1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Nhặt nhầm nam thần - Mèo Lười Ngủ Ngày

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      Chương 22

      Đông Tâm bên kia nghe được tiếng chuông điện thoại cũng quay đầu lại, liền thấy màn hình hiển thị người gọi tới là Tô Yến: "Muộn thế này rồi cậu ta còn gọi điện làm gì thế?"

      Tô Lịch trả lời mà bấm nhận điện thoại, cũng thuận tiện bật luôn loa ngoài. Đông Tâm lập tức nghe được giọng gấp gáp của Tô Lịch từ đầu dây bên kia truyền đến: "Tô Lịch, Nhuế Thanh có gọi điện thoại cho cậu hay Đông Tâm ?"

      Nghe vậy Tô Lịch và Đông Tâm đều liếc nhìn nhau cái theo bản năng, lắc đầu. Tô Lịch : "Sao vậy?"

      Tô Yến: " thấy Nhuế Thanh đâu cả, gọi điện thoại cho ấy cũng được. Cháu lo ấy xảy ra chuyện."

      Đông Tâm vừa nghe liền biết đây là vợ chồng son nhà người ta cãi nhau, ở bên cạnh lắc đầu bày ra vẻ mặt quỷ. Tô Lịch liếc nhìn cái, sau đó mới : "Nhà ấy, khách sạn bố mẹ ấy ở, còn có quán cafe mà ấy hay , cả công viên nữa, cháu tìm hết chưa?"

      "Cháu đều tìm rồi nhưng thấy. Ngay cả bạn bè và đồng nghiệp của ấy cháu cũng gọi rồi, họ đều họ gặp ấy." Tô Yến bên kia gấp như kiến bò chảo nóng, "Đêm hôm khuya khoắt thế này ấy đâu được chứ? Điện thoại cũng ngoài vùng phủ sóng."

      "Điện thoại ở ngoài vùng phủ sóng ư....." Nghe được nửa câu sau của Tô Yến, Đông Tâm chống cằm lẩm bẩm, túm lấy tay Tô Lịch dùng khẩu hình : " hỏi xem cậu ta cãi nhau với Nhuế Thanh ở đâu?"

      Tô Lịch gật đầu, uyển chuyển diễn đạt lại: "Cháu và Nhuế Thanh chia tay nhau ở đâu?"

      Tô Yến ở bên kia im lặng ba giây, sau đó mới : "Ở nhà cháu....Chúng cháu chuyện ấy liền chạy ....."

      Nghe xong ánh mắt Đông Tâm lập tức sáng lên, vỗ đùi cái đét: "Có chỗ chúng ta có thể thử tìm đó."

      ----------

      Bởi vì Tô Yến ở bên ngoài khu Tam Hoàn nên Tô Lịch và Đông Tâm tới được Tô gia trước. Chạy đến phía sau tiểu khu, Đông Tâm lôi kéo Tô Lịch cầu thang bộ lên, quả nhiên thấy được Nhuế Thanh ngồi ở cầu thang tầng ba. Nhuế Thanh vừa nhìn thấy hai vợ chồng Tô Lịch liền bổ nhào vào trong ngực mợ khóc òa lên thành tiếng.

      Đông Tâm vừa ôm Nhuế Thanh trấn an ấy vừa nhìn Tô Lịch nhướng mày: Nhìn xem khả năng trinh thám của bổn đại gia có giỏi ? Đoán trúng phóc luôn nhé!

      Thực ra Đông Tâm chỉ là mèo mú vớ cá rán. Lúc ban ngày ở Tô gia, xuống nhà gọi điện thoại cho Văn Tử, vốn định lười biếng đứng ở chỗ cầu thang để gọi, nhưng ngờ từ tầng 9 xuống tận tầng 1 vẫn có sóng, còn cách nào khác nên mới buộc phải bộ ra tận vườn hoa. Cho nên hôm nay vừa nghe Nhuế Thanh là chạy ra từ Tô gia, điện thoại lại có tín hiệu, Đông Tâm liền nghĩ ngay có khi nào nha đầu ngốc này vẫn luôn ngồi ở đây . Bởi vì Tô Yên thang máy để tìm người nên hai người mới gặp nhau. nghĩ quả nhiên là như vậy.....

      Ba người trở lại Tô gia, Tô Lịch gọi điện thoại báo bình an cho Tô Yến, sau đó lại đun nước pha trà cho hai người kia, xong xuôi còn rất tự giác mà tự quay về phòng ngủ. Đông Tâm thấy Tô Lịch đóng cửa lại xong mới giọng hỏi: "Hai người cãi nhau à?" Thực ra Đông Tâm rất muốn hỏi thẳng, có phải ấy phát Tô Yến có người khác ở bên ngoài hay , nhưng lại sợ mọi chuyện như mình nghĩ, đến lúc đó lỡ miệng rồi đúng là biết làm sao cho phải nữa.

      Mà Nhuế Thanh ở bên này sau khi nghe Đông Tâm xong lại bắt đầu nức nở, chỉ lúc sau nước mắt lại như từng chuỗi châu đứt hạt xuống liên tục. Đông Tâm thấy vậy cũng đau lòng theo, vừa lau nước mắt cho ấy vừa khuyên nhủ: "Đừng khóc mà, ngày mai nếu để ba mẹ em nhìn thấy em thế này rất đau lòng đó. Còn nữa, hai người cũng là, có gì thể bình tĩnh chuyện với nhau sao, sao lại bỏ chạy ra ngoài như thế chứ? Nhìn em xem, hai tay lạnh cóng hết cả rồi đây này.... Cũng may hôm nay chị cả trực đêm nhé, nếu chị ấy ở nhà mà nhìn thấy hai đứa như vậy nghĩ thế nào chứ?"

      Nhuế Thanh nghe vậy lắc đầu liên tiếp, sau đó mới câu được câu chăng : "Em...em cũng muốn....Nhưng...nhưng là Tô Yến.... muốn chia tay. Huhuhu!!!" xong mấy lời cuối cùng, Nhuế Thanh hoàn toàn khóc thành tiếng. Mà Đông Tâm nghe được mấy lời này xong cũng hoàn toàn khiếp sợ, đầu óc nóng lên, đứng bật dậy chuẩn bị mở loa mắng mỏ, đúng lúc đó di động lại có chuông báo.

      Đông Tâm ngẩn người, cầm liền điện thoại lên xem. Hóa ra là Tô Lịch nhắn tin Wechat cho , nội dung chỉ có 2 từ: Bình tĩnh.

      Đông Tâm giận, con hàng này có thể mặt dày hơn nữa được ? Bên ngoài giả bộ tránh né về phòng ngủ, ngờ sau lưng lại dán tai vào cửa nghe lén! Nhưng....Tô Lịch đúng là hiểu , nếu có tin nhắn này đảm bảo lúc này sớm mắng to Tô Yên là tra nam các kiểu, cư nhiên lại dám vì tiểu tam mà bỏ rơi vị hôn thê của mình.

      Mà nếu hai người bọn họ thực là vì chuyện này mà chia tay sao, nhưng nếu bọn họ là vì chuyện khác, Nhuế Thanh vốn biết chuyện này.....Khụ khụ nếu lại khai chuyện này ra, đúng là tốt rồi. Emma, thiếu chút nữa hố to rồi, người đàn ông nhà lên tiếng rồi, phải bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh!

      Niệm chú xong, Đông Tâm hít sâu hơi, đưa trà vào trong tay Nhuế Thanh, sau đó mới hỏi: "Rốt cuộc là làm sao vậy?"

      Nhuế Thanh ổn định lại cảm xúc, sau đó từ từ kể: "Còn phải vì chuyện nhà ở sao?"

      Nghe vậy, Đông Tâm liền ngộ ra. Mọi chuyện ra rất dài........

      Lần này ba mẹ Nhuế Thanh tới thành phố H, vốn là muốn về chuyện hôn của Nhuế Thanh và Tô Yến. Tiết mục đến du lịch thăm thú gì đó chỉ là cái cớ, trọng điểm vẫn là để cha mẹ hai bên gặp mặt. Lần này ba mẹ Nhuế Thanh tới còn dẫn theo cậu của Nhuế Thanh tới. Đông Tâm dẫn ba người dạo phố ở thành phố H suốt ba hôm nay, vị cậu này của Nhuế Thanh chỉ lần muốn hỏi thăm tiếng gió từ miệng Đông Tâm. Ý tứ đại khái là như thế này: muốn Tô gia đổi căn hộ lớn hơn làm phòng tân hôn cho hai người. Vốn danh nghĩa Tô Minh Nguyệt có hai căn hộ, căn bây giờ tam phòng ở, căn còn lại mới đặt mua năm ngoái làm phòng tân hôn cho Tô Yến, bây giờ nhị phòng ở. Căn hộ này tuy hơi , khoảng 89 mét vuông, nhưng quý ở chỗ nằm ở vị trí rất đẹp. Bên cạnh là nhà trẻ, đối diện là viện chăm sóc và bảo vệ sức khỏe của mẹ và bé, cách con phố là trường tiểu học trọng điểm, chếch phía đối diện còn là khu phố sầm uất. Giáo dục, y tế, mua bán, tất cả đều đủ hết, lão thái thái lúc đó để chọn được căn hộ này cho con trai đúng là hao tổn ít tâm trí. Thậm chí vì muốn để đôi vợ chồng son phải chịu gánh nặng, năm ngoái lão thái thái lại lấy ra tiền mua quan tài để trả nốt tiền mua đợt cuối.

      Nhưng người nhà Nhuế Thanh lại vừa lòng với căn hộ này lắm. Theo lời của cậu Trần ý là căn phòng này quá . Nếu sau này có con đúng là đủ dùng. Phòng tân hôn dù sao ít nhất cũng phải có cái thư phòng, phòng ngủ chính, phòng ngủ phụ mới ổn.

      Đông Tâm truyền đạt lại những lời này với Tô Minh Nguyệt, lão thái thái liền vỗ đùi:

      Chê phòng à? Được thôi, vậy tôi đến ở chỗ của nhị phòng, lại lấy 10 vạn cho mấy người, để mấy người sửa lại căn hộ bây giờ tam phòng ở là được chứ gì.

      Nhưng cậu Trần nghe xong mấy lời này lại vẫn lắc đầu: Cái này được ở chỗ nào chứ? Nào có đạo lý đuổi người lớn ra để cho lũ trẻ vào ở? Hơn nữa, 10 vạn làm được cái gì, 10 vạn còn chả đủ để trang hoàng lại nhà cửa.

      Đông Tâm nghe xong mấy lời này lập tức bật cười, lần này dù ngốc cũng nghe được hàm ý ở bên trong, câu này í à, chỉ sợ nửa câu đầu là giả, nửa câu sau mới là ý tứ . Nhưng dù sao khi kết hôn, nhà trai chuẩn bị tân phòng là điều hiển nhiên. Hơn nữa đàng trai bọn đưa ra đến hai phương án cho để bọn họ lựa chọn rồi, bọn họ đều đồng ý, rốt cuộc là muốn thế nào đây?

      Kết quả là cậu Trần cuối cùng cũng nghe được điều mình muốn nghe, liền diễn đạt lại ý của bọn họ là thế này: Tân phòng ở chỗ nhị phòng vẫn giữ nguyên như cũ, vì sao khu đó cũng gần trường học, sau này bọn trẻ đến trường thuận tiện hơn rất nhiều. Nhưng phòng ở đúng là hơi , cho nên tốt nhất là nên mua thêm căn nữa ở khu lân cận cho tam phòng ở là được.

      Đông Tâm nghe xong liền sốc. Tô gia phải gia đình làm ăn buôn bán gì, cũng mở ngân hàng, mua được hai căn phòng ở khu Nhị Hoàn là tốt lắm rồi, giờ lại còn muốn mua thêm căn nữa ở khu lân cận? Đây còn phải là chuyện ngàn lẻ đêm sao? Quả nhiên, đúng như Đông Tâm nghĩ, lúc kể lại chuyện này với mọi người ở Tô gia, Tô Minh Nguyệt, Tô Minh Tâm lập tức hóa đá.

      Lúc đó, Tô Minh Tâm sau khi nghe xong phương án nhà Nhuế Thanh đưa ra lập tức dương quái khí : "Cái gì mà chê phòng chứ? Chị thấy bọn họ có mà ngại sổ đỏ này có tên Nhuế Thanh có! Nhưng nếu thẳng ra là muốn thêm tên có vẻ quá đáng quá, cho nên mới đổi cách là muốn thêm nhà."

      "Thực ra, cũng là phận làm dâu, làm mẹ, chị cũng hiểu tâm trạng muốn con mình khi lấy chồng được nhiều hơn, cho nên lúc đầu chị còn khuyên chị cả nếu được nữa bán căn phòng tân hôn kia , để tiền cho chúng nó, chúng nó muốn đổi căn lớn hơn đổi, nếu vẫn thiếu tiền chúng ta ứng trước cho chúng nó khoản cũng vấn đề gì. Nhưng chị ngờ Nhuế gia bọn họ lại biết xấu hổ như vậy, ăn trong chén nhìn trong nồi. Nhị phòng muốn giữ, mà tam phòng cũng muốn mua, bọn họ coi Tô gia chúng ta là cái máy rút tiền đấy à? Chị nhổ vào! Tô Yến nhà chúng ta là đứa tốt, bao nhiêu muốn gả cho nó còn được. Con nhà bọn họ cũng phải công chúa Ethiopia, Tô gia chúng ta cũng cần phải xây cả cung điện để cưới nó về!"

      .........

      Đông Tâm nghe được lát liền thực nghe nổi nữa. Loại chuyện gà bay chó sủa như thế này, thân là , lại trọng sinh thành người phụ nữ kết hôn, thực quen nổi. Vì thế, từ đầu đến cuối chỉ phụ trách việc chuyển lời, những chuyện khác mặc kệ. Hơn nữa mấy hôm nay còn phải hoàn thiện bản thảo gấp, cũng rảnh để quan tâm đến mấy chuyện này. ngờ chỉ mới hơn nửa ngày, Tô Yến và Nhuế Thanh nháo đến mức muốn chia tay luôn rồi.

      Nhuế Thanh kéo tay Đông Tâm, lệ rơi đầy mặt : "Em biết lần này là ba mẹ em đúng, nhưng em khuyên rồi mà bọn họ nghe, từ trước đến này bọn họ đều chỉ nghe lời cậu. Em chăng nữa bọn họ cũng đều em còn , bọn họ làm như vậy là muốn tốt cho em. Nhưng lần này em cố gắng hết sức rồi, hơn nữa cũng phải lỗi của em. Mọi chuyện có thể thương lượng lại được mà, vậy mà ấy lại muốn chia tay...."

      Đông Tâm nghe xong liền thở dài, buồn bực chửi thầm trong lòng: nếu hai người thực lưỡng tình tương duyệt, đương nhiên từ từ chuyện được rồi. Cho dù gặp vấn đề gì chăng nữa, chỉ cần vợ chồng đồng lòng, mọi chuyện đều có thể vượt qua hết. Nhưng chỉ sợ Tô Yến nhà miệng ngon ngọt, nhưng từ tâm đến người đều dính lên người người khác, cho nên gặp chuyện như thế này, điều đầu tiên nghĩ đến mới là chia tay.

      Đầu nay bên này, Nhuế Thanh xong, lại lôi kéo tay Đông Tâm: "Còn việc nữa, chị Đông, em...em thực xin lỗi chị. Hôm nay chị hỏi em gọi điện thoại cho cậu làm gì, thực ra em dối. có đồng nghiệp nào muốn giám định châu báu cả, là em nhờ cậu làm chuyện, bởi vì quá mất mặt, cho nên mới xin cậu ấy giấu chị...."

      ra chuyện Nhuế gia muốn nhà trai mua thêm phòng phải chuyện ngày ngày hai. Sau khi Nhuế Thanh biết ý định của ba mẹ vẫn luôn kéo dài thời gian, cho Tô Yến biết. Cha mẹ Nhuế Thanh bên này lại ngừng gây áp lực cho con , cuối cùng đột nhiên muốn tới thành phố H, muốn gặp mặt nhà trai để chuyện. Nhuế Thanh nghe xong gấp gáp biết làm gì, cuối cùng mới lén gọi điện cho Tô Lịch.......

      "Mấy năm nay em cũng tiết kiệm được chút tiền, tổng cộng lại cũng được khoảng 9 vạn, cháu định đưa số tiền này cho cậu , nhờ cậu ấy lấy danh nghĩa nhà trai đem số tiền này coi như tiền sính lễ để đưa cho ba mẹ em. Em nghĩ, chỉ cần cho bọn họ tiền, bọn họ chắc nhắc đến chuyện phòng ở này nữa."

      Đông Tâm nghe xong mới hiểu được chân tướng của cuộc điện thoại kia. Trong thời gian ngắn vừa giận vừa buồn cười. Thế mà Tô Lịch này lại còn biết xấu hổ não phẳng? Đây cũng phải chuyện gì nghiêm trọng, Nhuế Thanh bảo ta giấy, ta liền thực hết lòng giúp ấy giấu.

      "Vậy sau đó Tô Lịch như thế nào?"

      Nhuế Thanh lắc đầu: "Cậu đồng ý, nghĩ cách để đè chuyện này xuống. Chị Đông, em xin lỗi, nhưng em thực có mặt mũi nào mà chuyện này ra hết, huhuhu..."

      Thấy Nhuế Thanh lại khóc đến hoa lê đái vũ, Đông Tâm định trấn an hai câu, ngoài cửa liền vang lên tiếng đập cửa rầm rầm. Đông Tâm nghe mà giật mình, còn chưa kịp phản ứng lại nghe thấy tiếng chửi bới lôi đình từ bên ngoài: "Mở cửa! Tô Yến, mau mở cửa ngay! Nếu Nhuế Thanh nhà chúng tôi có chuyện gì, chúng tôi để yên cho mấy người đâu!!!"

      <Vở kịch về chân tướng tin nhắn Wechat>

      Sau khi Tô Lịch vào phòng ngủ, vừa đóng cửa lại liền lập tức nằm bò ra dán tai vào cửa. vừa căng tai nghe động tĩnh từ bên ngoài vừa nhập sẵn hai chữ "Bình tĩnh" vào khung thư thoại, chuẩn bị sẵn sàng để có thể gửi bất cứ lúc nào.

      Ừ, rất tin tưởng, với tính cách của vợ , đảm bảo tin nhắn này chắc chắn được gửi .
      ngocanh, Alice Huynh, Trúc Khải5 others thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :