1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Trần nhị gia vs Ngụy Bảo San quả là cặp trời định mà, đều muốn chết như nhau
      lẽ A La có thai rồi
      :yoyo53:
      tart_trung thích bài này.

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Tiểu thế tử sắp xuất rồi, năng lực của Giới ca tuyệt ko thể nghi ngờ
      tart_trung thích bài này.

    3. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      Có kẻ sắp phải gánh cơn thịnh nộ của tĩnh vương gia rùi.
      tart_trung thích bài này.

    4. Yêu_ nữ

      Yêu_ nữ Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      102
      Ngụy Bảo San chỉ là nv thúc đẩy tình tieets truyện...haha
      tart_trung thích bài này.

    5. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 160: Sinh hầu tử

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki​

      Tiền thính chật cứng người, tân khách như mây. Quảng Tín Hầu nhiệt tình chiêu đãi Triệu Giới ngồi ở thượng vị, nâng chén rượu bạc lên, có chút nịnh hót : “Thần kính Vương gia môt ly. Hôm nay Vương gia nể mặt tới Hầu phủ, chính là vinh hạnh lớn lao của Hầu phủ”.

      Triệu Giới cầm chén rượu, chẳng có chút hứng thú cười cười: “Hầu gia khách khí, Bản vương chỉ là cùng Vương phi thôi”.

      Ý là, căn bản đem Quảng Tín Hầu cho vào mắt, nếu phải vì Vương phi cũng tới đây. Mặt Quảng Tín Hầu cứng đờ, gượng gạo cười cười : “Vương gia và Vương phi là kiêm điệp tình thâm”. Nhưng trong lòng ông thầm nghĩ Tĩnh Vương này quả giống như bên ngoài đồn đãi, ở chung chẳng tốt chút nào. Vốn ông ta đánh chủ ý tỏ lòng quy phục , hy vọng sau này Triệu Giới có thể quan tâm đến con đường làm quan của con cháu ông sau này chút, bây giờ xem ra, chuyện này có chút khó giải quyết.

      Triệu Giới chẳng đúng sai, cầm chén rượu chạm trổ hình hoa trong tay uống hơi cạn sạch. nhìn sắc trời, thấy cũng còn sớm nữa, liền muốn dẫn Ngụy La cáo từ ra về. Tiệc đầy tháng hôm nay vốn cũng muốn Ngụy La tới, Trần gia mặc dù là họ Trần, nhưng ra cũng chẳng có bao nhiêu quan hệ với Trần Hoàng hậu, lão Quảng Tín Hầu và tổ phụ Trần Hoàng hậu từ vài chục năm trước sớm phân nhà, đến nay cũng chẳng còn lui tới bao nhiêu. Quảng Tín Hầu này chỉ là tên nịnh hót, ngay cả Trần Hoàng hậu cũng chẳng thích, Triệu Giới tới chỗ này, ngay cả ứng phó cho qua cũng thấy lười.

      Chu Cảnh từ ngoài cửa vào, sắc mặt hơi phức tạp tới bên cạnh Triệu Giới, cúi người ghé vào tai mấy câu.

      Triệu Giới lập tức giận tới tái mặt, đứng lên : “Dẫn bản vương qua đó”.

      Quảng Tín Hầu theo phía sau, việc hỏi lại: “Vương gia, xảy ra chuyện gì?”

      Triệu Giới chẳng quan tâm tới ông ta, bước nhanh tới hậu viện.

      Để lại Quảng Tín Hầu đứng đó hiểu chuyện gì, còn phải chống đỡ những ánh mắt hoang mang của tân khách, chỉ có thể cười cười rằng có gì, sau đó bước nhanh ra khỏi phòng. Mới vừa tới cửa, ông ta liền gặp tên hạ nhân của Hầu phủ chạy tới, ghé vào tai ông ta thầm vài câu.

      Ngay sau đó, sắc mặt Quảng Tín Hầu cũng biến sắc, vội vàng : “Mau dẫn bổn Hầu qua đó”.

      Hạ nhân dẫn ông ta tới hậu viện.

      Phòng khách hậu viện, Ngụy La từ từ tỉnh lại, dựa vào gối lớn thêu hoa giường, hồi phục thần trí, nhớ lại lúc trước khi nàng hôn mê. Nàng mở mắt nhìn ra ngoài, Đại thiếu phu nhân Hoàng thị đứng ở đầu giường, Ngụy Bảo San đứng ở trước ngăn tủ, Trần nhị gia chẳng biết nơi nào, chắc là tránh rồi. Kim Lũ và Bạch Lam thủ ở bên giường, vừa thấy nàng tỉnh lại liền gấp gáp gọi: “Nương nương, cuối cùng ngài cũng tỉnh rồi”.

      Hoàng thị thấy thế liền thở phào nhõm, tiến lên trước : “Vương phi đột nhiên hôn mê bất tỉnh, thần sai người thỉnh đại phu, đại phu lát tới ngay. Vương phi có cảm thấy khỏe chỗ nào ?”

      Ngoại trừ có chút choáng váng, nàng cũng cảm thấy khó chịu gì. Ngụy La nhớ tới trước khi hôn mê Ngụy Bảo San đụng vào nàng, mi nhíu lại, muốn mở miệng, thấy Nhị thiếu nãi nãi Phủ Quảng Tín Hầu – Lâm Thị từ bên ngoài vào, vẻ mặt lo lắng, vừa vào liền quỳ xuống, “Bịch” tiếng thỉnh tội với Ngụy La: “Thần thiếp chiêu đãi chu toàn, khiến Vương phi bị kinh sợ, kính mong Vương phi thứ tội”.

      Ngụy La xoa xoa mi tâm, cả phòng đầy người đều quỳ xuống khiến nàng đau đầu: “Đều đứng lên ”.

      Quảng Tín Hầu Nhị thiếu nãi nãi dẫn đám nha hoàn đứng lên, còn chưa đứng vững nghe được nha hoàn ngoài cửa : “Tham kiến Tĩnh Vương”.

      Người Trần gia nhìn nhau, đều thấy mặt đối phương là vẻ sợ hãi. Chuyện gì cần tới cũng tới.

      Chớp mắt tiếp theo, Triệu Giới vào trong phòng. Ngũ quan lạnh lùng, người trời sinh có khí thế giận mà uy, bây giờ lông mày nhíu lại, vẻ mặt lãnh túc. mở miệng chuyện, chỉ lạnh lùng nghiêm nghị nhìn lướt qua mọi người, đầu gối họ mới đứng thẳng lại tiếp tục mềm nhũn, run run rẩy rẩy : “Tham kiến Tĩnh Vương”.

      Triệu Giới coi như thấy, trực tiếp tới bên giường Ngụy La, cầm tay nàng hỏi: “Nghe Chu Cảnh nàng ngất xỉu, có chuyện gì?”

      Ngụy La : “Thiếp cũng biết chuyện gì xảy ra, hôm nay đầu óc có chút choáng váng”.

      Bạch Lam đứng ở cuối giường nhịn được, đôi mắt đỏ hồng, giọng căm giận: “Vương gia biết, nương nương vốn dĩ ổn lắm, nhưng bị Ngụy di nương đụng phải, mới té mặt đất bất tỉnh nhân ”.

      Triệu Giới nhìn Bạch Lam, hai hàng mi nhíu lại chặt, thong thả nghiền ngẫm ba chữ: “Ngụy di nương?”

      Ngụy Bảo San quỳ trong đám người thầm biết tốt rồi, nàng ta quỳ gập gối, cái trán dính sát vào mặt đất: “Đều do thần thiếp vô ý, mới đụng phải Tĩnh Vương Phi, thỉnh Tĩnh Vương điện hạ thứ tội”. Nàng ta tuyệt đối đoán được, chỉ là đụng vào, Ngụy La thế nhưng lại yếu ớt, chỉ như vậy thôi mà ngất xỉu. Nếu nàng ta biết gây ra chuyện lớn như vậy, lúc ấy chắc chắn nhịn cơn tức này, xung đột chính diện với Ngụy La. Ngụy Bảo San lại nhớ tới danh tiếng của Triệu Giới, thấp thỏm giải thích: “Cách đây lâu thần thiếp được chẩn đoán có thai, vì thế thường hoa đầu choáng váng, lúc ngang qua vương phi mới bị ngã chút, lại ngờ đụng phải Vương phi, cầu xin Vương gia thứ tội”.

      “Vậy sao?” Sắc mặt Triệu Giới đổi, mắt xếch lên, môi phun ra những lời tàn nhẫn: “Nếu Vương phi bản vương có chuyện gì hay, vậy hài tử trong bụng ngươi cũng cần lưu lại. Nếu nó khiến ngươi thường mệt mỏi, đánh rớt luôn”.

      Sắc mặt Ngụy Bảo San trắng bệch, vừa hoảng sợ vừa kinh hãi nhìn Triệu Giới.

      Triệu Giới dường như cảm thấy lời của mình có gì tàn nhẫn, nhưng cũng tỏ vẻ gì là đùa. nhàn nhạt thu hồi tầm mắt, nắm lấy tay Ngụy La cầm trong lòng, bộ dáng vô cùng trân quý, khác hẳn gương mặt nghiêm nghị lạnh lùng của .

      nén nhang sau, đại phu cũng tới. Mọi người trong phòng đều lặng lẽ toát mồ hôi lạnh, chỉ cầu Vương phi xảy ra chuyện gì, nếu cả nhà bọn họ từ xuống dưới trăm miệng ăn đều giữ được.

      Đại phu nhìn thấy rất nhiều người quỳ trong phòng, liền biết người ở giường là quý nhân, dám qua loa, nâng cao tinh thần bắt mạch cho Ngụy La. lát sau, mi tâm đại phu cau lại, buông tay, lại đổi tay phải bắt mạch lần nữa, sợ bản thân chẩn sai.

      Triệu Giới nhíu mày hỏi: “Chẩn ra chưa?”

      Hồi lâu sau, đại phu cuối cùng cũng thu tay lại, hỏi Ngụy La: “Gần đây phu nhân có thói quen thích ngủ sao?”

      Ngụy La ý đại phu, chỉ : “ ngủ nhiều hơn bình thường”. Nàng cho rằng là do gần đây thời tiết chuyển lạnh, năm xưa nàng cũng cứ trời vừa lạnh là muốn ngủ gật, vì thế cũng để chuyện này trong lòng.

      Nào biết mặt đại phu lại vì lời này của nàng mà lộ ra vui vẻ, đứng lên chắp tay với Triệu Giới và Ngụy La: “Chúc mừng nhị vị, phu nhân chẩn ra hỉ mạch, nhưng mới chỉ nửa tháng, mạch tượng chưa ràng lắm, vì thế mới cần nhiều thời gian để chẩn đoán”.

      Giọng của đại phu vừa dứt, cả phòng người đều trở nên yên tĩnh. Ngụy La chớp mắt mấy cái, rất có chút tin được, hỏi lại: “Đại phu, ông gì? Ông lại lần nữa?”

      Đại phu cười tủm tỉm, kiên nhẫn lập lại: “Bẩm phu nhân, ngài có thai nửa tháng”.

      Những người có liên quan trong phòng đều thấy có thể yên tâm được rồi, Vương phi có việc gì, còn chẩn ra có thai, đây chính là hỷ lớn. Tính mạng của bọn họ cũng có thể được bảo vệ rồi.

      Nào biết câu tiếp theo của đại phu lại khiến tình chuyển biến: “Nhưng mà mạch tượng của phu nhân ổn định, giống như động thai khí, e là phải cẩn trọng hơn, sau này phải chú ý nghỉ ngơi để phòng ngừa phát sinh vấn đề ngoài ý muốn”.

      Tâm tình của Ngụy La thay đổi rất nhanh, nhưng nghe đại phu nghỉ ngơi tốt là có việc gì cũng yên tâm hơn, khóe miệng cũng nhịn được mà vểnh lên cao. Đại phu gì nàng cũng gật đầu, lại kêu Kim Lũ thanh toán phí chẩn bệnh gấp ba, lúc này mới tiễn đại phu ra về.

      Đại phu rồi, phu nhân Quảng Tín Hầu cùng hai vị thiếu phu nhân vội vàng tới chúc mừng Ngụy La, nàng để cho bọn họ đều lui xuống.

      Trong phòng nhiều người rất ồn ào. Triệu Giới ở bên kia giường cuối cùng cũng hoàn hồn, mở miệng đuổi tất cả ra ngoài, cũng quên dặn dò Chu Cảnh: “Để ý di nương kia”. Ý Ngụy Bảo San.

      Chu Cảnh gật đầu nhận việc.

      Lúc mọi người rời , trong phòng chỉ còn lại mình Triệu Giới và Ngụy La, Triệu Giới ngồi bên mép giường, nhìn gương mặt nhắn của Ngụy La.

      Ngụy La cười, lúm đồng tiền dịu dàng, kìm nén được vui mừng. Nàng kéo tay Triệu Giới, đặt tay cái bụng bằng phẳng của mình: “Đại ca ca, chúng ta có hài tử. Chàng xem, ba tháng này thiếp có ăn thuốc bổ”.

      Khóe môi Triệu Giới mỉm cười, nhàng xoa xoa mặt nàng; “Ừ, có ăn ”. Cuối cùng cũng là đút cho con bọn họ ăn, công lao của tiểu nương thể bỏ qua.

      Ngụy La cười ngây ngô: “Thiếp có thể sinh”.

      Triệu Giới vươn tay dài ra, khắc chế được ôm nàng vào lòng, trong lòng vừa trìu mến lại vừa vui vẻ.

      ---------------
      @anhhai1997 @song ngư
      minhhanhng, Sandra, ly sắc39 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :