1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình hoa giới giải trí-Mạch Ngôn Xuyên (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      Chương 64
      Editor: Lê Thị Ngọc Huyền <Cung Quảng Hằng>

      Chu Nghi Ninh tổng kết câu ngắn gọn: “Chính là phải nhập vai đúng ạ.”

      Chu Duy gật đầu cười: “Đúng, đến nhập vai sâu em có thể tìm Quý Đông Dương xin chỉ bảo, ấy lấy giải diễn viên nhập vai nhanh nhất đấy, hơn nữa vì có thể hoàn thành vai diễn cách hoàn hảo nhất ấy còn tự trải nghiệm hoàn cảnh sống và làm việc của vai diễn ấy.”

      Cảnh Tâm nhìn Chu Nghi Ninh, Chu Nghi Ninh cười cười: “Vâng ạ, lát nữa em phải hỏi xem sao.”

      Chu Duy cười: “Tuy nhiên chưa chắc ấy với em.”

      Chu Nghi Ninh : “Em biết.”

      Cảnh Tâm nghĩ chút: “Chưa chắc, Đông toàn giúp ấy khớp kịch bản.”

      nhìn Chu Nghi Ninh: “Cậu cười ngọt ngào chút, chừng ấy cho cậu biết.”

      Chu Nghi Ninh nở nụ cười ngọt ngào với .

      Cảnh Tâm liếc ấy cái: “Có thể chân thành chút hay ?”

      Đạo diễn ở bên ngoài hô tiếng, Chu Nghi Ninh kéo Cảnh Tâm ra ngoài, Cảnh Tâm hôm nay vẫn mặc cái áo phông cố mũ cùng chiếc áo khoác ở ngoài, Chu Nghi Ninh thò tay vào mũ móc móc.

      Cảnh Tâm nhớ ra tối hôm qua ấy cũng móc móc cái mũ của mình như vậy, nhịn được hỏi: “Tối qua cậu thấy chưa?”

      Chu Nghi Ninh quay đầu nhìn , cố ý hỏi: “Thấy cái gì?”

      Cảnh Tâm trừng ấy: “Cậu trang điểm .”

      Chu Nghi Ninh ra vẻ thâm trầm : “Chuyện họ giúp cậu ăn gian chứ gì, lúc sau mình mới phát .”

      Cảnh Tâm vội vàng hỏi: “Vậy còn bác? Bác ấy phải cũng phát chứ?”

      Nhìn công lực của dì chắc chắn phát rồi, Chu Nghi Ninh nhìn bộ dáng khẩn trương của , nở nụ cười: “Chắc là , cho dù có dì ấy cũng toạc ra đâu, chung là để ý đâu, cậu đừng lo lắng.”

      Cảnh Tâm cắn môi, cảm thấy tốt chút nào, ngay cả Chu Nghi Ninh cũng phát , mẹ Tần đánh mạt chược nhiều năm như vậy, chắc chắn phát

      Đều do cái đồ trứng thối Tần Sâm kia.

      Chu Nghi Ninh vỗ vỗ bả vai : “Đây vẫn là lần đầu tiên mình nhìn thấy họ ăn gian đấy.”

      hết câu, ấy liền về phía sau máy giám sát.

      Cảnh Tâm nhìn bóng lưng của ấy, nhếch môi cười cười.

      biết đây là lần đầu tiên ăn gian.

      Vì để cho vui.

      Cảnh Tâm thay xong trang phục diễn ngồi trong phòng hoá trang, phó đạo diễn vội vàng tới chỗ : “Cảnh Tâm, trước đừng trang điểm nữa, Chu Nghi Ninh biết bị làm sao, khóc dừng được, cùng ấy có quan hệ tốt, xem ấy chút .”

      Cảnh Tâm sửng sốt, vội vàng vén váy chạy tới: “Sao lại như vậy?”

      Phó đạo diễn : “ biết, tự nhiên khóc tê tâm liệt phế.”

      Cảnh Tâm kịp nghĩ nhiều, vội tới.

      Chu Nghi Ninh ôm Quý Đông Dương khóc lớn, Quý Đông Dương cau mày, tay giơ giữa trung, cúi đầu nhìn trong ngực, biết làm gì cho phải, giọng: “Này?”

      Cảnh Tâm lặng chút, Quý Đông Dương nhìn , vội vã chạy lên trước, lôi kéo Chu Nghi Ninh, Chu Nghi Ninh chút sứt mẻ, chỉ có thể gọi tiếng: “Nghi Ninh.”

      Chu Nghi Ninh quay đầu nhìn cái, ánh mắt trong suốt ngập nước, trong nháy mắt liền mê mang.

      Cảnh Tâm kéo ấy cái, đem Quý Đông Dương người ấy đẩy ra.

      Chu Nghi Ninh cắn môi cái, nhìn vê phía đạo diễn, mang theo giọng mũi: “Từ đạo diễn còn chưa hô qua.”

      Từ đạo diễn: “…”

      Mọi người ngã ngửa.

      Cho nên ấy khóc ngừng là do Từ đạo diễn hô qua sao?

      Cảnh Tâm nhìn ấy, đạo diễn Từ che ngực khoát tay: “Nghỉ ngơi nửa tiếng, Chu Nghi Ninh trang điểm lại.”

      Chu Nghi Ninh lau nước mắt, “Vâng.”

      Mọi người trợn mắt há mồm nhìn ấy, Cảnh Tâm nhịn được giọng hỏi: “Cậu làm sao vậy?”

      Chu Nghi Ninh mắt vẫn nhoè lệ cười: “ sao, đây phải là diễn khóc sao? Mình liền khóc, ngừng.”

      Cảnh Tâm nhìn ấy: “ có chuyện gì sao?”

      Chu Nghi Ninh hơi cúi đầu: “Chỉ là nhớ đến thời gian học ở nước ngoài, người đồng, rất thảm.”

      Cảnh Tâm: “…”

      Cảnh Tâm kéo ấy đến phòng nghỉ, ngồi đối diện ấy, “ chút .”

      Chu Nghi Ninh muốn mở miệng, thợ trang điểm liền vào, “Cảnh tiểu thư chị còn chưa trang điểm, đạo diễn lát nữa quay cảnh của chị trước.”

      Cảnh Tâm nhìn Chu Nghi Ninh, ấy ở phía sau cười với : “Mau , bao giờ rảnh mình kể lịch sử bi thảm của mình cho cậu nghe.”

      Cảnh Tâm có cách nào khác, chỉ có thể theo thợ trang điểm.

      Buổi tối Tần Sâm đến đón , Cảnh Tâm sau khi lên xe liền hỏi : “Trước kia phải Chu Nghi Ninh xảy ra chuyện gì chứ?”

      Tần Sâm quay đầu nhìn , “Em hỏi là lúc nào?”

      Cảnh Tâm lắc đầu: “Cụ thể thế nào em biết, hôm nay ở phim trường ấy khống chế được, diễn khóc mà khóc rất lâu, em hỏi nhưng ấy , chỉ là nhớ đến những ngày tháng ở nước ngoài người đồng, rất thảm. Trước kia sao ấy có thể là người có đồng nào?”

      Tần Sâm thoáng nhìn ra ngoài cửa sổ, sau vài giây quay đầu nhìn , xoa tóc , “Bốn năm trước, bị cướp.”

      Cảnh Tâm: “Bị cướp?”

      Tần Sâm thấp giọng : “Ừ.”

      Sắc mặt Cảnh Tâm đột nhiên thay đổi: “ phải là… Cướp sắc chứ?”

      Tần Sâm cười, “Nghĩ gì vậy, phải.”

      Cảnh Tâm nhàng thở ra, “Vậy là tốt rồi.”

      Tần Sâm lái xe ra ngoài, sang chuyện khác: “Tối nay mang em ăn bữa, có đạo diễn cùng hai biên kịch ở đó.”

      Hai mắt Cảnh Tâm sáng lên: “Đạo diễn cùng biên kịch? Ai vậy?”

      Có phải chuẩn bị cho vai nữ chính đúng ?

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên: “Em rồi biết.”

      Đậu xe phía trước Hoa viên Nam Thành, lúc chuẩn bị tắt máy, nhịn được ngẩng đầu nhìn hỏi: “Có phải chuẩn bị cho em vai nữ chính hay ?”

      Tần Sâm rũ mắt nhìn , cười cái: “Kịch bản còn chưa viết xong, hơn nữa chuyện tuyển chọn diễn viên là chuyện của đoàn làm phim, còn chưa biết.”

      Cảnh Tâm: “…”

      Hại cao hứng hụt.

      Đây là lần đầu tiên Tần Sâm đưa tham gia bữa cơm kiểu này, Cảnh Tâm nhìn quần áo bình thường người mình, người đàn ông này luôn… Có chuyện gì cũng trước tiếng, .

      Tần Sâm biết oán giận, có chút bất đắc dĩ nở nụ cười: “Bữa cơm này được dự tính trước, do trai em tổ chức.”

      Cảnh Tâm có chút nghi hoặc: “ trai em?”

      cùng Lục Tinh và Phó Cảnh Sâm chính là cùng nhau lớn lên, từ sau khi Lục Tinh ra nước ngoài, trong nhà đột nhiên như thiếu mất cái gì, cùng trai lúc đó cũng cảm thấy thiếu chút gì đó, cái tên Lục Tinh này trở thành cấm kỵ.

      Năm ấy Phó Cảnh Sâm liền dọn ra khỏi Phó gia, ba năm trước cũng dọn ra ở mình, thỉnh thoảng cũng đến chỗ Phó Cảnh Sâm ăn chùa, ấy luôn làm mì thịt bò cho ăn, hoặc là hai người hẹn nhau ăn. hiểu chuyện buôn bán, Phó Cảnh Sâm cũng bao giờ bắt phải hỗ trợ, ba mẹ muốn về công ty làm, đều do Phó Cảnh Sâm ngăn cản, hàng năm công ty chia hoa hồng đều giữ lại cho , cửa hàng cùng nhà ở của cũng đều là xử lý giúp , cái gì cũng cần quan tâm, an tâm làm diễn viên của mình.

      Đối tác làm ăn của Phó Cảnh Sâm cũng rất ít khi gặp, tỷ như cùng Tần Sâm hợp tác vài năm, cũng vì bộ phim <Giải thoát> nên mới chính thức tiếp xúc với , cho nên bữa cơm hôm nay có chút bất ngờ.

      Tần Sâm gật đầu: “Ừ, biên kịch là do Lục Tinh giới thiệu.”

      Cảnh Tâm vui vẻ : “ như vậy là Tinh Tinh cũng tới?”

      Sau lần gặp mặt trước hai người cũng chưa gặp lại, nghĩ lần hội ngộ tiếp theo là ở đây.

      Hai người vào phòng bao, người cũng đến gần đủ, còn thiếu mỗi Phó Cảnh Sâm và Lục Tinh, Cảnh Tâm nhìn người trong phòng, cơ bản đều biết, có thể gọi tên, chỉ là quen, có trẻ tuổi, khí chất của ấy có chút đặc biệt, ánh mắt vô cùng sạch , dưới mắt phải có nốt ruồi lệ nhàn nhạt, rất được.

      Cảnh Tâm chưa từng thấy ấy, nghĩ chắc là nữ minh tinh nào đấy.

      Tần Sâm giới thiệu cho : “Minh Chúc, là biên kịch mới ký hợp đồng với Hoa Thần.”

      Cảnh Tâm có chút kinh ngạc nhìn Minh Chúc, lập tức cười : “Xin chào, tôi còn tưởng là nghệ sĩ vừa mới ký hợp đồng đấy.”

      Cố Hề là bạn Khi Vực, cũng là bạn tốt của Thẩm Gia, đều là người đại diện, cho nên Cảnh Tâm biết.

      Minh Chúc cười cười: “Tôi biết đóng phim, chỉ biết biên tập cốt truyện.”

      Cảnh Tâm nghiêm túc : “Biên tập cốt truyện mới là lợi hại đấy, kịch bản tốt sao có diễn viên giỏi được.”

      Minh Chúc nhìn cười: “ rất có đạo lý, tôi xem phim truyền hình cùng điện ảnh mà đóng, “<Giải thoát> đóng rất khá, có cơ hội hợp tác.”

      Cảnh Tâm vội vàng : “Được.”

      Cảnh Tâm ngồi bên cạnh Minh Chúc, cùng ấy chuyện, : “Tên của rất êm tai, rất đặc biệt.”

      Minh Chúc mỉm cười: “Cảm ơn.”

      Tần Sâm cúi đầu nhìn Cảnh Tâm cái, ngồi xuống bên cạnh Cảnh Tâm.

      Khi Vực nhìn đồng hồ thấy đến giờ, bảo nhân viên phục vụ mang thực đơn đến, “Mọi người gọi thức ăn trước , chờ bọn họ đến đây là vừa.”

      Mọi người vừa gọi đồ ăn xong, cửa phòng bao mở ra, Phó Cảnh Sâm cùng Lục Tinh tới.

      “Hai người cũng lâu quá đấy?” Khi Vực , còn đổi tư thế ngồi, làm như ngồi chờ rất lâu, ta nhìn Phó Cảnh Sâm, “Đón mỗi người mà cũng lâu vậy.”

      Phó Cảnh Sâm thản nhiên phun ra hai chữ: “Kẹt xe.”

      Lục Tinh thấy mọi người chờ lâu, có chút ngượng ngùng: “ có lỗi, để mọi người chờ lâu.”

      Cảnh Tâm vỗ vỗ ghế trống bên cạnh, vui vẻ gọi ấy: “Tinh Tinh đến đây đến đây ngồi!” Lại nhìn Phó Cảnh Sâm, “, phải công tác hay sao?”

      Phó Cảnh Sâm : “Lúc chiều về.”

      Minh Chúc nhìn cái, ngồi sang ghế bên cạnh, để lại hai cái ghế trống.

      Lục Tinh cùng Phó Cảnh Sâm tới ngồi xuống, Phó Cảnh Sâm gọi thêm mấy đồ mà Lục Tinh thích ăn, Cảnh Tâm nhìn nhiều hơn cái, cố ý hỏi: “, còn nhớ Tinh Tinh thích ăn cái gì sao?”

      Phó Cảnh Sâm liếc mắt cảnh cáo , Cảnh Tâm bĩu môi, còn cho , sợ Lục Tinh biết?

      Nhân viên phục vụ mang thực đơn ra ngoài, Khi Vực giới thiệu Lục Tinh cho đạo diễn cùng biên kịch có mặt ở đây.

      lúc sau, tất cả mọi người đều ngồi xuống, Cảnh Tâm nhìn Lục Tinh cười cười, chỉ vào Tần Sâm bên cạnh, giọng : “ ấy…Tần Sâm.”

      Tần Sâm gật đầu với Lục Tinh: “Xin chào, tôi nghe Cảnh Tâm về .”

      Lục Tinh hé miệng cười, nháy mắt mấy cái với Cảnh Tâm, sau đó mới nhìn đối phương: “Tôi cũng nghe Cảnh Tâm về , cũng thấy rong video.”

      Chị ấy phải cái video đánh Kha Đằng kia chứ?

      Cảnh Tâm mím môi cười, chuyện tình cảm này có chút hơi khoa trương, có chút ngượng ngùng, vừa vặn món ăn được đưa lên, vội vã : “Mọi người ăn cơm trước , chắc đều đói rồi.”

      Bữa ăn sắp kết thúc, Cảnh Tâm với Lục Tinh bên cạnh: “Tinh Tinh, lúc nữa chúng ta dạo phố .”

      Chuyện sau đó dạo phố, chủ yếu là muốn nán lại lát, chuyện phiếm, lần gặp trước có chút vội vàng, có chút cơ hội nào để tán gẫu những chuyện trời biển cả.

      Lục Tinh nhìn gương mặt trứng ngỗng xinh đẹp của : “Em sợ bị nhận ra sao?”

      Cảnh Tâm quan tâm : “ sao đâu, em vẫn liên tục đóng vai bình hoa, nhận ra cũng chẳng sao cả.”

      nhìn qua Tần Sâm bên cạnh cái, chỉ cần bị chụp cùng , dù thế nào cũng trở thành tiêu đề bàn tán được.

      Tần Sâm ở bên tai thấp giọng nhắc nhở: “ nhớ mai em còn phải làm việc, 6 giờ sáng phải dậy rồi.”

      Cảnh Tâm thèm để ý: “Bây giờ còn chưa đến 9 giờ, sao cả, em đây.”

      Lục Tinh nghe thấy, ấy nhìn Cảnh Tâm: “Nếu chúng ta hẹn ngày khác , chờ lúc nào em có công việc rồi .”

      Phó Cảnh Sâm nhìn Cảnh Tâm cái, biết chưa từ bỏ ý định, câu làm cho người ta từ chối nổi: “Buổi tối và Lục Tinh còn có việc, hai người hẹn nhau lần khác .”

      Lục Tinh quay đầu nhìn cái.

      Cảnh Tâm nhìn bọn họ lúc, tiếc hận : “Được rồi, vậy chúng ta hẹn lần sau vậy.”

      Sau khi bữa cơm kết thúc, mọi người đều rời .

      Tần Sâm lái xe ra ngoài, Cảnh Tâm thấy Minh Chúc còn đứng ở giao lộ chờ xe, vội vàng nhìn : “Chờ chút, chỗ này dễ đón xe, chúng ta cho Minh Chúc nhờ .”

      Tần Sâm nhìn cái, dừng xe trước mặt Minh Chúc.

      Cảnh Tâm hạ cửa kính xe xuống, vẫy tay với Minh Chúc: “Minh Chúc, chúng tôi đưa về.”

      Minh Chúc có chút bất ngờ, vội vàng : “ cần đâu, chúng ta cùng đường.”

      Cảnh Tâm mở cửa xe xuống xe, kéo cửa sau xe ra, quay đầu nhìn ấy, “ thôi, dù sao bây giờ vẫn còn sớm.”

      Minh Chúc nhìn , có biện pháp cự tuyệt, vòng qua lên xe.

      Cảnh Tâm đóng cửa bên ghế lái phụ lại, ngồi vào phía sau xe.

      Hai ngồi ở phía sau chuyện phiếm, Cảnh Tâm hiếu kỳ hỏi: “Đúng rồi, trước viết kịch bản nào vậy?”

      Minh Chúc : “Kịch bản của tôi vẫn chưa quay bao giờ, gần đây mới cải biên kịch bản đầu tiên.”

      Cảnh Tâm quay đầu cười với ấy: “ là biên kịch trẻ nhất mà tôi biết, cũng là người xinh đẹp nhất.”

      Đây là lời , Minh Chúc rất được, còn xinh đẹp hơn rất nhiều nghệ sĩ trong giới giải trí, chủ yếu là khí chất , nhìn có hương vị vô cùng đặc biệt.

      Minh Chúc hào phóng nhận lời khen của , “Cảm ơn , cũng là nữ nghệ sĩ xinh đẹp nhất mà tôi biết.”

      Hai người nhìn nhau cười.

      Minh Chúc bên tai câu, hai mắt Cảnh Tâm trừng lớn, thăm dò nhìn người đàn ông lái xe phía trước, giọng : “ vậy sao?”

      Minh Chúc gật đầu cười.

      Đưa Minh Chúc đến cổng tiểu khu, Cảnh Tâm theo ấy xuống xe, với Minh Chúc: “Lần sau có rảnh tôi mời ăn cơm.”

      Minh Chúc cười cười: “Được.”

      Tần Sâm nhàn nhã dựa lưng vào ghế, lấy điếu thuốc ra ngậm bên miệng, châm xong hạ cửa kính xe xuống, vươn tay ra ngoài cửa sổ búng tàn thuốc, nhìn về phía Cảnh Tâm.

      Cảnh Tâm đứng đó tự nhiên nhếch môi cười với , vui vẻ vòng qua đầu xe ngồi lại vào ghế lái phụ.

      Vừa lên xe lập tức ngồi lên đùi cọ cọ, ôm cổ , nhìn cười.

      Tần Sâm giương mắt nhìn , khoé miệng cong lên, vô cùng lưu manh: “Muốn làm gì? Đây là cửa tiểu khu, phải nhà chúng ta.”

      Cảnh Tâm: “…”

      Trong đầu toàn nghĩ cái gì vậy!

      nghĩ chút, trượt từ đùi xuống.

      Vừa rồi Minh Chúc với , tháng 11 kịch bản cải biên xong, tháng 12 bắt đầu tuyển nữ chính, ấy , hình tượng nữ chính rất phù hợp với , trợ lý của Tần Sâm gọi cho ấy chuyện này.

      Tần Sâm giữ chặt hông của , “Làm sao vậy?”

      Cảnh Tâm mím môi, “ có gì đâu, chỉ là em đột nhiên muốn ôm chút thôi được sao?”

      Tần Sâm cười: “Về rồi cho em ôm.”

      Cảnh Tâm ngồi lại ghế phụ, tự mình thắt dây an toàn, đột nhiên quay đầu nhìn : “Em phát , đúng là người thâm trầm nhất!”

      Tần Sâm: “…”

      chồm người qua, giữ chặt người để cho đối mặt với mình, cúi đầu hung hăng hôn cái, ánh mắt chăm chú nhìn cười: “Lúc nào?”

      Cảnh Tâm cười ánh mắt cong cong, đẩy ra, “Lúc nào cũng thế.”

      Trừ lúc giường.

      Tần Sâm chẳng ừ hử gì cả chỉ cười cười, hôn lên môi cái, quay về ngồi dựa vào ghế, ném tàn thuốc vào thùng rác bên cạnh, lái xe rời .

      Về nhà, Cảnh Tâm bắt đầu thu thập hành lý, sáng mai phải bay đến thành phố S chụp ảnh tạp chí, chỉ có hai ngày, thời gian rất eo hẹp.

      Tần Sâm tắm rửa xong ra, lấy chai rượu vang trong tủ rượu ra, cầm ly rượu lười biếng dựa vào khung cửa nhìn , Cảnh Tâm bỏ cả kịch bản vào trong vali hành lý, kéo khoá lên, quay đầu nhìn , kéo vali vào trong góc.

      đến gần , lấy ly rượu tay nhấp ngụm, hai tay ôm lấy cổ , cười híp mắt : “Em phải hai ngày, hai ngày nữa về.”

      Tần Sâm nhìn , trong xoang mũi hừ ra tiếng: “Ừ.”

      Cảnh Tâm xoay người lấy áo ngủ, lại lấy miếng thiên sứ * trong tủ ra, nhìn về phía : “Em tắm.”

      (*băng vệ sinh)

      Tần Sâm nhìn đồ cầm tay, ngửa đầu uống cạn ly rượu trong tay, xoay người xuống lầu.

      Cảnh Tâm nhìn xuống lầu, lại để miếng thiên sứ vào chỗ cũ.

      Kinh nguyệt của hôm nay hết, vì để tránh buổi tối bị ép buộc sáng mai dậy nổi, cũng phải liều chết.

      Sáng hôm sau trời còn chưa sáng, Cảnh Tâm ngủ mơ mơ màng màng, cảm giác có toà núi đè người mình, rất nặng rất khó chịu, lại còn có thể nóng lên.

      Editor: Sorry mọi người, mình phải cày tiếng để còn ra trường. Nên thời gian gần đây của mình rất eo hẹp. Mình cố ra chương sớm nhất có thể.
      thanhbinh, Tiểu Ly 1111, hauyen280342 others thích bài này.

    2. garan2602

      garan2602 Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      46
      Sao khúc này lại hết rồi. aaaaa :yoyo41:. Chờ đợi là hạnh phúc :3

    3. Yêu_ nữ

      Yêu_ nữ Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      102
      Cố lên nhé editor....

    4. Huyen_bui-july1998

      Huyen_bui-july1998 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      34
      chúc chị thi đạt kết quả tốt nha! rồi trở về với bọn e !

    5. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      Chương 65
      Editor: Lê Thị Ngọc Huyền <Cung Quảng Hằng>

      Lúc ngủ Tần Sâm thích có ánh sáng, phòng ngủ của , rèm cửa sổ đều kéo lại, toàn bộ đèn đều tắt, chính là dơ tay cũng thấy được năm ngón.

      Cảnh Tâm thích để lại ngọn đèn ngủ , lúc vừa mới tới ở cũng có chút quen, bất quá thói quen của trở thành dư thừa, mỗi đêm chỉ mong có thể nhanh ngủ, làm gì có hơi sức mà để ý đến thói quen nữa, căn bản là mệt quá chỉ cần nhắm mắt là ngủ.

      Cơ thể càng ngày càng nóng, lỗ tai rất ngứa, có bàn tay để ngực hung hăng nắn bóp, đôi môi ấm áp hôn cổ , cơ thể run rẩy, cho là mình nằm mơ, kêu thành tiếng.

      Tần Sâm nghiêng đầu hôn môi , giọng trầm thấp: “Tỉnh?”

      “Ừ..” còn chưa tỉnh hẳn, mơ màng lên tiếng.

      Hai người còn chưa thử qua cảm giác sờ soạng nhau trong bóng đêm, Tần Sâm bình thường thích bật đèn làm, thích nhìn thân thể của , nhìn bộ dáng động tình của , cảm thấy kích thích.

      mơ mơ màng màng mở mắt ra, cái gì cũng thấy, trạng thái nửa mê nủa tỉnh, giác quan đặc biệt mẫn cảm, có chút sợ hãi cùng kháng cự đẩy , “Đừng mà…”

      Hoàn toàn biết bây giờ là ngày hay đêm, chỉ nhớ sáng hôm sau mình phải dậy sớm.

      Tần Sâm cắn lỗ tai cái, hô hấp dồn dập, ác liệt : “Vật lừa đảo, trừng trị em đúng là được rồi.”

      Động tác của thành thạo nháy mắt bóc sạch quần áo người , để vật nam tính gần nơi trọng yếu của cọ cọ, Cảnh Tâm giống như bị điện giật, cái liền mềm nhũn. Tay trượt từ ngực đường xuống, đến eo, xuống nơi bí giữa hai chân , ngừng xoa nắn vân vê.

      Cảnh Tâm mềm nhũn thành vũng nước, vô lực kháng cự, chỉ có thể run rẩy rên .

      Tự biết chạy nổi, ngoan ngoãn vòng tay ôm lấy cổ , giọng cầu xin tha thứ.

      Trong phòng ngủ tối đen, chỉ còn tiếng rên khẽ và tiếng thở gấp, chuông báo thức đột ngột vang lên, Cảnh Tâm bỗng nhiên bừng tỉnh, thân thể tự chủ được khẩn trương vặn vẹo, “Đừng, báo thức, em phải rời giường đến sân bay…”

      trán Tần Sâm nổi gân xanh, thét lớn tiếng, dùng sức va chạm trừng phạt người giường, cầm di động lên tắt báo thức .

      giây sau, ném di động xuống.

      lần nữa đem đè giường.



      Kết thúc toàn bộ, Tần Sâm bật đèn bàn ở mép giường lên, chống tay lên giường nhìn cười xấu xa.

      Thần trí Cảnh Tâm tan rã, cái loại cảm giác này, giống như là muốn chết nhưng lại còn sống, kích thích đến mức linh hồn cũng sắp thoát khỏi cơ thể. Nửa phút sau nhớ đến cái gì đó, hung hăng trừng , “Mấy giờ rồi?”

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên, trực tiếp ôm đến phòng tắm, “Để đưa em , tới kịp.”

      Cảnh Tâm như gấu cola treo người , vô cùng tức giận cắn cái lên cổ , “Nếu em đến muộn, em thèm để ý đến nữa.”

      Vội vội vàng vàng thu thập xong, Tần Sâm tay xách vali hành lý, tay ôm eo ra khỏi nhà.

      Bố Duệ hưng phấn theo sau , ngửi ngửi bắp chân của , mặt Cảnh Tâm đỏ bừng, mũi Bố Duệ rất nhạy cảm, mỗi lần người có mùi của lưu lại, nó đều vòng vòng quanh .

      Hai người vừa lên xe, Thẩm Gia gọi điện thoại tới: “Chị này đại tiểu thư, em ở đâu?”

      Tần Sâm dứt khoát lái xe ra ngoài, Cảnh Tâm dám mới ra cửa, chột dạ : “Sắp, sắp.”

      Thẩm Gia nghe cái liền hiểu, lập tức nổi giận: “Em đừng với chị là em còn chưa rời giường?!”

      “Dậy rồi dậy rồi, bây giờ Tần Sâm đưa em qua.”

      “…”

      Cảnh Tâm thấy chị ấy chuẩn bị mắng tiếp liền cúp điện thoại, quay đầu thúc giục Tần Sâm: “ nhanh chút, đều tại .”

      Tần Sâm quay đầu nhìn cái, khẽ cười tiếng, thản nhiên cho xe tăng tốc.

      Đến khi tới sân bay, lối cửa ra vào cho khách vip có nhân viên đợi, Tần Sâm dẫn vào, mặt Cảnh Tâm đỏ ửng, có fan nhận ra hai người, hưng phấn hô lên: “Là Cảnh Tâm cùng Tần Sâm!”

      “A! Đúng ! Bọn họ muốn đâu vậy?”

      “Hình như rất sốt ruột nha!”

      “Chạy theo chụp mấy bức ảnh nhanh!”

      Sau khi Cảnh Tâm và Thẩm Gia tụ họp, kịp với Tần Sâm dù chỉ câu, bị Thẩm Gia kéo , Tiểu Thất kéo hành lý đuổi theo hai người.

      quay đầu nhìn cái, vẫn đứng tại chỗ, mỉm cười nhìn .

      Thẩm Gia quay đầu lườm : “Còn nhanh chút! Nhìn cái gì mà nhìn!”

      Cảnh Tâm: “…”

      Sau khi Tần Sâm còn nhìn bóng lưng của nữa, mới xoay người rời , mới vừa ra cửa có hai ba lên phía trước, xấu hổ hỏi: “Tần tổng, có thể chụp chung với chúng tôi tấm hình được ?”

      Tần Sâm thản nhiên nhìn mấy này cái, “ thể.”

      xong, xoay người .

      Mấy phía sau tiếc rẻ nhìn bóng lưng .

      Sau khi Cảnh Tâm lên máy bay, xụi lơ ngồi chỗ, Thẩm Gia tức giận quay đầu nhìn , phát cổ có dấu hôn, lập tức hiểu được nguyên nhân bị trễ của , ngón tay Thẩm Gia chỉ chỉ vào cổ , “Tần tổng nhà em đúng là tinh lực tràn trề, sáng sớm mãnh liệt như vậy.”

      Cảnh Tâm vội vàng sờ sờ cổ mình, mặt có chút đỏ, xác định hỏi: “Có dấu?”

      Thẩm Gia dựa lưng vào ghế, mỉm cười : “Đúng vậy, lát nữa xuống máy bay phải lập tức đến studio để chụp ảnh, chỉ có thể bảo thợ trang điểm dùng phấn che thôi, cứ nghĩ đến cảnh em mang dấu hôn lên phim điện ảnh lần trước là biết, chắc có thể trở thành đề tài hot đấy, phía tạp trí chắc chắn rất vui lòng.”

      Cảnh Tâm: “…”

      <CoCo Mode> là tạp chí thời thượng có lượng tiêu thụ đứng đầu trong nước, lần này Cảnh Tâm còn hợp tác với mẫu nam quốc tế là Duke, Duke cao 1m86, Cảnh Tâm cùng ta hợp tác nhìn qua trông khá đẹp đôi, biểu cảm trước ống kính của hai người đều hoàn hảo, nhiếp ảnh gia cầu tạo dáng hai người đều phối hợp hoàn mỹ.

      Nghỉ ngơi giữa buổi, nhiếp ảnh gia cho hai người nhìn ảnh chụp, Duke cảm thấy mình đủ hoang dã, nên đề xuất việc cởi thêm nút áo nữa.

      Nhiếp ảnh gia cười cười: “Trước chụp kiểu này , buổi chiều thử xem sao, Cảnh tiểu thư có vấn đề gì chứ?”

      Cảnh Tâm nghĩ rằng cũng chẳng phải lộ, vì thế gật đầu: “Có thể.”

      Chụp ảnh đến chiều, hai người đổi mấy bộ quần áo, Duke ngồi ghế, Cảnh Tâm từ phía sau tiến lại, nhiếp ảnh gia chỉ vào Cảnh Tâm: “Cảnh tiểu thư, đặt tay lên ngực Duke, cơ thể tiến sát lại chút.”

      Cảnh Tâm cúi đầu nhìn cái, mặt có chút đỏ đặt tay lên ngực của người đàn ông, cơ thể tiến lên dựa vào.

      Nhiếp ảnh gia: “Biểu cảm tự nhiên chút, lạnh lùng chút.”

      Ngày chụp hình đầu tiên kết thúc, Cảnh Tâm cùng Thẩm Gia Tiểu Thất trở lại khách sạn, Thẩm Gia nghĩ đến mấy bức ảnh chụp hôm nay, chống má : “ biết Tần Sâm nhìn mấy bức ảnh kia có thể ghen hay , dù sao em cũng sờ soạng ngực người đàn ông thứ hai.”

      Cảnh Tâm: “…”

      suy nghĩ vài giây, nhanh chóng đá rắc rối này : “Chụp ảnh tạp trí này là chị nhận cho em.”

      Thẩm Gia: “…”

      Buổi chụp hình hôm sau thuận lợi kết thúc vào giữa trưa, chiều có buổi phỏng vấn, sau khi kết thúc Cảnh Tâm cùng Thẩm Gia tới sân bay chuẩn bị trở về.

      Sau khi trở lại thành phố B, lần nữa trở lại đoàn phim <Thái Bình vương triều>, các cảnh của quay gần xong, chỉ còn hơn mười ngày nữa là tiến vào giai đoạn hậu kỳ, thời gian này quay rất gấp, tất cả các lịch trình của Thẩm Gia đều lùi ngày, dời vào sau giai đoạn hậu kỳ.

      Cùng lúc đó, phía trang chủ của Hoa Thần cũng đưa ra tin tức, bây giờ kịch bản của cuốn tiểu thuyết bán chạy trong sáu năm liền<Quyết định sinh mệnh cả đời> hoàn thành hơn nửa, dự tính tuần cuối của tháng 12 khởi quay.

      <Quyết định sinh mệnh cả đời> được tác giả nổi tiếng Cửu An viết, xuất bản từ sáu năm trước sau đó vẫn thuộc top tiểu thuyết ăn khách cho đến bây giờ, tái bản rất nhiều lần, là tiểu thuyết tình cảm kinh điển, nghe lúc trước tác giả chịu bán bản quyền, Hoa Thần phải thương lượng rất nhiều lần, tác giả mới đồng ý bán bản quyền tác phẩm.

      Sau khi tin tức này đưa ra, fan của cuốn tiểu thuyết này liền sôi trào, vừa chờ mong lại vừa lo lắng, chờ mong tiểu thuyết mình thích được lên màn hình lớn, cũng sợ phim điện ảnh lột tả được hết nội dung của tác phẩm, bị huỷ trong tay nam nữ chính.

      “A a, thậy quay sao? Rất lo lắng! Nam nữ chính là ai đây! Bất quá bán cho Hoa Thần, chắc là cần phải lo lắng đúng ?<cười cry>”

      “Tôi vốn muốn nam chính có lẽ mời Đông, nhưng Đông nhận loại kịch bản này , mấy năm nay ấy hề nhận kịch bản kiểu này, Lê Tranh may ra còn có thể nha! Nữ chính cao 1m72 là tôi nghĩ ngay đến Cảnh Tâm, dù sao tôi cũng là người hâm mộ nhan sắc của ấy.”

      “<doge> cược gói sợi cay, nữ chính rất có thể là Bình hoa.”

      “<tạm biệt> đừng nông cạn như vậy được , chỉ bằng Cảnh Tâm cao 1m72, giống nữ chính mà ta có cơ hội? Giới giải trí này phải có nữ nghệ sĩ có dáng người tốt, Lục Tuyết Tâm 1m68, Phương Phương 1m70, cũng có mấy người cao 1m72, bộ dáng cũng tệ, sao lại phải là Cảnh Tâm? <buông tay>.”

      Cảnh Tâm lướt weibo, biết tin này từ trước, nhìn thấy tin này cũng có cảm giác gì cả.

      tường của các hot weibo tổ chức bỏ phiếu bầu chọn nam nữ chính.

      Cảnh Tâm nhìn xuống, số phiếu của phải cao nhất, số phiếu cao nhất là Lục Tuyết Tâm, sau đó là Phương Phương, thứ ba là .

      Việc này cũng ngoài dự đoán, dù sao Lục Tuyết Tâm và Phương Phương đều đóng nữ chính, nhân khí nhiều hơn rất nhiều.

      Bình luận phía dưới đều là fan của các nhà để lại.

      “<doge> nếu nữ chính là Bình hoa, tôi có ý kiến gì, dù sao bộ dáng của ấy rất đẹp mắt, cũng rất phù hợp với hình tượng của nhân vật, thử nghĩ chút, hoàn toàn có thể đảm nhận, tôi là fan của tiểu thuyết.”

      “Nhất định Phương Phương nhà tôi là thích hợp nhất!”

      “Tôi muốn , lúc này Phương Phương còn quay <Minh phi truyền kỳ>, sau khi video Tần Sâm hành hung Kha Đằng bị phát tán, các người thấy Hoa Thần có thể dùng Phương Phương sao? Phương Phương bị knockout, vị kế tiếp!”

      “Có việc người khác thể địch được, Cảnh Tâm là người phụ nữ của tổng giám đốc Hoa Thần <buông tay>.”

      “Dựa vào đàn ông để leo lên, biết xấu hổ<tạm biệt>.”

      Mỗi khi dính đến vai diễn, những tiếng mắng chửi weibo càng nhiều hơn, Cảnh Tâm nhìn qua loa, tắt weibo .

      Quyển tiểu thuyết <Quyết định sinh mệnh cả đời> này mua từ lúc còn học trung học, lúc trước đọc đọc lại rất nhiều lần, lấy của ít nước mắt.

      Quyển tiểu thuyết này để ở phòng tại Phó gia, định bớt chút thời gian về lấy.

      Về phần những tranh luận weibo, mặc kệ, trước lấy cơ hội thử vai rồi sau.

      Chu Nghi Ninh cầm điện thoại di động ngồi xuống bên cạnh , đùng bả vai đụng cái: “Lần này cậu có cơ hội làm nữ chính.”

      Cảnh Tâm quay đầu cười: “Quyển tiểu thuyết kia cậu đọc rồi sao?”

      Chu Nghi Ninh gật đầu: “ đọc, tiểu thuyết kinh điển, ba cuốn tiểu thuyết của Cửu An mình đều đọc.”

      ấy nhìn Cảnh Tâm: “ , mình cũng thấy cậu rất thích hợp.”

      Cảnh Tâm bị lời của ấy chọc cho mở cờ trong bụng, hai tay ôm má cười, “Nếu có thể như thế tốt rồi, mình cũng rất thích tiểu thuyết của Cửu An, chỉ là ấy rất ít đăng, chưa bao giờ để lộ tin tức, weibo đăng toàn hình mèo.”

      Chu Nghi Ninh bĩu môi: “Chính là để duy trì cảm giác thần bí của mình ý mà.”

      Cảnh Tâm gật đầu: “ cũng đúng, bất quá mình gặp qua biên kịch của <Quyết định sinh mệnh cả đời>, ấy chắc chắn quen biết với Cửu An , lần sau mình mời ấy ăn cơm, hỏi chút.”

      Chu Nghi Ninh vội : “Đưa mình theo với.”

      Cảnh Tâm cười cười: “Được, để sau mình hẹn ấy.”

      Buổi tối Cảnh Tâm trở về Phó gia ăn cơm, ở Phó gia ngủ lại đêm, hôm sau lúc thuận tiện cầm luôn quyển tiểu thuyết kia đến đoàn làm phim.

      Tan tầm Tần Sâm đến đón , Cảnh Tâm cài dây an toàn xong, quay đầu cười với : “Tối nay em muốn ăn cơm tây.”

      Tần Sâm quay đầu nhìn , cười cười, “Được.”

      Về nhà, Cảnh Tâm cùng Bố Duệ thẳng vào phòng, ngồi ghế sô pha, lấy quyển tiểu thuyết từ trong túi xách ra, cẩm quyển sách giơ cho xem, nghiêm túc : “Quyển tiểu thuyết này em mua từ mấy năm trước, đọc dưới mười lần, em hiểu rất nhân vật nữ chính trong truyện này.”

      Tần Sâm nhíu mày, nhìn : “Cho nên?”

      Cảnh Tâm trừng , đứng lên ghế sô pha, thấy mình cứ như từ cao nhìn xuống, lại ngồi xuống, ngửa đầu nhìn .

      Bố Duệ ngồi xuống bên cạnh ghế sô pha, ngửa đầu nhìn .

      Tần Sâm cười xoà tiếng, hất hất cằm chỉ Bố Duệ, “Em định lôi kéo nó luyện tập sao?”

      Cảnh Tâm cúi đầu nhìn Bố Duệ, phát cùng đúng là tâm linh tương thông, ôm lấy làm nũng: “ cần phải an bài gì cho em cả, chỉ cần cho em cơ hội thử vai là được, cơ hội thử vai công bằng, giống <Giải thoát> và <Thái Bình vương triều> là được rồi, những cái khác em cố gắng, dù sao diễn tốt làm mất mặt, doanh thu phòng vé tốt khiến Hoa Thần kiếm được tiền em rất ngại.”

      Tần Sâm rũ mắt nhìn cánh tay ôm ngang hông của , khoé miệng cong lên, cố ý đùa : “Vậy giống nhau, lần này là nữ chính.”

      Cảnh Tâm ngẩng đầu nhìn , nhìn thấy khoé miệng ý cười, biết trêu hay là , gần đây toàn bộ tinh lực của đều dồn vào việc quay bộ phim <Thái Bình vương triều>, ba mẹ cũng làm ra hành động quấy nhiễu gì, lần này là nữ chính, nếu như thuyết phục được ba mẹ , chắc cũng gặp khó khăn.

      cũng muốn vì chuyện này mà làm căng thẳng quan hệ giữa Tần Sâm và ba mẹ , dù sao sau này bọn họ vẫn phải ở chung với nhau.

      nghĩ chút, : “Hai ngày nữa là sinh nhật mẹ em, cùng em về .”

      Tần Sâm nghĩ chuyện khác, chút để ý : “Được.”

      Cảnh Tâm nhảy từ sô pha xuống, “Em tắm đây, tối phải nghiên cứu lại tiểu thuyết mới được.”

      Tần Sâm quay đầu nhìn cái, người ngả về sau, nhàn nhã ngồi vắt chân, cầm quyển tiểu thuyết có chút cũ ở bên cạnh lên, có thể thấy được đọc quyển tiểu thuyết này rất nhiều lần.

      híp mắt, trầm mặc vài giây, rút điếu thuốc bàn trà ra châm.

      Sơ thảo kịch bản nhìn rồi.

      Có cảnh hôn.

      , lúc nhìn thấy kịch bản, theo bản năng muốn cự tuyệt.

      có cách nào tưởng tượng Cảnh Tâm quay cảnh hôn, cũng thể chịu đựng được.

      Cho nên, lúc Cảnh Tâm hỏi , biết phải trả lời thế nào.

      Cảnh Tâm nếu đọc quyển tiểu thuyết này, chắc biết có cảnh hôn, nhưng vẫn muốn diễn.

      Hút xong môt điếu thuốc, rụi tắt tàn thuốc, có chút phiền chán đứng lên, lấy chai rượu trong quầy ra rót đầy chén.

      Cảnh Tâm tắm rửa xong ra, thấy ở đây.

      Bình thường lúc tắm, Tần Sâm đến phòng khác tắm rửa, chờ tắm xong ngồi dựa ghế sô pha rồi, tay cầm ly rượu vang, hoặc là cầm quyển sách, nếu như thời gian còn sớm, hai người ở phòng khách cùng nhau xem bộ phim.

      Cảnh Tâm tìm lúc, tìm được ở ban công phòng khách.

      nghiêng người về phía trước, hai tay vịn lan can, chân để lên lan can, bật lửa chợt loé, khói sương lượn lờ.

      Cảnh Tâm cắn môi môi, tiếng động qua, từ phía sau ôm lấy , đầu cọ cọ vào lưng .

      Tần Sâm cúi đầu nhìn vòng tay ngang hông mình, đem người kéo lên phía trước, nhìn mấy giây: “ muốn tham gia thử vai?”

      Hai mắt Cảnh Tâm sáng lên, gật đầu như gà mổ thóc: “Muốn.”

      liếm mép cái, quay đầu nhìn hướng khác, búng tàn thuốc tay, “ muốn em tham gia bộ phim này.”

      Cảnh Tâm sửng sốt: “Vì sao?”

      rũ mắt nhìn : “Bộ phim này có cảnh hôn, em đọc tiểu thuyết, nên biết.”

      Cảnh Tâm sứng sờ nhìn , nghĩ lại, trong tiểu thuyết quả có mô tả cảnh hôn, bây giờ phim điện ảnh đều có cảnh hôn hay những cảnh thể tình cảm mãnh liệt, ngoại trừ <Giải thoát> có cảnh cường bạo, ngay cả cảnh hôn cũng chưa diễn qua.
      Last edited: 20/8/18
      thanhbinh, Tiểu Ly 1111, hauyen280344 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :