1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[cổ đại, NP, H+] MỘT NỮ HAI BA NAM - 124 chương - HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      @HangVO9 M nhận được mail r nha nàng, thank nàng nha

    2. Thương Trần

      Thương Trần New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0

    3. Phuong79

      Phuong79 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0

    4. nước mắt của quỷ

      nước mắt của quỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      216
      Được thích:
      323
      Nàng ơi, gmail của ta là [email protected] nhé, gửi cho ta chương 111, nàng yên tâm, ta 27 cái xuân xanh rồi

    5. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 117


      “Đánh đau sao?” Hoàng Phủ Trạch Đoan ôm thê tử đặt ở đùi, xoa xoa cánh mông nàng, điệu chuyện mang theo xin lỗi: “Ai kêu nàng nghe ta chuyện?”

      “Chàng cảm thấy bị ta bỏ qua, lòng tự trọng bị nhục, nếu phải, làm gì đánh ta?” Diệp Tuệ trong mắt mang theo oán hận, xong câu này ngữ điệu dịu xuống: “Được rồi, tính ta tốt, chàng có cái gì muốn giảng, cứ việc .”

      “Hôm nay lâm triều, Chu Tầm cùng Thương Hồng hai tên gia hỏa kia và các đại thần khác cùng nhau quấy rối……” Hoàng Phủ Trạch Đoan cau mày, tay còn ở cánh mông nàng chậm rãi xoa, giống như âu yếm.

      “Được rồi, ta hết đau.” Diệp Tuệ gạt ra tay , sợ càng xoa hồi, lại bị ấn ở giường hành phòng, hỏi: “Bọn họ hai người phải đồ đệ chàng sao? Sao có thể cùng chàng chống đối?”

      Hoàng Phủ Trạch Đoan thở dài: “Bọn họ dâng tấu chương, muốn ta nạp sườn quân cho nàng, làm trò trước mặt triều thần, lời chuẩn xác, chút mặt mũi đều lưu cho ta.”

      Diệp Tuệ thể hiểu nỗi, cũng khó trách nàng, tuy rằng xuyên tới lâu, nhưng bởi vì tư tưởng kiếp trước ăn sâu, rất khó dung nhập thời đại này: “Bọn họ quản được cũng quá rộng, ta muốn hay nạp sườn quân, cùng với bọn họ có quan hệ sao?”

      Ngại đội mũ xanh chưa đủ dày sao, vì cái gì trở về nhà nhét nam nhân vào giường cho chính lão bà mình, lo chuyện bao đồng quản đến giường nhà người khác, đây là cái tâm tư gì?

      “Gần dưới trăm năm qua, bá tánh làm loạn, tụ tập tạo phản, cường đoạt dân nữ ở rất nhiều địa phương đều thường có phát sinh.” Hoàng Phủ Trạch Đoan lông mày nhíu thành đoàn, rầu rĩ : “Nữ hài mới vừa sinh hạ được cơ thể đều yếu đuối, dễ dàng nuôi sống, bệnh chết rất nhiều, dĩnh Đường Quốc tỷ lệ nam nữ mất cân đối nghiêm trọng, nam nhân độc thân trở nên càng ngày càng nhiều, số lượng dân cư so với các đời đều có chiều hướng giảm xuống, tiếp tục như vậy, đối với trị quốc bất lợi.”

      Diệp Tuệ đôi mắt chớp chớp: “Chủ yếu là do xác suất nữ hài sống sót thấp tạo thành , vấn đề này dễ dàng giải quyết, có thể ở phạm vi cả nước thành lập y quán cho nữ nhi đồng, lang y phụ trách cần thiết là lang y được triều đình thừa nhận, trong cả nước ở châu huyện lớn thành lập học đường y học kỹ thuật, chẳng những tuyển nhận nam học viên, nữ học viện cũng tuyển nhận như nhau. Cái gì mà “nữ tử tài mới là đức” hết thảy ném qua bên , thống trị quốc gia sao lời bậy bạ như vậy. Phàm là học thành đại phu treo biển hành nghề làm nghề y giống nhau, đủ tư cách đều phải đào thải. cần quá mười năm liền giải quyết cửa ải chữa bệnh khó khăn, kiện cảm mạo nho cũng có thể khiến người tử vong càng ngày càng ít, qua vài năm tình trạng tỷ lệ nam nữ cách biệt giảm bớt rất nhiều.”

      Hoàng Phủ Trạch Đoan ngẩn ngơ, ngay sau đó là đại hỉ: “Nương tử chủ ý tốt quá, so với đại thần trong triều hay hơn rất nhiều, những lão nhân đó chỉ biết ra mấy chủ ý tệ hại.”

      “Các đại thần đều ra cái chủ ý tệ hại gì?” Diệp Tuệ ngồi ở đùi , lay động đôi chân của mình, mỗi lần được các lão công ôm như vậy đều là tình thực vui vẻ, cầm lên miếng dưa hấu bàn tự mình cắn ngụm, lại đưa vào trong miệng của .

      Hoàng Phủ vừa ăn vừa : “Bọn họ muốn ta làm gương tốt, làm dưới theo, trước nạp cho Hoàng Hậu mười sườn quân, sau đó thủ phụ đại thần lại trở về nạp cho thê tử nhà mình mười sườn phu, sau đó ở mọi gia đình thi hành cái chính sách này, để bình ổn chút bá tánh oán khí làm loạn.”

      “Để cho đầu phó các đại thần về nhà nạp cho thê tử sườn phu , cùng chúng ta quan hệ, chàng đừng nghĩ cách người ta, những cái tiểu bạch kiểm đó ta là hiếm lạ. Nếu chàng thấy được, liền lưu ở bên người mình, có việc gì ôm mà trừ hoả!” Diệp Tuệ khóe miệng thản nhiên nhếch lên độ cong, mỉm cười : “Ta nghe đế đô có ít nam nhân làm ghề bán thân, số nơi rất thấp cấp chỉ cần mấy đồng tiền lớn là có thể chơi hồi. Có mấy nam nhân kỳ phải do thiếu thê tử, mà là ruột gan phát ngứa, chạy tới hưởng thụ được nam nhân khác khiến cho lạc thú.”

      Hoàng Phủ Trạch Đoan dường như buồn nôn trách mắng: “Tuổi còn lo học điều hay, nàng thân là hoàng hậu nước, loại dơ bẩn này mà cũng có thể ra?”

      Diệp Tuệ làm bộ chấn kinh che lại mông mình, “Ai nha Hoàng Thượng tính tình đại lượng, chẳng lẽ là lại muốn đánh bổn cung?”

      “Trẫm đánh nàng.” Hoàng Phủ Trạch Đoan lộ ra biểu tình oán hận, nghiến răng nghiến lợi : “Trẫm muốn cắn chết ngươi.” Thế mà lột vạt áo nàng ra, bắt lấy bên trắng nõn cắn xuống, Diệp Tuệ a tiếng, vội vàng đẩy đầu của ra, nào ngờ gặm cắn biến thành hôn môi, để viên hồng mai đều hàm nhập trong miệng.

      Ngày hôm qua bị nam nhân muốn điên cuồng như vậy, đều hư thoát, nhưng bị hôn hồi như vậy, nàng lại cầm lòng đậu nổi lên tình ý, hai tay vòng lấy cái đầu ngực, môi phát ra tiếng rên rỉ kiều.

      “Hoàng Hậu muốn sao?” Hoàng Phủ Trạch Đoan dời đầu, bị hôn đến nỗi viên nụ hoa hồng nhuận mê người, nhịn được vùi đầu lên tiếp, lại cắn mấy ngụm. Diệp Tuệ lộ ra thần thái mị hoặc: “Là phu quân muốn ?”

      “Ta có thể nhịn xuống, nếu Hoàng Hậu muốn, có thể cầu ta, cầu ta cao hứng , chừng có thể thỏa mãn nàng.” trong mắt lộ ra ý cười xấu xa, đầu ngón tay vói vào váy nàng đùa bỡn.

      Diệp Tuệ ưm ưm kêu, gia hỏa này đáng giận đem ngón tay vói vào chỗ mẫn cảm trêu chọc nàng, muốn mệnh, ngón tay kia trêu chọc hồi, từng đạo điện lưu xúc động nháy mắt ở trong cơ thể lan ra.

      “Cầu ta!” giọng , bắt lấy bàn tay của nàng đặt ở phía dưới mình, chỗ đó bốc lên ngọn lửa, khó chịu thở hổn hển hơi: “Cầu ta tiếng khiến cho nàng càng thoải mái dễ chịu.”

      Nhị lão công biểu ra bộ dáng ràng là chịu nổi, được rồi, liền cầu tiếng vậy, thỏa mãn đại nam nhân trong lòng , Diệp Tuệ trầm thấp : “Cầu xin chàng tướng công, cho ta !”

      Hoàng Phủ Trạch Đoan rút ra ngón tay từ trong thân thể nàng, trong mắt đốt lên dục hỏa: “Ta thích xem thân mình nàng, tự mình cởi quần áo, bày ra tư thế đẹp nhất cho ta nhìn.”

      Diệp Tuệ rời đầu gối , đứng ở giữa phòng, tư thái ưu nhã múa thoát y.

      Nàng kiếp trước học múa dân tộc nhiều năm, nắm giữ các loại kỹ thuật múa chính, khom lưng bãi mông, thân mình mềm mại giống rắn, vừa múa, vừa cởi từng cái quần áo, áo ngoài, trung y, nội y…… Mãi đến khi mặc gì cả, thân mình xoay tròn xuất động vũ đạo, dáng người tuyệt mỹ kích thích thần kinh nam nhân nhìn nàng. Hoàng Phủ Trạch Đoan nhịn được, bước lại đây, đem nàng ấn ở mặt đất. Bắt lấy nàng, bày ra tư thế quỳ bò, bàn tay để thân mình nàng đùa bỡn, bắt lấy đóa phong mềm hung hăng xoa nắn, cái tay khác vỗ bạch bạch vú nàng.

      “Chàng như thế nào lại ở đánh ta nơi đó?” Diệp Tuệ nức nở khóc lên, mang theo thanh ô ô khóc, lại tựa như hàm chứa sung sướng hừ ngâm, cái mông kiều cao cao, chờ đợi lâm hạnh.

      “Hoàng Hậu phải muốn bị nam nhân chà đạp sao? Vi phu thỏa mãn nàng.” Thanh tà nịnh từ bên tai nặng nề truyền đến, làm nàng có chút sợ hãi, nhưng những nơi ngón tay trêu chọc giống như bốc cháy, hung hăng thiêu đốt lý trí nàng, nằm xuống mặt đất, đôi tay nắm chặt thảm Ba Tư đỏ dưới thân.

      “Mau…… Muốn ta…… Dùng sức…… A a……”

      Hoàng Phủ Trạch Đoan tròng mắt đen nhánh bỗng lóe tia đỏ đậm, liền quần áo đều quên cỡi, chỉ đem quần liên tiếp cỡi ra, đỡ vị trí làm thống khổ vạn phần tiến vào thân mình nàng, khi kết hợp liền bị vui sướng xông lên đầu, khống chế nỗi ôm chặt nàng.

      “Như vậy chút cũng giống cường bạo hay bị chà đạp” Diệp Tuệ dường như thấp kêu, như thế nào cùng trong tưởng tượng của nàng giống nhau.

      “Còn giống chà đạp sao?” tự tôn nam tử hán của Hoàng Phủ Trạch Đoan bị xem thường, có chút nổi giận, hung hăng đâm phía trước đĩnh…… Diệp Tuệ trong thân thể bỗng nhiên truyền đến đau đớn, bàn tay ấn ở mặt , hét lên: “Đau, chàng chút.”

      “Giống hay giống bị người chà đạp?” Hoàng Phủ Trạch Đoan thả lực đạo.

      “Chàng giống liền giống !” Diệp Tuệ ngoài miệng chịu thua, trong lòng lại khinh thường, giống cái đầu ngươi á, kêu ngươi ngươi liền , người cưỡng bức mà giống ngươi như vậy, liền có nhiều khổ chủ báo án như vậy.

      Hoàng Phủ Trạch Đoan muốn lấy lòng thê tử, bàn tay bắt lấy eo nàng giữ cố định, cái tay khác vòng đến phía trước xoa nắn hai đóa phong mềm, đầu ngón tay lôi kéo từng cái vuốt ve.

      Diệp Tuệ thân mình lên tầng mồ hôi mỏng, thân thể càng ngày càng gấp, càng ngày càng nóng, trong lòng bang bang nhảy, cảm thụ được khoái cảm tích lũy, trong thân thể vừa mới nhen nhóm muốn đạt tới đỉnh điểm, lại bị dán lên cổ tuyết trắng hôn, hàm răng đột nhiên cắn ngụm, nàng thế mà khắc này đạt tới đỉnh, trước mắt biến thành màu đen, “A a……” Kêu ra tới.

      Lúc Diệp Tuệ bị lật qua thân mình, nhắm mắt lại hưởng thụ vui sướng giống như chết này.

      Nhưng còn dồn dập tác muốn, toàn thân đều tiến vào đến đỉnh khoái lạc, ôm hôn hồi lâu, nhàng ngậm cái lưỡi mềm nhẵn, đem tất cả chất lỏng trong khoang miệng nàng đều chiếm làm của riêng.



      Qua Tết Trung Thu, thời tiết dần dần chuyển lạnh.

      Diệp Tuệ mang theo Lão Thập cùng Lão Thập Nhất đến vùng ngoại ô giải sầu, bởi vì mùa đông dài đến, cỏ cây tiêu điều, tuyết trắng xóa, rất khó có tâm tình bộ.

      Đại nhi tử bị bắt đọc sách, tiểu nhi tử giao cho bà vú, quá thanh nhàn.

      Ở vùng ngoại ô ước chừng chơi ba ngày, nhưng khi đường trở về xảy ra chuyện kỳ quái.

      Diệp Tuệ vẫn luôn cho rằng, ở thời đại này chỉ có mình mình là người xuyên việt, có lẽ còn có cái, nhưng đó là con lang, vĩnh viễn rời thế gian này.

      Ngồi ở trong xe ngựa, nàng nghe được tiếng ca sầu buồn triền miên, lại phát ra từ giọng nam tử, nam cao mát lạnh trầm thấp du du dương dương, từ dưới cây đại thụ nơi xa truyền tới.

      Cùng tháng quang chiếu vào ta mặt

      Ta tưởng ta liền mau thay đổi bộ dáng

      loại gọi là tê tâm liệt phế canh

      Uống lên nó có thần kỳ lực lượng

      Nhắm mắt lại thấy thiên đường

      Đó là cất giấu ngươi cười địa phương

      Ta né tránh vô số thợ săn thương (súng)

      Đuổi phần mộ bò ra ưu thương

      Vì ngươi ta biến thành người sói bộ dáng

      Vì ngươi nhiễm điên cuồng

      Vì ngươi mặc vào dày ngụy trang

      Vì ngươi thay đổi tâm địa

      Chúng ta còn có thể hay gặp lại

      Ta ở Phật trước đau khổ cầu mấy ngàn năm

      Nguyện ý dùng mấy đời đến lượt ta nhóm đời tình duyên

      Hy vọng có thể cảm động trời cao

      Chúng ta còn có thể hay

      Có thể hay gặp lại

      Ta ở Phật trước đau khổ cầu mấy ngàn năm

      Khi ta ở bước qua này cầu Nại Hà phía trước

      Làm ta lại hôn hôn ngươi mặt……

      “Dừng xe.” Diệp Tuệ mặt thần sắc có chút phức tạp, từ cửa sổ ló đầu ra, với Lão Thập Nhất cưỡi ngựa: “Thập Nhất, chàng mang người ca hát kia lại đây.” Nghĩ nghĩ, lại : “Phải hòa nhã chút, ngàn vạn thể làm ra hành vi thất lễ.”

      Nhìn qua Lão Thập Nhất, nàng trong lòng có loại cảm xúc , trước mắt đột nhiên bóng dáng Hắc Lang dần ra, hung hăng lắc đầu, sao có thể trùng hợp như vậy, nếu phải, trừ phi đời còn có người xuyên việt khác.

      Gió thu xuyên thấu qua cửa sổ xe, thổi vào mang theo lạnh lẽo nhè , mành chắn cửa sổ khua rào rạt. Diệp Tuệ tâm liền giống như mành kia còn bình tĩnh, người xuyên việt độc, ở cái này thế gian này có ai hiểu được, cho dù thân mật khăng khít như Tần Vũ Hàng cũng hiểu.

      Người ca hát mang đến, thế nhưng lại là Sở Du.

      Diệp Tuệ trừng lớn con ngươi, ngoài ý muốn nhìn nam tử dị tộc tuấn mỹ tuyệt luân, đứng ở cây phong đỏ như lửa ở bên đường, mở to đôi mắt lộng lẫy giống như ngọc bích, lam quang từ từ nở rộ, giống như màu sắc của đôi mắt , quần áo người cũng là màu ngọc bích, khí chất cao quý, khuôn mặt có góc cạnh hiển diện phong thái đặc biệt chỉ người Âu Châu mới có, ngay cả chim chóc bầu trời đều bị tuyệt mỹ của hấp dẫn toàn bộ chú ý.

      “Ngươi là người ca hát kia?” Diệp Tuệ muốn chứng thực cái gì, hỏi câu hoài nghi vừa rồi, có lẽ là tự mình đa nghi, Hắc Lang sao có thể cùng phát sinh chuyện gì?

      Sở Du lời, lẳng lặng đợi, ánh mắt hề chớp nhìn nàng, có giọt nước mắt, chậm rãi từ khóe mắt chảy xuống, giọt nước mắt rất lớn, làm những chỗ chảy qua đều dính ướt.

      Tác giả có lời muốn :

      Điểm đánh hình ảnh tiến vào, khai tân văn, duy trì nhận nuôi, cất chứa, cầu dẫm dấu chân 《 vào nhầm thịt văn hù chết 》
      Dang Du San, CandyTN, Angela nguyen12320 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :