1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể - Lam Ngải Thảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AELITA

      AELITA Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      54
      Vừa ghé qua bị thu hút.
      Cơ mà hơn 1 năm mới dc 1/3 chặng đường
      Editor có thể cho xin động lực dc k ạ?
      Cobe thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      @AELITA các editor toàn ng " chăm chỉ" nên b thông cảm nha. :th_41::th_41::th_41:
      levuong, Chris, thuytlu2 others thích bài này.

    3. thuytlu

      thuytlu New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      6
      Ahuhu ra ngóng vào trông mà mãi ko thấy chương mới
      Cobe thích bài này.

    4. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      nhóm editor gần đây có việc nên truyện bị tạm hoãn chút, sớm quay lại thôi, mn thông cảm nhé.
      levuong, Chris, LyLy Mai6 others thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 54.3
      Hàn Nam Thịnh cũng nghĩ tới Hứa Thanh Gia cùng quan lớn kết thân mà lại trở về quê cưới nữ nhi nhà đồ tể. Vị Hứa nuonhgư tử này cũng gặp rồi, là người kiêu ngạo siểm nịnh. Đứng cùng chỗ với Hứa Thanh Gia rất xứng đôi vừa lứa, thực nhìn ra nàng xuất thân từ gia đình đồ tể phố phường.
      cũng nhớ tới phụ thân của Hứa Thanh Gia – trước đây cũng là người nổi tiếng tài hoa, làm người chính trực ngay thẳng, ánh mắt nhìn người cũng kém, chắc phải có lý do gì đó mới để Hứa Thanh Gia cưới nữ nhi nhà đồ tể!?
      có thể bước vào cửa Hứa gia, chắc Hồ Kiều cũng phải có chỗ hơn người, thể vì xuất thân mà xem người khác được.
      Hàn Nam Thịnh cũng muốn bởi vì phu thê Hứa Thanh Gia mà cùng phu nhân nhà mình cãi nhau, công việc của ở nha môn còn chưa xử lí hết làm sao có thời gian ở hậu viện đôi co với người khác vì vậy liền phẩy tay áo bỏ , hành động này của cũng làm Hàn phu nhân giận dỗi nửa ngày.
      Hứa Thanh Gia mang theo Hồ Kiều rời khỏi Hàn phủ, phu thê hai người ngồi xe ngựa dạo phố chút, khi đến chỗ đông người, náo nhiệt để phu xe trở về dịch quán cất xe, còn mang theo Hồ Kiều dạo phố. Từ lúc khỏi Hàn phủ Hồ Kiều cũng chưa đề cập nửa chữ về quận trưởng phu nhân. Hứa Thanh Gia cảm thấy hối hận khi dẫn lão bà đến chào hỏi quận trưởng phu nhân, dựa theo biểu của Hồ Kiều lần bái kiến này… vui vẻ gì.
      Đợi Hồ Kiều dạo phố, rồi chơi chọi gà thắng được 50 văn tiền, tâm trạng vui vẻ chở lại, Hứa Thanh Gia mới dám dò hỏi chuyện gì sảy ra khi nàng bái kiến Hàn phu nhân.
      Sau khi Hồ Kiều thắng được 50 văn tiền, tâm trạng liền vui vẻ hơn, còn để ý đến những chuyện vui nữa. khi nàng thấy Hứa Thanh Gia dò hỏi bên cạnh cũng chỉ : “ Đạo bất đồng, bất tương vi mưu.” ( nghĩa là: Tư tưởng, quan niệm khác nhau cùng nhau bàn luận trao đổi được.)
      Lão bà nhà mình từ trước đến nay đọc sách chỉ là để cho có, nàng chỉ cần phải mù chữ là được, có đọc nhiều hơn cũng thể thi làm quan được, cần gì phải phí thời gian trong đống sách vở, còn bang luyện tập, hoạt động than thể để khỏe mạnh hơn. nghĩ tới đến khi gặp chuyện nàng lại chỉ ra câu thành ngữ nho nhã như vậy.
      Hứa Thanh Gia suy nghĩ câu của Hồ Kiều mấy lần, trong nội tâm ngũ vị tạp trần, nhất thời được lời nào.
      Hàn phu nhân xuất than từ danh môn thế gia, điều này sớm biết, còn A Kiều lại xuất than từ đồ gia phố phường, tựa như trời dưới đất. Trong chuyện này thực làm có chút gượng ép rồi. chỉ muốn tạo phúc cho dân mà còn muốn tranh thủ chút quyền lợi cho vợ con, muốn A Kiều có thể gia nhập vào cuộc sống quan trường của .
      Nhưng ngờ… thực muốn A Kiều chịu ủy khuất.
      đường dạo phố Hồ Kiều tìm được cửa hàng bán bún gạo tương cay, hoan hô tiếng liền lôi kéo vào. Gọi hai tô bún gạo tương cay và vài món ăn kèm rồi bắt đầu vùi mặt vào ăn. Hồ Kiều ăn vài miếng rồi ngẩng đầu lên thấy Hứa Thanh Gia vẻ mặt rối rắm ngồi thừ ra nhìn nàng. Thấy vẻ mặt của lúc này nàng liền hiểu lại suy nghĩ lung tung rồi. Hồ Kiều nháy mắt mấy cái rồi cúi đầu nắm tay : “ Hứa đại ca, chẳng lẽ tương lai, khi Tiểu Bảo làm quan, người ta hỏi về gia thế của , mẹ ta là nữ nhi nhà đồ tể cũng phải xấu hổ mà từ quan hay sao?”
      Hứa Thanh Gia:…
      Hồ Kiều cười ngọt ngào tiếp: “ Những người thích ta cần ta nịnh nọt cũng đều thích ta. Còn những người thích ta xuất thân của ta là điều thứ nhất khiến họ ghét bỏ. Mà chẳng lẽ có phu quân làm quan trước tiên triều đình phải nhìn xuất thân của hậu viện ( ý nữ nhân trong nhà đó) nhà làm chiến tích hay sao?
      Nghe nàng vậy liền hiểu ý nàng rồi.
      Ý nàng là nàng thể chọn mình sinh ra trong gia đình nào, mà nàng cũng tự ti về xuất thân của mình, tất nhiên nàng cũng giáo dục Hứa Tiểu Bảo trong tương lai bởi vì xuất thân của mẹ mà cảm thấy tự ti, huống chi là Hứa Thanh gia càng cần phải .
      Phu thê bọn họ đến Hàn phủ chào hỏi Hàn phu nhân cũng chỉ là nể mặt mũi Hàn Nam Thịnh coi trọng Hứa Thanh Gia nên thuận tiện xã giao với cấp chút mà thôi. Dù xuất thân của nàng có làm đồng nghiệp cấp của coi thường Hứa Thanh Gia cũng bởi vì xuất thân của nàng mà chán ghét nàng, dù sao cũng muốn dựa vào quan hệ của mấy nữ nhân ở hậu viện để thăng quan, vì vậy nàng cũng cần nịnh bợ Hàn phu nhân để làm gì. Hôm nay coi như là có duyên gặp mặt nhưng có duyên làm bạn mà thôi, cần gì phải để việc này trong lòng.
      Uổng cho Hứa Thanh Gia đọc qua nhiều sách vở, giờ khắc này cảm thấy dù A Kiều dọc nhiều sách nhưng khi gặp chuyện lại suy nghĩ cực thấu đáo.
      cầm ngược lại lấy bàn tay của Hồ Kiều, giọng trầm thấp khẽ : “ A Kiều, ta nhất định làm nàng thất vọng!”
      Nghe vậy Hồ Kiều cũng chỉ chỉ chỉ vào bát bún rồi : “ Chàng còn mau ăn , bún đều nguội hết rồi.” xong rồi lại bồi them câu: “ Hứa đại ca, chàng từ trước đến giờ đều chưa từng làm ta thất vọng.”
      Bởi vì từ trước đến giờ nàng cũng chưa chờ mong điều gì, thế nhưng mọi chuyện xảy ra cho tới bây giờ thực là thu hoạch ngoài mong đợi của nàng, lúc nào nàng cũng có cảm giác thắng lợi.
      Hứa Thanh Gia nghe Hồ Kiều những lời này cảm thấy ấm áp, tri kỷ. Những lời động viên này trừ mẹ ra cũng chưa từng có ai ngoài Hồ Kiều .
      Hứa Thanh Gia tay vẫn nắm lấy bàn tay của Hồ Kiều còn tay kia bắt đầu ăn bún của mình. cảm thấy đây là bát bún ngon nhất từ trước đến giờ mà ăn.
      Dịch quán Hứa Thanh Gia ở là của triều đình mở ra để làm nơi tiếp đón quan viên thị sát và sứ thần các nước. Lần này dịch quán được Hàn Nam Thịnh thông báo nên Hứa Thanh Gia từ giờ về sau khi đến đây báo cáo công việc có thể trực tiếp vào ở tại dịch quán. Lần này phu thê hai người đến chào hỏi Hàn phu nhân, nếu như Hàn phu nhân nhiệt tình tiếp đón bọn họ ở lại đây hai ngày rồi mới trở về huyện Nam Hoa. Nhưng theo tình hình bây giờ có lẽ phu thê hai người cũng cần ở lại thêm nữa. Vì vậy sau khi ăn xong hai người liền trở về dịch quán chuẩn bị đồ đạc trở về nhà. Nếu nhanh có thể chiều ngày mai là họ có thể gặp được hai tiểu rắc rối ở nhà. Nghĩ như vậy khiến Hồ Kiều rất vui vẻ, vì vậy đường trở về dịch quán Hồ Kiều mua rất nhiều đồ ăn vặt và đồ chơi cho hai đứa . Nàng bây giờ mặc dù có chút tài sản dư dả nhưng cũng chưa từng chăm chút bề ngoài cho bản thân, lần này theo Hứa Thanh Gia tới châu phủ nàng cũng thể ăn mặc quá xuề xòa như ở nhà nên phải suy nghĩ mặc gì phen nhưng có vẻ như cũng làm Hàn phu nhân vừa mắt. Lần này Hồ Kiều bị Hàn phu nhân coi thường có vẻ đả kích tới Hứa Thanh Gia vì vậy khi qua cửa hàng trang sức nhất quyết lôi kéo nàng vào trong thay nàng chọn vài cái châm cài đầu đơn giản rồi mới chịu ra.
      Đợi đến khi phu thê hai người trở lại dịch quán, đem đồ đạc sắp xếp xong, lấy chút nước ấm chuẩn bị rửa mặt nghe thấy phòng bên cạnh vang lên tiếng quát mắng, và tiếng khóc .
      “…Ngươi ngoại trừ khóc còn có thể làm gì? Để ngươi bái kiến phu nhân, vài lời tốt đẹp, làm nàng vui vẻ rồi tốt vài câu cho ta đến cuối năm đến đợt kiểm tra đánh giá ta cũng có thể được khen vài câu. Có mỗi việc như vậy ngươi cũng làm xong ta lấy ngươi có tác dụng gì chứ?”
      Nghe thấy bên cạnh gì Hứa Thanh Gia cùng Hồ Kiều quay qua nhìn nhau, cũng được gì.
      Vị phu nhân bên kia khóc sướt mướt giọng cầu xin: “ Phu quân, ta…ta lần sau cẩn thận hơn, thất lễ trước mặt phu nhân nữa, phu quân đừng nóng giận..”
      Bởi vì qua tết nguyên tiêu nên những quan viên muốn nịnh bợ Hàn Nam Thịnh cũng đến thăm hỏi tặng quà từ lâu rồi. Giờ trong dịch quán đáng lí cũng có người nào ở mới phải chứ
      Hứa Thanh Gia là trường hợp đặc biệt, là bị Hàn Nam Thịnh cố ý điểm danh mang theo gia quyến đến, Nhưng nghĩ tới vậy mà ở đây ngoài phu thê ra còn có người khác, hơn nữa còn là người quen chứ.
      “ Sao lại là ?”
      Hồ Kiều nghe vậy liền biết bên cạnh là người Hứa Thanh Gia quen biết, nghe kĩ lại cảm thấy thanh này cũng có phần quen tai. Lại nhớ đến hôm nay gặp lại nữ nhi nhà Hàn đại nhân liền nhớ ra bên cạnh là ai rồi.
      “ Người ở bên cạnh phải là…đồng môn thi cùng năm với chàng chứ?”
      Nghe Hồ Kiều hỏi vậy Hứa Thanh Gia liền gật đầu, mắt lộ ra vể kinh ngạc.
      Thang Trạch vừa nhậm chức huyện lệnh huyện Khúc Tĩnh, vừa nhậm chức phải thu dọn cục diện rối rắm ở đó. sử lý mọi việc cũng ổn chỉ trừ việc giết sạch toàn thôn có người nhiễm bệnh tàn nhẫn còn những việc khác xem như xử lý cũng tốt. Hàn Nam Thịnh cũng có suy nghĩ giống Hứa Thanh Gia, năm đó huyện Khúc tĩnh sảy ra chuyện lớn nhưng đến cuối cùng Thang Trạch vẫn xử lý được mọi chuyện vì vậy năm đó cũng được khen thưởng. Nhưng đến năm trước cũng làm ra được thành tựu gì, năm nay nghĩ tới cũng có làm được điemr gì tốt, có lẽ nào lại gây ra chuyện gì?
      Quan viên có thành tựu hoặc mấy năm liên tục kiểm tra bị đánh giá tốt ảnh hưởng đến con đường thăng quan tiến chức. Cho nên cũng khó trách Thanh Trạch sốt ruột như vậy, phải dẫn theo phu nhân tiến hành kế hoạch nịnh bợ hậu viện.
      Có điều nghe tiếng khóc của Thang phu nhân có vẻ Hàn phu nhân cũng thích nàng, mà có vẻ trước mặt Hàn phu nhân nàng làm ra hành động gì thất lễ rồi, vì vậy Thang Trạch mới đem sợ hãi trong lòng chuyển hóa thành lửa giận phát tiết lên người phu nhân của mình. Mà có thể cho rằng bây giờ dịch quán cũng có quan viên nào vào ở nên giọng nới cũng rất lớn, vì vậy cũng làm cho phu thê Hứa Thanh Gia nghe sót chữ nào.
      Vốn việc này trong mấy nhà quyền quý cũng có gì lạ, nhưng Hồ Kiều xuất thân từ gia đình nhà quyền quý nên giờ nàng áp sát tai vào tường nghe đến nửa canh giờ “ trường trực tiếp Thang đại nhân giáo huấn vợ”. sau khi nghe xong Hồ Kiều lại nhàng tới chỗ Hứa Thanh Gia, ngồi đùi , ôm cổ rồi nhàng : “ Hứa đại ca, ta tại cảm thấy mình may mắn.” Luồn cúi, ninh bợ, đút lót mấy việc này nàng chắc chắn làm được.
      Nếu nàng phải gả cho loại nam nhân như Thang Trạch, nàng hòa ly với hoặc đánh chết , tóm lại là để chửi bới chút giận lên người nàng, buộc nàng làm những chuyện mình thích.
      Hứa Thanh Gia thuận thế ôm nàng vào trong ngực, hôn lên môi nàng cái, bàn tay nhàng mò đến trước ngực nàng, giọng thầm: “ Như vậy A Kiều chuẩn bị báo đáp vi phu như thế nào?”
      Hồ Kiều nháy nháy con mắt cười thập phần nịnh nọt: “ Ta lấy thân báo đáp có được hay !?”
      “ Gãi đúng chỗ ngứa của ta!”
      Ngày hôm sau Hồ Kiều eo chân bủn rủn, tỉnh tỉnh mơ mơ được Hứa Thanh Gia dẫn xuống lầu ăn sáng. Còn huyện lệnh đại nhân bộ thần thanh khí sảng, thần thái sáng láng ngồi đối diện nàng, còn thỉnh thoảng gắp thức ăn vào bát nàng, mấy câu quan tâm trăm sóc: “ A Kiều muội muội ăn nhiều chút, món này cực kỳ bổ dưỡng đấy!~”
      Hồ Kiều ngáp cái rồi trừng mắt với : “ Bổ cái đầu ngươi!” Tối hôm qua như hòa thượng 18 năm mới được ăn thịt vậy. Giờ nàng thực hối hận vì sao mình cả ngày muốn bắt rèn luyện thân thể chứ, tại tốt rồi, thể lực của càng ngày càng tốt, chính mình mỗi đêm chỉ có thể cam bái hạ phong.
      Hứa Thanh Gia nghe nàng vậy chỉ có thể sờ sờ mặt trực tiếp bỏ qua lời của nàng, thập phần thương trấn an nàng: “ Nàng mau ăn no , tí nữa lên xe lại ngủ lát, ta đảm bảo chỉ ôm nàng làm gì.”
      Hồ Kiều:…
      lúc sau Hồ Kiều và Hứa Thanh Gia thấy phu thê Thang Trạch từ lầu xuống. Phu thê hai người nhìn thấy họ cũng rất bình tĩnh, nhưng Thang Trạch khi nhìn thấy phu thê Hứa Thanh Gia lại hơi kinh hoảng: “ Hứa hiền đệ cũng ở đây sao? Đây là…hai người mới tới hay là muốn rời vậy?”
      “ Bọn ta vừa ăn xong rồi, giờ muốn rời khỏi đây, ở trong nhà còn có trẻ nên ta cũng tiện ở lại.” Hứa Thanh Gia khách khi trả lời .
      Thang Trạch lo lắng chuyện tối qua mình quát mắng phu nhân nhà mình bị phu thê Hứa Thanh Gia nghe thấy nhưng từ thái độ của phu thê bọn họ có vẻ nghe thấy gì. Hơn nữa dịch quán giờ có rất nhiều phòng trống, mà di quán diện tích rộng năm tòa nhà trong di quán cũng cách nhau khá xa, mà có thể bọn họ cùng ở tòa. Nghĩ như vậy Thang Trạch cũng dần yên lòng, chào hỏi xã giao mấy câu rồi đường ai nấy .
      levuong, saoxoay, Kimanh125722 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :