1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng Em Là Mỹ Nam - Thẩm Du (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 129: Cáo mượn oai hùm

      tại bị người ngoài nghe thấy cùng nhị thúc khắc khẩu, để cho người ta biết cùng với trưởng bối trong nhà chất chứa oán hận sâu như vậy, vốn dĩ còn được thừa kế tài sản của Kỷ gia, sao có thể nhẫn nhịn được nữa?

      Kỷ Mỹ Lan ở tại chỗ lời nhục mạ, giọng sắc bén chói tai đến cực điểm.

      Đừng là Kỷ lão sắc mặt vừa mới bình tĩnh lại, đến Kỷ An Trần thân thể hoàn toàn khỏe mạnh vừa chạy chạy lại giằng co hai vòng tim đập nhanh, bây giờ thấy giọng điệu này, cũng cảm thấy rất thoải mái.

      Kỷ An Trần vào lúc Kỷ Mỹ Lan vừa phát ra giọng , liền quay đầu, cảnh cáo nhìn Kỷ Mỹ Lan, tay còn chỉ chỉ về phía phòng bệnh của Sở Mộ Phong.

      Giọng Kỷ Mỹ Lan lập tức nín trở lại, nghẹn đến mặt đỏ bừng chuyển sang tím bầm.

      Cũng dám uy hiếp ?

      Con đáng chết, chờ đó!

      Đợi đến ngày Sở Mộ Phong bỏ rơi , tôi nhất định làm cho trả giá đắt vì hành động hôm nay!

      Bây giờ Kỷ Mỹ Lan biết, thể trêu vào Sở Mộ Phong, tại ở phòng bệnh này nhìn thấy nhị thúc của mình, càng xác nhận điểm này.

      Lão già Kỷ thúc này cũng thiếu tiền!

      Lão già này còn tự xưng là thanh cao, ghét nhất người khác quyền thế.

      Nếu như thành bệnh viện tìm chuyên gia khám bệnh, bệnh nhân tới người tiếp người, nếu , lấy quan hệ hay tiền nhiều hơn nữa, cũng thèm động chứ đừng đến chẩn bệnh.

      Về phần tự mình đến bệnh viện làm kiểm tra cho bệnh nhân… còn chưa từng nghe ai có được đãi ngộ như vậy!

      Kỷ Mỹ Lan đối với Sở Mộ Phong ngày càng kiêng dè, trong lòng lại hận, tại cũng dám làm gì Kỷ An Trần.

      Kỷ An Trần lần đầu tiên cáo mượn oai hùm, mặc dù thành công, cảm giác lại... nên lời, chung có chút kỳ lạ!

      Đại khái vẫn là lời lúc nãy của Kỷ lão, làm trong lòng có chút vướng mắc.

      Nếu là người khác như vậy thôi, nhưng Kỷ lão ra, giọng điệu cũng nghe ra thân thiết lắm, mặc dù thời gian tiếp xúc lâu, nhưng nhìn tác phong của Kỷ lão, thực giống như cố ý lung tung, chuyện bé xé ra to, càng chuyện thị phi giật gân.

      Kỷ An Trần biết có phải do mình ở trường nghe nhiều giáo viên giảng bài cũng với giọng điệu này nên trong tiềm thức càng muốn tin là đúng hơn.

      Bản thân Kỷ lão nghiên cứu trung y, bình thường cũng chú ý dưỡng sinh, thực ra thân thể cũng tệ lắm.

      Chỉ là đột nhiên nhìn thấy người rất chán ghét, nhất thời tính tình kích động, mới có thể như vậy.

      ngồi nghỉ ngơi hồi, mở mắt ra.

      lạnh lùng nhìn Kỷ Mỹ Lan, " nên chết tâm , tôi có chết cũng ký tên! Đại ca nếu như biết lòng lang dạ sói ép A Xa mất, phân tiền cũng để lại cho !”

      Mặt Kỷ Mỹ Lan lúc xanh lúc trắng, cách nào chấp nhận mình với khoản tài sản lớn như vậy vô duyên với nhau, "Thúc kéo dài hai mươi mấy năm cũng chịu ký tên, chẳng lẽ muốn để cho tài sản Kỷ gia rơi vào tay người khác sao?”

      "Rơi vào trong tay người khác, so với rơi vào tay còn tốt hơn nhiều!"

      Kỷ An Trần: "..."

      Trong lúc vô tình nghe thấy chuyện nhà của người khác, còn là chuyện liên lụy đến ân oán gia tộc, xấu hổ cực kỳ.

      Thế nhưng nhìn Kỷ lão có tác phong cũ kỹ hoài cổ, còn có thể làm cho mắng kịch liệt như thế, có thể thấy đối với Kỷ Mỹ Lan có bao nhiêu chán ghét.

      Kỷ lão lần này cũng dám phát hỏa quá lớn, mắng câu, chậm lúc, mới cười lạnh , “ Chuyện công ty bây giờ có con trai của lão tam xử lý, cho dù có phát sinh chuyện lớn cần cổ đông bỏ phiếu, cổ phần của tôi và lão tam hợp lại, cũng đủ ảnh hưởng đến toàn cục, dù có phần của đại ca, về phần tiền…”

      Chương 130: thực là… sức lực

      “Tiền của đại ca để lại, tại lấy danh nghĩa quỹ từ thiện quản lý, cũng đều là mục đích sử dụng đáng giá, dù sao A Xa cũng thiếu tiền…”

      Lời vừa ra được nửa, Kỷ Mỹ Lan nghe thấy điều mấu chốt, ánh mắt đột nhiên biến đổi kỳ lạ, sốt ruột cắn ngang lời , “Thúc Viễn ca thiếu tiền? Thúc biết ở đâu? Thúc có thể liên lạc với ?”

      ” Kỷ lão đột nhiên gọi Kỷ An Trần, “Con đánh ta dùm lão.”

      Kỷ An Trần: "..."

      ... Chỉ là ngang qua thôi mà...

      Kỷ lão lạnh lùng nhìn Kỷ Mỹ Lan, " còn có mặt mũi hỏi đến A Xa, hôm nay tôi cần phải dạy dỗ .”

      lần nữa lại mệnh lệnh lúc nãy với Kỷ An Trần “Con đánh ta cho lão, dùng sức đánh, thấy máu được dừng lại.”

      Kỷ An Trần yên lặng muốn lui về phía sau, Kỷ lão lại đem ánh mắt chuyển về phía , tác phong cũ kỹ như trước nhưng đặc biệt ác bá thổ phỉ với ——

      “Thắt lưng của bạn trai con ngày mai còn phải để lão tiếp tục chẩn đoán. Lão là trong hai bác sĩ trung y trong nước uy tín nhất, lão già còn lại ở thành phố S, máy bay hay xe lửa qua đây ít nhất cũng phải bảy ngày, con có thể đưa bạn trai khám tây y, nhưng trị thắt lưng nhanh nhất biện pháp là châm cứu!”

      “Bạn trai của con còn bị bệnh đằng kia, chỗ bị thương lần này cũng khá đặc biệt mẫn cảm, trừ hai lão đầu chúng ta, những người khác chắc được mười phần, con cho vạn lá gan, cũng dám ở người bạn trai con châm cứu!”

      “Lão biết thân thể bệnh nhân thể đùa, loại chuyện cố ý vết thương của nghiêm trọng hơn lão tuyệt đối làm, nhưng ngày mai lão đổi phương pháp trị liệu mạnh hơn hiệu quả nhanh hơn, thắt lưng ngày kia có thể khỏi hẳn, nhưng mà lão đảm bảo tối ngày mai đau đến nên lời….”

      "Ba" ! Tiếng bạt tai thanh thúy vang dội, cắt ngang phong cách uy hiếp như thổ phỉ của Kỷ lão.

      Kỷ An Trần hóa đá nhìn tay mình.

      đánh ra... Thực đánh...

      Mặc dù thực ra cũng từng muốn đánh Kỷ Mỹ Lan ... Nhưng việc này cũng chỉ là suy nghĩ thôi.

      Chỉ là Kỷ lão vừa đến Sở Mộ Phong đau cả đêm đến mức nên lời, sốt ruột, đầu óc nóng lên, liền đánh ra...

      Lớn như vậy, đây là lần đầu tiên Kỷ An Trần đánh người khác, cũng vì vậy mà biết lực tay mình mạnh như vậy.

      Đây là … được di truyền sức lực từ cha sao...

      Kỷ lão hài lòng nhìn khóe miệng Kỷ Mỹ Lan chảy ra tơ máu và mặt sưng lên dấu bàn tay, đối với Kỷ An Trần gật đầu công nhận, " ngoan."

      Kỷ An Trần: "..."

      Kỷ lão như vậy dạy hư ...

      Đánh người xong, Kỷ lão liền tiếp, " đừng cho là tôi biết, mấy năm nay, vẫn chưa chết tâm, phái người len lén theo dõi tôi, nghĩ rằng khi nào A Xa cùng tôi liên hệ, tìm ra ở đâu."

      ép rồi còn chưa đủ, vẫn muốn quấy rầy A Xa? Tôi cho biết, năm đó lúc A Xa , tôi và lão tam đều biết!”

      "Các ngươi..." Kỷ Mỹ Lan bỗng nhiên mở to mắt, giống như điên trừng mắt nhìn Kỷ lão.

      Cho dù vừa rồi bị Kỷ An Trần đánh cái tát, hận ý mặt cũng điên cuồng như vậy.

      Kỷ An Trần bị nét mặt của ta làm hoảng sợ, cảm thấy phản ứng này, bao gồm việc ta cùng với Kỷ lão chuyện, cũng có chút kỳ lạ.

      Kỷ lão ràng là muốn để Kỷ Mỹ Lan tức chết bỏ qua, tiếp, "A Xa đến từ biệt tôi và lão tam, năm đó tôi và lão tam liền đồng ý với , trừ phi gặp được phiền toái thể giải quyết, mới tới nhà xin giúp đỡ, nếu đừng liên hệ với nhau!"

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 131: Mỗ mỹ nam “ có ý gì”

      biết vì sao tôi và lão tam từng này tuổi rồi mà còn chưa về hưu ? Chính là vì biết đứa bé A Xa kia rất hiếu thuận, để có thể thường xuyên ở ti vi báo chí nhìn thấy chúng tôi, biết hai lão già chúng tôi đều rất tốt!"

      “Về phần A Xa, đứa bé kia thông minh lại có năng lực, còn có người ở cùng với , lộ diện, chúng tôi cũng biết nhất định rất tốt!"

      Kỷ Mỹ Lan biết bị câu nào kích thích, giống như điên nhào lên, Kỷ An Trần lo lắng mình ngăn được bà ta, vội vã tính gọi Lãnh Viêm ra giúp.

      Kỷ lão vẫn ngồi ở chỗ cũ, nhắc nhở bà ta, "Con trai của ra rồi."

      Kỷ Mỹ Lan cứng đờ, xoay người, mới phát Trương Viễn thực đứng ở cửa phòng bệnh của , cũng biết ra lúc nào, nghe được bao nhiêu.

      Nghĩ lại hồi nãy Kỷ An Trần chạy qua chạy lại lấy nước chuyển ghế hai lần…

      Kỷ Mỹ Lan đoán, chắc là con trai lúc đó ra, muốn nhìn trong hành lang xảy ra chuyện gì.

      Trong nháy mắt mặt bà ta xám như tro tàn, cũng nhìn Kỷ lão bên này nữa, bước nhanh trở lại phòng bệnh, “Tiểu Viễn, con nghe mẹ giải thích… ”

      Bà ta rồi, hành lang rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại.

      Trong nhà Kỷ An Trần rất hòa thuận, nhà hàng xóm cãi nhau nhà còn qua khuyên can giúp.

      Nhưng mà sống qua ngày, khó tránh khỏi có lúc va chạm cãi nhau.

      Ầm ĩ ầm ĩ, lúc cãi nhau hận thể đoạn tuyệt quan hệ bao giờ gặp lại, ra sau khi qua , cũng hòa hợp trở lại, ngày qua ngày.

      Chỉ là Kỷ Mỹ Lan và Kỷ lão lần này cãi nhau, với gia đình bình thường cãi nhau giống.

      Hai bên đều có hận ý, giống như là nhìn thấy kẻ thù giết cha, nhất là ánh mắt của Kỷ Mỹ Lan, cuối cùng còn muốn nhào lên đánh nhau, làm nhìn thấy còn sởn tóc gáy.

      "Bị dọa?" Kỷ lão đột nhiên mở miệng.

      Kỷ An Trần còn chưa trả lời, thanh trở lại giọng điệu lạnh lẽo lúc trước, với , “Trong nhà bạn trai , chỉ sợ còn đáng sợ hơn thế này nghìn lần.”

      Kỷ An Trần: "..."

      Tiễn Kỷ lão , Kỷ An Trần trở lại phòng bệnh, có chút rầu rĩ vui .

      Sở Mộ Phong lập tức quan tâm hỏi , "Làm sao vậy bà xã?"

      Phòng bệnh VIP cách vô cùng tốt, nghe cãi nhau trước hành lang, chỉ cho rằng bà xã của là đứa trẻ ngoan, tiễn người khác rất thà mà tiễn xuống tận dưới lầu, mới có thể lâu như vậy.

      Kỷ An Trần muốn trả lời, muốn tránh cái đề tài này ra, nhưng trong đầu toàn là chuyện vừa nãy trong hành lang, nhất thời tìm ra được chuyện gì để .

      Tay vô thức giường bệnh mò mấy cái, mò được điện thoại di động của mình, mới đột nhiên nhớ tới, “ còn chưa cho em biết, tại sao tự nhiên chuyển cho em nhiều tiền như vậy!”

      Mỗ mỹ nam thắt lưng bị thương, di chuyển thân thể bất tiện, thế nhưng bị hỏi vấn đề quan trọng như vậy, vẫn… rất có ý tứ cầm cái gối lên che mặt. ←_←

      thanh “ngượng ngùng” từ dưới gối truyền tới, “Chúng ta đều là của em, tiền đương nhiên cũng nên giao cho em.”

      Kỷ An Trần: "..."

      bắt đầu vén tay áo, chuẩn bị đem người bên dưới gối kéo ra ngoài hành hung.

      Mỗ mỹ nam tự mình lấy gối ra, “Cái này chỉ có tiền mặt, ngày mai đem cổ phần và bất động sản đều chuyển cho em hết.”

      xong liền ngồi dậy, giống như bị tủi thân, mang dép ra ngoài.

      "... đâu vậy?" Kỷ An Trần kịp làm gì, vội vã chạy qua đỡ .

      Thắt lưng đau còn lộn xộn!


      Chương 132: Vừa biết xấu hổ lại ấm áp

      Cái này phải bệnh ngoài da, rất khó chữa khỏi hoàn toàn, sau này dễ tạo thành thói quen tốt tại thắt lưng, để ý chút, thắt lưng rất dễ bị thương lại!

      Kỷ An Trần cẩn thận đỡ từng li từng tí, dám để sử dụng nhiều đến bắp thịt ngang hông.

      Mỗ mỹ nam lại rất kiên trì muốn , còn như dâu nhìn , “ muốn ở phòng bệnh thường.”

      Kỷ An Trần tốn hơi thừa lời , " thành nằm xuống cho em!”

      Con cừu lâu lâu khí phách được lần, làm cho mỗ mỹ nam rất sửng sốt, mắt cũng nháy nhìn .

      Con ngươi của bình thường lười biếng hơi híp, mắt hoa đào câu hồn làm say lòng người, tại mở to hết sức đáng thương, làm cho người ta hề có sức kháng cự…

      Nhất là lại kết hợp với khuôn mặt tinh xảo kia, quả thực làm cho người ta cảm thấy đẹp như là … tiểu thiên sứ thuần khiết.

      Nhưng ràng là con sói tà ác lưu manh a!(┬_┬)

      Mỗ mỹ nam đơn thuần cảm thấy áp lực tiếp tục giả bộ đáng thương, “Nhưng tiền của nộp cho em hết rồi, em muốn vẫn ở phòng cũ là phải giúp trả tiền đó?”

      Còn chờ Kỷ An Trần trả lời, mặt của liền hơi hồng lên, đến lỗ tai cũng phiếm hồng, ‘xấu hổ’ nhìn , “Em cho dùng nhiều tiền như vậy… là muốn bao nuôi sao?”

      Kỷ An Trần: "..."

      cái gì cũng biết làm” mỗ mỹ nam càng ngượng ngùng hơn, “Chỉ có thể bán thân báo đáp em thôi.”

      "..."

      Kỷ An Trần ném tên gia hoả căn bản biết xấu hổ này ra, chuẩn bị chạy trốn lần nữa.

      Phía sau đột nhiên có người ôm lấy , khí tức ấm áp đến bên tai “Trần Trần, em bao nuôi có được ?”

      Mặt Kỷ An Trần đỏ như cà chua chín, lại sợ đụng đến hông của dám giãy giụa, “Em… bao!”

      (┬_┬) cảm giác cuộc đối thoại này quá mờ ám nha...

      Tổng tài bá đạo chút cũng xấu hổ tí nào...

      cho rằng hai người phải mặt đối mặt chuyện, nhìn thấy dáng vẻ giả bộ đáng thương của Sở Mộ Phong, là có thể giữ bình tĩnh, nhưng thực tế… tình hình càng nghiêm trọng hơn. (┬_┬)

      Lưng của kề sát trong ngực , cách hai tầng vải vóc mỏng manh, thậm chí còn có thể cảm nhận được bắp thịt của .

      Bắp thịt săn chắc trơn nhẵn, cùng thân thể của cảm giác hoàn toàn giống nhau, bề ngoài đẹp mắt rắn rỏi, giống như cất giấu sức mạnh vô tận làm cho cảm thấy rất xa lạ, nhưng lại chăm chú ôn nhu lấy tư thế che chở ôm vào trong ngực.

      có lúc, cảm giác mình có chút vui sướng tin rằng nam nhân phía sau có thể vì che gió che mưa, mạnh mẽ đến mức làm được.

      Vóc dáng so với cao hơn, chỉ đứng tới vai, từ phía sau ôm , giống như đem toàn bộ bao phủ trong ngực .

      hình như lại trở bên tham lam, thậm chí còn muốn nhích về phía sau chút, rút ngắn khoảng cách có bao nhiêu giữa hai người.

      cũng phải rất hay ỷ lại cần ai bảo vệ, nhưng lại rất thích cảm giác an toàn nồng đậm này, cho nên kìm lòng được muốn tới sát hơn.

      Thế nhưng trước đây nhất định muốn như vậy!

      (┬_┬) Có phải cảm giác xấu hổ của biến mất đường rồi ...

      Sở Mộ Phong vốn muốn chuyện, nhưng ôm được bà xã vào lòng, lại luyến tiếc mở miệng sợ phá hư bầu khí yên tĩnh ấm áp này.

      Cho đến khi phát đỉnh đầu trong lòng chuẩn bị bốc khói, bộ dáng rất bi thảm, mới cười hỏi, “ suy nghĩ gì vậy?”

      Chương 133: Cảm giác hạnh phúc ~

      " suy nghĩ... Rất hy vọng mình là con lạc đà a..."

      (┬_┬) sau lưng có bướu lạc đà, cũng cách gần như vậy, nhất định cũng suy nghĩ loạn lên a!

      Sở Mộ Phong sửng sốt, lập tức cười ha ha, cười đến hơn nửa ngày cũng dừng được.

      Kỷ An Trần cũng ngờ chính mình bật thốt liền ra lời nghĩ trong lòng...

      mất thể diện! che khuôn mặt nóng lên của mình, yên lặng rơi lệ.

      Nam nhân phía sau chút cũng khách khí, cười ha ha tiếp tục.

      biết đau lòng, ga lăng gì cả, đồ đáng ghét!

      Kỷ An Trần cảm thấy cực kỳ ai oán, tức giận cắn răng, muốn lén đánh chút để trả thù.

      Tìm lúc lâu cũng tìm được chỗ đánh xuống, nhưng bởi vì tìm quá chuyên tâm, ràng cảm nhận được tiếng tim đập mạnh mẽ của , ở sau lưng , cùng nhịp tim của đập gần như vậy.

      cười to thời gian mới dừng lại, hai người cũng gì nữa, thời gian yên tĩnh trôi qua, tiếng tim đập của hai người dần dần đập cùng nhịp.

      Phát như vậy làm khóe môi Kỷ An Trần nhịn được giương lên.

      cái này có gì tốt mà cười, nhưng chính lại cảm thấy rất vui vẻ, trong lòng tràn đầy cảm giác ấm áp vui sướng.

      Lần đầu tiên tin, hai người ở chung chỗ lời nào, thực cũng cảm thấy buồn chán.

      Khẽ cúi đầu, còn cảm thụ tiếng tim đập của hai người.

      bên đập, bên khác lấy tần suất giống vậy đập theo, im lặng, dài lâu làm bạn cùng nhau.

      Qua lúc lâu, Sở Mộ Phong mới vuốt sợi tóc của , "Cảm giác hạnh phúc."

      xong, lại đột nhiên chuyển giọng, "Cho nên bà xã, em bao nuôi có được ?"

      Bầu khí ôn nhu chân thành đột nhiên liền biến thành biết xấu hổ, Kỷ An Trần đỏ mặt, nổi giận, “Em …”

      "Nếu sợ em cần ." Mỗ mỹ nam đột nhiên cắt ngang lời .

      Trán của đặt vai , giọng điệu có chút uể oải, “Bà xã, chưa từng thích người khác, cũng chưa từng theo đuổi ai, chưa từng đương, ra cũng biết chăm sóc người khác.”

      có nghe người bạn , tình cần phải học, chỉ cần trong lòng thực có người đó, có chuyện gì đó, nếu đúng sao, nhưng lo lắng chính mình chú ý tới chỗ nào đó, tích lũy nhiều ngày, làm cho em có hiểu lầm.”

      "Đêm nay nghe lão phu nhân gọi điện thoại, mới biết ngày đó Kỷ Mỹ Lan gì với em, sau này bà ta nhất định tiếp tục gây xích mích, chỉ sợ khi đó chúng ta có hiểu lầm, em tức giận tin lời bà ta.”

      "Cho nên, Trần Trần, tiền rất tục khí nhưng rất thực tế, đem toàn bộ tiền bạc giao cho em, chỉ là muốn cho em biết đoạn tình cảm này đối với rất quan trọng.”

      "Nếu có ngày, làm chuyện gì khiến cho em hoàn toàn thất vọng, đừng vội phán tử hình cho , ít nhất hãy cho cơ hội giải thích có được ?”
      Nguyên Nguyễn, emilia, 10122 others thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :