1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trăng sáng và em - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      Cứ truyện của Tiếu Giai Nhân là thích rồi, ủng hộ b nhiều nha

    2. Giarn_chii

      Giarn_chii Member

      Bài viết:
      75
      Được thích:
      87
      Ta hóng, ta hóng :< ta chờ, ta chờ
      Mạc Thanh Vy thích bài này.

    3. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Đặt gạch hóng chương tiếp nha

    4. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chương 3:
      Edit: Thanh Vy


      giáo, muốn ở cùng con sao?”

      Sau khi Chu Lẫm rời khỏi, Phó Nam ngửa đầu hỏi Lâm Nguyệt, ánh mắt bất an khẩn trương, giống như giáo do dự là vì nó phạm lỗi sai.

      Đứa bé mới sáu tuổi nhìn mặt đoán ý, nghĩ đến thân thế Phó Nam, Lâm Nguyệt đặc biệt đau lòng, nhàng sờ đầu Phó Nam, ôn nhu giải thích: “Sao lại muốn, Nam Nam ngoan như vậy, nếu có phòng của chính mình muốn đón Nam Nam ở cùng . thuê phòng của chú Chu, là vì cùng chú Chu đều chưa kết hôn, ở cùng chỗ, người khác hiểu lầm.”

      Phó Nam hiểu: “Hiểu lầm gì ạ?”

      Lâm Nguyệt nhìn ra cửa phòng, giọng cười: “Hiểu lầm chú Chu là bạn trai , như vậy về sau liền còn ai giới thiệu bạn trai cho nữa.”

      Cái này Phó Nam hiểu, mắt to nhìn giáo, sau đó héo hon mà cúi đầu. Chú Chu lớn lên đen xì, tính tình kém, công việc bận rộn, còn biết nấu cơm, căn bản xứng với giáo, bằng nó còn có thể khuyên suy xét cùng chú Chu ở bên nhau. Đừng nhìn Phó Nam còn , nhưng nó muốn mời giáo ăn ngon, cũng muốn tìm được bạn trai tốt.

      Cậu bé ngoan ngoãn tiếp nhận cự tuyệt của rồi, khóc cũng nháo, Lâm Nguyệt bất giác áy náy. Kỳ đề nghị của Chu Lẫm vô cùng mê người, nhưng Lâm Nguyệt dám lỗ mãng dọn đến ở trong nhà người đàn ông xa lạ. Phó Nam còn quá , cùng Chu Lẫm coi như trai đơn chiếc, Chu Lẫm là cảnh sát hình , lại cũng là người đàn ông thân thể cường tráng tràn ngập hơi thở thành thục…

      Lâm Nguyệt cẩn thận nghĩ.

      Chu Lẫm trở lại, nghe được thanh đẩy cửa, Lâm Nguyệt nhìn về di động bàn, Phó Nam thất vọng mà nhìn .

      Chu Lẫm từ mặt hai người đoán được đáp án của Lâm Nguyệt, nhưng sớm đoán được có khả năng từ chối, cũng bất ngờ.

      muốn thuê?” Ngồi xong, Chu Lẫm nhàn nhạt hỏi.

      Lâm Nguyệt nhấp môi, gật đầu dối: “ ngượng, vừa rồi bạn học của tôi gọi bạn cùng phòng thuê sắp dọn , kêu tôi dọn qua đó.”

      “Cũng tốt.” Chu Lẫm nóng lạnh chúc mừng, sau đó với Phó Nam: “ giáo có phòng ở, ngày mai chú thuê bảo mẫu đón cháu.”

      Phó Nam chớp mắt mà nhìn , trong đôi mắt to từng chút từng chút nước mắt đầy lên, cậu bé quay đầu, trộm lau phen, tay bụ bẫm, năm ngón tay lau xong, nước mắt lại rơi tiếp, tiếp theo lại lau.

      Khóe miệng cười nhạt của Chu Lẫm biến mất, vẫn lười biếng như cũ tùy ý mà dựa vào lưng ghế, ánh mắt lại dời về phía đối diện.

      Lâm Nguyệt cũng nhìn thấy Phó Nam khóc, khiến trong lòng thấy khó chịu, từ chối đứa trẻ đơn thuần thích, còn muốn khó khăn hơn từ chối người theo đuổi mình.

      “Cháu…”

      “Tôi…”

      Cậu bé trộm khóc, hai người lớn đồng thời mở miệng, lại đồng thời dừng lại, khi Lâm Nguyệt ngoài ý muốn nhìn về phía Chu Lẫm, điện thoại đặt bàn liền rung lên, vừa lúc hóa giải giây xấu hổ kia. Lâm Nguyệt cầm lấy di động, có tiền chuyển vào tài khoản, là nhà văn Ngô trả lại gấp đôi tiền đặt cọc, còn có cái ghi chú: Trước đêm mai dọn .

      Lâm Nguyệt ngơ ngác mà nắm chặt di động, cả người từ trong ra ngoài đều lạnh.

      “Chủ nhà sao?” Chu Lẫm hỏi, nhìn chằm chằm vào đôi mắt .

      Ánh mắt Lâm Nguyệt hơi lóe.

      Chu Lẫm dựa lại lưng ghế, tiếp tục hỏi: “Thúc giục mau dọn ?”

      Mặt Lâm Nguyệt trắng bệch.

      có bạn học bảo thuê chung?”

      Lâm Nguyệt:…

      tựa như muốn khóc, Chu Lẫm nhìn Phó Nam, lại hất hất cằm hướng Lâm Nguyệt. Phó Nam chớp chớp mắt, đột nhiên hiểu được, kích động nhảy khỏi ghế, ôm lấy cánh tay giáo: “ giáo, theo con ở , đừng sợ, có người hiểu lầm là bạn chú Chu, con thay giải thích.”

      Chu Lẫm vừa chuyển bật lửa vừa yên lặng xem diễn, nghe thấy câu ấy, đuôi lông mày nhướng lên: “Bạn ?”

      Phó Nam há mồm liền đáp: “ giáo …”

      Lâm Nguyệt phen che lại miệng học sinh, khuôn mặt trắng nõn sớm đỏ bừng, lắp bắp mà nỗ lực che đậy: “Tôi, tôi là sợ tôi dọn qua đó, người khác hiểu lầm… cho thêm phiền toái.”

      Chu Lẫm nhìn Phó Nam.

      Phó Nam nhìn lại , lại nhìn giáo sốt ruột, đột nhiên gật đầu, phối hợp với .

      Chu Lẫm tạm thời tin, sao: “Tôi sao, chỉ cần có người quan tâm Phó Nam, tôi sớm về trễ, rảnh.” Phó Nam mới vừa dọn tới đây tháng, tháng này trong cục còn khá thanh nhàn, miễn cưỡng có thể đưa đón Phó Nam, ngày nào đó vụ án hình tới, có khả năng mấy hôm về nhà, đến lúc đó còn phải mời bảo mẫu.

      truy cứu việc “Bạn ”, Lâm Nguyệt nhàng thở ra.

      giáo, dọn lại đây , con đảm bảo nghe lời mà.” Phó Nam ghé vào đùi làm nũng mà năn nỉ.

      bên là tâm ý của học sinh, bên là lạnh nhạt của nhà văn Ngô, hai loại khác biệt, bất tri bất giác khiến Lâm Nguyệt hết cảnh giác với Chu Lẫm.

      Nhưng Chu Lẫm biết cố kỵ cái gì, giơ tay, lại đem đồ chứng nhận của đặt lên bàn, chỉ mặt của huy hiệu cảnh sát, Chu Lẫm nhìn chằm chằm Lâm Nguyệt, mắt đen sắc bén: “Khi tôi vào cảnh sát tuyên thệ, nếu bởi vì yếu tố an toàn bản thân mà cự tuyệt Phó Nam, đó là vũ nhục lớn đối với nhân cách và hành vi của tôi.”

      là cảnh sát hình (hình cảnh), làm thất vọng hai chữ này.

      Lâm Nguyệt đột nhiên thể ngồi yên, đôi mắt người này quá độc, nhiều lần đều đoán đúng ý nghĩ của , vạch mặt tại chỗ, thậm chí có cách nào phản bác.

      Có người gõ cửa, người phục vụ mang đồ ăn lên.

      Chu Lẫm đáp ứng, chứng nhận cảnh sát tiếp tục đặt bàn, chói mắt.

      Người phục vụ nhịn được mà nhìn vài lần, khi nhìn lại Lâm Nguyệt ánh mắt liền thay đổi, nhìn người này được tự nhiên, chẳng lẽ là phạm tội?

      “Thuê hay thuê?” Người phục vụ rồi, Chu Lẫm thu lại giấy chứng nhận, hỏi lần cuối cùng.

      Lâm Nguyệt dám sao? Nếu chẳng phải là thừa nhận sợ , vũ nhục nhân cách và hành vi của ?

      Bình tĩnh vài giây, Lâm Nguyệt nhìn Phó Nam : “Vậy cảm ơn , bất quá Phó Nam là học sinh của tôi, nhờ, tôi cũng chiếu cố thằng bé, tiền thuê nhà tôi vẫn trả.”

      nấu cơm chứ?” Chu Lẫm hỏi.

      Lâm Nguyệt cắn môi, gật đầu.

      Chu Lẫm: “Vậy tốt, tiền thuê hai ngàn, ngày nấu hai bữa cơm cho Phó Nam, tiền lương hai ngàn, triệt tiêu hết, nhưng tiền điện nước phải chia đều.”

      Lâm Nguyệt tự đáy lòng : “ cần, dù sao chính tôi cũng muốn làm cơm…”

      Chu Lẫm nhìn , hỏi Phó Nam: “ giáo nấu cơm cho cháu, cháu muốn ăn mà trả tiền sao?”

      Phó Nam nhếch miệng cười, dùng sức lắc đầu, kiên trì trả tiền cho giáo.

      Chu Lẫm lúc này mới nhìn qua Lâm Nguyệt.

      Lâm Nguyệt đành phải đồng ý điều kiện của , nhìn bàn đầy hải sản, chỗ lạnh lẽo trong lòng chậm rãi ấm lên. Nếu Chu Lẫm đáng tin cậy, điều kiện nhà ở cung cấp kia quả thực là nằm mơ cũng thấy. Phòng ngủ chính có phòng vệ sinh, mất tiền thuê, cách tàu điện ngầm cũng gần…

      “Ăn , ăn xong lại .” Chu Lẫm cầm lấy chiếc đũa, trước gắp tôm hùm cho Phó Nam thích ăn nhất.

      giáo đồng ý ở cùng cậu bé, Phó Nam buồn bã liền thay đổi, vui vui vẻ vẻ mà ăn. Chu Lẫm chỉ lo chính mình, ngẫu nhiên lại chiếu cố Phó Nam, Lâm Nguyệt rụt rè hay mặc kệ. Phó Nam nghĩ cho giáo, liên tục gắp cho rất nhiều đồ ăn, liền thịt cua với thịt tôm chú Chu bóc cho nó, đều gắp cho giáo nửa.

      Lâm Nguyệt ngượng ngùng ăn đồ Chu Lẫm bóc, muốn gắp trả lại Phó Nam.

      Phó Nam ôm bát né tránh, đặc biệt hào phòng: “ giáo ăn ạ, trong chốc lát chú ấy lại bóc cho con.”

      Chu Lẫm:… Hóa ra từ hôm nay trở , phải người hầu hạ cả hai?

      Lâm Nguyệt trộm nhìn , vừa lúc thấy Chu Lẫm ngẩng đầu trừng mắt với Phó Nam, đây là lần đầu tiên vừa nhìn hiểu tâm tư Chu Lẫm.

      Nếu Chu Lẫm đối với có ý đồ xấu, khẳng định để ý Phó Nam chia thịt cua cho , ngược lại để ý là chuyện tốt.

      Tưởng tượng như vậy, tâm phòng bị của Lâm Nguyệt giảm hơn nửa, số lần chủ động gắp đồ ăn nhiều lên, còn săn sóc giúp Phó Nam bóc vỏ tôm.

      Phó Nam miễn bàn vui vẻ như nào, phàm là Lâm bóc, nó đều ăn luôn, căn bản nghĩ tới chia cho chú Chu.

      Chu Lẫm thờ ơ lạnh nhạt, rốt cuộc minh bạch câu.

      Sinh con trai có ích lợi gì? Có vợ là quên mẹ, tiểu tử thối mới sáu tuổi như vậy, lớn lên trong mắt càng còn người lớn.

      ~

      Ăn giờ, sau khi ăn xong Chu Lẫm tính tiền, này tiện, Lâm Nguyệt muốn chia đều, liền bị ánh mắt lạnh lùng của Chu Lẫm khiến ngậm miệng.

      “Có nhiều hành lý ?” đường đưa trở về, Chu Lẫm hỏi.

      Lâm Nguyệt: “ nhiều lắm, tự mình tôi có thể dọn.” Leo nhiều lần mấy tầng là được.

      “Con giúp dọn cho.” Phó Nam cướp .

      Lâm Nguyệt cười sờ sờ đầu cậu bé, học sinh là ngoan.

      Xe chạy đến trước cửa chính của tiểu khu, Lâm Nguyệt muốn xuống xe, Chu Lẫm trực tiếp vào, bảo chỉ đường: “Tối nay tôi mang hai cái lớn qua trước, ngày mai lại chuyển.”

      Lâm Nguyệt có lý do cự tuyệt.

      Hai phút sau, xe dừng ở dưới lầu Hàn gia, Phó Nam hai đòi lên, Chu Lẫm liền khóa xe lại, ba người cùng vào trong. Lâm Nguyệt nắm tay Phó Nam lên trước, Chu Lẫm theo thói quen hướng lên nhìn, tầm mắt đảo qua, lập tức chú ý tới ban công tầng hai, có bóng người đột nhiên rụt vào, xem thân hình, là đàn ông.

      Người nọ là Hàn Dương, người trong lòng liên tục hai hôm về muộn, thực lo lắng, vẫn luôn chờ ở ban công. Tận mắt nhìn thấy Lâm Nguyệt mang theo người đàn ông cao lớn trở về, Hàn Dương ngồi yên, liền ra khỏi phòng.

      muộn như vậy còn ra ngoài?” Trong phòng khách, nhà văn Ngô cùng chồng xem TV, thấy con trai ra, bà cảnh giác hỏi.

      “Con chạy bộ.” Hàn Dương tiếp tục ra ngoài.

      Nhà văn Ngô nghi ngờ mà nhìn chằm chằm con trai, Hàn Dương vừa ra khỏi cửa bà lập tức ra ban công, nếu con trai ra khỏi tòa nhà, bà lại tầng năm tìm.

      Dưới mái hiên, Lâm Nguyệt vừa đến tầng , chợt nghe phía có tiếng bước chân, nhanh chóng thấy Hàn Dương xoay người xuống.

      Lâm Nguyệt cười hỏi thăm: “Ra ngoài sao?”

      Hàn Dương gật đầu, tò mò nhìn Phó Nam: “Em trai sao?”

      Mới vừa xong, lại bóng người lên đây, tay đút vào túi quần, hởi ngửa đầu, tầm mắt xẹt qua Hàn Dương.

      Hàn Dương cao gần 1m8, ở trong đám đàn ông xem như là xuất sắc, Hàn Dương vẫn luôn lấy làm tự hào, nhưng đối diện với người đàn ông Lâm Nguyệt mang về này, Hàn Dương tự giác mà căng thẳng trong lòng. Người cao hơn , gặp, nhưng người này vừa cao vừa cường tráng, áo sơ mi nhàn nhã cũng thể che lấp thân thể chứa dã tính nguyên thủy lực lưỡng, so sánh ra, tựa như con báo nhàn nhã tản bộ, bất cứ lúc nào cũng có khả năng cắn xé con mồi.

      Ánh đèn dưới hàng hiên mờ tối, nhưng chỉ cần liếc mắt cái là có thể khiến người ta nhớ kỹ bộ dáng đối phương, phải là khuôn mặt có thể so sánh với người nổi tiếng, mà là cặp mắt kia, sắc bén như chim ưng.

      Người đàn ông như vậy, Hàn Dương liền muốn dò hỏi thân phận của , nhưng lại nên lời.

      hỏi, Lâm Nguyệt lại tự giải thích, hào phóng giới thiệu: “Đây là Phó Nam, học sinh tôi dạy, Phó Nam giúp tôi liên hệ nhà mới, Chu đây dẫn cậu bé tới giúp tôi dọn hành lý.”

      Hàn Dương chấn động: “ muốn dọn ? phải vừa mới dọn đến đây sao, như thế nào nhanh như vậy?”

      tới vấn đề này liền xấu hổ, Lâm Nguyệt cười cười muốn mơ hồ cho qua.

      “Chủ nhà của Lâm quá xấu, cho ở.” Phó Nam tức giận , chán ghét có người làm khó giáo.

      Cùng lúc đó, nhà văn Ngô chậm chạp thấy con trai ra khỏi toà nhà, khuôn mặt trầm đẩy ra cửa chống trộm, vừa vặn nghe được.

      Tác giả: Chu Lẫm, Phó Nam, mọi người càng thích ai hơn?
      Last edited: 16/8/18

    5. Maii Vii

      Maii Vii Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      34
      Phó Nam dễ thương quá , thích cả hai luôn :ex10::ex10:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :