1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên nhanh] Kiều thê - Tiếu Giai Nhân [Chương 9/163]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Tôi cũng đag nhảy hố của @Quýt Đường đây. Cuộc đời chìm trong hố. :yoyo40:
      Akiko thích bài này.

    2. Akiko

      Akiko Well-Known Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      788
      Chương 3

      Editor: Akiko

      Sắp đến tết Đoan Ngọ, sáng sớm mát mẻ vừa qua trời bắt đầu nóng lên.

      Trần Kiều sắp bị mùi mồ hôi xung quanh xông đến ói ra...

      Nàng muốn yếu ớt, nhưng khiến cho quý nữ được Quốc công phủ nuông chiều từ bé lập tức thích ứng xe người nhà nông rất khó.

      Càng đau khổ hơn chính là, còn có người đánh rắm.

      Thôn dân ồn ào cười to, phàn nàn trêu chọc, Trần Kiều chịu nổi, lấy khăn mới thêu xong ra giả vờ lau mồ hôi, nhưng kì thực lại lặng lẽ che mũi lại. Hồng Mai nhìn thấy, nhưng nàng ấy quá quen thuộc tính khí của tỷ muội tốt rồi nên cũng thấy kỳ lạ, Hàn Nhạc cũng thấy được, trong lòng buồn cười, lần trước gặp mặt, tưởng rằng đóa kiều hoa của Lâm gia đổi tính, nhưng ngờ rằng vẫn ngại đông ngại tây như trước kia, làm như là nàng phải là người nhà nông vậy.

      Hàn Nhạc thích nữ tử kiêu ngạo, ái mộ hư vinh như thế.

      Giữa chừng có người xuống xe, Hàn Nhạc để lại dấu vết mà dịch ra xa, biết đâu đóa kiều hoa người ta ghét bỏ mùi da thỏ của sao.

      Trần Kiều cúi đầu, suy nghĩ rời khỏi chiếc xe lừa này.

      Nàng nghĩ về nhân quả luân hồi, có phải vì kiếp này nàng trôi qua nghèo khó nên kiếp sau mới giàu sang hay ? Dù sao ông trời cũng rất công bằng, thể để cho người vẫn mãi luôn giàu sang, nên kiếp khác phải sống bần cùng khốn khổ. Tưởng tượng như vậy, Trần Kiều từ từ thư thái lại, chỉ có uất ức duy nhất là vì sao ông trời lại sắp đặt số mệnh duyên phu thê mỏng cho nàng?

      "Kiều Kiều, ngươi nhìn kìa!"

      Hồng Mai đột nhiên vỗ vỗ cánh tay của nàng.

      Trần Kiều hoàn hồn, nhìn theo ngón tay của Hồng Mai, chỉ thấy có chú dê trắng trong mảnh ruộng hoang bên đường chạy trốn vào vườn rau, đuổi theo phía sau là bé trai khoảng bảy, tám tuổi, chú dê kêu be be tán loạn, ngập tràn niềm vui trẻ thơ. Trần Kiều khỏi nở nụ cười, đây là chuyện lý thú mà thể nhìn thấy trong Quốc công phủ.

      Hàn Nhạc vốn cũng nhìn chú dê ấy, ánh mắt bỗng vô tình nhìn lướt qua sườn mặt trong trắng lộ hồng của nữ nhi Lâm gia, đôi môi đỏ mọng kiều diễm, trong đầu lại ma xui quỷ khiến nghĩ tới ảo tưởng của người huynh đệ nào đó về Lâm Kiều: "Khuôn mặt của nàng còn trắng mềm hơn cả màn thầu, muốn nâng lên gặm cả ngày, còn cả cái miệng kia nữa, chỉ cần nàng chịu hôn ta cái, ta đem tất cả vốn riêng tích lũy bấy lâu nay cho nàng tất!"

      Hàn Nhạc dời mắt .

      So với loại chuyện đó, càng thích tiền đồng mà vất vả khổ cực dành dụm hơn.

      -------------------

      Hơn canh giờ sau, mặt trời lên cao, rốt cuộc xe lừa cũng chậm rãi dừng trước cổng huyện thành.

      Thôn dân xe cũng thành thành xếp hàng.

      "Hàn Nhạc nương thân mật chưa, dạo tiệm vải với bọn ta ? Mua chút vải bông tặng người ta mới vui vẻ được." Vào thành rồi phải tách ra, nương Hồng Mai cười trêu Hàn Nhạc, mấy phụ nhân trong thôn ai cũng thích đùa cả.

      Hàn Nhạc cười nhạt : " được, thím trước , ta phải cửa hàng da lông."

      Nương Hồng Mai liền kéo tay tiểu nương rời .

      Trần Kiều rất ít khi có cơ hội dạo cửa hàng, trước kia khi ở Quốc công phủ, nàng khó có được ra khỏi nhà chuyến, đều phải có trưởng bối cùng, trước sau đều có ma ma nha hoàn theo, nếu cửa hàng trang sức, tơ lụa cũng đều là nổi danh nhất đẳng ở Kinh Thành, trang trí trong cửa hàng xa hoa lại lộ ra cỗ thanh nhã, chứ phải ồn ào đông nghẹt các phụ nhân bình dân lựa lựa chọn chọn, cò kè mặc cả.

      Nhưng cửa hàng mà nương Hồng Mai chọn lại chính là như thế.

      Mấy thứ đồ trong cửa hàng này nếu đặt ở nông thôn còn tính là đắt tiền, nhưng đặt ở huyện thành lại thành loại đồ đẹp giá rẻ, bởi vậy nên khách hàng rất nhiều.

      Bên ngoài cửa hàng bày cái sạp lớn, bên đó đặt rất nhiều dạng vải bố, lúc này có bảy, tám phụ nhân chen lấn ở đó, ngươi tranh ta giành vô cùng kịch liệt.

      ", Kiều Kiều giúp chúng ta nhìn thử xem!" Nương Hồng Mai cũng biết Trần Kiều gặp qua nhiều thứ tốt, nên quản nữ nhi nữa, bà giúp Trần Kiều chen vào đám người lựa chọn vải bố.

      "Đồ nhà quê này ở đâu ra vậy, chen lấn cái gì mà chen lấn, có quy củ!" Trần Kiều đụng phải vị phụ nhân, phụ nhân kia trừng mắt nhìn qua, trông thấy khuôn mặt như hoa của Trần Kiều, bà ta ngẩn người, nhưng sau khi phát trang phục nhà quê của nương Hồng Mai, kinh diễm trong mắt của phụ nhân kia lập tức biến thành ghét bỏ, lớn tiếng lời khinh bỉ.

      Nương Hồng Mai tới là để chọn vải để làm đồ cưới cho nữ nhi, là đại hỷ , bà muốn tranh cãi ầm ĩ với người khác, nên coi như nghe thấy.

      Trong lòng Trần Kiều cũng chẳng biết là có mùi vị gì, tuy rằng người phụ nhân kia mắng là nương của Hồng Mai, nhưng chẳng hiểu sao nàng lại cảm thấy phụ nhân kia cũng mắng nàng trong đó.

      Trần Kiều vui, nhưng bảo nàng tranh luận với người kia trước mặt mọi người nàng lại làm được, chuyện duy nhất có thể làm là đợi khi phụ nhân kia chen lấn về phía trước, nàng thành thạo mà vững vàng bước lên gạt chỗ trước mặt ra, thân thể mảnh khảnh yểu điệu dựa vào quật cường, cứ thế mà chen vào chỗ của phu nhân kia, đứng tại chỗ chọn vải bố.

      Phụ nhân kia chen lại nàng, nên ra chỗ khác chen lấn.

      Khó chịu trong lòng Trần Kiều ngay lập tức tan thành mây khói, chuyên tâm giúp đỡ nương Hồng Mai chọn vải bố.

      Mấy loại vải bố được bày ở bên ngoài đều là loại vải rẻ nhất trong tiệm, Trần Kiều chướng mắt, nhớ đến đồng bạc mà Điền thị kín đáo đưa cho nàng, lại nghĩ đến có lẽ Hồng Mai chỉ gả lần trong đời, Trần Kiều quyết định thêm chút tiền của mình giúp Hồng Mai mua loại vải có chất liệu tốt trong tiệm, lúc đến nàng vất vả chen chúc xe lừa, khi về còn phải chen lần nữa, cho nên thể chọn loại vải kém mang về cho tỷ muội tốt được,

      "Thím à, chúng ta vào bên trong nhìn thử ." Kéo cánh tay của nương Hồng Mai, Trần Kiều cười .

      Nét mặt nương Hồng Mai lộ vẻ do dự, bà sợ mang đủ bạc.

      Trần Kiều giục: "Cứ xem trước , có lẽ là có giảm giá đó."

      Lúc này, đổi thành nàng kéo nương Hồng Mai tiến vào.

      Dung mạo của tiểu nương vốn xinh đẹp, nhưng khi mua đồ, niềm vui toát ra từ trong nội tâm của nàng càng làm cho xinh đẹp động lòng người của nàng bộc lộ hơn.

      Trong nhã gian lầu hai quán trà lâu đối diện cửa hàng, có công tử mặc hoa phục cười phe phẩy cây quạt xếp trong tay, với người bạn thân ngồi bên cạnh: " ngờ, chỉ tùy tiện chọn ngày uống trà liền phát tiểu mỹ nhân, thế nào, Kình Thương huynh có muốn ra tay hay ? Huynh thích mỹ nhân có đôi mắt hoa đào nhất mà."

      Kình Thương huynh trong miệng của nở nụ cười, nhìn bóng lưng mỹ nhân tiến vào tiệm vải : "Đường huynh chịu bỏ vật thích, nếu ta từ chối bất kính rồi."

      -----------------

      Trong tiệm vải, Trần Kiều giúp Hồng Mai chọn cuộn vải tốt, màu sắc và hoa văn cuộn vải kia nhiều lắm, nên so với loại vải đỏ thẫm có cùng chất liệu rẻ hơn chút, cộng thêm đồng bạc của nàng vừa đủ mua.

      "Làm sao có thể biết xấu hổ như thế được, được được, chúng ta đổi cuộn rẻ hơn thôi." Mẹ con Hồng Mai muốn dùng tiền của Trần Kiều, người đoạt cuộn vải trong tay Trần Kiều muốn thả lại, người ngăn Trần Kiều lại cho nàng lấy bạc.

      Trần Kiều nhìn ra được hai mẹ con này muốn chiếm lợi của nàng, chứ phải chỉ là lời khách sáo, nhưng càng như vậy nàng lại càng muốn giúp đỡ.

      "Ba vị cần tranh nhau nữa, cuộn vải này ta tặng."

      Trong tiệm vải tràn ngập thanh ồn ào ầm ĩ của nữ tử, đột nhiên vang lên giọng thanh nhuận của nam tử.

      Ba người đồng thời quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đứng sau lưng Trần Kiều là công tử trẻ tuổi thân cao tám thước, người mặc bộ cẩm bào màu trắng, làn da của công tử kia trắng nõn, mày kiếm mắt sáng, ánh mắt mang ý cười nhìn Trần Kiều, ý tứ xâu xa : "Ta cùng với Lâm nương rất hợp ý, đây là chút tâm ý của ta, mong nhận cho." xong, lấy từ trong tay áo ra hai lượng bạc, cách mà ném cho chủ tiệm vải.

      Mẹ con Hồng Mai ngây ngẩn cả người.

      Trần Kiều lại chỉ thấy tức giận vì bị người đùa giỡn.

      , từ chỗ Bồ Tát thấy được gút mắc giữa Lâm Kiều và Ngụy Kình Thương, nàng chỉ thấy giống như cưỡi ngựa xem hoa, Trần Kiều biết giữa hai người xảy ra những chuyện gì, biết Ngụy Kình Thương cũng phải là người lương thiện, nhưng nàng lại chỉ giống như người ngoài cuộc, thể cảm nhận được ngọt ngào, thất vọng, phẫn hận hay quạnh và thê lương khi phải thủ tiết suốt quãng đời còn lại Lâm Kiều, thế nhưng bây giờ, người mà Ngụy Kình Thương đùa giỡn, chính là Trần Kiều nàng!

      "Bọn ta biết ngươi." Trần Kiều nghiêm mặt , xong thái độ kiên quyết mà cầm đồng bạc của mình nhét vào tay của nương Hồng Mai, nhanh chóng : "Thẩm, ta muốn về nhà rồi, chúng ta mau tính tiền thôi."

      Nương Hồng Mai ngốc, nhìn ra Ngụy Kình Thương có ý với Trần Kiều, nếu như Trần Kiều muốn, vì để tránh cho phiền toái, bà quyết định dùng tiền của Trần Kiều trước, về thôn rồi trả sau.

      "Tự chúng ta mua." Nương Hồng Mai trừng mắt nhìn chủ tiệm vải định nhận tiền của Ngụy Kình Thương, khí thế mười phần .

      Chủ tiệm liếc nhìn Ngụy Kình Thương.

      Bị mỹ nhân vô tình từ chối, vẻ mặt của Ngụy Kình Thương được tốt, thuận miệng : "Nếu như Lâm nương cần, số bạc đó liền thưởng cho ngươi, đồ mà Ngụy Kình Thương ta đưa ra ngoài, trước đến nay chưa từng thu lại."

      Mẹ con Hồng Mai thầm chắc lưỡi, loại công tử phá sản này ở đâu ra vậy, cả hai lương bạc mà cần cần luôn hả?

      Trần Kiều cũng từng đánh bài trong khuê phòng, thua đến hai mươi lượng cũng chẳng nháy mắt cái, hành động kia của Ngụy Kình Thương trong mắt nàng chẳng khác nào là khoe của.

      Sau khi nương Hồng Mai thanh toán xong, Trần Kiều liền kéo tay Hồng Mai rời , từ đầu đến cuối cũng chẳng liếc mắt nhìn Ngụy Kình Thương cái.

      Trần Kiều chưa có kinh nghiệm sống nhiều nên biết, nam nhân đều là đồ đê tiện, mỹ nhân dễ dàng mắc câu có thể bọn họ cũng hiếm lạ, nhưng càng khó thuần phục, bọn họ lại càng nhớ thương.

      Hoa hoa công tử Ngụy Kình Thương cũng ngoại lệ, nhìn sườn mặt lạnh như băng của Trần Kiều, Ngụy Kình Thương những giận mà trái lại còn rất thích, bước nhanh khỏi tiệm vải, xa gần mà theo ba người.

      Nương Hồng Mai đem Ngụy Kình Thương thành kẻ phiền phức.

      Hồng Mai vụng trộm quay đầu nhìn lại, giọng với Trần Kiều: "Ngụy công tử này lớn lên cũng rất tuấn tú, Kiều Kiều, ngươi thích sao?"

      Nàng ấy còn nhớ, trước kia, nguyện vọng lớn nhất của tỷ muội tốt là phải gả cho công tử có tiền.

      Trần Kiều khinh thường : "Hôm nay, thấy dung mạo ta xinh đẹp liền tới trêu chọc ta, hôm sau gặp người xinh đẹp hơn ta, chắc chắn cũng đến trêu chọc, loại quần là áo lượt như thế, ta mới thèm."

      Hồng Mai gật gật đầu, cảm thấy đạo lý này rất đúng.

      Bọn họ vào thành chính là để mua vải làm đồ cưới, bây giờ mua xong rồi, ba người cùng nhau ra ngoài thành, chờ xe về thôn. Buổi trưa hay xế chiều cũng có xe cả.

      Trùng hợp chính là, Hàn Nhạc cũng đợi.

      Nương Hồng Mai kinh ngạc : "Da thỏ của ngươi cũng bán xong rồi hả?"

      Hàn Nhạc gật đầu, quan hệ giữa và chủ cửa hàng da lông cũng rất quen thuộc, giá cả đều định sẵn, tiền trao cháo múc, rất đơn giản.

      Sau khi bán da thỏ xong, Hàn Nhạc còn mua chút quà ăn vặt cho hai đệ đệ.

      Nương Hồng Mai nhân lúc chuyện phiếm, nhanh chóng quay đầu nhìn lại, thấy Ngụy Kình Thương vẫn theo đến tận đây, nương Hồng Mai có chút luống cuống, nhịn được mà nhìn về phía thân hình cao lớn của Hàn Nhạc xin giúp đỡ, thấp giọng : "Có thấy công tử áo trắng đằng kia ? Là người giàu có quần là áo lượt, thấy dung mạo Trần Kiều xinh đẹp nên cứ theo chúng ta, lỡ như gặp chuyện may, Hàn Nhạc, ngươi nhất định phải giúp bọn ta."

      Hàn Nhạc bình tĩnh nhìn về phía Ngụy Kình Thương, nếu chỉ nhìn bề ngoài thôi đúng là dạng chó hình người đấy.

      Hàn Nhạc lại nhìn Trần Kiều, thấy hàng lông mày của nàng khẽ chau lại, giống như là vui vẻ khi bị người quấy rầy, nên lập tức với nương Hồng Mai: "Thím yên tâm."

      "Được rồi, lên đường thôi!"

      Người đánh xe thấy người chờ có thể ngồi đầy xe rồi, nên dẫn con lừa từ dưới bóng cây ra, chuẩn bị đóng xe.

      Nương Hồng Mai cũng chiếm được bốn chỗ ngồi tốt xe.

      Sau khi Trần Kiều ngồi xuống, Hàn Nhạc được nương Hồng Mai nhờ vả, chủ động ngồi bên cạnh nàng, giữa hai người cách khoảng.

      Ngụy Kình Thương trông thấy, nhăn mày lại, nhưng cũng lên xe, còn đẩy đại nương tốt tính ra, ngồi đối diện với Trần Kiều.


      xukem, Đỗ Thúy Loan, Tuyết Liên36 others thích bài này.

    3. phamquynhchi1984

      phamquynhchi1984 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Truyện hay lắm, đặt dép hóng
      Akiko thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Lâu ra chap mới quá nàng ạ. Nhưng mà chờ được vì ham Tiếu Giai Nhân
      Akiko thích bài này.

    5. Binbin1409

      Binbin1409 New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      9
      :yoyo69: ló́́ dép hóng nè.
      Akiko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :