1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

SỔ TAY THƯỢNG VỊ HẬU CUNG - THỊNH THẾ THANH CA

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. MitNa Minh

      MitNa Minh Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      36
      chơi vui vẻ nha nàng :yoyo56:
      Chôm chôm thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Ta trở lại. Mong rằng vẫn có thể lợi hại như trước. :))))):yoyo36::yoyo17:
      Chương 22: Kỳ tư diệu tưởng
      Edit: Chôm chôm.
      Hiền phi ngồi ở cuối hành lang gấp khúc , nhìn ma ma giáo dưỡng dõng dạc hùng hồn mà tẩy não các tiểu phi tần. Mấy tiểu nương mềm mại như nước, bị ma ma doạ đến sửng sốt, đôi mắt tròn xoe nhìn nàng ta, mặt đều là bộ dạng ngây thơ mù mịt.
      “Nương nương, ngài xem mấy tiểu chủ tử học rất nghiêm túc, tâm nguyện của ngài sắp thành thực rồi.”
      Hiền phi nhếch miệng lộ ra nụ cười lạnh, “Hậu cung có rất nhiều hài tử tốt, các nàng thông minh đáng , diện mạo tinh xảo, hơn nữa có thể làm người chung quanh vui vẻ, làm người nhìn thấy tâm ngứa khó nhịn. Cùng tiên hoàng hậu quả thực có khác biệt, bổn cung đem các nàng bồi dưỡng tốt, rồi đưa đến cho hoàng thượng. Hoàng Thượng rất thích các nàng, rốt cuộc tiên hoàng hậu xác còn chưa lạnh, có rất nhiều người giống nàng ta……”
      Nàng càng tâm tình càng thêm mỹ mãn, ý cười mặt cũng thêm ràng.
      Nhưng cung nữ bên cạnh nghe xong lời này, có chút bất an : “Nếu Hoàng Thượng biết những người này do ngài dạy, phải làm thế nào cho phải?”
      Lúc trước hứa tiệp dư bắt chước tiên hoàng hậu câu dẫn Hoàng Thượng, làm Hoàng Thượng phát giận, giờ lại bắt chước tiên hoàng hậu, chẳng phải là dậu đổ bìm leo, lửa cháy đổ thêm dầu, chỉ sợ mấy vị tiểu chủ tử thông minh đáng này đều có ngày mai.
      “Có quan hệ gì tới bổn cung, ta dạy các nàng như vậy vì nhớ tới tình tỷ muộn với tiên hoàng hậu năm đó, chứ bảo các nàng câu dẫn Hoàng Thượng. Nếu các nàng nổi lên loại tâm tư đó, có chết cũng xứng đáng.” Hiền phi lắc lắc quạt mĩ nhân trong tay, nụ cười mặt càng thêm thanh lãnh.
      Đại cung nữ thân mình run lên, lời mà đứng đó.
      Từ khi tiên hoàng hậu qua đời, Hiền phi nương nương tính tình càng thêm bá đạo. Lúc trước, Hiền phi khoan dung rộng lượng, ngay cả người sắc bén như tiên hoàng hậu, cũng vô cùng yên tâm để nàng trông cửa sau, nhưng giờ Hiền phi dường như được mở chốt, bỗng nhiên trở thành người còn dung tha người khác.
      Viên Diệu Diệu ăn ngồi rồi lấy tay chống cằm, giống như xem xiếc khỉ mà nhìn ma ma giáo dưỡng.
      “Hoàng Thượng cùng tiên hoàng hậu cảm tình cực sâu, lúc hai người leo núi, nhìn thấy cây tùng đại thụ, tiên hoàng hậu liền muốn ăn quả thông, Hoàng Thượng lập tức trèo cây hái cho nàng……”
      Tiểu phi tần tham ăn liền : “Ta cũng thích ăn hạt thông.”
      Ma ma giáo dưỡng lạnh nhạt:” Hoàng thượng cũng hái cho ngươi.”
      Từ miệng người khác nghe chuyện cũ của mình, cảm giác mới lạ, đặc biệt là khi người kể và người nghe đều làm bộ mặt hâm mộ thôi, nàng cảm thấy vi diệu.
      Lại nàng có chút nhớ Vệ Cẩu Tử, buổi tối làm ấm giường, ban ngày để xả giận, quen.
      Nàng nghe ma ma cả ngày ca tụng tình cảm của tiên hoàng hậu cùng Hoàng Thượng, lỗ tai đóng cái kén. Ban đầu mơ mơ hồ hồ, Hiền phi còn muốn vài lời vô nghĩa, đương nhiên nàng ta tỏ thái độ như được tắm gió xuân, lại loạt cảm nghĩ nhớ về tiên hoàng hậu.
      Viên Diệu Diệu lỗ tai đều mọc kén, nàng thầm tính toán xem Hiền phi làm vậy là có ý gì, tìm nhiều tiểu phi tần phấn nộn nhưng quá tuyệt mỹ, khẳng định là có quan hệ tới hoàng đế.
      Hơn nữa cả ngày nay, chỉ kể chuyện tình của Đế hậu, như tẩy não các phi tần rằng bởi vì tiên hoàng hậu cổ linh tinh quái, biết xem xét thời thế nên mới được sủng ái. Dường như muốn xúi giục các nàng tới trước mặt hoàng đế mà bắt chước tiên hoàng hậu.
      Hướng phát triển tàn nhẫn, hơn nữa tuyệt đối là luận điệu vớ vẩn
      Viên Diệu Diệu làm đương nên hiểu , có thể vỗ ngực mà cho các nàng: tình cảm của Nàng cùng Vệ Cẩu Tử, hoàn toàn xây dựng giường, dưới giường có gì đặc biệt. Nếu sớm xé rách mặt, cái gì mà tư tưởng kỳ diệu, nàng chỉ là muốn làm bản thân nhìn qua có bản lĩnh khác người, bằng người khác hỏi Hoàng Thượng vì sao để ý nàng, nàng thể trả lời rằng vì công phu giường của nàng tốt.
      Liên tiếp mấy ngày bị tra tấn ở chỗ Hiền phi, mỗi ngày nhìn mấy tiểu nương, Viên Diệu Diệu cảm thấy vài phần nhàn nhã. Năm đó lúc nàng có quyền thế , ở trong cung cướp đoạt phen, tiểu nương ngoan ngoãn như thế này làm người thương, dù sao đều phải cùng nữ nhân khác chia sẻ Vệ Cẩu Tử, bằng tìm người khiến nàng thuận mắt.
      *
      “Lý Đức, nhiều ngày trong cung có chuyện gì xảy ra ?” Vệ Cảnh mới vừa phê xong chồng tấu chương, khỏi vươn người, mặt lộ ra vài phần mỏi mệt.
      Lý Đức biết muốn nghe chút chuyện coi như giải trí,hậu cung nhiều nữ nhân nên càng nhiều thị phi. Trước kia ngôi cửu ngũ nhàn hạ, liền thích nghe chút xiếc của các nữ nhân, sớm tập thành thói quen, làm đại tổng quản hữu dụng nhất bên cạnh Hoàng Thượng, đầu lưỡi của so với đàn bà ba hoa còn dài hơn, tin tức bốn phương thông suốt, đọc làu làu.
      “Trước đó vài ngày Hiền phi nương nương triệu tập vài tiểu phi tần, trong đó có Viên tài tử. Các nàng tập trung trò chuyện mấy ngày, cảm tình rất tốt, nhiều ngày nghe thường xuyên gặp nhau kể chuyện xưa, chuyện chuyện giả, trời dưới biển đều hồi. Ai kể chuyện ly kỳ là có thể thắng tiền! Gọi là đại hội kể chuyện ly kỳ, có ít cung nhân ngang qua xem náo nhiệt, đều có ý tứ.”
      Động tác ấn lông mày của Vệ Cảnh tạm dừng chút, biểu cảm mặt nháy mắt trở nên vui.
      “Lại có nàng? phải bảo nàng thành đợi sao? đại hội kể chuyện ly kỳ, tên này sao nghe quen như vậy.”
      Lý Đức nuốt nuốt nước miếng, hiển nhiên là có chút nhút nhát, trong lòng đồng tình với nhóm tiểu phi tần kia, biết bị tên hỗn trướng nào xui khiến. Nhưng biết mà báo cùng tội khi quân cũng có khác biệt bao nhiêu, cho nên vẫn cho Hoàng Thượng.
      “Trước kia quý phi nương nương từng cùng ngài qua việc này, muốn tổ chức đại hội kể chuyện ly kì, ngài lúc ấy đó là lừa gạt người, xem ai có thể khoác lác hơn liền thắng, có gì đáng xem.”
      vừa xong, biểu tình mặt Vệ Cảnh liền càng thêm khó coi.
      “Các nàng đúng là giỏi, chuyện trẫm cùng diệu diệu qua, đều có thể bị dùng tới. Ngươi xem là trong Long Càn Cung có phản đồ, hay là diệu tiên điện?”
      trầm mặc lát, bỗng nhiên khóe miệng cười lạnh, nửa nửa giả hỏi câu.
      Lý Đức thấm ra thân mồ hôi lạnh, trả lời thế nào cũng tốt, chỉ có thể cúi đầu trầm mặc.
      , theo trẫm nhìn cái, đây là chuyện xấu do ai làm.” đẩy bỏ tấu chương bàn, trực tiếp đứng lên ra ngoài.
      Lý Đức nhắm mắt theo đuôi, đáy lòng thay mấy vị tiểu phi tần cầu nguyện, hy vọng có thể sống lâu chút. Nếu cứu được, cũng nên biết đẩy tội cho người chịu, vậy vài người có thể sống xót.
      “Ta mỗi lần nhìn mặt trời liền nghĩ đến lòng đỏ trứng, nhìn đến dạ minh châu liền nghĩ đến đường khối, trăng rằm giống bánh đường, con dấu ngọc là điểm tâm…… Ta nhìn cái gì đều nghĩ đến đồ ăn, nước miếng đều nhịn được……” Oán niệm đến từ tiểu phi tần tham ăn.
      Nàng tại nhìn cái bàn ngọc cũng chảy nước miếng, cứ như dưới cánh tay là bàn tiệc mãn hán toàn tịch.
      “Các ngươi xem tảng đá kia có giống khuôn mặt tiểu hài nhi , cười với ta đó.”
      Viên Diệu Diệu kinh hoảng quay đầu nhìn phía sau, trong lòng gờn gợn, nơi này chẳng lẽ là bãi tha ma?
      “Bên kia cũng có mặt tiểu hài tử, có hai đồng tử, ngồi giữa khẳng định là Quan Bồ Tát. Đại từ đại bi Quan Thế Bồ Tát, tín nữ……” Mỗ tín nữ tiểu phi tần bắt đầu niệm kinh.
      Viên Diệu Diệu duỗi tay chống cằm, nàng có cảm giác nghe mấy người chuyện, nàng có thể nghe năm.
      “Miêu miêu, tới phiên ngươi.” tiểu phi tần tham ăn đẩy nàng cái.
      levuong, yuki0129, Lazzy Le12 others thích bài này.

    3. MitNa Minh

      MitNa Minh Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      36
      Ta ghét Hiền phi quá :yoyo35::die:
      thuytChôm chôm thích bài này.

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 23: Liên luỵ Hiền Phi
      Edit: Chôm chôm
      Lúc Viên Diệu Diệu ngồi phát ngốc ở bên , giật mình lấy lại tinh thần.
      Đại hội kể chuyện ly kỳ này là do nàng nghĩ ra, Hiền phi cho dù thần thông quảng đại thế nào, cũng có khả năng biết lời âu yếm của nàng cùng hoàng thượng. Nếu Hiền phi muốn khiến cho Hoàng Thượng chú ý, bằng nàng giúp thúc đẩy phen, nhưng nếu nàng tiếp nhận, như vậy kết quả khẳng định còn giống như Hiền phi tính toán.
      “Khả năng tưởng tượng của ta tốt như các ngươi, nghĩ đến đồ ăn. Ta nhìn Hiền phi nương nương, cảm thấy nàng giống như hoa mẫu đơn, nhìn Toàn mỹ nhân nghĩ tới bánh bao thịt, nhìn Ngụy thải nữ nghĩ đến Quan Bồ Tát, còn tự soi gương cảm thấy bản thân chỉ giống thỏ trắng ……” Viên Diệu Diệu đứng dậy, ra suy nghĩ của mình về mọi người.
      Đương nhiên, Hiền phi ở trong mắt nàng phải hoa mẫu đơn, cùng lắm là vẻ bề ngoài tương đối giống, còn nội tâm nàng ta càng giống đoá hoa ăn thịt người. Toàn mỹ nhân là tiểu phi tần tham ăn, Nguỵ thải nữ là tín nữ Quan Bồ Tát. Còn lại hoàng đế Viên Diệu Diệu dám , ngôi cửu ngũ ở trong mắt nàng chính là con chó tuỳ lúc có thể cắn người.
      Vệ Cảnh bước đến quá gần, thính lực của tốt, đủ để nghe thấy tiếng trong đình nghỉ mát.
      Lý Đức hầu hạ bên cạnh Vệ Cảnh, cũng từng trải qua rèn luyện, tuy có khả năng siêu quần như hoàng đế, nhưng so với người thường mắt tinh tai thính hơn nhiều.
      “Miêu miêu là ai?”
      Lý Đức sửng sốt chút, nghĩ tới câu đầu tiên hoàng thượng hỏi lại là câu này.
      có chút ậm ừ, Vệ Cảnh trừng mắt: “Ngươi cũng biết? Làm cái gì mà biết?”
      “Nô tài biết, chỉ là sợ ngài vui. Viên tài tử tên Viên Diệu Diệu, cùng tên với tiên hoàng hậu, sau khi đăng ký tên cung nhân sợ va chạm tiên hoàng hậu, liền cho nàng thay đổi tên, kêu miêu miêu.”
      Vệ Cảnh sắc mặt có chút cổ quái, chau mày. Lý Đức theo nhiều năm như vậy, cũng thể nhìn ra Hoàng Thượng đến cùng là vui hay vui.
      “Miêu miêu ngươi gặp Hoàng Thượng, vậy ngươi cảm thấy Hoàng Thượng giống cái gì?” Đồ tham ăn Toàn mỹ nhân quả nhiên trong đầu ngoại trừ đồ ăn còn lại chẳng có gì, loại lời này cũng dám hỏi trước mặt mọi người.
      Viên Diệu Diệu chuẩn bị ngồi xuống tiếp tục đảm đương vai trò làm nền, sao biết có người bỗng nhiên gây khó dễ, nhất thời giật mình.
      “Hoàng Thượng là chân mệnh thiên tử, tất nhiên là ngũ trảo kim long.” Cũng may là nàng ứng biến tương đối nhanh.
      “Ngươi gạt người, ngươi trong lòng khẳng định nghĩ như thế. Lấy kinh nghiệm ăn uống của ta, xem ngươi chính là thuận miệng trả lời nên theo bản năng mà hạ mắt xuống. Lúc ta nhìn đồ ăn đặc biệt cẩn thận, ngươi đừng nghĩ tránh được mắt thần của ta!” Toàn mỹ nhân giơ tay, lập tức liền vạch trần trò hề của nàng.
      Viên Diệu Diệu trừng mắt, mấy tiểu phi tần này khó trách vẫn luôn được sủng ái, toàn mỹ nhân biết ăn . Cho dù là lén nghị luận Hoàng Thượng, thể, nàng lại hề sợ hãi, hơn nữa, vẻ mặt của các vị khác cũng hứng thú dạt dào mà chờ đáp án của nàng, hề có cảm giác đại nghịch bất đạo.
      Nàng kêu tiếng, dù sao tại Vệ Cẩu Tử cũng nghe được, liền .
      “Ngươi tại muốn ăn gì nhất?” Nàng hỏi lại Toàn mỹ nhân.
      Nhắc tới ăn, Toàn mỹ nhân đôi mắt đều mở lớn, hơn nữa còn sáng lên: “Ta muốn ăn gà Cung Bảo, lúc cha ta dỗ ta thay thế đích tỷ tiến cung, liền trong cung có mãn hán toàn tịch. Nếu ta nổi lòng tham muốn ăn gà Cung Bảo, chính là tiến cung hơn hai năm, ngay cả lông gà cũng chưa thấy!”
      Nàng dẩu phồng miệng, dùng giọng làm nũng lên án. Viên Diệu Diệu ho tiếng, Toàn mỹ nhân đến lông gà chính là lông gà theo nghĩa đen, có hàm nghĩa khác, rốt cuộc nàng chính là cái đồ tham ăn.
      “Vậy Hoàng Thượng chính là gà Cung Bảo, ngươi rất muốn ăn lại thể ăn!”
      Viên Diệu Diệu vừa dứt lời, bỗng nhiên nghe thấy vài tiếng vỗ tay thanh thúy, nàng ngạc nhiên ngẩng đầu, lập tức đối diện vớ đôi mắt lạnh như băng.
      Lúc bốn mắt nhìn nhau, nàng khỏi giật mình . Cặp mắt kia hẹp dài, con ngươi đen trầm, nàng cực kỳ quen thuộc, từng nhìn hơn ngàn vạn lần. Nhưng là trước kia lúc nhìn thấy, đôi mắt kia đều là mang theo tâm tình tương đối sung sướng, giờ lại tràn ngập phức tạp, thậm chí còn có vài phần tức giận.
      Trong nháy mắt này, Viên Diệu Diệu cảm thấy da đầu mình đều nổ tung, nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, Vệ Cẩu Tử thế nhưng tới nhanh như vậy.
      “Tì thiếp gặp qua Hoàng Thượng.” Thân thể của nàng so tư tưởng xoay chuyển nhanh hơn, thực nghi lễ tiêu chuẩn.
      Mấy tiểu phi tần ngốc nghếch ngồi xung quanh, lúc này mới phản ứng lại, lập tức đứng dậy hành lễ.
      Nhìn mấy tiểu phi tần diện mạo xinh đẹp, dáng người thướt tha, mặt Vệ Cảnh lộ ra nụ cười có phần dữ tợn: “Các ngươi tụ ở chỗ này là chuẩn bị làm gì, kết bè kết cánh sao? Hay là bàn bạc mưu sát trẫm?”
      Từ đâu mà như vậy, các nàng đều là người cực kỳ lương thiện đáng , sao có thể ngược đãi động vật. Cho dù Vệ Cẩu Tử là chó điên, các nàng cũng mang thiện tâm bao dung .
      Vài người bị mấy lời của doạ sợ, lập tức quỳ rạp xuống đất làm đại lễ. Ở đây, địa vị của Viên Diệu Diệu là cao nhất, hơn nữa cũng chỉ có nàng từng tiếp xúc gần gũi với hoàng thượng, cho nên tất cả đều đợi nàng lên tiếng.
      “ Chúng tì thiếp tham khảo tên các món ăn dễ nghe ở Ngự Thiện Phòng.” Viên Diệu Diệu cố nở nụ cười tự cho là khéo léo nhất, mặt đầy ý cười, phải muốn câu dẫn, nhưng lại làm người nhìn có cảm giác miệng đắng lưỡi khô.
      Vệ Cảnh cách nàng rất gần, nhìn thấy dáng vẻ này của nàng, hơi hơi sửng sốt, nhăn chặt mày, mang theo vài phần tức giận hận sắt thành thép.
      Nữ nhân trùng họ tên với Diệu Diệu này, nhất định là do Diệu Diệu phái lên khảo nghiệm , nếu tại sao luôn làm cho có cảm giác quen thuộc. Nhưng đến cùng quen thuộc ở điểm nào, lại thể ra được, ngẫu nhiên nhìn thấy vài biểu cảm mê hoặc của nàng, liền nghĩ, nghĩ muốn nghe theo dục vọng bản thân.
      “Cho nên có loại đồ ăn tên là cung bảo Hoàng Thượng sao? Loại đồ ăn mà các ngươi muốn ăn lại thể ăn?” Vệ Cảnh ho tiếng, làm chính mình khôi phục trạng thái bình thường.
      Đình hóng gió lâm vào khí yên lặng chết chóc, thực hiển nhiên nghe được phen nghị luận kia.
      Vệ Cảnh có dây dưa vấn đề này, mà đến bên cạnh bàn, duỗi tay cầm lấy ấm trà quơ quơ, tầm mắt dừng lại ở điểm tâm đặt giữa bàn, ánh mắt càng thêm thâm trầm.
      “Bách hoa trà, bát bảo ngọc trân tô, đều là đồ tiên hoàng hậu thích ăn, ngay cả đại hội chuyện kỳ lạ đều là tiên hoàng hậu cùng trẫm đề qua. Các ngươi có phải là muốn thay thế thế nàng?”
      Câu hỏi này của hoàng thượng nghiêm trọng, các nàng chỉ là ăn uống cùng trò chuyện, vậy mà đem lời chụp mũ lên các nàng. So với thay thế Viên Diệu Diệu, các nàng càng thích ăn hơn.
      dám, chúng tì thiếp đều là người thô thiển, được Hiền phi nương nương ban thưởng, chúng tì thiếp mới có cơ hội chạm đến.”
      Viên Diệu Diệu trả lời trước sau đúng mực, làm cho cơn giận vốn phát ra đường tới đây của Vệ Cảnh bỗng nhiên thể bùng nổ. Nếu hoả khí còn phát ra cảm thấy có chút gượng ép.
      “Vậy đại hội kể chuyện kỳ lạ đến cùng là do ai đề ra? Trẫm phạt nàng ta.”
      Viên Diệu Diệu thầm cắn răng, cho nên mới số người trời sinh tương khắc. Từ lúc nàng thay hình đổi xác, Vệ Cảnh luôn luôn đối nghịch với nàng. Thế mới thấy Hiền phi càng đáng ghê tởm, ràng muốn đào hố hại các nàng, nhưng vẫn co đầu rút cổ ở phía sau, sợ gánh trách nhiệm nên dám ra tay đem tình làm cho thoả đáng, nhưng vẫn luyến tiếc công sức bày bố.
      Nực cười nhất là, muốn giết các nàng, nhưng lại sợ liên luỵ đến chính mình, dẫn đến cuối cùng mọi nửa vời.
      “Dạ thưa hoàng thượng, đây là ý tưởng của Hiền phi nương nương. Nương nương rất nhớ tiên hoàng hậu, nên mới làm ra. Nương nương thấy chúng tì thiếp là người làm cho người khác thích, liền mời ma ma giáo dưỡng tới, giảng cho chúng nô tỳ về tình cảm của hoàng thượng với tiên hoàng hậu. Ma ma giáo dưỡng thường xuyên nhắc tới tiên hoàng hậu có trí tưởng tượng độc đáo, chúng tì thiếp vì muốn cảm ơn Hiền phi nương nương phen khổ tâm, cho nên liền thường tập trung cùng nhau trò chuyện, bách hoa trà chính là nương nương thưởng.”
      Viên Diệu Diệu quỳ thẳng sống lưng, lời chân tình, cảm động lòng người. Nếu phải sợ quá giả dối, Viên Diệu Diệu tại còn có thể lấy ra khăn gấm lau nước mắt.
      Hiền phi nghĩ lần này bị hắt nước bẩn, mỗi lần tổ chức đại hội đều phái đến mời nàng, nhưng nàng đều muốn , trốn xa. Hiển nhiên Hiền phi là biết chuyện này đến tai Hoàng Thượng, chừng ngài nổi trận lôi đình, đến lúc đó mấy người ở đình hóng mát chuyện trời đất có kết cục tốt.
      Nhưng Viên Diệu Diệu cố tình muốn kéo nàng xuống nước, còn đem vị trí chủ mưu nhường cho nàng.
      Vệ Cảnh mày kiếm nhăn đến càng chặt, nhìn về phía Viên Diệu Diệu, bỗng nhiên khóe miệng nhàng giơ lên, lộ ra tươi cười trào phúng.
      “Các ngươi đều lui xuống , Viên tài tử lưu lại là được.”
      Mấy tiểu phi tần nhìn nhau cái, mới cẩn thận đứng dậy lui ra. Toàn mỹ nhân cùng Nguỵ thải nữ lúc trước cùng nàng có giao tình nhìn lại chút, ánh mắt hàm chứa lưu luyến rời cùng ý chúc nàng bảo trọng.
      Viên Diệu Diệu khỏi dưới đáy lòng than , tiểu nương đơn thuần đáng làm cho người ta thích, giống như nàng, đều là tiểu tiên nữ. Đáng tiếc nhớ tới về sau các nàng đều phải vây quanh Vệ Cẩu Tử, nàng liền khỏi tiếc hận, là chọc mù mắt thiên nữ hạ phàm như các nàng.
      Vệ Cảnh chậm rãi đến trước mặt nàng, Viên Diệu Diệu còn quỳ mặt đất, có thể tinh tường nhìn thấy đôi chân giày thêu kim long màu đen, miên man bất định. Lúc trước khi nàng muốn hôn môi , chiều cao cả hai cách quá nhiều, khi đó nàng luôn dẵm lên giày của rồi nhón chân, đôi tay ôm lấy cổ , nhiệt tình mà triền miên, cuối cùng thường kết quả chính là ôm nàng, đường đến mép giường, sau đó liền lăn lên giường.
      “Viên Diệu Diệu?” giọng hô câu, thanh trầm thấp mà mềm , tựa như nàng vẫn là Hoàng Quý Phi lúc trước được nâng trong lòng bàn tay.
      Ps: chương 24: Lần đầu thị tẩm đc lên sóng sau khi chương 23 được ít nhất 10 thanks nha. Ahihi dạo này t muốn câu like. :th_98::th_8:
      levuong, yuki0129, Lazzy Le16 others thích bài này.

    5. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      Ngày ăn thịt còn xa nữa đâu
      Chôm chôm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :