1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nô Thê Muốn Xoay Người - Miêu Nhãn Hoàng Đậu (update Ch.191)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Từ chương đầu tiên sang đến chương thứ hai edit có chút tiến bộ đấy. Cố gắng Việt hoá nhiều hơn (đảo chủ - vị, dân Tàu ngược, nhiều chỗ nếu đảo lại tuy đọc vẫn hiểu nhưng dễ gây cảm giác chưa edit ý).
      cuh2 thích bài này.

    2. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      Ơ hơ cảm ơn nàng. Đảo đảo xong loạn hết cả lên, đảo đúng rồi đọc xong lại thấy kiểu gì, đảo ngược lại về như cũ, chả hiểu sao luôn. Hô hô.

    3. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      ☆Chương 98: Thích Ca Thát Tu thăm tù ( bảy )


      Đáng giận! Đáng giận! Rất đáng giận! Nàng thẹn quá thành giận, lại tưởng tượng tại kia bộ mặt kiêu ngạo kia mà xúc động hung hăng giẫm lên. Nhưng là mới vén chăn lên, chính là luồng khí lạnh lẽo chui vào, đông lạnh nàng, lập tức sợ run cả người. Đối với việc mới hưởng thụ qua vô cùng ấm áp cùng thoải mái và thân thể sợ lạnh mà , gió rét lạnh lẽo thực là cực đại khiêu chiến rèn luyện thể xác và tinh thần.


      Cầm thú vương hết giận phóng nàng ra địa lao? Đây là cái gì chuyện nhảm mà thôi? Chỉ bằng nàng đối với cầm thú vương mạo phạm, chết nghìn vạn lần cũng đủ ấy chứ. Làm cho nàng còn thở còn sống ở đây, chừng là vì để giam cầm cả đời, tra tấn cả đời.



      Nàng nắm chặt góc chăn, cắn răng nghẹn khuất trừng mắt Thích Ca Thát Tu,tưởng lầm cho rằng là hy vọng, kết quả cũng là kẻ lừa đảo, được gì bi phẫn lên án.


      Thích Ca Thát Tu chọc chọc hai má phùng lên vì tức giận của nàng, chỉ cảm thấy này chưa thấy qua bộ dáng heo nghẹn khuất bi phẫn cũng rất đáng . Bình tĩnh mà xem xét, giờ phút này muốn nhất làm là đem nàng ôm vào trong lòng, ôm về nhà tùy ý xờ nắn thưởng thức. Nhưng dám mạo hiểm, lấy Vương tính tình mà làm thịt heo là hiếm thấy, nếu tự tiện phóng heo ra ngoài, cho dù Vương bị nàng câu tâm thần, thực khả năng hội mất lý trí đối nàng dùng khổ hình. Này, đem heo đặt ở Vương bên người, còn là có chút lo lắng a.


      Trong lòng hơi hơi vừa động, mâu quang có chút như xẹt qua phía bức tượng bên phải nhà tù. kề sát vào La Chu lỗ tai, lấy khả năng chỉ hai người nghe được thấp giọng : “Heo , nếu Vương thả ngươi ra địa lao, sợ thoát được trừng phạt cũng đừng làm trái mà phản kháng . Ngươi nếu sợ, liền dùng sức khóc, trăm ngàn cần nhẫn.”


      xong, nhanh chóng đứng dậy, tại La Chu kinh ngạc ánh mắt nghênh ngang ra khỏi nhà tù.


      Sáu cung nô muốn đem hết thảy đều vội vàng thu thập thỏa đáng, đồ nào nâng được nâng, ôm được ôm, nhắm mắt theo đuôi phía sau rời .


      Cửa lao ngay lập tức bị khóa gắt gao, La Chu nằm ở trong ổ chăn mềm nhũn, nhìn theo đó cao lớn dũng mãnh bóng dáng. Ống tay áo da như trước vẫn còn vén cao, phía sau dính chút dơ bẩn vết, dài đến cánh tay áo còn dừng, cùng so sánh với trang trọng đẹp đẽ quý giá có vẻ chật vật rất nhiều, cũng tựa hồ dễ dàng thân cận rất nhiều.


      vì cái gì chắc chắc cầm thú vương thả nàng ra khỏi địa lao?


      “Nếu sợ, liền dùng sức khóc, trăm ngàn cần nhẫn” là cái ý tứ gì? Chẳng lẽ cầm thú vương còn có thể sợ nữ nhân khóc?


      từng nhắc nhở nàng thể tại lúc đóng dấu ấn nô lệ mà ngất xỉu , từng bảo nàng thể bò lên giường của cầm thú vương, tại lại dặn nàng sợ liền dùng sức khóc… Này cầm thú nam nhân … là thương sủng nàng sao?! Đó trước kia đối của nàng hung ác tàn nhẫn nên giờ đổi tính?


      Nàng từ lúc xuyên qua tới nay mới được ngủ dày đệm mềm mại chăn ấm, dần dần lâm vào thâm trầm mê mang.


      ########### ############## #################


      “Liệt đội trưởng đại nhân, ngài ra rồi sao?” Cai ngục trông giữ địa lao vừa thấy Thích Ca Thát Tu thân ảnh, lập tức khom người nghênh đón. nhìn đến tôn quý Liệt đội trưởng đại nhân ống tay áo, áo kép cùng nội y tay áo, trong ngực cùng tóc nửa ướt bộ dáng chật vật, trong lòng kinh ngạc bất định, mặt cũng dám có chút vẻ mặt khác thường biểu lộ.


      “Ừ.” Thích Ca Thát Tu từ chối cho ý kiến, chậm rãi buông cánh tay tay áo, lại gọn gàng khoác áo da. người y bào bị heo hất bắn tung tóe khởi bọt nước khiến bán nửa bị ướt, cái lạnh cũng đối với tạo bất kỳ thương tổn nào. Nghĩ đến lúc rời , heo khát vọng đánh người, lại sợ hãi rét lạnh nghẹn khuất phẫn nộ bộ dáng, trong lòng vui sướng liền tiếng tầng tầng nổi lên.


      Nhấc chân bước ra khỏi hôn ám địa lao thầm nghĩ, cỗ mạnh mẽ hàn tuyết phong hỗn loạn bông tuyết lớn nghênh diện thổi đến, tóc bị thổi bay lên bốn phía, áo giác bào quay trong gió, vù vù rung động. Phóng tầm mắt nhìn lại, mặc kệ là dãy núi vẫn là sườn cốc, đều trải dài dày tuyết đọng.


      theo cung nô trong tay lấy qua mũ da cáo đội, ngẩng đầu nhìn lên trời, bầu trời nhìn màu xám u ám, xem ra có mấy ngày liên miên đại tuyết. Nếu đêm nay Vương còn phóng heo ra, cũng chỉ có thể đem Ngân Nghê rửa sạch sau đó đưa vào nhà tù cùng nàng. Bất quá cũng có chút lo lắng, nếu Ngân Nghê chịu nổi mùi máu dụ hoặc, thú tính quá ăn thịt người liền xong .


      Nếu , trước xem xem Vương ý đồ. khẽ dời cước bộ, tính lui về thầm nghĩ, tiến vào mật đạo dẫn tới hoàng cung, trước mắt bỗng nhiên nhớ đến nấp tại đám cỏ u có đôi mắt to màu rám nắng. Định nâng chân lên lại phút chốc dừng lại, sao vậy quên, nơi đó còn có tên gia hỏa bớt lo. Có ở đó, heo hẳn là xảy ra vấn đề lớn gì.


      Đuôi lông mày chút để ý tà tà khơi mào, khóe môi cười tại lãnh gió tuyết trở nên thể nắm bắt được. Bên hông trường đao đột nhiên bắn ra, tại trung họa xuất vài đạo sáng như tuyết hoàn mỹ bán hình cung.


      Xoẹt ── Xoẹt ── Xoẹt ──


      Máu tươi phun tung toé, tiếng vật rơi xuống đất.


      Sáu cái cung nô theo đuôi phía sau toàn bộ bị trảm thành hai đoạn, màu máu đỏ sẫm cùng màu sắc rực rỡ từ bụng hỗn tạp linh tinh rơi tại trắng noãn tuyết đất, tươi sáng mà loá mắt. Mất hạ thân, sáu cái cung nô còn chưa có hoàn toàn tắt thở, các nàng xinh đẹp gương mặt lên sợ hãi cùng thống khổ dữ tợn vặn vẹo, tại trong tuyết giãy dụa, lưu lại hình ảnh nhìn thấy ghê người huyết sắc uốn lượn.


      Thích Ca Thát Tu tàn nịnh nhìn đoạn thi thể chuyển động đầy đất, đao kiếm lợi hại vương chút tuyết, cùng màu đỏ sẫm của máu chói mắt uốn lượn qua thân đao, lát đọng lại thành màu đỏ thân đao. Của mũ, hai má, vai, lưng đều lây dính máu như cánh hoa hồng hoa mai, ám sắc từ đôi mắt quay cuồng lạnh như băng tuyết, giống như đầu hung tàn tàn nhẫn dã thú.


      Đợi cho các đoạn thi thể hoàn toàn chết cứng tại tuyết, mới hướng cai ngục phía sau vẫn nghĩ, lạnh giọng phân phó : “Thu thập sạch , thi thể băm uy chó ngao.”


      “Dạ.”


      Thình lình xảy ra tàn khốc giết chóc làm cho trưởng cai ngục rùng mình, vội vàng xoay người cúi thấp đáp. Cánh tay vung lên, thầm nghĩ nhanh chóng chạy kêu bay tám binh sĩ, tay chân lanh lẹ thu thập tạp vật cùng chân tay gãy mang .


      Mắt lạnh nhìn binh sĩ bận việc. Xoay ngươi, cổ tay đột nhiên vung lên, trường đao oanh tiếng thu vào vỏ đao, nghiêng đầu hướng ngục trưởng thản nhiên hỏi: “Giam giữ ngao nô ở gian thứ ba địa lao trong tổng cộng có bao nhiêu cái tù phạm?”


      “Hồi Liệt đội trưởng đại nhân, tổng cộng có hai mươi sáu tên.”


      “Trừ bỏ ngao nô cùng bên cạnh phòng tù giam, còn lại tại tối hôm nay toàn bộ giết hết.” Lạnh lẽo ngữ khí cùng gió tuyết lạnh lẽo thổi, cắt người da thịt phát đau, xương cốt phát lạnh.


      “Dạ.”


      Ngục trưởng có bất luận cái gì dị nghị cung kính lĩnh mệnh, cái trán toát ra mồ hôi lạnh. Tại Cổ Cách, vương gia thân vệ hắc kỳ đội Liệt đội trưởng đại nhân địa vị có thể so với phó tướng, được Vương tín nhiệm. Trừ bỏ kẻ chán sống, ai dám can đảm khinh bỉ lời cùng mệnh lệnh. Liệt đội trưởng đại nhân bình thường dễ dàng xuất đao, khi xuất đao chính là tu la địa ngục loại đuổi tận giết tuyệt. Theo góc độ mà , so với Vương càng thêm thị sát khủng bố.


      Thích Ca Thát Tu chuyển mâu nhìn về phía nhà lao u ám kéo dài, lãnh lẽo cứng rắn khóe môi đẩy ra chút ý cười, thân thủ vỗ vỗ vai , quan tâm : “Vào đông rất lạnh, chú ý đừng để những binh sĩ đông lạnh, mặt khác nhớ nhắc nhở bọn họ đừng có quá nhiều lòng hiếu kỳ.”


      “Dạ!Dạ!” Ngục trưởng ngừng mà gật đầu cam đoan, mồ hôi lạnh chảy ra được càng nhiều.


      Biết được càng nhiều, chết càng nhanh. ngại tù phạm cùng cung nô thấy của ôn nhu, biết được nhược điểm của , khả là bọn nghe được thân thể bí mật của Vương nên mới chết. Chậc chậc, phải tâm ngoan tàn nhẫn, chỉ đổ thừa heo lúc ấy thanh ồn ào quá lớn chút.


      Cúi đầu nhìn nhìn bàn tay sạch , tốt lắm, có lây dính đến mùi máu tươi nhi. Hai tay tiến vào ống tay áo bào, ngón tay lưu luyến ma chà xát lẫn nhau chút, đó bề mặt tựa hồ còn lưu lại heo da thịt tinh tế trơn mềm xúc cảm.


      Mím môi cười, sải bước vào trong gió tuyết. còn muốn chạy tới Thác Lâm tự hướng Pháp vương báo cáo chuyện trong địa lao, tin tưởng chuyện Vương bị heo nôn vào người, đánh chửi nhất định lấy được lòng Pháp vương.

      p/s: Có ai biết làm thế nào để chỉnh update của topic hem? Cần lắm giúp đỡ của các bạn
      chau007153, Chôm chôm, Tôm Thỏ14 others thích bài này.

    4. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      Thấy chả có ai đọc mấy nên đành up thêm chương nữa cho xôm vậy :yoyo60:

      ☆Chương 99: Cầm thú vương đen tối ( )


      Ngày hôm qua, Vương tại phòng yến hội tùy ý trình diễn tiết mục "sống động" chó ngao ăn thịt người đem mười mấy cung thị bên người giết cách tàn khốc còn mảnh tuy rằng khiến các tân khách sợ hãi. Nhưng đối Cổ Cách đại thần mà , này bất quá là chuyện nhìn quen lắm rồi, bọn họ kinh ngạc cũng kinh ngạc, e sợ cũng e sợ, nhưng đến nỗi giống này mấy tân khách dạng sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh ứa ra.


      Lúc ấy khi yến hội tan, hai ba vị đại thần còn tụ cùng chỗ cười nhạo này tân khách nhát gan. Tục ngữ , *phong thuỷ thay phiên chuyển, ai cũng dự đoán được chẳng qua đêm dự yến tiệc, liền đến phiên bọn họ sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

      *phong thủy thay phiên chuyển: Ý là phong thủy thường thay đổi chuyển dời thường xuyên


      Hôm nay Vương mặc bộ huyền hắc gấm da bào, áo bào bên thêu phi long giương nanh kim sắc múa vuốt. Hai tay áo cùng vạt áo đính trân quý báo tuyết da, da báo tuyết gắn chặt ngọc sắc xanh lên gấm vóc, mặt lấy kim tuyến vàng bạc mà thêu điểm xuyết. Trước ngực treo chuỗi hạt cửu châu cùng hai vòng cổ khảm mạ vàng bên trong đính hắc hồng thạch san hô, kim thêu màu đỏ thắm song song đai lưng bên dưới giắt chuỗi nhật nguyệt bằng vàng ròng khảm ruby tinh mỹ. Trước thắt lưng là chiếc khoá ám dạ ô kim sắc mười sáu cánh hoa bao quanh ngọc bích hoa văn đầu lâu trường đao, giáp khố bọc lấy tơ lụa tuyết trắng ôm vừa khít đôi giày da đồng ám màu đỏ.


      Đây là phần đông đại thần tại hôm nay cẩn thận mà quan sát được, bọn họ cơ hồ ghi nhớ ràng áo da lông báo tuyết của Vương từng chi tiết . Có nguyên nhân của nó cả, đơn giản là ai dám dạng ngẩng đầu cùng Vương tùy ý thảo luận quốc .


      Khi Vương vừa xuất tại phòng nghị , có người phát Vương tuy rằng vẫn là phong thái uy nghiêm lạnh nhạt, nhưng xung quanh dường như bao phủ tầng nồng đậm huyết lệ hắc ám, đôi đôi mắt ưng hung ác nham hiểm, so với kền kền ăn thịt còn đáng sợ gấp ngàn lần.


      Chờ Vương ngồi lên vương tọa. Phía sau vương tọa là bức họa sinh tử luân hồi, tướng mạo diêm ma Quỷ Vương nanh ác hung thần quả thực tựa như bám vào người Vương. Thâm thúy hắc ám vô hạn lan tràn, biến hoá kỳ lạ uy nghiêm mang theo run sợ vô ngàn ùn ùn kéo đến, sát khí tàn khốc tầng tầng áp chế kẻ bên dưới, đánh thẳng vào trái tim. Ép tới bọn họ chỉ dám ngẩng đầu, có khí lực mà hổn hển hít vào thở ra, sau lưng mồ hôi lạnh ứa ra, nháy mắt ướt đẫm áo trong.


      Như vậy hình ảnh đáng sợ này của Vương bình thường chỉ xuất chiến trường, xuất trước mặt địch nhân. Vì cái gì giờ phút này lại kỳ diệu xuất trước mặt bọn họ cơ chứ?! Hôm qua trong yến hội, Vương cho dù giết người, ngay lúc đó cảm xúc thoạt nhìn cũng còn thực rất bình thường a.


      Chúng thần kinh sợ, run rẩy, vụng trộm dùng khóe mắt liếc lẫn nhau trao đổi, lại chỉ nhận được mờ mịt. Mỗi người trong lòng đều là lo lắng, trong mắt giấu hãi khủng, bàn chân dâng lên cỗ hàn khí lạnh lẽo. Xong rồi, chẳng lẽ là trong đám quan thần bọn họ xuất kẻ phản bội Cổ Cách, phản bội Vương?


      Khi Tiên vương qua đời, Cổ Cách lâm vào hỗn loạn, Vương cùng sáu huynh trưởng cùng cha khác mẹ tiến hành tranh đoạt ngai vàng kịch liệt. Cuối cùng giẫm đạp lên đầu sáu cái huynh trưởng, mới mười bảy tuổi lên vương vị. Lúc đăng vị chuyện đầu tiên làm chính là đem con nối dòng của sáu cái huynh trưởng, vô luận nam nữ toàn bộ chém giết hiến tế. Từ đó về sau sáu năm trôi qua, Vương bên phát triển Cổ Cách lực lượng của đất nước, bên chinh chiến các chiến trường xung quanh khuếch trương lãnh thổ. Nay, Cổ Cách là đất nước cường đại trước nay chưa từng có, thống nhất toàn bộ vùng tuyết vực.


      Vương, Mục Xích Tán Bố Trác Đốn nhiều lần đảm nhiệm vị trí Cổ Cách Vương tối minh cơ trí, đồng thời cũng là Vương đế lãnh khốc tàn nhẫn nhất.


      xử lý vấn đề quốc quả cảm bình tĩnh, mạnh mẽ vang dội, thưởng phạt ràng, tùy thời đem dân chúng đặt ở đầu, nhưng tính nết lại hung ác nham hiểm bạo ngược, ham mê khổ hình, giết mạng người như chuyện thường, Cổ Cách dân chúng vô luận phú quý hay ti tiện đều đối vừa kính vừa sợ.


      Ba năm trước đây, từng có thần tử cùng Đại Nguyên triều cấu kết. Vương khi điều tra , lập tức đem này mọi người trong nhà đại thần này, chẳng phân biệt nam nữ già trẻ toàn bộ cho uống thuốc rồi để chó ngao gian dâm. Cho đến khi chết, mấy chục cỗ thi thể bị ném tới quảng trường vương thành phơi thây ba ngày. Cuối cùng băm thành thịt vụn, nhờ Pháp vương niệm niệm chú, nhốt vào mười tám tầng địa ngục, trọn đời được luân hồi.


      Sau khi những kẻ này bị chó ngao gian dâm, mỗi cái thần tử đều được vài tên trong đội thị vệ hắc kỳ cạnh hầu hạ, kì thực áp chế bắt ở đây quan sát, thẳng đến Pháp vương làm xong cúng bái hành lễ xong mới phóng thích về nhà. Sau khi về nhà, mọi người liên tiếp vài ngày đều ngoại lệ gặp ác mộng liên tục, có người còn gặp ác mộng thậm chí dài đến mấy tháng, biến cả người trở nên mảnh dẻ, tiều tụy chịu nổi. Từ đó, ai cũng dám lại trung thực, khi đối mặt với Vương, đó phần kính sợ tuyệt đối là từ ở sâu trong nội tâm đáy lòng phát ra .


      Hôm nay, Vương đến tột cùng vì chuyện gì, nhưng lại trở nên như thế hắc ám khủng bố? Trong triều đình có người ăn gan báo mà dám trung trinh với Vương?


      Thời gian từng phút từng giây trôi qua, đảo mắt qua non nửa thời gian thượng triều. Vương ngồi ở ba bậc thang phía tọa thượng, trừ bỏ ngừng mà phóng thích sát khí huyết tinh cùng uy nghiêm khiến người ta dám ngẩng đầu ra, liền chưa qua câu, mà khi lời nào Vương càng thêm khủng bố.


      Cái loại này khủng bố giống cây đại đao sắc bén treo đỉnh đầu, biết khi nào hề báo động trước rơi xuống, chém đứt cái cổ yếu ớt của họ.


      Đại tướng hơn bốn mươi tuổi bị ánh mắt của các đại thần khác bức bách, nơm nớp lo sợ trước xoay người hành lễ, thử hỏi: “Vương, ngày gần đây trong triều há nào lại có… có kẻ trung thực?”


      Tán Bố Trác Đốn lạnh lùng đưa tầm mắt, môi nhàng sắc bén nhấc lên, hỏi ngược lại: “Đại tướng là ngày gần đây trong triều có kẻ trung trinh với Bổn vương?” Thanh hùng hậu cứng rắn bình mạc đến cực điểm, mà cực hạn lạnh nhạt phía sau tiềm tàng mang ý khát vong tàn sát thị huyết.


      có! có! Vương thấu ! Tuyệt đối có!”


      Đại tướng râu quai nón dài ngăm đen nét mặt già nua còn nửa huyết sắc, đứng mềm nhũn, phụp tiếng quỳ rạp xuống đất. Các đại thần ánh mắt thầm oán như đao như kiếm bắn về phía đại tướng quỳ dưới đất, rồi sợ hãi dùng sức lắc đầu phủ nhận. “Thưa Vương đế, thần hạ là ở giả thiết đặt câu hỏi, phải trần thuật , ngài đừng nghe lầm! Trăm ngàn đừng nghe lầm!”


      “Vương thấu , chúng thần đối Vương cam nguyện dâng tính mạng cả nhà, đời này tuyệt đối có ý tưởng trung thực đối với triều đình, với Vương minh.” Các thần tử xung quanh toàn bộ quỳ phục, trăm miệng lời thể chính mình trung tâm bao nhiêu.


      Trong phòng nghị đông nghìn nghịt các đại thần quỳ xuống, làm cho tâm Tán Bố Trác Đốn càng thêm hắc ám, khó chịu. Tầm mắt lạnh như băng uy nghiêm theo từng viên quan thấp đầu chậm rãi đảo qua, khoác lên vương tọa tay vịn thượng ngón tay rục rịch, vài lần đều thiếu chút nữa kiềm chế được mò hướng bên hông hồn đao. May mà còn có tia lý trí còn sót lại ngừng mà nhắc nhở , quỳ là thần hạ đối trung thành như , điều hành quốc còn muốn dựa bọn họ. Nhắm mắt lại, hung hăng áp chế mãnh liệt quay cuồng dục vọng giết người, hờ hững : “Tan triều.”


      Tan triều!


      Này hai chữ đối các Cổ Cách đại thần bị Vương uy ép sát tới ướt đẫm áo kép mà , khác gì *thiên luân giáo lý Phúc . Đến nỗi hôm nay vào triều chuẩn bị muốn tấu vài nghị … Đó phải là trọng yếu, cách hai ngày rồi bẩm lại cũng là dạng thôi.

      *kiểu như bình thường mọi người là “may có Quan Bồ Tát phù hộ” vậy (Sr mình chả biết dịch sao cho hay)


      “Tuân chỉ.”

      Các đại thần như được đại xá, khom người cúi đầu, dựa theo phẩm chất cao thấp, theo thấp đến cao, cung kính cẩn thận rút lui khỏi cửa phòng nghị . Cước bộ cẩn thận từng bước , như là sợ ngộ thương đến tính mạng con kiến. Đợi cho rời khỏi phòng nghị , hoàn toàn thoát ly tầm mắt của Vương, chúng thần mới dám hổn hển thở ra ngụm khí nghẹn tại trong ngực, giơ tay áo lau mồ hôi trán.


      Trấn giữ tại đại môn phòng nghị là đội thị vệ hắc kỳ cầm đao chấp mâu, người toát ra khí như hổ rình mồi lúc nào cũng phát ra khí tức sát phạt. Uy hiếp xuống, chúng thần tại ngoài cửa phòng nghị chỉ dám hai mặt nhìn nhau lát, dám trước đám thị vệ châu đầu ghé tai, từng người mang nỗi lo sợ bất an mà về nhà. Trong lòng quyết định chủ ý, trở về nhà tất yếu trăm phương nghìn kế tìm hiểu ra nguyên nhân tại sao Vương lại trở nên thất thường. Còn tiếp tục ngây thơ biết bị vương đe dọa điều gì, chả biết sống được bao lâu đều bị dọa sợ mà giảm thọ.

      :059: các bác đại thần cũng đáng gớm

    5. hiêu hiền hòa

      hiêu hiền hòa Active Member

      Bài viết:
      100
      Được thích:
      106
      rất cả ơn bạn dịch truyện
      Last edited: 11/7/18
      cuh2 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :