1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ảnh Hậu Nghịch Tập: Kim Chủ Có Chút Đáng Yêu - Hàn Tử Dạ [Chương 3]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. meowsieuluoi

      meowsieuluoi Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      36
      Ảnh hậu nghịch tập: Kim chủ có chút đáng - Hàn Tử Dạ

      Nguyên tác: Ảnh hậu nghịch tập kim chủ có điểm manh

      Tác giả: Hàn Tử Dạ

      Thể loại: 1V1, Song sạch, ngược, ngọt ngào

      Số chương: 159 chương

      Editor: Meowsieuluoi

      Lịch đăng truyện: Thứ 2 - 6

      Nguồn convert: Tangthuvien

      Văn án​

      Lúc mới gặp mặt, chạy vào trong phòng , chật vật chịu nổi.

      lạnh lùng nhìn từ cao xuống : “Ra ngoài.”

      vứt bỏ xấu hổ và nguyên tắc, giọng cầu xin .

      nhận lấy mê hoặc, mang theo đôi môi có cảm giác mát lạnh chạm vào đôi môi nóng rực của , thể vãn hồi…

      Vốn tưởng rằng, từ nay về sau còn xuất cùng lúc.

      Mãi đến ngày nào đó, người đàn ông lại đứng ở trước mặt - -

      cười : “Em cần tôi chịu trách nhiệm, nhưng tôi cần em chịu trách nhiệm.”

      Ngay từ đầu, người đàn ông có thái độ như vậy - -

      : “Diệp Dương Tuyết, cho em hai lựa chọn.”

      Diệp Dương Tuyết nhìn đầy khẩn trương.

      “Thứ nhất, chấp nhận tôi dùng quy tắc ngầm, tôi làm em nổi tiếng.”

      Toàn thân Diệp Dương Tuyết rét run, yết hầu khô khốc, rất muốn hắt ly nước trong tay vào mặt .

      Nhưng nhịn xuống được.

      “Thứ hai, làm bạn của tôi, em cũng có thể nổi tiếng.”

      [Bản bá đạo cho người ta từ chối]

      Sau đó, thái độ của người đàn ông là như vậy - -

      : “Thang máy đến nơi rồi, vào sao?”

      Diệp Dương Tuyết : “Phong tiên sinh, thời gian còn sớm nữa, tôi lên tầng trước, đường trở về nhớ chú ý an toàn.” Đây là trực tiếp đuổi người ra rời , hoàn toàn có ý tứ mời người ta lên nhà ngồi lát.

      bình tĩnh nhìn lúc lâu, mới ban ân mở miệng: “Lên , nghỉ ngơi sớm chút, đây.”

      biết vì sao, lúc ra những lời này vậy mà Diệp Dương Tuyết cảm thấy có chút ấm ức.

      Diệp Dương Tuyết nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm tình, tiếp tục : “ thong thả.”

      : “…”

      trăm vạn cái vui!

      [Bản đề cử người nào đó còn nữa]

      Lại sau đó, người đàn ông lại như vậy - -

      Làm fan lâu năm, dùng N nick phụ chú ý weibo của , bình luận mỗi động thái của , mỗi ngày liếm bình luận vô số lần, mãi đến ngày nào đó…

      Phong tiên sinh: Nữ thần tôi muốn sinh Hầu Tử cho ! @ Diệp Dương Tuyết.

      Diệp Dương Tuyết: “…”

      Phong tiên sinh, ngã xuống ngựa rồi.

      Phong tiên sinh nhìn đầy bất an, ấm ức : “Nữ thần, là đàn ông sinh được Hầu Tử.”

      Diệp Dương Tuyết: “…”

      Được rồi Phong tiên sinh, em sinh Hầu Tử cho , đúng, chỉ sinh được đứa bé thôi?

      [Bản vị kim chủ này có chút đáng ]

      [Nguyên văn ngốc vô ích, ngọt ngào, mối tình đầu, 1V1, song sạch ngược]

      MỤC LỤC

      C1 <3 C2 <3 C3 <3 C4 <3 C5 <3 C6 <3 C7 <3 C8 <3 C9 <3 C10

      C11 <3 C12 <3 C13 <3 C14 <3 C15 <3 C16 <3 C17 <3 C18 <3 C19 <3 C20 <3 C21 <3 C22 <3 C23 <3 24 <3 C25

      C26 <3 C27 <3 C28 <3 C29 <3 C30 <3 C31 <3 C32 <3 C33 <3 C34 <3 C35

      C36 <3 C37 <3 C38 <3 C39 <3 C40 <3 C41 <3 C42 <3 C43 <3 C44 <3 C45 <3 C46 <3 C47 <3 C48 <3 C49 <3 C50
      Last edited: 29/7/18
      chjchj1001, ly sắc, Viclu5208 others thích bài này.

    2. meowsieuluoi

      meowsieuluoi Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      36
      Chương 1. Khách sạn

      Khi Diệp Dương Tuyết mơ mơ màng màng khôi phục ý thức, chỉ cảm thấy đôi tay dao động người , mở cúc quần áo ra.

      Sau đó, tiếng chuông điện thoại vang lên, di động của là loại thông minh, tiếng chuông vang lên người bên ngoài cách hai ba dặm đều có thể nghe thấy được, cho nên đây phải là chuông di động của .

      Phòng xa lạ, tiếng chuông xa lạ, xa lạ, , giọng của người đàn ông tính là xa lạ...

      "Nhìn qua cũng tệ lắm, có phải là xử nữ hay phải đợi ông đây nghiệm rồi sau, nếu đầy đủ vị mà , yên tâm, thể thiếu công của ." ràng là giọng mang theo mùi rượu lại càn rỡ.

      Sử Kiến Nhân!

      Tối hôm nay Diệp Dương Tuyết bị mang đến ghế lô buôn bán đầu tư, muốn tham gia loại ' chuyện' bàn làm ăn này, nhưng học tỷ có giao hảo tốt với là Lục Trà Trà hôm nay chính là ngày thay đổi vận mệnh của Lục Trà Trà, có thể chính thức tiến vào chiếm giữ giới giải trí hay phải xem biểu buổi tối của , ta cầu xin Diệp Dương Tuyết cùng ta lần này, cổ vũ ta, Diệp Dương Tuyết mềm lòng, dù sao lúc mới vào học Lục Trà Trà giúp rất nhiều chuyện, còn giới thiệu cho ít việc dạy tư...

      Nhưng mà bàn rượu, những người đàn ông nghe có thể thay đổi vận mệnh của Lục Trà Trà lại kính rượu , đối mặt với những ánh mắt giống như muốn ăn tươi nuốt sống , tông cửa xông ra.

      Sau khi ra khỏi phòng Lục Trà Trà liền đuổi theo, cố gắng giải thích, khóc thành tiếng, ngờ những người đó lại có loại ý nghĩ này, ta an ủi nửa tiếng rồi uống ly nước tinh khiết Lục Trà Trà đưa cho, sau đó sao? Sau đó cảm thấy đầu óc mơ màng, rất nặng, nghe Lục Trà Trà : "Sử tổng yên tâm, ta uống rồi, đêm nay nhất định có thể chơi đùa vô cùng vui vẻ." Ngay sau đó, giọng của Lục Trà Trà dần dần rời xa, mí mắt cũng càng ngày càng nặng, cho đến khi rơi vào u ám.

      Nhớ lại những chuyện này Diệp Dương Tuyết rơi vào trong mờ mịt và sợ hãi, kịp oán trách trời đất và oán hận Lục Trà Trà, chuyện trước mắt phải làm, là chạy trốn.

      Ngực và bụng lạnh lẽo, đúng là bị cởi ra, nhất thời vừa thẹn vừa bực tức. Càng làm khó có thể tiếp nhận chính là, lúc nhảy xuống giường, vậy mà hai chân dùng được lực, đầu cũng suýt chút nữa đụng vào đất, cỗ hơi nóng từ dưới bụng dâng lên, chỉ trong phút chốc, mặt bao phủ tầng màu đỏ, thân thể tự chủ được run rẩy, lại có khúc nhạc dạo như bị lửa thiêu.

      sớm biết giới giải trí này có mặt dơ bẩn, cũng làm tốt chuẩn bị đối mặt với cố gắng giữ mình tốt, nhưng mà trước khi chưa chính thức tiếp xúc, lại bị người ta tính kế trước bước.

      Diệp Dương Tuyết dám phát ra tiếng, người đàn ông đó còn gọi điện thoại, rất nhiều, nghe vào trong tai ngoại trừ làm cho lỗ tai cảm thấy ghê tởm có gì khác.

      Móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, đau đớn kích thích thần kinh mẫn cảm của , làm có thể tỉnh táo trong khoảng thời gian ngắn ngủi.

      " nữa, ông đây tắm trước, tắm xong lại kiểm hàng, tắt máy đây!" Diệp Dương Tuyết vừa mới kéo hai chân vô lực được hai bước, lại nghe thấy giọng kiên nhẫn của người đàn ông.

      Đây là căn phòng xa hoa trong khách sạn, trong cùng là phòng ngủ, bên ngoài có phòng khách, thư phòng, còn có phòng vệ sinh.

      Khi Diệp Dương Tuyết nghe thấy tiếng bước chân của người đàn ông, gần như làm theo phản xạ có điều kiện nhảy lên giường lần nữa, nhắm hai mắt lại, Sử Kiến Nhân chỉ đứng ở ngưỡng cửa phòng ngủ nhìn cái, mang theo hơi say ông ta vô cùng dễ bị gạt, ông ta vẫn chưa phát ra người giường run rẩy và lông mi cũng run rẩy theo. Ông ta liếc mắt nhìn Diệp Dương Tuyết cái, sau khi chắc chắn chưa tỉnh liền cởi quần áo của mình, lại suýt chút nữa bị cái quần kéo đến mắt cá chân làm vấp ngã, hùng hùng hổ hổ vào phòng tắm.

      Mà lúc này Diệp Dương Tuyết cảm thấy trái tim mình sắp bay từ trong cổ họng ra khỏi miệng, vừa cố gắng cài nút áo sơ mi, vừa nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài, nghe thấy tiếng nước truyền đến từ phòng tắm.

      Trong phòng xa hoa trải thảm mềm, khi Diệp Dương Tuyết đứng thảm trải sàn, vẫn chưa phát ra tiếng động. Trái lại trong thân thể có nhiệt độ và khát vọng xa lạ, làm cho sợ hãi.

      Chưa từng nếm qua thịt heo cũng từng thấy heo chạy, biết chắc chắn mình bị bỏ thuốc, nếu Lục Trà Trà "Đêm nay nhất định là có thể chơi đùa vô cùng vui vẻ".

      muốn...

      muốn thanh toán với người liên quan.

      còn có giấc mơ của mình.

      nhất định phải chạy trốn.

      Diệp Dương Tuyết nghĩ đến trước đây khi luyện múa, vì đạt đúng tiêu chuẩn mẹ đề ra mà bị nhốt ở trong tầng hầm trọn vẹn ba ngày ăn uống, nghĩ đến động tác đạt chuẩn bị mẹ dùng roi đánh mười cái, lúc người chồng chất vết thương, mẹ lớn tiếng quát, cho phép khóc... Gian nan khi đó đều nhịn được, bây giờ nhất định cũng có thể nhịn được.

      Bước chân của vô cùng , khoảng cách mỗi bước rất lớn, nhưng mà mỗi bước đối với giống như giẫm lên dao vậy, đau đớn phải lòng bàn chân, mà là quái thú khủng bố trong thân thể.

      Giống như có người tưới thùng xăng vào trong thân thể , còn chút lưu tình châm lửa, lửa cứ thế trào ra, vừa nhanh vừa lớn.

      Khi đến cửa, cả người giống như ở trong nước ra, thần kinh căng chặt cao độ khiến gân xanh của lộ ra ngoài, mồ hôi đầm đìa.

      Bỗng nhiên tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, Diệp Dương Tuyết khẽ cắn môi dùng hết toàn lực, kéo cửa gần trong gang tấc.

      rảnh suy nghĩ sau khi Sử Kiến Nhân phát ra thấy đâu có nổi trận lôi đình hay , chỉ biết là, trước khi ông ta phát ra, nhất định phải chạy trốn, cho dù trốn thoát, cũng phải trốn , trốn đến nơi ông ta tìm thấy .

      " đ*ếm thối tha!" tiếng nổi giận gào thét phá cả tầng trời yên tĩnh, Diệp Dương Tuyết vừa mới qua chỗ rẽ chân mềm nhũn, tiếp xúc thân mật với mặt đất.

      Nhưng thể dừng lại, hậu quả dừng lại bị kéo trở về thừa nhận áp bức và làm nhục, cho nên cắn chặt răng dùng hết sức lực cả đời, đứng lên, chạy.

      thấy có cánh cửa chưa đóng lại, bóng người còn chưa biến mất...

      đuổi tới cản cánh cửa sắp đóng lại, lấy tốc độ cực nhanh lắc mình vào trong phòng, đóng cửa lại.

      Mắt đối diện với đôi mắt lạnh lẽo như băng, cho dù bị người ta bỏ thuốc, vẫn cảm nhận được giống như bị người ta hất chậu nước đá từ đầu đến chân, sợ hãi lan tràn, còn sức lực ngã lên mặt đất.

      Tiếng gõ cửa theo sát tới, thần kinh căng thẳng gần như nứt ra, ngẩng đầu nhìn người đàn ông nguy hiểm trước mặt, trong đôi mắt to tiết lộ khẩn trương, sợ hãi và bất an.

      "Mở cửa! Mở cửa!" Sử Kiên Nhân ở bên ngoài dùng lực gõ cửa.

      cúi đầu nhìn , về phía trước bước.

      Diệp Dương Tuyết bị nhìn thoáng qua, chỉ cảm thấy huyết dịch đều lạnh lẽo, nhưng ma xui quỷ khiến vẫn nắm lấy ống quần , làm cho ống quần tây của nếp gấp bị nhăn lên.

      Người đàn ông nhíu mày nhìn hành động của .

      "Cầu xin , cứu cứu tôi..." cầu cứu tiếng động.

      Người đàn ông dời tầm mắt , mở cửa ra - -
      ThiênMinh, lan anh ngo, SiAm7 others thích bài này.

    3. Viclu520

      Viclu520 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      27
      Cảm ơn bạn edit, chúc hố đông khách
      meowsieuluoi thích bài này.

    4. meowsieuluoi

      meowsieuluoi Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      36
      Chương 2: Mê hoặc

      Sử Kiến Nhân chỉ quấn cái khăn tắm bên hông, biểu tình của ông ta hung dữ, ông ta thề, sau khi bắt được đ*ếm đó nhất định phải làm ta sống được, nằm ở giường ông ta vậy mà dám trốn sao?

      Dục vọng mãnh liệt và lửa giận tăng thêm, đây vốn là hành động mất mặt xấu hổ của những lão nhà giàu não rỗng có văn hóa mới làm ra được.

      Khi ông ta chuẩn bị phá cửa ra, cửa mở, quả đấm giơ lên giữa trung, lời thô tục đến bên miệng lúc nhìn thấy người bên trong cánh cửa bỗng nhiên giống như bị mắc kẹt xương cá trong cổ họng, nổi giận cũng bị kinh ngạc thay thế.

      "Phong, Phong, Phong tiên sinh?" Đầu lưỡi của Sử Kiến Nhân giống như bị thụt lại, thân thể trắng bóng có thể thấy được mồ hôi lạnh chảy ra.

      "Cút." Môi mỏng của người đàn ông phun ra chữ.

      Chỉ có chữ, giống như núi Thái Sơn đè nặng lên lưng Sử Kiến Nhân, ép ông ta thở nổi, cột sống cũng giống như bị đè gãy. Ông ta muốn gì đó, nhưng người đàn ông cho ông ta cơ hội mở miệng, cửa đóng lại rồi.

      Lại cho Sử Kiến Nhân trăm lá gan, ông ta cũng dám gõ cánh cửa này nữa, cho dù trong lòng ông ta nhận định ' đ*ếm chạy trốn' ở phía sau cửa, ông ta cũng dám gõ cửa. Trong giới thượng lưu có câu , đó là "Thà rằng đắc tội Diêm Vương, cũng đừng nên đắc tội Phong tiên sinh", nếu Diệp Dương Tuyết ở bên trong, có lẽ ngày mai ông ta nhìn thấy thi thể của .

      Phong tiên sinh cho phép người ta đến gần, nhất là phụ nữ.

      , sao ông ta còn quan tâm sống chết của Diệp Dương Tuyết làm gì, bây giờ ông ta chỉ có thể cầu nguyện Phong tiên sinh quên chuyện hôm nay gặp ông ta, quên ông ta chỉ quấn chiếc khăn tắm gõ cửa phòng. Nghĩ đến khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng đó, Sử Kiến Nhân lại chảy đầy mồ hôi lạnh.

      Trong phòng.

      Thần kinh buộc chặt của Diệp Dương Tuyết từ lúc người đàn ông đóng cửa cuối cùng cũng thả lỏng xuống, buông lỏng tay nắm lấy ống quần , lời cảm ơn.

      Người đàn ông nhìn mặt , nhìn quần bị túm nhăn lên, , phải bị nhăn, mà có vết máu .

      "Thực xin lỗi, làm bẩn quần của rồi." Diệp Dương Tuyết giơ tay chạm vào tường, muốn nhờ tường và cửa đứng dậy, nhưng ràng là đánh giá mình quá cao, xem tác dụng của thuốc, toàn thân mềm nhũn còn sức, lúc trước bùng nổ hao hết sức lực của , giờ đứng dậy đều khó khăn.

      Người đàn ông nhìn khuôn mặt đỏ bừng, mày nhíu lại càng sâu hơn, đó là loại ánh mắt mang theo chán ghét. Nhưng mà lại nhìn tay , phút đồng hồ trước nhìn thoáng thấy màu đỏ, cho rằng đó là sơn móng tay của , nhưng vách tường cũng đỏ vùng, trong khí có mùi máu tươi nhàn nhạt làm đưa ra kết luận chính xác.

      Cho dù như vậy, cũng thay đổi được kiên nhẫn của .

      "Ra ngoài." vô tình .

      Diệp Dương Tuyết chỉ cảm thấy trong thân thể có vô số con kiến gặm cắn, ý thức của mơ hồ trong phút chốc, nhưng lại cố gắng làm mình tỉnh cáo, nghe thấy giọng người đàn ông, ngửi được mùi hương lên được người , vô cùng khát vọng, khát vọng đến từ sinh lý.

      "Giúp, giúp tôi, cầu xin ..." Diệp Dương Tuyết nhìn , lại cầu xin .

      Diệp Dương Tuyết là mỹ nữ, từ đến lớn đều bị người ta đố kỵ. Từ lúc hiểu biết, được mẹ nuôi cho biết được cha mẹ nuôi mang về từ nhi viện, dung mạo của cha mẹ nuôi bình thường, trước đây khi sinh ra rất đáng , sau khi lớn lên lại càng lột xác thành điệp, ngũ quan tinh xảo thoát tục, dáng người cao gầy, cũng tương đối xuất chúng trong học viện nghệ thuật tập hợp soái ca mỹ nữ.

      Bởi vì xinh đẹp, từ đến lớn mang đến vô số phiền phức cho , ong bướm từng đợt lại từng đợt, trước đại học tệ, hai tháng trước khi học đại học, có ít Phú Nhị Đại kẻ có tiền muốn bao nuôi , cũng vì thế mà đối xử thờ ơ với biết bao nhiêu người, chỉ vì để ý đến những lời đồn nhảm này, mỗi ngày thành học, làm việc, bao nhiêu người lên mặt, chỉ muốn tìm người giá trị rất cao?

      Có đôi khi, xinh đẹp phải là loại vinh quang, mà là trách nhiệm.

      Diệp Dương Tuyết cảm thấy mình có thể chống đỡ đến ngày hôm nay, định lực của hơn người, mà lúc này, mệt mỏi.

      cúi đầu, nhìn chán ghét và khinh bỉ xuất mặt người đàn ông, nhấn mạnh từng chữ : "Tôi là lần đầu tiên, có bệnh, thân thể khỏe mạnh, tôi thể đảm bảo hưởng thụ, nhưng tôi có thể hứa hẹn bắt chịu bất cứ trách nhiệm gì, sau đó có thể nhìn tôi uống thuốc tránh thai rồi rời . Nếu có vợ, vị hôn thê hay là bạn , những lời tôi phía trước coi như nghe thấy, xin lỗi, hôm nay quấy rầy nhiều..." Móng tay lại đâm sâu vào lòng bàn tay lần nữa, cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ.

      muốn làm " đ*ếm", thực làm ăn đủ khổ cực, cho dù sợ chết, điều kiện tiên quyết là khách sạn này có thể giúp nhảy lầu qua cửa sổ. Bây giờ sức lực cắt cổ tay cũng có, sao có thể trèo lên cửa sổ được?

      Từng có nhiều người dùng ánh mắt háo sắc nhìn , hận thể dùng ánh mắt lột sạch quần áo của , giờ lại chẳng biết xấu hổ cầu xin người đàn ông, người đàn ông xa lạ.

      Diệp Dương Tuyết, mày xem mày có đáng khinh hay .

      Tự giễu mặt như con dao lớn đâm vào trái tim người đàn ông, cũng bị dung mạo xuất sắc của làm cho kinh diễm, mà bị những lời của hấp dẫn.

      Người đàn ông giống như nhận lấy mê hoặc, vươn tay chạm vào mặt .

      Nóng.

      Bàn tay lạnh lẽo, nhưng khi chạm đến nhiệt độ mặt , giống như cũng bị tổn thương.

      Hai mắt Diệp Dương Tuyết đầy sương mù nhìn về phía , thấy mặt lắm, kéo bàn tay mà tham luyến xuống, dùng chút lý trí cuối cùng hỏi: " có vợ, vị hôn thê hay là bạn ?" Đây chắc là điểm mấu chốt của , nhưng biết, vấn đề của câu vô nghĩa, câu vô nghĩa kéo tấm màn che của mình.

      Chỉ cần câu " có", có lẽ tin như vậy.

      " có." Người đàn ông đến gần , tay trái luồn qua nách , tay phải luồn qua hai chân , dễ dàng ôm lên, "Tôi có vợ, có vị hôn thê, có bạn ."

      Nơi này là phòng định quanh năm của , tháng hai ngày làm việc, nghỉ ngơi ở trong này, nơi này ngoại trừ dọn dẹp phòng khách, có người nào khác tiến vào, là chuyện ngờ đến, nhưng mà càng ngờ đến chính là , đặt giường mình.

      Có lẽ là vì hôm nay cũng nhân từ nên mới bị mê hoặc.

      đến gần , nhìn gương mặt xinh xắn vẫn có chút do dự, nhưng bị thuốc nắm trong tay lại bỏ xuống tôn nghiêm khi đó hoàn toàn chiếm đóng.

      hơi ngửa đầu, hôn lên môi .

      nóng, lạnh, giống như tìm được thuốc giải, cả người thoải mái hừ tiếng.

      Giống như con mèo kêu nhàng kích thích đại não của , như cây thuốc phiện, xinh đẹp, lại tràn ngập hấp dẫn trí mạng.

      Người đàn ông đảo khách thành chủ, môi miệng biết tiết chế càn quét trong miệng , mời cùng múa.

      Chắc là cũng ý thức được, trong lúc vội vàng bối rối cài sai cúc áo, mà cài sai cúc áo cũng bị phát rồi.

      Khi mọi thứ biết phương hướng, Diệp Dương Tuyết tỉnh táo trong chớp mắt, tự với mình: Diệp Dương Tuyết, lần là đủ rồi, sa đọa, chỉ cần lần là đủ.
      Viclu520, ThiênMinh, SiAm5 others thích bài này.

    5. Thanhbliss

      Thanhbliss New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      4
      Nhảy hố, chúc bạn đông khách đông like đông cmt nha
      meowsieuluoi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :