1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hố đen - Hồ Bất Quy

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Bất Lương

      Tiểu Bất Lương Active Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      199
      Chương 4

      Khoa Học Kỹ Thuật Hồng Minh tọa lạc tại tòa cao ốc xuyên mây nằm ở tầng thứ 48 thuộc trung tâm thương mại thành phố Dương Hồ, là khu vực trọng điểm của thành phố này, đồng thời cũng hiển lộ thân phận ràng.

      Những người có thể bước vào Hồng Minh làm việc tựa như leo lên cái cầu thang, mở ra đẳng cấp khác, bất luận là chức vị gì cũng đều toát lên loại cảm giác ưu việt khó hiểu, mà tầng cao nhất – nơi dành cho tổng giám đốc lại càng là biểu tượng thể chạm tới.

      “Yến tiểu thư, tôi là thương nhân, bơm tiền vào Yến Thị là ràng là việc đem lại lợi ích nào, cho rằng tôi tại sao phải giúp ?”

      Đàm Tông Nam tựa lưng vào ghế ngồi, hai bàn tay đan vào nhau trước bàn, ánh mắt có chút phức tạp nhìn chằm chằm đối diện.

      Từ thời khắc rảo bước tiến vào văn phòng, liền nhận ra ngay là .

      Ngoài ý muốn, lại là con của Yến Thành, cũng ngoài ý muốn lại đến cầu cạnh , chưa kể, ngoài ý muốn nhất chính là, đây là lần thứ hai chủ động tự dâng mình tới cửa a…

      Yến Ninh ngước mắt.

      Người đàn ông trước mặt hình dáng kiên nghị, mặt mày thanh lãnh cùng lạnh lùng, uy nghiêm trong truyền thuyết, lại thêm muôn phần sát phạt quyết đoán lẫn đa mưu túc trí.

      Những kiểu người như vậy cực kỳ nguy hiểm, đổi lại lúc trước, chắc chắn chỉ muốn nhìn từ xa chứ dám tiếp cận, nhưng bây giờ rơi vào bước đường cùng rồi, ngoại trừ Đàm Tông Nam cũng nghĩ ra còn có ai có thể trợ giúp Yến Thị quay về quỹ đạo.

      Thanh thanh cổ họng chút, “Yến Thị bây giờ chỉ là xoay sở được vốn quay vòng, còn lại mọi vận hành trong công ty con hết thảy đều vẫn bình thường, huống chi nếu quả lợi bất cập hại, Đàm Thị cũng vội vàng muốn thu mua phải ?”

      Đàm Tông Nam cười khẽ tiếng, từ ghế đứng lên, lại đến trước mặt con mồi , nhìn từ cao xuống, “Yến tiểu thư, rất thông mình, rất biết lợi dung Đàm Chí Quốc đến khích tướng tôi…

      ….chỉ là đáng tiếc, tôi lại thích giúp người khác thu dọn tàn cuộc a…”

      “Hai mươi lăm phần trăm cổ phần.”

      “Ngần này cổ phần nhiều lắm cũng chỉ giá trị có 2 Ức, nhưng hao tổn của Yến Thị lại lên đến 5 Ức.” Ánh mắt Yến Ninh lóe lên cái, thanh có hơi mất tự nhiên, “Ba mười phần trăm, cộng thêm tôi.”

      ?”

      Đàm Tông Nam khom người, hai tay chống hai bên thành vịn chỗ Yến Ninh ngồi, ánh mắt tuần tra khuôn mặt .

      Con mồi hôm nay trang điểm, khiến cho cả khuôn mặt nhiều hơn phần hào quang, bớt phân bình thản, mà cặp đồng tử đen nhánh nhuận nước long lanh uyển chuyển kia dễ dàng câu dẫn người ta phạm tội.

      Ngón trỏ của Đàm Tông Nam gảy nâng lên cằm của , ngón cái ở vành môi vuốt ve, “3 Ức đổi người, quá mắc rồi.”

      Yến Ninh nắm chặt ngón tay, ánh mắt thẳng tắp nhìn , “Vậy muốn như thế nào?”

      Ánh nắng chiếu rọi qua con ngươi đen nhánh ngập nước, tựa như Hắc Diệu Thạch thượng hạng, sáng long lanh lại có ma lực hấp dẫn khó kìm nén.

      Đàm Tông Nam khẽ nhíu mày, nhanh đến nỗi khó mà phát .

      Đúng vậy, cực kỳ dụ hoặc.

      “35% cổ phần, tặng kèm em.”

      chắc chắn có khả năng giúp đỡ Yến Thị vãn hồi dù ít dù nhiều?”

      Tròng mắt Đàm Tông Nam đảo , da thịt tuyết trắng như như dưới lớp váy tơ lụa đen mỏng manh, dưới chóp mũi thoang thoảng vòng hương thơm nhàn nhạt gợi lên ký ức đêm hôm đó.

      Con ngươi đen nhánh tối sầm lại, ngồi dậy, chế trụ cổ tay của , nhàng vòng cái kéo vào trong ngực, môi mỏng dán lên vành tai , giọng, “Vậy phải xem cái canh bạc này của em đến cùng có giá trị ít hay nhiều.”

      Tay vây quanh sau lưng , hai ngón tay chạm vào khóa kéo, nhàng kéo cái – Váy màu đen thuận theo đầu vai tuột xuống, lộ ra bên trong viền ren lót ngực màu đen bao quanh mảng lớn nhũ thịt.

      Làn da bỗng nhiên tiếp xúc với khí lạnh, rịn lên tầng da gà ê ẩm, thân thể còn cảm nhận mỏng manh xúc cảm từ lòng bàn tay dọc theo đường cong xương quai xanh duyên dáng từ từ lưu luyến xuống dưới, thân thể Yến Ninh co rụt lại, thế nhưng lại càng bị ôm chặt hơn.

      Lót ngực bị kéo xuống, trước ngực vòng đỏ bừng run rẩy đứng thẳng, hai ngón tay Đàm Tông Nam nắn vuốt nhè khỏa đầu vú màu hồng kia, thanh ôn nhu như tình nhân nỉ non, “Yến tiểu thư bây giờ còn chưa nhận ra tôi sao?”

      Yến Ninh giật mình, sửng sốt chút, chậm rãi ngước mắt, ánh mắt dừng lại bên trong mắt .

      Tia nóng ấm chiếu rọi vào các góc cạnh ràng khuôn mặt Đàm Tông Nam, đem ngũ quan tại càng thêm lên nét, nhìn vô cùng tuấn dật lại sâu mê người.

      Nhưng Yến Ninh lại có tâm tư thưởng thức, tinh thần của toàn bộ đều bị cặp đồng tử màu mực kia chiếm cứ.

      Thời gian phảng phất đảo ngược về cái đêm vào nửa tháng trước, gian phòng đen kịt, ánh trăng yếu ớt, cũng lại đôi con ngươi thâm thúy như vậy…

      “Là ?!”

      Yến Ninh mở to hai mắt nhìn, nhất thời biết nên xấu hổ hay buồn bực, “ giậu đổ bìm leo!” Đàm Tông Nam chậm rãi câu lên nụ cười hết sức ôn hòa, “Yến tiểu thư, là tự em dâng tới cửa nha..”

      Yến Ninh nghẹn lời, mặc dù da mặt đỏ lên, nhưng khí tức người lại dần yếu xuống.

      Đúng vậy nha, là tự chủ động đưa tới cửa, đêm đó mặc dù cũng có say xỉn, nhưng cũng hoàn toàn phải bất tỉnh nhân nha.

      càng nhớ là chính mình đem nhận lầm thành Tưởng lân, thậm chí có đến nửa phần tình nguyện cùng lăn giường.

      “Nếu em cảm thấy khó xử, vậy tôi cũng ngại suy tính lại lần nữa chuyện đầu tư, dù sao con người tôi từ trước đến giờ hề thích ép buộc ai.” Đây… đây ràng là uy hiếp trắng trợn mà!!

      Thân thể Yến Ninh cứng lại hồi, thanh chậm chạp, “ cho tôi thêm chút thời gian.”

      Đàm Tông Nam luôn là người thương hương tiếc ngọc, nhất là bây giờ lại đối với có thêm vài phần hứng thú, cúi người nhặt lên váy rơi đất, vỗ vỗ tro bụi phía , ôn nhu mặc lại cho , “Hi vọng Yến tiểu thư để tôi chờ quá lâu, vì dù sao Yến Thị cũng đợi được em lâu quá đâu.”

      Yến Ninh buông thõng con ngươi, thấp giọng đáp.

      “Cái kia… tôi trước vậy.”

      Đàm Tông Nam từ chối đáp lời, ánh mắt rơi bóng lưng thùy mị thướt tha, cong lên nụ cười tinh quái.

      Chạng vạng, trời chiều tối mang theo ánh sáng lan tràn cả vòm trời đỏ rực, ngọn gió nóng bức đem nhành liễu rủ hai bên đường lung lay rì rào.

      Yến Ninh đứng bên vệ đường, nửa híp con ngươi ngước nhìn tòa cao ốc ngất ngư phía sau lưng. Chính cũng Đàm Tông Nam đáp ứng là vì oán hận đối với Đàm gia hay là vì xem trọng tiền cảnh Yến Thị.

      Nhưng lại ràng điều, bất luận là vì lý do gì, cũng bao giờ là vì cái đêm ý loạn tình mê kia.

    2. Tiểu Bất Lương

      Tiểu Bất Lương Active Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      199
      Chương 5

      Biệt thự Yến gia bị ngân hàng tịch biên, thẻ ngân hàng của Yến Ninh cũng bị đóng băng.

      Lục Văn thay thuê căn nhà trọ phòng ngủ, phòng khách ở ngoại thành, chứ phòng ở trong trung tâm thành phố quá đắt đỏ, chỉ riêng năm tiền thuê cũng thể chi nổi.

      Bất quá cũng may, tàu điện ngầm khai thông, xuất phát từ ngoại thành tới Yến Thị cũng tính là vất vả.

      Về đến nhà, Yến Ninh liền đánh điện cho Lục Văn, lần về tình huống đàm phán, đương nhiên là giấu luôn điều kiện kèm với Đàm Tông Nam.

      Lục Văn cao hứng, ông theo Yến Thành hơn hai mươi năm, có thể nhìn Yến Thị cùng Yến Ninh lớn dần lên, tình cảm đương nhiên rất sâu, “Tiểu thư, nếu chủ tịch trời có linh thiêng, nhất định cũng rất vui mừng.”

      Yến Ninh cúp điện thoại, đứng ở bên cạnh cửa sổ.

      Bên ngoài sắc trời tối dần, hai bên đèn đường mờ vàng rơi mặt , lưu lại vệt quang ảnh pha tạp rối rắm.

      đôi vợ chồng nắm tay nhóc xíu tầm năm tuổi từ đằng xa tới, bé kia mặc váy màu hồng, tóc cột sừng trâu, lọn tóc nhàng lung lay theo mỗi bước , biết là có chuyện vui gì mà ba người cười thành đoàn, hết sức thoải mái, tiếng cười như chuông bạc truyền đến lầu hai, Yến Ninh đột nhiên nước mắt rơi như mưa.

      nhớ lại chính mình lúc còn thơ bé, khi đó mẹ còn sống, Yến Thị phát triển vô cùng thuận buồm xuôi gió, vào thời điểm cuối năm Yến Thành luôn dành thời gian mang theo vợ con đến công viên Disneyland, cũng mặc cái váy hồng hồng bồng bềnh, đầu trùm cái băng đô , hướng về Yến papa giơ lên ly kem hình chuột Mickey mình là công chúa bé.

      nhớ papa còn cười , “Nghe vận mệnh công chúa luôn lắm gian truân, nhưng An An là bảo bối của ba, cần nâng niu trong lòng bàn tay, vĩnh viễn được che chở.” An An là nhũ danh của Yến Ninh, ngụ ý đời bình an.

      Đầu Yến Ninh tựa vào bên trong khớp gối, im ắng run rẩy.

      biết papa rất thương mình, nhưng lại có cách nào có thể tha thứ cho việc ông chịu trách nhiệm liền buông mình tự vẫn.

      Papa, ba có biết hay , bất luận là công chúa hay là bảo vật vô giá gì chăng nữa, cũng đều tránh khỏi vận mệnh tương tự a…

      Ngày thứ hai, thời điểm Yến Ninh trở lại Yến Thị, mắt có chút sưng đỏ, hậu quả của việc tối hôm qua khóc hồi lâu, lâu đến nỗi vừa tỉnh dậy liền thấy trời sáng.

      Lục Văn pha cho tách café, “Tiểu thư, hôm nay lại có mấy người đưa đơn xin từ chức.”

      Yến Ninh nhấp ngụm, là vị Lam Sơn còn sót lại, ngụm đầu vào có chút chua , nhưng càng về sau càng toát ra vị hoa quả ngọt ngào, cảm giác rất vi diệu.

      “Biết rồi, phân phó xuống, nguyện ý rời đến phòng tài vụ thanh toán tiền lương, còn nguyện ý lưu lại, chờ Yến Thị vượt qua nguy cơ, tiền lương toàn bộ tăng gấp bội.” Sau khi Lục Văn rời , Yến Ninh nhìn bàn đầy bảng báo cáo cùng văn kiện, im ắng thở dài.

      Lúc trước ghét nhất là những chữ số cùng mấy cái hiệp nghị thích che dậy lỗ thủng kia, nhưng chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, liền phải hoàn toàn thích ứng cái loại phương thức công việc này rồi.

      số việc, cần kinh thiên động địa gì, chỉ cần tia gợn sóng trong nhân sinh liền có thể khiến con người ta nhanh chóng trưởng thành rồi.

      ….

      Lúc Yến Ninh trở lại Khoa Học Kỹ Thuật Hồng Minh lần nữa là chuyện của tuần sau đó, phòng tài vị hôm nay thông báo vừa nhận được chuyển khoản từ phía Khoa Học Kỹ Thuật Hồng Minh gửi tới – Năm ngàn vạn.

      Mặc dù nhiều, nhưng cuối cùng cũng có thể để cho Yến Thị thở ngụm.

      Nhưng chỉ có Yến Ninh biết , đây bất quá là loại thúc giục.

      Năm ngàn vạn đối với Đàm Tông Nam mà chả thấm vào đâu, nhưng đối với Yến Thị lại là cọng cỏ cứu mạng.

      Đàm Tông Nam ậm ờ muốn cho rằng, thời gian để cần nhắc còn nhiều lắm.

      Xác thực là thời gian còn nhiều, Đàm Chí Quốc liên hợp với mấy cái đại thế gia cũng đủ đè bẹp Yến Thị, phía ngân hàng cũng ngừng hối thúc, cổ đông trong công ty nhìn sắc mặt càng ngày càng kém hơn.

      Theo như lời Lục Văn , nếu như phía Hồng Minh lại ra tay, chờ đợi cuối tuần này chính là kỹ hạn Yến Thị buộc phải tuyên bố phá sản.

      Yến Ninh chậm rãi phun ra ra ngụm trọc khí, ánh mắt rơi vào mặt gương bên trong thang máy.

      Tục ngữ có câu, “trắng che ba phần xấu”, làn da của những trắng trẻo mà còn non mềm như trứng gà lột vỏ, tinh tế tỉ mỉ bóng loáng, cả người trẻ trung tươi non tựa như bóp ra nước, càng đừng Yến Ninh vốn xấu – Khuôn mặt tinh xảo, mày thanh mục tú, thân thể nên lồi lồi nên vểnh vểnh, hoàn toàn kế thừa ưu điểm của người mẹ được xưng tụng Dương Hồ đệ nhất mỹ nhân năm xưa.

      Nhân lúc trước mắt Đàm Tông Nam đối với vẫn còn hứng thú, cũng nên xác định trạng của chính mình, ngoại trừ thân túi da này, đâu còn chỗ tốt nào khác? Huống chi còn cùng người ta lăn giường rồi kia mà.

      như vậy, lần hay nhiều lần có cái gì khác nhau? Chính cũng còn là cái gì Yến đại tiểu thư ngây thơ ngang ngược được papa nâng niu trong lòng bàn tay, là Yến Ninh, chủ tịch tân nhiệm của Yến Thị, phải thay Yến Thị gánh vác lấy vinh dự thương nhân.

      Cái có thể làm, chỉ là khiến cho Đàm Tông Nam đối với hứng thú kéo dài lâu chút, bền bỉ cho đến khi bản thân có thể tự mình đảm đương tại Yến Thị.

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Cảm ơn bạn nhiều, edit nhanh quá
      Tiểu Bất Lương thích bài này.

    4. Tiểu Bất Lương

      Tiểu Bất Lương Active Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      199
      Chương 6

      Thư ký của Đàm Tông Nam là Thẩm Viễn trông thấy liền đưa tay ngăn lại, “Yến tiểu thư, xin chờ lát, tổng giám đốc gặp khách.” Yến Ninh gật đầu, an tĩnh ngồi ở khu vực tiếp khách.

      Cửa ban công mở ra, người phụ nữ tràn trề nóng bỏng cùng gợi cảm tới, nhìn thấy Yến Ninh liền dừng bước, ánh mắt bắt bẻ từ xuống dưới tuần tra phen.

      Loại ánh mắt khiêu khích vô lễ này, thậm chí còn chất chứa đầy địch ý khiến cho Yến Ninh cong mày lên, khiêu mi hỏi: “Có việc?” Người phụ nữ đối diện tên gọi Hướng Phi, là ngôi sao mới chạm tay là bỏng trong ngành giải trí, đồng thời cũng là bạn cũ của Đàm Tông Nam.

      ta biết Yến Ninh, tương tự, Yến Ninh vốn quan tâm những tin tức giải trí cũng biết ta.

      “Tông Nam từ lúc nào lại vừa mắt thể loại này đây?” Hướng Phi phong tình vạn chủng hất hât chút tóc.

      Yến Ninh cười khẽ tiếng, đứng lên, vốn thân cao chân dài, lại giầy cao gót càng so với Lưu Phi cao hơn nửa cái đầu, nhìn ả từ cao xuống, “Vậy chẳng lẽ lại thích loại ngực to óc quả nho như ?”

      …”

      Bầu khí có chút giằng co, thư ký Thẩm Viễn bên người Đàm Tông Nam tức thời chen giữa ngăn hai người lại, mặt vẫn mang theo nụ cười hữu lễ, hướng Yến Ninh khách khí , “Yến tiểu thư, tổng giám đốc đợi lâu, mời.” Còn buồn nhìn Hướng Phi kia lấy lần.

      Cũng phải Thẩm Viễn phủng cao đạp thấp, mà do đó luôn là nguyên tắc bất thành văn của Đàm Tông Nam.

      Người phụ nữ mà còn hứng thú, bất luận duyên dáng hoàn mỹ cỡ nào cũng nhìn lại lần thứ hai.

      Cho nên giữa Hướng Phi cùng Yến Ninh, Thẩm Viễn trừ phi bị hỏng đầu mới dám đứng sai lập trường.

      Yến Ninh cầm lấy túi xách, cùng Thẩm Viễn tiến vào văn phòng, trước khi đóng cửa, nghiêng đầu sang chỗ khác quan sát Hướng Phi chút.

      phải khiêu khích, càng phải thị uy, chỉ đơn giản là phảng phất từ người ả, nhìn thấy được tương lai của mình.

      Trong văn phòng, khuỷu tay Đàm Tông Nam chống đỡ bàn làm việc, ngón cái xoa nắn mi tâm, thấy đến, gật gật đầu, “ nhận được tiền rồi?”

      Yến Ninh lên tiếng, ánh mắt rơi vào phần cổ áo hơi xốc xếch của , lại nghĩ tới màu son môi của người phụ nữ vừa rồi kia, làm bộ tùy ý , “Tôi lần sau tới có phải nên hẹn với Thẩm Viễn trước chút hay ?”

      Đàm Tông Nam giật mình sửng sốt chút, nhìn chằm chằm nửa ngày, khóe miệng cong , lại cười khẽ tiếng, “Lại đây.”

      Yến Ninh ngoan ngoãn bước qua, dứt khoát ngồi đùi , giúp chỉnh ngay ngắn lại cravat.

      Ánh mắt Đàm Tông Nam quét lượt quần áo người , bảo thủ cũng quá lộ liễu, nhíu mày, “Xem ra em rốt cuộc nghĩ thông suốt.”

      Yến Ninh hôm nay mặc kiện váy liền áo vàng nhạt sóng sánh, lộ ra đầu vai vượt mà cùng xương quai xanh tinh xảo duyên dáng, phần eo thiết kế càng rộ lên tư thái linh lung, uyển chuyển.

      “Ân, nghĩ thông rồi.”

      Yến Ninh cười ngọt ngào, nửa điểm giãy giụa cũng có, “Cũng phải ai cũng có thể dính vào cây đại thụ Khoa Học Kỹ Thuật Hồng Minh của nha.”

      Đàm Tông Nam tựa hồ đối với thức thời của rất là hài lòng, nhéo nhéo mông của người nào đó chút. “Ban đêm theo giúp tôi tham gia bữa dạ tiệc, hồi cùng Thẩm Viễn trang điểm, chuẩn bị chút, buổi chiều họp xong tôi đến đón em.”

      “Được, tôi đem hiệp nghị chuyển nhượng cổ phần đến rồi, nhưng trước mắt chỉ là năm phần trăm thôi, còn lại muốn chờ hạch toán xong ký.”

      “Ừ.”

      Đàm Tông Nam sao cũng được đáp ứng, lúc đầu cũng quá quan tâm số cổ phần này của Yến Thị, Khoa Học Kỹ Thuật Hồng Minh của cũng quan tâm chút tiền hoa hồng kia, chẳng qua là đối với Yến Ninh có vài phần hứng thú nên mới nguyện ý ra tay mà thôi, “Vừa rồi có vẻ vui?”

      Yến Ninh lắc đầu, “Tôi làm sao mà có tư cách hay lý do gì dám vui, tôi chỉ là thích lắm cái màn cẩu huyết tình mới tình cũ va chạm nhau như thế.”

      Đàm Tông Nam chuyên chú nhìn , phát ánh mắt trong vắt minh bạch, hề làm bộ làm tịch, cũng già mồm cãi láo, chẳng qua là vì nghĩ như vậy.

      Ngoắc ngoắc môi, “Được thôi, lần sau tôi để bọn họ hẹn trước.”

      Yến Ninh lại cười thập phần ngọt ngào vô hại, “Cảm ơn.”
      Thanh Thanh Mạn, daovan210, thư hồ8 others thích bài này.

    5. Tiểu Bất Lương

      Tiểu Bất Lương Active Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      199
      Chương 7

      Dạ tiệc thương hội tại Dương Hồ mỗi năm lần, mời đến đều là những thế gia có vài phần danh vọng cùng vài tân tinh bắt đầu quật khởi trong thương giới những năm gần đây, vì vậy tổ chức phá lệ long trọng.

      Xe của Đàm Tông Nam vừa đến, đám phóng viên như đợi sẵn bên ngoài liền lao qua, giơ máy ảnh cao như sợ bỏ sót điểm tin tức gì.

      Phải biết rằng, trong thương hội mấy năm trước, bạn của Đàm Tông Nam này đều là những tiểu minh tinh có chút danh tiếng gì, nhưng chỉ cần cùng ta đoạn thảm đỏ như thế này ngay lập tức giá trị bản thân liền tăng lên gấp bội, điển hình như Hướng Phi được đà lên cao như bây giờ chẳng hạn.

      Mà chuyện này cũng trở thành lối tắt đêm liền tỏa sáng trong ngành giải trí, cho nên các phong viên ai nấy cũng đều muốn nhìn chút, xem xem vị sủng nhi giờ đến tột cùng là ai.

      Cửa xe màu đen vừa mở, lộ ra đôi giầy da màu trắng, Đàm Tông Nam thân âu phục xám bạc suất đòi mạng bước xuống xe trước.

      Nụ cười ôn hòa tỏa bốn phía đầy phóng viên, lại xoay người, cực kỳ thân sĩ khom lưng, vươn tay ra tiếp lấy người còn lại trong xe.

      đôi chân dài trắng nõn tinh tế bước ra, Yến Ninh nhàng đưa tay đặt lên lòng bàn tay của , mượn lực bàn tay từ xe bước xuống, cùng đứng sóng vai.

      Bầu trời đêm đen nhánh nồng đậm ngừng bị những tia sáng lấp lóa ánh đèn huynh quanh chiếu rọi như ban ngày, Đàm Tông Nam nhàng vòng tay quanh eo Yến Ninh, đối với phóng viên muốn đặt câu hỏi mực cười cười đến ôn hòa, “Đây là Yến Ninh, người bạn của tôi.”

      Người kia nhìn Yến Ninh có chút lạ mắt đột nhiên nghĩ tới cái gì, Yến Ninh, đây phải là tân nhiệm chủ tịch của tập đoàn Yến Thị kia sao? Ánh mắt từ người Đàm Tông Nam cùng Yến Ninh dời đến lại dời , cuối cùng dừng lại bộ lễ phục cùng tông màu thân hai người.

      Yến Ninh mặc thân váy trễ ngực liền áo, cầm trong tay xách tay màu bạc sáng lóa mắt, dưới chân vững vàng giẫm lên đôi giầy cao gót đầu nhọn.

      Mái tóc thẳng dài được uốn thành từng sợi gợn sóng, rải đều sau lưng, khóe môi hồng nhạt câu lên nụ cười tiêu chuẩn, nhìn uyển ước lại ưu nhã.

      phóng viên trong đám đông vừa hay có chút quen thuộc với Đàm Tông Nam, chế nhạo , “Ta vì cái gì Khoa Học Kỹ Thuật Hồng Minh lại bơm tiền vào Yến Thị, hóa ra lại là bơm kiểu này nha.”

      Đàm Tông Nam phủ nhận cũng thừa nhận, vươn ra cánh tay càng ôm chặt hơn, “Yến tiểu thư mặc khá ít, đứng bên ngoài lâu tiện, xin lỗi, chúng tôi tiếp chuyện các vị được.”

      Yến Ninh đầu tựa vào trong ngực , bĩu môi khinh thường.

      Đàm Tông Nam dường như biết trước có cái biểu cảm này, nhéo nhéo thịt mềm bên hông , thấp giọng , “Làm sao hả? Tôi đúng?”

      ràng là muốn dong dài với bọn họ, tại sao lại kéo lên đầu tôi a?”

      “Em đoán thử tiêu đề trang nhất ngày mai là cái gì?” đổi chủ đề chuyện.

      Yến Ninh ngơ ngác chút, ngước mắt nhìn .

      Ánh đèn sáng tỏ lại ôn hòa rọi vào khiến đường cong kiên nghị gương mặt càng thêm ràng lại ôn nhu.

      Đàm Tông Nam khóe mắt liếc chút, con ngươi thâm thúy lại lóe lên tia tinh quái, hiển nhiên lại bày mưu tính kế cái gì rồi, “Xế chiều ngày mai, giá cổ phiếu của Yến Thị tăng lên 2 điểm.”

      Ngữ khí chắc chắn như vậy, lời lại càng thêm cuồng vọng, thế nhưng xác thực có vốn liếng để cuồng vọng.

      Đàm Tông Nam trong ba năm liền lũng đoạn giới khoa học kỹ thuật Dương Hồ, bây giờ lại bắt đầu chuyển mục tiêu sang bất động sản cùng tài chính.

      Thời điểm Yến Thành còn tại thế, liền cảm thán ta chính là trời sinh ra để làm thương nhân, thậm chí còn khẳng định, đến năm năm, Dương Hồ này liền thành thiên hạ của Đàm Tông Nam.

      Yến Ninh câu liễm thần sắc, tin tức cùng Đàm Tông Nam đồng thời xuất tại dạ tiệc vừa tung ra, những cái thế gia cùng ngân hàng thích nhất cháy nhà hôi của liền phải lần nữa xem lại phân lượng của Yến Thị rồi.

      Cái này, chính là chỗ tốt và bất công mà quyền thế mang lại.

      Trong phòng yến hội có mặt ít người, Đàm Tông Nam buông xuống tay khoác bên hông , từ cái khay người phục vụ bưng ra hai ly Champagne màu vàng kim nhạt, đưa cho ly, dư quang thoáng nhìn thẳng đến hai bóng dáng trong đám người, dặn dò Yến Ninh câu, “Đợi chút nữa cần lên tiếng, cứ ở bên cạnh tôi là được.”

      Yến Ninh nhu thuận gật đầu.

      đoàn người rất nhanh vây quanh Đàm Tông Nam, tuổi tác cao thấp đều nhưng thái độ lại y như nhau nịnh nọt lấy lòng.

      Người càng nhiều, lời càng ồn ào, đông đúc, những người này thậm chí nể mặt Đàm Tông Nam mà đối với Yến Ninh cũng nhiều hơn mấy phần khách sáo nhiệt tình, đâm ra thoạt nhìn khung cảnh vô cùng náo nhiệt.

      Dạ tiệc tối nay cũng có chủ đề gì nhất định, bất quá chính là đem những người này tập trung chỗ, có thể hợp tác chuyện hợp tác, nếu lại có thể nụ cười xóa hết mọi ân oán càng tốt, tổng tất cả cũng là vì tăng trưởng GDP của thành phố Dương Hồ.

      Đàm gia bởi vì có quan hệ đối địch như vậy với Đàm Tông Nam nên liền nằm trong hàng ngũ khách mời, cho nên Yến Ninh cũng thấy được người từ phía Đàm Thị, cả đêm đều theo bên người Đàm Tông Nam, an tĩnh làm bình hoa di động, cần cười cười, cần uống rượu uống rượu, nhu thuận nghe lời.

      Tác dụng mãn tính của Champagne có chút lớn, khi dạ tiệc kết thúc, Yến Ninh say , cả người áp sát vào người Đàm Tông Nam, cũng biết ra đến đại sảnh từ lúc nào.

      Chờ đến khi vào trong xe mới phản ứng được, “Phải về rồi?” Đàm Tông Nam ngồi bên cạnh ghé mắt nhìn .

      Yến Ninh đầu tự thành ghế, gương mặt trắng nõn nhiễm lên vòng phấn hồng, đôi mắt ngập nước mù sương mờ mịt nhìn , vô ý thức tản ra mị ý.

      Ánh mắt tối sầm lại, “Say rồi?”

      “Ngô, khó chịu.”

      Huyệt Thái Dương căng đau.

      Đàm Tông Nam thoáng nghiêng người, nhìn chăm chú, mang theo hơi thở đầy mùi rượu phun mặt , thanh trầm thấp tản mác tia dụ hoặc nhàn nhạt, “Về nhà tôi nhé?”

      màng cửa xe màu đen, ánh đèn đường mờ vàng khó khăn lắm mới chiếu vào nửa, con ngươi màu mực của Đàm Tông Nam trong bóng tối trong xe phá lệ sáng rực lại mê người, Yến Ninh liếm liếm môi, “Tiền còn chưa có chuyển hết nha…”

      Đàm Tông Nam cười tiếng, trong mắt lóe lên tia sáng mờ ảo.

      lấy điện thoại di động ra, “Thẩm Viễn, chuyển tiền cho Yến Thị…. Đúng, ngay bây giờ.” Cũng biết người bên kia cái gì, Đàm Tông Nam ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Yến Ninh, “3 Ức”. Cúp điện thoại, cười cười, “Hài lòng rồi ?”

      Yến Ninh gật gù, chủ động dán lên người , đem môi che kín lên, đầu lưỡi mềm mại cạy mở hàm răng đối phương, trong miệng quét sạch vòng mới bắt đầu quấn quít mút lấy đầu lưỡi của .

      Giữa men say nồng đậm răng môi hòa hợp, hơi thở cùng nhiệt độ cơ thể liên tục dấy lên mãnh liệt, Đàm Tông Nam nhéo nhéo eo của , trầm giọng với tài xế, “Lão Dương, lái nhanh chút.”

      Yến Ninh tựa hồ đối với loại phản ứng cấp bách này của Đàm Tông Nam rất chi là hài lòng, cười duyên nằm trước ngực , hai mảnh xương bướm bên hông cùng lưng trơn bóng theo hô hấp rung động nhè , nửa muốn chạy trốn, nửa lại muốn câu dẫn người nọ.

      Đàm Tông Nam cúi mắt nhìn sâu, thâm thúy thiếp bên tai , ngữ khí nhàng nhưng nồng đậm nguy hiểm, “Rất buồn cười sao?”

      có a, có gì vui mà cười nha.”

      Yến Ninh lúc ngẩng đầu lên điều chỉnh tốt biểu lộ mặt, ngữ khí thập phần nghiêm túc, nhưng khóe mắt đuôi mày lại tràn ngập ý cười giấu được.

      Đàm Tông Nam đầu lưỡi chà sát hàm răng, đem ánh mắt dời , nhìn ra ngoài cửa sổ vô vàn quang ảnh lướt với tốc độ vun vút, con ngươi thâm thúy nổi lên tia nhuệ khí.

      là…

      Thiếu thao.
      Happyanh, Thanh Thanh Mạn, daovan2109 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :