1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng (12)

      Như thế thấm thoát tháng qua, vừa tới đầu thu, Diệp Huyên bỗng nhiên nhận được tin tức thái hậu muốn trở về từ Vân Đài sơn.

      Vì thái hậu hết lòng tin theo phật giáo, từ khi tiên đế băng hà, trong năm có hơn phân nửa thời gian đều ở Vân Đài sơn lễ Phật, bất quá trước tết mới hồi loan. Vì thế, Diệp Huyên khỏi ở trong điện thầm: " phải ngày phải dịp, thái hậu sao lại hồi cung?"

      Cao Cung Minh cười : "Hẳn là thái hậu tưởng niệm quan gia, nô tài phái người Đan Hoàng cung vẩy nước quét nhà, biết quan gia còn có gì muốn phân phó hay ."

      "Ngươi làm việc, trẫm đương nhiên là yên tâm, " Diệp Huyên cũng thèm để ý những việc này, nghĩ đến Hoài Yển, nàng vội dặn, "chuyện Hoài Yển, nhất thiết thể để thái hậu biết, nên làm cái gì, ngươi phải hiểu ."

      Cao Cung Minh cung thanh đáp ứng, tự ước thúc trong cung . Diệp Huyên người ở trong điện qua lại thong thả, trong lòng cảm thấy nỡ. Biết thái hậu phải về cung rồi, nàng vội vã đưa Hoài Yển về Hiệt Lan Trai, cũng dám tùy ý giống như lúc trước.

      Phải biết thái hậu làm người đoan chính, thậm chí gần như nghiêm khắc, bà tuy là thân mẫu của hoàng đế, khi còn trẻ lòng nghĩ sinh ra con trai trưởng thừa kế đại thống, đối với nữ nhi duy nhất cũng để bụng. Ai biết cuối cùng tiên đế lại phong Diệp Huyên làm Hoàng Thái nữ, lúc này mẹ con hiềm khích phát sinh, dù thái hậu muốn bù đắp, dĩ nhiên vô dụng, dứt khoát dùng lời mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị ước thúc hoàng đế.

      Diệp Huyên lại trời sanh tính tình kiệt ngạo, hai mẹ con phần nhiều là thèm quá nửa câu, lại ngại vì hiếu đạo ở trước mặt thái hậu phải kính cẩn, thái hậu hàng năm ở Vân Đài sơn, cũng có nguyên nhân là hai người hợp.

      Diệp Huyên biết bản thân cường đoạt Hoài Yển vào cung đến cùng thể nào gì, khi việc này bị thái hậu biết, tất sinh chuyện. Đợi ước thúc mọi người trong hậu cung rồi, nàng vốn tưởng rằng việc này có thể giấu diếm được, ai ngờ loan giá thái hậu vừa đến, bà còn chưa ngồi yên ở Đan Hoàng cung, tuyên nàng qua, câu đầu tiên liền : "Hoài Yển kia ta xem đúng là giữ được, sớm chút đưa ly rưỡu tiễn thôi."

      Diệp Huyên quá sợ hãi: "Mẫu hậu lời ấy ở đâu ra?!"

      Thái hậu mặt vốn bình tĩnh, lúc này lộ ra tàn khốc: "Quan gia còn muốn hỏi lão bà ta lời ấy từ đâu ra? Con thân là vua của nước, để ý triều chính cũng thôi, lại còn cường đoạt tăng nhân vào cung, việc tổn hại nhân luân như thế, khi truyền ra, thể diện triều đình còn muốn hay ! thể diện hoàng gia còn muốn hay !"

      Diệp Huyên thế mới hiểu được, khó trách thái hậu đột nhiên hồi cung, hiển nhiên là vì Hoài Yển. Nhưng việc này giấu giếm đến giọt nước lộ, trong triều trừ Trần An cũng ai biết. Trong hậu cung tuy biết nàng cực kì sủng hạnh Hoài Yển, nhưng thân phận Hoài Yển trừ vài người tâm phúc, chỉ có nàng từng lộ ra với Lạc Thành, chẳng lẽ...

      Trước mắt chấp nhận được những tính toán tâm tư trong đó, thái hậu biết được hoàng đế làm ra việc hoang đường như thế, hôm đó liền về cung. Bà tuy thân thiết với Diệp Huyên, đến cùng cũng là con ruột, chỉ lòng cho là Hoài Yển biết liêm sỉ câu dẫn Diệp Huyên, bằng hoàng đế tọa ủng hậu cung, cái dạng nam nhân gì có, làm sao muốn cướp tăng nhân. Đến khi biết được Hoài Yển cực kì lãnh đạm với hoàng đế, còn muốn Diệp Huyên tự khẩn cầu , trong cơn giận dữ, bà càng lập ý muốn đem họa quốc tăng kia xử tử, để thể dâm loạn cung đình.

      người muốn giết, người muốn giữ, sao có thể để ý . Diệp Huyên đương nhiên chịu theo lời thái hậu, càng cảm thấy thái hậu mạc danh kỳ diệu. Từ đầu tới cuối, Hoài Yển đều là bị nàng bức bách, sao lại trách tội đến đầu .

      Nhưng nàng càng bảo hộ, thái hậu càng tức giận, đến khi nàng phẩy tay áo bỏ , bừa bãi thái hậu được động vào Hoài Yển phần hào, thái hậu tức giận đến run rẩy sắp ngã.

      "Nghiệp chướng! Nghiệp chướng!"

      Mắt thấy thái hậu đúng là sắp té xỉu, Lạc Thành luôn luôn thân ở trong phòng vội ra đỡ lấy bà: "Thái hậu bớt giận, quan gia tuổi trẻ khí thịnh, việc này cần phải từ từ mới được."

      "Hài tử ngoan", thái hậu được đỡ ngồi xuống, "Nếu phải ngươi báo tin cho ta biết, ta còn biết quan gia làm ra việc hồ đồ bực này."

      Lạc Thành đáy mắt lóe lóe, miệng hòa nhã : "Phân ưu với quan gia, vốn là chức trách của chúng ta. Kỳ thực Hoài Yển kia tướng mạo câu toàn, nhưng thân phận có chút khiếm khuyết, thần cũng sợ việc này lan truyền ra ngoài, tổn hại danh quan gia, mới lắm mồm, trong lòng sợ hãi."

      "Đâu phải hơi khiếm khuyết", thái hậu cười lạnh, "Vừa nhắc đến, ta cảm thấy bẩn tai. Phật môn vốn là nơi thanh tĩnh, ai biết lại có kẻ bẩn thỉu như vậy, chỉ tiếc quan gia bảo hộ , ta lại thể ra tay."

      Lạc Thành nghe , mặt ra do dự, thấy thái hậu nhìn qua, mới giống như hạ quyết tâm : "Thần có kế, có thể hiệu quả."

      =====================================================

      Hoa sen trắng bị hắc hóa = =

      Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng (13)

      Kế sách Lạc Thành đến cũng rất đơn giản, quan gia bảo hộ Hoài Yển rất chặt, người khác thể ra tay, nhưng Hoài Yển bản thân tìm chết, quan gia có thể trách ai.

      Nghe xong lời này, thái hậu khỏi ngạc nhiên : " tăng kia cũng phải ngốc tử, sao lại chủ động muốn chết."

      Ở trong lòng thái hậu, Hoài Yển là tiểu nhân thấy người sang bắt quàng làm họ, Lạc Thành lại biết, hòa thượng kia luôn luôn bị bức bách. mặc dù biết quan gia dùng biện pháp gì khiến hòa thượng kia nguyện ý cùng quan gia truy hoan, như muốn để Hoài Yển sinh ra chí nguyện muốn chết, cũng phải việc khó.

      Hoài Yển ở trong cung cũng phải chân rời nhà, sau Hiệt Lan Trai có hoa viên cảnh trí cực đẹp, trước khóa trễ, luôn vào đó tản bộ.

      ngày chạng vạng, Hoài Yển tay lần phật châu, tay nhặt đất cành hoa rơi, nhìn tà dương chân trời suy nghĩ xuất thần.

      "Hoài Yển thiền sư." đa lâu có nghe thấy ai xưng hô như thế với mình, xoay người, chỉ thấy nam nhân tuấn tú cao ngất đứng ở phía sau, đúng là Lạc Thành.

      Hoài Yển biết Lạc Thành, nhưng nam nhân có thể ở trong hậu cung hành tẩu, vậy chính là trong bốn vị công tử kia. niệm tiếng phật hiệu: "Thí chủ."

      "Thiền sư gần đây khỏe ?" Lạc Thành .

      Hoài Yển bất quá cười : "Tốt hay tốt, đều là tu hành thôi."

      Lạc Thành tâm đầu nhất khiêu, vốn tưởng rằng Hoài Yển bị nhục, đến tâm sinh oán hận, ít nhất cũng nên có chút bị quấy nhiễu mới đúng, nhưng tăng nhân trước mắt thân tố y, khóe miệng mỉm cười, từng ở Vân Môn Tông gặp qua vị thánh tăng danh chấn thiên hạ này, bộ dáng bất nhiễm bụi trần khi đó chút cũng đổi.

      Nhưng trong miệng vẫn : "Xem ra thiền sư tốt lắm, nhưng mà chư vị đại sư Vân Môn Tông hẳn tốt lắm." đợi Hoài Yển mở miệng, lại , "chuyện thiền sư bị quan gia cưỡng bức vào cung lộ ra, cổ tháp Vân Môn Tông ngàn năm, đột nhiên chịu gièm pha như thế, thanh danh xưa nay hẳn bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, cũng may thế nhân đều việc này phải thiền sư chủ tâm, nhưg thiền sư vẫn ở hậu cung, hỗn loạn nhốn nháo, đều thiền sư làm sa đọa thanh danh Vân Môn Tông."

      Còn câu Lạc Thành , vậy Hoài Yển cũng trong lòng biết ràng. Nếu như muốn vãn hồi thanh danh, chỉ có cái chết của Hoài Yển.

      Nếu chết, chính là người đáng thương sợ cường quyền, tuy có bị cưỡng đoạt, sỉ nhục cũng hết, Vân Môn Tông bị công kích nữa. Mà quan gia mất người vừa ý đặt ở đầu quả tim này, có lẽ thương tâm mười ngày nửa tháng, dần dần cũng phai nhạt.

      Lạc Thành với mình như vậy, có Hoài Yển, quan gia vẫn thích mình cũng sao. Bởi vì khi đó những người còn lại đều như , chiếm được tâm quan gia, vậy thể để bất luận kẻ nào có được.

      Quan gia đại khái vĩnh viễn biết, đặt nàng ở trong lòng ba năm. Khi đó vào dịp săn thu, ở khu vực săn bắn thấy thiếu nữ đài cao kia, từ đó đánh rơi cả trái tim.

      Phụ thân của Lạc Thành tuy là chân trắng, nhưng có mẫu thân đồng tộc với thái hậu. Cho nên thái hậu tín nhiệm , biết chủ động muốn tiến cung càng vui mừng. Người khác chỉ muốn phú quý, thậm chí tìm lần quyền thế ngập trời, nhưng ngược lại, điều muốn, người nọ cố tình cho.

      "A di đà phật, " Lạc Thành nâng mắt lên, chỉ thấy tăng nhân mặc tố y kia nhìn mình, trong mắt mảnh hiểu , "Nguyên lai thí chủ cũng là người si, si tình đa tình trong hồng trần, chỉ biết là nghiệt hay duyên."

      Lạc Thành ngại tâm tư của mình bị Hoài Yển liếc mắt cái nhìn thấu, mặt còn cười nhiều hơn: "Thiền sư dù lời sắc bén, việc của người kia, trọng yếu như việc trong sư môn."

      Hoài Yển thở dài tiếng: "Thí chủ với bần tăng chỉ là người ngoài, sao lại lắng lời đồn đãi tới thanh danh."

      ngày đó sở dĩ vào cung, chính là hoàng đế lấy tánh mạng tăng chúng Vân Môn Tông bức bách, người xuất gia giết người, đương nhiên cũng nhẫn tâm nhìn người bởi vì mình mà mất tính mạng. Lạc Thành hôm nay dùng thanh danh Vân Môn Tông đến uy hiếp , riêng Hoài Yển thèm để ý, dù là tăng nhân cao thấp trong Vân Môn Tông cũng để ý.

      Nhưng trong lòng cũng xem thường Lạc Thành, chỉ vì Lạc Thành ở trong vòng này, cũng đáng tiếc. tại nghĩ đến, chuẩn xác bắt lấy việc cố kị Diệp Huyên, khó để hiểu đến mười hai phần.

      có tâm khuyên Lạc Thành vài câu nữa, Lạc Thành sao chịu nghe theo, lúc này Cao Cung Minh được tin, vội vội thông báo với Diệp Huyên, nàng là nổi giận đùng đùng.

      "Lạc Thành!" Thiên tử tức giận, tức thời khiến nội thị cung nữ chung quanh câm như hến, "Trẫm chỉ biết ngươi làm ra việc hay, uổng trẫm tín nhiệm ngươi như thế, thể ngờ được ngươi đúng là tiểu nhân!"

      Tiểu nhân, Lạc Thành buồn bã cười, bất quá là vì nàng, ta cam nguyện làm tiểu nhân."Quan gia", quỳ xuống, "tâm vi thần, có phải nâng đến trước mặt ngài, ngài cũng thèm nhìn nhiều cái."

      Lời thương đau như vậy, nghe vào trong tai Diệp Huyên, dù chưa động tình, cũng nhịn được thương hại . Nàng vốn tưởng rằng Lạc Thành tranh thủ tình cảm vì chiếm chỗ tốt, thể ngờ được... Ánh mắt rơi ở người Hoài Yển bên cạnh, nghĩ đến mình và đồng bệnh tương liên, lửa giận đầy ngập cũng vơi vài phần, mệt mỏi lắc lắc tay: "Thôi, đưa về cung Chiêu Dương, được trẫm cho phép, bước cũng cho ra cung."

      Vài nội thị lúc này tiến lên, dẫn Lạc Thành rời , Diệp Huyên lại lệnh cho những người khác thối lui, cùng Hoài Yển hai mắt nhìn nhau, nhất thời yên lặng gì.

      "Quan gia", Hoài Yển , "Ngài từng mấy vị công tử trong cung ngài đều thích, Lạc thí chủ chấp niệm với ngài rất sâu, ngài cũng bị đả động phần hào sao?"

      Diệp Huyên miễn cưỡng cười : "Ngốc hòa thượng, ta đối với ngươi chấp niệm chẳng lẽ ít hơn, ngươi cũng phải bị ta đả động chút nào." Nàng vốn chỉ muốn dùng câu này khai mở bản thân, lúc ra, lại hết sức chua xót.

      Hoài Yển trầm mặc lâu, bỗng nhiên : "Bần tăng ... Ta chưa bao giờ dối, nếu ta , những lời này của ngài có chỗ đúng đâu."

      =====================================================

      Cách thức thổ lộ độc nhất vô nhị của hòa thượng

    2. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Ta đoán sen trắng biến đen, quả sai mà. Chuyện tình cảm ai cũng ích kỉ cả . Cơ mà có khi nhờ việc này mà hoà thượng lại nhận ra tình cảm của mình đấy.
      heavydizzyThanh Thanh Mạn thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng (14) (H)

      Diệp Huyên là người trí tuệ ra sao, nghe xong những lời này, làm sao biết ý tứ của Hoài Yển. Chỉ thoáng nàng thậm chí cho rằng bản thân nghe lầm, chỉ ngơ ngác đứng ở đó, mặt đầu tiên là mờ mịt, tiếp theo là thể tin, đến cuối cùng, mừng như điên, trong mắt thậm chí chảy ra lệ quang.

      Hoài Yển đem thần sắc này của nàng nhìn vào trong mắt, trong lòng thở dài: "Nhưng những lời này đến cùng sai ở chỗ nào, ta cũng ."

      từ sinh trưởng ở phật môn, chín tuổi quy y, rời bỏ hồng trần, xuất thế khổ tu, tất cả vì đại đạo, kỳ thực căn bản chưa bao giờ nhập thế, làm sao hiểu thế thuyết. Phật hiệu thâm ảo, có thể đều thông thấu, người người đều ca tụng trời sinh nhanh nhạy, duy chỉ sư phụ Văn Hải thiền sư lại : "Thế gian khó nhất phải đường thủy chung đều trắng, mà là theo hồng trần cuồn cuộn kia, trong nước bùn nghiệt trái mà đến, cũng chưa từng từ trắng biến thành đen. Phật hiệu tinh thâm, làm sao thâm hơn tục phàm trần."

      Khi đó Hoài Yển thể hiểu thực vị trong đó, chỉ lòng ở trong núi tham thiền tĩnh tọa, Văn Hải thiền sư viên tịch rồi, kế nhiệm thành trụ trì, thể nhập thế. Sau đó trải qua vào cung, cự , qua đủ loại nghiệt , lúc này mới giật mình có chút hiểu ra, Văn Hải thiền sư vì sao năm đó có những lời như vậy.

      "Ta vốn , chính là phật tâm vẫn như trước, như từng có mảy may bị đả động."

      Người phải cỏ cây, sao có thể vô tình. nhìn thấy hoa mộc thưa thớt thẫn thờ, nhìn thấy con kiến trôi nổi bi thương, nhìn thấy Lạc Thành mạch cuồng dại hết lòng thương xót, nhìn thấy Diệp Huyên khuynh hứa chi tâm, làm sao bị xúc động. Cũng chỉ có người lãnh tâm lãnh tình, mới vì thế cảm động, nhưng Hoài Yển từ bi thiên thành, sao có thể lạnh lùng.

      Diệp Huyên lau nước mắt nơi khóe mắt, mặt giãn ra cười : "Ta chỉ biết nếu bản thân có chuyện hiểu , vẫn luôn luôn nghĩ, có ngày suy nghĩ cẩn thận."

      Suy nghĩ cẩn thận rồi, có lẽ Hoài Yển triệt để nàng, cũng có lẽ ném lại nhân duyên, vẫn bước phật đạo.

      Nhưng chuyện này trước mắt mà , trọng yếu. Vì nàng chưa bao giờ có thời điểm sống vội như vậy, tựa như đóa hoa, luôn có ngày nghênh đón cơ hội lần nữa nở rộ.

      Nàng tiến lên bước, bắt được tay Hoài Yển, Hoài Yển cúi mâu nhìn nàng, chỉ nghe nàng giọng : "Trở về ." -- mặc dù nắm lại bàn tay bé của nàng, từ đầu tới cuối, cũng từng bỏ ra.

      #

      Đúng vào lúc đó, phố phường đột nhiên bắt đầu truyền lên lời đồn đãi.

      là Hoài Yển trụ trì tiền nhiệm của Vân Môn Tông kia mới nhận chủ vị trong chùa hơn tháng, lại vì lên kinh tham cận mà đời nhà ma. Người đương thời đều đáng tiếc, lại biết Hoài Yển chưa chết, đúng ra bị đương kim vừa gặp thương, cường đoạt vào cung.

      Lời đồn đãi vừa ra, tuy rằng nghe rợn cả người, vẫn như mọc cánh bay lên nhanh truyền khắp dưới kinh thành, lại bắt đầu truyền lưu đến đại giang nam bắc. Tốc độ nhanh như vậy, hiển nhiên là có người hữu tâm trợ giúp trong đó, Chính đường cuống quít phái người thầm điều tra, lại liên tiếp xử trí vài đại án, dời lực chú ý của dân chúng, rất dễ dàng đè ép lời đồn đãi xuống. Nhưng lúc này mọi người đều biết lời đồn đãi, măt mũi triều đình tổn hao rất nhiều, hoàng đế càng bị bình phẩm ác ý.

      Thái hậu nghe được, lúc này ở trong cung ném vỡ đồ sứ cả phòng. Lời đồn đãi này vốn là lúc trước Lạc Thành hiến kế sách cho bà, chỉ lừa Hoài Yển luống cuống phen. Trước mắt Hoài Yển chỉ chưa chết, còn được hoàng đế mang hành cung, Lạc Thành lại bị bắt nhốt ở Chiêu Dương cung, đến thái hậu cũng thể thăm .

      " tăng! tăng đáng chết!" Thái hậu hận Hoài Yển, lại nghi ngờ lời đồn đãi có phải là Lạc Thành đùa quá hoá , trong khoảng thời gian này chịu tin tưởng con cháu nhà mẹ đẻ. Đương nhiên, trong lòng thái hậu hận nhất, như trước vẫn là Hoài Yển, nếu phải tăng kia câu dẫn hoàng đế, sao có thể đưa tới nhiều chuyện như vậy.

      Lạc Thành vô dụng, chỉ có thể nâng đỡ người khác lên. Thái hậu liền gọi cung nữ tâm phúc Trầm Hương: "ba người ở Vĩnh An Cung và Hàm Nguyên cung kia, ngươi xem ai tốt hơn."

      Trầm Hương cười : "Thái hậu nhân từ, nếu như muốn cất nhắc ba vị công tử, sao gọi ba vị vào trước mặt. Ánh mắt ngài tốt như vậy, chỉ nhìn sơ sơ, nhất định có thể lấy ra người hợp ý."

      Lại tiểu ý nịnh hót lát, mặt thái hậu mới lộ ra chút dáng vẻ hớn hở: "Cũng được, lão bà bà ta có việc gì, gọi vài người trẻ tuổi tới cùng trò chuyện ."

      Như thế, trừ Lạc Thành bị giam cầm, Tiết, Lý, Khương ba vị công tử ngày ngày Đan hoàng cung thỉnh an, trong hậu cung kết cục lại có biến đổi.

      Diệp Huyên lúc này ở hành cung, mặc dù biết được tin tức trong kinh, cũng để ở trong lòng. Chuyện tiền triều hậu cung ép buộc này có quan hệ gì với nàng đâu, bằng nàng cũng thể ràng lưu loát dẫn dắt Hoài Yển ra kinh.

      Từ ngày Hoài Yển bộc bạch đó, ngay có những người như Cao Cung Minh hầu hạ bên cạnh hoàng đế, đều nhận ra Diệp Huyên và Hoài Yển càng thân mật. Diệp Huyên mang theo Hoài Yển ở hành cung du sơn ngoạn thủy, thưởng thức cảnh xuân, hoặc là ngâm thơ vẽ tranh, đánh cờ xem sách.

      Hoài Yển ngờ vị quan gia này thân bá đạo, hoàn khố, lại đúng là người biết sách vở vẽ vời, vốn , cũng sợ lời thẳng như thế ra làm Diệp huyên nhịn được. Diệp Huyên nghe xong, mặt ửng hồng lên, thầm nghĩ mình lúc trước là hoang đường chút, miệng vẫn còn muốn : "Ngươi chớ coi khinh ta, ta làm được tốt hơn."

      Hoài Yển lại cười , biến thành Diệp Huyên càng ngượng ngùng. Vì thấy đầu mỏng manh có tầng tóc, tháng trước vừa cạo, tóc mới mọc ra, nhân tiện : "Ta còn có thể cạo đầu đó, giúp ngươi cái này được ." Cũng chờ Hoài Yển trả lời, gọi tiểu hoàng môn muốn lấy tất cả đồ vật cần thiết đến.

      Như thế Hoài Yển liền ngồi xếp bằng ở bồ đoàn, Diệp Huyên ngồi sau lưng , cẩn thận giúp cạo tạo mọc đầu. Hoài Yển chỉ cảm thấy hai tay bé nhè vỗ về ở đầu, ngón tay và lòng bàn tay trắng mịn, xúc cảm ôn nhuyễn từ đỉnh đầu truyền đến tứ chi bách hải, ngứa ngáy tê dại từ đầu quả tim toát ra, phảng phất tay kia khảy lộng đầu , mà là tâm .

      thể thẳng lưng, kiệt lực bình phục cảm giác kỳ quái này. Nhưng Diệp Huyên cạo xong tóc cho rồi, nâng đầu ngắm nghía trái phải, lại tinh tế vuốt ve, hô hấp của Hoài Yển càng ngày càng nặng, chỗ dưới thân kia cũng nổi lên phản ứng, may mà tăng bào rộng rãi, Diệp Huyên vẫn chưa chú ý thấy.

      "Tay nghề của ta rất được." Thiếu nữ ý cười trong suốt.

      "Ừ", Hoài Yển thấp giọng , "... cũng tệ." dám nhiều lời, sợ thanh thô suyễn tiết lộ ra ngoài. Diệp Huyên mới vừa rồi nhìn ra, lúc này đương nhiên ý thức được thích hợp.

      "Như thế nào?" Nàng sợ là mình cẩn thận cắt rách da đầu Hoài Yển, vội nhanh nâng lên nhìn lần, đầu ngón tay như chuồn chuồn xẹt qua, làm Hoài Yển cả người nóng lên, dục căn trong khố cứng rắn đứng thẳng cây, mà ngay cả vạt áo đều bị đâm nổi lên.

      "Quan gia", Hoài Yển đành phải cầm tay Diệp Huyên, " có chuyện gì, đừng... đừng có sờ."

      "Sờ cái gì?" Diệp Huyên có chút mạc danh kỳ diệu, chợt thấy hai tai Hoài Yển đỏ bừng, bừng tỉnh đại ngộ, chẳng lẽ... Da đầu Hoài Yển là chỗ mẫn cảm? Nàng có tâm bỡn cợt, tay bé nâng sườn mặt Hoài Yển, hôn mạnh cái, "Ta đây sờ, chỉ thân ái ngươi."

      Hoài Yển thân thể cứng đờ, ngẩng đầu lên, sắc dục trong mắt mãnh liệt, Diệp Huyên vẫn còn tự biết, lại duỗi ra cái lưỡi phấn nộn, liếm liếm, càng thích thú. Nàng vốn ngồi ở ghế, cho nên so với Hoài Yển ngồi xếp bằng cao hơn đoạn, lúc cúi người nhàng liếm hôn, hơi thở thơm tho như lan phun lên gáy bên tai Hoài Yển, hai vú no đủ cũng để ở bả vai Hoài Yển, cả người đều dán ở phía sau nam nhân.

      "Lần trước phải dạy ngươi uống sữa thế nào, nữ tử mới có thể thoải mái sao", thiếu nữ nũng nịu , "Ngươi học tốt, hôm nay lại dạy ngươi lần, ngươi phải biểu thị cho ta xem."

      Hoài Yển lúc này động tình khó nhịn, xoay người kéo mở vạt áo thiếu nữ, hai cái vú như con thỏ nhảy ra, quả đỏ đỉnh dĩ nhiên đứng thẳng, cầm lấy viên chà sát, môi mỏng lại ăn viên khác. Diệp Huyên thân mình mềm yếu muốn ngã ra sau, Hoài Yển vươn cánh tay ôm nàng, bàn tay khác to xoa nắn nhũ thịt, vì thế kéo tay của nàng lên, giọng khàn khàn: "Nâng."

      Thiếu nữ theo lời nâng cái vú của mình, đem hai miếng ngọc đào nâng cho Hoài Yển ăn. Tai nghe tiếng hút chậc chậc chậc chậc ngừng vang lên, nàng rên rỉ từng tiếng đứt quãng, đùi ngọc banh thẳng tắp. Hoài Yển xốc làn váy lên, phía dưới cũng mặc quần lót, chỉ có cái tiết khố sa mỏng bị ướt nhẹp, kéo xuống vứt đất, ngón tay tách mở cánh hoa, đặt lên miếng thịt nhô đầu ra.

      "A... Chớ có sờ nơi đó..." Miếng thịt đó là chỗ mẫn cảm nhất của Diệp Huyên, mỗi lần chơi có thể làm tiểu huyệt ẩm ướt liên tục phun nước, Hoài Yển sao biết, cho nên chỉ làm nơi đó. Trong miệng đem đôi tuyết nhũ mềm mại vuốt ve đỏ bừng sưng to, nhũ thịt tràn đầy ánh nước sáng loáng, ngón tay với vào trong huyệt đảo làm, mang ra dâm lộ róc rách, lấy ra côn thịt thô cứng đâm vài phía trước cái miệng nhắn bị đùa bỡn rộng ra, làm cho chỗ thịt mềm kia ngậm chút quy đầu, cũng cắm vào.

      "Hoài khanh... Ta muốn", Diệp Huyên đành phải nũng nịu cầu , "Trong tiểu huyệt rất ngứa, muốn gậy thịt..."
      Last edited: 10/8/18

    4. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Hoài yển sắp thành tài rồi. Xuất sư xong diệp huyên chịu khổ.
      heavydizzyThanh Thanh Mạn thích bài này.

    5. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Đúng là hoà thượng ngốc mà, lúc nào cũng bị dụ dỗ thôi huhu
      Sợ thuốc tránh thai có ảnh hưởng đến Diệp Huyên quá
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :