứ cũ, vừa vừa ngửi, vừa nghiên cứu.

      Chỉ thấy tới trước quầy hỏi Tịch Vân Chi:

      "Ta ở phía sau phòng bếp thấy được cái này nè?"

      Tịch Vân Chi liếc qua, nhàn nhạt : "A, là chủ tiệm trước, Lão Lưu tặng cho ta. Hình như là dùng để nấu canh thịt dê."

      Trương Diễn dùng muỗng quấy quấy vài cái trong chum rồi mới điểm chính với Tịch Vân Chi:

      "Theo kinh nghiệm của ta đây tuyệt đối là hương liệu được chế biến hơn ba mươi năm."

      Tịch Vân Chi sững sờ, buông sổ sách tính toán xuống, hiểu nhìn : "Có ý gì?"

      Trương Diễn thấy nàng vẫn chưa hiểu, khỏi nóng nảy: "Món ăn này nhìn tuy đơn giản, nhưng toàn bộ tinh hoa đều nằm ở nước dùng. Loại hương liệu này phải chế biến suốt mười, hai mươi năm nghỉ lửa mới có thể tạo thành phối phương tuyệt vời như thế này. Ngươi cùng Lão Lưu kia là giao tình gì mà lại chịu đem phối phương tổ truyền giao cho ngươi?"

      "..."

      Tịch Vân Chi nghe cũng cảm thấy mơ hồ, thấy Trương Diễn trừng to mắt, ngây người hồi lâu mới trả lời: "Lão Lưu chỉ là, để lại sau này nếu ta muốn ăn thịt dê liền dùng cái này cho vào nấu..."

      "Hồ đồ." Trương Diễn giận dữ: "Ngươi nếu dùng hương liệu này để nấu nồi thịt dê, đó chính là phung phí của trời, bị trời phạt."

      Triệu Dật cùng Tịch Vân Chi đều thất thần : " nghiêm trọng như vậy ?!"

      Trương Diễn giống như là gặp chuyện khó tiếp nhận nhất trong đời, giận dữ hừ lạnh:

      "Hừ, so ra còn nghiêm trọng hơn nhiều. đám thường dân biết nặng ."

      Triệu Dật là người nóng tính, nhịn được liền nổi nóng đứng lên lý luận: "Có giỏi ngươi nấu nồi ra coi, có ích lợi gì a."

      "..."

      Trương Diễn tức giận đến mở mắt trừng trừng với , đột nhiên dậm chân, xoay người lui vào trong bếp, bộ dáng hờn dỗi kia làm Triệu Dật nổi lên thân da gà, khỏi ấp úng câu làm mọi người cười nắc nẻ:

      "Từ trong cung ra, có phải là... thái giám vậy?"

      "..."

      .

      Buổi tối, Tịch Vân Chi mang hai con gà nướng từ trong tiệm về, cắt thành khối xếp vào khay rồi lại xào thêm hai ba dĩa thức ăn, chén súp đậu hủ. Người nhà ngồi cùng chỗ ăn cơm.

      Sau khi ăn xong, Tịch Vân Chi theo thường lệ cắt trái cây đưa hậu viện cùng thư phòng, đúng lúc nhìn thấy Hàn Phong cùng phu quân thương lượng gì đó, Hàn Phong đột nhiên quỳ chân đất, thỉnh tội với Bộ Đàm:

      "Gia, là ta để lạc mất người, ngài phạt ta ."

      Bộ Đàm mặt chút thay đổi liếc cái, cũng gọi đứng lên, lướt qua Hàn Phong, ra nghênh đón Tịch Vân Chi.

      Tịch Vân Chi biết xảy ra chuyện gì, tò mò hỏi: "Làm sao vậy?"

      Bộ Đàm lắc đầu, cũng quay đầu lại mà chỉ : "Ngươi lui xuống trước , ngày mai tiếp tục tìm."

      Sắc mặt Hàn Phong ngưng trọng, gật đầu lĩnh mệnh liền kính cẩn cúi người ra ngoài.

      Tịch Vân Chi thấy bộ dáng như vậy nhớ tới chuyện ban ngày Triệu Dật , trong lòng có chút lo lắng: "Phu quân muốn Hàn Phong tìm người nhưng thấy ư?"

      Hai tròng mắt Bộ Đàm đen bóng nhìn chằm chằm Tịch Vân Chi, muốn giấu giếm nàng nên gật đầu : "Phải, vốn nắm được hành tung của người nọ nhưng cuối cùng lại để mất dấu ngoài ý muốn."

      Tịch Vân Chi gật đầu, nghe phu quân mấy câu liền dừng cũng hỏi nhiều nữa, đem khay đựng trái cây đẩy tới trước mặt . Hai người vừa chuyện vừa chia nhau ăn hết khay trái cây, Tịch Vân Chi lại bị Bộ Đàm kéo đến ngồi đùi vài câu, vành tai và tóc mai chạm nhau hồi lâu. Cuối cùng nếu phải nàng phòng bếp còn có việc chưa làm xong, chừng Bộ Đàm liền muốn nàng ngay tại chỗ này mất.

      Tịch Vân Chi mặc dù ngượng ngùng nhưng cũng ngọt trong lòng.

      Trước kia ở, Tịch gia nàng rất sợ đơn, mình ăn cơm, mình sinh hoạt, mỗi ngày còn phải đối phó với đủ loại ánh mắt cao thấp trong Tịch phủ, người giống như bị tòa núi lớn đè nặng, làm nàng thở nổi.

      Bộ gia mặc dù giàu có, nhưng quan hệ dưới đều rất hài hòa, tuy phu quân lúc mới bắt đầu có chút chán ghét nàng, nhưng bây giờ cũng dần dần tiếp nhận. Đây là điều tốt nhất mà nàng hy vọng, nàng cần phu quân phải cho nàng vinh hoa phú quý, cần được che chở mọi lúc mọi nơi, nàng chỉ cần được cùng sớm chiều sống chung, cho dù cuộc sống trải qua có chút khổ, nàng cũng vui vẻ chịu đựng.

      .

      Ngày thứ mười mở cửa hàng, Trương Diễn dựa theo phân phó của Tịch Vân Chi, sáng sớm liền phòng bếp nướng mười con gà, hương thơm vừa mới bay ra, liền có người tìm đến cửa. Đây là vị khách đầu tiên của tiệm, chỉ thấy đứng bậc cửa hết nhìn đông lại nhìn tây như muốn tìm cái gì đó, Tịch Vân Chi ra khỏi quầy hàng, hướng cười cười, hỏi:

      "Vị khách quan này cần gì?"

      Khách nhân mặc thân y phục của gã sai vặt thấy Tịch Vân Chi từ sau quầy hàng ra, biết nàng chính là chưởng quỹ, liền vào cửa tiệm với nàng:

      "Chưởng quỹ hữu lễ, nương tử trong lầu chúng ta muốn ăn gà, hương thơm chính là từ trong tiệm của các ngươi bay ra, nên sai ta đến mua hai con trở về."

      Trương Diễn ở phía sau phòng bếp nghe đến đó trong lòng mừng thầm thôi, nhiều ngày như vậy, rốt cục cũng có người tìm tới cửa. Nếu phải sợ Tịch Vân Chi, muốn lao ra ngoài tăng giá phen, để cho người kia biết bản lãnh của .

      Chỉ là trong lòng Trương Diễn cũng , Tịch Vân Chi nữ nhân này mặc dù bề ngoài thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược, ôn thuận như cừu non, nhưng bên trong lại là người lợi hại. Nên lui lui, nên tiến tuyệt lùi nửa bước.

      " khéo, nhà Vương viên ngoại thành Bắc mở tiệc mừng, ước định với chúng ta là nướng tám mươi con gà để khoản đãi khách nhân trong kinh tới, bắt đầu từ bây giờ, gà nướng ra lò đều được đưa nhà Vương viên ngoại. Nương tử nếu muốn ăn, chỉ đành phải hẹn lại ngày khác."

      "..."

      Khách nhân kia vẻ mặt tiếc nuối cùng bất đắc dĩ ra khỏi tiệm ăn.

      Trương Diễn tay cầm chảo có cán vô cùng lo lắng vọt ra, chỉ vào Tịch Vân Chi kêu lên:

      "Ngươi, đầu óc có bị bệnh , chỗ nào có Vương viên ngoại chứ, đợi hơn mười ngày, rốt cuộc cũng có người tìm tới làm ăn, ngươi thế nhưng còn đẩy người ta . Làm ăn như ngươi vậy chẳng phải lỗ vốn hay sao, ôi chao, tức chết ta!"

      Tịch Vân Chi cũng tức giận, cười tủm tỉm liếc mắt về phía , Trương Diễn lập tức như bị sức mạnh vô hình kiềm chặt cổ họng, làm tự chủ nuốt xuống lời chuẩn bị ra. Vì để giảm bớt lúng túng khi bị ánh mắt của tiểu nương hù doạ, ho khan vài tiếng, vuốt chóp mũi :

      "Chính là... thua lỗ."

      Thấy Tịch Vân Chi chỉ nhìn chứ trả lời, Trương Diễn bỗng sinh ra loại cảm giác vô lực, cứ như đánh vào bông vậy. Hít sâu hơi, lại quanh co câu:

      "Ta, ta nấu thịt dê." Liền xám xịt chui về phòng bếp.

      phải là nhắt gan, mà là bị nữ nhân kia cười tủm tỉm nhìn chằm chằm, liền cảm thấy da đầu tê dại, bởi vì biết trong bụng của nàng rốt cuộc có ý gì. 'Trong bông có kim' câu này dùng người nữ nhân kia là chuẩn xác nhất!

      Tịch Vân Chi nhìn Trương Diễn quay về sau bếp, còn mình trở lại sau quầy. Nàng làm như vậy đương nhiên là có lý do của nàng.

      tiệm ăn mở ra, giống như người mới từ phương xa đến, nếu có chút ít tin đồn cùng mánh lới ai chú ý đến ngươi. Nhưng làm người giống như nấu ăn, làm người an phận có thể bình bình an an, nhưng nấu ăn nếu quá vô danh rất dễ bị chôn vùi trong hẻm , người hỏi thăm.

      Giống như Lão Lưu, thịt dê của có thể là ngon nhất, tanh ngán, vị tốt. Chỉ là người bình thường đều cho rằng thịt dê là có mùi hôi, cho nên có người nào muốn thử, vì vậy Lão Lưu làm ăn thất bại.

      Sau khi nàng tiếp nhận để cửa tiệm vào con đường kinh doanh thất bại trước kia của Lão Lưu.

      con gà ai cũng mua được, cũng có ai bởi vì ăn được con gà mà phí tâm tư. Hôm nay muốn ăn, ngày mai muốn ăn, người bán có quyền chủ động, công việc làm ăn cũng mờ nhạt dần.

      Hôm nay bán là vì muốn để lại mánh lới cho sao này. Mọi người ăn vào trong miệng chính là con gà có gì quá đặc biệt, rất dễ lãng quên, nhưng nếu nàng có thể làm cho mọi người in sâu mánh lới kia trong lòng, sau này thứ mà nàng bán, liền phải chỉ là gà.



      Tác giả có lời muốn : Cầu xin bình luận, cầu xin chia sẻ! Ta càng cố gắng.
      Last edited: 12/4/19
      Iluvkiwi, Hale205, thuyt16 others thích bài này.

    3. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Ủng hộ nàng
      Hale205 thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      :038::038::038::2one::2one::2one: mong chương mới từ nàng. truyện rất tuyệt.

    5. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Ngóng truyện của bạn . Đừng drop là mình luôn ủng hộ bạn :yoyo51::yoyo45:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :