1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau Xuyên - H] Bảo bối, ngươi nhận sai người- Hồng Thiêu Nhục

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Khải Lam

      Khải Lam Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      1,214
      Phần 1: Quan ải tuyết (Hòa thân công chúa x Man tộc đại quân) (12)


      Dao Cơ chỉ cảm thấy thân mùi rượu hướng chính mình kéo tới, hai cánh tay nam nhân gắt gao ôm chặt, còn đem đầu chôn ở bên gáy nàng ngừng cọ cọ. Dáng vẻ này của Tông Tuyển, lại làm cho Dao Cơ nghĩ thấy chính mình tại thảo nguyên xa xa thấy qua dã lang, thu liễm nanh vuốt dịu ngoan làm nũng, khỏi phải có bao nhiêu làm người ta thương .

      Nàng trong lòng mềm nhũn, tuy rằng còn so đo Tông Tuyển chưa xin lỗi, nhưng cũng đem người đẩy ra.

      Tông Tuyển vừa thấy tiểu mỹ nhân trong lòng mình rũ mắt bất động, nhất thời vui mừng được. mặt vẫn là bộ dáng men say mông lung, nhân cơ hội ở người Dao Cơ đốt lửa bốn phía, lại lột y phục đem môi mỏng chạm lên, ngậm lấy vai mịn màng tấm tắc mút. Dao Cơ bị sờ cái liền mềm nhũn thân thể, chân vô ý thức mà nhàng cọ xát, cái miệng cũng bị Tông Tuyển ngậm ăn toàn bộ, kéo vạt áo nảy ra hai con thỏ trắng giống như trẻ bú sữa tới, bàn tay to mang theo vết chai mỏng nắm ở trong tay khi nặng khi xoa nắn.

      " Dao Dao," nam nhân bên cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của nàng triền mút, bên khàn giọng ở bên tai nàng nỉ non,"Nàng biết mấy ngày ngày ta có bao nhiêu nghĩ đến nàng, Dao Dao............ Nàng có thể chưa từng nghĩ đến ta."

      Xú man tử, Dao Cơ bị trêu chọc người trận nhiệt trận ngứa, mê mang đôi mắt, chỉ sợ người này xú man tử phải nghĩ tới ta, là nghĩ đến thân thể ta. Nghĩ đến đây mặt lại thẹn hồng thôi, bị Tông Tuyển thả ngã xuống giường, tùy ý cởi ra tiết khố. Nàng tự nhiên cũng là muốn, muốn Tông Tuyển ôn nhu che chở, cũng muốn ở khi hoan hảo cường thế đoạt lấy.

      "Ân?" Tông Tuyển ánh mắt dừng ở vết đỏ nơi bắp đùi thiếu nữ trắng nõn, "Tại sao nàng bị trầy da ở nơi này?"

      Dao Cơ nửa ngồi dậy nhìn nhìn: "Đây là bị thương do cưỡi ngựa."

      Nàng da thịt non mềm, mấy ngày nay lại ngày ngày cưỡi ngựa, nghĩ như vậy liền trầy da, cũng may chỉ cọ trầy chút da, nếu phải Tông Tuyển nhìn thấy, Dao Cơ chính mình cũng có cảm giác gì.

      Tông Tuyển cúi đầu tại nơi da thịt phiếm hồng liếm liếm, khỏi đau lòng: "Những hạ nhân cùng nàng ra ngoài đều như thế nào chiếu cố nàng, còn dùng được," lại dặn dò, "Nàng ra ngoài, nhưng đừng chạy xa quá. Chỉ chút nữa là vào đông, bầy sói trong núi tìm được thức ăn, chừng xuống núi đả thương người."

      Dao Cơ nghe quan tâm chính mình, trong lòng ngọt ngào, ngoan ngoãn gật đầu: "Ta biết," dứt lời cầm cánh tay Tông Tuyển lắc lắc, "Ngươi cần lo lắng, ta bất quá là dạo xung quanh chút, có đôi khi xem Ma La Kha."

      "Ai?"

      Dao Cơ có chú ý tới Tông Tuyển nhăn mi lại, vô tri vô giác mà đáp: "Ma La Kha a."

      "Nàng mỗi ngày ra ngoài, đều là xem Ma La Kha?"

      Dao Cơ lúc này mới ý thức được đúng, nghe ra ngữ khí Tông Tuyển thích hợp, nàng cũng có chút tức giận: "Có cái gì đúng sao? Vẫn là , ngươi hoài nghi ta?"

      Tông Tuyển chủ ý tự nhiên phải như thế, chẳng qua cảm thấy Ma La Kha là tội nô, cùng với Dao Cơ kết giao, rước lấy chê trách, ai biết Ma La Kha có thể hay tổn thương thê tử mình. ngờ Dao Cơ lại như vậy, lập tức nổi giận: " Ha ha ha, nàng chính là như vậy nghĩ đến ta? Nữ tử Hán tộc các người chú ý tam tòng tú đức, trinh tĩnh thủ lễ, ta xem nàng ngay cả chút da lông cũng học được!"

      Lời này rất nặng rồi, nghiễm nhiên chỉ trích Dao Cơ giữ nữ tắc. Dao Cơ cắn chặt môi, hốc mắt soạt có lệ chảy ra ngoài. Vừa thấy nàng khóc, Tông Tuyển lại đau lòng, hối hận chính mình lựa lời , vội vã ôm chặt nàng hôn lên vệt nước mắt mặt nàng: "Ta....." có lòng muốn xin lỗi, nhưng Tông Tuyển lớn như vậy, cúi đầu xin khoan dung thực là lần đầu tiên, lời kia trong khoảng thời gian ngắn mắc kẹt ở trong cổ họng, muốn phun ra.

      Dao Cơ thấy thế, tâm tức khắc hóa thành tro bụi. Nước mắt rơi đến càng nhiều, đẩy mặt Tông Tuyển ra, bên mặc quần áo bên khóc: "Tránh ra, ngươi tránh ra.......Xú man tử, ta chán ghét ngươi......... còn muốn thấy ngươi............" Tông Tuyển từ phía sau ôm lấy eo nàng, nàng dùng lực đẩy ra, phen kéo tay Tông Tuyển ra, hướng ngoài trướng , "Xú man tử, ta chán ghét ngươi!"

      Tông Tuyển thấy mềm được, đành phải mạnh bạo, mặt trầm xuống: "Nàng đứng lại! Nàng dám ra ngoài thử xem?"

      ngang tàng, Dao Cơ so với còn ngang tàng hơn, lập tức ngẩng đầu : "Đại quân hảo khẩu khí, ta rốt cuộc là công chúa kim chi ngọc diệp của Đại Nghiêm triều, nếu vượt qua nổi, vậy cũng qua! "

      Dứt lời, xốc trướng mành lên liền sải bước vào trong bóng đêm.

      ------------------------------------------------
      chỉ có chút xíu thịt thôi à ~~ o_Oo_O
      Dao Dao bỏ rồi, Tông Tuyển rất tức giận -_--_-
      phía sau là màn trừng phạt Dao Dao a 8-|8-|8-|
      Last edited: 1/8/18
      Heoiues, Themealice, A fang33 others thích bài này.

    2. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Tốc độ dịch quá khủng . Cảm ơn ad nhiều :yoyo52:

    3. Khải Lam

      Khải Lam Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      1,214
      Phần 1: Quan ải tuyết (Hòa thân công chúa x Man tộc đại quân) (13)

      Dao Cơ thút thít mạch xông ra ngoài kim trướng, đợi cho hạ nhân đều tới, lại cũng thu lệ ý lạnh nhạt : "Chuẩn bị ngựa!"

      Nàng là tiểu nữ nhi Thiên Đế sủng sai nhất, tuy rằng thiên tính thuần thiện, nhưng cũng phải tính tình mềm yếu chờ bị bắt nạt, càng cho phép mình ở trước mặt người khác lộ ra vẻ chật vật. Lập tức có thị vệ dắt ngựa tới, nàng xoay người mà lên, liền đánh ngựa thẳng .

      Kỳ nàng cũng biết chính mình muốn đâu, tuy rằng lời tàn nhẫn trước Tông Tuyển, nhưng Dao Cơ trong lòng biết , chính mình có khả năng trở lại Đại Nghiêm triều. Đầu tiên tới đường xá xa xôi, nào có công chúa hòa thân nào tự về nhà.

      Nàng cắm đầu chạy gấp hồi, mạch thúc giục tuấn mã dưới thân tăng thêm tốc độ, lại càng chạy nhanh, trong lòng lại càng buồn bực. Có lòng muốn tìm người duy nhất có thể cùng mình chuyện Ma La Kha, nhưng lại nghĩ, như vậy chẳng phải chứng thực lời xú man tử kia.

      Nàng như vậy bỏ rơi người hầu chạy ra ngoài, kim trướng bên kia sớm loạn thành đoàn. A Thanh khóc lóc cầu đại quân phái người tìm đại yên thị về, Tông Tuyển bực bội, khuôn mặt lạnh lùng chút để ý.

      từ khi trưởng thành cho tới bây giờ, làm sao có người ngỗ nghịch với như vậy. Dù cho lúc Tông Tuyển còn chưa kế thừa đại quân vị, lão đại quân ngay lúc đó cũng chưa từng trách cứ qua nhi tử ưu tú nhất này. Cho nên Tông Tuyển hai, chấp nhận được tia mạo phạm.

      Lúc trước Dao Cơ cùng tranh hơn thua, nếu như những người khác dám làm thế, chỉ sợ Tông Tuyển sớm đem người xử lí. Nhưng cũng biết vì sao, đối với tiểu nhân nhi xinh xắn đáng kia, chính là tay hạ được tàn nhẫn. Còn kéo xuống mặt mũi chủ động cầu hòa, nhưng Dao Cơ nhận tình của , lại còn đại náo hồi.

      Nghe chút nàng , cái gì bất quá, cùng Thuần Vũ Tông Tuyển qua, nàng còn muốn cùng dã nam nhân kia qua.

      Tông Tuyển lại vừa tức vừa chua xót, nghĩ đến Dao Cơ e dè cùng Ma La Kha lui tới, suýt chút nữa cắn hàm răng. Kỳ biết Dao Cơ cùng Ma La Kha có gì ái muội, nhưng chỉ là tưởng tượng liền nổi giận lôi đình. Chưa từng hao tâm suy nghĩ qua nữ nhân, đại quân tự nhiên biết, đây là ghen tỵ.

      ngồi ở trướng trung phen hờn dỗi, tức giận qua , lại mơ hồ hối hận.

      Lúc này nửa đêm, tiểu gia hỏa kia có thể chạy đâu? giờ bắt đầu vào đông, đêm khuya thảo nguyên nhiệt độ khí cực thấp, nàng chỉ mặc thân áo mỏng chạy , nếu như bị đông lạnh. Nghĩ xong liền đứng ngồi yên, muốn ra ngoài tìm Dao Cơ về, nhưng lại cảm thấy chính mình nếu như cúi đầu, sau này rốt cuộc ngẩng đầu lên được.

      chần chừ, chợt nghe ngoài trướng có người kinh hô: " Tuyết rơi!"

      xong! Tông Tuyển soạt cái đứng lên: "Người đâu, chuẩn bị ngựa!"

      #

      Đột nhiên tuyết rơi.

      Dao Cơ sớm nghe thời tiết thảo nguyên thay đổi thất thường, nghĩ tới mới chỉ tới tháng 11, bầu trời liền bay lên lông ngỗng đại tuyết. người nàng chỉ mặc thu sam đơn bạc, chỉ chốc lát liền lạnh đến phát run, sau khi nàng trận chạy loạn, ở trong đêm tối này đúng là mất phương hướng.

      Bên tai là thanh tuyết rơi xuống, Dao Cơ trốn dưới bụng ngựa, nắm trong tay đèn lồng lung lay, chỉ có thể dựa vào bụng ngựa để sưởi ấm.

      Nàng thể lại chạy loạn, trừ phi có thể tìm được chính xác đường, bằng bất động tại chỗ mới là biện pháp tốt nhất. Bởi vì nàng tin tưởng Tông Tuyển tìm nàng, dù cho hai người họ mới vừa giận dỗi trận, nhìn thấy tuyết rơi, Tông Tuyển tuyệt mặc kệ nàng.

      Lúc này, trong lòng thiếu nữ mới sinh ra chút hối hận. Nàng biết chính mình giở tính trẻ con, Tông Tuyển có mạo phạm ý tứ của nàng, mà nàng lúc ấy sở dĩ vậy, kỳ là mượn đề tài để chuyện của mình, muốn đem đoạn thời gian hờn dỗi trước ra. Cố tình hai người bọn họ ai cũng chịu nhượng bộ, liền biến thành bộ dáng tiến lùi như vậy.

      cho cùng, vẫn là nàng ỷ vào Tông Tuyển làm gì được nàng mà thôi. Đoạn thời gian này Dao Cơ cùng Tông Tuyển chung sống, sao lại biết nam nhân kia đối với nàng kỳ rất dung túng. Mà Tông Tuyển sai, là sai ở chỗ kiêu ngạo cường thế, lại đủ tỉ mỉ chu đáo cẩn thận.

      Cái này nhắc tới cũng tính là lỗi gì quá lớn, nhưng Dao Cơ là người phương nào, thân phận của nàng so với kim chi ngọc diệp công chúa còn cao quý hơn, đó là nữ nhi được chúng tiên Thiên cung đến Thiên Đế đều sủng ái! Thổi nỡ đánh được, nhìn như mềm mềm mại mại, kỳ lại ngạo khí bất quá.

      Lâm vào kết quả này bởi vì ... ngạo khí, trong chốc lát liền rơi lệ, nhịn được giọng thút thít.

      khẽ khóc, thân thể cứng đờ, Dao Cơ nghe được động tĩnh khác thường. Theo động tĩnh càng lúc càng lớn, tuấn mã vẫn luôn an tĩnh ăn cỏ đột nhiên hoảng sợ hí lên, Dao Cơ trong lòng từng đợt căng lên, khuôn mặt nhắn trắng bệch. Bởi vì nàng thấy trong bóng đêm u ám, có xanh quang di chuyển.

      Nàng tới thảo nguyên lâu như vậy, sớm nghe rất nhiều việc thảo nguyên, nghĩ tới câu Tông Tuyển dặn dò nàng đêm nay, nếu phải trong lòng nàng có vài phần dũng khí, chỉ sợ là lập tực ngã mặt đất--- đó là sói, cách nàng ngày càng gần. Nàng, bị bầy sói vây.
      -----------------------------------
      chương sau có thịt ăn rồi ~~
      Heoiues, Themealice, A fang37 others thích bài này.

    4. nainguyen2311996

      nainguyen2311996 Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      75
      Là thịt nha .chứ đừng như chương trước tí xíu nước thịt.k đủ lót dạ

    5. Khải Lam

      Khải Lam Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      1,214
      Phần 1: Quan ải tuyết (Hòa thân công chúa x Man tộc đại quân) (14)
      ☆, quan ải tuyết 14 ( H )

      Xa xa nghe được thanh sói tru, Tông Tuyển trong lòng như lửa đốt.

      Thám tử phái đầu hồi báo, đại yên thị về hướng đông kia, lập tức đánh ngựa liều mạng đuổi về hướng đông, roi dài ngừng vụt mông ngựa, đem tuấn mã thích nhất thúc dục đến vệt máu từng đạo. vất vả nhìn thấy ngọn đèn dầu phía trước, lại nghe được bầy sói hú vang.

      Dao Dao, Dao Dao.......Trong đầu cái ý niệm gì đều có, trong tiếng kinh hô của thân vệ, Tông Tuyển liều lĩnh mà ruổi ngựa xông vào trong bầy sói, giương cung cài tên, mũi tên đem đầu con dã lang nhào về phía Dao Cơ xuyên thủng. Máu phù tiếng tuôn trào ra, thiếu nữ thân hình đơn bạc kia cũng mềm mại ngã mặt đất.

      "Dao Dao!" Tông Tuyển khóe mắt muốn nứt ra, nhào đến đem thê tử đoạt vào trong ngực, hai mắt mảnh đỏ thẫm, "Giết cho ta!"

      Khi Dao Cơ tỉnh lại, về tới kim trướng trung ấm áp.

      Nàng vừa mở mắt, A Thanh canh giữ ở mép giường lập tức kêu lên: "Điện hạ, điện hạ, ngài tỉnh......ngài tỉnh........"

      Dao Cơ thây nàng hai mắt sưng như hột đào, cử động thân thể mềm nhũn, gắng gượng ngồi dậy: "Đừng khóc, ta làm sao hết, lại chưa từng bị thương." Lúc ấy sở dĩ ngất xỉu, là bởi vì dưới kinh hãi thấy người kia, tâm thần buông lỏng liền hôn mê, nghĩ tới đây, nàng vội hỏi, "Đại quân đâu?"

      "Đại quân ở bên ngoài, ngài ấy......"

      Thấy A Thanh đáp như vậy, mặt lộ ra vẻ do dự, Dao Cơ lập tức luống cuống: " làm sao rồi?!" Lúc ấy nhiều sói như vậy, Tông Tuyển lại dẫn ngựa lên trước vọt vào, lẽ nào..... Trong lòng nàng đau xót, trong hốc mắt liền có nước đảo quanh, "Ngươi mau cho ta biết, làm sao rồi!"

      Tông Tuyển nghe được động tĩnh trong lều, biết Dao Cơ tỉnh, vốn vẫn luôn ở bên ngoài đảo quanh, lúc này mới xốc mành trướng lên, bước qua đây: " có việc gì, bất quá chỉ bị chút vết thương ."

      "Cái gì tổn thương?!" Dao Cơ đoạt thân qua đây bắt lấy cánh tay , thấy cánh tay cột băng, hai vành mắt nhất thời đỏ hơn, "Đau....Đau ?"

      Lúc này A Thanh sớm lặng lẽ lui xuống, trong trướng đốt ngọn nến mỡ trâu to bằng cánh tay trẻ con, đem hình bóng thướt tha xinh đẹp phản chiếu ràng. Tông Tuyển chỉ cảm thấy cổ họng căng thẳng, thấy tiểu thê tử đỏ mắt tội nghiệp mà nhìn mình, trong lòng trong mắt đều là lo lắng. lòng trướng đến tràn đầy, hận thể đem tiểu nhân nhi này ôm vào trong lòng, nhào nặn vào trong thân thể, tay khẽ động, lại đột nhiên lạnh mặt: "Ta có đau hay quan trọng, hôm nay nếu dạy nàng bị chút đau, sợ là nàng sau này còn lỗ mãng như vậy."

      Dứt lời bắt lấy eo thiếu nữ đem nàng lật qua thân ấn ở giường, hai cái liền đem tiểu khố xé rách, lộ ra tuyết đồn tựa như bạch đào, ba ba ba liền bắt đầu đánh.

      Dao Cơ ngại bị nhấn vừa vặn, chỉ cảm thấy hạ thể chợt lạnh, bàn tay mang theo vết chai mỏng rơi xuống, vài cái liền đem hai bên mông kiều nộn đánh cho vừa đỏ vừa sưng.

      Tông Tuyển còn ngại đủ, đem nàng đặt tại đùi, bẻ khuôn mặt nhắn của nàng qua hừ lạnh: "Có biết sai ?"

      Dao Cơ đột nhiên ăn đánh, ô ô khóc chịu trả lời, mông nóng rát, cũng phải đau, mà là vừa tê vừa ngứa. Nghĩ đến Tông Tuyển bỏ qua được mà ra tay tàn nhẫn, dùng lực đạo cũng lớn, trái lại tiểu mỹ nhân thân thể quá mức mẫn cảm, bị giáo huấn như vậy phen, mông sưng lên , chân tâm nơi đó cũng chảy ra thủy dịch ướt nóng, trong lòng vừa xấu hổ vừa tức giận, tự nhiên quật cường chịu nhận sai.

      " bớt lo vật ," Tông Tuyển giận, bắt lấy mông thịt tròn vo còn muốn đánh, thấy da thịt trắng nị nị kia toàn bộ đều là dấu tay của mình, nhất thời hạ thủ được, đẩy ra hai chân dài gác ở khuỷu tay, đưa ngón tay liền bóp lấy viên thịt ló đầu ra giữa hai cánh hoa, "!Có nhận sai hay ?"

      "Ô ô ô, xú man tử...." Dao Cơ mông cũng bị đánh, viên thịt còn bị nam nhân niết ở trong tay đùa bỡn, huyệt miệng sớm khẽ co khẽ rút mà mở ra tiểu phùng hẹp, lộ ra mùi hương bên trong. Tông Tuyển lại đem ngón tay với vào quấy loạn, cong lên ngón tay ở thành thịt đào khoét, nàng bị làm cho thân thể mềm mại thẳng run, trong hoa tâm phun ra thủy nhi tới, vừa đáng thương vừa đáng , "Ngươi khi dễ ta, xú man tử khi dễ ta........"

      Nàng như vậy nước mắt lưng tròng, khuôn mặt nhắn mảnh ửng đỏ, tuy là giận mắng, nghe vào trong tai Tông Tuyển, lại kiều lại mềm quả thực cùng với câu dẫn sai biệt lắm, tức khắc nghiến răng nghiến lợi: "Ta là xú man tử, vậy nàng là cái gì?Ân?" Bắt được hai cánh hoa tinh tế mềm mại liền cúi người ngậm lên, hàm hàm hồ hồ , "Nàng là thê tử của xú man tử........"

      "A...." Môi lưỡi ướt nóng ngang nhiên xông qua, chỉ cảm thấy được hơi thở tràn ngập dương cương của nam nhân, Dao Cơ liền kiều rên rỉ lại tiết ra cổ dâm dịch.

      Sau đó liền nghe được thanh liếm mút dâm mĩ, Tông Tuyển mở miệng ra đem dâm dịch thơm ngọt kia uống hơi cạn sạch, đem đầu lưỡi với vào qua lại, bắt lấy chân thiếu nữ bởi vì kịch liệt khoái cảm mà bang trực, cơ hồ đem khuôn mặt tuấn tú đều vùi vào giữa hai chân Dao Cơ, tham lam ở trong hoa cốc, đem từng cổ dâm dịch tràn ra nuốt vào miệng, thẳng đem Dao Cơ ăn mềm liệt xuống, mới chưa thỏa mãn ngẩng đầu, duỗi lưỡi đem vệt nước óng ánh môi liếm tận: "Về sau còn chạy hay ?"

      =========== Cuối cùng cũng ăn thịt, lau mồ hôi _:) 3ゝ)_ ========================



      Heoiues, Themealice, A fang33 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :