1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình yêu nguy hiểm - Úy Không

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Violet

      Violet Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      53
      Ghét nữ chính, ăn của ng ta, học cũng bằng tiền ng ta cho mà còn bày đặt, có giỏi tự làm mà ăn.. thanh cao rởm, lại còn ác nữa, chưa thấy ghét n9 nào như mẹ này

    2. Hhanglluu

      Hhanglluu Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      97
      :)
      Last edited: 11/7/18

    3. Hhanglluu

      Hhanglluu Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      97
      mình cũng ghét lắm ý, vừa ích kỷ , tham lam nhưng lại nghĩ mình thanh cao

    4. Hhanglluu

      Hhanglluu Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      97
      Tình nguy hiểm

      Editor:Hhanglluu

      CHƯƠNG 38

      Trì Tuấn chậm rãi thong thả bước vào quán bar, giờ là mười hai giờ. Bất quá ở đây, thời điểm về đêm là đông nhất, vừa bước vào trông thấy sàn nhảy nam nữ vui vẻ nhảy nhót.

      Trì Tuấn vòng qua bước vào quầy bar ngồi xuống, gõ cái kên bàn , kêu Trương Uy đướng trong quầy rót rượu :” A Uy,rót cho ly rượu.”

      Trương Uy sắc mặt nặng nề nhìn cái, lấy chén rượu rót cho , đặt mạnh để trước mặt , thèm truyện.

      Trì Tuấn cau mày cái, bưng chén rượu uống hớp lớn, giương mắt : "A Uy, chú làm sao? Người nào đắc tội chú vậy?"

      Trương Uy lạnh mặt nhìn về phía : " Tuấn , chúng ta đến Giang Thành là vì cái gì? Chẳng lẽ quên?"

      Trì Tuấn đặt chén rượu xuống, chống lại ánh mắt chất vấn của : " quên. để cho ba cùng Chu Hạo chết cách vô ích."

      "Vậy tại sao lại cùng Diệp Sơ Hiểu ở cùng chỗ?"

      Trì Tuấn tránh ánh mắt của : " ở cùng chỗ với ấy, ảnh hưởng đến việc sau này của em mình.”

      Trương Uy hiển nhiên bất mãn với đáp án như vậy:” Tuấn, muốn tìm nữ nhân khác, em tán thành cả hai tay. Nhưng tại sao lại là Diệp Sơ Hiểu? quên ta lúc trước đối vơi như thế nào sao? Nếu có người cảnh sát kia trông thấy, đưa đến bệnh viện, nghĩ xem lúc đó có qua khỏi ? nể tình Trì thúc trước kia tìm ta tính sổ em có thể hiểu được, nhưng tại sao bây giờ lại phải cùng chỗ với ta?”.

      Trì Tuấn trầm mặc lát, quay đầu hướng sang :”A Uy, biết chú thích Diệu Sơ Hiểu. Nhưng chuyện của hai năm trước, chỉ có thể , nếu lúc đấy chết , vậy có cơ hội hận ấy, mà tại bây giờ còn sống, cũng hận ấy, bởi vì bị thương cùng ấy có chút quan hệ.”

      Trương Uy giọng điệu mỉa mại cười :”AnhTuấn, , có biết hay ? Nhiều năm như vậy, em từng nghĩ tới chuyện xấu nhất, chính là chuyện thích Diệp Sơ Hiểu, nghĩ tới ý nghĩ này liền ứng nghiệm. Từ đến khi lớn, luôn lãnh đạm với ta, nhưng luôn ngầm giúp đỡ ấy, lúc trước em luôn cho rằng chỉ vì muốn tốt cho người Tân Đường trượng tình, trượng nghĩa, bởi vì khi ấy thể nghĩ được thích ta.Bởi vì ta đáng để thích, ta căn bản cũng coi trọng chúng ta. Cho dù ta tại cùng chỗ, nhưng cuộc sống sau này của ta tất nhiên gặp được người ưu tú hơn, có thể cam đoan rằng ta lựa chọn ở bên cạnh sao.”

      Trì Tuấn ngửa đầu uống ngụm rượu lớn, thản nhiên :” biết, nhưng lại muốn như vậy.”

      Trương Uy tức giận hầm hừ tiếng:”Em chúc hai ngươi hạnh phúc…Còn có… em cũng hy vọng bởi vì ta, mà trở lên tuân thu quy ước trước kia.”

      rồ, cùng với ấy chỗ, làm ảnh hưởng đến bất kỳ chuyện gì.”

      Diệp Sơ Hiểu cùng Trì Tuấn tựa như lần đầu lâm vào bể tình nam nữ, trẻ tuổi giống nhau, hận thể mỗi ngày mỗi giây phút, ở cùng chỗ.

      Loại cảm giác này Diệp Sơ Hiểu cho tới bây giờ chưa từng trải qua, nhưng khẳng định về sau có lại.

      Tính cạch của từ trước đến nay đều là sống nội tâm , thậm chí còn có chút lạnh lùng, thứ tình cảm này đối với hoàn toàn xa lạ , nhưng cũng vì Trì Tuấn mà mở rộng tấm lòng, làm mới hiểu được , trong tâm luôn chứa tình cảm phong phú, tựa như núi lửa vậy, chỉ còn chờ hết sức căng thẳng mà phun ra.

      Nhưng loại tình cảm này cũng chỉ có ở mỗi trì Tuấn , bởi vì hoàn toàn tin tưởng vào , lên cam đam đêm tứ tình cảm này giao vào trong tay .

      Tuy rằng có chút căng thẳng ngượng ngùng, nhưng hoàn toàn chìm đắm vào nụ hôn với thậm chí còn nghĩ đem chính mình giao cho .

      Bất quá, tên lưu manh trì Tuấn kia, tuyệt nhiên buông tha cơ hội suồng sã , nhưng trừ bỏ hôn môi, cũng có hành vi lỗ mãn nào.

      Cho nên Diệp Sơ Hiểu loại này xấu hổ ý tưởng cũng chỉ là cái thoáng qua.

      Tuy là quen biết nhau hai mươi năm, nhưng dù sao bây giờ mới chính thức ở chỗ với nhau.

      Có đôi khi Diệp Sơ Hiểu , nghĩ đến trước kia ở Tân Đường lúc ấy chỉ là đứa trẻ mà cũng vậy, khỏi cảm thấy mình và Trì Tuấn có chút buồn cười.

      Ở cái tuổi đó đều là những đứa trẻ non nớt, ở Tân Đường lúc đó cũng chỉ là nhân vân hi hữu mà thôi.

      Nó đến đây, Diệp Sơ Hiểu nghĩ tới Trì Tuấn có chút hoài nghi. Lúc trước cùng Chu Hạo và mấy tên khác đầu là thần tượng của các ở chỗ . Trương Uy nhưng ra nhiều, bất quá khẳng định cũng có bạn

      Chỉ có Trì Tuấn, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy bên cạnh Trì Tuấn xuất hiên nào, cho tới bây giờ chỉ có Trương Uy cùng Chu Hạo là thân thiết với .

      Bát quá cũng từng ra nước ngoài học đại học, nước mỹ phong cách cởi mở, có rất nhiều xinh đẹp quyễn rũ.

      Làm cho diệp Sơ Hiểu vui vẻ hỏi lại bị lườm cái:” Lão tử đây thích bò sữa. Hơn nữa , đây đẹp trai như vây, bị người khác sờ soạn cái đều cảm thấy rất mệt.

      là quá múc tự kỷ, chỉ làm cho người khác muốn nghe.

      Diệp Sơ Hiểu tờ mò, liền đưa tay đặt lưng : “để em sờ ,xem nhìn muốn hay cảm thấy mệt?.”

      Ngoài dự liệu, Trì Tuấn thế nhưng lại rất dễ bị buồn, mới chạm vào , liền cười ha hả.

      Bây giờ Diệp Sơ Hiểu phát ra khuyết điểm này của , luôn hữu ý vô ý cong , nhìn cười ha ha.

      thích nhìn cười, có lẽ thường thấy cười, tươi cười đều là đặc biệt đẹp mặt, liền ngay cả bên mép nếp nhăn mặt khi cười đều đãng tia tốt đẹp.

      Diệp Sơ Hiểu lâu nhớ được mình vui vẻ như bây giờ từ lúc nào, có lẽ là lúc học cao trung, Diệp Kiến Cương lúc đấy còn chưa hút thuốc phiện, Trương Liên lúc bấy giờ có qua lại với Trì Buông Năm làm người đàn bà dâm đãng. Lúc bấy giờ chỉ là đôi vợ chồng bình thường ở Tân Đường, tu trí làm ăn, hề chơi bời lêu lổng, hai người mở quán bài , chăm chỉ cố gắng kiếm tiền nuôi dưỡng con .

      Cũng được hơn nửa năm , Diệp Kiến Cương nghiện ma túy, mọi thứ lúc đó đều sụp đổ.

      Mà lần này, Diệp Sơ Hiểu cảm nhận niềm vui này, so với trước kia gấp trăm ngàn lần. Nhưng vui vẻ như vậy , tới rất nhanh mà rất nhanh , luôn làm cảm bất an, thến lên trong giấc ngủ có đôi khi giật mình tỉnh giấc, hoài nghi đây có phải là mình ở trong mơ .

      Hai người quấn quýt nhau được tuần, Trì Tuấn bỗng nhiêu kêu bận rộn biết mất ngày thấy tung tích đâu.

      Diệp Sơ Hiểu bỗng cảm thấy mất mát, nhưng bỗng nhớ tới, bài tập mấy ngày nay đều có động đến, vừa vặn lúc này có ở đây, liền tới phồng tự học, cắm rễ ngày ở đấy.

      Từ phòng tự học ra , trời nhuộm tối, Diệp Sơ Hiểu liền tùy tiện lấy vài đồng mua bánh mỳ, vừa vừa ăn hướng đến ký túc xá.

      Vừa xuống lầu, liền thấy chiếc xe quen thuộc màu đen tuyền, đứng ở ven đường. nhíu mày nhìn nhìn, chuận bị thừa dịp trời tối mà trốn , lại bị Đàm Khải đứng ngoài xe nhìn thấy.

      "Diệp Sơ Hiểu!" gọi tên của .

      Đàm Khải là nhân vật phong vân ở trường , ít người biết, lại ở đây gọi to tên , làm bao nhiêu nh=gười tò mò nhìn .

      Diệp Sơ Hiểu nhếch miệng, hướng đến, thanh giống như mất hơi bình thường : "Có chuyện gì sao?"

      Nay đối mặt với , tâm tình thất phức tạp. cũng từ có ý định câu đẫn , mà lúc trước cự tuyệt , cái khả năng cùng thuốc phiện có liên quan đến .

      Bất luận là kia thân phận, cũng để cho muốn tránh càng xa càng tốt, thậm chí muốn quyết định đem công việc ở chế dược kia bỏ .

      Đàm Khải trước sau như thận trọng ôn hòa, đối với vui vẻ: "Cho dù làm được người , cũng có thể làm bạn, em làm gì đối với như gặp đại dịch vậy chứ.”

      Diệp Sơ Hiểu trấn tĩnh sắc mặt lại, ngẫm nghĩ hồi, liền :” em có bạn trai rồi.”

      Đàm Khải hơi sững sờ, nhưng kịp phản ứng, cười : "Có phải tên côn đồ đó ?" lúc lời này, cũng có ngữ khí khí khinh bỉ gì,mà lại mang theo tia cảm giác về ưu việt, xong lại tiếp tục, "em xác định muốn ở môt chỗ với tên côn đồ đó?”

      Diệp Sơ Hiểu : “Nhưng em thích ."

      Đàm Khải nở nụ cười tươi: "Sơ Hiểu, em cảm thấy tình có thể có cơm ăn? em phải là tiểu nương biết được, cho nên tin tưởng em rất ràng điểm này."

      Diệp Sơ Hiểu bỗng nhiên cũng cười : "Thời điểm trước kia em cũng từng ngây thơ nghĩ như vậy, nhưng hiên tại em ngây thờ như vậy nữa, cho lên em biết cái gì đối với em là quan trọng nhất.”

      Đàm Khải lắc đầu: " hy vọng em suy nghĩ kỹ hơn chút nữa. chờ em."

      vừa dứt lời, Diệp Sơ Hiểu liền làm bộ xoay người, lạnh lùng từ chối: " cần, em lo lắng nữa."

      Đàm Khải hơi nhíu mày, ở phía trước xa cachs, phem cầm lấy tay :” Sơ Hiểu. Có phải em chỉ kiếm cớ có lệ với đúng ?”. dừng chút thẳng thắn nhìn vào mắt ,” Em phải đối với có hiểu lầm gì chứ? Cho lên mới thái độ như vậy với ?”.

      Diệp Sơ Hiểu nhìn ánh mắt chăm chú của , trong đầu lại xuất những gói tinh thể màu trắng kia.

      Đàm Khải nhìn , trầm mặc lát, bỗng nhiên giọng cười, liền lấy từ túi quần ra hộp , đặt ở trước mặt : "em là vì nhìn đến thứ này đúng hay ?"

      Diệp Sơ Hiểu ánh mắt dừng ở cái hộp kia , biểu tình kinh hãi, nhất thời nhưng lại ra lời.

      Đàm Khải tiếp tục cười đến vân đạm phong khinh: " cũng biết là như vậy. Như thế nào? em cho là đây là băng phiến? Cho nên cho rằng hít thuốc phiện, thậm chí là buôn lậu thuốc phiện?"

      Diệp Sơ Hiểu đầu óc chỗ trống, chỉ theo bản năng giống như xu lợi tránh bản năng bình thường lắc đầu phủ nhận: "Em nghĩ như vậy."

      " biết em bởi vì ba hít thuốc phiện, đối với thuốc phiện vô cùng thống hận, cho nên vì chút nhầm lẫn có gì oán trách .Nhưng mà em nghĩ xem tổng giám đốc của công ty lớn , làm con đường chết như vậy?.

      Diệp Sơ Hiểu trầm mặc lát, ngẩng đầu nhìn về phía . cũng từng nghĩ tới , làm cho nhìn ra ở trong mắt Đàm Khải ,có hay cất giấu nào đó làm thấy tia thẫn thờ.

      "Em nghĩ gì quá,chỉ là em rất thống hận thuốc phiện."

      Đàm Khải gật gật đầu, đem vật cầm trong tay đem cái hộp mở ra, bên trong tinh thể lộ ra, ở Diệp Sơ Hiểu kinh ngạc trong ánh mắt, lấy miếng để vào trong miệng, sau đó chắc lưỡi cái, hé miệng cười : "Rất ngọt. Muốn hay thử lần?"

      Diệp Sơ Hiểu vẻ mặt tim đập mạnh và loạn nhịp.

      Đàm khải nhún nhún vai, lại cười : "Đây là vỏ bọc thuốc mà công tuy chúng ta chế tạo, chính là đường thông thường. Em tin, liền nếm thử?.

      Diệp Sơ Hiểu kịp phản ứng, nghi ngờ nhìn cái, cẩn thận đưa tay chấm ít ở ngón tay, đặt ở đầu lưỡi liếm. tia ngọt ý kéo mở ra.

      lập tức thoải mái cười nhàng thở ra, nhưng ở lơ đãng nhìn vào mắt Đàm Khải thấy bình tĩnh ý trười trong mắt Đàm Khải, trái tim hiểu chợt căng lên. Nhanh chóng ổn định tinh thần chút, liền nhìn cười:” Thực xin lỗi , thực là hiểu lầm . đúng , em rất căm hận thuốc phiên,cho lên có chút nhầm lẫn. Nhưng phải vì em có bạn trai vì chuyện này, em có gạt ."

      Đàm Khải cho là đúng cười cười: " sao, làm được người , làm bạn cũng biết. Chỉ cần em đừng nghĩ vừa mới, vừa thấy muốn trốn."

      Diệp Sơ Hiểu có chút ngượng ngùng lắc đầu: " ."

      Đàm khải nhìn đồng hồ tay chút: "Thời gian còn sớm, em quay về ký túc xá nghỉ ngơi . liên lạc lại."

      " Ừ."

      Trở lại ký túc xá, Diệp Sơ hiểu đầu óc vẫn còn có chút loạn, vừa mới Đàm Khải biểu tình ở nàng đầu óc huy chi tiêu tan, ngồi ở chính mình ghế , kinh ngạc lời nào.

      Hắt xì!

      Trần Linh hắt xì cái làm cho giật mình, mà lấy lại tinh thần, quay đầu sang nhìn xoa cái mũi, lẩm bẩm: "Dạo này thời tiết thay đổi bất thường, may mắn là mình có thuốc phòng cảm mạo." Liền phát Diệp Sơ Hiểu nhìn mình, liền uống nước uống thuốc, vừa tiếp tục : "Sơ Hiểu, cậu phải chú ý chút đừng có bị cảm. Bất quá nếu như thực bị cảm, chỗ này của tớ có thuốc."

      Diệp Sơ Hiểu thấy trong tay hộp thuốc có chút nhìn quen mắt, thuận miệng hỏi: "thuốc gì vậy?"

      Trần Linh : "Chính là ta trường học bên cạnh Hoa Hạ chế thuốc sản xuất cảm mạo khang. Khoan hãy , hiệu quả thực rất tốt, khó trách bán được rất tốt."

      Diệp Sơ Hiểu đầu óc linh hoạt chợt lóe, qua, đem thuốc kia hộp cầm lấy, lại từ bên trong rút ra bản thuyết minh nhìn nhìn. Sau đó ánh mắt rồi đột nhiên dừng lại ở thành phần trúng Ma Hoàng dảm ba chữ.

      đúng ma túy có chút hiểu biết, làm cho biết, thứ này là có thể chế thành băng phiến nguyên liệu.

      "Nhìn cái gì đấy?" Trần Linh kỳ quái hỏi nàng.

      nhếch miệng lắc đầu, đem hộp thuốc cất kỹ.

      Trở lại chỗ mình ngồi do dự hồi lâu, lấy điện thoại di động ra chăm chú nhìn màn hìnhđiện thoại, ra ký túc xá rẽ vào hành lang tầng góc có người, sau đó bấm số điện thoại mà nhiều ngày thường xuyên liên lạc cái số kia.

      Đầu bên kia rất nhanh bắt máy, huyên náo thanh biểu Trì Tuấn lúc này ở quán bar, chỉ nghe cà nhỗng : "Làm sao vậy? ngày thấy nghĩ đến ?"

      Diệp Sơ Hiểu bĩu môi, thanh cũng là nghiêm túc: "Trì Tuấn, em có chút việc muốn với ."

    5. Hhanglluu

      Hhanglluu Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      97
      Tình nguy hiểm

      Editor: Hhanglluu

      CHƯƠNG 39

      " Được, em , nghe."


      Diệp Sơ Hiểu trầm mặc lát, nghĩ nghĩ: "Em muốn gặp mặt để trực tiếp."


      Trì Tuấn khẽ cười tiếng: "Muốn gặp liền trực tiếp , phải kiếm cớ chứ, bất quá quán bar giờ có chút việc phải làm, ngày mai tìm ngươi."


      "Được rồi." Diệp Sơ Hiểu buồn bực gật đầu.


      Nhưng khi gác điện thoại, lại phát chính mình khắc cũng giữ loại cảm giác này. muốn nhan chóng điều đáng sợ kia mà phát cho biết, bí mật này thể mình giữ được, cho nên cần đến đây cùng nhau chia sẻ.


      Nhìn nhìn di động thị thời gian, là hơn chín giờ.


      Suy nghĩ lát, Diệp Sơ Hiểu liền quyết định trực tiếp tìm ở quán bar.


      Trì Tuấn cầm quyể sổ cùng Trương Uy ở quầy bar bên trong kiểm kê rượu, tuy rằng cũng làm gì quan trọng lắm, nhưng dưới ánh đèn bộ dáng thập phần nghiêm túc.


      Diệp Sơ Hiểu từ xa nhìn lát mới cất bước đến gần.


      Đợi đến trước quầy bar, vừa mới ngẩng đầu nhìn đến , trong ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên ngoài ý muốn cùng kinh hỉ, lại bỗng dưng trầm xuống, giả bộ ác tức giận: "Em tới đây định làm gì?"


      Diệp Sơ Hiểu bĩu môi: "Em muốn cùng ít chuyện."


      Trì Tuấn trừng mắt nhìn liếc mắt cái: " để đến tìm em. Đây là nơi em lên đến sao?"


      "Em tại nghĩ cùng chuyện."


      Đụng tiếng.


      Bên cạnh Trương Uy liền đem cái bình rượu đặt mạnh ở mặt bàn, thanh lạnh lùng : "Em vệ sinh!"


      Cho dù ở nới huyên náo trong khí, rượu này bình va chạm tiếng vang, cũng có chút chói tai.


      Diệp Sơ Hiểu nhìn sắc mặt đen thui của Trương Uy khi rời , cẩn thận hỏi Trì Tuấn: " có phải hay còn rất ghét em?"


      Trì Tuấn khóe miệng gợi lên tia hài hước cười : "Em vốn là rất nhiều người chán ghét.” xong bắt gặp sắc mặt ngượng ngùng của , vừa cười sang chuyện khác, "Em tìm , rốt cuộc muốn gì?"


      Diệp Sơ Hiểu nhìn chung quanh chút, thần bí bước đến trước mặt : "Có thể hay tìm chỗ an tĩnh người?"


      Trì Tuấn mi tâm nhíu lại, gật gật đầu.


      Hai người tới phòng nghỉ trong quán bar, Trì Tuấn từ bên trong đóng cửa cho kỹ, đem bên ngoài huyên náo ngăn cách, quay đầu hỏi: "Bây giờ có thể , bản thân là muốn biết tại sao em lại vội vả như vậy đến tìm , rốt cuộc muốn gì?"


      Diệp Sơ Hiểu nhếch miệng, vẻ mặt khẩn trương : "Là chuyên của Đàm Khải."


      "Đàm Khải?" Trì Tuấn cau mày cái, "Em cùng còn chưa ràng?"


      " phải!" Diệp Sơ Hiểu cao giọng phủ nhận, dừng chút, mới vừa tiếng , "Em là hoài nghi chế băng phiến."


      Trì Tuấn vốn có chút biểu tình bất cần đời, bỗng nhiên cứng đờ, chăm chú nhìn nửa ngày đều có phát ra tiếng.


      Diệp Sơ Hiểu bắt gặp kinh ngạc như vậy, tưởng tin tức này trấn động đến , liền tiếp tục : "Lần trước em đến văn phòng của , cẩn thận nhìn thấy tiểu hộp quẹt tinh thể. Em vốn cho là mình quá đa tâm, dù sao là bị giáo dục cao đẳng hơn nữa niên thiểu hữu vi tinh , làm sao làm loại tình này? Nhưng hôm nay tới tìm em, chuyên cái hộp kia hỏi em có phải hay hiểu lầm giấu ma túy? Còn là em hiểu lầm , tinh thể kia chỉ là vỏ bọc viên thuốc thông thường là đường nguyên liệu." dừng chút, "Nếu cùng thuốc phiện sao, liền như vậy liền mẫn cảm. Hoa Hạ chế thuốc đòn ruột thuốc là cảm mạo khang, bên trong đựng Ma Hoàng dảm, đó là có thể chế thành băng phiến tài liệu. Nếu Đàm Khải muốn chế ma túy, nhất định có thể đạt được nơi phát ra."


      xong này đó, Trì Tuấn vẫn có phản ứng.


      Nghĩ nghĩ, nàng lại thử hỏi, "Em hận nhất chính là ma túy, Trì Tuấn, cho em biết cóa lên báo công an?.”


      Trì Tuấn cuối cùng từ tim đập mạnh và loạn nhịp trong kịp phản ứng, lớn tiếng quát, "Diệp Sơ Hiểu, em là điên rồi sao? Cho dù tên họ Đàm kia là ma túy, kia cũng chuyện của cảnh sát, em trông nom nhiều như vậy làm gì? !"


      Diệp Sơ Hiểu nóng nảy: " có người tố cáo cảnh sát làm sao mà biết? bây giờ còn nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, thuyết minh cảnh sát căn bản cũng có tra được , vậy đồng nghĩa với có nhiều người hơn bị nghiện, giống như ba em vậy. phải rằng chú Trì cũng là bị thuốc phiện hại chết sao? tại sao có thể như vậy! ?"


      Trì Tuấn hơi hít sâu hơi, cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, thanh đè nén: "Em có chứng cớ sao?"


      " có." Diệp Sơ Hiểu lắc đầu.


      Trì Tuấn lại : "Sau đó em cho cảnh sát rằng tổng giám đốc công ty Hoa Hạ chế biến băng phiến? Em cảm thấy bọn họ tin tưởng? Cho dù cảnh sát tin tưởng em tố cáo thăm dò Đàm Khải. Em cảm thấy có thể tra được sao? Nếu Đàm Khải giống như theo lời em , khả năng chế băng phiến, nhưng liền dại dột có thể làm cho em tùy tiện phát . Em trông thấy cái hộp kia, khẳng định chỉ là ngoài ý muốn. Mà trong cuộc sống, có nhiều như vậy ngoài ý muốn."


      Trải qua mới vừa rồi ý nghĩ nóng lên, Diệp Sơ Hiểu phải thừa nhận có chút đạo lý, chỉ là rốt cuộc là rất căm hận băng phiến ác nhân, tức giận : "Kia cũng thể khiến cho tiếp tục chế ma túy chứ ?"


      Trì Tuấn thần sắc phức tạp nhìn , đưa tay sờ lên mặt cái cái: "Như vậy , trước kia ba bị bắt thời điểm, có quen biết người cảnh sát , nay ở Giang Thành, đem chuyện này cho biết, coi chư cung cấp cho bọn họ manh mối. muốn cho bọn họ bậy giờ có chứng cớ , để thầm điều tra trước hẳn trước."


      Diệp Sơ Hiểu nghi ngờ hỏi : "Như vậy là được rồi sao?"


      Trì Tuấn trừng mắt nhìn liếc mắt cái: "Vậy em còn muốn như thế nào nữa? Đây vốn chính là chuyện của cảnh sát, chúng ta chỉ là dân thường , đem tin tức cung cấp cho bọn họ để."


      Diệp Sơ Hiểu vẫn là yên lòng: "Nhưng chẳng may cảnh sát tìm thấy chứng cớ, vẫn để cho Đàm Khải nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, làm sao bây giờ?"


      "Kia cũng là chuyện của cảnh sát, chẳng lẽ em nghĩ lấy đao giết vì dân trừ hại?" Trì Tuấn thấy lo lắng trùng bộ dáng, đem ôm vào trong ngực, " biết em thống hận nhất chính là độc phẩm, cũng vậy. Nhưng chúng ta chỉ là người bình thường, có thể làm nhiều lắm. Hơn nữa ma túy người người đều phát rồ. biết Đàm Khải có phải hay chế ma túy, nhưng em về sau vô luận như thế nào cũng thể cùng có bất kỳ dây dưa rễ má nào. Vạn nhất là buôn lậu thuốc phiện, cho biết em vẫn hoài nghi , mà còn tính báo nguy, em rất nguy hiểm."


      Diệp Sơ Hiểu trong lòng nóng như đổ lửa nghĩ cho biết chuyện này, hoàn toàn chưa từng nghĩ trong đó lợi hại, nay bị , lập tức có chút sợ hãi.


      Nếu Đàm Khải là chế ma túy, vậy mặt ngoài tao nhã thữ ra cũng chỉ là kẻ dối trá, nội tâm có lẽ sớm vặn vẹo hư thối.


      Buôn lậu thuốc phiện là trọng tội, năm mươi gam có thể xử chết, nếu Đàm Khải chế ma túy, chừng phạm vào hành vi phạm tội, đủ để cho chết chừng mấy lần rồi.


      Như vậy, kẻ bước vào địa ngục rồi, cái gì mà dám làm?


      Nghĩ vậy, Dệp Sơ Hiểu khỏi rung mình, toát mồ hôi hột.


      Trì Tuấn thấy bộ dáng lúc này của , liền đưa tay sờ bên mặt lạnh như băng của , bật cười tiếng: "Xem ra làm cho em hoảng sợ! em liền như học sinh phổ thông vậy, đúng là làm chuyên tốt? Sau này nếu Đàm Khải lại tới tìm em hoặc là thử em, em liền tự nhiên, hoặc là giả bộ ngốc, cũng đừng cùng như lâm đại địch, đừng cho sinh nghi là tốt rồi. Tóm lại, loại tình này em liền chớ để ý, em cũng phải cảnh sát, chuyên tâm đọc của em sách là tốt rồi."


      Diệp Sơ Hiểu gật gật đầu: " đúng, thuốc phiện tuy rằng đáng giận, nhưng cũng phải là chuyện của em, chẳng may rước họa vào thân, vậy cũng là thảm."


      Trì Tuấn thấy tựa hồ buông ra, hôn lên mặt : "Xem ra hôm nay em bị hù dọa rồi. Như vậy , cuối tuần chúng ta đu lịch, giúp em giải tỏa tâm trạng."


      "Du lịch?" Diệp Sơ Hiểu ngẩng đầu nhìn , ước chừng là hai chữ này đối với quá xa lạ, làm cho phản ứng kịp.


      Trì Tuấn gật đầu: " Ừ, hai ngày mặc dù có chút ngắn, qua phụ cận bờ biển đủ, vừa vặn bây giờ phải là mùa thịnh vượng đủ thanh tịnh."


      Diệp Sơ Hiểu rốt cục lấy lại tinh thần, trước ngào ngạt tốt cùng sầu lo, lập tức trở thành hư , có chút vui mừng quá đỗi : " tốt quá, en chưa từng có du lịch, cũng chưa từng thấy qua biển ."


      Trì Tuấn cũng cười: "Chờ sau này có thời gian, đưa em đến những chỗ xa hơn, đẹp hơn, nghĩ nhìn cái gì vậy!"


      Diệp Sơ Hiểu cười tủm tỉm nhìn , hai má lên chút thẹn thùng ửng đỏ: "Đây là , lời định."


      " lời định."


      Hai người tay cầm tay từ phòng nghỉ ra, ngang qua quầy bar trông thấy Trương Uy trở lại vị trí cũ bận rộn kiểm kê.


      Trì Tuấn hướng : " đưa Diệp Sơ Hiểu quay về trường học, rượu còn dư lại em kiểm kê nốt a."


      Trương uy liếc mắt nhìn Diệp Sơ Hiểu, bất mãn kêu lên: " Tuấn, đúng là có sắc mà quên em , nhiều như vậy người bao giờ làm xong?"


      Trì Tuấn liếc liếc mắt cái: "Làm xong kêu them người khác giúp ngươi."


      Trương Uy dám cùng Trì Tuấn phát hỏa, chỉ có thể hai mắt trừng trừng hướng Diệp Sơ Hiểu bắn phi đao.


      Diệp Sơ Hiểu có chút chột dạ, lên phía trước bước, hơi thấp giọng: "Trương Uy, thực xin lỗi."


      vừa dứt lời, liền bị Trì Tuấn nắm lấy cổ tay mà kéo ra, bất mãn : "Em mà muốn xin lỗi lên xin lỗi , từ lúc nào mà pppphair xin lỗi tên tiểu tử này? Đừng để bị vẻ mặt bên ngoài của mà bị hù dọa , từ luôn mang mặt sát khí như vậy, so với còn hơn!"


      Trương Uy để ý tới lời trêu chọc của Trì Tuấn, chỉ hướng Diệp Sơ Hiểu hung giữ : "Nếu mà còn làm việc có lỗi với Tuấn nữa, tôi đây xé xác ra!"


      Diệp Sơ Hiểu nhìn Trì Tuấn, mà mỉm cười.


      Trì Tuấn hơi nhíu mày, lấy từ trong ra túi điếu thuốc, để tại Trương Uy ót: "Xú tiểu tử, đừng hù người ta, nhanh làm việc của mình ."


      xong, nắm cả bàn tay Diệp Sơ Hiểu mà rời .


      Trương Uy nhăn mặt tức tối, sờ sờ cái ót bị đập, hướng bóng lưng của hai người,mag nhe răng trợn mắt phen, lại có điểm lo lắng bồn chồn mà thở dài.


      Hai người trở về đến dưới tầng ký túc xá cuả Diệp Sơ Hiểu lầu dưới , chuẩn bị đóng cửa.


      Mỗi ngày đều có, những nữ sinh đứng tầng mà nhìn theo bóng dáng người thương , lưu luyến rời.


      Diệp Sơ Hiểu muốn, chính mình cũng trở thành người trong đó.


      Hai người mấy ngày nay trừ bỏ khi học, thời gian còn lại đều là dính cùng chỗ, chỉ hôm nay ban ngày có gặp mặt, liền cảm thấy ngày thấy giống như cách tam thu cảm giác.


      Diệp Sơ Hiểu ngày thường mặc dù là dáng hờ hững, nhưng nay khi buông ra, nhưng ra thực chút như thế nào đều đè nén được nhiệt tình.


      Nụ hôn vừa chấm dứt, trong lâu truyền đến tiếng gọi như sư tử hà đông của quản sinh.


      Diệp Sơ Hiểu cùng Trì Tuấn tình nguyện tách ra.


      "Em vào đây!" Diệp Sơ Hiểu giọng .


      " Ừ. cũng cần phải trở về, phụ thêm Trương Uy , kẻo oán trong lòng.”

      như thế, hai người lại ai di chuyển.


      Trì Tuấn nhìn Diệp Sơ Hiểu trong bóng đêm thủy nhuận nhuận vậy ánh mắt, lắc đầu bật cười, lại đem ôm vào trong ngực, tỳ cằm đầu .


      Thẳng đến lúc quản sinh gào to, hai người mới lưu luyến tách rời.


      "Thực phải trở về, bằng quản sinh nên mắng." xong lại , "Tuy rằng quán bar đều là buổi tối việc buôn bán, cũng đừng thức đêm nữa, tốt cho cơ thể."


      Trì Tuấn ra tiếng, chỉ khóe miệng khẽ nhếch lên, ánh mắt sáng quắc nhìn .


      Diệp Sơ Hiểu bị nhìn mà thấy ngượng ngùng, giận dữ đẩy cái: "Em ấy!"


      "Tuân lệnh, thưa bà xã đại nhân!"


      Người này bình thường mạnh mẽ mười phần, điều khởi tình đến đây cũng là nhất đẳng đích hảo thủ.


      Diệp Sơ Hiểu nét mặt đỏ ửng, cũng khỏi hoài nghi trước kia có phải vậy hay có qua lại với bạn .


      đấm cái: "Khốn kiếp!"


      xong, quay đầu rất nhanh chạy .


      Trì Tuấn vẫn như cũ chờ lên lầu mới rời , Diệp Sơ Hiểu lúc này cũng né, liền đứng ở cửa sổ, nhìn bóng lưng đơn lẻ loi của , chìm dần vào bóng cây dưới tầng.


      "Sơ Hiểu, cậu đương?" Trần Linhhứng khởi từ phía sau xuất .


      Diệp Sơ Hiểu nhìn xuất thần, bị mà hoảng sợ, phản ứng cũng nhăn nhó, cười gật đầu.


      Trần Linh con mắt mở to: "Có phải là người mấy ngày hôm trước dưới lầu gọi cậu, người kia đẹp trai vậy sao?"


      Diệp Sơ Hiểu tiếp tục gật đầu: "."


      Trần Linh lúc này mày lại thoáng lên nếp nhăn, như là hồi tưởng cái gì, rồi sau đó bỗng nhiên vỗ vào nhực: "Tớ nhớ ra rồi, chính là ông chủ quầy rượu có phải hay ? Khó trách lúc ấy tớ cảm thấy nhìn quen mắt."


      Diệp Sơ Hiểu cười: Đúng vậy.


      Trần Linh lập tức trong mắt lên dáng vẻ hưng phấn: "Cậu trước kia còn cùng người ta có quen biết đâu? ra đùa này vừa ra, thanh mai trúc mã nhau thắm thiết, là rất hữu ái. Tuy rằng chỉ là tiểu lão bản, nhưng là rất đẹp trai, hai người các cậu đứng chung chỗ, quả thực đều có thể làm người khác gen tỵ."


      ngữ kí khoa trương lên làm cho Diệp Sơ Hiểu có chút ngượng ngùng, vỗ vai cái, liền sang chuyện khác: "Chớ có bậy bạ, chúng tớ cũng phải là như cậu nghĩ. Đúng rồi, cậu có hay du lịch biển? Phải chuẩn bị cái gì vậy?"


      Trần Linh trong mắt hào quang càng sâu: "Cậu muốn bờ biển? Cùng bạn trai, hai ngươi cùng nhau ?"


      Diệp Sơ Hiểu gật gật đầu.


      Trần linh nháy nháy mắt, tiến đến bên tai , giọng : "Này phải là rất quan trọng, bất quá đây, tớ đề nghị cậu mang bộ nội y đẹp."


      Diệp Sơ Hiểu mới đầu phản ứng kịp, nghi ngờ nhìn bộ dáng hài hước của , mới hiểu được ý của , trừng mắt liếc mắt cái: “ trong đầu của cậu đều nghĩ cái gì!"


      Trần Linh đắc ý cười: " nam quả nữ , cậu muống tớ nghĩ cái gì? tại giờ là thời đại nào, tớ cũng tin chính cậu muốn?"


      Diệp Sơ Hiểu xì tiếng khinh miệt, trong đầu lại bắt đầu tự chủ được nổi lên.
      levuong, Xuxu2109Iluvkiwi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :