1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      Thế là phí 1 cơ hội lật mặt Trình vô liêm sỉ rồi. Tiếc quá
      HoanHoan thích bài này.

    2. Meohoangngungoc

      Meohoangngungoc Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      1,342
      biết dạo này mạng nhà tớ bị làm sao ấy, úp lên cứ báo chưa được, úp lại lần nữa vẫn thấy ko được. Bực quá tắt máy hôm sau mở lên thấy những 2 lần...hic hic

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Cảm giác vương ngọc lãng miệng nam mô bụng cả bồ dao găm sao ấy..tuyên minh đúng là hồn khó tan, nguy hiểm còn hơn cả vệ tuyên thị, lúc nào gây cấn đều do tên này tạo ra

    4. Meohoangngungoc

      Meohoangngungoc Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      1,342
      CHƯƠNG 150

      Edit: Kim Ngân

      Vệ Tuyên thị trong lòng rối loạn hồi, Tuyên Minh bỗng nhiên xuất cách quỷ dị như thế đương nhiên là có ý gì tốt rồi. Nàng ta dằn xuống nỗi hoảng sợ cùng phẫn nộ, mỉm cười : “ lâu gặp!Tấn vương là tài giỏi, vô luận là ở bất cứ nơi đâu đều có thể thành thục nắm được điểm yếu của người khác. Đâu có giống như ta chỉ là nữ nhân tầm thường, gia môn tàn bại phải trốn chui trốn nhủi mong kéo dài chút hơi tàn, mong rằng Tấn vương có thể châm chước hai…

      Tuyên Minh chỉ cười mà gì, nhưng trong lòng cũng thở dài cảm khái, nữ tử này quả nhiên phải người bình thường, biết thời thế, biết co biết dãn. Lúc ấy ở Hoài Nam, nàng ta thế mạnh còn mình yếu thế nàng ta vênh váo tự đắc, mấy lần tính kế với mình nhưng mình đều có cách tránh được. Bây giờ nàng ta yếu mình mạnh, nàng ta liền khiêm tốn khép nép, trong mắt hề có hận ý thấu xương của vài ngày trước lúc mình bắn tên chết thị nữ thân cận của nàng ta. Nhưng mà càng như thế ta càng thể lưu nàng ta lại…Mình cùng tới nàng ta chính là cùng loại người, ngay cả tình thế nguy hiểm, bị chặn hết tất cả đường lui, cho dù bị dìm xuống vũng bùn vẫn có thể tìm được cơ hội trở mình, từ dưới đất chui lên, hóa kén thành bướm…

      Chỉ là con bướm này thân mang độc, chung quy thể để lại. xưa nay biết nàng ta thích nữ nhân, chính mình ngày ấy đích thân hạ lệnh bắn chết người trong lòng của Vệ Tuyên thị, cho nên chắc chắn nàng ta sinh oán ở trong lòng.

      Nàng ta cùng tộc Hồ Nhưng có giao tình rất tốt. Từ lúc còn ở Hoài Nam thiết lập quan hệ này, nhưng cho dù có như thế hôm nay nàng ta cũng thể vì mình mà ra sức, chi bằng diệt cỏ tận gốc, tránh sinh hậu hoạn về sau.

      Ánh mắt Tuyên Minh vẫn lạnh lùng thay đổi như cũ, nhưng Vệ Tuyên thị dường như cũng lờ mờ đoán được ý , nàng ta cắn môi : “Trước đây ta cùng với Tấn vương cũng bắt tay mưu tính đại , đáng tiếc giữa chừng lại bị Úy Trì thị giảo hoạt kia làm loạn, việc tuy bất thành, nhưng ta cũng chuẩn bị cho Tấn vương phần đại lễ để phụng bồi…

      Vệ Tuyên thị hẹn gặp ở nơi khô cằn sỏi đá này, chính là muốn dùng An Khánh công chúa làm lễ vật cho Tuyên Minh, tìm cơ hội qua được kiếp nạn này. Sau đó lại đem tin tức tiết lộ cho Hoắc gia đại Tề, để cho trâu bò mặc sức húc nhau, còn chính mình ở bên cạnh làm ngư ông đắc lợi.

      Đáng tiếc, sát ý của Tuyên Minh động, căn bản thèm nghe vào tai những lời lẽ tâng bốc của nữ tử họ Tuyên với dã tâm bay lên cành cao trở mình thành phượng hoàng kia, nhàng phất tay, quân lính ở phía sau cùng rút kiếm ra hướng tới Vệ Tuyên thị và các thị vệ theo nàng ta rat ay. Kim thị vệ cùng Viên thị vệ ra sức chống cự, vài thị vệ người Bắc cương mới chiêu mộ cũng hết sức, bên chống đỡ bên trốn tránh rồi hô to: “Chúng ta với người phụ nữ này phải đồng bọ, là nàng ta dùng ngàn lượng bạc mời đến, xin đại nhân dừng tay, chúng ta nguyện dâng lên ngân lượng, chỉ cầu đại nhân có thể tha cho chúng ta mạng.”

      Tuyên Minh chắp hai tay sau lưng, ngước mắt nhìn trời, thần thái thong dong im lặng. Tiếng binh khí va chạm cùng tiếng kêu thét thảm thiết của nhóm người trước mặt vang lên ngừng, thân áo dài phiêu diêu, tuấn mỹ như tranh vẽ lẳng lặng đứng đó, ánh chiều tà chiếu vào người , gió núi gào thét thổi qua tay áo làm người nhìn sinh ra ảo giác phiêu diêu thoát tục, giống như trận giết chóc xảy ra này cùng với hề có chút can hệ nào, giống như chỉ là đám mây phiêu đãng ở chân trời, xem mọi thứ đều là hư .

      Đến lúc mọi người đều lui trở lại đứng sau lưng Tuyên Minh đợi lệnh, trước mắt chỉ còn lại Vệ Tuyên thị hai mắt đỏ quạch cùng với bao tải nằm bên cạnh.

      Tuyên Minh lúc này mới đưa ánh mắt : “Ngươi toan tính bao nhiêu điều, chẳng qua cũng chỉ là muốn được vào từ đường của hoàng gia mà thôi, biết ngươi chính là vì thông minh quá nên bị thông minh hại hay chính là vì tâm ngươi nhập ma chướng? Hoàng gia được những gì? Người sống ở đời chẳng qua cũng chỉ mong được cuộc sống vui sướng thoải mái, những người bất hạnh sinh ra trong hoàng gia đương nhiên thể nào thoát ra được, nhưng ngươi lại trăm phương ngàn kế muốn vào vũng bùn của cung đình… Nếu như thế, hôm nay ta thành toàn cho ngươi, sau này ban thưởng bia mộ của ngươi được ghi chữ “Tuyên”, ngươi hài lòng rồi chứ??

      Vệ Tuyên thị bị làm nhục cả người đều run rẩy, huyết thống chính là khúc mắc mà cả cuộc đời này của nàng ta giải được, liền trừng mắt gầm lên: “Ta vốn là công chúa Tuyên gia! Chính là vì hoàng hậu động tay động chân, lấy máu của động vật thay cho máu của ta lúc thử máu nhận thân!Luận bối phận ta chính là bác của ngươi! tiểu bối như ngươi còn chưa đủ thân phận để làm nhục ta đâu!”

      Tuyên Minh từ từ đến gần nàng ta, ngón tay nhàng vuốt ở yết hầu của nàng, hơi dùng sức cái, Vệ Tuyên thị liền nhũn người ngã xuống dưới đất, trước khi tắt thở, nàng nhìn thấy Tuyên Minh rút ra chủy thủ, nhàng mở bàn tay nàng ta ra, lại dùng chiếc mũ của người Hồ rơi ở bên cạnh múc ít nước trong, lấy ngón tay nàng ta trích giọt máu vào trong nón, lại cắt ít ở ngón tay của mình rồi cũng vào trong nón, hai giọt máu bất ngờ hợp lại thành .

      Nội tâm Vệ Tuyên thị kích động dữ dội, nhưng yết hầu bị bóp nát, cố gắng thế nào cũng thể phát ra chút thanh nào, chỉ có thể run rẩy mấp máy môi, chỉ nghe Tuyên Minh nhàng ôn nhu : “Mặc dù phải mẫu tử nhưng máu vẫn có thể hợp lại thành , nếu tin theo thuyết trích máu nhận thân ngươi sai rồi…Ngươi biết ? Vị Hoàng gia gia kia vì quá mức hoang dâm nên sớm thể nào có con được nữa, đừng là ngươi, ngay cả phụ vương của ta cũng phải…”

      lớn nhất cuộc đời Vệ Tuyên thị cuối cùng cũng được người khác ra cách nhàng như thế. Vệ Tuyên thị vì kích động nên cả người run rẩy, bàn tay vô lực bấu mặt đất, tựa hồ cam lòng, lúc Tuyên Minh chậm rãi đổ chiếc mũ có chứa hai giọt máu kia , cuộc đời của nữ tử mưu toan nửa đời cho tham vọng của mình cuối cùng cũng kết thúc, hai tay nàng ta co rúm, tròng mắt màu đỏ cuối cùng cũng tắt hẳn ánh sáng…

      Tuyên Minh đứng dậy, thị vệ bên cạnh cầm bầu nước trút ra cho rửa tay, sau đó tính rời . Nhưng đúng lúc này, tên thị vệ tiến lên thăm dò trong hai cái bao tải gần đó, lớn giọng hô: “Tấn vương!Mau đến xem!”

      Tuyên Minh nhướng nhướng mày, chậm rãi qua, chỉ thấy trong cái bao vải rách kia ra nữ hài tử thân vải thô, sắc mặt vàng như sáp.

      Thị vệ dò xét hơi thở của nàng, sau đó trả lời: “Còn hơi thở, người muốn để lại hay là giết luôn?”

      Tuyên Minh trước đây chưa bao giờ gặp qua vị Hoắc gia tiểu công chúa này, hơn nữa lúc này nàng ăn mặc như thôn dã, là khác xa vẻ phấn điêu ngọc mài của kim chi ngọc điệp hoàng gia. Trong lúc nhất thời Tuyên Minh cũng nhìn ra được thân phận của nàng.

      khỏi liên tưởng đến những lời của Vệ Tuyên thị từng lúc nãy, tặng phần hậu lễ là con nhóc này ư? Nhìn qua cũng chỉ là đứa nhóc hương dã, nghĩ đến Vệ Tuyên thị khỏi nghĩ đến việc có lẽ nàng ta định mua a hoàn, bổ khuyết cho vị trí của Minh Thiền kia?

      Nghĩ vậy Tuyên Minh nhướng mày, đôi măt đẹp lưu chuyển mâu quang, thản nhiên : “Trước tiên mang về, làm cho tỉnh lại, rồi cẩn thận hỏi tên họ của nàng ta”.

      Thị vệ nghe theo lời phân phó, ôm lấy cái bao rách rưới cùng ngủ kia thành đống lộn xộn, xoay người lên ngựa chạy tới đại đại Bạch Lộ sơn.

      Bạc Lộ sơn có phần đông là bộ hạ cũ của Phàn Cảnh, tuy rằng A Dữ kia dựa vào nhi tử “Mồ côi từ trong bụng mẹ”, hợp tình hợp lý kế thừa nghiệp lớn, nhưng cũng thể thu phục tất cả nhân tâm.

      May mà lúc trước nàng ta bị bọn giặc phỉ cướp , gặp vị hoàng tử tiền triều Tuyên Minh xuất thủ tương trợ cho nên mới thoát được kiếp.

      Bạch Lộ sơn có ít người từ triều cũ gia nhập, cho nên đương nhiên có người từng gặp qua hoàng tử tiền triều. Huyết mạch chính thống của Tuyên gia đương nhiên có thể phục chúng, huống chi vị Tấn vương này cũng phải kẻ bất tài…Thậm chí tài năng của còn vượt qua Phàn tướng quân, chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi dẫn dắt Bạc Lộ sơn đánh lui Hồ Nhung xâm chiếm, thành công trở mình trong nguy nan.Lập được chiến công, uy danh ở Bạch Lộ sơn ai bì kịp, nhưng cũng quá phô trương ra bên ngoài cho người biết, bây giờ ở Bạch Lộ sơn, ngoại trừ vài nhân vật tâm phúc lâu năm đáng tin cậy, Tấn vương đối với bên ngoài đều lấy danh nghĩa của vị quân sư Gia Cát tiên sinh mà hành , đợi thời cơ đến cùng nổi dậy phản đại Tề.

      Người ngựa Tuyên Minh còn chưa tới đại doanh Bạch Lộ sơn, thấy nữ tử mang thai đứng trước cửa trại, kiễng chân ngóng nhìn.

      Đợi đến lúc nhìn thấy thân ảnh cao ngất của Tuyên Minh, vẻ mặt nàng ta liền hớn hở hô: “Tấn…Gia Cát tiên sinh, ngài trở lại rồi, làm cho thiếp đứng chờ lâu quá…”

      Nàng này phải ai khác, chính là A Dữ công chúa. Nay mặt của nữ tử mang thai này sớm còn vẻ đau khổ bi thiết của góa phụ khi Phàn Cảnh chết mà thay vào đó là ánh mắt long lanh vừa đa tình vừa nóng bỏng…

      Tuyên Minh giấu nét trào phúng mặt mỉm cười, vừa lễ độ vừa quá xa cách đáp lại A Dữ: “Phàn phu nhân, ngài có thai trong người, vẫn là nên đứng trước cửa trại gió lớn…”

      A Dữ cũng hồn nhiên để ý: “Tiên sinh về, A Dữ làm sao có thể an tâm được, nay Bắc cương đại loạn, tiên sinh nên đơn độc ra khỏi doanh trại, nếu lỡ gặp người đàn bà Khuyển Cáp chanh chua kia, biết làm thế nào cho phải?”

      Vừa mới dứt lời, nàng ta liếc mắt cái nhìn thấy thị vệ phía sau Tuyên Minh ôm tiểu nương, bất giác ngưng lại, nghi ngờ hỏi: “Đây là…”

      Tuyên Minh cũng muốn nhiều lời cùng nàng ta, nên trả lời: “ đường trở về cứu được mồ côi, vừa lúc bên cạnh thiếu người hầu hạ, cho nên ta tiện tay mang nàng trở về.”

      A Dữ nghe xong, trong lòng cũng bình tĩnh lại, lại nhìn kỹ khuôn mặt bé vàng vọt kia rồi : “Tiên sinh nếu cảm thấy thiếu người hầu hạ bên cạnh chỉ cần mở miệng , tùy rằng A Dữ thân mình tiện, thể hầu hạ bên nhưng bên người ta cũng có ít thị nữ thanh tú, tiên sinh chỉ cần câu thiếp nhất định đưa người sang…Những nàng ấy….Dù cho có hầu hạ cạnh giường cũng đều là những người thân cận có thể tin tưởng được, nha đầu hương dã thô bỉ như thế này làm sao có thể để phạm vào quý thể của ngài…

      Ngữ khí bậc này quả thực là giống như đại phòng an bài nha hoàn thông phòng cho phu quân của mình, người biết chân tướng nhất định là cảm thấy chính thê tuy trong người mag thai nhưng quả rất biết điều, chính là tri kỷ dịu dàng hiểu chuyện…

      Bộ hạ cũ của Phàn Cảnh đứng bên nghe thấy cũng thầm nhíu mày,Tuyên Minh lại mỉm cười thản nhiên : “ cần phiền toái như vây, phu nhân cũng gần sinh rồi, bên cạnh thể thiếu người chăm sóc, ta cũng cầu gì đặc biệt, chỉ cần có người bưng trà rót nước là đủ rồi….Phu nhân! Tại hạ còn có số việc quan trọng cần làm, cũng dám làm phiền ngài nữa….” xong liền giục ngựa chạy vào doanh trại.

      Lúc xuống ngựa, thị vệ liền đem ở trong lòng tùy ý vứt đống cỏ khô, bởi vì xóc nảy nên tiểu nữ tử bị đau, rên tiếng rồi chậm rãi mở mắt ngây người.

      Tuyên Minh vốn định vào trong trướng, lại nghe được thanh của nàng kia phát ra liền chậm bước chân lại, thong thả đến đống cỏ khô cúi đầu nhìn nữ hài tử nằm.

      Lúc trước để ý, nhưng giờ nhìn lại thấy bô dáng nữ hài tử này cũng tệ lắm, lúc đôi mắt chậm rãi mở to, bên trong tròng mắt có màu lam nhạt, nhìn qua dường như là có huyết thống của người Hồ.

      Tuyên Minh im lặng nhìn, vừa muốn mở miệng hỏi liền nghe được tiếng của bé con biểu tình ngốc nghếch chăm chăm nhìn mở miệng , thanh vừa nghe giống như viên mật đường ngọt đến tận rang: “Thần tiên tỷ tỷ…ta khát…muốn uống nước…”



      “Thần tiên tỷ tỷ” hơi nhíu lông mày cái, nội tâm thầm cảm khái, từ lúc trưởng thành đến giờ, chưa từng bị ai nhận nhầm thành nữ nhân cả…Ánh mắt con nhóc này, đợi đến lúc hỏi xong thân phận… liền cho theo Vệ Tuyên thị cùng đường.

      Mạc Bắc xa xôi cho nên tin tức cũng đến chậm. Lúc tin công chúa An Khánh “Chết trẻ” truyền đến đại doanh cũng mấy ngày sau.

      Kiêu vương xem mật báo, sắc mặt trầm đáng sợ.

      Chuyện này đúng là phong cách của phụ hoàng có thể làm ra. Vậy mà có thể trực tiếp đem chuyện sống chết chưa của An Khánh đem xử tử. Công chúa bị bắt cóc cuối cùng cũng mang lại được vinh quang gì cho Hoắc gia, lại trực tiếp tổn hại uy danh của hoàng thất, phụ hoàng dùng chiêu thức thí xe giữ tướng vô cùng lưu loát, chút nào vướng bận chần chừ, cha con tình thân chặt đứt trong nhát dao.

      sớm phái Tiếu Thanh quay về Hoài Nam, căn cứ vào tin tức mật báo, An Khánh hẳn là bị dư đảng của Vệ Tuyên thị bắt cóc, nếu đoán sai, Vệ Tuyên thị nhất định là đem An Khánh tới Mạc bắc để áp chế .

      “Nếu Vệ Tuyên thị thực làm như vậy, điện hạ định làm thế nào?” Phi Yến giọng hỏi.

      Kiêu vương nhìn “Thư sinh” điềm tĩnh ngồi ở bên thư án của mình, đưa tay xoa đầu nàng: “Nếu thực là như thế cũng tốt, nàng là muội muội của bổn vương, đương nhiên là ta bảo hộ nàng chu toàn”

      Nghe thế Phi Yến thở phào hơi. màn này rơi vào trong mắt Kiêu vương, nheo mắt hỏi: “Yến nhi chẳng lẽ lo lắng ta cũng giống như phụ vương, bỏ mặc an nguy của An Khánh sao?”

      Phi yến đương nhiên thể là nàng thực nghĩ vậy đó, nhưng khắc nàng do dự bị Kiêu vương nhìn thấu. nắm chặt bàn tay ngọc của nàng : “Bổn vương từ thân cận với người nhà, nay sống trong hoàng gia, thân bất do kỷ…Lâu nay sống cùng với Yến Nhi, thấy được cách đối đãi của nàng với đường muội, đường đệ. Nếu bổn vương là bạc tình, làm sao có xứng đôi với Yến Nhi? Nàng yên tâm bổn vương giống phụ hoàng, cứ như vậy mà bỏ mặc muội muội để ý đâu.”

      Nghe Kiêu vương ra tâm mà mình lo lắng bấy lâu nay, Phi Yến mất tự nhiên đỏ mặt, cảm thấy cuối cùng mình chưa hiểu hết được kiêu vương, liền giọng : “Thiếp dám, chính là bây giờ thế cục Mạc bắc vô cùng rắc rối phức tạp, chỉ cần sai lầm là có thể cứu vãn được, biết điện hạ có thượng sách gì?”

      Kiêu vương trải bản đồ ra, đưa tay chỉ vị trí của Hồ Nhưng Mạc bắc : “Yến Nhi có nhìn ra được cái gì ?” Phi Yến nhận lấy bản đồ, cúi đầu nghiền ngẫm nửa ngày rồi chậm rãi : “Cũng khó trách Hồ Nhung to gan xâm chiếm. lại ngoan cố chống cự!”

      Kiêu vương hơi nhướng nhướng mi. Có đôi khi, vô cùng bội phục nữ nhân này, trực giác chuẩn xác này chính là trời sinh mà có. Nàng tuy rằng trói gà chặt nhưng cái loại trực giác vô cùng nhạy bén này cho dù đọc bao nhiêu quyển binh thư chăng nữa cũng thể học được.

      “Yến Nhi nhìn ra được cái gì, có thể tỉ mỉ hơn chút ?”

      Phi Yến chỉ vào vị trí doanh trại Mạc bắc : “Nơi đây có hồ nước thiên nhiên tên gọi là Bạc Kính hồ. Người Hồ Nhung tuy rằng sống du mục, nhưng cũng sinh sống ven theo nguồn nước. Bạc Kính hồ này chính là huyết mạch lưu thông cho cả bộ tộc Hồ Nhung.

      Vài năm gần đây Bạc Kính hồ bắt đầu khô cạn. Thiếp nhiều ngày nay ở trong quân doanh nghe , nay Mạc Bắc khan hiếm nhất chính là nguồn nước. Mà Hồ Nhung có vài lần quấy nhiễu các địa phương cũng đều là những nơi có sông lân cận, dụng ý ở trong này nhất định cũng là vì muốn giải quyết nguy cơ thiếu nước a!”

    5. Jeremej San

      Jeremej San Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      71
      Nàng ơi tổng thể bộ này có bao nhiêu chương vậy?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :