Chương 21 : “Ha…là …là … …á …ưm … chút… … chịu đụng em “, tay ôm luốn vào nắm lấy tóc , ấn đầu vào sát vú để mút vào nhiều hơn, tay kia bị bắt phối hợp đâm chọc huyệt . Cảm giác sung sướng này lâu lắm rồi, them khát vô cùng a. cố tránh để đè lên bụng to của , vẫn luôn cố gắng bảo vệ và bé cưng dù thú tính và dục vọng bộc phát muốn điên lên . Tay lần đến núm vú kia, nhéo ra, kẹp nhưng bịt đầu vú để sữa ra, mạnh yếu vừa phải để vừa sướng vừa bị mất sữa” lần sau…chậc…cấm em...chùn chụt…lãng phí sữa của ”. Minh Nhi oằn người, mười đầu ngón chân quận tròn lại vì sung sướng, “ được… … …aaa..ưm ..lãng phí...giữ lại …hết…cho … bú “. “ ngoan …bảo bối “ cởi phăng quần áo người mình và , ôm nằm nghiêng vì bụng to, như vậy giúp dễ chịu hơn, nằm phía sau , nhấc chân của lên, quy đầu cần cầm, như có linh tính của mình, cọ sát lên miệng huyệt đầy nước của “ ưm …Tu….vào vào …”. Côn thịt cảm giác như miệng huyệt của có lực hút, mới hơi vào chút quy đầu bị hút vào ,Nghi Tu sảng khoái hừ . Côn thịt bắt đầu ra vào huyệt chật hẹp nóng ẩm, Nghi Tu thở dồn dập, có chút nhẫn được mà ra vào ngày càng mạnh, mặc dù Minh Nhi rất thỏa mái nhưng sợ tổn thương đứa nên tay đặt lên bụng tư thế muốn bảo vệ, Nghi Tu thấy vậy động tác chậm lại, tuy ngàng hơn nhưng cũng vì thế mà phải rất lâu sau đó mới bắn tinh dịch nóng rẫy vào huyệt của vợ ,Minh Nhi mẫn cảm rung mình lên cao trào rồi chìm vào giấc ngủ trong vòng tay . ……………………….. Vào ngày đẹp trời cuối hè, Minh Nhi thuận lợi sinh bé con mập mạp trắng trẻo, Nghi Tu cảm thấy đời này chưa bao giờ sợ hãi đến vậy, nhìn có bao nhiêu đau đớn, bao nhiêu thống khổ, cùng ngày hôm đó , sau khi thăm vợ con, chờ ngủ thiếp , lặng lẽ làm tiểu phẫu thắt ống dẫn tinh, đối với , đứa là quá đủ, muốn bảo bối của mình phải chịu đựng thêm chút nào nữa. đặt tên con là Nghi Minh Tiêu, tên cúng cơm của bé con là Tiếu Tiếu vì bé con sinh ra thích cười lại có đôi mắt cười rất đáng . Ngày Minh Nhi được Nghi Tu đón về nhà ở cữ, vài đồng nghiệp đến thăm cùng bé con , trong đó có Vu Ly , đồng nghiệp kiêm bạn thân nhất của Minh Nhi. Sau khi ngắm nghía bé con Tiếu Tiếu trắng trẻo mập mạp, Vu Ly quay sang hâm mộ Minh Nhi thôi “ hâm mộ cậu, tìm được người chồng biết thương, sinh ra bé con đáng như vậy, trong khi mình vẫn còn mông lung “ rồi lại thở dài “ ước gì tên ngốc kia chủ động được phần như Nghi Tu , mình cũng vạn dặm tìm chống vất vả như vậy”. Than thở kết hợp cùng biểu cảm trề môi khuôn mặt bánh bao của Vu Ly khiến Minh Nhi phì cười vì đáng của nàng. Chuyện Vu Ly thầm bảo vệ trường - Nhiếp Chính còn là bí mật của riêng Vu Ly từ khi bước chân vào nghề giáo viên. Sau khi Minh Nhi và Vu Ly thân thiết như chị em , Vu Ly ngại tậm cho Minh Nhi mọi chuyện của nàng. Vu Ly thầm Nhiếp Chính từ khi 16 tuổi, khi cha mẹ đột ngột qua đời do tai nạn xe cộ. Nhiếp Chính- bạn thân của của ba khi còn sống luôn coi ba như trai ruột cũng vừa xuất ngũ, khi nghe đến chuyện nhà Vu Ly nhận làm con nuôi coi như giúp người trai kết nghĩa của mình chăm sóc tôt con cái. Nhiếp Chính hơn Vu Ly 19 tuổi, nên luôn chỉ coi Vu Ly như con của mình mà đối đãi. Nhiếp Chính là điển hình của mãnh nam khô khan và thú vị, sau khi xuất ngũ, được người quen giới thiệu công việc làm bảo vệ tại trường Minh Nghi dạy, cũng cảm thấy công việc khá ổn, vì sau khi lặn lội trong quân ngũ, muốn có cuộc sống bình thường qua ngày . có khoản tiền lớn sau khi xuất ngũ, đủ để sống đến già lo nghĩ vì trước đây mỗi lần làm nghiệm vụ nguy hiểm như cược cả mạng sống, sau nhiệm vụ đều được thưởng. Với năng lực cũng như thân thể cao lớn rắn chắc, Nhiếp Chính có thể tìm công việc tốt hơn, nhưng cuộc sống lăn lộn trong quân đội khiến muốn tìm công việc bình thường bình lặng .Trường học khá gần nhà trọ của nên muốn tiện bề chăm sóc con nuôi. Nhưng hề biết, người con nuôi của mình lại đem lòng từ năm 16 tuổi, vì trong mắt luôn là bé cần người bào vệ chăm sóc. Cũng khó trách Vu Ly luôn bị Nhiếp Chính coi là bé, bởi có khuôn mặt trái xoan nhắn , hai má hơi bánh bao mang nét trẻ con , đôi mắt to tròn, là khuôn mặt điển hình của các Lolita trong truyện. P/s : Mng thả like thả tim để chào đón cặp đôi mới : Nhiếp Chính với VU Ly nhé, couple 1 vẫn xuất chỉ là ta muốn thỉnh thoảng đổi khẩu vị , hai cặp thay nhau lên sàn cho đỡ nhàm chán a . Nhớ like nếu muốn có chương mới nhanh nha các nàng.
Chương 22 : Vu Ly cũng vì truyện này mà sầu lo thôi, biết mình xinh đẹp , điều này được kiểm chứng qua việc khi còn học đại học được con trai săn đón theo đuổi rất nhiều, nhưng cũng chính khuôn mặt này khiến cho Nhiếp Chính càng chỉ coi là nhóc con cần chăm sóc, như con mà thôi. Nhưng thực ra có điêu mà mọi người để ý đó là Vu Ly có vóc dáng nóng bỏng ma quỷ, đến Minh Nhi còn vô cùng ngạc nhiên khi lần mua quần áo với Vu Ly, thấy nàng thử 1 chiếc váy bó mới nhận ra, chỉ là thường ngày luôn mặc những bộ đồ rộng nên ai để ý. Che dấu vóc dáng để tránh phiền phức nhưng có nghĩa là sử dụng body nóng bỏng này để câu dẫn Nhiếp Chính. Mặc dù Nhiếp Chính nhận là con nuôi, nhưng hai người ở chung vì nhà và nhà ở sát vách, nên chỉ khi cần mới qua nhà , còn lại ngày 3 bứa sang nhà giúp nấu ăn dọn dẹp vì biết hề biết nấu ăn, nếu muốn thiêu cháy nhà bếp , tốt nhất nên nấu ăn cho Vu Ly. Điều này đối với Nhiếp Chính là hoàn toàn bình thường vì với , nấu ăn, chăm sóc cho con nuôi là điều nên làm. Hôm nay như mọi ngày, và Nhiếp Chính tan làm, sau khi tắm rửa sang nhà nấu ăn, hai người ăn xong , phụ trách rửa bát . Lúc vào nhà Vu Ly , như mọi ngày thấy thay đồ ở nhà chạy ra đón ríu rít kêu :”ba nuôi, chú sang nấu ăn cho cháu , cháu muốn ăn món rau xào, gà hầm…”sau đó là loạt các loại tên của các loại thưc ăn như thường ngày mà ngay cả điện cũng chưa bật. vào trong bật công tắc đèn, nghe thấy tiếng nước chảy, có lẽ làm gì đó trong bếp. Nhiếp Chính nhanh chân bước vào bếp nhưng tiếng nước phải phát ra từ bếp mà là từ phòng tắm cạnh phòng bếp, có điều Nhiếp Chính hơi ngạc nhiên vì cánh cuear phòng tắm hơi hé ra. tưởng giặt giũ hay đánh chà nhà tắm, vì thường ngày chỉ tắm sau khi ăn cơm. Nhiếp Chính bước lại gần nhìn vào qua khe cửa, cảnh tượng bên trong làm suýt chút nữa nín thở, cũng phá vỡ mọi nhận thức cũng như ý thức của Nhiếp Chính, con nuôi của tắm, khác xa với trong tưởng tượng Lolita ngọt ngào ngây thơ, vóc dáng ma quỷ khiến Nhiếp Chính quên cả việc nhìn cảnh nên nhìn. Con nuôi quay lưng về phía , đứng dưới vòi nước hoa sen nhắm mắt đón nhận dòng nước xối xuống từ vòi hoa xen, mái tóc xoăn dài đen bóng mọi ngày bị nước xả ướt đẫm dán sát vào lưng trần trắng nõn, ánh mắt hạ xuống nữa là eo thon xíu nắm tay cũng nắm vừa,tiếp đến hai phiến mông cong vểnh lên như mời người đến hái. Nhiếp Chính kinh ngạc đến mức hô hấp dồn dập, lại quên cả việc phải tránh . Thực ra khe hở lớn, Vu Ly là cố ý tắm sớm để cửa hé ra, cố triển khai kế hoạch bắt mồi, vì sợ nếu cứ mãi chờ dồ ngốc này chủ động , chết già mất,nên thực ra biết lúc này Nhiếp Chính nhìn trộm tắm. với tay lấy lọ sữa tắm, mắt vẫn nhắm khẽ, xoa bọt đều hai tay rồi xoa đều lên người, hai tay xoa bóp vú sau đó là eo rồi đến mông tròn. Lúc lấy sữa tắm, quay người lại, lúc đó Nhiếp Chính suýt chút nữa kêu ra tiếng, nhưng từng là 1 người quân nhân, nhẫn hết mình để bị phát .mắt dán chặt vào hai tay , theo thoa sữa tắm mà quan sát những nơi chạm qua. Hai vú vô cùng lớn, tay thể bào cầm hết, nghĩ tay cũng thể cầm hết được. Hai tay ngày càng xuống qua eo thon mềm mại như rắn nước, tiếp đến là nơi khiến đàn ông mơ màng, Nhiếp Chính hết lần này đến lần khác cảnh cáo mình dời , đây là sai, xâm phạm riêng tư của con nuôi , nhưng mà chân nghe theo lý trí, cứ đứng đó trơ mắt nhìn theo ngón tay xinh lướt xuống . Nơi đó của Vu Ly hề có long, trắng nõn như màn thầu, hai cánh hoa khép lại che nụ hoa thẹn thùng bên trong như bông hoa hồng ngậm chặt nhụy hoa. Trái cổ của Nhiếp Chính lăn lộn lên xuống, côn thịt trong đũng quần trở nên cứng ngắc muốn phá quần ra , cắm vào nơi được cánh ho che chở kia. Như ý nguyện của Nhiếp Chính, Vu Ly lấy tay tách hai cánh hoa ra để vệ sinh bên trong, những cái vuốt ve nhàng mà hàng ngày vẫn làm để vệ sinh nay trở nên khó khan hơn, dịch trong huyệt tự chảy ra dưới thi gian vụng trộm của cha nuôi. “ưm…đồ ngốc…còn mau tới”, mắng thầm trong bụng nhưng biết nếu cha nuôi của dễ dàng câu dẫn như vậy, phải là Nhiếp Chính. P/s : đừng quên like nha mng
Chương 23 : Như ý nguyện của Nhiếp Chính, Vu Ly lấy tay tách hai cánh hoa ra để vệ sinh bên trong, những cái vuốt ve nhàng mà hàng ngày vẫn làm để vệ sinh nay trở nên khó khan hơn, dịch trong huyệt tự chảy ra dưới thi gian vụng trộm của cha nuôi. “ưm…đồ ngốc…còn mau tới”, mắng thầm trong bụng nhưng biết nếu cha nuôi của dễ dàng câu dẫn như vậy, phải là Nhiếp Chính. “ực..hưm “, tiếng nuốt nước bọt của Nhiếp Chính vang lên như cảnh tình chính mình, nhưng mê muội trước cảnh đẹp nên quan tâm, biết tiếng nước trong nhà tắm che dấu giúp . Rồi đột ngột, quay lung lại, khom xuống nhăt chiếc khan mặt vừa bất cẩn rơi xuống, cảnh tượng tiếp theo ám ảnh Nhiếp Chính đến mãi sau này, hai cánh hoa trắng mịn vì cúi xuống mà tách ra, để lộ ra hoa huyệt đỏ au mềm mại bên trong , mơ màng biết mùi vị ra sao, nhưng chắc canh rất ngọt, côn thịt theo suy nghĩ của lại cứng rắn thêm vài phần. Nhiếp Chính biết côn thịt mềm xuống nếu được giải quyết, sợ nhìn lâu hơn nữa bị phát , nhanh chân quay trở về nhà mình giải quyết. Vu Ly nhếch khóe môi, tất cả đều là kế hoạch của , khan rơi cũng chỉ là bước câu dẫn mà thôi – cha nuôi ngốc Nhiếp Chính cứ thế mà bị tính kế cũng hay. …………………………………. Kể từ sau hôm đó, hầu như đêm nào Nhiếp Chính cũng mộng xuân , mà đương nhiên người bị thao đến khóc cầu van xin, bị chà đạp đủ loại tư thế chính là con nuôi của , điều đó khiến mỗi khi thức giấc lại cảm giác tội lỗi hơn, càng cưng chiều hơn để che dấu ánh náy. Con nuôi ngây thơ như vậy, tại sao lại có thể xấu xa hết lần này đến lần khác xúc phạm , chỉ rình tắm , mộng xuân thấy mà còn ngày càng thích ngắm trộm . Sau ngày rình coi tắm, có nhận thức mới , đó là còn là nanh non nớt , là trưởng thành quyến rũ, có trời biết , biết quyến rũ bao nhiêu. Nên bỗng trở nên né tránh , vẫn cưng chiều nhưng lại giữ khoảng cách hơn. ………………… Nhưng tình cảm của con người phải cứ muốn là có thể điều chỉnh được. Hôm đó là ngày mưa dông , điện bị cúp đột ngột, Nhiếp Chính còn giật mình định chạy sang nhà con nuôi vì biết cực sợ trời tối và sấm chớp , nhưng mà cửa vừa mở ra có bóng đen chạy vọt vào , va vào . “ba nuôi ….cháu sợ….huhu….tối …” “Xin lỗi, chú định qua phòng Ly Nhi cháu vào đây rồi. Đừng sợ, có ba nuôi ở đây.”Nhiếp Chính vỗ vỗ sau lưng trấn an . Quần áo này có cảm giác mềm mại nhẵn nhụi, hình như là áo ngủ sa mỏng bằng tơ lụa. Tình huống này hình như có chút thích hợp, có cảm giác nhục bổng cứng rắn của mình đặt ở chỗ nào đó vô cùng mềm mại lại có chút…ẩm ướt, vung trộm lúc hoảng sợ vươn tay ra sờ xuống dưới chút. Trời ạ, hóa ra lúc Vu Ly nhào vào người , dương vật vẫn cương cứng của cách lớp quần lót cẩn thận lại nhắm ngay cửa huyệt phấn nộn của . Khi sắp ngủ thường chỉ mặc quần lót hoặc khóa thân ngủ cho thỏa mái, dù sao nhà này cũng chỉ có mình . Trời ạ!… Phía dưới Vu Ly cái gì cũng có mặc! Nhiếp Chính có thể cảm nhận được ràng hai cánh hoa phía dưới của Vu Ly trương lên, bên trong cánh hoa thỉnh thoảng còn như mấp máy hút lấy nhục bổng của . Nếu bây giờ Vu Ly lui về sau chút ,… nam căn đứng thẳng của có thể thông thuận tiến thẳng vào hoa huyệt của rồi. Vừa nghĩ đến đó, nhất thời nuốt nuốt nước miếng, vật dâng trào phía dưới lại cứng lên phồng to thêm vòng, lửa nóng kiên cường như bàn ủi. Vu Ly ngã người nằm sâu trong ngực , bởi vì vừa rồi quá sợ hãi, mà bây giờ Nhiếp Chính vẫn có cảm giác thân thể vẫn còn run rẩy . có cảm giác áo ngủ sa mỏng của Vu Ly bị bung ra, hai bầu vú tròn trịa của trực tiếp áp lồng ngực trần trụi của , tiếp xúc trực tiếp với nụ hoa làm cho dục hỏa của càng tăng cao hơn. tự giác vặn vẹo vòng eo, khiến nhục bổng đặt tại tiểu huyệt non mềm của ngừng tràn ra ái dịch trong suốt. A, chết tiệt, quá dụ hoặc, dương cụ phía dưới hưng phấn quá mức rồi, nếu tiếp tục thế này nó biến thành tư thế ‘nhất trụ kình thiên’ mất. Nhưng mà thể ép buộc . có bị điên mới có thể xảy ra quan hệ với con nuôi, muốn phá hỏng đoạn tình cảm gia đình mà bọn họ xây dựng trong khoảng thời gian này, cái loại tình cảm ấm áp giống như người thân. P/s : Khổ, chả biết word của ta xảy ra vấn đề gì mà mấy cái dẫu gõ xong nhấn dấu cách là nó lại biến mất , VD : trêu --> true , nên nhiều chỗ bị sai chính tả mng ráng đọc nha, nhiều like nhiều chương mới nha. I'm here and waiting your like hehehe
Chương 24 : Nhưng mà thể ép buộc . có bị điên mới có thể xảy ra quan hệ với con nuôi, muốn phá hỏng đoạn tình cảm gia đình mà bọn họ xây dựng trong khoảng thời gian này, cái loại tình cảm ấm áp giống như người thân. như Nhiếp Chính lưỡng lự, Vu Ly sau khi hết sợ hãi rất lưu manh nhân lúc Nhiếp Chính an ủi sợ loạn người , mặc quần áo , chỉ mặc quần lót, cơ bụng tám múi đầy nam tính quyến rũ làm quyến luyến, đồ ngốc này luôn rất chú ý đến việc rèn luyện thân thể, có thể là thói quen trong quân đội ,sáng nào cũng chạy bộ và hít đất gần hai tiếng. Tay nhân lúc ăn đậu hũ của cha nuôi lại nghĩ, cường tráng như vậy, ôm chẳng khác nào ôm đứa trẻ , côn thịt đâm vào tiểu huyệt hành hạ bây giờ kích thước cũng quá thô, nếu gia hỏa này vào người , có phải rất sướng giống mấy diễn viên AV vẫn trộm xem hồi đại học cùng lũ bạn hay . Thực ra chỉ mặc áo lót, quần lót có mặc nhưng là loại quần lót dây lỏng lẻo mỏng manh, mặc như mặc. Bộ đồ ngủ là khi mua sớm với Minh Nhi mua, sắp đặt kế hoạch quyễn rũ khúc gỗ này từ rất lâu a. Đúng lúc này, có điện , trong phòng rực sáng. Nhiếp Chính và Vu Ly nhìn nhau, khẩn trương mếu máo “ Ba nuôi, cháu sợ ….lúc đó rất tối ..huhu” , cái miệng trề ra như trẻ con , kết hợp với khuôn mặt baby , quả thực khác gì bé bị hoảng sợ ôm ba, biết, vô cùng ngây thơ lại nhát gan , con nuôi của sau khi ba mẹ ruột mất càng nhát gan hơn a. Nhưng lùi lại muốn ngồi dậy, dương cụ Nhiếp Chính đặt ở hoa huyệt liền thuận thế xâm nhập vào hoa kính.” A …đau…”,”hừm ….hự “ 2 người cùng cảm thán , xong nước mắt ủy khuất nãy giờ treo ở mắt rốt cuộc rơi xuống làm Nhiếp Chính lung túng, nhận ra tư thế của hai người quá mờ ám, định đẩy ra, biết rất ngây thơ, biết bây giờ bộ dạng của mình có bao nhiêu dụ người chà đạp, nhưng sợ phát ra điều mờ ám ở tư thế này, nhưng hiển nhiên con nuôi hề nhận biết gì, lại giãy dụa ôm cổ , hơi thở mềm mại phả vào cổ Nhiếp Chính “ ba nuôi …đừng đẩy Ly Nhi ra…Ly Nhi đêm nay sợ ngủ mình….hu …nhỡ lại mất điện…… có ma a, đêm nay cho cháu ngủ lại với chú được ?” Nhiếp Chính biết có bao nhiêu nhát gan ,khi nghe thế lại cười , nhưng khi ma sát lại thêm tra tấn , lại muốn hoảng sợ thêm, nên cứng ngắc thuận theo , ôm về phòng mình. Vu Ly có gì là được tự nhiên, cảm giác vừa háo thắng vừa khẩn trương khiến cho bên trong hoa huyệt ngừng mấp máy co rút lại, mạnh mẽ hút lấy dương cụ của Nhiếp Chính khi qua lại cọ sát miệng hoa huyệt “ nha…ưm … thích chết được …” kêu gào thầm trong bụng. Nhưng mặt vẫn gải bộ ngây thơ đầy sợ sệt , tưa đầu vào lòng ngực gần như lộ ra ngoài nảy lên theo từng bước của Nhiếp Chính, trong lòng thầm mắng “ đầu gỗ a, … đêm nay cho biết tay”. Khi Nhiếp Chính đặt xuống giường định ,quay đầu lại bật đèn ngủ , tưởng định bỏ nên nhanh chóng bắt lấy tay “Thực xin lỗi, ba…làm phiền chú…đừng bỏ lại mình Ly Nhi …cháu sợ” mặt Vu Ly là mảnh đỏ hồng, dáng vẻ sợ sệt của rơi vào trong mắt Nhiếp Chính lại vô cùng quyến rũ, dụ hoăc, “Vừa rồi tối như mực , cháu rất sợ hãi, cho nên…” Nhiếp Chính nuốt nuốt nước miếng, dưới ngọn đèn sáng rực,Vu Ly thân áo ngủ gợi cảm xuyên thấu vô cùng kích thích thị giác, đôi tuyết nhũ như như , nụ hoa phấn hồng cứng rắn đứng thẳng, mặc như vậy so với mặc quần áo còn quyến rũ hơn. Kích thích lớn như vậy,Nhiếp Chính làm sao chịu nổi, dục vong trong nháy mắt mãnh liệt mênh mông tăng vọt. cứng rắn cắn lưỡi, lấy đau đơn để mình tỉnh táo, đây là con nuôi của , đáng tuổi con , cho dù muốn cũng thể tư tưởng, huống chi cực căm ghét loại người đục nước thả câu, chỉ sợ hãi nên mới gần như vậy, được lợi dụng a. Nhìn thấy đôi mắt phảng phất dục vọng câu hồn Nhiếp Chính, bên trong tràn đầy tình dục, nội tâm trận rung động, tim cũng đập gia tốc. cúi đầu che giấu đắc ý của mình, thấy cúi đầu , tưởng mệt mỏi, đành lên giường, lấy chăn đắp che cảnh xuân của “ Ly Nhi mau ngủ …chú đâu cả , ngủ ngon “, rồi nằm quay lung về phía . Vu Ly hừ thầm trong lòng “ Nhịn, nhịn , nhịn, xem nhịn tới khi nào” vì vậy giả vờ ngủ thiếp . Quả nhiên, khi nghe tiếng thở đầu đặn của người bên cạnh, tưởng rằng ngủ, lúc này Nhiếp Chính mới thở phảo nhõm, nhưng có chỗ thân thể chưa bao giờ thả lỏng, đó là côn thịt sưng to, sao nghi bị khe huyệt của mấp máy hút , nó chịu chút xìu xuống, mà theo từng đợt hương thơm của người nằm bên cạnh, ngày càng ngẩng đầu đau đớn. Nếu là trước đâym giải quyết bằng cách hít đất tram cái, dục vọng giảm sau khi vân động cơ thể mệt mỏi, nhưng bây giờ nghĩ dù có hít đất nghìn cái cũng có tác dụng, khi Vu Ly còn ngay bên cạnh . mien man suy nghĩ, người ngủ say bên cạnh bỗng xoay người về phía , hai bầu vú do nằm nghiêng mà bị dồn nén, áo ngủ mỏng manh ngăn cản được hai cái vú cực đại nên hai cái vú cứ thế tràn cả ra ngoài, đầu vú do tiếp xúc với khí lạnh nên chậm rãi dựng thẳng. Cứ như đồi tuyết lớn, hai quả cherry đỏ duy nhất mọc ra mời mọc người hái, bú mút. Yết hầu Nhiếp Chính lăn lộn, lại thêm côn thịt sưng to nãy giờ, càng kích thích . “ Đây là con nuôi, ngây thơ, biết gì, được lợi dụng lúc ngủ …”, trong đầu thế nhưng thân thể nghe theo lý trí, miệng như có linh tính, chậm rãi cúi xuống , ngậm lấy núm vú, tay còn lại vụng trộm xoa vú còn lại. P/s : có chương mới, đủ 7 like cho bài viết này có chương mới nha mng , hoặc ai quên chưa like các chương trước like hộ ta nha, ủng hộ tinh thần ta đăng thêm chương nha.