1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình yêu nguy hiểm - Úy Không

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hhanglluu

      Hhanglluu Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      97
      TÌNH NGUY HIỂM

      Editor :Hhanglluu

      CHƯƠNG 40a


      Hai ngày sau chính là cuối tuần, sau khi tan học, Diệp Sơ Hiểu gọi điện thoại cho Trì Tuấn bảo mình có chút việc, nên thể cùng ăn trưa, sau đó liền cúp điện thoại , bắt xe bus ra khu mua sắm gần trường.


      đối nội y mấy thứ này đều có chút khái niệm nào cả, khi đến tuổi dậy , Trương Liên đối với con của mình quan tâm kỹ lưỡng. Thế cho nên đến trung học mười năm mười sáu tuổi, còn biết áo ngực là cái gì, tuy rằng bộ ngực phát triển rất ràng, lại như cũ mặc áo ngực đến trường.


      Phải đến lần ngồi cùng bạn cùng bàn của chuyện phiếm, trong lúc vô tình vỗ lên bả vai , giọng kinh ngạc hỏi:” Sơ Hiểu , cậu mặc áo ngực à? Cẩn thận rủ xuống nha.”


      Diệp Sơ Hiểu thế này mới lần đầu tiên xấu hổ biết, thiếu nữ sau khi lớn lên bên trong nên mặc áo ngực.


      Vì thế khi đó đối Trương Liên làm người mẹ chăm lo nhắc nhở mà cảm thấy oán giận, lại tăng lên mấy phần.


      dạo quanh mấy cửa hàng bán đồ lót, Diệp Sơ Hiểu thoạt nhìn sang cửa hàng gần đó.


      Bên trong nhân viên hướng dẫn mua hàng nhiệt tình giới thiệu, hỏi han, cái gì là lọt khe…, Diệp Sơ Hiểu nghe được có điểm xấu hổ. Vì thế cũng dám phản ứng gì, chỉ nghiêm túc chọn lựa.


      Hoa mắt với nhiêu loại kiểu dáng, có chút đẹp mắt. Làm chỉ mua quá màu trắng vàng nhạt có bất kỳ thiết kế cảm đồ lót , Diệp Sơ Hiểu là nhất thời có chút thể nhận này đó rất mê người khêu gợi ngoạn ý.


      Cuối cùng xem xem lại, cũng chỉ chọn món đồ nội y màu hồng phấn hơi có chút ren .


      Nhân viên dẫn xem đồ, nhìn về phía trước ngực , chỉ ước chừng mặc bộ đồ rộng thùng thình áo khoác ngoài, cái gì đều nhìn được ra, liền hỏi: " thường mặc áo cỡ bao nhiêu ạ?"


      Diệp Sơ Hiểu ngẫm nghĩ, có chút xác định: "75b !"


      Người bán hàng liền nhìn nội y lên nhãn, gật gật đầu: "Đây ạ.”


      Dẫn vào phòng thử đồ, người bán hàng nhiệt tình hỏi: " có biết mặc nội y chính xác ?"


      Diệp Sơ Hiểu có chút mờ mịt nhìn về phía người bán hàng. phải là trực tiếp mặc vào rồi cài là được rồi sao?


      Vì thế người bán hàng kia cười cười, vừa phụ giúp vào cửa vừa : "Đây là rất ý tứ."


      Tuy rằng đều là phụ nữ, nhưng Diệp Sơ Hiểu dù sao da mặt mỏng, cùng người khác vào thay nội y có chút ngượng ngùng.

      Bất quá vì sửa đúng cách mặc áo cho mình để tránh trược hợp mình mặc sai, đành phải thoát áo khác ra mặc.


      Người bán hàng ở phía sau lưng chuyên nghiệp mà nghiêm túc chỉ đạo.


      "Thân thể nghiêng về phía trước, làm cho bộ ngực tiến vào tráo bôi."


      "Đôi tay nắm giữ Bra vừa đeo trợt đến phía sau cài nút lưng khấu trừ."


      "Phía trước điều , đem mặt trước nhập Bra bên trong."


      "Lại đem hai bên san bằng."


      Diệp Sơ Hiểu nghe theo lời người bán hàng làm rất tốt, lại cảm thấy khi mặc vào. Cau mày cái : "Cái số này như thế nào có số hơn ?"


      Người bán hàng nhìn , cười : "Xem ra trước kia mặc áo đúng, cho nên mới nghĩ sai rồi, người gầy ngực tiểu, nhưng bộ ngực so với cơ thể , cho nên hẳn là phải mặc 70c."


      Diệp Sơ Hiểu giờ mới biết hai năm nay đều mặc nhầm kích cỡ áo.. Hơn nữa , còn nghe hàng năm bộ ngực đều tăng lên kích cỡ.

      Tuy rằng bộ đồ lót hơn trăm đồng đối với Diệp Sơ Hiểu mà , là thứ đồ xa xỉ phẩm, nhưng vì lần này du lịch, lên liền cắn môi trả tiền.

      Sáng sớm, thứ bảy chưa đến bảy giờ Diệp Sơ Hiểu liền từ giường đánh răng rửa mặt, sau khi làm xong liền kiểm tra trong ba lô xem có quên cái gì nữa , chắc chắc mình quên , mới ngồi ở giường chờ Trì Tuấn nhắn tin.

      Hai người hẹn trước là tám giờ qua đón , nhưng chưa đến bảy giờ di động liền dung lên.



      Diệp Sơ Hiểu vội vàng mở điện thoại, quả nhiên là Trì Tuấn tin nhắn: Dậy chưa?


      Khóe miệng dâng lên ý cười, nhắn lại: chuẩn bị xong, đợi .


      Đầu bên kia lập tức nhắn lại, hai chữ: Xuống dưới!


      Diệp Sơ Hiểu tới trước cửa sổ nhìn xuống, quả nhiên nhìn thấy Trì Tuấn vác balo đứng dưới tầng.

      "Sớm như vậy?"


      Diệp Sơ Hiểu nhanh chóng xuống lầu, đến trước mặt Trì Tuấn.


      Trì tuấn cười tươi, đem trong tay sữa đậu nành cùng bánh trẻo rán nhanh chóng đưa cho : " sợ em ngủ quên, cho nên mới nhắn hỏi em trước."


      Diệp Sơ Hiểu vui vẻ tiếp nhận bữa sáng, có chút đắc ý : "Em chưa bao giờ ngủ nướng, bình thường hay dậy sớm để ôn bài."


      Trì Tuấn gật đầu: "Biết em là đệ tử tốt rồi."


      " ăn chưa?" Diệp Sơ Hiểu cắn cái bánh trẻo rán,liền hỏi .


      Trì Tuấn gật đầu: "Sớm ăn rồi."


      Diệp Sơ Hiểu lúc này mới phát phía dưới quầng mắt có chút tâm, kỳ quái hỏi:” rốt cuộc dậy lúc nào vậy? Trông bộ dáng ngủ ngon lắm.”


      Trì Tuấn cười tươi: "Nghĩ đến hai người chúng ta cùng du lịch, có chút hưng phấn liền ngủ được."


      Diệp Sơ Hiểu có chút cảm động liền gật đầu, tối hôm qua cũng lăn qua lộn lại hồi lâu mới vào giấc ngủ.


      Chỉ là hai người song song lại nửa ngày, Diệp Sơ Hiểu phát Trì Tuấn vẫn nhìn , khỏi có chút kỳ quái: "Như thế nào vẫn liên tục nhìn em? mặt em dính nhọ sao?"


      Trì Tuấn lắc đầu.


      Diệp Sơ Hiểu vẫn là rất nhạy cảm, tuy rằng cùng ở bên cạnh Trì Tuấn, làm cho khỏi có chút hưng phấn, thế cho nên ngẫu nhiên có chút trì độn.
      levuong, Hale205, Xuxu21092 others thích bài này.

    2. Hhanglluu

      Hhanglluu Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      97
      TÌNH NGUY HIỂM

      Editor :Hhanglluu

      CHƯƠNG 40b


      Nhưng cũng có nghĩa là, trở nên trì độn.


      cảm giác được, Trì Tuấn hôm nay ánh mắt nhìn có chút bất đồng, tựa hồ mang theo ý tứ hàm xúc ràng.


      " rốt cuộc làm sao vậy? Như thế nào cảm giác rất lạ?" nhíu mày hỏi lại.


      Trì Tuấn cười cười, nhéo mặt phen: " là ngủ ngon, liền mien man nghĩ đến em. liền cảm thấy em rất xinh đẹp? Cho nên muốn nhìn nhiều chút, miễn cho đỡ chịu thiệt."


      Diệp Sơ Hiểu trong lòng cao hứng, ở ngoài mặt lại hừ tiếng: " dễ nghe, chừng mỗi ngày nhìn thấy em nhiều liền thấy phiền rất." Vừa , lại có điểm xác định hỏi, " cảm thấy em xinh đẹp?"


      Trì Tuấn khóe miệng liền gợi lên ý cười: "Trước kia biết là, nghe người ta gọi là hoa khôi Tân Đường, còn cười người ta có mắt tròng, tuổi còn cả ngày mang khuôn mặt, nhìn mà phiền."


      Diệp Sơ Hiểu mặt sụp xuống, nhìn ra ra bộ dáng.


      Trì Tuấn tiếp tục: "Bất quá em tại là nữ nhân của , ai muốn em tốt, liền xử người đó.”


      Diệp Sơ Hiểu bật cười ra tiếng: "Cái gì nữ nhân nữ nhân, thực xuôi tai."


      Trì Tuấn từ chối cho ý kiến, phóng khoáng đem ôm vào trong ngực.


      Hai người đến bờ biển, chính là ở trước khi thành phố, hết hơn ba tiếng.


      Ước chừng là ngủ đủ, xe khởi động lâu, vốn cả đầu hưng phấn Diệp Sơ Hiểu, liền bắt đầu có chút mệt mỏi liền buồn ngủ. Nhưng như vậy chung đụng thời gian, muốn lãng phí, vốn định đánh tinh thần, cùng Trì Tuấn chuyện phiếm. Lại bị Trì Tuấn nắm lấy quá đầu , thấp giọng hung giữ : "Mệt nhọc liền ngủ lát, bằng đợi xuống xe có tinh thần chơi."


      Diệp Sơ Hiểu ngước mắt nhìn lên , liền : "Vậy cũng ngủ ."


      Trì Tuấn gật đầu, nhắm mắt lại, nghỉ ngơi.


      Diệp Sơ Hiểu nâng ánh mắt, vẫn nhúc nhích theo dõi khuân mặt tuấn tú của mà nhìn nửa ngày, hơi chút mệt, mới lưu luyến nhắm mắt lại, chậm rãi tiến vào mộng đẹp.


      Đợi cho tiếng hô hấp đều đều vang lên, phía giống như chìm vào giấc ngủ , lại chậm rãi mở ra đen thui như mực hai mắt.

      Trì Tuấn kinh ngạc nhìn khuôn mặt gần ngay trước mặt mình, giống như là muốn đem hình ảnh trước mặt khắc sâu vào trong tâm trí.


      Hồi lâu sau, đột nhiên cảm giác được trong hốc mắt có chút ẩm ướt, giống như người khống chế được cảm xúc, từ từ chảy ra.


      cố gắng nhịn xuống, có chút buồn bực muốn lấy điếu thuốc để hút, lại bỗng dung nhận ra bây giờ mình bên trong xe, chỉ có thể ngừng tìm thuốc bên trong túi quần.


      hít thở sâu hơi, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ,phong cảnh xa lạ rất nhanh lên, trong khoảng thời gian ngắn, bừng tỉnh cách thế hệ, lại bài sơn đảo hải.


      Trì Tuấn cảm nhận được hơi ấm bên cạnh mình, Diệp Sơ Hiểu ngủ rất say, lúc sau Trì Tuấn lớn tiếng gọi mới chịu ngủ dậy.

      Bất quá bởi vì tư thế ngủ có chút vấn đề, lên cơ thể có chút đau nhức, cơ hồ Trì Tuấn phải ôm xuống xe.


      Bởi vì phải vào mùa , nên bờ biển rất ít khách.


      Hai người khách sạn rất gần biển có thể xem cảnh biển luôn , liền để túi đeo lưng xuống sau đó, cầm tay nhau ra bãi biển.


      Diệp Sơ Hiểu lần đầu nhìn thấy biển, tuy rằng giống như mình tưởng tượng, giống như tranh phong cảnh nhúng trong biển trời xanh, nhưng mờ mịt coi như đại dương vô biên, cũng đủ để cho hưng phấn.


      Chỉ là lúc này gần tháng mười , thể xuống biển.


      Diệp Sơ Hiểu vốn cũng có ý định xuống biển, bất quá nhìn thấy bờ biển người cha làng chài dắt mấy đứa trẻ con, chân trần biển vui đùa ầm ĩ, lập tức cũng có chút lòng ngứa ngáy trong lòng.


      Ở trì tuấn ngăn lại dưới ánh mắt, vẫn cười bỏ giầy, lộ ra sáng choang chân trần.


      "Bị cảm mặc kệ đó." Trì Tuấn giả bộ trách cứ.


      Diệp Sơ Hiểu hé miệng cười hì hì, liền đem giầy ném bờ biển, kéo, xắn ống quần dẫm cát lạnh như băng trong nước.


      Mặt biển vẫn bình lặng, nhưng đối với Diệp Sơ Hiểu loại này đất liền , cái nho đầu sóng lại đây, cũng đủ coi kêu sợ hãi.


      được vài bước, phát giác sau lưng Trì Tuấn có chút động tĩnh, quay đầu nhìn lại, ra biết khi nào thối lui đến bờ biển thoát áo, cánh tay trần tới.


      Diệp Sơ Hiểu kinh hãi, nhìn điệu bộ này của , là chuẩn bị xuống nước bơi lội. Nhưng ở trong nước, đều cảm lạnh thấu sương, nếu mà xuống nước bơi lội, vẫn thể đông lạnh sao.


      vội vàng ngăn lại: "Quá lạnh, đừng xuống!"


      Trì Tuấn cũng là hé miệng cười, nhanh lướt qua , cái liền lặn xuống nước chìm vào trong làn sóng, rất nhanh như là cái lao nhanh như hải ngư giống nhau, theo ôn nhu chìm trong sóng biển mà di chuyển.


      có ở giang hải sông lớn vừa sinh hoạt người, đúng hải dương đều cũng có chút sợ hãi. Nhìn đến Trì Tuấn càng bơi càng xa, Diệp Sơ Hiểu khỏi có chút khẩn trương, về phía trước vài bước, cũng để ý quần có hay bị ướt nhẹp, gân giọng kêu to: "Trì Tuấn, mau trở lại!"
      Chôm chôm, levuong, Hale2052 others thích bài này.

    3. Hhanglluu

      Hhanglluu Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      97
      TÌNH NGUY HIỂM

      Editor :Hhanglluu

      CHƯƠNG 41 a

      Làm sáng sớm thái dương, treo ở trung, hai người mới dừng lại, chỉ là thân thể như cũ gắt gao chỗ ôm nhau.


      Cảm giác được ở cổ có chút ẩm ướt, Trì Tuấn ngẩn ra, đưa tay lên mặt Diệp Sơ Hiểu sờ sờ: "Tại sao khóc? làm em đau ?"


      Diệp Sơ Hiểu lắc đầu: "Mới vừa rồi mặt trời mọc rất đẹp làm cho em có chút xúc động mà thôi."


      Trì Tuấn cười khẽ: "Nhìn ra em còn rất đa sầu đa cảm nha."


      Hai người ra ngoài, ăn ít điểm tâm ở phòng xong, liền tựa sát nằm ở giường nghỉ ngơi.


      Cố tình muốn thể xác và tinh thần mệt mỏi, lại đều lại luyến tiếc nhắm mắt ngủ.


      Thân thân, tự nhiên lại đốt lửa thân.


      Sau lần này, Diệp Sơ Hiểu rốt cuộc chịu nổi, mơ màng chìm vào giấc ngủ.


      Vừa ngủ dậy sau, liền trông thấy Trì Tuấn trống tay lên đầu giường chăm chú nhìn mình, ánh mắt như cũ rạng rỡ khi nhìn .

      Diệp Sơ Hiểu khỏi ngạc nhiên liền : " có phải hay vẫn liên tục ngủ? Cũng thấy mệt sao? Thể lực như thế nào tốt như vậy?"


      Nghĩ đến từ tối hôm qua đến buổi sáng, hai người biết là làm bao nhiêu lần, khỏi thấy chút xấu hổ.


      Dù là có kinh nghiệm, cũng biết như vậy tựa hồ là có chút khoa trương.


      Trì Tuấn tay chống đầu, tay kia nhàng vuốt tóc ,bộ dáng lười biếng : "Em có biết tầm tuổi này sinh lực tràn trề hay sao chứ ?"


      Diệp Sơ Hiểu gần gật đầu, tuy rằng từ trước cùng chưa qua mấy câu, nhưng dù sao cũng là theo nàng sinh ra liền tồn tại ở cuộc sống người chung quanh, tất cả tin tức có liên quan đến , đều nhất định có nghe thấy.


      "Vậy em có biết luyện bộ môn gì ?"


      Lúc này Diệp Sơ Hiểu lắc lắc đầu, đúng là chú ý tới.


      Trì Tuấn khẽ cười cười: " luyện chạy dài, tại chúng ta thành phố năm ngàn thước người giữ kỷ lục, hẳn vẫn là . Cho nên em vì sao thể lực tốt như vậy?"


      Diệp Sơ Hiểu sững sốt chút, liền bật cười.


      Hai người vẫn liên tục ngủ thẳng đến giữa trưa mới dậy.


      Bị bọn họ tối qua lăn lộn giường , lền ga trắng tinh có lên mấy đóa hoa mai đỏ thắm.


      Diệp Sơ Hiểu có chút lúng túng nhìn đóa hoa mai đỏ kia, lại nhìn sang Trì Tuấn: "Làm sao bây giờ?"


      Trì Tuấn nhún nhún vai: " sao, bọn họ khẳng định sớm thành thói quen. Chính là dễ mang làm kỷ niệm có chút đáng tiếc."


      Diệp Sơ Hiểu thẹn quá thành giận ở lưng bấm cái.


      Lúc trả phòng, Diệp Sơ Hiểu dám nhìn người ta,liền bộ dáng cúi đầu thấp thỏm. Trái lại Trì Tuấn, coi như là chuyện bình thường.

      Quả nhiên giống như lời , kiểm tra xong gian , mặt ông chủ có nửa điểm nghi vấn, chỉ hơi khó chịu khi hai người làm dơ giường của . bất quá có lễ trông thấy mặt lạnh của Trì Tuấn dễ chọc vào, ông chủ dám làm gì liền thu tiền, giả vờ vui vẻ tễn hai người .

      Lúc ra đến cửa, Diệp Sơ Hiểu liền lôi kéo Trì Tuấn giọng : "Chúng ta lần sau còn được ?"


      Kỳ lần du lịch này, cũng nhìn thấy bao nhiêu phong cảnh, nhưng đối hai người mà nó mang rất nhiều kỷ niệm, liền cũng được đoạn tầm thường lữ hành trải qua.


      Trì Tuấn trầm mặc lát, rồi mới gật đầu: " Được, lần sau còn."


      Trở về trường học, bởi vì sắp tới kì thi , nên dám lơ là, hàng ngày chăm chỉ học hành , chỉ là mỗi ngày cùng Trì Tuấn cùng nhau ăn cơm.

      còn chưa xác định thời gian rờ , chỉ rằng qua mấy ngày nữa.


      Diệp Sơ Hiểu hỏi bao giờ trở về gặp , nhưng cũng chỉ mông lung.

      Nếu phải trăm phần trăm tín nhiệm , có lẽ sớm sinh nghi trong lòng. Nhưng cho dù là như vậy, Diệp Sơ Hiểu trong lòng vẫn có chút bất an.


      Kỳ thi kết thúc gần cuối tuần, Diệp Sơ Hiểu sáng sớm dậy liền nhắn tin cho Trì Tuấn , hai người chuẩn bị cùng nhau mua sắm quần áo mùa đông. muốn mỗi lần gặp Trì Tuấn phải mất công bộ đến ký túc chờ chô, liền bộ ra cổng trường , mới nhắn tin hẹn gặp ở cổng trường.


      Lúc này bước vào đông, ngày đêm nhiệt dộ chênh lệch rất lớn, Diệp Sơ Hiểu sáng sớm dduonsfsng trong làn sương mù, ôm thân hình lạnh run của mình.


      Lúc này, chiếc màu đen xe, chậm rãi rừng trước mặt , của kính từ từ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt Đàm Khải ở trong xe: "Sơ Hiểu, khéo như vậy!"


      Diệp Sơ Hiểu sắc mặt hoang mang, nhìn khuân mặt ôn nhuận tuấn tú của , liền nhớ tới lời Trì Tuấn , vì thế cố gắng lộ ra biểu tình tự nhiên: "Buổi sáng tốt lành!"


      Đàm Khải cười cười, hỏi: "Đợi người?"


      Diệp Sơ Hiểu gật đầu.


      "Bạn trai?"


      Diệp Sơ Hiểu lại gật đầu.


      Đàm Khải vừa cười tiếng: " cũng phải ở đây đợi người, em vào trong xe ngồi chút , bên ngoài quá lạnh."


      Diệp Sơ Hiểu theo bản năng muốn cự tuyệt, nhưng vừa muốn như vậy kháng cự, có thể hay rất ràng, làm cho hoài nghi. Suy nghĩ lát, cùng lộ ra nụ cười: "Cám ơn ."


      Đàm Khải tiếp tục duy trì bộ dáng hoàn mỹ ôn hòa của : " cái gì cảm ơn cảm tạ với cảm tạ cảm ơn, làm được người cũng có thể làm bạn, dù sao em coi như là học trưởng, chiếu cố em cũng là chuyện đương nhiên."


      Diệp Sơ Hiểu nhìn , trong đầu lại nghĩ là, nếu người này là trùm chế tạo thuốc phiện, như vậy đáng sợ?


      Đàm Khải nhìn người bên ngoài: “ Em ở trong này mà tiếp tục chờ, mua bữa sáng ."


      Diệp Sơ Hiểu gật đầu.


      Đàm Khải sau khi xuống xe, lập tức thở phào nhõm, cả người đều buông lỏng xuống, mạnh tựa vào lưng ghế , vốn khoanh tay tay cũng lỏng xuống, dựng ở chỗ ngồi hai bên.


      Nhưng ngay tại lúc này, tay liền đụng vòa hốc để đồ xe thấy hột chiếc hộp . tùy tiện nhìn xung quanh hộp , liền phát đây là hộp thuoosdc cảm mạo khang.


      vốn để ở trong lòng, chuẩn bị trả về chỗ cũ, lại chẳng biết tại sao, đầu óc linh quang chợt lóe, ma xui quỷ khiến đem cái hộp kia mở ra, lột ra ngoài viên.

    4. Hhanglluu

      Hhanglluu Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      97
      Chương 41b
      Ediitor: Hhanglluu

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      @Hhanglluu nàng kiểm tra lại tên nhé.vd tân đường- tân hồ. Diệp kiến cương- diệp kiến. Cố gắng kiểm tra lại lỗi chính tả và thuần việt hơn nhé.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :