1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sổ Tay Sủng Thê Của Võ Tướng - Tử Túy Kim Mê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Cứ tưởng Ngũ nhang thông minh đến đâu, hóa ra cũng ngang ngửa Lục :) Kiểu nghĩ mình là thiên hạ đệ nhất, hazzz thiện tai thiện tai :014::014::014:

    2. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Kiểu này là mãn tính rồi @AChu ạ, chữa khỏi được..
      @Khủng Long Đầu óc mê sảng của hai người đó cũng chín, mười đấy ợ >:O>:O>:O
      levuongKhủng Long thích bài này.

    3. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Chương 20.3:


      đường cái cửa hàng san sát, chiếc xe ngựa sơn đen cực kỳ bình thường nhanh chóng tới, xuyên qua hai ngõ , quẹo vào con đường chật hẹp liền thấy bóng dáng đâu nữa. Xa phu đánh xe là hán tử có dáng người cường tráng, chỉ thấy đấu lạp mang đầu được đè xuống thấp, thấy khuôn mặt.

      Trọng Đình Xuyên ngồi ở trong xe ngựa cúi đầu trầm tư.

      vừa mới trở về từ trong cung, sau khi gặp qua Hoàng đế, vừa lúc cùng đường với Lại Bộ Thượng Thư, hai người liền thấp giọng chuyện mấy câu. Nghe ngữ khí của ông ta hình như gần đây Hoàng đế bắt đầu điều tra chuyện ở Giang Nam.

      Trọng Đình Xuyên thầm cân nhắc, rốt cuộc có nên thông báo cho tiểu nương kia tiếng hay . Lúc đầu cảm thấy tiếng thỏa đáng hơn, nhưng cẩn thận ngẫm lại, lại cảm thấy Ly Tứ lão gia làm người ngay thẳng đoan chính, có lẽ có việc gì.

      ngưng thần suy xét lúc lâu Thường Phúc đánh xe bỗng thấp giọng “a” tiếng.

      Trọng Đình Xuyên nâng ngón tay gõ gõ vách xe ngựa, “Chuyện gì?”

      “Gia, chúng ta có Phỉ Thúy Lâu nữa ạ?” Thường Phúc được hỏi đằng trả lại lời nẻo.

      Trọng Đình Xuyên vốn có ý định Phỉ Thúy Lâu, nhưng vừa rồi, sau khi cùng Lại Bộ Thượng Thư đàm luận, lại muốn lập tức tới chỗ Nghiêm các lão chuyến, hỏi xem chuyện Giang Nam rốt cuộc là như thế nào. Vậy nên, chuyện Phỉ Thúy Lâu đành dời lại vào buổi chiều.

      Nhưng lúc này lại nghe Thường Phúc hỏi như vậy, Trọng Đình Xuyên lạnh giọng quát lên: “Có chuyện gì thẳng, chớ có vòng vo.”

      Thường Phúc vội : “Thuộc hạ vừa rồi nhìn thấy Ly thất nương ——”

      Màn xe xoát cái được vén lên.

      “Làm sao?”

      Thường Phúc vừa ngoái lui bị thần sắc lạnh lẽo và bộ dáng của Trọng Đình Xuyên hù cho nhảy dựng trong lòng, vội vàng quay đầu lại, tiếp tục nhìn về phía trước, : “Ly thất nương Phỉ Thúy Lâu.”

      Sắc mặt Trọng Đình Xuyên có hơi hòa hoãn chút.

      chậm rãi buông màn xe, ngữ khí thanh đạm : “Thay đổi, Phỉ Thúy Lâu.”

      Chỗ Nghiêm các lão ……

      bằng buổi chiều lại qua. (Rường cột nước nhà mà kiểu này chắc mất nước sớm...)[​IMG]

      .

      Thời điểm Ly Nam Khê cùng mẫu thân và tỷ tỷ tới Phỉ Thúy Lâu, thiếu chút nữa là nhận ra nơi này.

      Ở trong trí nhớ của nàng, Phỉ Thúy Lâu nằm ở trong góc đường, có hơn mười gian phòng, nhưng chỉ có tầng lầu. Mỗi phòng đều được trang trí cực kỳ thanh nhã, treo tranh sơn thủy, trong phòng còn phảng phất hương hoa.

      giờ nhìn thấy bốn tầng lầu tráng lệ huy hoàng này, Ly Nam Khê cảm thấy hơi bất ngờ.

      Chậm rãi vào bên trong nhìn ngắm chung quanh, vẫn có thể ngửi được hương hoa nhàn nhạt như cũ. Nhưng hiển nhiên là nhưng bức tranh sơn thủy họa thanh nhã trang trí trong phòng lúc trước thấy đâu.

      giờ mỗi góc phòng đều là những rường cột được chạm trổ hết sức hoa lệ. Kệ trưng bày là dùng loại gỗ hoa lê tốt nhất làm thành, bên hông kệ còn được chạm trổ lớp lá vàng. Còn chưa nhìn đến trang sức bị màn hoàng kim này làm cho hoa mắt.

      Nếu nhìn kỹ hơn nữa mỗi lá vàng đều được điêu khắc những hoa văn tinh tế, phi thường tinh mỹ.

      Chắn giữa những gian kệ trưng bày và nội phòng là bình phong cực lớn, cao khoảng mười hai thước, bình phong dùng kỹ thuật thêu hai mặt gấm Tô Châu để trang trí. Tuy Ly Nam Khê ở Giang Nam từng thấy qua, nhưng khi nhìn thấy tác phẩm được thêu kỳ công như vậy cũng nhịn được tấm tắc tán thưởng.

      Vừa vào trong nội phòng dùng để tiếp trà, liền có người dâng trà xanh lên, còn có người bưng những khay gỗ đựng trang sức được che lại bằng lụa đỏ như ý vào. Người dâng trà và người bưng khay phải là những thiếu niên như lúc trước, mà là những nữ tử trung niên với phục sức giống nhau như đúc.

      Nữ tử đầu dâng trà cười hỏi: “ biết phu nhân và các vị nương là muốn tự mình ra gian ngoài chọn lựa, hay là chúng tiểu nhân dâng từng cái qua cho các vị thưởng thức?”

      Vừa rồi khi về phía nội phòng, trong lúc lơ đãng nhìn thấy bình phong trang trí làm cho Trang thị nổi lên lòng hiếu kỳ, hỏi: “ gian ngoài xem là như thế nào? Mà ở nơi này xem là như thế nào?”

      “Nếu các vị muốn ngồi ở đây thưởng thức, chỉ sợ là phải tốn nhiều thời gian hơn chút mới có thể xem xong tất cả các chủng loại.”

      Nữ hầu tiếp tục cười : “Nếu là ra gian ngoài, có thể tự mình xem hàng được trưng bày từng kệ gỗ, ít tiêu tốn thời gian hơn, còn có thể mau chóng tìm được trang sức vừa ý.”

      Trang thị có chút thích như vậy. Nhiều trang sức như vậy ở chung chỗ, chính mình còn phải tự qua xem, vậy chẳng phải Phỉ Thúy Lâu cũng giống như những cửa hàng buôn bán trang sức bình thường hay sao? Nên bà có ý định ngồi trong nội phòng để nữ hầu mang trang sức lên.

      Tứ nương lại có chút động tâm, muốn ra gian ngoài nhìn xem, những tiết kiệm được ít thời gian, mà còn có thể so sánh các loại trang sức với nhau, tìm ra đồ mình hài lòng.

      Nữ hầu cười : “Lúc trước, cũng có rất nhiều phu nhân trẻ tuổi cùng các nương muốn lãng phí quá nhiều thời gian, cho nên chưởng quầy mới điều chỉnh như vậy, bố trí rất nhiều gian phòng riêng.”

      “Vậy trang trí nơi này, hình thức kệ để hàng, bình phong, còn có an bài nữ tử ra mặt chiêu đãi khách, cũng đều là chủ ý của chưởng quầy các ngươi?” Ly Nam Khê nhịn được hỏi.

      Nơi này tạo cho người ta cảm giác rất khác biệt. Giữa cái tục còn xen vào cái tinh tế tao nhã, hòa quyện lẫn nhau tạo nên vẻ đẹp rất lạ.

      Ly Nam Khê biết nên bình phán như thế nào mới đúng, nên mới nổi lên chút tò mò đối với người bố trí sắp xếp nơi này.

      Nữ hầu hiển nhiên đoán được Ly Nam Khê lại hỏi như vậy, cười trả lời: “Chưởng quầy chỉ là đưa ra chủ ý thôi, còn lại trang trí như thế nào đều phải nghe lời chủ nhân an bài. Để nữ tử phụ trách chiêu đãi khách nhân, cũng là ý tứ của chủ nhân.”

      “Vậy chủ nhân của các ngươi……”

      “Chúng nô tỳ vẫn chưa gặp qua.” Nữ hầu : “Chủ nhân muốn giao tiếp với nữ tử, nên chúng nô tỳ chưa bao giờ gặp qua ngài ấy.”

      Ly Nam Khê nghe vậy cũng hỏi thêm nữa.

      Tứ nương muốn chọn cái vòng ngọc bích có tỉ lệ tốt. Ngọc tốt ngọc xấu khác biệt rất lớn, Tứ nương lại thể tự mình phân biệt được, phải năn nỉ đủ đường mới thuyết phục Trang thị đồng ý cùng với nàng ra gian ngoài chọn lựa.

      Ly Nam Khê vốn muốn vòng tay, chỉ muốn chọn sợi dây đeo tay nhàng chút, mà trùng hợp là cả vòng ngọc cùng dây đeo tay đều có kiểu nàng thích, nên nàng cùng ra gian ngoài.

      Trang thị để nữ hầu kia ở lại bồi Ly Nam Khê chọn lựa.

      Phỉ Thúy Lâu vì bảo đảm thanh tịnh trong tiệm nên cho phép nha hoàn bà tử vào, chỉ để cho phu nhân cùng các nương vào tiệm. Bởi vì người đến mua trang sức đều là nữ quyến, nên phục vụ ở đây tất cả đều là nữ hầu.

      Nữ hầu đều là những phụ nhân có gia thế trong sạch, khuôn mặt hiền lành. Với thanh danh bên ngoài của Phỉ Thúy Lâu, tất nhiên bạc đãi khách nhân, Trang thị vì vậy mới yên tâm cùng Tứ nương trước.

      Ly Nam Khê sau khi chào cùng mẫu thân tỷ tỷ, liền qua gian phòng khác, vừa vừa tùy ý hàn huyên vài câu cùng nữ hầu bên cạnh. Đến khi nữ hầu đưa nàng sang gian khác, bởi vì mỗi gia đều có nữ hầu tương ứng, nữ hầu kia tức khắc lui ra ngoài.

      Ly Nam Khê vào trong, vừa mới cầm lấy cái vòng tay mã não tương đối thuận mắt, liền nghe cách đó xa vang lên thanh vạn phần quen thuộc.

      “Mẫu thân, biết Thất muội muội nơi nào, cũng hỏi ra được, bằng chúng ta tìm từng gian phòng xem sao.”

      Nghe được giọng rất gần của Ngũ nương, Ly Nam Khê theo bản năng liền cảm thấy tốt, thầm muốn tìm tỷ tỷ cùng mẫu thân, nhưng gian này lại cách khá xa hai người bọn họ.

      Trong phòng còn có vài vị phu nhân chọn lựa trang sức.

      Ly Nam Khê thả bước chân vòng qua các nàng đến cạnh bình phong, lặng lẽ thò người ra hướng bên phải nhìn thoáng qua, liền thấy Ngũ nương bước vào gian gần đó.

      Gian đó cùng gian của Ly Nam Khê đều ở cùng phòng nhưng chỉ được phân cách bằng tấm bình phong cùng cái kệ trưng bày mà thôi.

      Ly Nam Khê biết vì sao Ngũ nương cố ý tìm các nàng. giờ nàng mình, thế đơn lực mỏng, nên muốn chạm mặt với các nàng, lập tức tay chân ra khỏi phòng.

      Bởi vì Ngũ nương vừa lúc ở phía bên phải của nàng, nên lúc nàng qua bị Ngũ nương nhìn thấy. Vì vậy, lúc Ly Nam Khê ra ngoài liền cố ý quẹo về bên trái.

      Nhưng khi rồi nàng mới phát vấn đề —— gian phòng này là gian phòng cuối cùng phía bên trái, thể từ đây mà vòng ngược sang hướng bên kia.

      Chỉ có hai lựa chọn, là quẹo trở lại, hoặc là lên cầu thang trước mặt.

      Ly Nam Khê biết lầu hai dùng để làm gì, vừa rồi nàng cũng quên hỏi nữ hầu kia.

      Thời gian khẩn cấp, nếu nàng còn , chờ khi Ngũ nương ra tới nhìn thấy nàng mất.

      Ly Nam Khê nhanh chóng quyết định, lựa chọn lên lầu.

      hơi leo lên mười mấy bậc thang, vừa đến chỗ gấp khúc của thang lầu liền nhìn thấy thân ảnh của Ngũ nương xuất ở gian vừa rồi nàng đứng.

      Ly Nam Khê muốn nhìn thấy Ngũ nương lúc này. Nàng sợ bản thân mình đứng ở cầu thang bị nàng ta phát , liền trực tiếp lên lầu hai.

      Mà mọi cửa nẻo lầu hai đều đóng chặt.

      ra Ly Nam Khê có ý định xông loạn vào phòng khác của Phỉ Thúy Lâu, chỉ là muốn lánh tạm lát thôi, cho nên khi nhìn lướt qua, phát tất cả cửa đều đóng lại nên cũng để ý kỹ. Chuyên tâm nhẩm tính thời gian, chờ cho Ngũ nương xa chút, nàng lại chạy xuống tìm mẫu thân và tỷ tỷ.

      Chỉ là biết mẫu thân cùng tỷ tỷ có bị các nàng tìm được hay ?

      Ly Nam Khê lập tức hối hận. Vừa rồi chỉ có ý nghĩ tránh Ngũ nương, lại chưa từng nghĩ tới, nếu tỷ tỷ và mẫu thân gặp phải các nàng làm sao bây giờ.

      Nàng vội vàng xách váy lên, chuẩn bị chạy nhanh xuống lầu.

      Ai biết, vừa mới cất bước còn chưa kịp chạy, cửa phòng phía sau nàng đột nhiên mở ra, cánh tay to lớn mạnh mẽ kéo lấy cánh tay của nàng, đem nàng túm vào phòng. (Meooo~ méooo~ làm gì mà cứ thích động tay động chân thế, phải động não hơn nữa mà lấy vợ về kìa...)

      Ly Nam Khê kinh hãi thiếu chút nữa cao giọng kêu lên, ai ngờ bên tai lại vang lên tiếng dò hỏi.

      “Tại sao lại ở chỗ này? Hay là gặp chuyện gì khó xử?”

      Giọng này vô cùng dễ nhận ra. Tuy Ly Nam Khê nghe qua chưa được vài lần, nhưng ấn tượng lưu lại rất sâu.

      Thân thể nàng cứng đờ xoay người lại, cố sức ngẩng đầu lên nhìn nam tử cao lớn trước mặt.

      Ly Nam Khê muốn chất vấn , sao lại có thể lôi lôi kéo kéo nương gia như vậy chứ, nhưng nhìn thấy ánh mắt sâu thẳm của những lời chất vấn đó, chữ cũng ra được.

      Kết quả là muốn lại thôi, sau liền biến thành trầm mặc .

      Trọng Đình Xuyên nhìn khuôn mặt nhắn tái nhợt của nàng, trong mắt tràn đầy rối loạn, khỏi có chút nóng nóng trong lòng, trầm giọng hỏi: “Sao lại thế này? Gặp phải phiền toái gì hay sao?”

      người chứa loại khí thế thể cưỡng lại được, làm Ly Nam Khê tự chủ tín nhiệm , chút nghi ngờ cũng có.

      Ly Nam Khê theo bản năng : “Có người tìm ta cùng mẫu thân và tỷ tỷ. Ta muốn để cho các nàng tìm được chúng ta.”

      Cách làm người của Ngũ nương, nàng tin được. Lúc trước ở nhà cự tuyệt rồi thôi , giờ còn hao hết tâm tư chạy đến Phỉ Thúy Lâu tìm các nàng. Ly Nam Khê có dự cảm tốt. Nàng cảm thấy, nếu như giáp mặt chuyện với bọn họ, chắc chắn có phiền toái.

      Vừa rồi Trọng Đình Xuyên cũng biết là người của Đại phòng Ly gia đến. Nghe Ly Nam Khê như vậy, liền : “Ta cho người mời các nàng rời .”

      xong liền phất tay ra phía sau cái.

      Ly Nam Khê lúc này mới phát vị thị vệ trưởng được gọi là Thường Phúc kia cũng ở đây. Còn có nam tử nàng chưa từng thấy qua.

      Lúc này nàng hoàn toàn bình tĩnh, thầm hối hận vì hai câu mình vừa buộc miệng thốt ra kia. Dù thế nào nữa, đem tình cảnh khó xử của mình cho người xa lạ là chuyện thỏa đáng.

      Ly Nam Khê vội vàng cự tuyệt : “Đa tạ đại nhân. cần đại nhân lo lắng, ta có thể xử lý tốt.” Rồi sau đó nàng vội vàng cúi người, nắm lấy tay vịn cánh cửa, “Ta còn có việc gấp cần phải , mong đại nhân thứ lỗi.”

      Chỉ có điều, kéo vài cái, cửa động.

      Ly Nam Khê ngạc nhiên ngẩng đầu, mới phát nam tử chống tay ván cửa, đè chặt lại.

      “Đại nhân, ta rất gấp, ta……”

      “Để Thường Phúc .” Lực tay của Trọng Đình Xuyên lại tăng thêm vài phần, “ có thể ứng phó được.”

      “Nhưng là……”

      có nhưng nhị gì hết.”

      Trọng Đình Xuyên mày kiếm nhíu lại. nhìn tiểu nương dáng người xinh, nghĩ đến nàng sắp bị người khác làm khó xử, thần sắc liền lạnh lẽo thêm vài phần, ngữ khí cũng nặng nề hơn.

      mình nàng , ta yên tâm.”

    4. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Thông báo: Mị chơi xa nên tuần này ko có chương mới nhé. Hôm nào mị về mị bù lại ạ :3:3

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Truyện hay quá! Hầu gia này ko chịu thay đổi tính nết hàn băng của mình còn để vợ sợ hãi chạy xa xa dài dài á. Ủng hộ edit tiếp

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :