Chương 25 : “Thực ngon , vú của Ly Nhi mềm , lại ngọt ..”đây là những nhận xét đầu tiên khi Nhiếp Chính nếm thử vú của con nuôi, tiếng chậc chậc ái muội vang lên, biết Vu Ly tỉnh vì là người ngủ cực kỳ say, nếu như phải động đất, tuyệt đối thức dậy khi chưa ngủ mắt. Vu Ly sau khi giả vờ ngủ bị liếm mút có chút chịu đựng nổi, cơ thể mẫn cảm cơ khát gặp được chủ nhân mà nó , càng thêm khao khát khó nhìn, tuy mặt alf gương mặt ngủ say, nhưng ngón chân của co hết cả lại vì khoái cảm, trong bụng kêu gào “ nóng,..sướng như vậy …lưỡi hơi ráp …ưm..đồ ngốc …bóp mạnh hơn …mút mạnh hơn nữa …ưm …aa”. Chiếc vày ngủ của , là váy ngủ nhưng nó chẳng có chút tác dụng che canh gì , nghĩ trang phục ngủ của phụ nữ đều vậy , chứ hề nghĩ rằng Vu Ly vì muốn câu dẫn mà mua mấy bộ về thử nghiệm dần với . Nhiếp Chính đẩy chút là chiếc váy ngủ bị đẩy lên tới cổ,mọi động tác đều rất nhàng, như khi thực nghiệm vụ trong quân đội , đến mức khiến quân địch biết tiến công của . cả người trần chuồng chỉ duy nhất chiếc quần lót dây mỏng manh màu trắng chẳng có chút tác dụng còn người , giờ mới biết ra có mặc quần lót, nhưng chắc nó có tác dụng gì. Chỉ biết nó rất mảnh, vào bên trong hoa huyệt thần bí, khi qua khe hẹp bị khe hẹp kẹp lại và biến mất trong đó,điều khiến ngạc nhiên hơn là khi kéo chiếc quần lót ra, khe huyệt của con nuôi nháng mấp máy chảy nước, “ mẫn cảm… ngủ mà bị ăn vú, Ly Nhi lại chảy nước “, rồi do dự vụng trộm liếm mút dâm thủy của con nuôi. “ ngọt …”, lưỡi to thô ráp ngày càng mất khống chế đảo vào ngày càng sâu trong hoa huyệt, muốn được ăn nhiều hơn vị ngọt trong huyệt . “ ưm….”, tiếng than của Vu Ly tràn ra khỏi miệng khiến cho Nhiếp chính giật mình, lập tức cảnh giác nhìn lên thấy bé vẫn nhắm chặt mắt, chỉ là do phản ứng sinh lý nên rên , nhưng tiếng rên cũng ngọt nị như nước trong huyệt của vậy. Nhưng Nhiếp Chính cố kỵ , mặc dù tiếc nuối nhưng đành nghiêm túc vén áo ngủ của lại, tắt đèn , muốn nghiêm chỉnh ngủ, nhưng tay lại chịu nổi mà duỗi vào nhàng an ủi côn thịt căng cứng them khát . Vu Ly giả vớ quay người, quay lung lại phía , miệng thầm mắng “ đồ ngốc ..mãnh nam….đầu gỗ…nhát gan”, cũng tự trách mình chịu nổi kích thích mà rên ra tiếng. Nhưng vẫn chưa từ bỏ, hơi dịch lại vào lòng ,cho đến khi cả người gần như nằm trong vòng ôm của , mông chạm vào côn thịt sưng to của mới dừng lại. Nhiếp Chính giật mình khi côn thịt chạm vào mông , cố quên , nhưng mà khi ngủ vô thức lại thêm giày vò . Địa ngục và thiên đường quả chỉ cách nhau bước, kìm lòng đậu mà tay lại lần mò sờ cái vú của , vú to biết trước đó nên nắm hết, ngón tay vê núm vú đáng , mông dịch lại gần, côn thịt lặng lẽ vào khe hở giữa hai chân “hừ….sáng khoái”. giám vào, côn thịt thô to gân guốc chỉ dám nhàng ma sát miệng huyệt , thỉnh thoảng mất khống chế hơi đâm vào miệng huyệt nóng ẩm xíu, “ưm…nóng ..lại …” Tiếng rên trầm khan quyến rũ cảu rơi vào tai , vú bị bóp , huyệt bị ma sát vừa xót vừa ngứa, nhưng cắn chặt chăn lên tiếng , sợ dừng lại. Cảm giác sung sướng cấm kị như tra tấn Nhiếp Chính, tưởng tượng nếu côn thịt thực vào như thế nào, như vậy, chỉ cao 1m6 , lại cao 1m91 , lại từng là quân nhân, thân thể thô thiển, nếu vào có phải xé rách hay ,c àng nghĩ càng kích thích, dương vật cọ càng mạng, còn cảm nhận được miệng huyệt trong mơ hồ mấp máy vừa cắn vừa nhả ra mật dịch thơm ngọt. Cuối cùng vì những suy đoán và cọ sát, Nhiếp Chính cũng bắn ra, hừ sảng khoái, tay bóp vú hơi mất khống chết mà hơi mạnh, tinh dịch nóng hổi bắn lên miệng huyệt, côn thịt hơi tham lam tiến vào trong nhưng cũng chỉ là chớm rồi ra. biết, đây là lần đầu tiên và cuối cùng cho mình cơ hội được vụng trộm ăn chút, sau này chỉ sợ còn. Luân lý đạo đức và nguyên tắc cho làm như thế với lần nữa. thầm xuống giường lấy khan long vệ sinh giúp , Vu Ly sau khi đạt được mục đích ngủ , vì biết thể nhanh được , săn mồi phải từ từ mới có cảm giac thắng lợi, hơn nữa nhanh với Nhiếp Chính cũng thể nhanh được . Mấy ngày nay tâm tình của Nhiếp Chính hề tốt chút nào, chỉ cần lơ đãng lại nhớ đến hình ảnh đêm đó gần gũi , nhớ đến cơ thể ngát hương, đặc biệt huyệt đỏ au ngọt lịm của con nuôi. Càng nhìn Vu Ly , ngày càng khó áp chế suy nghĩ muốn đặt con nuôi dưới người mà thao lộng chà đạp. Sauk hi ăn tối xong, Vu Ly thấy hơi buồn ngủ nên ngủ sớm hơn thường ngày, bao giờ ngờ được rằng cha nuôi Nhiếp CHính của , người mà luôn miệng mắng mãnh nam ngốc nghếch thả viên thuốc mê vào cốc sữa của . Thuốc này Nhiếp Chính tìm người bạn cũ mua, trước đây từng là quân nhân, quan hệ phải quá rộng nhưng lại có bạn thân là người cực giỏi trong lĩnh vực thuốc mê, thuốc lấy được đảm bảo có tác dụng phụ, và chỉ khiến như lâm vào mộng du . P/s : đúng hẹn nhé các nàng, đủ like ta đăng bài nè, chương này cũng thế , có chươnhg mới, đủ 7 like ta đăng chương mới nhé , nhớ like cả các chương trước nếu nàng nào quên chwua like nha, để ta có động lực viết thêm nha .
Chương 26. “Cạch….”Tiếng mở cửa phòng ngủ của Vu Ly vang lên, thân hình cao lớn rắn chắc tràn ngập hơi thở nam tính đầy hoang dã bước lại gần giường của , Nhiếp Chính tham lam ngắm nhìn gương mặt ngây thơ khi ngủ càng vô tội của con nuôi, mấy ngày nay có thể là mấy ngày dằn vặt nhất của . nửa muốn gần gũi thương con nuôi, nửa lại sợ phát ra xa cách , hơn nữa kiêng kị luân lí xã hội, con mắt của người đời, nhưng mà sợ bị tổn thương. Nhưng cảm giác cấm kị ấy như nuốt dần Nhiếp Chính, cho đến khi chịu nổi nữa, tìm cách để vụng trộm thương . Nhiếp Chính bước đến gần lật chăn lên, bé con chỉ mặc chiếc váy mỏng manh, tuy dày hơn bộ hôm trước nhưng lại rất ngắn, là váy ngủ bằng chỉ mặc áo và quần lót dây. Vì biết tỉnh lại do tác dụng của thuốc nên trở nên càng cố kị, nhanh chóng lột trần như bé con sơ sinh, ánh mắt Nhiếp Chính càng trở nên đỏ au đáng sợ, dã thú dưới hang dựng lên chào cờ ngay lập tức. tự cởi quần áo của mình xuống, lên giường, đè lên người con nuôi. , cách chính xác đối với bé như đứa bé con nên cảm giác tội lỗi vừa ngăn trở lại kích thích , chần chừ, há miệng ngậm lấy núm vú đỏ ngọt lim “hừ…”, tiếng hừ thỏa mãn phát ra từ mũi người đàn ông đói khát gặp được sống. Lại sợ để lại dấu vết sáng mai phát ra nên Nhiếp Chính chỉ dám xoa bóp , nhưng đầu vú bị mút đến sưng đỏ, nhay cắn ngày càng thô bạo, nhay kéo vừa liếm láp như biết chán, tay còn lại xuống tiểu huyệt nhẵn mịn, tìm được khe huyệt ấm nóng, xoa xung quanh rồi cắm vào ngón tay. “ưm…a …aa”, tuy ý thức được mình bị xâm phạm nhưng phản ứng sinh lý vẫn ưm ra những tiếng kêu như mèo con, Nhiếp Chính càng ra sức liếm láp chơi đùa vú . “ chặt….chỉ ngón tay như vậy….nêu như….vào , có phải em nứt ra ?” vừa lẩm nhẩm úng úng miệng hỏi , ngón tay vừa từ từ ra vào, nhanh dần rồi đến khi huyệt mềm hơn, cho thêm 2 ngón tay nữa vào, Vu Ly mơ màng bị thao lộng đến cao trào, giật giật ưm lên thành tiếng. Nhiếp Chính mê muội nhìn phản ứng của “ tinh…mẫn cảm như vậy” Rồi cúi người xuống nhìn tiểu huyệt nhẵn nhụi che lại khe huyệt mấp máy co rút sau khi lên cao trào, dâm thủy tràn ra ngoài như dụ hoặc , Nhiếp Chính do dự há miệng liếm hết dâm thủy của “ Chính là mùi vị này…lại ngọt…Ly Nhi, để ba nuôi ăn huyệt con cả đời được “, tự xong bỗng giật mình vì câu mang đầy tính chiếm hữu của mình. Nhiếp Chính vùi đầu vào giữa hai bắp đùi trắng noãn hàm chứa bối thịt nhàng liếm, khiến cho con nuôi trận rên rỉ, mông như muốn chuyển động theo liếm láp của người đàn ông bên dưới. " ưm ...a....ha...aaa..." Vu Ly càng giãy dụa Nhiếp Chính càng hưng phấn, dùng đầu lưỡi dọc theo khe huyệt tách ra hai bên bối thịt, liếm láp tiểu huyệt xử nữ non nớt, đầu lưỡi thậm chí còn chui vào bên trong, huyệt đạo trở lên ẩm ướt dinh dính. Thân thể Vu Ly trở lên mềm mại như nước, hai cánh môi đào vô lực hé mở, cả người run rẩy thở gấp, dù trong cơn mê vẫn mẫn cảm khi bị mút mát . " A... A... muốn a..." Bị phen đùa bỡn, hạ thể Vu Ly càng chảy nhiều chất lỏng thơm ngọt, đều bị nuốt vào bụng. Tấm gương tủ quần áo phản chiếu cảnh tượng kiều diễm, hai chân Vu Ly bị ép dạng ra thành hình chữ M, các ngón chân cuộn lại, nơi tư mật bại lộ trong khí lạnh giá, bóng dáng cao lớn cúi đầu phủ giữa hai chân tuỳ ý chơi đùa thân thể non nớt. Đầu lưỡi Nhiếp Chính cường thế tiến vào trong hoa huyệt căng mịn, tựa như dã thú đói khát lâu ngày ngừng lùng sục, mỗi lần đều trêu chọc tận sâu bên trong u cốc, dùng lưỡi tách hai cánh hoa ướt át, đem bối thịt mút liên tục đến sưng đỏ, kích thích mạnh khiến Vu Ly đạt tới cao trào. Nhiếp Chính dần dần cảm thấy vẫn đủ, hạ thể ngày càng nóng, căng cứng khó chịu ngừng thiêu đốt cơ thể , chỉ có thân thể nho trước mắt mới có thể dập tắt lửa nóng bành trướng. Dáng người cao lớn của Nhiếp Chính áp lên thân thể nhắn của , giống như bắt được con mồi, nhe răng nhàng cắn lên cái huyệt hồng phấn hé mở của Vu Ly, tay bắt lấy hai luồng vú trắng nõn xoa nắn, tay còn lại day viên chân châu sưng đỏ. Càng đùa bỡn con nuôi lại càng cảm thấy đủ, phía dưới cây gậy thịt vẫn trướng đến đau đớn. Nhiếp Chính tách hai chân con nuôi tiểu huyệt ẩm ướt, tách hai cánh hoa chà sát làm mật dịch chảy ra ngừng, Vu Ly mơ màng cảm giác linh hồn cũng sắp bay . Vốn giọng khóc nức nở, lại liên lục chịu đựng những cảm giác xa lạ xâm chiếm, cho là mộng xuân , nhưng mà thể nào tỉnh dậy được. Nhiếp Chính ưỡn người, để côn thịt đến gần suối nguồn ngọt ngào. Côn thịt kẹp ở giữa hai khe thịt mềm mại của con , hung hăng ma sát, nhưng vào bên trong mật huyệt. Bối thịt bị ngược đãi tách ra hai bên, miệng huyệt rỉ ra chất dịch trong suốt làm ướt thân gậy. “Hừ… ấm… sảng khoái “, khoái cảm làm nhắm mắt hừ , muốn nhiều hơn nữa, nhưng biết thế này là cực hạn, nếu vào chắc chắn ngày mai phát . P/s : đến hẹn lại lên, cứ đủ 7 like là có chương mới nhé ae .
Chương 27 : ưỡn thắt lung cọ sát, hai tay kẹp chặt đùi để qua lại, chỉ ở bên ngoài vào khiến sảng khoái phát điên, con non như vậy, chỗ nào cũng mềm như sữa. Côn thịt thô to tham lam gấp gáp hết cọ lại muốn đỉnh vào nhưng vẫn nhẫn nhịn, Nhiếp Chính biết, càng ngày càng khó kiềm chế bản thân. Huyệt thịt xử nữ cũng chịu thua kém, ra sức khép ra mở vào như dụ dỗ dương vật mau vào chiếm đóng, đóng đến chật kín nó, làm Nhiếp Chính đỏ mắt gầm , chạy nước rút bắn ra miệng hoa huyệt của , tinh dịch nhớp nháp khiến cho đóa hoa càng thêm kiều diễm, Nhiếp Chính gầm , biết mình chịu đựng được đến bao giờ. Sáng hôm sau khi Vu Ly tỉnh dậy, phát bên dưới mình cảm giác hơi khác , lại nhớ lại giấc mộng xuân chân tối qua, khỏi hơi cáu lại tiếc nuối, them khát cha nuôi đến mức mộng xuân tự cọ sát hai chân đạt cao trào , đến nỗi nổi lên cả vết ửng đỏ a. Nhưng Nhiếp Chính lại khác, như ăn quen bén mùi, bắt đầu lén lút ăn đậu hũ trộm thành quen, cái kim trong bọc có ngày cũng lòi ra, Vu Ly ngu ngốc tới mức ngày nào mình cũng mộng xuân cũng tự cọ sát đến đỏ bừng chua sót, lại càng tự bấm đùi mình để lại vết ngón tay, chỉ có lí do duy nhất : bị người ta lén xâm phạm, mà thủ phạm là ai , chỉ cần hơi nghĩ cũng biết, vị cha nuôi đầu gỗ cứng ngắc có chìa khóa nhà a, điều này làm vui mừng khôn xiết “hừ , cha nuôi, xem em thế nào bắt chú a “. …………………………………………… Tuy cha mẹ Vu Ly mất sớm, nhưng vẫn còn họ hàng ở quê, hôm nay là ngày dỗ của bà nội, như mọi năm Nhiếp Chính xin nghỉ cùng về quê, quê nội ở rất xa trung tâm thành phố , xe ô tô mấy giwof mới tới ,lại đường núi , xe xóc nảy toàn gặp phải ổ voi ổ gà. Xe của Nhiếp Chính được đến gần núi bỗng dung chết máy, đường này lại ít người qua lại, bực dọc đá vào thân xe, “ Vu Ly, cháu xuống xe, chú mang đồ đạc chúng ta xuống, xem có ai qua xin ngồi nhờ, chỗ này xa trung tâm , chỉ còn cách để xe lại gọi người đến kéo sửa sau” Vu Ly đồng ý ngần ngại, hai người đứng chờ lúc lâu mới có chiếc xe tải của đôi vợ chồng trong núi vào nội thành mua lương thực qua, sau khi hoàn cảnh cảu hai người, lại là những người nông dân hiền lành nên hai vợ chồng đồng ý cho hai người ngồi nhờ xe, chỉ là xe tải nên Nhiếp Chính và Vu Ly phải chịu khó ngồi ở phía sau cùng rau quả , chỗ ngồi vốn chật hẹp , lại thêm hành lí của hai người nên chỉ chừa ra được góc . Hai vợ chồng người nông dân ngồi phía trước , hoàn toàn biết chuyện khó xử phía thùng xe của hai vị khách bất ngờ này. Nhiếp Chính tìm cách gải quyết “ Hay là cháu ngồi xuống nghỉ ngơi , dù sao cũng xa , chú đứng tạm cũng được “, Nhưng Vu Ly nào có đồng ý, đến việc đường toàn ổ voi ooer chuột , đứng rất vất vả, lại thêm cơ hội hiếm có để gần gũi , đồng ý “ được, ba nuôi vì cháu mà đường xa đưa cháu về quê, cháu thể ủy khuất chú như vậy, hay chú ngồi xuống trước, sau đó cháu ngồi lên chân chú , như vậy cả hai đều cùng được ngồi a:”, nhìn bằng gương ngây thơ trẻ con của mình, nhưng Nhiếp Chính lại ngây thơ như vậy, sợ tư thế ngồi khó xử nên định cự tuyệt, nhưng nhìn vẻ mặt sắp thất vọng của con nuôi nỡ, trước đây bao giờ muốn làm trái ý , nay lại hay thừa dịp ngủ khi dễ , nên thể cự tuyệt . Vì thế chỉ có thể ngồi xuống trước , nhưng nào ngờ chỗ ngồi quả quá chật, ngồi xuống , chân quá dài cũng duối hết được, nên lúc Vu Ly ngồi xuống, chính là ngồi vào lòng , mông đè lên cự thú nấp trong quần cảu , mặt Nhiếp Chính cứng ngắc khó xử, lại giả vờ ngây thơ biết gì, hơi cúi xuống nhếch miệng đắc ý, đúng là cả ông trời cũng ủng hộ a. Hôm nay Vu Ly mặc chiếc váy ngắn, hơi xòe và khá ngắn, khi ngồi xuống chiếc váy xòe ra như hình bông hoa nhưng lại co lên ngắn vô cùng, đôi chân thon dài của dạng sang hai bên, mặt đối diện với , Nhiếp Chính hơi mất tự nhiên quay mặt , nhưng mà côn thịt dưới thân lại lặng lẽ cứng lên. chỉ hy vọng con nuôi luôn ngây thơ, cảm nhận được, nhưng đâu biết, cực nhạy cảm, cám nhận rang côn thịt cảu ba nuôi cộm lên, như muốn phá quần đâm vào u huyệt ngứa ngáy của . Nhưng Vu Ly là ai chứ, gải vờ như mình biết gì cả, quay mặt nhìn rau quả xung quanh hơi nhích lên nhích xuống ngó nghiêng, Nhiếp Chính càng khó chịu , gừ trong họng, biết, cứ nhấp nhô lên xuống như vậy, càng dày vò , côn thịt cộm lên cao hơn, có xu hướng tìm suối nguồn thơm ngọt của con , mà ngây thơ biết gì. P/s : Đến hẹn lại lên, như hứa , trả chương cho các nàng, Chg tiếp theo Đủ 8 like có chương mới nha mng , thực ra vờn nhau chán chê này đến lúc được thả xích ăn chị đến cốt tủy cũng k còn, nhớ like để ta có động lực nha ( bật mí là có chương mới, chỉ chờ đủ like là đăng chương , )