1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng (15) (cao H)

      Nàng mặt xong, mặt dùng hai chân ôm lấy thắt lưng Hoài Yển, hai cái chân quấn chặt thắt lưng nam nhân mà cọ xát. Cặp đùi non mịn vừa mềm vừa trơn, trong huyệt dâm thủy ngừng tràn ra, cái miệng nhắn khít khao phía dưới kia càng hút đại quy đầu rời, có nam nhân nào có thể ngăn cản dụ hoặc như thế?

      Hoài Yển đè lại đùi ngọc của nàng, tuy rằng dục sắc trong mắt mãnh liệt, vẫn nhẫn xuống xúc động muốn thẳng lưng cắm vào, : "Thái y dặn chẳng lẽ ngài quên, nơi đó bị thương, mấy ngày nay phải an phận chút."

      đến chuyện này, Diệp Huyên mặt càng đỏ lên. Nàng tuy rằng vốn hoang đường, lại nhất quán kiêng nể gì, nhưng mà bởi vì chuyện phòng the quá kịch liệt làm cho tiểu huyệt nứt vỡ còn phải gặp thái y, cũng là việc mất mặt nhất trong đời nàng.

      Cũng may Giang thái y là lão nhân hơn sáu mươi, nghe nàng ấp úng , tuy rằng sắc mặt hơi cổ quái, vẫn nghiêm nghị : "Quan gia tuổi trẻ, lại luôn khoẻ mạnh, nhưng thân mình cần bảo dưỡng cẩn thận. Trong khoảng thời gian này thể sinh hoạt vợ chồng, còn thỉnh quan gia ghi nhớ trong lòng."

      Trước đó, Diệp Huyên và Hoài Yển cơ hồ ngày ngày đều điên loan đảo phượng. Ở trong hành cung ai quấy rầy, hai người chỉ ở trong phòng làm chuyện khiến cho người ta mặt đỏ tim đập, mà còn ở dã ngoại làm vài lần. Đây đương nhiên là Diệp Huyên đề nghị, Hoài Yển lay chuyển được nàng, bị nàng bám dính người kéo mở vạt áo, tay bé lại cầm lấy gốc rễ nam nhân, đâu còn có thể cự tuyệt.

      Như vậy chơi hai ba lần, tuy rằng vừa đên lỗ tai đỏ lên, Hoài Yển cũng thể thừa nhận ở trong lòng, lấy trời làm màn, ngã xuống đất truy hoan, quả có loại thú vị khác. Nếu như phải thế, lúc thao Diệp Huyên, tiểu huyệt ẩm ướt kia vừa hút vừa xoắn, so với trước kia còn nhanh hơn, phun nước cũng nhiều hơn vài phần. Về phần , nhất thời thể nhịn xuống, bị ôm lấy liền làm cái miệng nhắn kia vài canh giờ, bắn lần xong lập tức lại cứng, đến lần thứ hai thời gian đương nhiên càng dài. Đem Diệp Huyên thao đến khóc kêu liên tục, khuôn mặt nhắn tràn đầy nước mắt, cổ họng cũng kêu nổi.

      Chờ trở về cung rồi, Diệp Huyên liền kêu đau trong tiểu huyệt, là vì Hoài Yển nhất thời càn rỡ, làm bên trong huyệt bị vỡ.

      Cho nên thời đương nhiên chịu cắm côn thịt vào, bản thân nhịn cũng khó chịu, nhưng vẫn hòa nhã : "Quan gia cố nhịn chút, ta dùng ngón tay ngăn ngứa cho ngài."

      " cần, " thiếu nữ quyệt cái miệng nhắn, ăn quen đại dương vật nam nhân nóng hổi thô cứng, mấy ngón tay sao có thể làm nàng thoải mái, nàng nghĩ nghĩ, lại lấy môi đào hôn Hoài Yển, hôn mút nam nhân lát, cắn vành tai dịu dàng , "... Trẫm muốn đầu lưỡi của Hoài khanh."

      Hoài Yển cùng nàng truy hoan nhiều lần, cái dạng gì cũngchơi đùa, sao biết ý tứ những lời này. Trong lòng kỳ thực cũng rất muốn, cặp lỗ tai kia càng đỏ bừng, vừa nghe những lời này, liền tự chủ được nhớ lại tư vị hoa dịch từ trong cái miệng ẩm nhuyễn kia tràn ra, còn có cảm giác đầu lưỡi bị huyệt thịt xoắn chặt đến mất hồn.

      Theo lời, tách Diệp Huyên hai chân ra, vừa mới chuẩn bị đặt môi mỏng lên, Diệp Huyên bỗng nhiên kẹp lấy đầu : "Ngươi nằm xuống đất ."

      Hoài Yển tuy rằng hiểu, nhưng vẫn nằm xuống. Chỉ thấy thiếu nữ đứng lên, trước cởi bỏ hết quần áo người, sau đó tách hai chân ra ngồi quỳ lên bụng , cái mong rất cong rất tròn đối diện với , đầu cúi xuống, đem dương vật thẳng tắpkia ăn vào trong miệng .

      "Ô..." Diệp Huyên cũng phải lần đầu tiên khẩu giao cho Hoài Yển, thủ đoạn hút liếm hôn càng thuần thục, từng chút nuốt thân gậy vào trong miệng, đến khi đỉnh quy đầu chạm vào yết hầu mới dừng lại, hai gò má bởi vì hút mạnh mà lõm xuống, dùng cổ họng hẹp nuốt quy đầu, lúc này làm Hoài Yển ưỡn mông hẹp, cơ bắp cả người đều căng thẳng.

      Mà mông thịt như mật đào kia còn nhàng vặn vẹo trước mắt , bị gậy thịt cọ sát mông chỉ mơ hồ lộ ra chút hồng nhạt, ngược lại dụ hoặc người ta càng khó có thể tự giữ. Hoài Yển vươn tay, đem hai cánh mông thịt tách ra, lập tức có dâm dịch từ huyệt khẩu chảy xuống, đem chỗ nước ẩm dinh đó đặt lên đầu lưỡi thử thử, ừ, vẫn thơm ngọt như vậy.

      Sau đó đem bàn tay cầm mông chặt, đầu chôn ở giữa hai cánh mông thiếu nữ, cũng bắt đầu chậc chậc liếm mút. Hai người nằm mặt đất, lỏa thân, ăn tính khí của nhau, nuốt vào từng cỗ dâm dịch làm tản mạn ra hương vị tình dục nồng liệt, đến khi Hoài Yển ở trong miệng Diệp Huyên bắn ra hai lần, tinh thủy bắn tung tóe đầy ngực bụng nàng, lại đem cái miệng nhắn kia trong trong ngoài ngoài ăn sạch , cục thịt bị liếm mụt toàn bộ sưng đỏ lên chịu nổi, ngay cả nếp nhăn tinh tế cúc huyệt đều bị đùa bỡn, mới kết thúc trận này hoan ái nhàng vui vẻ đầm đìa.

      =====================================================

      Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng (16)

      Mặc dù những ngày ở hành cung thoải mái, nhưng Diệp Huyên thể luôn trở về kinh. Nửa tháng sau, lễ vạn thọ của thái hậu sắp đến, trong cung thúc giục mãi, nàng thể thu thập hành lý, mang theo Hoài Yển về Đại Minh Cung.

      Ra ngoài dự kiến của Diệp Huyên, thái hậu như trước trừng mắt lạnh với Hoài Yển, cũng mấy lời linh tinh muốn giết tăng này nọ. Bất quá Diệp Huyên vẫn lo lắng, chặt chẽ bảo hộ Hoài Yển ở bên cạnh, vừa thấy tư thế này của nàng, thái hậu sao còn , trong lòng càng tức giận Hoài Yển.

      có cách nào, bởi vì tác dụng của hệ thống cộng tình khi có khi , tại Diệp Huyên đối với thái hậu dậy nổi tình cảm mẹ con. Thái hậu trải qua mưa gió hai triều, cũng phải là nữ nhân đơn giản, nàng vạn vạn tin thái hậu từ bỏ ý đồ.

      Quả nhiên, ngay khi nàng hồi cung bao lâu, Tiết, Lý, Khương ba công tử luôn luôn ở hậu cung làm người hình bắt đầu thường thường đến trước mặt nàng. Có đôi khi là ngẫu ngộ ở Ngự Hoa Viên, có đôi khi là chủ động tới cửa cầu kiến, xuất phát từ hiếu đạo, Diệp Huyên thể mỗi ngày thỉnh an thái hậu, chỉ cần nàng Đan Hoàng cung, ba người kia ít nhất đều có người ở đó.

      Thái hậu đánh cái chủ ý gì, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, đơn giản là muốn để ba người kia phân sủng.

      Diệp Huyên dở khóc dở cười, nghĩ tới có ngày mình còn được cho là bánh thơm quả ngọt để tranh đoạt. Nàng đem việc này coi là chê cười cho Hoài Yển, trong miệng trêu đùa: "Nếu ngày nào đó bọn họ đến trước mặt cầu ngươi, Hoài khanh, ngươi nhường hay là nhường?" xong, nàng tự hối hận lỡ lời, phải biết rằng Hoài Yển bây giờ còn chưa biết ràng tâm ý của mình, nếu nhường, vậy Diệp Huyên chẳng phải quăng mất mặt.

      Hoài Yển cúi mắt, giấu thần sắc phức tạp ở đáy mắt: "Quan gia cũng phải đồ vật, thể nhường là có thể nhường ra, huống hồ", dừng chút, tự giác đè thấp thanh , "Người vốn có tư tâm, nghĩ đến ta tu hành thành, làm được như Phật Tổ ngực mang rộng lớn như vậy."

      Tuy rằng năng uyển chuyển, Diệp Huyên trí tuệ như thế, sao nghe ra ý tứ của ? có tư tâm, đương nhiên luyến tiếc Diệp Huyên bị người khác chia sẻ. Diệp Huyên nhịn được bắt lấy tay , lúc này hai người bọn họ vừa trải qua hồi hoan ái, Diệp Huyên chỉ tùy tay đẩy tẩm y màu trắng mỏng manh, cổ áo mở rộng, lộ ra làn da tuyết trắng vẫn còn dấu hôn. Khuôn mặt nhắn chỉ to bằng bàn tay, bên còn chưa rút màu sắc, đôi mắt hạnh sáng lấp lánh nhìn , cánh tay ngọc ôm lấy cổ : "Hoài lang..." Nàng dùng giọng điệu vô cùng thân thiết, "Ta cao hứng..."

      Ma xui quỷ khiến, Hoài Yển lần đầu tiên chủ động vươn tay, ôm lại eo của thiếu nữ. Hai thân hình còn mang theo tình triều gắt gao dán vào nhau, lấmo khiến người ta tâm viên ý mã. Cho nên Diệp Huyên rất nhanh cảm giác được chỗ bụng nơi đó bị thứ cứng rắn đâm vào, còn nàng ngồi ở đùi nam nhân, giữa hai chân ướt át cũng giấu diếm được Hoài Yển.

      Như thế, lại lần sóng hồng nhấp nhô thuận lý thành chương. Hoài Yển gắt gao ôm ngọc thể dưới thân, nghe nàng nũng nịu hô : "Hoài lang, a... Bắn cho ta... A, ưm a, ta muốn sinh đứa cho Hoài lang..." càng hung mãnh thao làm, theo lời đem tinh dịch giọt bỏ phí phun vào trong bụng của nàng, trong lòng bỗng nhiên nghĩ, để nàng sinh đứa cho mình, hóa sa... là chuyện nghe qua, cứ như vậy làm người ta thầm khoái hoạt.

      sớm quên nguyên nhân lúc trước mình đáp ứng cùng Diệp Huyên truy hoan, để Diệp Huyên mang thai, là chuyện kỳ vọng nhất cho tới nay. thời, như trước vẫn chờ đợi, nguyên do bên trong lại còn như vậy.

      Vì ý nghĩ trong lòng, lại đến đầu tháng thỉnh mạch bình an, Hoài Yển biết có bao nhiêu khẩn trương. Thấy bộ dáng đứng ngồi yên, Diệp Huyên dứt khoát đuổi ra ngoài: "Trong vườn hoa đào nở, nhanh giúp ta bẻ mấy cành, để ta cắm bình."

      Hoài Yển theo lời hậu viên Hiệt Lan Trai, chọn lựa cành hoa nở đẹp, nam tử tuấn tú được nội thị và cung nữ vây quanh tới. Hoài Yển tuy rằng giao tiếp cùng với người trong cung, nhưng cũng biết người này là Tiết Huy trong ba vị công tử kia.

      Tiết Huy xuất thân so với Lạc Thành còn thấp hơn, luôn luôn đều là tính tình , cố tình tiến cung lâu như vậy, bị Lạc Thành đè ép đầu , còn nhảy ra Hoài Yển độc chiếm hoàng đế. Trong lòng khó chịu lâu, nghe trộm được thái hậu và cung nữ tâm phúc Trầm Hương chuyện, bất ngờ bắt được nhược điểm đến đả kích Hoài Yển, lập tức khẩn cấp đến.

      "Tiết công tử." Hoài Yển lại lấy tự xưng của người xuất gia, xưng hô với Tiết Huy cũng từ thí chủ biến thành công tử.

      Tiết Huy lại khách khí với , thẳng: "Ngươi có phải cho rằng bản thân độc chiếm quan gia sủng, chính là đệ nhất nhân giữa hậu cung này? Ta cho ngươi, quan gia căn bản là để ngươi ở trong lòng, bất quá là ham tươi mới, bắt ngươi làm đồ chơi thôi."

      Người bình thường bị lời đeo thương mang gậy tời nhục nhã như vậy, chỉ sợ lúc này trở mặt với Tiết Huy, Hoài Yển lại lời, mặt nhàn nhạt. biểu như thế, càng làm Tiết Huy cảm thấy tăng này để bản thân vào mắt, cười lạnh tiếng: " tin phải ? Ta nghĩ chỉ sợ ngươi biết, quan gia luôn luôn dùng canh tránh thai, nàng căn bản là muốn sinh ra con nối dòng của ngươi!"

    2. Diệp Nhã

      Diệp Nhã New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      19
      Ui bóc temmm, like rồi đọc, cố lên các editor :yoyo45:
      Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    3. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      sau màn này khả năng lại là ngược nhau tơi tả cho xem. xem người ta ngược mà mình thấy đau khổ thay vậy.
      Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    4. Shironeco

      Shironeco Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      39
      Ôi giồi ôi.Quan gia lo lấy thân mà chuộc tội thôi
      Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng (17)

      "Ngu xuẩn!"

      Phách tiếng giòn vang, thái hậu hung hăng đập nát chung trà bàn phấn. Trầm Hương đứng ở bên, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, lúc thái hậu thịnh nộ, đến nàng làm người tâm phúc cũng dám hứng rủi ro.

      Thái hậu quả thực bị Tiết Huy làm tức chết rồi, nghe lén bà chuyện vốn là phạm huý, biết được hoàng đế dùng canh tránh thai, lại ba ba chạy tới trước mặt tăng kia tìm mất mặt. Như thế rất tốt, tăng kia căn bản là thẹn quá thành giận, mà ở bên trong Hiệt Lan Trai, thái y thỉnh mạch bình an truyền ra lời , hoàng đế có thai!

      Lúc đó Tiết Huy mắt mũi choáng váng, thất hồn lạc phách trở về Đan Hoàng cung cầu bà thứ tội, hừ, thứ tội, thái hậu lạnh lùng nghĩ, thứ đồ bùn nhão nâng thành tường như vậy, đừng hy vọng về sau bà còn có thể cất nhắc.

      Cực lực bình ổn tức giận, Trầm Hương hợp thời dâng chén trà, thái hậu bưng lên uống hai ngụm mới : "Chuyện quan gia có thai trước đừng tuyên bố ra ngoài."

      Trầm hương cả kinh, chẳng lẽ thái hậu muốn...

      Thái hậu liếc mắt cái nhìn ra nàng nghĩ cái gì: "Đó đến cùng là huyết mạch hoàng gia, tuy rằng sinh phụ là tăng, tiền triều cũng có bỏ mẫu lưu tử, hôm nay cũng phải thể bỏ phụ lưu tử. Đến cùng tháng còn , chờ thêm ba tháng rồi chiêu cáo thiên hạ."

      Bất quá, thái hậu thầm nghĩ, đứa này sinh ra, nếu là nam hài, còn là trưởng tử. cam lòng để hài tử của tăng kia trở thành người thừa kế ngôi vị hoàng đế, hạ quyết tâm nhất định phải để những người khác cũng sinh ra con trai. Nhưng tại Lạc Thành bị nhốt, Tiết Huy phế, chỉ còn lại hai người Lý Duẫn Phong và Khương Duệ.

      Trong hai người Lý, Khương, càng nghĩ lúc lâu sau, thái hậu mới thấy Lý Duẫn Phong đôn hậu ít lời hơn. Có tiền lệ của Tiết Huy, lúc này bà phải cẩn thận đắn đo mới được.

      "Trầm Hương, triệu Lý Duẫn Phong tới." Trầm Hương cung thanh đáp ứng, thầm nghĩ xem ra Lý Duẫn Phong tiền đồ định.

      #

      Trong Hiệt Lan Trai, Diệp Huyên biết thái hậu tính kế đứa trong bụng mình. Hai tay nàng đặt ở bụng, còn lăng lăng chưa hồi thần.

      Nàng cứ như vậy... mang thai?

      Canh tránh thai là tháng trước nàng bảo Giang thái y ngừng, lúc đó Hoài Yển bộc bạch, Diệp Huyên vui mừng, cũng muốn dùng loại thủ pháp này lừa gạt Hoài Yển. Vốn dĩ khi làm chuyện này, nàng cảm thấy thẹn với Hoài Yển, ngừng thuốc, trong lòng tuy rằng vẫn lo sợ, sợ hãi có con rồi Hoài Yển chịu thân cận mình, nhưng đến cùng vẫn khoan khoái rất nhiều.

      Nếu có Tiết Huy lỗ mãng hành động, Diệp Huyên bị chẩn ra có thai, chuyện nàng từng uống trộm canh tránh thai cũng có thể che lấp , nhưng tại... Dè dặt cẩn trọng nhìn Hoài Yển bên cạnh cái, thiếu nữ cúi đầu, tay bé nhịn được rụt vào vạt áo.

      Ngay sau đó, bàn tay to thon dài tiến tới, đặt lên tay bé của nàng."Hoài lang..." Thiếu nữ ngẩng đầu, trong mắt lệ quang trong suốt, tình này cũng phải giả bộ, nàng biết Hoài Yển cực kỳ chán ghét lừa gạt, mình còn lừa lâu như vậy, bao giờ để ý mình nữa...

      "Chớ khóc, " Hoài Yển lau nước mắt cho nàng, "Ta đương nhiên tức giận, tại... chỉ giận nàng biết thương tiếc bản thân thôi."

      Đương nhiên, việc này nếu từ hai tháng trước bị lộ ra, chỉ sợ Hoài Yển tâm lạnh như vậy, cùng Diệp Huyên trong lúc đó hẳn còn đường cứu vãn. Lúc này Hoài Yển mặc dù còn có chút giận nàng, thấy nàng đỏ hồng mắt, sao còn có thể ra lời nặng.

      Diệp Huyên vừa nghe, nước mắt rào rào đổ xuống, nhất thời khóc càng to, dọa Hoài Yển chân tay luống cuống: "Thái y nàng thể suy nghĩ quá mức", cầm khăn dè dặt cẩn trọng lau mắt cho nàng, "Mau đừng khóc, quan gia."

      "Ta cần chàng gọi ta là quan gia." Diệp Huyên làm xấu.

      Nàng nước mắt lưng tròng, Hoài Yển đành phải ôn nhu : "Được được được, nàng ta gọi nàng thế nào, ta làm theo nàng."

      Thiếu nữ ỷ ôi ở trong lòng , tay bé nắm chặt vạt áo , ngẩng đầu lên nhìn : "Ta muốn chàng gọi ta là nương tử."

      Hoài Yển tâm nhất thời chậm rãi nhảy lên, tay lau lệ cho Diệp Huyên cũngu dừng lại. biết tiếng kêu này có ý nghĩa gì, tuy rằng còn tự xưng là người xuất gia, lại vẫn mặc tăng bào, đeo phật châu, mỗi ngày tụng kinh. Hai chữ này vô cùng đơn giản, là muốn triệt để chấm dứt với quá khứ, cái gì phật tâm, cái gì tu hành, cũng còn quan hệ với nữa.

      trầm mặc, Diệp Huyên cũng thúc giục , tầm mắt và con ngươi đày ánh nước chạm vào nhau, Hoài Yển hô hấp run lên, nghĩ đến lúc mình ở trước sư phụ mặt thụ giới, nghĩ đến lần đầu tiên gặp mặt Diệp Huyên, thân ảnh bé bỏng long ỷ kia, rồi nhớ ngày nghe Diệp Huyên muốn sinh đứa cho , đáy lòng giấu kín thỏa mãn vui sướng...

      Cũng đành, cũng vậy, đủ chuyện trước nay, xem như hôm qua chết, mọi chuyện về sau, xem như hôm nay mới sinh.

      Hoài Yển cúi mắt nhìn thiếu nữ trong lòng, vuốt sợi róc vương bên má nàng, ôn nhu : "Nương tử."

      =====================================================

      Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng ( 18 )

      Hai tháng thời gian vội vàng qua, thai nhi trong bụng Diệp Huyên an ổn rồi, liền tuyên bố với trong triều tin tức mình có thai.

      Cả triều cao thấp lập tức sôi trào, từ triều đình, cho tới lê dân, đều chờ đợi đứa có thể kế thừa xã tắc này, tuy rằng thời còn biết là nam hay nữ, cũng làm công việc chính đường vì thế bận rộn lên. Trần An tìm cơ hội dâng tấu với Diệp Huyên: "Quan gia, ngài giờ có hoàng tự, sinh phụ của hoàng tự phải lên ngọc điệp, còn thỉnh quan gia quyết định trước mới được."

      Diệp Huyên cũng luôn luôn suy nghĩ, quả thể để Hoài Yển cứ như vậy thân phận mãi. Hoài Yển quyết định hoàn tục, vậy nàng muốn cùng tư thủ bên nhau, khi như vậy... Trong lòng nàng định, nhân tiện : "Trẫm muốn phong Hoài Yển làm hậu, phân phát hậu cung."

      Trần An lắp bắp kinh hãi: "Quan gia, đây... quá hợp lễ."

      "Chỗ nào hợp, là lập hậu, hay là phân phát hậu cung?"

      Trần An tinh tế nghĩ lại, cũng có chỗ nào đại nghịch bất đạo. Hoàng đế là nữ, hoàng hậu đương nhiên chính là nam. Về phần phân phát hậu cung, Hiếu Tông tiền triều đến suốt cuộc đời trong hậu cung chỉ có mình Trương hoàng hậu, quan gia có con trai, các triều thần cũng có hứng thú quản chuyện hoàng đế đến cùng có mấy nam nhân.

      cúi đầu : "Là thần nghĩ chưa hết, nhưng chuyện phân phát hậu cung này, theo ý kiến của thần, vẫn nên đợi đến quan gia thuận lợi sinh ra hoàng tự, sắc lập hoàng hậu xong, biết ý quan gia như thế nào."

      "Có lý, " Diệp Huyên gật gật đầu, "Cứ như vậy làm ."

      Trần An làm, rất nhanh an bày Lễ bộ chuẩn bị tất cả công việc đại điển phong hậu. Tuy rằng hậu cung được tham gia vào chính , nhưng tiền triều bận rộn khí thế ngất trời, thái hậu có thể nào biết. Đến khi nghe hoàng đế muốn lập tăng kia làm hậu, còn muốn vì tăng phân phát hậu cung, thể nhịn được nữa.

      "Trầm Hương, gọi Lý Duẫn Phong tới." Trầm hương lên tiếng trả lời rồi lui ra, thái hậu tinh tế cân nhắc, hoàng đế luôn đề phòng bà xuống tay với tăng kia, có thể ngày ngày cùng kia tăng tấc cũng rời, nhưng trước mắt hoàng đế có thai, phòng thủ có điều lơi lỏng, cho nên là thời điểm động thủ. Đương nhiên, bà cũng tự mình động thủ, để hoàng đế phát lửa giận lên đầu mình.

      Trầm Hương dắt Lý Duẫn Phong đến, bà trầm giọng : "Duẫn Phong, quan gia ít ngày nữa phân phát hậu cung, ngươi cũng biết rồi?" Lý Duẫn Phong chấn động, đợi gì, thái hậu lại tiếp, "Từ khi ngươi tiến cung tới nay, quan gia cũng sủng hạnh ngươi, nếu như ngươi muốn nhân cơ hội này về nhà, cũng có thể xem là chuyện tốt."

      Lý Duẫn Phong nghe xong, liên tục dập đầu: "Cầu thái hậu xem xét, vi thần vào cung, đó là người của quan gia, rời cung, vi thần biết có nơi nào dung thân."

      Thái hậu nghe xong lời này, liền biết Lý Duẫn Phong muốn rời , khẽ cười : "Ngươi cũng biết quan gia vì sao phải phân phát hậu cung? Chính là vì người trong Hiệt Lan Trai kia, ta tuy đau lòng ngươi, nhưng người này còn ở trong cung ngày, dù là ta cũng còn cách nào cho ngươi xuất đầu. Vì tốt cho ngươi, vẫn nên nhanh chóng xuất cung ." Lại liên miên vài câu, trong đó ý ở ngoài lời, đều là Hoài Yển cản trở Lý Duẫn Phong.

      Thái hậu biết Lý Duẫn Phong người này vụng về chịu nổi, cũng có chủ kiến. Bà cứ gõ ngày ngày như vậy, lại sai sử cung nữ mình thầm an bày ở bên Lý Duẫn Phong khuyên bảo trừ bỏ Hoài Yển. Lý Duẫn Phong vốn là người có quyết định, lại sợ hãi xuất cung rồi còn cẩm y ngọc thực nữa, rốt cục động tâm.

      cho người lấy độc dược ở ngoài cung về, bởi vì đồ ăn của Hoài Yển bị người canh phòng nghiêm ngặt, vì thế quyết định tự tay hạ độc.

      ngày Diệp Huyên ngủ trưa ở trong phòng, Hoài Yển vốn ở gian ngoài đọc sách, nghe Lý công tử Hàm Nguyên cung đến. Hoài Yển cùng bốn vị công tử trong cung kia cũng có giao tình, nhưng thường ngày giúp mọi người làm việc tốt, Lý Duẫn Phong đến, cũng có đạo lý cự người ngoài cửa. Vì sợ nhiễu Diệp Huyên, mới nghênh Lý Duẫn Phong tới phòng khách: "Lý công tử đến đây, là có chuyện gì?"

      Lý Duẫn Phong cười : "Bất quá là trong cung tịch mịch, tìm công tử trò chuyện."

      Dứt lời, quả nhiên chỉ chút nhàn thoại râu ria, Hoài Yển cũng nhẫn nại theo. Sớm có hộ vệ của Diệp Huyên canh giữ ở bên, cẩn thận tuân theo Diệp Huyên phân phó, tấc cũng rời bên người Hoài Yển. Cơ sở ngầm thái hậu an bày ở bên Lý Duẫn Phong đến cùng , thấy thế thầm nghĩ, xem ra Lý công tử tìm thấy cơ hội hạ độc.

      Vì ngoài gian có tiếng người, Diệp Huyên mơ mơ màng màng tỉnh lại, cung nữ hầu hạ nàng lau mặt thay đổi xiêm y, nàng lập tức tìm Hoài Yển.

      Lý Duẫn Phong từ khi vào cung tới nay, vẫn là lần đầu tiên gặp mặt thiên nhan, vội vàng dập đầu thỉnh an, trong miệng hoảng sợ: "Tham kiến bệ hạ, bệ hạ vạn thọ vô cương."

      Diệp Huyên có hứng thú vẫy tay: "Đứng lên ", qua tự nhiên ngồi ở đùi Hoài Yển, " cái gì đó?"

      Ngày thường nàng và Hoài Yển cùng ở chỗ, hành động như thế tập mãi thành thói quen, lúc này có người ngoài ở đây, Hoài Yển khỏi nóng tai lên, thấp giọng : "Quan gia như thế, làm thảo dân thất nghi trước ngự tiền."

      "Thất nghi cái gì", Diệp Huyên quay mặt xoa xoa lỗ tai kia đỏ hồng toàn bộ, "Thất hay thất nghi, còn phải để trẫm định đoạt."

      Từ đất Lý Duẫn Phong trộm để mắt dò xét đôi nam nữ tư thái vô cùng thân thiết trước mặt, lúc này cùng với Diệp Huyên gian bất quá cách hai ba bước, Diệp Huyên quay đầu, thấy đứng bất động tại chỗ, khỏi nghi hoặc nhướn mày lên. Trước mắt đột nhiên lóe hàn quang, chỉ thấy Lý Duẫn Phong từ trong tay áo rút ra thanh chủy thủ, quát to: "Cẩu hoàng đế, nạp mạng !"

      Lần này biến cố xoay mình phát sinh, tất cả mọi người ngây người chớp mắt, chung quanh hộ vệ vội vàng xông lên, nhưng chủy thủ trong tay Lý Duẫn Phong tới trước mặt Diệp Huyên. Trước mắt kia chủy thủ sáng như tuyết lập tức cắm vào ngực nàng, chậm mà xảy ra nhanh, Hoài Yển tay đẩy nàng ra, phù tiếng, chủy thủ đâm vào.

      "Hoài Yển..." Diệp Huyên tay chân như nhũn ra ngã sang bên, nhóm hộ vệ xông lên phía trước vất vả đỡ nàng, "Hoài Yển..." Lý Duẫn Phong bị người trùng trùng áp dưới đất, còn ngừng giãy dụa cuồng tiếu, "Hoài Yển..." trong miệng Hoài Yển có máu tươi đầm đìa chảy xuống.

      cười cười, môi mỏng hé mở, lập tức có nhiều máu tươi hơn ào ào tràn ra, làm ướt tăng bào trắng thuần. tựa hồ muốn chuyện, xem khẩu hình là chữ "Quan", dừng chút, giữa hai phiến môi mỏng mang theo ý cười hơi phun ra câu chữ thể nghe thấy: "Nương tử..." Tay đặt bên người buông xuống, lạch cạch tiếng, lúc trong mắt Diệp Huyên có lệ rơi xuống, chuỗi phật châu màu đen rơi đầy đất.

      =====================================================
      [​IMG][​IMG]
      Last edited: 15/8/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :