1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trăng sáng và em - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tld

      Tld Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      26
      Cố lên bạn nhé

    2. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Tuần này mình tặng thêm chương cho tất cả các nàng like và ủng hộ mình nha :-*
      @HHONGMINH @Chris @Hiyoko @Tld @chjchj1001 @Giarn_chii @Chris_Luu @Maii Vii @Thư Nghi

      Chương 4:
      Edit: Thanh Vy


      Đối với Lâm Nguyệt, Hàn Dương gần như là vừa gặp thích.

      Lần đầu tiên gặp Lâm Nguyệt, là ở cửa tiểu khu, ngày đó là cuối tuần về qua nhà, đến trước cửa chính, phía sau có xe bóp còi. Hàn Dương vừa né tránh vừa quay đầu lại, chiếc taxi xanh chậm rãi tới gần, thời điểm thoáng qua, thấy trẻ tuổi ngồi ở ghế phụ lái, lộ ra sườn mặt trắng nõn sạch .

      Sạch , thanh tú.

      Vài giây ngắn ngủn, xe taxi rời rồi.

      Hàn Dương sững sờ tại chỗ, ánh mắt đuổi theo xe taxi, bóng dàng xinh đẹp ở trong đầu vứt được.

      Trung học, đại học thậm chí là nghiên cứu sinh, Hàn Dương gặp qua rất nhiều nữ sinh xinh đẹp, nhưng có ai, chỉ liếc mắt cái khiến cho quên mất đường.

      Hàn Dương cầm lòng được bước chân nhanh hơn, rẽ cái, xa xa nhìn thấy xe taxi ngừng ở dưới lầu nhà . Mỗi lần nghỉ đông và nghỉ hè, tiểu khu đều chuyển đến nhóm khách thuê mới, Hàn Dương lập tức đoán được thân phận của , kinh hỉ tiến lên, lần đầu tiên chủ động giúp phụ nữ chuyển nhà. Kỳ hành lý của Lâm Nguyệt rất nặng, khiêng lên năm tầng rất mệt, nhưng nhìn gương mặt Lâm Nguyệt tươi cười lời cảm ơn, Hàn Dương cảm thấy đặc biệt thỏa mãn.

      Có hôm “ngẫu nhiên gặp được” Lâm Nguyệt rồi cùng nhau về nhà, bị mẹ bắt gặp, đêm đó mẹ vài lời, Hàn Dương mơ hồ đoán được mẹ đồng ý theo đuổi Lâm Nguyệt, nhưng bất luận như thế nào, Hàn Dương cũng đoán được, mẹ hủy hợp đồng đuổi người .

      Hàn Dương đột nhiên dám lại nhìn Lâm Nguyệt, nghe được thanh mở cửa, Hàn Dương cứng đờ xoay người.

      Nhà văn Ngô quan tâm con trai, mặt vô tình mà đánh giá Phó Nam, Chu Lẫm, hỏi Lâm Nguyệt: “Tìm được phòng, đêm nay chuyển nhà sao?”

      Thái độ bà ta rất kém, phảng phất là người cao thượng nhất, vô duyên vô cớ bị người hủy hợp đồng, tính tình Lâm Nguyệt dù tốt cũng thể bảo trì được mỉm cười trước mặt nhà văn Ngô, giống như làm việc : “Đêm nay dọn trước chút, đêm mai dọn xong trả chìa khóa.”

      Nhìn ra Lâm Nguyệt che dấu tức giận, trong mắt nhà văn Ngô nhanh chóng xẹt qua tia châm chọc, dây dưa nhiều, chỉ kêu Lâm Nguyệt lên dọn phòng sạch . Từ đầu đến cuối, nhà văn Ngô chữ thô tục, nhưng mỗi câu mỗi ánh mắt bà ta đều mang theo ngạo mạn vô hình.

      Lâm Nguyệt nhịn, Hàn Dương lại cách nào chịu được mẹ mình đối đãi với thích như vậy, xoay người chất vấn: “Mẹ, phòng ở…”

      Nhà văn Ngô lạnh giọng đánh gãy : “Con phải chạy bộ sao? chạy vào.”

      muốn cùng con trai ở bên ngoài khắc khẩu, nhà văn Ngô xong liền về nhà, để mở cửa chống trộm cho con trai đóng.

      Hàn Dương nắm chặt nắm tay.

      Lâm Nguyệt mới là người oan nhất, nhưng là nhìn bóng dáng mảnh khảnh cứng đờ của Hàn Dương, Lâm Nguyệt đột nhiên thấy đồng tình với người nghiên cứu sinh thích giúp đỡ mọi người này, tính tuổi, Lâm Nguyệt hơn Hàn Dương hai tuổi, nhưng có lẽ là ra xã hội làm việc trước, Lâm Nguyệt bất giác liền đem Hàn Dương thành học sinh mà nhìn.

      vào thôi, đừng bởi vì vậy mà cùng người nhà vui, phòng mới của tôi khá tốt.” Nắm tay Phó Nam lên lầu hai, Lâm Nguyệt giọng khuyên nhủ.

      Hàn Dương đưa lưng về phía đứng, còn tức giận mẹ, cũng còn mặt mũi nhìn .

      Hai người cũng tính là bằng hữu, Lâm Nguyệt cũng thích hợp nhiều lời, nắm tay Phó Nam ngây thơ tiếp tục lên, Chu Lẫm yên lặng theo.

      giáo, cái bà kia hung dữ.” Bò mấy tầng, Phó Nam lặng lẽ với Lâm Nguyệt.

      Tâm tình Lâm Nguyệt có chút phức tạp. Thời điểm mới vừa liên hệ thuê nhà, nhà văn Ngô phải như thế, đối với rất hòa thuận, biết vì cái gì, sau này gặp mặt thái độ nhà văn Ngô liền thay đổi.

      Hàn Dương cũng hiểu mẹ mình rốt cuộc nghĩ như thế nào, trở lại phòng khách, khuôn mặt trầm xuống hỏi đáp án. Nhà văn Ngô ngồi bên cạnh chồng, đôi mắt nhìn TV, lời ra lại như thùng nước lạnh hắt đầu Hàn Dương: “Mẹ biết con thích ta, thể cho con cơ hội theo đuổi ta.”

      Ông Hàn giật mình mà nhìn vợ con, hiểu xảy ra cái gì.

      “Lâm Nguyệt có chỗ nào tốt?” Hàn Dương nhìn chằm chằm mẹ, muốn biết nguyên nhân.

      Nhà văn Ngô khinh miệt mà hừ tiếng, đôi mắt nhìn lên , giống như có thể thấy Lâm Nguyệt cách mấy tầng nhà: “Con là nghiên cứu sinh, trong nhà có nhà có xe, đầu tiên cũng phải tìm người vợ bản địa, sinh viên sư phạm từ nông thôn ra như ta, nơi nào xứng đôi với con?”

      Chứng minh thân phận Lâm Nguyệt bà ta xem qua, tuy là cùng tỉnh, nhưng là huyện , bà còn chưa nghe qua địa phương này, loại phụ nữ này, làm khách thuê nhà văn Ngô còn hoan nghênh, làm con dâu, có cửa đâu! Con trai của bà phải tìm người môn đăng hộ đối, Lâm Nguyệt có thể cho con trai cái gì? Kết hôn xong chỉ liên lụy vào con trai mình.

      Trừng mắt nhìn con trai, nhà văn Ngô đề cao lượng, dùng hành động cự tuyệt con trai chuyện.

      Thành kiến về hộ khẩu là tượng phổ biến nhất ở thành phố lớn, nhưng Hàn Dương hôm nay mới biết được mẹ cũng ham hư vinh như vậy.

      “Con thích ai, cần mẹ quản.” Hàn Dương lạnh giọng , sau đó nhanh vài bước, lại ra khỏi cửa.

      Nhà văn Ngô bật dậy, muốn đuổi theo con trai, ông Hàn là người hòa giải giữ chặt vợ, đau đầu : “Con trai lớn, bà đa tâm như vậy làm gì, bà đuổi người rồi, Lâm Nguyệt kia cũng ngốc, đồng ý với con trai bà, xem TV thôi.”

      Nhà văn Ngô nhìn chằm chằm cửa phòng, nghe chồng xong, trong đầu đột nhiên nhớ ra người đàn ông vừa mới gặp ở dưới hiên, thân đen xì, nhìn liền giống người tốt, tối muộn cùng Lâm Nguyệt trở về, hai người khẳng định có quan hệ. Nghĩ như vậy, nhà văn Ngô yên tâm, cảm thấy có người giúp bà đánh gãy ý niệm của con trai ngốc.

      ~

      Tầng năm, Lâm Nguyệt mở ra cửa phòng, mời Chu Lẫm, Phó Nam vào.

      Phòng chỉ hơn mười mét vuông, có ban công cùng phòng vệ sinh, hai vali hành lý tối qua Lâm Nguyệt thu thập tốt dựa vào tường, thêm cái túi hành lý siêu lớn, còn lại phòng cơ bản trống , chỉ còn bộ đồ dùng giường, còn có mấy túi nilon gói quần áo, dùng để đựng đồ vụn vặt.

      “Chỉ có vậy?” Chu Lẫm nhìn xung quanh vòng, ngoài ý muốn hỏi.

      Lâm Nguyệt gật đầu. Tháng trước chuyển nhà, vì bớt việc cho nhàng, vất đống đồ cũ, cho nên hành lý có nhiều lắm.

      Chu Lẫm đến trước ban công nhìn ra ngoài, sau đó chuyển qua, chút để ý : “ lần dọn qua , ngày mai lười lại.”

      Vẻ mặt nữ chủ nhà khắc nghiệt kia, muốn lại nhìn thấy.

      Lâm Nguyệt kinh ngạc mà nhìn , nhanh như vậy?

      Chu Lẫm dựa lưng vào cửa kính, hai tay đút trong túi, nhìn lên giường Lâm Nguyệt: “Bên kia của tôi thu thập tốt, lần là xong, đỡ lo.”

      Lâm Nguyệt chậm rãi đánh giá gian phòng ở tháng này, xác định có gì đáng giá để lưu luyến.

      “Được, tôi lập tức thu dọn, hai người ngồi trước .” Lâm Nguyệt nhanh chóng quyết định.

      “Hành lý đều đầy sao?” Chu Lẫm hướng cằm vào hai hành lý màu hồng ven tường, “Đầy tôi chuyển trước.”

      Lâm Nguyệt gật đầu.

      Chu Lẫm đứng thẳng, qua, chỉ tay xách lên hành lý, trực tiếp ra ngoài, bước chân nhàng, Lâm Nguyệt nhìn thấy khiếp sợ thôi. cái đều là quần áo, miễn cưỡng có thể chút, nhưng cái hành lý kia bên trong đều là sách, nặng trĩu, chỉ có thể kéo , như thế nào Chu Lẫm xách lên như xách gà?

      ơi, con dọn cái nào ạ?” Phó Nam cũng nóng lòng muốn thử, học sinh nho , đứng trước hành lý lớn nhất của Lâm Nguyệt.

      Lâm Nguyệt cười, đem con gấu bông trắng giường cho thằng bé: “Trước tiên Nam Nam cầm giúp , trong chốc lát chúng ta cùng .”

      Phó Nam cao hứng mà tiếp nhận gấu bông, cúi đầu nghiên cứu, cảm thấy gấu của là đẹp mắt.

      Bên ngoài hiên, Chu Lẫm mỗi tay xách hành lý đến tầng ba, chính diện đụng phải Hàn Dương. Ánh mắt Hàn Dương phức tạp mà nhìn , Chu Lẫm giống như thấy , nhanh nhẹn xuống lầu, tư thái nhàng, như hai tay trống trơn. Hàn Dương đứng tại chỗ, nghe tiếng bước chân xa lạ lát, sau đó bước nhanh lên tầng .

      Lâm Nguyệt gấp chăn đút vào túi hành lý, nghe thấy tiếng đập cửa, quay đầu lại, thấy Hàn Dương đứng ở cửa, thần sắc được tự nhiên.

      Hàn Dương trước hết nhìn vào bên trong chỉ còn lại giường đệm, giật mình hỏi: “Đêm nay liền sao?” phải ở lại đêm sao?

      Lâm Nguyệt nhìn theo ánh mắt , rũ mắt cười: “Đồ đạc nhiều lắm, lần dọn thôi, đúng rồi, chìa khóa tôi trả cho .” Nhét xong chăn, Lâm Nguyệt nhặt lên chìa khóa bàn, gỡ xuống cái giao cho Hàn Dương.

      Hàn Dương nhìn , thấp giọng : “ xin lỗi, mẹ tôi, nên hủy hợp đồng.”

      Lâm Nguyệt ngại: “ có việc gì, đừng để trong lòng, chuyên tâm đọc sách .”

      cười, khuôn mặt dưới ánh đèn tinh tế hồng nhuận, tóc mái mỏng hơi rũ xuống che cái trán ra mồ hôi, biết là leo cầu thang mệt, hay là thu dọn đồ nên mệt, Hàn Dương chỉ biết là, tại thực xinh đẹp, muốn lại lùi bước. Dưới tầng có tiếng bước chân càng ngày càng gần, là người nọ trở lại, Hàn Dương nắm chặt chìa khóa, cố hết dũng khí hỏi ra lời: “Tôi, tôi có thể kết bạn wechat với ?”

      Lâm Nguyệt ngây ngẩn cả người, còn tưởng rằng Hàn Dương chỉ tới tạm biệt, nhưng giờ khắc này, mặt phiếm hồng, cùng đôi mắt khẩn trương mong chờ, đột nhiên giống như những nam sinh từng theo đuổi . giáo, sinh viên đại học, tuy rằng số lần hai người ngẫu nhiên gặp nhau có vẻ nhiều, nhưng Lâm Nguyệt chưa bao giờ suy đoán qua phương diện này.

      Biết được tâm ý Hàn Dương, gương mặt nhà văn Ngô lại ra, mãi đến lúc này, Lâm Nguyệt mới hiểu được nhà văn Ngô vì sao đuổi .

      Lâm Nguyệt bất giác muốn cười, nhà văn Ngô là cảm thấy câu dẫn con trai bà ta?

      , chúng ta cũng thân.” Lâm Nguyệt khách khí mà cự tuyệt, muốn cho Hàn Dương hy vọng nên có.

      Tâm Hàn Dương khẩn trương bất an, lập tức lạnh lẽo.

      Chu Lẫm nhanh chậm lên tới nơi.

      Lâm Nguyệt chờ lộ mặt ra, liền quay vào thu thập notebook, đưa lưng về phía cửa, nhưng biết Hàn Dương rồi, Chu Lẫm vào được, may mà Chu Lẫm cái gì cũng hỏi.

      “Cái kia là làm phiền .” Sửa sang toàn bộ xong, Lâm Nguyệt nhìn hành lý căng phồng, giọng .”

      Chu Lẫm ừ tiếng, xách hành lý lên khiêng vai, trước khi , còn đem túi máy tính của đoạt , rên tiếng. Trong lòng Lâm Nguyệt cảm kích, tay xách lên mấy cái túi dư lại, cuối cùng nhìn lại gian phòng, tắt đèn đóng cửa, nắm tay Phó Nam xuống tầng.

      Sau khi lên xe, Chu Lẫm yên lặng lái xe, Phó Nam mệt nhọc, dựa vào ghế ngủ gật, Lâm Nguyệt quay đầu nhìn ngoài cửa sổ. Kinh tế thành phố Giang phát triển, ánh đèn buổi tối huy hoàng, các tòa nhà cao ốc cơ hồ đều là đèn sáng, xe qua góc tiểu khu, Lâm Nguyệt nhìn đến cửa sổ sáng ngời kia, trong lòng lại lần nữa lên khát vọng.

      Chu Lẫm liếc nhìn kính chiếu hậu, nhìn trong cửa sổ xe chiếu ra gương mặt thanh tú mà đơn.

      thu hồi tầm mắt, gọi Phó Nam: “Mệt sao?”

      Phó Nam dụi dụi mắt, quật cường mà lắc đầu: “ có.”

      Chu Lẫm xuy tiếng, qua lát, trong xe đột nhiên vang lên ca khúc chủ đề của phim hoạt hình. Nghe được giai điệu kia, Lâm Nguyệt nhịn được mà cười, học sinh tiểu học gần đây đều thích xem bộ phim hoạt hình này, các thầy đều lén thảo luận vài câu, nếu muốn được học sinh thích, thầy cũng phải làm quen với sở thích bọn .

      Bên cạnh truyền đến thanh Phó Nam vui vẻ, lực chú ý của Lâm Nguyệt trở lại người Phó Nam, đường đều cười.

      Hơn mười phút sau, xe ngừng lại.

      Lần này Lâm Nguyệt đoạt cái hành lý, cậy mạnh, chính là lấy cái hành lý đầy quần áo kia.

      Chu Lẫm nhìn , quản, xách lên hành lý lớn đặt đầu vai khiêng, tay nhấc lên hành lý đầy sách, phía trước dẫn đường.

      Lâm Nguyệt theo phía sau, tầm mắt tự chủ được dừng ở người Chu Lẫm. Chu Lẫm mặc quần dài, áo sơ mi ngắn tay, hai tay đều là vật nặng, cơ bắp cánh tay căng chặt, áo sơ mi bó sát người, cơ bắp phía sau lưng cũng phác họa ra ràng. Đồ nặng như vậy, khiêng lên chút nào cố sức, bước chân vừa nhanh vừa ổn định, toàn bộ hành lang chỉ có thanh càng ngày càng thở dốc của .

      “Ở chỗ này chờ tôi.” Tới tầng ba, Chu Lẫm đột nhiên xoay người, nhìn chằm chằm .

      Lâm Nguyệt thở hồng hộc, ngẩng đầu, Chu Lẫm thấy đâu, chỉ có tiếng bước chân đỉnh đầu, giống như , lại giống như chạy.

      còn có thể chạy sao?

      Mồ hôi chảy như mưa mùa hạ, trước mắt Lâm Nguyệt, biết vì sao ra bóng dáng Chu Lẫm, cánh tay kia phải to ngang cẳng chân .

      Lúc chạng vạng Lâm Nguyệt còn đề phòng cường tráng, tại, lại an tâm.
      Last edited: 16/8/18

    3. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      Chu Lẫm có vẻ bá đạo đó, Lâm Nguyệt k thoát đc đâu :))

    4. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      Văn k hay chữ k tốt nhưng vì muốn ad nhớ mặt nên vẫn để lại ịn :yoyo45:lên tường nhà nàng
      Mong ngóng chương ms từ @Mạc Thanh Vy
      P/s: thích quá nen ịn thêm mấy cái nữa:yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo40:

    5. Giarn_chii

      Giarn_chii Member

      Bài viết:
      75
      Được thích:
      87
      <3 gửi muôn vàn tym ho nàng, to hóngg

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :