1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chào anh, thổ hào! - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 78: mưu




      Sau khi đốt điếu thuốc thứ sáu, Tô Khả phát lầu hai vẫn mảnh tĩnh lặng, yên tĩnh làm cho nóng vội.




      hít hơi khói, vừa phun khói mù, vừa ấn tắt thuốc lá vào trong gạt tàn thuốc, chạy ra ga ra định lên lầu.




      Tô Khả vừa từ trong nhà để xe ra, liền nhìn thấy Trương Kỳ Kỳ vén mành cửa lầu hai ra, lập tức cũng có chút sững sờ, ngửa đầu nhìn Trương Kỳ Kỳ.




      Trương Kỳ Kỳ mỉm cười với , nhàng xuống lầu.




      Vừa tới trước mặt Tô Khả, liền nghe thấy được mùi thuốc lá nồng nặc người Tô Khả, liền lấy tay phẩy phẩy ở chóp mũi, cau mày : "Tô Khả, rốt cuộc hút bao nhiêu điếu thuốc? Sắp hun chết người rồi!"




      Tô Khả tim đập nhanh hơn, duỗi tay nắm chặt eo : "Kỳ Kỳ ——" bởi vì vẻ mặt Trương Kỳ Kỳ nhõm, lòng của bắt đầu nhảy nhót hoan hô.




      Trương Kỳ Kỳ ngẩng đầu nhìn , vẻ mặt trở nên đơn, giọng có chút trầm thấp muốn lại thôi: "Tô Khả. . . em. . ."




      Trái tim vừa mới vui mừng nhảy nhót của Tô Khả lập tức trầm xuống, giống như bị ngâm trong nước sâu, đau giống như kim đâm, nụ cười mặt chưa kịp nở liền bị bóp chết: "Kỳ Kỳ, với mẹ!"




      Thấy tô Tô Khả khẩn trương như vậy, trong lòng Trương Kỳ Kỳ lập tức mừng rỡ, hai tay bóp gò má cứng ngắc của Tô Khả: "Ha ha! Lừa gạt thôi!"




      Tô Khả: ". . ."




      "Mẹ cho phép qua lại với em rồi, " Trương Kỳ Kỳ vẻ mặt nhõm, trong mắt to ngập nước tràn đầy vui vẻ, "Nhưng dì để cho chúng ta qua lại đoạn thời gian nữa , chuyện hôn lễ sang năm hãy tính."




      Tô Khả: ". . . Em làm sao thuyết phục của mẹ ?" Nhìn ra Kỳ Kỳ còn có tài ăn tốt như vậy a!




      Trương Kỳ Kỳ dựng thẳng lên ngón tay ngăn ở bờ môi phía trước, vẻ mặt nghịch ngợm: "Bí mật!"




      Tô Khả cũng chuyện, đôi mắt mang theo vui vẻ lẳng lặng nhìn , chờ Trương Kỳ Kỳ . Với tư cách người làm ăn, thích hết thảy đều làm từng bước có gì bất ngờ xảy ra, thế nhưng Trương Kỳ Kỳ luôn có thể tạo ra các loại ngoài ý muốn và vui mừng, khiến cho cuộc sống của tràn ngập gợn sóng, thế nhưng rất là thích.




      Trương Kỳ Kỳ dương dương đắc ý : " tiễn em về nhà !"




      Tô Khả ôn nhu : "Được." Nhưng ngắn ngủn vài phút, liền trải qua nhân sinh ngọt bùi cay đắng và Xuân Hạ Thu Đông, hôm nay trong lòng như gió xuân ấm áp hợp lòng người sắp hòa tan cả người , hận thể như khi còn bé giống như ăn kẹo que ăn Trương Kỳ Kỳ từng miếng từng miếng thịt.




      ôm eo Trương Kỳ Kỳ, cúi đầu hôn cái môi Trương Kỳ Kỳ, giọng khàn khàn: " đưa em về." đương nhiên muốn giữ Trương Kỳ Kỳ lại, nhưng cũng biết thể kích thích mẹ mình quá độ.




      Bầu trời đêm treo vòng trăng tròn màu trắng bạc, vung vẩy ánh sáng giá lạnh đều đều xuống nhân gian.




      đường về nhà Trương Kỳ Kỳ thân mật dựa sát vào Tô Khả, nụ cười khuôn mặt trắng nõn cười cũng có ngừng qua, dáng vẻ cho thấy là cực kỳ vui vẻ.




      Tô Khả nhìn vui vẻ như thế, liền liếc nhìn , nhìn đến mức mở cờ trong bụng gió xuân nhộn nhạo.




      Mắt Trương Kỳ Kỳ to, đuôi mắt có chút hếch lên, có mang kính áp tròng, thế nhưng tròng mắt vừa đen vừa to, cho dù hài lòng, nhìn cũng giống như là làm nũng, lại càng cần phải bộ dạng lúc vui vẻ.




      Lúc này Tô Khả chỉ là nhìn ánh mắt của , cảm thấy đủ hài lòng, cảm giác mình là người đàn ông may mắn nhất thế giới.




      lại thử hỏi lần, thế nhưng Trương Kỳ Kỳ vẫn chịu .




      Đến cửa tiểu khu nhà Trương Kỳ Kỳ, Tô Khả đương nhiên muốn tiếp tục vào cùng Trương Kỳ Kỳ, lại bị Trương Kỳ Kỳ đẩy ra.




      Trương Kỳ Kỳ sợ Tô Khả đưa vào trong nhà, lại muốn ngồi xuống uống trà, chừng lại nổi lên cái gì xấu xa được , như vậy còn phải chọc ba ba giận chết?




      Tô Khả lời nào, chỉ là lẳng lặng nhìn Trương Kỳ Kỳ, tay cũng ôm eo Trương Kỳ Kỳ chịu buông ra.




      Ánh mắt của đen láy thanh tịnh như nước, đường cong đôi mắt cũng nhìn rất đẹp, nhìn qua giống như vẽ viền mắt —— Tô Khả đẹp như vậy làm cho lòng Trương Kỳ Kỳ có chút ít mềm nhũn, suy nghĩ chút, hứa hẹn : "Nếu , trưa mai em làm món gì ngon ngon đưa qua cho ?"




      Tô Khả suy nghĩ chút, rốt cuộc gật đầu: "Giữa trưa ở công ty chờ em." trải qua khoảng thời gian đàm phán giữa luật sư hai bên, buổi sáng ngày mai ba mẹ chính thức tiến hành thủ tục li hôn, Tô Khả tính toán thời gian chút, cảm thấy mình trước mười hai giờ mới có thể về công ty.




      Trương Kỳ Kỳ vừa muốn gõ cửa chống trộm mới lắp trong nhà, cửa chống trộm liền mở ra, mẹ Kỳ Kỳ dương dương đắc ý cười : "Kỳ Kỳ, con đoán ai gọi điện thoại cho mẹ?"




      "Ai vậy?" Trương Kỳ Kỳ lách vào, đứng ở chỗ cửa trước bắt đầu đổi giày.




      Mẹ Kỳ Kỳ "Ha ha ha ha ha ha" liền cười ba tiếng: "Là bác cả đó!"




      Bà nhận áo lông Kỳ Kỳ cởi ra, thầm : "Bác cả hỏi mẹ có biết quan hệ giữa con và Tô Khả hay , còn hỏi mẹ Tô Khả có phải rất nghiêm túc với con hay . Mẹ chính là cho bà ấy nghe!"




      Trương Kỳ Kỳ liếc mẹ của mình, có nhiều lời.


      Mẹ Kỳ Kỳ lại : "Đúng rồi, ngày mai là sinh nhật bác cả, giữa trưa nhà bọn họ mời khách ở Kim Phong lâu, bác mời chúng ta nữa!" hai vợ chồng Trương Thuận Đông nếu mời khách ở nhà hàng sang trọng như Kim Phong lâu, bình thường mời nhà , bởi vì chê cả nhà cùng cấp bậc.




      Hôm nay có thể nhận được lời mời của hai vợ chồng Trương Thuận Đông, sao khiến mẹ vui vẻ cho được?




      Trương Kỳ Kỳ vừa toilet, vừa : "Tô Khả bảo con trưa mai nấu cơm cho ấy, con được."




      Mẹ Kỳ Kỳ: ". . . Vậy mẹ và ba con cũng được!"




      Bà vui vẻ theo Trương Kỳ Kỳ vào toilet: "Kỳ Kỳ nè, nếu như bọn họ hỏi chuyện của con và Tô Khả, mẹ trả lời thế nào đây?"




      Trương Kỳ Kỳ nặn chút nước rửa tay bôi lên tay, thuận miệng : "Mẹ liền chuyện con cái mẹ cũng biết được sao."




      rửa hết bọt tay, bỗng nhiên nghĩ tới việc, vội nhìn mẹ: "Mẹ, con cảm thấy vạn nhất có người lời khó nghe. . . Mẹ và ba đừng nên !" Dù sao dựa theo bối phận Tô Khả là chú họ của Hàn Nhã Kỳ, vạn nhất thân thích bên kia lời khó nghe, sợ ba mẹ mình chịu được.




      Mẹ Kỳ Kỳ cười : "Sợ cái gì! Con và Tô Khả thanh mai trúc mã trước, Hàn Nhã Kỳ và Trương Băng Băng kết hôn sau, cũng phải lỗi của con và Tô Khả!"




      Trương Kỳ Kỳ thấy vòi nước xả ra nước nóng rồi, liền định rửa mặt. vừa vẫy nước vừa : "M, ba con đâu rồi?"




      "Ba convà đồng nghiệp ra ngoài uống rượu, biết chừng nào mới về nữa!" Mẹ Kỳ Kỳ vừa chuyện vừa ra.




      Thấy mẹ ra, Trương Kỳ Kỳ lâm vào trầm tư -- xem ra mỗi người đều là đứng ở góc độ có lợi đối với chính mình mà cân nhắc vấn đề a!




      nhớ tới lời hứa hẹn của mình với mẹ Tô Khả, trong lòng khỏi có chút phiền muộn.




      Nhưng loại phiền muộn này cũng có kéo dài, bởi vì Trương Kỳ Kỳ rất nhanh liền thành công tiến hành an ủi bản thân: mình chiếm được Tô Khả rồi, làm chút ít hi sinh thế nào? Hơn nữa, điều kiện mẹ Tô Khả đối với Tô Khả mà hoàn toàn phải là chuyện xấu mà!




      Sau khi Trương Kỳ Kỳ tự khuyên nhủ bản thân, liền đắp mặt nạ, cầm quyển trộm mộ bút ký từ trong tiệm nằm ở giường xem.




      Chưa được bao xa Tô Khả liền nhận được điện thoại của Lâm Lỗi -- "Tô tổng, trà dưỡng tâm an thần mua được rồi, ta tại sắp đến Cẩm Tú viên rồi !"




      Tô Khả thuận miệng : "Cậu ở cửa ra vào Cẩm Tú viên chờ tôi."




      Sau khi cúp điện thoại, Tô Khả ngẩng đầu nhìn thoáng qua ven đường, phát chiếc xe thương vụ của Kim Giai Lương liên tục theo mình, liền càng thêm yên tâm -- cuộc sống mỗi ngày cần người bảo vệ như vậy kéo dài được bao lâu nữa!




      Ngày hôm sau, cha Kỳ Kỳ và mẹ Kỳ Kỳ làm, Trương Kỳ Kỳ ở nhà mình cầm quyển trộm mộ bút ký tiếp tục xem -- chuyệntrongtiệm bận rộn sai biệt lắm, chờ trong tiệm lắp đặt thiết bị xong dành vài ngày để chuẩn bị chuyện khai trương ngay dịp Nguyên Đán, cho nên trước có vài ngày rảnh.




      Nghĩ đến cha mẹ Tô Khả lo thủ tục li hôn, Trương Kỳ Kỳ cũng có chút đứng ngồi yên. cảm thấy thái độ của Tô Khả đối với chuyện ba mẹ ly hôn giống như có chút kỳ quái.




      Tô Khả tuy rằng câu cũng nhiều lời, nhưng bằng trực giác cảm giác được Tô Khả kích động đợi ba mẹ hoàn toàn ly hôn!




      Như vậy cũng quá kì quái!




      Bởi vì trong lòng có nghi vấn, cho nên trong lòng Trương Kỳ Kỳ hoang mang rối loạn, sách cũng xem nổi nữa. dứt khoát cầm điện thoại di động, ấn mở Microblogging lâu có truy cập.




      Trương Kỳ Kỳ nhận được hơn chín mươi tin nhắn, ngoại trừ mấy cái tin tức thời Tân Lãng tỉnh H gửi cho , còn lại đều là Lý Thụy gửi.




      Trương Kỳ Kỳ suy nghĩ chút, nhấn nút thoát, rồi lại lần nữa đăng nhập vào Microblogging, lần nữa chú ý Tân Lãng tỉnh H và người trước kia theo dõi Microblogging.




      Trước kia nhớ tới Lý Thụy, trái tim của cũng có chút đau đớn mơ hồ.




      Thế nhưng thời gian mấy tháng, tại nhìn thấy pm của Lý Thụy, chỉ cảm thấy tâm lặng như nước có gợn sóng.




      Bởi vì có Tô Khả a!




      Nghĩ đến Tô Khả, Trương Kỳ Kỳ bởi vì lo lắng mà trái tim xao động liền tạo nên từng cơn sóng gợn, khóe miệng tự chủ được vểnh lên.










      Sau khi rời khỏi Microblogging, Trương Kỳ Kỳ gẩy gẩy số điện thoại, xem xem lại, nhưng từ đầu đến cuối có thông được số điện thoại Tô Khả -- Tô Khả bây giờ nhất định bề bộn nhiều việc, cần gì quấy rầy ?




      Tô Khả tại bề bộn nhiều việc.




      nghiêm túc đốc thúc ba mẹ làm xong thủ tục li hôn, dường như so với hai bên ly hôn Tô Thuận Phú và Hoàng Nhã Quyên còn muốn bận rộn hơn ba phần.




      Dùng ánh mắt ra hiệu Lâm Lỗi đem các loại công văn sắp xếp xong, đợi hết thảy đầy đủ, Tô Khả ngăn mẹ mình ở phía sau, gật đầu với Tô Thuận Phú: "Tô tiên sinh, sau này ông phải bảo trọng."




      Tô Thuận Phú ánh mắt phức tạp nhìn Tô Khả, thở dài, : "Tô Khả, ba tuy rằng ly hôn với mẹ con, nhưng ba vẫn còn là ba của con!"




      khuôn mặt tuấn tú của Tô Khả lên nụ cười xấu hổ, nhìn cha ruột của mình, phảng phất như nhìn kẻ hấp hối sắp chết: "Tô tiên sinh, cha tôi chết.




      Tô Thuận Phú bị chóc tức đỏ cả mặt, dùng tay chỉ vào Tô Khả: "Mày . . . cái thằng mất dạy này!"




      Người thoáng dao động, hai người theo vội vàng tiến lên đỡ : "ông chủ!"




      Ở vòng vây của đám người Lâm Lỗi, Tô Khả cũng quay đầu lại đỡ mẹ xuống lầu.




      Sau khi ngồi vào chỗ của mình ở xe, mẹ Tô Khả lo lắng nhìn con trai bên cạnh, nhưng lại biết cái gì cho phải. Bà vốn rất thương tâm, nhưng khi nhìn đến Tô Khả cái dạng này, bà lại bắt đầu lo lắng.




      Đối với tính tình cương liệt trong mắt chịu chứa hạt cát của Tô Khả, bà có chút bất đắc dĩ.




      Tô Khả mặt có có tí biểu lộ, đôi mắt đen tĩnh mịch khó dò.




      Sau khi đợi Kim Giai Lương lái xe vào dòng xe cộ, Tô Khả mở miệng dặn dò Lâm Lỗi ngồi ghế cạnh tài xế: "Gọi điện thoại cho Trịnh Vũ Thành, bảo ta dựa theo kế hoạch làm việc."




      Lâm Lỗi đáp "Vâng"", cầm điện thoại di động lên bắt đầu quay số điện thoại.




      Tô Khả tự mình gửi tin nhắn cho Tôn Thừa Tông ngồi ở xe phía sau: "Phát Video ra ngoài."




      Ba giây sau, điện thoại di động của vang lên cái, Tôn Thừa Tông gửi lại ba chữ -- " phát rồi" .




      Xong hết những thứ này, Tô Khả thích ý tựa vào ghế dựa mềm mại, rút ra điếu thuốc nhìn mẹ, ý là hỏi bà có thể hút thuốc trong xe hay -- bởi vì chờ mong chuyện sắp xảy ra kế tiếp, tim đập bịch bịch, như muốn từ trong lồng ngực nhảy ra ngoài, chỉ có hút thuốc mới có thể làm cho ổn định lại.




      Ly hôn với người chồng kết hôn gần ba mươi năm, mẹ Tô Khả cảm giác mình có lẽ rất buồn, thế nhưng khác thường của Tô Khả làm bà lo lắng gần chết, bà cảm thấy con trai vừa rồi có hơi dọa người, biết làm cái gì.




      Bởi vì lo lắng, chút tự thương tự cảm này cũng trông thấy tăm hơi, chỉ lo chú ý Tô Khả.




      Thấy Tô Khả muốn hút thuốc lá, mẹ Tô Khả cảm thấy anhnhư vậy mới bình thường, liền : "Hút hút ! Mẹ xem con còn có thể hút bao lâu!"




      Tô Khả liền lấy bật lửa của Lâm Lỗi đốt thuốc, hít hơi, ngậm cuốn điếu thuốc nhìn mẹ: "Mẹ, có ý tứ gì?"




      Mẹ Tô Khả liếc cái: "Hừ!"







    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Khả Khả cứ thần thần bí bí làm người ta hùi hụp cơ.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 79: Liên lụy


      Sau khi đưa mẹ về nhà thu xếp xong xuôi, Tô Khả liền mang theo đám người Lâm Lỗi Tôn Kế Tông vào công ty ở Cao ốc thương mại quốc tế.


      Sau khi ngồi vào chỗ của mình ở văn phòng, Tô Khả mở Computer bắt đầu chơi trò chơi.


      Lúc này trong lòng có chút lộn xộn, cần chơi trò chơi để ổn định lại.


      Tôn Kế Tông nhận được tin tức liền vào báo cáo: "Tô tổng, lão Tô tiên sinh vừa rồi trực tiếp tới cục dân chính khu Hoàng Hà, đăng ký kết hôn với Đinh Mỹ ở đó."


      Tô Khả nghe vậy đóng trò chơi, sau khi im lặng chốc lát trầm giọng phân phó : "Toàn bộ tiến hành theo kế hoạch."


      Tôn Kế Tông đồng ý, lại hỏi câu: "Tô tổng, phỏng vấn hẹn mười giờ, xem là tự mình xem chút, hay là do trưởng phòng nhân chịu trách nhiệm chủ trì?"


      Tô Khả suy nghĩ chút, : "Tôi và Trương phó tổng Phương phó tổng cùng xem chút." Tuyển dụng dù sao vẫn là chuyện quan trọng, thể xem thường.


      Tôn Kế Tông đồng ý, xuống dưới an bài.


      Tô Khả cầm điện thoại di động lên, bắt đầu gọi số Trương Băng Băng và Phương Chính Dương.


      Vào loại thời điểm này, càng phải biểu được như bình thường, như vậy mới gây chú ý đến những người này.


      Trương Kỳ Kỳ mới vừa ở phòng bếp hầm canh xương cách thủy xong, còn chưa kịp múc ra, điện thoại di động của liền vang lên, là Trương Hoằng Hoằng gọi tới.


      Trương Hoằng Hoằng ở đầu kia điện thoại do dự lát, sau đó cẩn thận từng li từng tí hỏi câu: "Chị Kỳ Kỳ, chị cùng. . . Tô Khả có vậy?" Những lời này cậu ta nhẫn nhịn lâu rồi, tại rốt cuộc hỏi ra.


      Trương Kỳ Kỳ biết Trương Hoằng Hoằng quan tâm mình, hơi suy nghĩ chút, lúc này mới : "Cậu nghe được cái gì rồi hả ?"


      Trương Hoằng Hoằng tâm tình tựa hồ có chút trầm thấp: "Chị, em sợ chị bị tổn thương. . ." Tô Khả quá thâm trầm, cậu ta sợ Kỳ Kỳ chơi lại Tô Khả, đến cuối cùng bị tổn thương là chính .


      Kỳ Kỳ là chị của cậu ta, Trương Hoằng Hoằng muốn đứng rìa xem chuyện vui, liền ngay: "Chị, trừ phi Tô Khả đồng ý kết hôn, nếu chị nhất định được hãm vào. Chị chơi lại ấy đâu, tâm tư ấy quá nặng! , cho dù ấy cầu hôn, chị cũng nên tùy tiện đồng ý. . ."


      Cậu ta xong, chính cậu ta cũng cảm giác mình năng lộn xộn, liền nữa.


      Trương Kỳ Kỳ trong lòng có chút cảm động, dịu dàng an ủi Trương Hoằng Hoằng xù lông: "Hoằng Hoằng, chị và Tô Khả đăng ký kết hôn, em yên tâm, trong lòng chị biết làm thế nào mà."


      Trương Hoằng Hoằng: ". . . chị, ký bản thoả thuận trước hôn nhân chưa?" Sau giây phút giật mình ngắn ngủi, dòng suy nghĩ của cậu ta nhanh chóng chuyển từ Tô Khả và Trương Kỳ Kỳ đăng ký kết hôn sang bọn họ ly hôn chia gia sản rồi.


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ."


      Trương Hoằng Hoằng đột nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng : "Chị, chị tuyệt đối đừng ra ngoài..., Tô Khả . . . . . . Dù sao rất đáng sợ!"


      Trương Kỳ Kỳ lập tức hoài nghi, liền ngay: "Phát sinh chuyện gì."


      Trương Hoằng Hoằng sau nửa ngày gì, dường như suy tư.


      Trương Kỳ Kỳ có thể nghe được tiếng hít thở của cậu ta và tiếng ngón tay "Cốc cốc cốc soạt" gõ bàn làm việc, cũng phát bên kia rất yên tĩnh, hẳn là ở văn phòng của Trương Hoằng Hoằng.


      biết Hoằng Hoằng nhất định là có chuyện quan trọng muốn , liền mực chờ.


      Trương Hoằng Hoằng rốt cuộc : "Chị, chị search chút tin tức, từ mấu chốt là 'nhà máy lưu ly Phú Nhã' và 'Report Microblogging thực danh' ."


      Trương Kỳ Kỳ đáp tiếng "Biết rồi" .


      muốn cúp điện thoại, Trương Hoằng Hoằng lại vội vàng : "Chị, đối thoại hôm nay của hai ta, chị tuyệt đối nên cho chú họ nghe nhé!"


      Trương Kỳ Kỳ đương nhiên đáp ứng: "Yên tâm !" cũng phải là người lanh mồm lanh miệng.


      Sau khi cúp điện thoại, Trương Kỳ Kỳ ngại mở laptop phiền toái, liền trực tiếp dùng di động tìm 'nhà máy lưu ly Phú Nhã' và 'Report Microblogging thực danh' .


      ấn mở kết quả tìm kiếm đầu tiên.


      Đây là tin tức mới nhất của Tân Lãng tỉnh H, nội dung tin tức là công chức nhà máy lưu ly Phú Nhã' ông Hàn và ông Kim tố cáo trùm ngành xây dựng tỉnh H Tô Thuận Phú đút lót mở mỏ than. Hết hạn mười giờ trưa, ông Hàn và ông Kim mang theo phóng viên đến phủ thị chính Trịnh thành báo báo tên .


      Khi nhìn đến ba chữ Tô Thuận Phú kia, trái tim Trương Kỳ Kỳ hơi hồi hộp chút, tay run run chút -- Tô Khả có liên lụy nhỉ?


      cố gắng ổn định tự bản thân, lục điện thoại tìm số điện thoại Tô Khả.


      Ngón tay Trương Kỳ Kỳ vẫn run rẩy, nhiều lần đều thiếu chút nữa bấm nhầm qua số điện thoại khác.


      Sau khi tìm được dãy số ký hiệu "Thổ hào", Trương Kỳ Kỳ dùng sức nhấn cái, rốt cuộc gọi .


      Bên kia vang lên hai tiếng liền nhận điện thoại, Tô Khả tận lực đè thấp nhưng thanh trong trẻo vẫn truyền tới: "Kỳ Kỳ, làm sao vậy?"


      đợi Trương Kỳ Kỳ chuyện, Tô Khả lại : "Kỳ Kỳ, chờ quay về phòng làm việc lại nhé."


      Bởi vì Tô Khả chủ trì phỏng vấn nghe điện thoại, ứng viên lên tiếng lập tức liền dừng phát biểu.


      Tô Khả ra hiệu Trương Băng Băng chủ trì hội nghị, mình vừa nghe vừa đứng dậy rời phòng họp.


      Trương Băng Băng nghe được Tô Khả ra cái tên "Kỳ Kỳ" này, mặt biểu lộ rất là bình tĩnh, dường như cũng có cảm thấy ngạc nhiên.


      Đôi mắt Phương Chính Dương càng trừng càng tròn, Tô Khả vừa rời ta liền nhìn Trương Băng Băng, thấp giọng : "Là Kỳ Kỳ nhà các cậu đó hả?"


      Trương Băng Băng thấp giọng : "Xong rồi chuyện."


      Phương Chính Dương chậm rãi ngậm miệng lại, vẫn cảm thấy thể tưởng tượng nổi -- Tô Khả phải là Trương Kỳ Kỳ là nữ đồng sao? Thế nhưng vì sao lúc gọi "Kỳ Kỳ" lại dịu dàng như vậy, giốn như dỗ con nít?


      Trương Kỳ Kỳ cũng nghe được bên kia vừa mới bắt đầu có người chuyện, nhưng rất nhanh liền yên tĩnh trở lại, nghe lời đợi Tô Khả đến chỗ thuận tiện chuyện liên lạc lại.


      Sau khi ô Khả cúp điện thoại, Trương Kỳ Kỳ cầm di động ở trong phòng bếp tới tới lui lui, trong lòng lặng lẽ suy nghĩ nếu như Tô Khả cũng liên lụy vào nên làm cái gì bây giờ.


      Căn bản ngay cả cân nhắc cũng có cân nhắc, Trương Kỳ Kỳ liền xác định ý nghĩ của mình –

      là vợ Tô Khả, bất kể Tô Khả như thế nào, cũng ở cùng Tô Khả.


      Sau khi xác định tâm ý, Trương Kỳ Kỳ ngược lại bình tĩnh lại, cầm thìa múc canh xương, đậu hủ ky chiên, cải thìa xào và xới cơm vào hộp cơm giữ nhiệ hai tầng, chuẩn bị đưa cho Tô Khả.


      Trương Kỳ Kỳ vừa thay quần áo cầm theo cà-mên ra khỏi nhà, điện thoại di động của liền vang lên. Là Tô Khả gọi tới.


      "Kỳ Kỳ, chừng nào em tới?" Tô Khả về tới phòng làm việc của mình, sau khi khóa cửa vừa nới lỏng cà- vạt vừa hỏi Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ liền ngay: "Tô Khả, em thấy được tin tức, chính là tin tức có người báo ba ."


      hít sâu hơi: " có liên lụy vào ?"


      Tô Khả trầm mặc lát, thấp giọng hỏi câu: "Kỳ Kỳ, nếu như liên lụy vào sao?"


      Trương Kỳ Kỳ cười cười, : " vợ chồng vốn là chim cùng rừng, đại nạn đến riêng phần mình bay " em đương nhiên là sớm phủi sạch quan hệ với rồi."


      Tô Khả: ". . ." Trái tim của lập tức chìm vào nước đá, đau như kim đâm.


      Trương Kỳ Kỳ tiếp theo liền hung dữ hỏi câu: " có ở công ty ?"


      Tô Khả: ". . . Có chuyện gì sao?" phải muốn "Đại nạn riêng phần mình bay" sao, còn muốn hỏi điều gì?


      Trương Kỳ Kỳ lo lắng : "Em đưa cơm cho !"


      Tô Khả: ". . ." Ngắn ngủn vài phút, bởi vì Trương Kỳ Kỳ, trong trái tim của cao thấp sau trải qua các loại khó khăn trắc trở, đều có chút chịu nổi.


      Trương Kỳ Kỳ chọc ghẹo đủ rồi, lúc này mới nghiêm mặt : "Tô Khả, vô luận phát sinh cái gì, em cũng luôn luôn ở bên cạnh ."


      Cái mũi Tô Khả bỗng nhiên hồi chua xót, đôi mắt cũng nổi lên tầng hơi nước. hít mũi cái, giọng khàn khàn: " cho người đón em."


      " cần, " Trương Kỳ Kỳ gọn gàng mà linh hoạt , "em xe taxi rồi, nhiều lời với nữa!"


      vừa rồi vừa vừa chuyện, mang theo cà-mên liền ra cửa. Vừa vặn chiếc xe taxi chạy tới, tại Trương Kỳ Kỳ ngồi lên xe taxi.


      Sau khi cúp điện thoại, Trương Kỳ Kỳ bình tĩnh hạ cảm xúc, mở miệng dặn dò tài xế xe taxi đợi có chút sốt ruột: "Sư phụ, đưa tôi Cao ốc thương mại quốc tế."


      Ngồi xe taxi, Trương Kỳ Kỳ lần nữa lấy điện thoại di động ra lục soát lần, phát ngắn ngủn 20 phút, mạng liền có bản tin mới -- "Theo tin ông Hàn ông Kim báo, Tô Thuận Phú dùng nhà máy lưu ly Phú Nhã ngụy trang mở mỏ than, vượt kim ngạch cao tới mấy tỷ" .


      Trương Kỳ Kỳ nhớ tới nhà máy lưu ly Phú Nhã này là tay Tô Khả thành lập, lập tức càng lo lắng, lại thể ở xe taxi gọi điện thoại cho Tô Khả, liền thu hồi điện thoại, lặng lẽ suy nghĩ.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 80: Phiên ngoại về Lý Thụy


      Ngày sinh nhật Trương Kỳ Kỳ ba mươi tuổi, Lý Thụy lái xe ngày từ Kyoto chạy tới, chỉ vì tặng mô hình Hoàng Cung Tây Hán cỡ lớn ta tự mình làm cho Trương Kỳ Kỳ làm quà tặng, thuận tiện chọc tức Tô Khả thành dấm chua tinh khiết luôn.


      Qua nhiều năm như vậy rồi, Lý Thụy quên rất nhiều tình tiết giữa ta và Trương Kỳ Kỳ, nhưng nhớ buổi chiều mùa xuân tươi đẹp, ở ban công phòng thuê, Trương Kỳ Kỳ nằm ở ghế dựa, đậy sách khuôn mặt, lười biếng : "Lý Hoài, nếu tương lai chúng ta sinh là con , dùng LEGO xếp tòa cung điện Tây Hán cho con bé, thấy thế nào?" xem quyển tiểu thuyết tên 'xuyên qua ta là Trần A Kiều'.


      Mà khi đó ta đứng dựa vào cửa sổ bên trong, cầm kịch bản vất vả mới lấy được nghiền ngẫm nhân vật, căn bản có rảnh phản ứng tới , bởi vì cảm thấy Trương Kỳ Kỳ quá ngây thơ.


      ta chỉ nghĩ muốn nổi danh càng sớm càng tốt.


      tại Lý Thụy cầm giải thưởng tới tay mềm nhũn, lại nhớ tới buổi chiều ấm áp đó, ấm áp kia nữa.


      Thế nhưng, vĩnh viễn quay lại.

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 81: Sinh cục cưng



      Sắp tới giữa trưa, đường bắt đầu hơi kẹt xe rồi, xe taxi lúc nhanh lúc chậm chạy ở trong dòng xe cộ. Trương Kỳ Kỳ lẳng lặng xuyên thấu qua cửa sổ xe có chút bẩn nhìn toàn bộ ngoài cửa xe.


      Đám người bận rộn vất vả, nhà cao tầng làm bối cảnh sau đám người, thỉnh thoảng xuyên thấu qua khe hở cao ốc là bầu trời xanh đầy khói bụi . . . Đây chính là thành thị và Tô Khả sinh sống hơn hai mươi năm, đây chính là nơi trong tương lai giống như ong mật bận rộn sinh hoạt.


      Nếu như Tô Khả bị liên lụy vào, bên cạnh có Tô Khả, nhưng vẫn phải tiếp tục sống ở đây, Trương Kỳ Kỳ cảm giác mình cần phải từ chỗ Tô Khả lưu lại chút gì đó để ủng hộ tiếp tục chờ đợi.


      Sau khi trái lo phải nghĩ, Trương Kỳ Kỳ ý nghĩ —— chế tạo đứa bé giống Tô Khả sao nhỉ?


      khi có ý nghĩ này, lập tức như lửa rừng cháy lan ra đồng cỏ nhanh chóng bốc cháy mù mịt, chờ đến khi Trương Kỳ Kỳ xuống taxi trước Cao ốc thương mại quốc tế, sai biệt lắm hạ quyết tâm —— dù sao và Tô Khả lấy chứng nhận kết hôn, là vợ chồng bình thường, vậy tương lai lúc Tô Khả ngồi tù, hoàn toàn có thể ở bên ngoài sinh con của và Tô Khả!


      Nghĩ đến Tô Khả vừa ra tù liền có tiểu thiếu niên hoặc là tiểu thiếu nữ tiến lên gọi là ba ba, Trương Kỳ Kỳ cũng có chút hưng phấn hiễu .


      Hưng phấn qua , cái mũi của có chút chua. Sau khi cúi đầu lau khóe mắt hai cái, Trương Kỳ Kỳ cầm theo cà-mên giữ nhiệt tới trước sảnh Cao ốc thương mại quốc tế.


      Tô Khả tiện xuống, liền bảo Kim Giai Lương xuống đón Trương Kỳ Kỳ.


      Kim Giai Lương đợi ở trước Cao ốc hồi rồi, Trương Kỳ Kỳ xuống xe taxi ta liền nhìn thấy Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ tóc dài xõa ra, ngũ quan xinh đẹp, áo khoác ngoài màu đen vừa vặn bao bọc lấy dáng người mỹ lệ của , lúc lại có thể nhìn thấy trong áo khoác ngoài là váy hoa hồng tím, giày cao cổ gót nhọn giẫm lên đá cẩm thạch, phát ra tiếng cốc cốc cốc—— dù cho trong tay cầm chính là cà-mên, cũng chói mắt trong đám người!


      Kim Giai Lương ngừng thở lát, lúc này mới lên tiếng chào hỏi: "Tô phu nhân!"


      Trương Kỳ Kỳ dường như nghe thấy, lập tức về phía trước.


      Kim Giai Lương vội nghênh đón ngăn cản , lại kêu tiếng "Tô phu nhân" .


      Trương Kỳ Kỳ ngẩng đầu lên, khuôn mặt trắng nõn tinh tế lông mi dài chỗ nào đẹp, mắt to thanh tịnh trong mang theo tia mê mang, lẳng lặng nhìn Kim Giai Lương, tiếp theo dường như nhớ ra cái gì đó, lại cười : "Kim Giai Lương?"


      Kim Giai Lương nhịp tim bỗng nhiên khỏi có chút nhanh, vội : "Đúng, tôi là Kim Giai Lương. Tô phu nhân mời phía này."


      ta dẫn Trương Kỳ Kỳ về hướng thang máy tư nhân của Tô Khả, vừa vừa thấp giọng giải thích : "Tô phu nhân, thời kì đặc thù, Tô tổng tiện xuống, bảo tôi tới đón ngài lên."


      Trương Kỳ Kỳ bởi vì biết Kim Giai Lương đúng là thân tín Tô Khả, cho nên cũng có hỏi nhiều, theo Kim Giai Lương liền thẳng đến công ty Hằng Tinh.


      Mặc dù biết Tô Khả mê tín, thế nhưng khi nhìn đến trong khu làm việc đại xuất phù chú, gương, Tỳ Hưu và các loại vật trừ tà chiêu tài, Trương Kỳ Kỳ vẫn là thiếu chút nữa nâng trán thở dài: "Tô Khả này ! Thiệt là!"


      Trương Kỳ Kỳ theo Kim Giai Lương tới văn phòng Tô Khả, chút ngoài ý muốn lại thu hoạch được ít chú ý.


      Đến trước cửa phòng làm việc Tô Khả, Kim Giai Lương muốn gõ cửa, cửa phòng làm việc mở ra, Tô Khả mặc áo sơ mi trắng quần tây xanh đứng ở nơi đó.


      Trương Kỳ Kỳ lẳng lặng nhìn Tô Khả.


      Lúc này Tô Khả sắc mặt tái nhợt, đôi mắt vừa đen vừa sáng, bờ môi đỏ tươi, dáng người cao gầy nhìn cao nhồng —— tuy rằng càng lộ vẻ tuấn tú, nhưng dáng vẻ này ràng cho thấy quá khỏe mạnh.


      Trương Kỳ Kỳ trong lòng thương tiếc, mềm mại thành vũng nước xuân, hận thể ngâm Tô Khả vào bảo vệ cho tốt.


      cười cười, vào.


      Tô Khả đóng cửa lại, nhốt Trương Kỳ Kỳ trong thế giới của mình.


      Trương Kỳ Kỳ trực tiếp vào văn phòng Tô Khả, Sau khi băn khoăn bốn phía phen, đặt hộp cơm bàn trà trước sô pha.




      trước mở cà-mên, múc canh xương ra, dọn đậu hủ ky, cải thìa xào và cơm lên bàn trà, lúc này mới nhìn Tô Khả, trong mắt tràn đầy ôn nhu: "Tô Khả, trước rửa tay ăn cơm ." câu đều nhắc tới chuyện cha Tô Khả bị tố cáo.


      Tô Khả mở to hai mắt: "Được."


      Phòng làm việc của phòng lớn, tự nhiên có nhà vệ sinh riêng. Tô Khả rửa tay vừa ra tới, liền bị Trương Kỳ Kỳ chờ ở cửa toilet ôm lấy.


      Trương Kỳ Kỳ trước ôm , sau đó nhón mũi chân hôn môi Tô Khả cái.


      Tô Khả đại não mặc dù có chút mê mang, thân thể cũng rất nhanh liền tự chủ trương bắt đầu đáp lại Trương Kỳ Kỳ, tay trái ôm eo Trương Kỳ Kỳ áp về phía mình, tay phải ấn Trương Kỳ Kỳ hôn sâu hơn.


      Sau hồi lâu, Tô Khả buông Trương Kỳ Kỳ ra. Nhìn Trương Kỳ Kỳ mắt to thanh tịnh, Tô Khả phúc chí tâm linh, rốt cuộc minh bạch là chuyện gì xảy ra —— Trương Kỳ Kỳ cho là cũng bị liên lụy vào trong vụ án của cha !


      Tô Khả rũ mắt xuống, hàng lông mi dày che tính toán trong mắt .


      Chờ nhìn về phía Trương Kỳ Kỳ, ánh mắt đạm mạc như nước, giống như sinh vô khả luyến.


      - sinh vô khả luyến (生无可恋): Đây là câu ngôn ngữ mạng, ý chỉ "cuộc sống này là nhàm chán có gì đáng để lưu luyến cả", dùng để miêu tả loại tâm trạng chán nản sa sút tinh thần.


      Thấy cái dạng này của Tô Khả, Trương Kỳ Kỳ đau lòng muốn chết, nhưng trong lòng luôn luôn có duy trì, cho nên vẫn biểu được bình tĩnh, nhưng hành động cử chỉ dịu dàng gấp bội.


      giúp Tô Khả ngồi xuống ghế sofa, chuyển đũa vào trong tay Tô Khả, còn đặt cái muỗng múc canh vào trong hộp canh xương đẩy về phía trước: "Tô Khả, uống chút canh xương trước ."


      Trương Kỳ Kỳ hôm nay trong lòng tràn đầy ý nghĩ - thương, đối với Tô Khả là dịu dàng gấp bội, đây là Tô Khả trước kia chưa từng được hưởng thụ qua, vui thích quá liền bắt đầu làm nũng, làm ra vẻ mặt ảm đạm, cố ý ép thanh tuyến tới thấp nhất: "Kỳ Kỳ, . . . Lúc này thấy ngon miệng. . ." Vì để y như , tăng thêm thở dài tiếng.


      Giọng của luôn luôn trong veo, hôm nay tận lực đè thấp, ngược lại có loại cảm giác hoa lệ, làm cho xương cốt Trương Kỳ Kỳ hồi tê dại, càng thương Tô Khả, liền thấp giọng dụ dỗ : "Em đút ăn nhé!"


      bưng hộp canh lên, dùng thìa múc thìa canh xương đút vào trong miệng Tô Khả.


      Sau khi đút ít canh xương, Trương Kỳ Kỳ lại bắt đầu đút Tô Khả ăn thức ăn.


      Trương Kỳ Kỳ ngồi rất gần, Tô Khả có thể nghe thấy được hương thơm người .


      Từ hồi được hưởng thụ qua đãi ngộ ăn cơm như vậy, lúc này quả thực ước gì có thể nằm ghế sa lon bảo Trương Kỳ Kỳ đút ăn, vui vẻ hưởng thụ Trương Kỳ Kỳ thiếp thân hầu hạ.


      Sau khi hưởng thụ hồi, Tô Khả liền có chút đau lòng Trương Kỳ Kỳ, vội : "Kỳ Kỳ, để tự ăn, em cũng ăn ."


      Trương Kỳ Kỳ cười cười: "Em ở nhà ăn rồi." ra là chưa ăn, nhưng hôm nay chút muốn ăn cũng có.


      Ăn cơm trưa xong, Tô Khả được hầu hạ hầu hạ dùng trà xanh súc miệng.


      Ngồi ngay ngắn ở ghế sofa, Tô Khả ngửi ngửi hương vị Trương Kỳ Kỳ gần trong gang tấc, sau khi thỏa mãn cơn thèm ăn, loại thèm ăn khác lại bắt đầu bừng bừng phấn chấn.


      Trương Kỳ Kỳ thấy ngẩn người nhìn mình chằm chằm, trong lòng khỏi hơi động, sóng mắt lưu chuyển liếc Tô Khả: "Nơi này của có thể nghỉ ngơi ?"


      Tô Khả: ". . . Có."


      Trương Kỳ Kỳ: " nghỉ ngơi hồi à?"


      Tô Khả nhìn Trương Kỳ Kỳ, trong đôi mắt đen tràn đầy dục vọng đè nén được: " dẫn em nhé?"


      Trương Kỳ Kỳ hiếm khi chủ động, lúc này đứng lên: " thôi!"


      Tô Khả vừa mừng vừa sợ, nhưng lại dám lập tức biểu ra ngoài, liền cố gắng làm mặt lạnh, cầm bàn tay mềm mại ấm áp của Trương Kỳ Kỳ, dẫn về phía phòng ngủ.


      Sau khi đẩy Trương Kỳ Kỳ ngã giường đơn , Tô Khả liền giữ nguyên áo phủ kín lên.


      Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến hồi tiếng gõ cửa dồn dập, tiếp theo chính là tiếng của Phương Chính Dương: "Tô Khả, mở cửa! Tôi biết cậu ở bên trong!" ta nghe người ta Kim Giai Lương dẫn theo đại mỹ nhân vào văn phòng Tô Khả, cảm thấy quá hiếm thấy quá kì quái, liền cố ý đến quấy rầy.


      Tô Khả: ". . ." muốn hoặc là làm, làm cho xong nên giả bộ như nghe được, bên ngoài lại là tràng tiếng gõ cửa "Đông đông đông" , tiếp theo chính là giọng mang theo tiếng cười của Phương Chính Dương: "Tô Khả, cậu dám cho tôi ở ngoài! Hừ, mở cửa nhanh, bằng tôi vẫn gõ!"


      Trương Kỳ Kỳ tuy rằng trong lòng nặng nề, nhưng cũng bị điệu bộ vợ lớn bắt kẻ thông dâm của Phương Chính Dương làm cho tức cười: "Mở cửa !"


      Tô Khả đối với Trương Kỳ Kỳ vẫn là mặt thay đổi, thế nhưng quay người lại vẻ mặt liền căm hận, ước gì có thể đạp chết Phương Chính Dương.


      Cửa vừa mở ra, Phương Chính Dương và Trương Hoằng Hoằng cùng nhau lách vào.


      Bọn họ vừa vào liền dùng chân đá ra cửa phía sau.


      Phương Chính Dương thấy trong văn phòng có người khác, còn tưởng rằng người ra, liền mở miệng cười : "Tô Khả, cậu là nhiều mưu trí, ba cậu phá sản chắc rồi!"


      Tô Khả: ". . . . . ."


      Trương Kỳ Kỳ ở phòng ngủ nghe được những lời này, sau khi sửng sốt phút chốc liền ra.


      Khi nhìn đến Trương Kỳ Kỳ trong nháy mắt kia, Phương Chính Dương và Trương Hoằng Hoằng cùng nhau ngây ngẩn cả người.


      Phương Chính Dương trừng to mắt nhìn Trương Kỳ Kỳ hỏi câu: "Tại sao là ?"


      Trương Hoằng Hoằng là toàn bộ đều hiểu rồi, cậu ta bình tĩnh chào hỏi Trương Kỳ Kỳ, nhìn Tô Khả vẻ mặt trầm, lanh lợi tới ngồi xuống cạnh Trương Kỳ K .


      Phương Chính Dương nhìn cà-mên rửa xong bàn trà, cũng hiểu ra, ta nhìn Trương Kỳ Kỳ xinh đẹp, nhìn nhìn Tô Khả đứng dựa vào bàn ông chủ, lập tức hiểu, nhìn Tô Khả: Cậu chuyện này. . . Cái thằng thấy sắc quên nghĩa!"


      Tô Khả lúc này cũng nhớ tới chuyện lúc trước Phương Chính Dương vừa ý Trương Kỳ Kỳ, trong lòng ghen tuông bốc lên, liền cố tình chọc giận Phương Chính Dương.


      rút ra điếu thuốc đốt hít hơi, dùng lỗ mũi phun ra hai luồng khói, trầm giọng : "Tôi và Kỳ Kỳ đăng ký kết hôn, sau này gặp mặt nhớ gọi thím họ!"


      Phương Chính Dương: ". . ."


      Trương Hoằng Hoằng: ". . ."


      Trương Kỳ Kỳ vốn còn tập trung tinh thần muốn sinh cục cưng với Tô Khả, lúc này ngẫm lại dáng vẻ Tô Khả mới vừa rồi giả vờ buồn bã lừa gạt mình đồng tình, nhìn lại bộ dạng ti tiện nuốt mây nhả khói của Tô Khả, sinh cục cưng tự nhiên cần phải , chỉ muốn đâm đâm Tô Khả rồi hãy tiếp.


      Sau khi mỉm cười, Trương Kỳ Kỳ dịu dàng nhìn Tô Khả, giọng cũng cực dịu dàng: "Chú họ , chú uống trà gì? Cháu pha trà."


      Tô Khả vừa hít hơi khói còn chưa kịp phun ra, mắt mở trừng trừng nhìn Trương Kỳ Kỳ, tiếp theo liền kinh thiên động địa mà ho khan.


      Phương Chính Dương bắt đầu cười ha ha vỗ tay.


      Trương Hoằng Hoằng cũng nở nụ cười.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :