1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quỷ Y Vương Phi: Độc sủng Chiến Vương gia - Đại Mặc

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 6: Ép hôn

      Nhạc Thiên Tuyết bĩu môi, dung mạo của nàng cũng rất tốt, mặc dù phải dạng khuynh quốc khuynh thành, nhưng bất quá cũng được gọi là mỹ nhân!

      Nàng : "Cha, chuyện đó hề có, con chưa từng xâm phạm đến Chiến Vương gia."

      Nhạc Hòa buồn chán : "Cho dù con làm nhưng chuyện này truyền khắp phố lớn ngõ rồi! Con nếu như thể tái giá, ta biết thế nào với mẫu thân quá cố của con đây? được! Xem ra ta phải tới tận cửa nhà để hỏi cưới cho con rồi."

      Nhạc Thiên Tuyết lập tức trợn mắt lên, phụ thân nàng thực muốn làm như vậy? !

      "Cha! Người cần phải làm như thế sao ?!"

      "Làm sao lại phải như thế? Con trước đây quấn quít lấy Tứ Hoàng tử, nhưng Tứ hoàng tử căn bản là ưa thích con, con nên khổ sở như vậy nữa." Nhạc Hòa vẫn là thành tâm khuyên bảo con .

      Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày, đây là chủ nhân trước thích Tứ hoàng tử, chứ phải là nàng thích Tứ hoàng tử a.

      Nàng định giải thích bị Từ Thị chen vào, ngọt giọng : "Lão gia, thiếp thấy Lý công tử của Thượng Thư bộ binh cũng rất ổn, lúc trước còn trèo tường vào phủ, đòi dẫn Tuyết Nhi ra ngoài du ngoạn, ngài xem có thể ?"

      Con trai của Thượng Thư bộ binh?

      Cái con người mập mạp ấy?!

      Nhạc Thiên Tuyết vừa nghĩ tới tên mập mạp đó cảm thấy ớn đến tận cổ!

      Ai ngờ được Nhạc lão gia lại gật gật đầu: " tồi tồi, Lý công tử này diện mạo khôi ngô, cũng coi như là nam tử tốt."

      "Cha! Chuyện này được!" Nhạc Thiên Tuyết lập tức phản đối.

      Nàng kiếp trước chịu kết hôn chỉ vì muốn ngóng trông tìm nam tử ưa thích, chứ phải muốn tìm người đại mập mạp!

      Chỉ cần vừa nghĩ tới thời điểm động phòng, thân thể bé của nàng chắc chắn là bị đè bẹp bởi thể trọng của tên béo kia, cả người nàng run lên cầm cập.

      "Làm sao lại được?" Nhạc Hòa tức đứng lên, "Ngày mai con cùng Lý công tử ăn cơm bữa, nếu như Lý công tử đối với con hài lòng, liền lập tức đính hôn!"

      Nhạc Thiên Tuyết lắc đầu cái: "Con ."

      "Nếu như con , ta liền cấm túc con tháng!" Nhạc Hòa lạnh lùng đe dọa, ông cực kỳ hối hận khi trước đây nuông chiều Nhạc Thiên Tuyết quá mức như vậy.

      Bên trong kinh thành căn bản cũng có công tử nào vừa ý Nhạc Thiên Tuyết, dù sao Nhạc Thiên Tuyết cái gì cũng biết, thế mà lại biết được ít công phu quyền cước, vậy lại thường xuyên lấy công phu ít ỏi kia của mình ra để gây .

      Cái danh *hoàn khố vô độ của nàng quả là sai.

      (*hoàn khố: cụm từ chỉ những người ăn chơi trác táng, phá gia chi tử ngày xưa)

      Nhạc Thiên Tuyết khẽ cắn răng, có biện pháp, nàng chỉ còn cách phải đồng ý.

      Nhưng dù phụ thân có bắt ép đến đâu, nàng tin, mình vượt qua được!

      Hôm sau, Lý công tử tới rất sớm ngồi đợi Nhạc Thiên Tuyết ở trong phủ.

      Lý công tử năm nay mười tám, dáng người mập mạp, so với Nhạc Thiên Tuyết có cao chút, từ xa nhìn lại, trông khác gì con heo mũm mĩm tròn quay!

      Tướng mạo Nhạc Thiên Tuyết tệ, hơn nữa còn là trưởng nữ của phủ tướng quân, Lý công tử thầm nghĩ này nếu như cùng Nhạc Thiên Tuyết kết đôi, đối với con đường thăng quan tiến chức của ắt là có lợi ít.

      Huống chi, Nhạc Thiên Tuyết kia chính là trèo cao, cũng tin Nhạc Thiên Tuyết gả cho mình.

      Thế nhưng Lý công tử liền quên, ở nhà có đến mấy phòng tiểu thiếp rồi.

      Trong phòng khách, Từ Thị mời Lý công tử uống trà, Lý công tử biết Nhị tiểu thư Nhạc Linh Vy ở trong cung thư đồng, có ở trong phủ, nên cũng hi vọng có thể thấy được mỹ nhân này rồi.

      "Tuyết Nhi muội muội vẫn chưa ra à?" Lý công tử kiên nhẫn đợi được nữa, liền cau mày hỏi.

      Từ Thị cười cười: "Lý công tử đợi chút nữa, nữ nhi nhà này ra ngoài, nhất định là chuẩn bị trang phục."

      Đây là muốn chuẩn bị trang phục, đúng, sai nhưng Nhạc Thiên Tuyết vừa mới bước vào phòng, Lý công tử uống hớp nước trà, nhìn thấy liền phun toàn bộ ra ngoài.

      Từ Thị trợn mắt ngoác mồm nhìn, chén trà cầm trong tay cũng là cầm vững mà rơi xoảng xuống mặt đất.

      Nhạc Thiên Tuyết quần áo đỏ dưới lục, khuôn mặt son phấn hồng hồng cam cam, búi tóc cắm liền cả chục cây trâm, quả thực giống như là nhánh cây xương rồng!

      Nhạc Thiên Tuyết đúng là chuẩn bị rất kĩ lưỡng, kĩ đến mức bộ trang trông khác gì là của cái quê mới lên thành thị.

      Lý công tử là nhịn được, thốt lên: "Ngươi... Ngươi... Xấu quá à..."

      "Xấu quá sao? Ta cảm thấy rất đẹp mà." Nhạc Thiên Tuyết điềm nhiên : "Lý công tử, chúng ta nhanh ra ngoài ."

      Lý công tử lập tức lắc lắc đầu, Nhạc Thiên Tuyết như vậy mà muốn ra ngoài cùng , có đánh chết cũng muốn!

      Từ Thị vội : "Tuyết Nhi, ngươi nhanh thay lại bộ trang phục khác !"

      Nhạc Thiên Tuyết là cố ý như vậy, nàng xoay vòng, : "Ta thích, Lý công tử, ngươi nếu như , vậy ta trước đây."

      Lý công tử hai chân rã rời, căn bản là muốn theo.

      Từ Thị thấy Nhạc Thiên Tuyết rồi, liền vội vàng thúc giục: "Lý công tử, Tuyết Nhi chỉ là giận dỗi mà thôi, nàng đây là muốn thử thách Lý công tử, Lý công tử chớ nên phân tâm, lão gia nhà chúng ta rất mong Lý công tử làm con rể của ngài đấy."

      Cũng nhờ câu này của Từ Thị, Lý công tử lập tức sực tỉnh.

      có bản lãnh gì cho cam, nếu như có nhạc phụ là tướng quân chiếu cố, vậy sau này liền có thể thăng quan tiến chức rồi.

      ngay lập tức đứng dậy theo, mặc kệ Nhạc Thiên Tuyết có xấu hay xấu.

      Nhạc Thiên Tuyết nghĩ tới Lý công tử lại đuổi theo mình, giờ đường nàng trở thành tiêu điểm, Lý công tử theo sau mực cầm quạt giấy che mặt lại.

      Tiểu Hoa theo Nhạc Thiên Tuyết, cảm thấy việc này rất là thú vị a, từ khi tiểu thư khỏi bệnh ba tháng trước, nay trở nên khác trước trời vực rồi.


      Chương 7: Quỷ Y nhân

      Nhạc Thiên Tuyết tới gian hàng , thuận miệng hỏi: "Lý công tử hôm nay đem theo bao nhiêu bạc vậy?"

      Lý công tử cao giọng đáp: " nhiều, chỉ đem theo ngàn lượng."

      Nhạc Thiên Tuyết cười cười: "Vậy tốt, ta mang theo bạc, ngươi trả giúp ta , những thứ đồ này, ta đều muốn tất."

      Cái gian hàng này chỉ bày bán toàn những cây trâm cài đầu sơ sài, giá cả cũng đắt lắm, Lý công tử liền hào phóng mua theo ý của Nhạc Thiên Tuyết.

      Chút tiền lẻ này, dư sức trả được.

      Cứ thế lặp lặp lại mấy lần, Nhạc Thiên Tuyết đều vòng qua những gian hàng , bắt Lý công tử mua hết thứ này đến thứ kia, số lượng càng nhiều, bạc lại càng ít, nguyên cả khu chợ đều được Nhạc Thiên Tuyết ghé thăm, cuối cùng nàng hao tốn của Lý công tử hai trăm lạng bạc ròng.

      "Tuyết Nhi muội muội, muội lâu như vậy, chắc cũng mệt rồi, thôi đừng mua nữa, chúng ta ăn cơm cái ." Lý công tử ểu oải lau mồ hôi, nếu còn tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng bị vét sạch túi cho mà xem.

      Nhạc Thiên Tuyết gật gật đầu, chần chừ liền bước vào Thiên Kim lâu gần đấy gọi cơm.

      Đây là nhà hàng nổi tiếng bậc nhất kinh thành, nàng vào đây chính là muốn ăn bữa no nê ngon lành, mặc kệ Lý công tử rỗng túi hay chưa.

      Bọn họ vừa mới bước vào, có người từ lầu hai chú ý đến.

      Hạo Nguyệt thấy khóe miệng Vương gia thoáng lên nét cười, nàng còn tưởng chính mình bị hoa mắt.

      "Vương gia, ngài nhìn cái gì thú vị sao?" Hạo Nguyệt ngạc nhiên hỏi.

      Chiến Liên Thành lần tìm tay vịn của xe đẩy, cũng thèm trả lời câu hỏi vừa nãy của Hạo Nguyệt.

      Hôm nay vẫn như trước khoác lên mình chiếc áo choàng đen đơn thuần, chỉ có điều mái tóc xõa ra nữa mà được buộc lên gọn gàng, toát ra vẻ đẹp kinh tâm động phách.

      Hạo Nguyệt cũng quen với việc này nên để ý nhiều, tiếp tục : "Truy Tinh tra ra được, linh dược kia là bị Nhan gia đoạt được ở phòng đấu giá, đoán chừng ít ngày nữa đem đấu giá lại."

      Truy Tinh cũng giống như Hạo Nguyệt, đều là vệ sĩ thân cận của Chiến Liên Thành.

      Chiến Liên Thành gõ ngón tay lên xe đẩy, : "Mua lại."

      Hạo Nguyệt biết ý của chủ nhân nên liền : "Truy Tinh nhất định mua được linh dược về, Vương gia ngài yên tâm."

      gian khác trong nhà hàng...

      Nhạc Thiên Tuyết liên tục gọi nhiều món ăn, hơn nữa tất cả các món đều được cho rất nhiều ớt.

      Chỉ có điều những trái ớt kia sớm bị chén sạch rồi, Lý công tử căn bản là hề biết, cứ hùng hổ ăn, lát sau vị cay tràn lên cổ họng, Lý công tử mới cảm thấy cay đến chết người, cái miệng kia chính là sưng phồng lên !

      "Tại sao lại như vậy?!" Lý công tử ho sặc sụa đến ra nước mắt: "Thức ăn này làm sao lại cay như vậy?"

      Nhạc Thiên Tuyết vẫn bình thản ăn như có việc gì xảy ra, nàng căn bản là chút ảnh hưởng cũng có bởi nàng là người thích ăn cay, mà Lý công tử lại ăn được cay.

      Cuối cùng Lý công tử gọi tiểu nhị lại, phân bua rằng mấy món ăn này có vấn đề nhưng thực chất là thức ăn này chẳng có vấn đề gì nên đương nhiên nhà hàng chịu trách nhiệm. Phải rồi, là ăn cay được sao lại đổ cho đầu bếp chúng tôi làm ăn bê bối?!

      Nhạc Thiên Tuyết sau khi ăn no rồi, ung dung đứng lên bước ra khỏi nhà hàng, cũng chẳng màng quan tâm xem Lý công tử như thế nào.

      Lý công tử muốn đuổi theo Nhạc Thiên Tuyết, nhưng lại bị tiểu nhị kéo lại, thức ăn bàn kia phải trả ngàn lượng, Lý công tử sờ soạn khắp người mình nhưng căn bản có nhiều tiền như vậy!

      Cho nên, bị giữ lại trong nhà hàng trả tiền nợ...

      Nhạc Thiên Tuyết sau khi thoát khỏi Lý công tử, liền kêu Tiểu Hoa về phủ tướng quân trước, còn nàng mình tới Tửu Hoa lâu.

      Hoa lâu này bất luận ban ngày hay là ban đêm, khách khứa đều ra vào nườm nượp, đây chính là nơi uống rượu mua vui hảo hạng ở kinh thành.

      Và tiểu nha đầu nàng cứ thế đem mặt xấu tiến vào, cho dù có bao nhiêu ánh mắt trong Hoa lâu nhìn chằm chặp để chiêm ngưỡng dung nhan độc nhất kia của nàng, nàng cũng mặc kệ mà tiêu sái tới ngồi phịch xuống ghế, dáng vẻ mà đến cả đại thần trong cung, cũng phải tôn xưng nàng tiếng Quỷ Y nương.

      Nhạc Thiên Tuyết ngồi ở trong phòng khách, đem son phấn mặt lau sạch , lúc này mới cảm thấy thoải mái được chút a.

      Ngày hôm nay nàng tự bôi nhọ hình tượng của mình, quả là khó chịu và dễ dàng gì.

      Từ chiếc màn phía sau gian phòng truyền ra tiếng cười : "Nhìn dáng vẻ của ngươi kìa, là khiến ta ăn mất ngon mà."

      Nhạc Thiên Tuyết nhìn lại xiêm y của mình, quả thực, nàng cũng là suýt chút nữa nhìn nổi.

      Nàng liền đem chục cây trâm búi tóc nhất nhất lấy xuống, sau đó mới lại: "Đừng có nhìn dáng vẻ bên ngoài của ta, phải tập trung vào cái tâm của ta kìa."

      Người kia chậm rãi vén màn ra, đó là nữ nhân tuyệt sắc, người mặc xiêm y màu đỏ được làm từ lụa mỏng càng làm tăng thêm vẻ mị mê người.

      Người này, vừa vặn chính là chủ nhân của Thiên Kim lâu và Tựu Hoa lâu, Ân Tô Tô, cũng là người duy nhất biết được danh phận Quỷ Y của Nhạc Thiên Tuyết.

      Hai người vốn là trong khoảng cách tám gậy tre cũng gặp nhau, nhưng là tháng trước, Nhạc Thiên Tuyết nửa đêm trèo tường hồi phủ phát thấy Ân Tô Tô bị thương trúng độc, lúc này mới cứu nàng ta, hai người từ đó hợp tác, tương trợ lẫn nhau rất ăn nhịp.

      Ân Tô Tô bật cười, "Được rồi, bữa cơm vừa nãy ta kêu người ta bỏ ít ớt như vậy, ngươi hài lòng chưa?"

      "Vô cùng hài lòng." Nhạc Thiên Tuyết vui vẻ .

      Ân Tô Tô ngồi xuống đối diện Nhạc Thiên Tuyết, bỗng nghiêm nghị : "Ta hỏi thăm được tin tức quan trọng, linh dược thất sắc kia sau ba ngày nữa được đấu giá ở Nhan gia, giá khởi điểm là ba trăm lượng."

      Nhạc Thiên Tuyết tinh thần lập tức phấn chấn lên hẳn, rốt cục nàng cũng chờ được đến ngày có được linh dược trong tay!

      "Ba trăm lượng này cũng tính là quá đắt, ta phải chuẩn bị thêm chút bạc nữa mới được." Nhạc Thiên Tuyết .

      Ân Tô Tô gật đầu tán thành: "Cứ như vậy, kinh mạch người ngươi có thể đả thông được rồi."

      sai, Nhạc Thiên Tuyết sau khi tới đây mới phát , nguyên chủ của thân thể này là có vấn đề, gân mạch bị phong ấn, đâm ra tu luyện được nội lực.

      Cho nên bây giờ muốn đánh thông kinh mạch chỉ có cách là dựa vào linh dược kia mà thôi.

      Nhưng nàng biết, Chiến Liên Thành cũng giống như nàng, đều là muốn có được thất sắc linh dược, Đại Vương gia, Quỷ Y nhân cùng tranh cướp linh dược đơn, chỉ sợ là muốn chiến to đến long trời lở đất luôn rồi.
      sún bấy bì, thuyt, Chris2 others thích bài này.

    2. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 8: Thừa cơ.

      Ba ngày sau, tại phòng đấu giá ở Nhan gia.

      Nhạc Thiên Tuyết luôn luôn cẩn thận, ngoại trừ lần trước cứu Chiến Liên Thành, nàng chưa từng thể y thuật của mình trước mặt người ngoài.

      Thiên Long vương triều này tuy là yên bình, nhưng biết bên trong nội bộ có bao nhiêu phe phái tranh đấu lẫn nhau, nàng vẫn là theo thói quen hành cẩn thận.

      Khi nàng mang thân phận là Quỷ Y , nàng luôn mang mặt lớp dịch dung và đổi tên thành Trương Bình Bình.

      tại nàng là mang danh phận đó vào phòng đấu giá.

      Nàng ngồi cả buổi trưa, đều nhìn thấy thất sắc linh dược được đem ra bán đấu giá, nàng liền tìm Nhan gia gia chủ hỏi cho ra lẽ.

      Vừa hỏi mới biết, thất sắc linh dược sớm bị người có tên Truy Tinh mua rồi!

      Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày, nghĩ tới bị người này đoạt trước tiên, nàng cũng biết mình có oai gia gì với Chiến Liên Thành mà những chuyện gần đây đều nhất nhất có quan hệ với là sao?

      Nàng bước ra khỏi phòng đấu giá, thầm nghĩ mình thể bỏ qua cơ hội này cách dễ dàng như vậy, thất sắc linh dược kia vốn là vô cùng hiếm thấy.

      Nàng đảo mắt vòng, lúc này liền nghĩ đến biện pháp.

      Buổi tối ngày thứ hai, Tựu Hoa lâu.

      Nhạc Thiên Tuyết rót cho Chiến Liên Thành chén trà, mặt nàng mang lớp dịch dung, căn bản là nhìn ra chút kẽ hở!

      Nàng nhờ Ân Tô Tô phao tin rằng nàng, Trương Bình Bình am hiểu chế thuốc, Chiến Liên Thành quả nhiên liền tìm tới cửa, dù sao thất sắc linh dược này rất ít người biết được cách dùng.

      Nàng thỉnh thoảng đưa mắt liếc về phía Chiến Liên Thành, quả nhiên là dung nhan tuyệt sắc.

      Đáng tiếc, nam tử như vậy lại bị liệt hai chân, cả đời cũng phải ngồi xe lăn.

      Chiến Liên Thành thân long hồng y, hoa văn tinh xảo nơi tay áo, đảo con mắt xuống dưới, trầm ngâm nhìn chiếc hộp trong tay.

      Sau đó, ngước mắt lên nhìn, trong đôi mắt lóe lên tia sáng khác thường.

      "Ngươi biết cách dùng dinh dược này?" Chiến Liên Thành hỏi.

      "Ta đương nhiên biết cách dùng." Nhạc Thiên Tuyết tự hào đáp.

      Khắp cõi Thiên Long vương triều này, kỹ thuật chế thuốc của nàng đứng thứ hai, liền ai dám nhận hạng nhất!

      Đan dược trong tay nàng, dù chỉ là loại rất là phổ thông cũng đáng giá đến trăm lạng.

      Hạo Nguyệt vui vẻ : "Vương gia nhà ta đích thân đến là muốn nhờ Quỷ Y nương đây giúp chữa trị cho người, rồi khám bệnh bốc thuốc."

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ, Chiến Liên Thành này lại phải muốn dùng linh dược đơn để chữa trị cho chân của mình sao?


      Vậy tốn nhiều tiền như vậy để mua linh dược rốt cuộc là vì cái gì?

      Bất quá điều này cũng có quan hệ gì với nàng, nàng tiếp: "Được, nhưng trước hết phải cho ta nhìn qua linh dược kia ."

      Chiến Liên Thành cầm chiếc hộp đặt lên bàn, ra hiệu để Nhạc Thiên Tuyết nhìn.

      Nhạc Thiên Tuyết biết Hạo Nguyệt võ công cao cường nên nàng cũng dại gì mà manh động, thất sắc linh dược này là đóa hoa có bảy màu, mỗi cánh hoa có màu sắc riêng biệt, công dụng cũng theo đó mà khác nhau.

      Nàng muốn đả thông kinh mạch, phải cần đến cánh hoa màu đỏ.

      "Chiến Vương gia, ta cũng ngại thẳng, ta có thể giúp ngươi, nhưng chúng ta phải làm vụ giao dịch."

      Từ trước đến giờ chưa có kẻ nào dám ra điều kiện với Chiến Vương gia , đối với Quỷ Y này dần có chút hứng thú.

      Nàng là sợ chết?

      Nàng là có đủ bản lĩnh để ra điều kiện với ?

      Chiến Liên Thành chầm chậm : "Bản vương phải xin ngươi trị liệu, mà là ra lệnh ngươi trị liệu."

      Nhạc Thiên Tuyết có chút nóng máu, tên Chiến Liên Thành quả nhiên là coi ai ra gì!

      Nhạc Thiên Tuyết nàng căn bản là dễ dàng khuất phục như vậy!

      Nàng liền : "Ngươi nghĩ ta là ai? Ra lệnh cho ta?!"

      Cho dù bây giờ Nhạc Thiên Tuyết có cái gì để đấu lại, nhưng Vương gia là quá mức ngạo mạn rồi!

      Hạo Nguyệt liền cười trừ : "Quỷ Y nương, chúng ta trả thù lao hậu hĩnh cho ngươi, ngươi cần gì phải từ chối nhanh như vậy."

      Chiến Liên Thành từ trước đến giờ chính là như vậy, vì thế mà những lúc như thế này, Hạo Nguyệt luôn phải lựa lời mà để làm phật lòng đối tượng.

      Nhưng đúng lúc này, nóc gian phòng đột nhiên dội lên thanh vỡ nát, phút chốc có vô số mái ngói rơi xuống!

      Nhạc Thiên Tuyết phản ứng rất nhanh, ngân châm vốn giấu trong tay của nàng lia lịa bắn ra, đem tất cả những mái ngói rơi xuống đầu nàng mái ngói đánh nát .

      "Cẩu Vương gia! Chịu chết !"

      Từ chỗ vỡ nát nóc nhà xuất mấy tên hắc y nhân nhảy xuống, đồng loạt rút ra vô số trường kiếm! Võ công của bọn chúng tất cả đều bất phàm!

      Mấy hắc y nhân kia đều là nhất nhất chĩa mũi kiếm về phía Chiến Liền Thành!

      Đằng đằng sát khí như vậy, ràng là muốn cướp tính mạng của Chiến Liên Thành!

      Nhạc Thiên Tuyết liền phản ứng lại, đám người này là muốn giết Chiến Liên Thành! Vương gia này cũng là lắm chuyện phiền toái a!

      Hạo Nguyệt nhìn thấy có người đột kích, ngay lập tức rút kiếm giết thích khách!

      Mà Chiến Liên Thành vẫn bình thản ngồi yên chỗ, dáng vẻ có chút gì là sợ sệt.

      chỉ mang theo mình Hạo Nguyệt như vậy, chục hắc y nhân vây vào tấn công, Hạo Nguyệt cũng khó lòng mà đối phó.

      tên hắc y thừa lúc Hạo Nguyệt chú ý liền kiếm hướng thẳng về phía ngực Chiến Liên Thành đâm tới!

      Chiến Liên Thành hơi ngước mắt lên nhìn, bàn tay cầm chén trà căn bản cũng hề động đậy.

      "Chân tên Cẩu Vương gia bị què, mau xông lên giết !" tên hắc y nhân gào lên.

      Nhạc Thiên Tuyết nghe thấy câu này, vốn nghĩ ra tay, nhưng bất quá lại bắt nạt người tàn tật như vậy có còn là lòng tự trọng hay ?

      Nàng bắn ra cây ngân châm, ngân châm này là do nàng đặc chế, chỉ vang lên hai tiếng liền đem trường kiếm trong tay hắc y nhân hất mạnh ra.

      Chiến Liên Thành lúc này mới quay đầu lại, liếc nhìn Nhạc Thiên Tuyết chút.

      Nhạc Thiên Tuyết biết từ lúc nào cầm trong tay chiếc hộp gấm kia, bên trong chính là thất sắc linh dược nàng cần tìm bấy lâu .

      chiếm được thứ cần chiếm, Nhạc Thiên Tuyết trước khi tẩu thoát chỉ bỏ lại câu: "Các ngươi muốn giết ai giết, ta trước đây."

      Vừa nãy nàng chính là thuận tay với lấy cái hộp gỗ nằm bàn kia, thừa dịp có loạn mà trộm thuốc, quả thực là biết nắm bắt thời cơ nha.

      Ánh mắt Chiến Liên Thành đột nhiên trở nên lạnh lẽo đến ghê người: "Ngươi, bỏ linh dược xuống."
      sún bấy bì, thuyt, Chris3 others thích bài này.

    3. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 9: Truy bắt
      Nhạc Thiên Tuyết thản nhiên : "Bỏ xuống ư? Nó tay ta rồi nó chính là của ta."

      Đối với thất sắc linh dược này, nàng nhất định phải có được, nếu phải Truy Tinh lén lút mua trước ở trong phòng đấu giá, nàng chắc chắn dành được đan dược trân quý này rồi.

      Chiến Liên Thành nghe vậy, khóe miệng hơi giật giật, nữ nhân này quả nhiên là biết sống chết!

      Nhạc Thiên Tuyết định rời , tránh ở lại đây rồi bị liên lụy cũng khổ.

      Ai ngờ được, vừa lúc ấy thân ảnh bên cạnh nàng hơi động, cũng biết là ai phóng ra ám khí, trong nháy mắt, những thích khách kia tất cả đều mất mạng!

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ, bàn tay biết từ lúc nào trở nên bẫng, hộp gỗ trong nháy mắt cũng là biến mất tăm tích!

      Nàng đưa mắt lên nhìn, chỉ thấy tên Chiến Liên Thành kia vậy mà lại đứng lên như , tay là chiếc hộp gỗ, ánh mắt lạnh như băng nhìn nàng.

      đứng lên...

      Nhạc Thiên Tuyết nhất thời kinh ngạc, Chiến Liên Thành này phải là chân bị liệt sao?!

      Hơn nữa vừa ra tay, mấy tên thích khách kia liền mất mạng, có thể thấy võ công của thâm hậu cỡ nào!

      " ngờ đại danh bậc thầy Quỷ Y nương lại chỉ là tên tiểu tặc." Chiến Liên Thành chầm chậm , ám khí kẹp giữa hai ngón tay chuẩn bị bắn ra.

      Nhạc Thiên Tuyết trong lòng cả kinh, nàng nghĩ tới vô số tình huống, nhưng lại hề nghĩ tới Vương gia lại giả bộ bị tàn phế như vậy!

      Nàng lùi về sau bước, cười khổ sở : "Đại phu và tiểu tặc, hai loại nghề này căn bản là hoàn toàn trái ngược lẫn nhau."

      Gặp nguy cũng sợ hãi, đây chính là ưu điểm lớn của Thiên Tuyết nàng.

      Vẻ mặt Hạo Nguyệt vốn rất nghiêm trọng, thế nhưng khi nghe Nhạc Thiên Tuyết như thế, nàng là nhịn được, liền bật cười.

      Chiến Liên Thành khẽ liếc sang nàng, Hạo Nguyệt lập tức im bặt.

      tiếp: "Kẻ dám đánh chủ ý lên bản vương, luôn luôn chỉ có kết cục."

      Tiếng của lạnh lẽo đến kinh người, Nhạc Thiên Tuyết cảm giác như mình rơi vào hầm băng.

      Nàng vẫn là điềm nhiên nở nụ cười, : "Kết cục? Chiến Vương gia ngươi muốn giết ta sao? Vậy cũng phải nhìn xem đây là nơi nào ."

      Nơi này, là địa bàn Nhạc Thiên Tuyết, muốn tại địa bàn của nàng giết nàng? Quả thực là buồn cười mà.

      Chiến Liên Thành căn bản thèm để ý đến, nếu muốn giết ai, kẻ đó ắt hẳn phải chết!

      Viên ám khí tay bắn mạnh ra, Nhạc Thiên Tuyết phản xạ nhanh liền xoay người cái, giựt phắt nút buộc màn xuống!

      Cơ quan bị tác động, từ bốn phía căn phòng lập tức phóng ra vô số cây ngân châm!

      "Vương gia cẩn thận!" Hạo Nguyệt theo phản xạ liền nhảy tới chắn ở trước mặt Chiến Liên Thành!

      Song Chiến Liên Thành chỉ vung tay áo lên đường, nội lực mạnh mẽ đem hết thảy ngân châm quét sạch .

      Nhưng Nhạc Thiên Tuyết mất tăm thấy bóng dáng, Chiến Liên Thành hơi nheo mắt lại nhìn.

      Cho dù tẩu thoát nhưng nàng cũng thể lấy được linh dược kia.

      Hạo Nguyệt vội quỳ xuống nhận tội: "Vương gia, thuộc hạ đáng chết, để cho người trốn thoát rồi."

      Chiến Liên Thành chỉ lãnh đạm : "Truyền lệnh xuống, truy nã tên Quỷ Y này."

      Nữ nhân này biết bí mật của , tuyệt đối lưu lại được!

      Chiến Liên Thành cầm hộp gấm mở ra, muốn bảo đảm thất sắc linh dược bên trong được lành lặn.

      Nhưng vừa nhìn vào, sắc mặt của liền cứng lại rồi.

      Khuôn mặt Hạo Nguyệt cũng lập tức biến sắc, chuyện này sao lại có thể...

      Bông hoa thất sắc linh dược trân quý ngàn người muốn, chỉ có độc sáu cánh hoa, cánh còn lại mất dạng...

      Đêm đó, kinh thành chấn động dữ dội.

      Tựu Hoa lâu bị niêm phong, chủ lâu là Ân Tô Tô cũng bị bắt , Chiến Vương phủ điều động binh lính, lục soát toàn bộ kinh thành.

      Trùng hợp đêm nay kinh thành có chợ đêm, khí rất náo nhiệt, đường phố chỉ thấy toàn người là người, đông đúc vô cùng.

      Nhạc Thiên Tuyết tháo lớp dịch dung xuống, tiện tay vứt sang bên, phía sau Hạo Nguyệt đuổi theo sát nút.

      Nàng mặc dù tháo xuống dịch dung xuống, thế nhưng quần áo người lại kịp thay.

      Nếu như bị Hạo Nguyệt bắt được ở đây phiền toái vô cùng.

      "Tránh ra! Tránh ra! Người của Chiến Vương phủ làm việc!"

      Hạo Nguyệt mang theo ít binh lính lục soát, dân chúng đường đều kinh động mà vội lui ra.

      Nhạc Thiên Tuyết chạy vào con hẻm , nhưng rất nhanh sau từ con đường lớn ngoài kia những tiếng bước chân rầm rập truyền vào!

      Nguy rồi, Chiến Liên Thành trong thời gian ngắn như vậy đem cả khu chợ đêm này vây lại, hỏi nàng làm sao trốn được kia chứ?

      Tay trái Nhạc Thiên Tuyết còn bị ám khí gây thương tích, máu chảy ra loang lổ, nếu như Hạo Nguyệt nhìn thấy nàng bây giờ, nhất định nhận ra ngay.

      Nàng xoay người lại, đột nhiên nhìn thấy phía trước có nam tử mặc áo choàng tới.

      có cách!

      Nhạc Thiên Tuyết lập tức bước nhanh tới, đưa tay kéo áo choàng của nam tử kia lại, đồng thời : "Công tử, mượn áo choàng của ngươi lát."

      Dứt lời, Nhạc Thiên Tuyết liền đem áo choàng của lấy ra, choàng người mình.

      Lúc này, Hạo Nguyệt vừa vặn mang theo binh lính ngang qua, nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết nhất thời sững sờ.

      "Nhạc nương sao lại ở nơi này?" Hạo Nguyệt có chút ngạc nhiên.

      Nhạc Thiên Tuyết bình tĩnh đáp lời: "Ta hôm nay ra ngoài chợ đêm, việc này có gì kỳ quái đâu? biết ở Chiến Vương phủ xảy ra chuyện gì mà lại đem nhiều người như vậy lục soát?"

      Hạo Nguyệt đánh giá Nhạc Thiên Tuyết lượt, tuy rằng thân hình có chút giống nhau, bất quá tướng mạo lại giống, hơn nữa quần áo cũng khác biệt nhau, xem ra nàng phải là Quỷ Y nương.

      "Chỉ là bắt tên tiểu tặc, xin lỗi tiếp chuyện được rồi." Hạo Nguyệt có thời gian, vừa mới xong liền dẫn người rời .

      Nhạc Thiên Tuyết thở phào nhõm, vừa rồi là nguy hiểm
      Tôm Thỏ, thuytChris thích bài này.

    4. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 10: Nhạc Linh Vy

      Xem ra đối đầu với Chiến Liên Thành vẫn là thể nào, nàng vừa mới đến lâu, thế lực căn bản là có, so với Chiến Liên Thành là hoàn toàn giống nhau, tám năm trước được phong làm Chiến Vương, địa vị trong triều là vô cùng lớn.

      " nương." Đằng sau, tên nam tử bị nàng giựt áo choàng rốt cục cũng lên tiếng, "Ngươi đây là có ý gì?"

      Nhạc Thiên Tuyết quay đầu lại, nhìn thấy đó là nam tử mặc áo màu xanh, mái tóc đen nhánh được kim quan vén lên cao, để lộ đôi mày kiếm sắc sảo nhưng phía dưới lại là đôi mắt dài hình hoa đào, ánh mắt mê ly đến hút hồn, khiến người ta cẩn thận nhìn vào đắm chìm trong đó, mà đôi môi đỏ rực mỏng dày của lại nở nụ cười xấu xa.

      Nàng mượn áo choàng của như vậy, quả thực là có chút xấu hổ.

      Nàng lục lọi người mình lượt, phát mình căn bản là có mang bạc.

      Nam tử kia động tác này của nàng, khỏi có chút buồn cười liền mở miệng tiếng, "Nghe người của Chiến Vương phủ , ngươi họ Nhạc?"

      Trong kinh thành này, quân phủ cũng chỉ có mỗi họ Nhạc, hơn nữa địa vị cũng thấp.

      Nhạc Thiên Tuyết gật gật đầu, rút ra từ trong người cây ngân châm, đưa cho nam tử kia, : "Áo choàng này của ngươi ta mua, thế nhưng ta mang tiền, ngươi cầm tạm ngân châm này , ngày mai mang đến phủ tướng quân lấy tiền."

      Nam tử cầm lấy ngân châm từ tay Nhạc Thiên Tuyết, vật này trông giống ám khí, cũng chẳng giống ngân châm thông thường.

      đáp tiếng: "Được rồi, Nhạc tiểu thư đừng quên."

      Nhạc Thiên Tuyết lại khẽ liếc mắt nhìn , dung mạo hơn người như vậy nàng quên thế nào được?

      Hơn nữa nhìn vào trang phục của , cũng thấy gia thế tồi, chỉ là biết là công tử nhà ai, nàng chưa từng thấy bao giờ.

      Bất quá đây chỉ là chuyện , nàng cũng lười nghĩ ngợi, về tới phủ tướng quân, nàng liền gọi Tiểu Hoa lấy hòm thuốc ra.

      Tiểu Hoa thấy cánh tay Nhạc Thiên Tuyết bị thương, hơi kinh hãi, tay chân luống cuống cầm hòm thuốc đem ra, muốn giúp Nhạc Thiên Tuyết băng bó.

      Chỉ có điều Tiểu Hoa luống cuống như vậy, xử lý tốt vết thương sao được.

      Nhạc Thiên Tuyết khoác khoác tay: "Thôi, ngươi sang bên , ta tự mình làm cũng được."

      Tiểu Hoa ánh mắt hơi thương tâm, : "Tiểu thư, người làm gì mà lại ra nông nỗi này ạ?"

      Tiểu thư nàng sau khi khỏi bệnh rồi có chút kỳ quái, có lúc bị thương mà quay về, Tiểu Hoa căn bản biết Nhạc Thiên Tuyết rốt cuộc ở bên ngoài làm cái gì.

      " cần kinh ngạc như vậy." Nhạc Thiên Tuyết , "Nhanh, mau giúp ta buộc lại."

      Nàng có thể tay bôi thuốc, nhưng thể tay mà băng bó cẩn thận được.

      Tiểu Hoa vội vàng giúp Nhạc Thiên Tuyết băng bó cẩn thận, sau đó mới : "Tiểu thư, nô tỳ nghe bên ngoài lùng bắt Quỷ Y nương, Quỷ Y đó... Là người phải ạ?"

      Tiểu Hoa vốn dĩ biết thân phận trong bóng tối của Nhạc Thiên Tuyết, thế nhưng nàng sớm có hoài nghi.

      Nàng từ lớn lên cùng Nhạc Thiên Tuyết, ban đầu là mẫu thân của tiểu thư thu nhận giúp đỡ Tiểu Hoa, vì thế mà Tiểu Hoa nguyện trung thành tuyệt đối, cho nên có thể tin tưởng.

      Nhạc Thiên Tuyết cũng muốn gạt Tiểu Hoa làm gì: " sai, là ta, ngươi hẳn phải biết chuyện này được tiết lộ ra ngoài."

      Tiểu Hoa vội vã che miệng mình, gật gật đầu, bảo đảm mình tuyệt đối giữ bí mật.

      Nhạc Thiên Tuyết những năm gần đây đều bị người ngoài gán cho cái danh hoàn khố vô độ, là tiểu thư ngu ngốc, đương nhiên thẻ ngờ được nàng chính là Quỷ Y nương.

      " cần sợ sệt như thế, ngươi lấy dược đỉnh của ta ra đây." Nhạc Thiên Tuyết cười .

      Tiểu Hoa cấp tốc lấy được đỉnh ra , nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết chuẩn bị dụng cụ chế thuốc.

      Nàng cũng là hiếu kì nên đứng sang bên nhìn ngó chút.

      Nhạc Thiên Tuyết đem những dược liệu cần thiết cho vào dược đỉnh, sau đó lấy ra cánh hoa, vừa nãy nàng nhanh tay lấy ra, đem cánh hoa này giấu trong lòng bàn tay, động tác gọn gàng đến mức chỉ sợ Chiến Liên Thành lúc đó cũng phát được.

      Chiến Liên Thành có nhanh trí bao nhiêu nàng chính là khôn khéo bấy nhiêu a.

      Nhạc Thiên Tuyết bận rộn đêm, hao tốn hai canh giờ, cuối cùng luyện được thuốc tốt!

      Bên ngoài kinh thành ầm ĩ cả đêm, bất quá Nhạc Thiên Tuyết để ý chút nào, lúc trời tờ mờ sáng, Nhạc Thiên Tuyết mới nghỉ ngơi, nay người ra vào kinh thành đều phải khám xét, đâm ra khiến người dân toàn bộ kinh thành đều hoang mang.

      Truy Tinh tự mình dẫn người truy tìm tới hai ngày, cuối cùng vẫn thu hoạch được gì, Quỷ Y nương giống như là biến mất khỏi thế gian này, thấy tung tích đâu cả.

      Cho nên Truy Tinh có cách nào khác, đành phải thả Ân Tô Tô ra, dù sao Quỷ Y nương kia chỉ là trọ lại Tựu Hoa lâu, cùng Ân Tô Tô có quan hệ đặc biệt gì.

      Nhạc Thiên Tuyết nghỉ ngơi liên tục mấy ngày, vết thương ở cánh tay cũng phục hồi rồi, chỉ là biết Chiến Liên Thành dùng loại ám khí gì mà khi miệng vết thương khép lại liền để lại vết thẹo đặc biệt.

      May là có tay áo dài che chắn, bằng cũng rắc rối.

      Nàng ở nhà buồn chán đến mấy ngày, hôm nay định ra ngoài hít thở khí trời chút.

      Nhưng vừa tới cửa Tình Vũ viện, nàng nhìn thấy tiểu muội Nhạc Linh Vy vốn ở trong cung thư đồng nay trở về rồi.

      Nhạc Linh Vy mới có mười lăm nhưng tướng mạo cực kì đẹp, hơn nữa lại cầm kỳ thư họa tinh thông mọi thứ, có thể là tài nữ đích thực.

      "Tứ hoàng tử, ngài đưa thần thiếp đến đây là được, lỡ lát nữa mà gặp tỷ tỷ cũng hay." Nhạc Linh Vy khéo.

      Bởi vì khoảng cách quá xa, nên Nhạc Thiên Tuyết cũng biết tiểu muội cái gì.

      Chỉ thấy nam tử đứng bên cạnh Nhạc Linh Vy, mặc người hoàng bào màu xanh thẫm, trang phục như vậy phải là hoàng tử rồi.

      Nàng nhìn thấy rất nhìn quen mắt nhưng lại thể nhớ ra được là ai.

      Tứ hoàng tử Ngọc Nam Phong hề nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết, mực ánh mắt thâm tình mà nhìn Nhạc Linh Vy: "Linh Vy muội muội, nàng là sợ tỷ tỷ Nhạc Thiên Tuyết sao?"

      "Thần thiếp sợ tỷ tỷ mà là sợ Tứ hoàng tử bị tỷ ấy quấy rầy." Nhạc Linh Vy dáng vẻ hiền lành , khỏi khiến người ta cảm thấy thương tiếc.

      Nhạc Thiên Tuyết vốn nghĩ vòng qua bọn họ để tránh làm gián đoạn đôi nam nữ si tình ấy nhưng đúng lúc này Tiểu Hoa lại đuổi theo, hô to tiếng: "Tiểu thư, hôm nay sắc trời được tốt, e rằng có mưa, tốt nhất người nên mang theo cây dù ạ."
      Tôm Thỏ, sún bấy bì, thuyt2 others thích bài này.

    5. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 11: Ta thực đau đầu mà!

      Lần này, Ngọc Nam Phong cùng Nhạc Linh Vy đều đồng loạt quay lại nhìn nàng.

      Ngọc Nam Phong vừa nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết liền lui về phía sau bước: "Nhạc Thiên Tuyết! Ngươi thực là bám dai như đỉa! Bản hoàng tử vừa mới hồi kinh, ngươi lại như quỷ thắt cổ bám theo Bản hoàng tử rồi!"

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ, ánh mắt hơi mơ hồ, người này cái gì vậy...

      Trước đây, Nhạc Thiên Tuyết si mê Tứ hoàng tử Ngọc Nam Phong, luôn theo đuôi Ngọc Nam Phong, gây nên ít chuyện buồn cười.

      Bất quá ba tháng trước Tứ hoàng tử rời kinh xử lý quốc , Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới náo loạn lên nữa.

      Hôm nay Tứ hoàng tử hồi kinh, tiện đường đưa Nhạc Linh Vy hồi phủ, nghĩ tới lại xui xẻo gặp phải Nhạc Thiên Tuyết như vậy!

      Nhạc Thiên Tuyết lục lọi trong ký ức của mình, nhớ tới chuyện này, nàng khỏi có chút đau đầu.

      tại chắc hẳn còn rất nhiều người cho là nàng Ngọc Nam Phong, nhưng nàng sống ở đây ba tháng, căn bản là nhớ người này, ngay cả dáng vẻ cũng đều quên hết.

      "Ngươi là..." Nhạc Thiên Tuyết nghĩ nghĩ lại, "Ngươi là Tam hoàng tử hay Tứ hoàng tử vậy?"

      Ngọc Nam Phong ngẩn ra, Nhạc Thiên Tuyết đây là cố ý sao?!

      Tiểu Hoa thấy tình có vẻ ổn, liền vội vàng nhắc nhở Nhạc Thiên Tuyết câu: "Tiểu thư, đây là Tứ hoàng tử."

      Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới nhớ ra, nàng gật gật đầu, vẫn là theo quy tắc gập người cúi chào.

      "Chúc Tứ hoàng tử khỏe mạnh a, ngài bận việc như vậy, ta xin cáo lui trước." Nhạc Thiên Tuyết khách sáo , căn bản là cho Ngọc Nam Phong cơ hội mở miệng.

      Thấy nhạc Thiên Tuyết xoay người rời , Ngọc Nam Phong có chút sững sờ, làm sao lần này Nhạc Thiên Tuyết lại thay đổi tính cách nhanh chóng như vậy rồi?!

      Nhạc Linh Vy vội vàng : "Tỷ tỷ, người nên tức giận."

      "Cái gì?!" Nhạc Thiên Tuyết mấy ngày gặp Nhạc Linh Vy, tự nhiên bây giờ lại nàng tức giận là ý gì?

      Nhạc Linh Vy lập tức nước mắt lưng tròng, thút thít : "Tỷ tỷ, Tứ hoàng tử đưa muội trở về, tỷ biết được nhất định hài lòng, thế nhưng... Thế nhưng... Tất cả những chuyện này đều là lỗi của muội, tỷ tỷ người đừng có tức giận được ?"

      Thiên Tuyết liền đơ mặt ra, nàng nãy giờ cái gì đâu, với lại vẻ mặt nàng bây giờ trông giống tức giận lắm sao?

      Ngọc Nam Phong vừa thấy mỹ nhân rơi lệ, tâm can đau xót rồi: "Linh Vy muội muội, muội xin nàng ta làm gì? Là Bản hoàng tử cố ý muốn đưa muội trở về, phải là lỗi của muội, đây vốn dĩ là do Thiên Tuyết nàng cứ mực quấn quít lấy Bản hoàng tử tha."

      Nhạc Linh Vy vẫn tiếp: "Nhưng là tỷ tỷ ràng là thích ngài, thấp thiếp nên..."

      "Cái gì nên? Bản hoàng tử chính là thích muội, tương lai cũng là cưới muội! Thiên Tuyết có sinh lòng đố kỵ cũng chỉ là chuyện của mình nàng ta!"

      xong, Ngọc Nam Phong còn trừng mắt nhìn Nhạc Thiên Tuyết.

      Đúng là mỗi lần gặp phải Nhạc Thiên Tuyết đều có chuyện hay xảy ra.

      Ánh mắt Nhạc Thiên Tuyết trở nên lạnh lùng, khẽ liếc sang Nhạc Linh Vy. Hừ, quả nhiên là trò hay a, xứng đáng để đem lên sân khấu diễn kịch rồi.

      Tiểu Hoa suýt chút nữa là nhịn được, tiểu thư nhà nàng căn bản là câu nào, vậy mà Tứ hoàng tử lại mắng người như vậy, thế này là khi dễ tiểu thư quá mức rồi.

      Nhưng Nhạc Thiên Tuyết liền cản Tiểu Hoa lại, nhìn Ngọc Nam Phong : "Tứ hoàng tử muốn kết hôn với muội muội quả là quá tốt rồi, dù gì tiểu muội này của ta mọi thứ đều tuyệt vời, Tứ hoàng tử rước tài nữ về, là hỉ to lớn đây, ta trước tiên chúc mừng Tứ hoàng tử cùng muội muội."

      "Tỷ tỷ..." Nhạc Linh Lung sửng sốt, làm sao Nhạc Thiên Tuyết lại hề nổi giận? Trước đây Nhạc Thiên Tuyết nhất định làm lớn chuyện nha.

      Nhưng hôm nay Nhạc Thiên Tuyết...

      Hai người đều nhất thời phản ứng kịp, lát sau, Nhạc Thiên Tuyết rời rồi.

      Ngọc Nam Phong sờ sờ cằm, cuối cùng lại nghĩ tới cái khả năng, nhất định là mưu kế của Nhạc Thiên Tuyết! Nàng đây là muốn *dục cầm cố túng! Trước đây cũng vậy, Nhạc Thiên Tuyết làm loạn lên trước mặt Phụ Hoàng , bắt Phụ Hoàng phải cho hai người bọn họ tứ hôn!

      (*dục cầm cố túng: lạt mềm buột chặt, vờ tha để bắt )

      "Linh Vy muội muội, muội cần quan tâm tỷ tỷ của muội, qua hai ngày chính là tiệc sinh nhật của Thái tử, chúng ta đến lúc đó gặp lại." Ngọc Nam Phong chắc nịch.

      Nhạc Linh Lung gật gật đầu, đợi đến lúc Ngọc Nam Phong rồi, nàng mới trở lại viện tử của mình.

      Thế nhưng chưa được mấy bước thấy Từ Thị từ phía trước bước nhanh lại, Nhạc phu nhân đây là chờ Tứ hoàng tử khỏi mới xuất , vừa tới trừng mắt lên với Nhạc Linh Vy.

      Đứa con vội rụt cổ lại, khẽ : "Mẫu thân..."

      "Ta với con mấy lần rồi? được gần gũi với Tứ hoàng tử như vậy nữa!."

      "Mẫu thân, là Tứ hoàng tử cố ý muốn đưa con về, phải con..." Nhạc Linh Vy làm bộ oan ức.

      "Ta biết Tứ hoàng tử chung tình với con, nhưng về sau nhiều nhất cũng chỉ được làm cái danh Vương Đệ. So với Thái Tử hoàn toàn giống nhau! Về sau Thái tử kế thừa ngôi vị hoàng đế, mới chính là hoàng đế!" Từ Thị tiếp: "Con ở đây chỉ là cái danh thứ nữ thấp kém, lẽ nào con còn muốn gả cho đứa con thứ nữa?!"

      Nhạc Linh Vy lắc đầu cái, nàng luôn ham muốn trèo cao, chính là mong mình được trở thành vua chúa đứng vạn người!

      Tất cả chỉ vì Nhạc Thiên Tuyết! Nếu phải tại Nhạc Thiên Tuyết ngu ngốc vô dụng kia chiếm đoạt vị trí trưởng nữ của nàng, nàng căn bản cần phải nỗ lực nhiều như vậy!

      Nàng gật gật đầu: "Nương, con hiểu."

      "Thái tử điện hạ chỉ có trắc phi, vị trí chính phi còn trống, hai ngày nữa chính là tiệc sinh nhật 20 tuổi của Thái tử rồi, thầm chọn người thích hợp cho vị trí chính phi, đến lúc đó con nhất định phải nổi bật điện hạ mới chú ý tới con."

      Nhạc Linh Lung tiếc nuối : "Nhưng... Cha sớm an bài cho Nhạc Thiên Tuyết biểu diễn tại tiệc sinh nhật vì muốn nàng được chú ý mà tìm được vị hôn phu."

      Nhạc Hòa cũng quá bất công, chưa gì sớm sắp xếp xong xuôi cho Nhạc Thiên Tuyết rồi.

      Từ Thị tức giận hừ tiếng: "Lão gia đúng là thiên vị, mực chiều theo ý của Nhạc Thiên Tuyết, con đừng lo, cứ yên tâm , mẫu thân ắt có biện pháp."

      Ánh mắt Nhạc phu nhân lóe lên tia ác độc, ngày ấy, tuyệt đối thể để cho Nhạc Thiên Tuyết có mặt ở tiệc sinh nhật!
      Tôm Thỏ, sún bấy bì, thuyt2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.