1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 90: Thu dọn sạch

      A… tại là cái tình huống gì thế? Hai người khách giằng co sao? thể tưởng tượng được còn có mị lực này nữa. Cười cười tự giễu, rất ràng bọn họ chỉ là do lòng hiếu thắng của nam nhân phát tán mà thôi.

      Nuốt vào trong miệng hỗn hợp máu và nước bọt, Hà Nhạc Nhạc lau nước mắt giọt gương mặt, “Nguyễn tiên sinh, Quý tiên sinh, thực xin lỗi, tôi mệt mỏi, có chuyện gì có thể để ngày mai sau được ?”

      Khi chuyện trong môi mang theo sắc đỏ đâm vào mắt của Nguyễn Lân, Nguyễn Lân nâng lên khuôn mặt bắt mở miệng, giây tiếp theo ── trực tiếp đá vào bụng Quý Tiết.

      Hòm thuốc rơi xuống đất mở nắp, các loại đồ dùng y tế lần lượt rớt ra.

      “Cậu!!!” Từ phía sau sô pha gian nan đứng lên, Quý Tiết cũng bị đá này chọc giận, khuôn mặt luôn tiêu sái tuấn dật trong nháy mắt nghiêm lại, bên hoạt động cổ tay, bên tức giận nhìn chằm chằm Nguyễn Lân. “Nhạc Nhạc, vào phòng, đóng cửa.”

      “Các …” Nhìn bộ dáng hai người giương cung bạt kiếm, Hà Nhạc Nhạc kinh ngạc, vốn dĩ tâm tình khổ sở nhất thời bị nôn nóng thay thế vào.

      Nguyễn Lân đỡ vai Hà Nhạc Nhạc, đem nhàng đẩy mạnh vào phòng, bước ra, cánh tay đóng lại cửa phòng.

      Nghe ngoài cửa truyền đến tiếng đánh nhau, thanh bình hoa vỡ nát, cần mở cửa Hà Nhạc Nhạc cũng biết phòng khách bị bọn họ giày xéo thành bộ dáng gì.

      Đó là phòng khách do cùng với bộ phận lao công dọn dẹp cực khổ đó!

      Áp lực uất ức hơn tháng, bị xem thường, cảm giác cam lòng, thân thể ngừng cạn kiệt mệt mỏi… tất cả, bùng nổ.

      Nhẫn nại.

      Vì bình tĩnh sống sót, vì để cho cha mẹ thêm phiền toái, vì ác mộng như hình với bóng trôi qua, dùng tất cả cố gắng để nhẫn nại. Nhẫn nại, giống như kỹ năng mạnh nhất học được mười mấy năm qua. Vì thế ── hậu quả do xúc động đều nhẫn nại được!

      Mở cửa ra, trước tiên quét mắt nhìn đống hỗn độn trong phòng khách, lại nhìn hai nam nhân kích động đánh nhau, Hà Nhạc Nhạc né qua chiến trường đến chỗ để tạp vật, lát sau trở lại phòng khách ──

      “Đủ rồi! Các đánh đủ chưa!”

      Tiếng hét như sư tử Hà Đông rung rung chấn động.

      Hà Nhạc Nhạc đem công cụ dọn dẹp quăng mặt đất, hung tợn trừng mắt hai người, “Thu dọn sạch ! Chưa đánh đủ thu dọn xong ra ngoài đánh tiếp!”

      Vừa quát lớn xong, Hà Nhạc Nhạc liền phát hai chị em Vinh gia đứng ở hành lang bên cạnh vẻ mặt kinh ngạc nhìn , run chút, cuối cùng đành phải xấu hổ cúi đầu thi lễ, trở về phòng, để lại bốn người cả trai lẫn ngoài cửa bị hét đến ngốc nhìn nhau.

      Hơn nữa ngày, Nguyễn Lân Quý Tiết đều ngơ ngác nhìn cửa phòng Hà Nhạc Nhạc, vừa quay đầu lại nhìn đối phương trợn mắt hừ lạnh, ai cũng nhúc nhích. Trùng hợp là, hai người đều chỉ mặc quần dài để trần nửa người , dép lê chân bởi vì vừa mới đánh nhau biết bay đến chỗ nào, Quý Tiết còn may đạp phải hộp thuốc bị vỡ, lòng bàn chân hơi có chút vết máu.

      Vinh Thanh Nhã nhìn lại nhìn cửa phòng Hà Nhạc Nhạc, khuôn mặt nhắn tràn đầy nghi hoặc, chỉ có thể túm áo khoác bên ngoài váy ngủ của Vinh Thanh Phong.

      “A…” - Vinh Thanh Phong cảm thấy rất thú vị, còn làm cái gì, trò hay cũng ngừng bắt đầu.

      kia, cứ tưởng là con mèo dễ bảo, lại nghĩ rằng trong xương vẫn có gien của sư tử. Nghĩ lại cũng đúng, có chứng bệnh sợ đám đông vẫn có thể sống tự nhiên rộng rãi như vậy, mỗi điểm này cũng có người bình thường nào làm được. Phải biết rằng đối với người có tính hư vinh, chính là cách của “cần tôn trọng”, khát vọng được người khác chú ý tán thưởng, hy vọng trước mặt người khác biểu được ưu điểm của bản thân để được người ta khẳng định, nhưng này lại thể, ấy phải cực lực tránh cho người khác chú ý đến hành vi cử chỉ của , bất kể là hay xấu.

      Vì thế đêm đó ở ngoài phòng ghi nhìn thấy Thanh Nhã vui vẻ ca hát, trong ánh mắt mới có hâm mộ… ràng có thiên phú rất tốt, cũng thể tự do làm chuyện mình thích. Cho dù như vậy, mỗi ngày vẫn mỉm cười đối mặt với mọi người như cũ, đôi mắt sạch nhìn ra oán hận nào đối với cuộc sống, đối với người khác ghen tị hoặc sợ hãi. Sống ở trong điều kiện thể kiềm chế bệnh sợ hãi đám đông, lại cứng cỏi bị chứng bệnh vặn vẹo nhân cách, chỉ điểm này, đủ để người khác hâm môk.

      Vinh Thanh Phong đến trước mặt hai nam nhân, trước tiên đối với Quý Tiết hỏi lại tình huống của Hà Nhạc Nhạc, rồi mới từ mặt đất nhặt ít hộp thuốc đưa cho Vinh Thanh Nhã, để cho muội muội xem Hà Nhạc Nhạc trước.

      Quý Tiết nhấc chân nhìn lòng bàn chân, đến bên xử lý miệng vết thương. Nguyễn Lân nhìn bốn phía xung quanh chút, cuối cùng ánh mắt dừng lại chỗ công cụ dọn dẹp mặt đất.

      lát sau, Quý Tiết mang dép lê tới ngồi xổm xuống, lượm lại mấy lọ thuốc còn nguyên đem bỏ vào lại hòm thuốc, Nguyễn Lân nhìn lúc lâu, cuối cùng nhận mệnh cầm lấy cái chổi bắt đầu dọn dẹp.

      Nhìn hai nam phân công hợp tác quét dọn, nhặt rác, dọn dẹp… Vinh Thanh Phong ở trong bụng cười muốn điên rồi, chuyện này quả thực giống như là… hai con sư tử và báo đánh nhau ngươi chết ta sống, thuần thú sư xinh đẹp vung roi, hai mãnh thú liền ngoan ngoãn nằm sấp xuống, thân thể học theo con chó sủng vật rung cái đuôi!

      Xem đủ trò hay rồi, Vinh Thanh Phong nghĩ nghĩ, vẫn hỏi lại:

      “Quý đại thiếu, rốt cuộc chọc đứa kia như thế nào mà lại như vậy?”

      “…” Quý Tiết tức giận liếc cái, “Tôi làm sao biết? Tôi chỉ khen ấy câu mà thôi.”

      “… khen ấy cái gì?”

      Quý Tiết liếc nhìn Nguyễn Lân, biết vì sao lại có chút chột dạ, “… Tôi khen thanh ấy ở giường so với ca hát còn dễ nghe hơn.”

      Cơn giận còn sót lại của Nguyễn Lân chưa tiêu hết trừng mắt nhìn Quý Tiết cái, trong lòng tràn ngập thương tiếc xa lạ.

      “… ra, đứa kia cũng phải tự nguyện cùng các giường sao?” - Vinh Thanh Phong có chút ngoài ý muốn .

      Quý Tiết cả kinh, này… Từ nơi nào phán đoán ra được!

      “Khó trách đứa kia tình nguyện cắn nát đầu lưỡi cũng muốn lên tiếng nữa, lấy phản ứng sinh lý bình thường của ấy nhục nhã sở thích trân quý của ấy … Quý đại thiếu, tôi chỉ có thể trình độ nhục nhã người của so với trình độ khen người ta cao hơn rất nhiều a.”

      !” Quý Tiết tức giận thể áp chế. Nữ nhân này dám can đảm vũ nhục nghiệp làm người đại diện chuyên nghiệp của ──

      ra là thế… nhớ lại khuôn mặt bình tĩnh của Hà Nhạc Nhạc cố nén xấu hổ và giận dữ thống khổ, Trái tim Quý Tiết khỏi… sinh chút áy náy. Mệt cho bản thân còn tự xưng là thông hiểu lòng của nữ nhân, biết cùng với bạn giường trước đây của giống nhau, biết chính là bị bắt phải chấp nhận , ngay cả cũng chưa bao giờ nhận là chính nhân quân tử cao thượng, nhưng lần này phải thừa nhận là miệng bậy, tuy rằng vô tâm. rất muốn ôm , nhưng muốn… tổn thương .

      Cuối cùng Vinh Thanh Phong nhìn nửa thân trần khêu gợi của hai người vài lần, cười khẽ gõ gõ cửa phòng Hà Nhạc Nhạc, “Là tôi.”

      Nhìn thấy Vinh Thanh Phong cũng vào phòng Hà Nhạc Nhạc, Nguyễn Lân đột nhiên nhìn chằm chằm Quý Tiết ──

      ấy hát cho cậu nghe?”

      Quý Tiết liếc mắt Nguyễn Lân, “Hâm mộ ghen tị hận sao?”

      “Cậu! Mẹ nó!!!!”

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Cực kỳ xin lỗi các bạn là 10 chương mình xin nợ lại do laptop của mình sau bao năm chinh chiến bây giờ nằm đường rồi, mình rất lo ngại về hơn 100 chương tiếp theo mình edit bay theo luôn :yoyo10:, qua lễ mình mới bưng nó chữa được nên mọi người đợi nhé,,,
      Vô cùng xin lỗi mọi người “cúi đầu tạ lỗi”
      Tháng 7 xui gì đâu luôn đó mình bộ cũng vấp té lác đầu gối được nữa.:032::06(1):

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Mình bù chương còn sót lại trong dt trước đỡ nha mọi người :yoyo66:
      Chương 91: Tên ngốc

      Nghi vấn của Nguyễn Lân vào bữa sáng ngày hôm sau có được giải đáp, bởi vì Tần Chi Tu ở bàn cơm mời Hà Nhạc Nhạc với Vinh Thanh Nhã cùng thu ca khúc chính thức, mấy ngày nay vào phòng ghi . Hà Nhạc Nhạc biết tình huống của bản thân nên tự nhiên dám đồng ý,, Tần Chi Tu lại nhìn Vinh Thanh Phong bổ sung thêm câu, lần này người ghi tính tình có vẻ cổ quái, thích yên tĩnh nghiêm cấm vây xem, vì thế Vinh Thanh Phong cũng có khả năng vào được phòng.

      Nếu như là như vậy. . . Nhìn vẻ mặt khuyên bảo đồng ý của Vinh Thanh Nhã, Hà Nhạc Nhạc cuối cùng gật đầu nguyện ý thử xem, nhưng đồng thời cũng Tần Chi Tu nên tìm phòng ghi khép kín.

      Tối hôm qua Thân Đồ Mặc quả nhiên trở về, Hà Nhạc Nhạc khỏi nhớ tới lời của Quý Tiết. . . Rất khó tưởng tượng Thân Đồ Mặc tính cách hà khắc kiêu ngạo lạnh lùng như vậy uất ức bản thân làm chuyện mình chán ghét. nhìn ra thiên chi kiêu tử như cũng vì công việc mà nhẫn nại, vậy . . . có tư cách gì mà khóc uất ức hối tiếc?

      “Tôi, tôi cố ý, tôi có ý gì khác, tôi
      chỉ là. . .” Cố ý kéo dài tới sau khi ăn xong bữa sáng, Quý Tiết thấy xung quanh có người chạy nhanh vào phòng bếp, đứng ở phía sau Hà Nhạc Nhạc được tự nhiên giải thích.

      ra tối hôm qua cũng có cơ hội giải thích, bởi vì nửa đêm vậy mà vẫn lên lầu tới thu dọn ra giường của , mà khi đó biết vì sao hoàn toàn ngốc ra, nhìn khuôn mặt xinh đẹp yên tĩnh của chữ cũng được.

      “Tôi biết.” Hà Nhạc Nhạc có quay đầu. biết là cố ý, nhưng mà có rất nhiều lúc, tổn thương do cố ý gây ra càng làm cho
      người ta nghẹn khuất khổ sở hơn, bởi vì nếu như người khác có ý định tổn thương mình, uất ức oán hận như vậy còn có đối tượng để giận dữ, còn có thể tự an ủi “ thể để cho người ta như mong muốn” được. Còn đối với việc cố ý, mình có thể như thế nào? Chỉ có thể để bản thân bị đè nén đến chết. Giống như. . . bởi vì lời đồn mà bị kỳ thị, bị bắt nạt, có năng lực gì để oán hận bọn họ?

      chỉ có thể giận bản thân mình, có năng lực chống lại dư luận.

      “Thực xin lỗi. muốn tôi bồi thường gì ?”

      Hà Nhạc Nhạc nhắm mở mắt sâu, xoay người nhìn Quý Tiết, điệu bộ nhu hòa , “Cám ơn xin lỗi, việc này xin lỗi thôi đủ rồi.”

      ──” Quý Tiết cắn chặt răng run rẩy chút, đột nhiên tới ôm thắt lưng Hà Nhạc Nhạc cúi đầu hôn mạnh xuống!

      “A ──” Hà Nhạc Nhạc bên giãy dụa, trong đầu lại lên câu danh ngôn kinh điển ── ‘khi nữ nhân tức giận khóc lóc om sòm cố tình gây ’. Dạy cho chiêu, trực tiếp ép ấy vào tường hôn sâu, hôn đến khi ấy thở nổi, mặt đỏ tai hồng ở bên tai ấy “Bảo bối, dáng vẻ em tức giận cũng rất xinh đẹp”, cam đoan ấy cái gì cũng quên hết, chỉ biết ngượng ngùng nhìn thâm tình, còn có thể thẹn thùng tiếng “Chán ghét”!

      Quý Tiết tay cầm lấy hai cổ tay của kiềm ở phía sau , tay đỡ đầu làm cho muốn tránh cũng tránh được, tham lam hôn lên đôi môi mềm mại của , qua lại nhấm nháp hồi lâu mới thăm dò vào trong khoang miệng ──

      Rời khỏi môi của , há hốc mồm đón nhận ánh mắt bất đắc dĩ của , nuốt xuống vị rỉ sắt đầu lưỡi, Quý Tiết tình có chút muốn khóc ra nước mắt, vì sao cứ tại trước mặt này, luôn từng bước từng bước dùng sai chiêu thức, giống như tên ngốc? Chiếc lưỡi khéo léo mạnh vì gạo bạo vì tiền của đâu mất rồi?

      Hà Nhạc Nhạc liếm liếm máu trong miệng, lại ngậm ngụm nước lạnh để cầm máu.

      “Tôi, tôi. . .”

      Nửa ngày, Hà Nhạc Nhạc mới phun nước trong miệng ra, nhìn Quý Tiết, ngữ điệu chỉ tiếc rèn sắt thành thép ── “Khó trách dạy Tần tiên sinh theo đuổi Đỗ tiểu thư chiêu này cũng dùng được, nên xem phim thần tượng nhiều hơn.”

      “Này! Tôi, !”

      Nhìn Quý Tiết tức giận sôi máu lại thể phát tán, Hà Nhạc Nhạc cúi đầu hơi hơi vểnh vểnh khóe môi, vội vàng xoay người đưa lưng về phía đổ cà phê.

      “. . .” Thoáng nhìn thấy nụ cười tươi thanh thuần giống như sau khi trời mưa ra cầu vồng của , Quý Tiết ngây người dại ra lúc.

      Trong lòng thoáng buông lỏng, đôi mắt tự tin phong lưu lại tự nhiên mà lộ ra, cúi người vòng lấy thân thể của , hôn bên tai sau gáy, “ trả thù tôi?”

      “. . . dám.”

      sao, hoan nghênh trả thù. Mặt khác. . .” Tiếng hát của là giọng nữ trẻ tuổi hay nhất được nghe vài năm gần đây, hơn nữa còn chưa được mài giũa. Tuy rằng rất muốn cho biết điều này, nhưng lại sợ bản thân lỡ lời, Quý Tiết liền đem lời bên miệng nuốt xuống, đổi thành câu khác “ nên cười nhiều hơn.”

      Hà Nhạc Nhạc liếc mắt xem thường.

      Sau bữa sáng, Quý Tiết cùng Tần Chi Tu ra khỏi nhà, là buổi tối có buổi tiệc, cần chuẩn bị cơm chiều cho bọn họ. Vinh gia tỷ muội vốn muốn nhờ Nguyễn Lân chăm sóc Mục Duy dùm, họ muốn rủ Hà Nhạc Nhạc cùng dạo phố, ai ngờ hôm nay Hà Nhạc Nhạc muốn cùng Mục Duy tái khám, hai tỷ muội đành phải tự bản thân chơi, để ảnh đế Nguyễn Lân mình giữ nhà.

      Vừa ra đến trước cửa, Hà Nhạc Nhạc quay đầu nhìn Nguyễn Lân nhắm mắt nằm sô pha phòng khách, mặt có vài phần mệt mỏi cùng. . . với nôn nóng bất an, lông mày tinh xảo nhíu, ngũ quan thể soi mói giờ phút này lại có chút cứng ngắc.

      . . . xảy ra chuyện gì sao?

      Nguyễn Lân mở to mắt nhìn về phía , đôi mắt u ám khiếp người giống như có gì đó nhìn hiểu

    4. SiAm

      SiAm Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      90
      Omg, hy vọng là laptop nàng tai qua nạn khỏi, ko phải chỉ vì truyện mà ta hiểu hư hay mất lap khổ sở lắm nàng ạ, lúc trước ta bị ăn trộm mất lap cũng vật vã mất thời gian :<.
      YenhiAChu thích bài này.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      tháng hồn đen
      mong laptop bạn cứu được
      mình cũng từng bị hư lap rồi, bao nhiêu thứ quan trọng trong đó :mad:
      Yenhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :