Á THẦN XUYÊN KHÔNG

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cunthoi

      cunthoi Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      53
      Chương 18:

      Tây Quốc thời gian gần đây thực rất náo nhiệt. Có thể náo nhiệt được sao, lúc bùng nổ hai thông tin lớn, thực khiến người khác kịp trở tay mà. Thứ nhất, chính là bát công chúa Bắc Quốc lại trở thành Tần quý phi của hoàng đế mà phải là ngũ vương phi như thiên hạ đồn đoán. Về điều thứ hai, chính là vị trí ngũ vương phi, dường như có chủ rồi. Ai nấy đều đua nhau đoán già đoán non, thế nhưng vẫn có ý kiến nào chiếm được đồng thuận của số đông.

      Từ cửa sổ lầu hai nhìn xuống, Long Lôi Vũ nhàn nhã tựa người vào ghế dựa mềm mại phía sau, tay khẽ lắc chén rượu trong, miệng cười đầy ý.

      - nghĩ tới Tuyết của chúng ta làm nhiệm vụ mà cũng gặp được ý trung nhân. Liệu đám người kia mà nghe thấy tin tức “giật gân” thế này ồn ào thành cỡ nào đây?

      Tuyết Nguyệt khẽ nhăn mày liễu, phải biết tên kia có tình ý với , nhưng tính trời sinh lạnh bạc, lại đối với chuyện tình cảm thực rất mong lung, chắc Triệu Kiệt có bao nhiêu phần thực tâm với .

      - là thực tâm đấy.

      luôn thích đùa giỡn người khác, nhưng đối với người thân chưa bao giờ tỏ thái độ hời hợt trong những chuyện quan trọng. tất nhiên biết lo lắng của Tuyết, hiểu tính của cũng hiểu tâm trạng tại của là như thế nào.

      -Nếu em muốn, có thể giúp em thử .

      - cần đâu, dẫu sao em và cũng thể thành đôi được. Sau khi chuyện này kết thúc, chúng ta phải trở về, nhớ chứ?

      Ánh mắt nhìn xuống dưới, nơi này phải là thế giới của .

      -Nàng phải đâu?

      thanh lạnh lẽo ngay sát bên tai khiến chượt ngẩn người, đầu vội quay ngoắt lại liền chạm phải ánh mắt đầy nộ khí của Triệu Kiệt. phải là hoa mắt chứ, ánh mắt của , dường như có cả hoảng loạn?

      Sáng sớm tìm nghe thị nữ ra ngoài, Triệu Kiệt chỉ gật đầu qua loa, nghĩ rằng chỉ dọa phố như mọi lần. Thế nhưng, khi nghe thủ vệ chiếc xe ngựa in quốc kì Bắc Quốc tới đón liền hoảng hốt. Chợt nhớ tới nam nhân mị kia, lòng chợt lạnh. Phái người tìm tung tích của , tới khi tìm được liền nghe thấy câu kia của , bảo làm sao có thể hốt hoảng đây.

      Long Lôi Vũ nhếch môi, bằng vào năng lực của sao có thể biết có người tới đây, nhưng nhúng tay vào. Việc của Tuyết, tự xử lí tốt. Trong trường hợp cần thiết, ra tay.

      -Nàng vậy là có ý gì, nàng phải đâu? Còn nữa, nàng và có quan hệ gì?

      Vẻ mặt Long Tuyết Nguyệt sửng sốt, nghĩ tới ở đây. Nhìn nét mặt căng thẳng của , chợt có chút mông lung. Triệu Kiệt lo lắng chờ đợi câu trả lời của nhưng mãi thấy lên tiếng, hai tay khỏi siết chặt bả vai , thanh hơi run run hỏi lại.

      -Tuyết Nhi, nàng , cho ta biết, nàng rốt cuộc phải đâu? cho ta biết được ?

      chưa bao giờ thấy bộ dáng đó của , điệu bộ khúm núm này thực là ngũ vương gia oai phong lẫy lừng đây sao?

      -Tất nhiên là trở về nhà rồi.

      Người duy nhất vẫn luôn ngồi xem kịch vui ở bên kia - Long Lôi Vũ - giờ phút này ngả lưng tựa vào ghế, “hảo tâm” trả lời giúp. Đáp lại là ánh mắt gần như bùng nổ của Triệu Kiệt. Chậc, ánh mắt đáng sợ, con người mà cũng có ánh mắt như vậy ak?

      Triệu Kiệt cố kiềm chế chính mình nổi điên mà ra tay đánh người, giờ phải là lúc. Dù thực rất muốn dần cho tên khốn này trận, nhưng biết, chú ý của giờ chính là ngồi bên cạnh đây.

      -Ta phải trở về.

      Cúi đầu nhìn , Tuyết Nguyệt chậm rãi mở miệng. phải nhận thấy được tình cảm của , đặt tay lên ngực, cũng phải có chút cảm xúc nào với , thế nhưng bọn họ căn bản là thể. tới thân phận, phải là người của thế giới này, sớm hay muộn cũng phải trở về thôi. còn có nhiệm vụ của mình, sao có thể buông mọi thứ ở nơi kia để ở lại đây chứ.

      Tâm biết là đau hay vẫn là chua xót, nhìn cái đầu cúi xuống nhìn đến , Triệu Kiệt nén nổi thương tâm. vất vả mới tìm được người con khiến động tâm, chẳng nhẽ cứ trơ mắt để như vậy sao?

      Nhịn xuống khổ sở trong lòng, đưa tay ra, dè dặt cẩn trọng nắm lấy bàn tay bé của , tinh tế cảm nhận.

      - thể ở lại sao, về sau nàng muốn đâu, ta đều theo nàng , có được hay ?

      Tuyết Nguyệt ngẩng đầu lên, hai mắt mông lung nhìn . Đường đường là chiến thần vương gia cao quý, tại lại dùng thái độ cẩn trọng như vậy để hỏi , tâm khỏi có chút chua xót. biết là cho hay chính bản thân .

      Long Lôi Vũ thản nhiên nhìn thoáng nga khí ngưng trọng giữa hai người, rất hảo tâm bỏ đá xuống giếng. Chỉ là ánh mắt khẽ liếc qua ánh mắt tràn đầy phức tạp của Tuyết Nguyệt, khỏi khẽ thở dài. Thử hỏi tình là gì, mà ngay cả á thần nội tâm băng giá như Tuyết cũng phải tan chảy. Chuyện của người khác, vẫn nên xen vào hơn.

      ……

      Xe ngựa lắc lư đường, rèm che lay động, dù nhìn bên ngoài chiếc xe có mộc mạc như thế nào, nội thất bên trong lại tương phản khiến người nhìn trợn mắt há mồm.

      Tựa người vào ghế dựa mềm mại phía sau, đôi mi cong dài phủ xuống, Hỏa Nhi thảnh thơi nhắm mắt dưỡng thần. Khóe miệng khẽ cong lên, nghe thấp thoáng tiếng bên ngoài.

      -Hỏa Nhi, nàng có mệt ? Có cần sai người đốt hương ?

      - cần.

      biết từ bao giờ mối quan hệ của hai người họ lại trở nên thân thiết như vậy. cũng biết, ra bên trong vẻ ngoài nghiệt kia lại là đứa trẻ lắm lời như vậy. Đối với người quan tâm lòng, có thể lải nhải cả ngày. Ngược lại với những kẻ khác, dù kẻ đó có chết ngay trước mặt , cũng chẳng bận tâm.

      Những lần tới mượn sách của , những khi hai người tranh luận gắt gao về vấn đề chính trị hay quân nào đó mà hứng thú, những lần dụ dạo phố, những khi gạ gẫm hỏi thái tử về chuyện của mình,… Từng chuyện từng chuyện cứ dần ra, rồi chợt trong vô thức, nó như trở thành thói quen thể bỏ qua vậy.

      phủ nhận, có hảo cảm với . Ấn tượng với vẻ ngoài nghiệt của , mới đầu chỉ là lợi dụng lẫn nhau, biết tự bao giờ, dần có tia tình cảm đan xen ở trong đó. là lửa, nhiệt tình kiềm chế, nếu thích giả bộ. Dù hai người có cách biệt về thân phận, về gian sống, nhưng bởi thế mà dừng lại. Đó phải là tính cách của .

      - cần đâu. Sắp tới chưa vậy, ta ngồi trong xe ngựa cũng sắp mốc meo hết cả rồi.

      -Còn chưa tới nửa tháng nữa tới Nam Quốc, nàng chịu khó chút. Bằng nếu nhàm chán quá, có muốn xuống cưỡi ngựa với ta .

      Lục Hạo xuyên qua rèm cửa, nhìn bóng hình mảnh mai lười biếng dựa người vào đệm xe. Ánh mắt chứa đầy dịu dàng, cảm thấy mọi chuyện diễn ra …có chút “tiêu hóa” nổi. này luôn xuất trong tầm mắt của , nơi nào có Tần Thiên nơi đó chắc chắn có . Ban đầu từ coi thường dáng vẻ điên cuồng theo đuổi của , sau khi gặp lại, bỗng chốc thay đổi. Rực rỡ chói mắt, hào quang vạn trượng, ban đầu bị chính phong thái đó của thu hút, sau lại vì điệu múa của mà nhất kiến chung tình.

      Lần này sang Nam Quốc, nghĩ tới lại chủ động muốn cùng . Dĩ nhiên cầu còn được, hai lời lập tức đáp ứng.

      Hỏa Nhi vừa nghe, tâm liền mừng rỡ trận. từ liền gian khổ học cách chiến đấu, nào có chuyện như thiên kim tiểu thư được ăn sung mặc sướng từ . Ngồi xe ngựa thực bí bách vô cùng. Chỉ là, ngay khi vui mừng vừa muốn đáp ứng, giọng nữ cao ngạo vang lên liền khiến dừng động tác.

      -Dừng xe ngựa cho bản tôn.

      -Hỏa Nhi, trước hết nàng đợi ở trong xe, đừng ra ngoài.

      Lục Hạo trầm giọng câu, dưới chân khẽ thúc cái, giục ngựa phóng lên trước xe ngựa. Binh lính thấy vậy, ai nấy đều nhanh chóng vây quanh xe ngựa, tay đặt lên chuôi kiếm, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.

      Ánh mắt Lục Hạo lạnh nhạt lướt qua đám người phía trước, hai nam hai nữ, tà áo gió tự bay, có thể thấy họ đều là cao thủ.

      -Xin hỏi chư vị chắn đường biết có việc gì?

      -To gan, dám ngồi ngựa mà chuyện với bản tôn sao? Lập tức cút xuống cho bản tôn.

      Nữ nhân dẫn đầu há miệng quát to, dung nhan mỹ lệ tràn ngập thần sắc kiêu căng cùng ngạo mạn, tay phải rút ra sợi roi xanh nhạt bên hông, hung hăng vung về phía Lục Hạo.
      Kuuhaku4280, kzq86721LyLy Mai thích bài này.

    2. cunthoi

      cunthoi Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      53
      Chương 19:

      Cánh tay ngưng tụ nội lực, nháy mắt liền bắt được sợi roi kia, tiếng động ngầm so đấu nội lực với nữ nhân kiêu ngạo kia. Hiển nhiên, hành động của lập tức chọc giận đối phương. Quả thực dù nàng ta nội công tệ, nhưng vẫn đấu lại Lục Hạo. Sợi roi bị đoạt , coi như giẻ rách mà vứt qua bên.

      -Ti tiện nhân loại, ngươi dám động tay với bản tôn sao? Có tin Long tộc bọn ta khiến cho ngươi bị đày xuống địa ngục hay .

      Ánh mắt nhàm chán khép lại liền bị lời này hung hăng đánh tỉnh. Hỏa Nhi ác liệt mở to hai mắt, đồng tử bỗng chốc nhuộm màu đỏ rực như lửa, niệm chú mở ra nhãn thần (mắt thần) xuyên qua tấm rèm che cửa, nhìn đến những kẻ vừa xuất khẩu ngông cuồng kia.

      Long tộc? Khá khen cho loài người, cư nhiên dám mạo danh Long tộc bọn họ. Bàn tay trắng nõn khẽ nắm chặt, ánh mắt chứa đầy sát khí cách tấm rèm hung hăng nhìn thẳng vào đối phương, trong lòng thầm tuyên án tử hình bọn họ.

      Đáng thương thay đám người biết bản thân đắc tội với Long tộc thực , còn dương dương tự đắc nhìn sắc mặt của binh lính chung quanh dần biến sắc. Bọn họ thân là Long tộc cao quý, sao lại để đám ô hợp này để vào mắt cho được.

      -Tình tỷ tỷ, xem bọn đần đó bị khí thế của tỷ dọa cho kinh hãi rồi kìa, nhìn đáng thương nha.

      Nữ nhân mặc váy cam đứng sau lưng nữ nhân được gọi là Tình tỷ tỷ kia che miệng cười, ánh mắt đầy vẻ xem kịch vui. Hai nam nhân phía sau dù gì, nhưng ánh mắt cũng cùng dạng như hai nữ nhân kia.

      Long Tình đắc ý cười, trong Long tộc, nàng cũng được coi là hậu bối có năng lực tồi. Đám kém cỏi này sao lại bị uy thế của nàng làm run sợ cho được.

      -Nhanh chóng gọi cái kẻ trong ngựa cút xuống cho bản tôn, bản tôn hôm nay cho các ngươi vinh dự được hộ tống bản tôn về Long phủ.

      Ánh mắt kia quả thực giống như ban ơn vậy, nàng đắc ý đứng chờ bọn họ cuống quýt mời nàng lên xe. Thế nhưng qua lúc lâu, vẫn thấy bọn họ có hành động gì. Điều này quả thực như tát cái vào mặt nàng vậy. Ánh mắt chợt hung dữ, hướng về phía Lục Hạo quát to.

      -Ti bỉ nhân loại, lỗ tai ngươi có vấn đề rồi sao? Ngươi sợ Long tộc chúng ta khiến ngươi vạn kiếp bất phục ak?

      -Mở miệng ngậm miệng đều là Long tộc. Ai có thể chứng minh các là Long tộc chân chính chứ?

      thanh nữ tử lành lạnh từ trong xe ngựa vang lên, bàn tay trắng nõn khẽ vén tấm rèm che qua, bóng dáng đỏ rực kiều bước xuống. Khuôn mặt tuyệt sắc còn nụ cười mỉm như thường ngày, thay vào đó là vẻ trầm ngâm nghiêm túc. Đôi mắt trở lại màu đen nguyên bản, nhưng lại tràn đầy khí.

      Long Tình vừa nhìn thấy người kia bước xuống liền ngẩn người. Nàng cũng được coi là tiểu mỹ nhân lung linh diễm lệ. Thế nhưng nếu so với người trước mặt này thực đáng đem lên mặt bàn. là nữ nhân, dường như đều ưa những kẻ có nhan sắc hơn mình, đặc biệt là vị tuyệt sắc mỹ nhân như vậy. Nếu nàng mà đứng cạnh nàng ta, có lẽ ai nhìn đến nàng.

      -Ti bỉ nhân loại, ngươi dám nghi ngờ chúng ta? Ngươi muốn chết sao?

      Long Tình còn chưa phản ứng, Long Cơ đứng phía sau vỡ miệng quát to. Trong đôi mắt đẹp tràn đầy ghen ghét cùng đố kị.

      -Ti bỉ nhân loại? Nực cười, đám ô hợp các ngươi lấy tư cách gì chúng ta. Mấy kẻ đầu đường xó chợ như các ngươi cũng xứng làm Long tộc? vậy chắc ta chính là cha mẹ của Long tộc rồi.

      -Hỗn xược, ngươi muốn chết.

      Long Cơ điên cuồng hô lên, chưa bao giờ nàng bị xúc phạm như vậy. Nhất thời giận giữ liền rút bảo kiếm bên hông, chém chưởng về phía Long Hỏa Nhi.

      -Hỏa Nhi.

      Ánh mắt Lục Hạo liền biến đổi, muốn xông lên phía trước liền bị giọng lạnh lùng của cản lại.

      -Đừng lại gần đây.

      Ánh mắt Hỏa Nhi trầm xuống. kì lạ, những kẻ này đều là ngươi trần mắt thịt, thế nhưng quanh thân lại tản ra cỗ khí tức hắc ám mờ ảo. Nàng chăm chú cảm nhận chưởng lực hướng phía mình, lòng tràn đầy thắc mắc. Ống tay áo đỏ rực rỡ như lửa khẽ vung lên, chưởng lực mạnh mẽ kia liền biến mất.

      -Sao có thể?

      Ánh mắt Long Tình trợn to. Bọn họ giống người bình thường. Quanh thân mang theo cỗ hơi thở hắc ám mờ mịt, ai có thể nhìn thấy. Bình thường các nàng tuyệt đối phát động thế công mang theo cỗ hắc ám như vậy. Đây là lệnh cấm. Thế nhưng trông thấy Long Cơ nổi điên lên, nàng theo bản năng muốn ngăn cản kịp nữa rồi. Vốn cho rằng nữ nhân kia phải chết phải nghi ngờ, thế nhưng nàng cư nhiên…cư nhiên cái vung tay liền hóa giải?

      Người kinh ngạc nhất phải là Long Cơ, nàng ta hiểu công kích của mình cường hãn cỡ nào. Lại thêm hơi thở hắc ám có khả năng ăn mòn kia, dù là công kích 5 phần cũng kéo lên thành công kích mười phần. Thế nhưng nữ nhân này…

      Còn chưa đợi nàng kịp phản ứng, trận gió khẽ sượt qua má khiến nàng chợt hồi thần, nữ nhân áo đỏ kia đứng trước mặt nàng từ bao giờ. Vẻ mặt nàng kinh hãi, vừa muốn trốn tránh, cổ họng liền bị bàn tay bé nõn nà kia bóp chặt, thoải mái nhấc nàng lên như nhấc con gà con.

      -, cỗ khí tức hắc ám quanh thân thể ngươi là như thế nào?

      Cổ họng bị thít chặt khiến Long Cơ cảm giác khó thở, nàng vùng vẫy liều mạng muốn thoát ra, nhưng khi nghe tới câu hỏi lạnh lùng kia, người nàng liền cứng ngắc. Nàng ta…nàng ta có thể…lại có thể thấy khí tức hắc ám của bọn họ.

      Ánh mắt ba người phía sau cũng đầy hoảng loạn, dường như thể tin nhìn chằm chằm . Khóe môi Hỏa Nhi nhếch lên hời hợt, chợt ánh mắt co rút lại thành đường thẳng như đồng tử dã thú, ống tay áo gió tự bay, bàn tay ngọc ngà vẫn nắm vững cổ họng đối phương, chỉ là nếu nhìn kĩ có thể thấy luồng khói nhạt bốc lên từ nơi tiếp xúc.

      -Aaaaaaaaaa…

      thanh thống khổ của Long Cơ chợt vang vọng khắp nơi, nơi này là rừng núi, vang quả thực khiến người ta đau lỗ tai. Thân thể nàng ta vẵn vẹo, khuôn mặt tràn ngập đau đớn. đau quá. Cánh tay nữ nhân kia tựa như sắt đỏ lửa, dường như muốn thiêu sống nàng. Nàng bị bức ngửa cổ lên trời gào thét vô vọng, nên thể nhìn thấy ánh mắt như dã thú của Hỏa Nhi.

      Nhưng ba người còn lại nhìn thấy, đồng tử Long Tinh co rút, thể tin nhìn toàn cảnh diễn ra trước mắt. Trời ơi, ánh mắt của nữ nhân kia…ánh mắt của nàng… luồng dự cảm bất hảo vang lên trong lòng nàng khiến hai chân nàng như muốn khựu xuống.

      -Ta xin khuyên ngươi câu, khi tâm tình ta còn tốt đẹp, năng còn tử tế, ngươi nên thành những lời ta muốn nghe .

      Khuôn mặt xinh xắn của Long Cơ bị sức nóng từ bàn tay cơ hun cho đỏ bừng, vặn vẹo thống khổ. Miệng há to nhưng thể thốt ra lời. Nàng cảm thấy sinh mệnh nàng dường như trôi theo sức nóng lan tỏa từ . Nàng cố gắng gật gật đầu, mong rằng có thể nhìn thấy.

      Đúng là Hỏa Nhi có nhìn thấy, nhưng cũng buông tay, chỉ là sức nóng từ bàn tay giảm đáng kể, ngụ ý cho nàng ta cơ hội. Long Cơ thấy vậy liền vội vàng thở dốc mà ra.

      -Là…là do tế tư của…của chúng ta. Khi còn liền qua lựa…lựa chọn…

      -Long Cơ, được .

      Long Tình quát lên, nỗ lực làm cho bản thân run rẩy. Khí thế của áo đỏ kia khiến nàng dường như muốn quỳ xuống. Thế nhưng đây là chuyện ngàn vạn lần thể tiết lộ. Nhưng đối mặt với sinh tử như vậy, Long Cơ nào có thể nghĩ nhiều như vậy, tại chỉ hận thể hết những gì nàng biết ra.

      -Ak, tiếp .

      Hỏa Nhi dường như nghe thấy thanh của Long Tình, hướng về phía Long Cơ cười ấm áp, nhưng cũng khiến sống lưng nàng lạnh toát. Bàn tay của bóp cổ nàng ta cũng từ từ tăng nhiệt độ, mơ hồ lại có thể nhìn thấy khói trắng mờ ảo bốc lên.

      -Aaaaaa… ta …ta …trong…trong tộc những đứa trẻ có thể chất cường tráng được đưa đến…đến Băng hồ…trải qua bảy bảy bốn chín ngày ngâm cơ thể trong đó…liền được…được tế tư đưa hắc ám khí vào cơ thể. Chỉ là…là phải đứa trẻ nào cũng có thể…chịu được.

      Ánh mắt Hỏa Nhi trầm xuống, ngược lại chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này. Xem ra, bọn họ từ đầu suy xét sai hướng rồi. Mọi bí mật đều nằm ở Nam Quốc, chứ phải trải đều trong tứ quốc như nghĩ.

      -Tế tư kia là ai?

      -Ta…ta biết.

      thanh đau đớn của Long Cơ nghẹn ngào vang lên. Nàng thực hối hận, hối hận đầu óc hỏng rồi mới dám công kích sát tinh này. Nếu phải như vậy, sao có thể điên rồ phóng chưởng lực mang hắc ám ra, để nàng ta bắt được chứ.

      Hỏa Nhi cũng giận, ngược lại chỉ cười cười nhìn nàng ta.Thế nhưng, cũng đủ khiến Long Cơ hận thể cắn lưỡi tự tử rồi. Quả nhiên, quá phút sau, cổ nàng tựa như bị thiêu cháy, sức nóng kia ăn mòn hắc ám bảo vệ quanh thân nàng, từng chút từng chút đốt cháy làn da của nàng.

      -Aaaaaaaaaaaaa…

      thanh kia tựa như ma xuyên tai, khiến người nghe rùng mình sởn tóc gáy chứ đừng tới Long Cơ trực tiếp chịu đựng kia.

      -Ta n…ói…ta là…Long tộc.
      Kuuhaku4280, kzq86721LyLy Mai thích bài này.

    3. cunthoi

      cunthoi Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      53
      Chương 20:

      Từ hôm ở tửu lâu kia, Triệu Kiệt vẫn chưa nhận được câu trả lời của . gấp rút muốn gặp , nhưng đều tránh mặt. Hơn nữa dạo này quân doanh bận rộn khiến thể phân thân được, đành để lúc khác.

      Tuyết Nguyệt nghe người hầu báo lại cũng im lặng gì. ở đây là tốt nhất. cũng muốn yên tĩnh thời gian.

      -Tiểu thư, thái giám trong cung tới, Bắc Thần phi nương nương triệu người tiến cung.

      Ánh mắt Tuyết Nguyệt trầm xuống. Bắc Thần phi này chính là Bắc Quốc công chúa, là sủng phi của hoàng thượng. Nàng ta an phận làm quý phi của mình, lại muốn dây dưa gì đến đây.

      -Ta biết rồi.

      ……

      Cung điện vàng mái ngọc, khắp nơi đều là những loài hoa quý hiếm, thể phô trương của chủ nhân nơi đây. Tuyết Nguyệt cụp đôi mi dài, che ánh mắt chế giễu.

      -Bẩm nương nương, Lưu nương tới.

      -Cho vào.

      thanh mềm mại nũng nịu từ bên trong rèm lụa truyền ra. Tuyết Nguyệt theo cung nữ vào, liền thấy bàn tay trắng nõn khẽ vén rèm lụa bước ra. thân trang phục đỏ rực rỡ như phượng hoàng, khuôn mặt trái xoan nhắn, dung nhan kiều, mày liễu như họa. hổ là tân sủng phi của hoàng thượng, quả thực khiến người đối diện thể rời mắt.

      -Thần nữ tham kiến nương nương.

      Tuyết Nguyệt bình thản “chào hỏi”, ngay cả lưng cũng cúi. Bộ dáng này quả thực vô cùng kiêu ngạo.

      -Lưu nương cũng lễ giáo, cư nhiên gặp bổn cung quỳ.

      -Nương nương có điều biết, thần nữ được chính hoàng thượng hạ chỉ, cho dù là gặp hoàng thượng và thái hậu cũng cần quỳ xuống hành lễ. tại nương nương lại cầu thần nữ quỳ lễ, chẳng nhẽ…muốn vượt quyền hoàng thượng sao?

      Sắc mặt Tần Loan chợt thay đổi, nàng nghĩ tới nữ nhân thoạt nhìn lạnh như băng này miệng lưỡi lại sắc sảo như vậy, nhất thời cũng biết gì thêm. Nàng muốn cho nàng ta đòn phủ đầu, nghĩ tới lại để bản thân mất mặt như vậy.

      - biết nương nương triệu thần nữ vào cung có chuyện gì ?

      Tần Loan lần nữa nở nụ cười dịu dàng, tới bên ghế quý phi ngồi xuống, cung nữ lập tức tới dâng trà. Nàng nhận lấy, khẽ thổi rồi nhấp môi chút, vẻ mặt hưởng thụ. Nhưng tuyệt nhiên cho Tuyết Nguyệt ngồi xuống, cũng cùng nàng chuyện.

      Ánh mắt Tuyệt Nguyệt tràn đầy chế giễu, nho nhân loại, nghĩ muốn làm khó ta, cũng si tâm vọng tưởng. Nếu ngươi muốn đùa, vậy để bổn á thần đùa giỡn với ngươi. Bàn tay trắng nõn khẽ thu vào ống tay áo, khí lạnh từ trong cơ thể dần tản ra, ngưng tụ ở lòng bàn tay. Dần dần tụ lại thành hình cầu, đến khi tuyết cầu trở nên hoàn toàn trong suốt, cổ tay khẽ động, lập tức hướng về phía Tần Loan phóng . Tốc độ nhanh đến nỗi ai phát ra.

      Tần Loan đắc ý, khuôn mặt nhăn xinh đẹp phát ra cười hài lòng. Bất chợt, hiểu sao cơ thể nàng tựa như bị đóng băng, khí lạnh tràn lên, chẳng mấy chốc lan tỏa ra cả cơ thể nàng. Chén ngọc rơi xuống đất vỡ tan, cả người nàng ngã xuống đất, ngừng lăn lộn đó. Đau, đau quá. Cả cơ thể nàng như bị khí lạnh tàn phá vậy.

      -Aaaaaaaaa…

      -Nương nương, nương nương, người làm sao vậy?

      Ánh mắt nha hoàn hoảng sợ, vội vàng chạy tới muốn đỡ Tần Loan lên nhưng bị nàng ta hất văng ra. tại nàng ta làm gì còn bộ dáng kiều mỵ như vừa rồi. Bộ dạng chật vật, tóc tai toán loạn khác gì kẻ điên.

      Tuyết Nguyệt thích ý nhìn dáng vẻ điên cuồng lăn lộn dưới đất của nàng ta. Đắc tội với , cần phải trả giá nhiều. Đầu khẽ nghiêng, nhìn nam nhân mặc cẩm bào tím đứng cạnh từ lúc nào, tươi cười hỏi.

      -Sao thế, đau lòng ak?

      Ánh mắt Long Lôi Vũ nhìn như thể nhìn đứa ngốc. Đau lòng, hả dạ còn chưa kịp đâu.

      - tìm được gì chưa?

      -Sắp rồi, em dự định tới quân doanh tìm Triệu Kiệt, giao ước của em với cũng nên thực rồi.

      Long Lôi Vũ gật đầu, bọn họ cũng còn nhiều thời gian nữa.

      Hai người nhanh chóng quay đầu rời khỏi Thần cung, thèm chú ý tới Bắc Thần phi cao quý đau đớn lăn lộn dưới đất. Ánh mắt Tần Loan đăm đăm nhìn vào Long Lôi Vũ, đến cuối cùng, vẫn thèm liếc nhìn nàng tới lần. Tại sao chứ? Tại sao?

      Tốc độ của hai người rất nhanh, chẳng mấy chốc tới cổng hoàng cung. Bước chân Tuyết Nguyệt chợt dừng lại, nhìn sang Long Lôi Vũ cũng đứng ở kia, ánh mắt chuyển về đám cấm vệ quân đuổi theo họ phía sau.

      -Hai vị xin dừng bước, hoàng đế có chỉ, mời hai người lập tức trở lại hoàng cung, được rời khỏi.

      Tốc độ cáo trạng cũng nhanh nhỉ. Tuyết Nguyệt nhún vai.

      -Cũng tốt, dẫu sao chúng ta cũng phải rời rồi. Em nghĩ nếu trong khả năng xấu có thể e bộc lộ thân phận, sao chứ?

      -Cũng vui mà.

      Hai người coi ai ra gì, vô tư cười đùa quay trở lại hoàng cung. Cấm vệ quân nghi hoặc liếc nhìn nhau, bộ dáng của hai người này có phải là có chút ngông cuồng hay vậy?

      ……

      Tại Bắc Thần cung, hoàng thượng cùng thái hậu ngồi ghế chủ vị, đau đầu nhìn vị quý phi trước mắt nào còn dáng vẻ thướt tha kiều diễm mọi khi, bộ dạng này quả thực muốn hù chết người mà.

      -Hoàng thượng, xin người hãy làm chủ cho nô tì.

      Tần Loan ngừng cúi đầu khóc sướt mướt, thanh nghẹn ngào khiến người thương tiếc. Thế nhưng kết hợp với dáng vẻ giờ…thực thương tiếc nổi.

      -Thôi , đau đầu quá, ngươi nhìn dáng vẻ ngươi xem có chỗ nào giống dáng hoàng phi nên có . Hơn nữa ngươi Tuyết tỉ tỉ muốn hại ngươi, biết ngượng. Còn phải ngươi triệu tỷ ấy tiến cung ak?

      -Nô tỳ muốn giao hảo tốt với nàng ấy, nhưng nghĩ tới nàng ấy lại hiểu thiện tâm của nô tỳ, muốn hại nô tỳ, nô tỳ…

      đoạn liền ôm mặt khóc. Cũng khó cho nàng ta, bộ dạng giờ đến cả cha mẹ nàng ta nhìn còn đau tim chứ đừng người ngoài. Thế nhưng lại luôn diễn dáng vẻ yếu đuối mềm mại, thực… chịu nổi mà.

      -Được rồi, chờ Lưu nương trở lại hẵng hay. Đúng rồi, thông báo cho ngũ hoàng đệ chưa?

      -Bẩm hoàng thượng, cho người báo với ngũ vương gia rồi ak.

      Thái giám khom người bẩm báo, giọng ẻo lả khiến người nghe rùng mình. Chỉ có thân hình Tần Loan là cứng lại, ngũ vương gia nghe đồn cực kỳ sủng ta, nếu ở đây, chắc chắn nàng thể hãm hại ta được.

      Thân hình chấn động, vừa định hô lên, lại bị thanh lành lạnh từ bên ngoài chấn áp.

      - biết hoàng thượng triệu kiến thần nữ là có việc gì?

      Ánh mắt Triệu Thừa ngẩn ra, giọng điệu này cực độ khách khí. Đây là…có chuyện gì xảy ra vậy?

      Ánh mắt Tuyết Nguyệt hờ hững, để thái giám vào bẩm báo tự động bước vào. nghĩ mình cần khách sáo nữa, hơn nữa, nghe Triệu Kiệt trở lại, cũng cần quân doanh tìm . Thực tiện.

      -Hoàng thượng, ngài nhìn dáng vẻ nàng ta kiêu ngạo…

      -Dáng vẻ ta kiêu ngạo như thế nào, đến kẻ như ngươi cũng dám lên giọng với ta ak? Giáo huấn vừa rồi có vẻ chưa đủ với ngươi nhỉ?

      -Ngươi…

      Mặt Tần Loan ngẩn ra, nghĩ tưới ta lại dễ dàng thừa nhận như vậy, khiến nàng ngược lại biết nên gì bây giờ.

      -Tuyết Nguyệt, ngươi như vậy là sao?

      Thái hậu im lặng nãy giờ chợt lên tiếng hỏi. Bà vốn rất vừa lòng với này, nhưng thái độ của khiến bà hơi băn khoăn.

      Khẽ thở dài hơi, Tuyết Nguyệt nhu hòa trả lời.

      -Thái hậu nương nương, người nên hỏi ngũ vương gia…

      -Hỏi bản vương chuyện gì?

      thanh hùng hậu từ bên ngoài truyền vào, khiến Tuyết Nguyệt cũng nuốt luôn lời định vào. khẽ quay đầu lại, nhìn thấy thân ảnh cao lớn mặc trường bào mặc xanh bước vào. Có lẽ vội vàng trở về, nên cũng chưa kịp chỉnh lại trang phục, lúc này nhìn phong trần.

      Lẽ dĩ nhiên, Triệu Kiệt bước vào, ánh mắt liền nhìn chăm chú thân ảnh làm ngày nhớ đêm mong kia. Lúc nhìn thấy bóng dáng màu tím đứng cạnh , ánh mắt khẽ trầm xuống. Hai người rốt cuộc có thân phận gì?

      Long Lôi Vũ khoanh tay, ánh mắt nhàn nhã liếc nhìn xung quanh. Bắt gặp đôi mắt thâm trầm của Triệu Kiệt, cũng chuyển tầm mắt , cực kì khiêu khích nhích lại gần Tuyết Nguyệt. gian tràn đầy mùi thuốc súng.
      Kuuhaku4280LyLy Mai thích bài này.

    4. cunthoi

      cunthoi Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      53
      Sorry mọi người, gần đây mình bận ôn thi, cố gắng đăng truyện lại trong thời gian sớm nhất có thể ak

    5. thuphuongtran224498

      thuphuongtran224498 New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      2
      Cố nhên baby :-*
      cunthoi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :