1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh Sủng Vô Song-Nhược Bàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phạm Jenny

      Phạm Jenny Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      31
      THỊNH SỦNG VÔ SONG

      Nguyên tác : Thịnh sủng Vô Song
      Tác giả : Nhược Bàn
      Link CV : wikidich
      Thể loại: Nguyên sang , Ngôn tình, Cổ đại , HE, Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Song khiết , Trạch đấu , Thanh mai trúc mã , Cung đình hầu tước , Kiếp trước kiếp này , Dưỡng thành , Duyên trời tác hợp.
      Editor : Phạm Jenny
      Số chương : 150 chương

      Văn án
      Sau khi trọng sinh, Quân Vô Song tâm tưởng thành, vạn như ý, sinh hoạt rất hạnh phúc. Nhưng chỉ có việc làm nàng cảm thấy có chút buồn bực : Từ sau lúc Dĩnh Vương Sở Diệu “Vô tình” cứu nàng , liền đem nàng trở thành vật sở hữu , luôn nàng là tức phụ, đúng giờ đầu uy, can thiệp mọi chuyện,... Quả thực càng thể tự do!!!
      Quân Vô Song: Giảng đạo lý a! Ta cùng ngươi chút quan hệ đều có (╯‵□′)╯︵┻━┻
      Sở Diệu: Ta nhặt được, đương nhiên là của ta. (╯▽╰)
      ______________________________________________________________________________________________________________

      P/S : Mình mới lần đầu edit nên còn nhiều sai sót. Mong mọi người nhàng góp ý cho mình. Cảm ơn mọi người.


      MỤC LỤC
      C1 C2 C3 C4 C5 C6 C7 C8 C9 C10 C11 C12 C13 C14 C15 C16 C17 C18 C19 C20 C21 C22 C23 C24 C25 C26 C27 C28 C29 C30 C31 C32 C33 C34 C35 C36 C37 C38 C39 C40 C41 C42 C43 C44 C45 C46 C47 C48 C49 C50 C51 C52 C53 C54 C55 C56 C57 C58 C59 C60 C61 C62 C63 C64 C65 C66 C67 C68 C69 C70 C71 C72 C73 C74 C75 C76 C77 C78 C79 C80 C81 C82 C83 C84 C85 C86 C87 C88 C89 C90 C91 C92 C93 C94 C95 C96 C97 C98 C99 C100 C101 C102 C103 C104 C105 C106 C107 C108 C109 C110 C111 C112 C113 C114 C115 C116 C117 C118 C119 C120 C121 C122 C123 C124 C125 C126 C127 C128 C129 C130 C131 C132 C133 C134 C135 C136 C137 C138 C139 C140 C141 C142 C143 C144 C145 C146 C147 C148 C149 C150 .
      Last edited: 7/11/18

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Len chuong moi di nang :)

    3. Phạm Jenny

      Phạm Jenny Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      31
      Mai nàng nhé.
      ChrisHằng Lê thích bài này.

    4. Phạm Jenny

      Phạm Jenny Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      31
      Chương 1:

      Hừng hực lửa trại nhiễm hồng chân trời trăng non, cũng hầm ấm hạ mạt hơi lạnh đêm.

      Trước cửa doanh trại quảng trường, các binh lính thân mặc áo giáp mở tiệc , mặt đầy vui mừng.

      Tây Nhung xâm phạm biên giới, Dĩnh vương lãnh binh kháng địch, giờ chiến thắng trở về, đại quân đóng quân ở Thượng Kinh thành tây cách mười dặm , chỉ chờ ngày mai hoàng đế cùng các văn võ bá quan nghênh đón trở về thành, lúc sau gia quan phong thưởng cần phải .

      Sau ba tuần rượu ,đứng đầu là Dĩnh vương Sở Diệu đứng dậy .

      “Mời nàng theo.” Chỉ để lại câu minh bạch, Sở Diệu xoay người vào lều nỉ.

      Doanh địa Đông Bắc trong lều nỉ, Quân Vô Song chuẩn bị ngủ, nghe được thị vệ truyền đạt lời của Sở Diệu , cuống quít nhảy xuống giường , mang đôi giày có lót bông kiểu nam, vội vàng ra.

      Nửa đêm đến doanh trướng của Sở Diệu hợp lễ , nhưng nàng có việc cầu người, thể ngoan ngoãn nghe lời.

      biết tìm nàng đến tột cùng là có việc gì ? Có thể hay là kinh thành bên kia có tin tức truyền đến?

      Sở Diệu tin nàng, giúp nàng, nhưng Quân Vô Song trong lòng luôn là cảm thấy thấp thỏm. Hai người là hôn phu hôn thê, trước nay lại chưa từng gặp mặt. về mặt tình cảm , so người xa lạ tốt hơn bao nhiêu. Dựa vào cái gì nàng vài ba câu, Sở Diệu liền thành , nguyện ý ra sức trợ nàng rửa sạch oan khuất?

      Bất quá, cũng tốt, giả cũng tốt, Sở Diệu là người duy nhất tại nàng có thể dựa vào .

      Lều nỉ của chủ soái rốt cuộc có khác biệt so với các lều khác, so với nơi Quân Vô Song ở lớn hơn gấp ba, bày biện càng hoa lệ đầy đủ .

      Chỉ là, chưa thấy được người……

      “Vương gia, ngài ở nơi này sao?” Quân Vô Song nghi hoặc mà kêu.

      Sở Diệu dáng ưu nhã , từ sau bức bình phong trầm hương mộc khảm khảm trai mai lan trúc cúc ra, người áo giáp cởi , chỉ mặc áo trong trắng thuần được may từ vải bông Tùng Giang , vạt áo mở rộng , lộ ra bộ ngực với vân da ràng .

      mặt đất phô da, bước chân tiếng động, hết thảy phát sinh đến hề dự triệu.

      Quân Vô Song đột nhiên bối rối xoay người, gương mặt hồng hồng, bên tai nóng lên, túng quẫn đến hận thể lập tức cất bước rời . Lấy tính tình quật cường của nàng nàng chịu mềm yếu nhận thua, nàng hỏi: “Vương gia tìm ta lại đây là vì chuyện gì?”

      “Sau khi hồi kinh ngươi tính toán đến đâu đặt chân?”

      Quân Vô Song trả lời.

      Nàng vốn có nhà nhưng giờ lại về được.

      Tiếp tục theo Sở Diệu?

      Liền tính phản đối, nàng lại khó mặt dày mở miệng chủ động cầu.

      “Nhữ Nam Hầu phủ bên kia, ngươi tạm thời nên trở về.” Phảng phất biết được nàng tâm tư , Sở Diệu đúng lúc mở miệng, “ bằng liền ở tạm ở Dĩnh Vương phủ .”

      “Đa tạ Vương gia.” Quân Vô Song cảm kích .

      “Ngoài miệng cảm tạ, lại đưa lưng về phía ta cảm tạ, đời này lại có loại này lễ nghi?” giọng nam trầm thấp thuần hậu nhanh chậm hỏi, ngữ điệu mang theo vài phần cười như cười, như là oán trách, lại như là giễu cợt.

      Quân Vô Song vừa thẹn vừa bực, lời phản bác trải qua suy nghĩ mà bật thốt ra : “Vương gia quần áo còn chưa mặc ……”

      Chỉ sáu cái từ liền vội cấp im lặng, tình cảnh này, nếu được thỏa đáng, giống oán trách ,cũng như làm nũng , để ý thân phận hèn hạ. Quân Vô Song điều muốn nhất chính là bị Sở Diệu xem chính mình.

      May mà Sở Diệu vẫn chưa đáp lời.

      Bên trong lều nỉ nháy mắt an tĩnh lại.

      Ngây ngốc lúc, Quân Vô Song quyết định cáo từ: “Vương gia, nếu còn việc gì, ta về trước.”

      Sở Diệu như cũ vẫn chuyện.

      Đáp lại nàng chỉ có phía sau truyền đến tiếng nước.

      …… tắm rửa?

      Nàng còn ở đâu, liền như vậy mà tắm?

      Quân Vô Song vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ, thử hỏi: “Vương gia, ta cáo lui?”

      Dứt lời,nàng đợi câu trả lời liền nhấc chân liền .

      “Đứng lại!” Sở Diệu bảo nàng ngưng lại .

      Tay phải của Quân Vô Song sờ lên mành của lều vải nỉ , chỉ có thể vẻ mang vẻ mặt đau khổ, tình nguyện mà chờ ở tại chỗ.

      “Ta giúp ngươi rửa sạch oan khuất, khôi phục danh dự, ngươi tính toán dùng cái gì tới báo đáp ta?”

      Trầm hương mộc thanh nhã hương khí sâu kín mà chui vào xoang mũi, triền ti giống nhau quay quanh thượng toàn, làm cho lời của Sở Diệu mang theo vài phần mị hoặc.

      Quân Vô Song nhắm mắt nín thở, loại bỏ tạp niệm, nỗi lòng trở nên thanh minh.

      Đều ân nghĩa cần báo, nào có người còn chưa giúp đỡ liền luôn miệng đòi báo đáp?

      Liền tính biết người ta có nghĩa vụ giúp nàng vô điều kiện ,lại bị gọn gàng dứt khoát như vậy hỏi chuyện, Quân Vô Song vẫn khó tránh khỏi chửi thầm.

      “Như thế nào lời nào?” Sở Diệu truy vấn, “Là cảm thấy ta ân nghĩa cầu báo, đủ quân tử?”

      “Đương nhiên phải.” Quân Vô Song phủi sạch , “Ta chỉ là suy nghĩ Vương gia cầu cái gì.”

      Tiếng nước liên tục, Sở Diệu cười khẽ: “Nhìn ra, ngươi còn hiểu đúng . Vậy xem, ngươi cảm thấy ta cầu cái gì?”

      cố tình ở " cầu" hai chữ càng thêm nhấn mạnh, nhưng Quân Vô Song hiểu phong tình, hoàn toàn nghe ra trong đó ái muội, chỉ lo vùi đầu khổ tư.

      Sở Diệu là Vương gia, cũng là Đại tướng quân, vẫn là từ hoàng đế trực tiếp quản hạt Lăng Quang Vệ Chỉ Huy Sứ, cầu cái gì?

      Linh quang vừa , Quân Vô Song vui vẻ : “Vương gia, ta nương để lại cho ta vài quán ăn , ở Thượng Kinh, Trực Lệ, Sơn Đông, Giang Chiết . Tất cả đều có chi nhánh, có thể đưa cho Vương gia làm thu thập tin tức chi dùng.”

      là khó được, ngươi liền này đó đều hiểu.” Sở Diệu khen trước chê sau, “Bất quá, ngươi cảm thấy bổn vương khuyết thiếu thu thập nơi thu thập tin tức sao?” xong lời cuối cùng, thanh lạnh băng, mang theo chút nào che dấu khinh thường.

      Quân Vô Song bĩu môi, người này đúng là khó hầu hạ.

      Vận may tới xa gần lừng danh, năm lãi cũng đủ cả gia đình người thường cả đời lo ăn mặc , cần, nàng còn tình nguyện cho đâu!

      Mười sáu tuổi thiếu nữ chưa trải qua đời, khó tránh khỏi thiếu kiên nhẫn, vì mau chút thoát khỏi tình hình xấu hổ , nhất thời thể bắt bẻ, tự động tiến vào bẫy: “Vương gia ngại trực tiếp cho ta ngươi nghĩ muốn cái gì.”

      Miễn cho đoán tới đoán lãng phí thời gian.

      “Ân, muốn cái gì đều được?” Sở Diệu cười khẽ.

      Quân Vô Song vội vàng bổ sung: “Chỉ cần ta có thể làm được, nhất định làm hết sức.”

      Nếu là muốn núi vàng núi bạc, rồng bay Thải Phượng, nàng có thể biến đổi ra!

      “Kỳ ta tưởng những chuyện ngươi làm rất đơn giản.” Sở Diệu nhanh chậm , “Vừa lúc tắm gội, cần phải có người giúp ta chà lưng.”

      Chà lưng?

      Rất đơn giản?

      Quân Vô Song lửa giận bùng phát, rất muốn đánh người.

      Chà lưng mà thôi, có bàn tay là có thể làm, ai cũng có thể làm, là đơn giản vô cùng, chút đều làm khó người.

      Nhưng nam nữ có khác, liền tính là vị hôn phu , nàng làm sao có thể giúp chà lưng?

      “Như thế nào? phải làm được đến nhất định làm sao? Mới xong liền tưởng đổi ý?” Sở Diệu cố tình khẩn nhìn chằm chằm bỏ, “Tiểu nương tử ngươi như thế giữ lời, ta chỉ sợ đến lần nữa suy tính phen những cái đó đến tột cùng có phải hay .”

      Nửa tháng trước, có vị họ Lận tú tài tìm tới môn, tuyên bố cùng Quân Vô Song tình đầu ý hợp, tư định chung thân, còn lấy ra nàng vật dụng làm vật chứng. Quân Vô Song căn bản quen biết , đương nhiên thừa nhận. Nhưng Lận tú tài lời chuẩn xác, liền bọn họ ngày gặp lén đều ra tới, vừa vặn là ngày Quân Vô Song từng ra ngoài dạo. Đường ca của nàng nhanh chóng quyết định, đem Lận tú tài giam lỏng ở bên trong phủ, tránh tình tiết tiết lộ ra ngoài, cũng điều tra rốt cuộc làm vậy. Ai ngờ năng lực bất phàm, thế nhưng chạy thoát ra ngoài, ở Thượng Kinh trong thành khắp nơi tuyên dương việc này, nháo đến ồn ào huyên náo. Nhị thẩm oán hận Quân Vô Song liên luỵ trong nhà những nữ hài thanh danh, sai người tặng chén dược tới, tính toán làm Quân Vô Song “Bệnh cấp tính bỏ mình”. May mắn đường tỷ mật báo, nàng mới có thể đúng lúc trốn , bảo vệ tánh mạng.

      Hai hại tương quyền lấy này , cùng có lợi tương quyền lấy này trọng.

      Cùng hàm oan chịu khuất bị buộc chết so sánh với, chà lưng tính chuyện gì nhi.

      Muốn tra ra chân tướng, rửa sạch danh dự, đầu tiên phải sống sót, còn phải có người chịu tin nàng, giúp nàng.

      Nếu có thể ở ngoài thành gặp gỡ Sở Diệu, có thể đây là trời cho cơ hội tốt.

      Dù sao là vị hôn phu của nàng, hai người sớm muộn gì cũng thành thân.

      Lại , phải là phía sau lưng sao,làm người ai cũng có, chim bay cá nhảy cũng có, thấy lần cũng chẳng sao !

      Quân Vô Song cắn răng xoay người, bước vài bước vòng qua bốn tấm bình phong , nắm lấy dây mướp lạc lên bên ghế đẩu thượng kế bên thau tắm, nhắm mắt , dùng sức sát xuống.

      Sở Diệu là Hoàng Thượng cháu trai ruột thịt , thường được trọng dụng, quyền thế ngập trời, chỉ là hai mươi bảy tuổi , lại chưa cưới vợ, nghe trong vương phủ cũng có thiếp thất. Bên ngoài thường , quá bận rộn vì Hoàng Thượng , chưa từng bận tâm chung thân đại . Đến nỗi thực tế, hừ, ai ngờ có phải hay có cái gì bệnh kín.

      “Lại dùng điểm lực.” Sở Diệu , “Cơm chiều phải có người mang qua chân dê nướng , chẳng lẽ còn ăn no?”

      Quân Vô Song đành phải dùng cả hai tay cùng nhau.

      Ước chừng sau chén trà , Sở Diệu mới kêu dừng.

      Quân Vô Song xoa xoa nhức mỏi hai tay, xoay người trợn mắt, mới cất bước phải , bỗng nhiên bị người từ sau lưng chặn ngang túm vào thau tắm.

      Sở Diệu thau tắm cùng lều nỉ của giống nhau, cao , rộng và to. Quân Vô Song dáng người xinh, sặc nước mới đứng lên.

      Vốn là phù hợp nam trang hoàn toàn ướt đẫm, dùng vật liệu may mặc hơi mỏng dán ở người, phác hoạ ra thiếu nữ duyên dáng đường cong.

      Nàng phản ứng thực mau, lập tức đôi tay vòng ra trước, che đậy cảnh xuân .

      Chịu người oan uổng, tức giận, thanh danh bị hủy ,ủy khuất, bị thân nhân lấy mạng thương tâm, biết tương lai như thế nào, bàng hoàng, bất lực…… Áp lực tích góp nhiều ngày ,hơn nữa giờ vô cớ bị người khinh bạc, nháy mắt tất cả cùng nhau bộc phát ra , Quân Vô Song bất chấp khoonh cung kính cùng lấy lòng, thẹn quá hoá giận mà chất vấn : “Vương gia làm gì vậy? tin tưởng ta trong sạch, vô tội, thực tế lại đem ta coi như nữ nhân biết liêm sỉ đối đãi……”

      đến nửa bỗng nhiên im lặng, nước mắt dâng lên, cắn cánh môi, dùng sức khắc chế.

      thể ở trước mặt người bắt nạt nàng rơi lệ, tuyệt đối !

      Da thịt vô cùng mịn màng bởi vì phẫn nộ mà đỏ lên,đôi mắt sáng như sao trời bây giờ như sương mù lúc sớm mai, phía lông mi dài còn có những giọt nước trong suốt.

      Trước mắt thiếu nữ thoạt nhìn phá lệ mỹ lệ, cũng phá lệ chọc người thương tiếc.

      Sở Diệu chăm chú nhìn nàng hồi lâu, mới giọng hỏi: “Muốn khóc liền khóc , vì cái gì muốn chịu đựng?”

      Quân Vô Song như cũ cắn môi, mặc lên tiếng, xoay người lại , ra khỏi thau tắm.

      Thau tắm cao bằng bả vai của nàng , thùng vách tường vừa ướt lại vừa trơn, có chỗ mượn lực, Quân Vô Song phải thử rất nhiều cách, nhưng kết quả là thể ra khỏi.

      “Kỳ ta đối với ngươi thực vừa lòng.” Sở Diệu .

      thể hiểu được lời , Quân Vô Song dừng động tác, lẳng lặng chờ đợi bên dưới.

      Nhưng mà, phía dưới có……

      Tiếng nước sau lưng còn có bóng dáng mặt đất , đều ràng cho nàng biết cái kia đáng giận gia hỏa ra thau tắm, lau mình, mặc quần áo.

      “Ta tại thảo luân cùng vài vị tướng quân và bọn lính để luận công rồi thưởng, đêm nay trở về, ngươi có thể ngủ ở nơi này.”

      Sở Diệu được nhàn nhạt, phảng phất chỉ là phân phó việc râu ria việc .

      Tứ hôn nửa năm, thời gian cũng đủ cho điều tra ràng mọi việc về Quân Vô Song.

      Hầu phủ đích nữ, xuất thân thấp. Đáng tiếc cha mẹ mất sớm, tước vị bên lạc. có thân huynh đệ che chở, đối nữ tử mà khỏi khó khăn. Bất quá Sở Diệu phải dựa vào nhạc gia thế lực ti tiện người, điểm này với gì cái gọi là.

      Nàng đẹp, nam nhân phải thích mỹ nhân, nhưng Sở Diệu nhất vừa lòng vẫn là Quân Vô Song tính tình.

      Mới vừa gặp gỡ nhau gặp phải chiến tranh, thân ở nghịch cảnh buông tay, kiên cường bất khuất, đúng là làm thê tử của cầu phẩm cách. hàng năm bên ngoài vì thế vương phủ của đều do Vương phi xử lý. Vì vậy vương phi của cần có tính cách quyết liệt thể mềm yếu hảo khinh.

      Còn có, nàng thiện ác ràng, cũng giống như mẫu thân tiêu chuẩn, đến những tiểu thư khuê các khác vĩnh viễn biết suy nghĩ gì đó bất đồng càng ràng , như là dệt hoa gấm.

      Đến nỗi cái gọi là tư thông, phải dễ dàng tin tưởng lời của Quân Vô Song , mà là ngu xuẩn mới có thể tin tưởng lời của Lận tú tài .

      nhau hai năm, chưa bao giờ quang minh chính đại về phía hầu phủ cầu hôn, cũng lộ qua bất kì việc gì . người cẩn thận như thế, vì sao khi Quân Vô Song sau khi bị tứ hôn liền đem tình nháo đến mọi người đều biết, căn bản là muốn đẩy nàng vào chỗ chết. Liền tính dùng cách này để trả thù , lại hoàn toàn nghĩ tới chính mình khả năng lớn bởi vậy chết oan uổng,cái này phải cách làm của người tâm tư thận trọng .

      Hành vi mâu thuẫn, trước sau đồng nhất, đây có thể là lời dối.

      Lại xem nàng như cũ quật cường mà đưa lưng về phía , mặt Sở Diệu thêm chút ý cười.

      “Dù sao người đều ướt, vừa lúc thuận tiện tẩy lần, trong rương có quần áo chưa mặc, ngươi có thể tự lấy mà thay.”

      Sở Diệu dứt lời, liền rời .

      Quân Vô Song nghe được thanh trướng mành rơi xuống mới xoay người, ra, kêu nàng lại đây là vì làm nàng nghỉ ở nơi này.

      Lều nỉ của vương gia đương nhiên so với lều dự phòng thoải mái hơn rất nhiều.

      Bất quá, ai muốn dùng nước tắm a !

      Quân Vô Song hừ tiếng, dẫm thùng mộc ghế bò ra ngoài, cởi nam trang, dùng khăn lông lau khô thân mình.

      Nằm giường lớn mềm như bông , Quân Vô Song hưởng thụ mà thở dài hơi.

      Sở Diệu người này, tựa hồ kém.

      Có lẽ, có thể bắt đầu chờ mong tra ra chân tướng, khôi phục nàng danh dự, sau đó hai người thành thân lúc sau nhật tử.

      Như vậy nhiều ngày tới nay, nàng lần đầu tiên cảm thấy đè ở đỉnh đầu khói mù hề như vậy trầm trọng, mơ hồ có thể nhìn đến tương lai quang minh tiền cảnh.

      Quân Vô Song êm đẹp mà ngủ giấc,sau khi thức dậy lại có thể chờ tới sớm định ra nghênh đón nghi thức, thay thế lại là tin tức Sở Diệu chết.

      ________________________________________________________________________________

      Lần đầu mình edit , có gì sai sót mong mọi người góp ý giúp mình nhé.
      Last edited: 12/7/18

    5. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Chuong nua di nang
      Phạm Jenny thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :