1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quỷ Y Vương Phi: Độc sủng Chiến Vương gia - Đại Mặc

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Quỷ Y Vương Phi: Độc sủng Chiến Vương gia
      医品傲妻
      ">Tác giả: Đại Mặc.
      Thể loại: Xuyên .
      Tình trạng: tiến hành
      ">Nguồn">: 1">7k">.com

      ">Edit: Ruri Kir
      ">[​IMG]
      [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG]

      [​IMG]
      [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG]
      Nàng, là thiên tài gia chủ của Đường Môn thế gia, tuyệt sắc, ngông cuồng, lười biếng, độc ác.
      , là Chiến Vương của vương triều Thiên Long, là vương gia có tật ở chân, khuynh thành, lãnh đạm, xấu bụng, giả dối.
      Quả là dại dột của trưởng nữ khi tự thân ra sống độc lập, vốn nàng muốn mang danh hoàn khố vô độ, nhưng sau đêm liền trở thành "hàng quý hiếm", đến cả Thái Tử cũng tự mình tới cửa cầu thân!
      Quả là mưu kế thâm sâu, trong kinh thành rộn lên tin đồn Đại tiểu thư ở phủ Nhạc tướng quân cùng Chiến Vương gia gạo nấu thành cơm!
      Người bị hại nào đó: Ta đường đường là xử nữ! Ta mang bầu lúc nào! Ngươi cố ý phao những lời đồn kia ra ngoài sao?!
      Kẻ xảo quyệt nào đó: Ý ngươi là bản vương có cùng ngươi gạo nấu thành cơm? cần gấp gáp, chuyện đó sớm muộn cũng xảy ra thôi.
      Người bị hại nào đó bắt đầu lắp bắp: Này này này Chiến Vương gia, quân tử động khẩu bất động thủ a. . .
      Văn án
      linhdiep17LyLy Mai thích bài này.

    2. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 1: Xuyên qua, quý nữ hung hăng nghịch ngợm

      Hoàng cung, Thiên Long quốc.

      Vừa vặn là mùa xuân, tháng ba, muôn hoa đều phát triển tươi tốt.

      Hôm nay trong cung tổ chức tiệc rượu ngắm hoa, hoa trong hoàng cung cư nhiên là vô cùng đẹp, thế nhưng các quan gia tiểu thư căn bản là có tâm tư ngắm hoa mà chỉ vây quanh mấy vị hoàng tử say sưa chuyện trò.

      Chỉ có nữ tử ngồi chồm hỗm xuống, vài sợi tóc xõa rối tung bả vai, nàng hơi cúi đầu, đưa tay nhổ gốc hành đỏ Thanh Thảo.

      Nhạc Thiên Tuyết dùng khăn gói gốc hành Thanh Thảo kia lại, vật này tuy đáng chú ý, nhưng đối với nàng mà đây là vật liệu tốt dùng để chế thuốc.

      nghĩ tới trong hoàng cung cũng có loại dược liệu này, chuyến này của nàng coi như cũng uổng

      Ai cũng ngờ được, thân thể này đổi chủ nhân, mà chủ nhân mới lại là Đường Môn môn chủ từ đại xuyên qua, vô cùng tinh thông kĩ thuật chế thuốc!

      Nàng vừa mới đứng lên, có người bước tới, đứng chắn trước mặt nàng.

      "Này chẳng phải là Nhạc Đại tiểu thư của phủ tướng quân đấy sao? Thế nào mà hoàng cung lại mời người như nàng ta tới đây? Chẳng lẽ họ sợ nàng đem cái tiệc ngắm hoa này mà đập phá cho tam bành lên sao?

      Người vừa , chính là con Dương Nịnh của Dương thừa tướng, có quan hệ họ hàng với Hoàng hậu nương nương.


      Nhạc Thiên Tuyết lục lọi lại trong ký ức, cuối cùng cũng nhớ được người này là ai.

      Nàng xuyên qua đến thế giới này cũng được ba tháng, mặc dù thích ứng được với sinh hoạt nơi đây, nhưng đối với những người vô vị như thế này, chút ấn tượng cũng có.

      Nàng từ tốn : "Tránh ra."


      "Khẩu khí lớn a!" Dương Nịnh khẽ nhíu mày, mới mấy tháng gặp Nhạc Thiên Tuyết mà nàng càng ngày càng *xuất thủy phù dung rồi.

      (*xuất thủy phù dung: chỉ dung mạo của con đẹp đẽ như hoa sen mới nở.)


      Nếu như ngày hôm nay Nhạc Thiên Tuyết nhận được sủng ái của các vị Hoàng tử sao?

      Đứng bên cạnh Dương Nịnh là Tam Công chúa, nàng nhìn Nhạc Thiên Tuyết cũng là mặt xem thường.

      Dương Nịnh quay sang Tam Công chúa, : "Đây chính là người mà thần nữ từng với công chúa, Nhạc Thiên Tuyết, nàng rất biết xấu hổ, mực quấn lấy Tứ Hoàng tử, còn bắt Hoàng tử phải cưới nàng ta."


      Tam Công chúa cười khúc khích, ý giễu cợt mặt càng ràng hơn.

      Nàng cố ý tiến lên bước, : "Nhạc Thiên Tuyết, ngươi là khiến người ta phải chán ghét a!"


      Kỳ thực khi nữ tử chán ghét khác, đại đa số cũng là vì kia có sắc đẹp hơn người, nên sinh lòng đố kỵ.

      Nhạc Thiên Tuyết nhàng nở nụ cười: "Ngươi chán ghét ta, nhưng ta cũng chẳng thích gì ngươi, chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân ."

      Nàng dứt lời, liền xoay người rời .

      Vừa lúc đó lại có cung nữ cầm theo hộp cơm đem tới, Tam Công chúa nhận ra ngay đó chính là cung nữ thuộc Ngự Thiện phòng vẫn thường lui tới để đem đồ ăn cho Chiến Vương gia.

      Tam Công chúa lập tức bước nhanh tới, cung nữ kia chưa kịp phản ứng lại, định chuẩn bị hành lễ liền bị Tam Công chúa đột nhiên đẩy mạnh cái.

      "A...........Đây là đồ ăn của Chiến Vương Gia." Cung nữ kia theo bản năng hô to.

      Nhạc Thiên Tuyết nghe thấy câu này, thân hình liền lay động, vững vàng tiếp lấy hộp cơm.

      Cung nữ kia bị đánh ngã nằm mặt đất, vừa vặn nghe Nhạc Thiên Tuyết : "Tam Công chúa à, đường phải dùng con mắt, nếu con mắt sinh ra để làm chi? Còn nếu như ngươi dùng được lời , ta có thể giúp ngươi phế bỏ nó."

      Tam công chúa tức giận, chỉ vào nhạc Thiên Tuyết mắng: "Ngươi! Nhạc Thiên Tuyết! Ngươi hãy chờ xem!"

      Dương Nịnh liền : "Tam Công chúa nên tức giận, hôm nay nàng ta cũng chưa chắc có thể mạnh khỏe việc gì ra khỏi hoàng cung."

      Tam Công chúa hừ câu, cái tiểu mưu kế của nàng thất bại nên giờ chỉ có thể ngậm ngùi mà rời .

      Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới đem hộp cơm trả lại cho tiểu cung nữ kia, cung nữ vội vã báo đáp: "Cảm ơn ngài."


      Nhạc Thiên Tuyết gì, dù sao người Tam Công chúa muốn đối phó là nàng, bởi vì trong lời đồn đại, Chiến Vương gia này tính khí bất ổn, nếu như đắc tội với , dù có là Hoàng tử nữa cũng gánh nổi.

      Vừa nãy Tam Công chúa chính là muốn đem đồ ăn làm cho đổ ra, sau đó giá họa cho nàng, Chiến Vương gia kia khẳng định liền trừng trị nàng.

      Tiểu cung nữ cảm ơn xong, dừng lại lâu, vội vàng đứng lên đưa đồ ăn.

      Nhạc Thiên Tuyết đứng chỗ cũng chẳng làm gì, định cất bước rời khỏi bỗng từ bốn phía ngự hoa viên xuất toán Vũ vệ lâm tràn vào!

      Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày, giống như... Có việc gì xảy ra...


      Vũ vệ lâm ngăn chặn mỗi lối ra, mọi người ai ai cũng liền khẩn trương lên.

      "Này, xảy ra chuyện gì?"

      "Đúng vậy a, đột nhiên xuất nhiều Vũ vệ lâm như vậy..."


      số quan gia tiểu thư nhát gan, giờ khắc này sắc mặt đều là cắt còn giọt máu.

      Vũ vệ lâm tản ra xung quanh, tựa hồ là tìm người nào đó, Vũ vệ lâm Tổng đốc lại lại, đột nhiên dừng trước mặt Nhạc Thiên Tuyết, nghiêm giọng : "Nhạc Thiên Tuyết, ngươi mưu hạ độc Chiến Vương gia! Bản đốc phụng mệnh Hoàng hậu nương nương bắt giam ngươi!"

      Nhạc Thiên Tuyết giật nảy cả mình, mưu hạ độc cái Vương gia bại liệt kia? Nàng từng làm chuyện như vậy lúc nào? !


      Lẽ nào, là...đồ ăn?

      Tôm Thỏ, sún bấy bì, thuyt3 others thích bài này.

    3. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 2: Hạ độc.
      Phượng Hoàng điện.

      Hoàng hậu cùng tứ phi đều cao cao tại thượng trong điện, chỉ có Hoàng thượng vi hành ở phương nam nên có ở trong cung.


      Sau khi bị chính Hoàng hậu thẩm vấn, cung nữ Tiểu Thúy phụ trách đưa đồ ăn nhận tội.

      Cung nữ Tiểu Thúy kia là Nhạc Thiên Tuyết đưa nàng ít bạc rồi kêu nàng hạ độc trong đồ ăn của Chiến Vương gia, Tiểu Thúy sớm bị bắt giữ, tại chỉ có mỗi Nhạc Thiên Tuyết quỳ gối trong điện Phượng Hoàng, kiên quyết nhận tội.

      Thế nhưng Tam Công chúa cùng Dương Nịnh đồng thời xác nhận Nhạc Thiên Tuyết từng qua lại với tiểu Thúy, Nhạc Thiên Tuyết muốn thoát tội cũng là chuyện khó.

      Trương ma ma vén tay áo, cầm lấy cây châm dài bên trong khay, lớn giọng : "Nhạc Thiên Tuyết! Hoàng hậu nương nương ở trước mặt ngươi, ngươi còn chịu nhận tội? !"

      thẩm vấn nửa canh giờ rồi, Nhạc Thiên Tuyết vẫn chịu nhận tội, Hoàng hậu đây là định dùng hình rồi.

      Nàng khẽ quay đầu, ánh mắt dừng lại người Trương ma ma.

      Nhạc Thiên Tuyết nhìn cái châm dài, căn bản là sợ, nàng - Đường Môn môn chủ, ngân châm đương nhiên biết hơn bất kì ai, có thể dùng nó để cứu người, nhưng cũng đủ để giết người trong vô hình.

      "Trương ma ma! Dụng hình!" Hoàng hậu ngồi ghế Phượng chờ được, Nhạc Thiên Tuyết quyết chịu nhận tội, hai chân mày nàng đều mực nhíu chặt.


      Chiến Vương gia là người nào?

      Chiến Vương gia mặc dù là hai chân bại liệt, thế nhưng tại đây, bên trong vương triều Thiên Long này, chỉ cần phẩy cái, cả vương triều chỉ sợ là rung chuyển ít rồi!


      Trương ma ma hô tiếng, cầm châm dài tiến lên, tức có hai cung nữ đem Nhạc Thiên Tuyết giữ chặt để cho Trương ma ma dụng hình.

      Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới chậm chậm câu: "Hoàng hậu nương nương, thần nữ hề hạ độc, là cung nữ kia vu hại thần nữ, tại sao Hoàng hậu nương nương đem việc này giao cho Đại Lý tự điều tra mà lại dùng hình phạt riêng?"

      Nàng ra câu như vậy, Hoàng hậu ngay lập tức đổi sắc mặt.

      Nhạc Thiên Tuyết quả nhiên là càng ngày càng làm càn!

      "Nhạc Thiên Tuyết! Ý ngươi là bổn cung hiểu phép tắc trong cung?!" Hoàng hậu giận đến hai tay bắt đầu run rẩy!


      Đức Phi ngồi bên trong trái lại cười khúc khích, nàng nhìn Hoàng hậu, ra: "Hoàng hậu tỷ tỷ, Nhạc tiểu thư cũng sai a, vụ án như vậy, đích là nên giao cho Đại Lý Tự điều tra ràng, tại người để Trương ma ma dụng hình, như vậy sao có thể?"

      Hoàng hậu là cao quý nhất trong Quốc Chi hậu, mặc dù là qua tuổi bốn mươi , thế nhưng vẫn còn là mỹ nhân, nàng mặc váy dài màu xanh lam, toát lên vẻ đẹp ung dung mà cao sang.

      Đức Phi mới vào cung lâu, tuổi còn mười mấy đôi mươi, nhan sắc kiều diễm mặn mà nên lập tức trở thành trong tứ phi, cùng Hoàng hậu mực đối nghịch.

      Hoàng hậu khẽ liếc sang Đức Phi, có chút nổi giận : "Việc này căn bản cần kinh động đến Đại Lý Tự, tại chứng cứ xác thực! Trương ma ma! Dụng hình!"

      Trương ma ma lần này hề do dự, lập tức giơ tay lên, châm dài cầm chặt trong tay chực muốn đâm vào!

      Nhạc Thiên Tuyết hơi ngước mắt, nàng quỳ gối ở đây, phải là chờ bị dụng hình.

      Nếu như là Nhạc Thiên Tuyết trước kia, khả năng còn có thể khóc lóc kêu oan, hoặc là sớm nhận tội rồi.

      Nhưng nàng phải!

      Châm dài trong tay Trương ma ma chuẩn bị đâm xuống, thân thể Nhạc Thiên Tuyết cũng theo đó mà hơi động, sau đó liền dùng lực đem hai cung nữ bên cạnh ném sang bên.


      Nàng tay giữ chặt tay Trương ma ma, ánh mắt đầy sát khí.

      Trương ma ma ngẩn người, thấy nhạc Thiên Tuyết lớn lối như vậy, Hoàng hậu có ở trước mặt nàng, nàng cũng sợ cái gì.

      "Nhạc Thiên Tuyết! Ngươi còn mau buông tay!? Hoàng hậu nương nương ở trước mặt mà ngươi cũng dám cả gan phản kháng? !" Trương ma ma miệng hô to, ánh mắt nhìn Nhạc Thiên Tuyết đầy xem thường!

      Nhạc Thiên Tuyết cũng thèm ngẩng lên, mạnh mẽ dùng sức, răng rắc tiếng, xương tay Trương ma ma chính là bị nàng trực tiếp làm cho gãy !

      Trương ma ma đau đến hét lên: "A —— Nhạc Thiên Tuyết ngươi là tạo phản! Ngươi dám động thủ với ta? Ngươi đây là bất kính đối với Hoàng hậu nương nương a!"

      điện cao, mọi người đều kinh ngạc nhìn.

      Tuy rằng Nhạc Thiên Tuyết danh tiếng mực hề tốt, thế nhưng tại Phượng Hoàng điện nàng lại dám ra tay, đây đích thị là tội chết rồi!

      Hoàng hậu cảm giác được uy nghiêm của mình bị xâm phạm, lập tức đứng lên, chỉ thẳng vào Nhạc Thiên Tuyết tức giận : "Nhạc Thiên Tuyết! Tính cách bất trị của ngươi quả thể dạy dỗ! Người đâu! Bắt nàng !"

      Nhạc Thiên Tuyết tựa hồ nghe thấy Hoàng hậu câu đó, nàng trực tiếp đem Trương ma ma đẩy cho cái, thân thể Trương ma ma phút chốc trở nên vô lực, lăn vài vòng đất, tiếp đó cũng là vô lực mà đứng lên.

      Vũ vệ lâm nghe được mệnh lệnh liền xông vào, Nhạc Thiên Tuyết giờ khắc này cũng đứng lên, chậm rãi : "Hoàng hậu nương nương phải bức người nhận tội như thế. Thần nữ muốn gặp Chiến Vương gia, thần nữ có biện pháp giải độc cho ."

      Nàng vốn muốn lộ ra bản lĩnh kia, thế nhưng Hoàng hậu bắt nạt đến nước này đến rồi, nàng thể nhịn được nữa!

      Hoàng hậu hừ tiếng: "Chiến Vương gia là đích thân Hoàng thượng phong Vương gia, là trụ cột nước nhà, ngươi muốn gặp Chiến Vương gia, chính là muốn hạ độc giết Chiến Vương gia lần nữa!"

      Nhạc Thiên Tuyết cười lạnh tiếng, nàng đến nơi này ba tháng rồi, hoàn toàn hiểu tính tình Hoàng hậu.

      Thái tử trước là do Hoàng hậu sinh ra, mà Chiến Vương gần đây có vẻ như ủng hộ Thái tử đương triều, Hoàng hậu chỉ sợ Nhị Hoàng tử mình sinh ra đoạt được Đế vị, vì lẽ đó mà Chiến Vương gia chết chính là tốt nhất.

      Dương Nịnh là cháu Dương hoàng hậu, chuyện vừa rồi, chỉ sợ là do Hoàng hậu tay bày mưu tính kế.

      "Hoàng hậu nương nương sợ cái gì, trong cung có nhiều Vũ vệ lâm như vậy, nếu như thần nữ xuống tay với Chiến Vương gia, thần nữ căn bản chạy cũng thoát." Nhạc Thiên Tuyết điềm nhiên .

      Chỉ cần Chiến Vương gia sao, chuyện này còn có thể chuyển biến tốt đẹp.

      Hoàng thượng ở trong cung, cha nàng lại tới quân doanh ở Tây Thành, lúc này nàng chỉ có thể tự lực cánh sinh mà thôi.

      Nhưng Hoàng hậu căn bản là cho Nhạc Thiên Tuyết cơ hội, dõng dạc : " cần biện minh! Nhạc Thiên Tuyết mưu hại Chiến Vương gia, lập tức mang chờ đợi xét xử!"

      "Chờ !"

      Người vừa chính là Đức Phi.

      Đức Phi lạnh lùng nhìn Hoàng hậu: "Hoàng hậu nương nương, chuyện này chỉ dựa vào lời của bên cung nữ kia có chút miễn cưỡng , lại còn điểm này chính là chứng cứ? Hơn nữa Nhạc Thiên Tuyết vẫn là con của Nhạc Đại tướng quân, nếu như định tội, cũng phải chờ Hoàng thượng trở lại rồi hẵng ."
      Tôm Thỏ, thuyt, Chris3 others thích bài này.

    4. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 3: Chiến Vương gia.

      Hoàng hậu liền : "Đức Phi, tội mưu hại Chiến Vương gia này là tội lớn! Kể cả là ngươi, bổn cung cũng tuyệt đối nương tay. tại Nhạc Thiên Tuyết còn ra tay hại người, cho dù nàng là công chúa, bổn cung cũng dung túng!"

      Hoàng hậu quay đầu, nhìn về phía Nhạc Thiên Tuyết tiếp: "Nhạc Thiên Tuyết, nếu như ngươi chịu nhận tội, bổn cung có thể mở ra con đường sống cho ngươi!"

      Nhạc Thiên Tuyết cười nhạt, : "Thần nữ chưa từng làm chuyện này tại sao phải nhận tội?"

      Chỉ cần vũ vệ lâm dám đến vây bắt nàng, nàng liền cùng chúng đánh lớn trận trong hoàng cung này.

      Nàng thể cứ bị vu hại như vậy mà ra tay, phải biết, nàng khó khăn lắm mới sống thêm được đời a!

      Đức Phi vẫn là bảo lãnh cho Nhạc Thiên Tuyết đến cùng: "Đúng vậy a, Hoàng hậu nương nương, nếu như là cung nữ kia cố ý vu hại Nhạc Thiên Tuyết, chuyện đó cũng là có khả năng, tại sao tỷ cứ mực khẳng định là Nhạc Thiên Tuyết hạ độc? Tỷ tỷ à, người là lớn tuổi rồi, chẳng lẽ lại suy nghĩ thấu đáo chút a?"

      Xương tay Hoàng hậu dần trở nên trắng ra, : "Đức Phi, đừng tưởng rằng hoàng thượng sủng ái ngươi, ngươi biết điều mà làm càn!"

      Đức Phi bất đắc dĩ nhún nhún vai: "Muội như vậy là sai à? Cái cung nữ kia đâu? Áp nàng tới để hỏi cho ràng, thể để nàng tùy tiện bêu xấu Nhạc Thiên Tuyết như vậy a."

      Nhạc Thiên Tuyết đối với Đức Phi dần có chút hảo cảm, mặc dù Đức Phi chuyện sắc bén, nhưng tất cả đều là để bảo lãnh cho nàng.

      trong tình thế cấp bách, hậu phi đấu đá lẫn nhau, bỗng quan thái giám vội vã từ bên ngoài vào, quỳ xuống khẩn trương : "Hoàng hậu nương nương! Thần được tin cung nữ Tiểu Thúy kia ở trong ngục bị sát hại!"

      Đức Phi nghe xong, ý cười ở khóe miệng còn chưa thu lại : "Ơ, bên trong hoàng cung sao lại còn có chuyện như vậy? Là ai giết chết?"

      Nhạc Thiên Tuyết khẽ nhìn sang Hoàng hậu, vẻ mặt người ràng là cũng có điểm kinh ngạc, xem ra việc cung nữ này bị giết hại phải là do Hoàng hậu an bài.

      Thái giám ấp úng : "Là... Là... tỳ nữ Hạo Nguyệt, người của Chiến Vương gia!"

      Hoàng hậu cùng mấy phi tử trong điện đồng loạt sửng sốt, tỳ nữ Hạo Nguyệt kia lại giết người ở trong cung?

      Nhạc Thiên Tuyết cũng nhất thời cả kinh.

      Thiên Long vương triều này, ngoài Hoàng tộc ra chỉ có ba người có quyền lực cao nhất, Chiến Vương gia là trong số đó, bất quá lòng dạ lại độc ác đến cực điểm, chỉ cần là ra chiến trường chỉ huy, đều bách chiến bách thắng trở về.

      Phụ thân của nàng chẳng qua cũng chỉ nắm trong tay có mười vạn binh quyền, thế nhưng Chiến Vương Chiến Liên Thành so với Nhạc Đại tướng quân thập phần lợi hại hơn hẳn, là cầm trong tay đến 30 vạn binh quyền! Ngay cả Hoàng thượng cũng phải đối với ba phần lễ nhượng, bảy phần kiêng kỵ khiến ngài ức đến độ muốn tước mấy phần quyền lợi của Chiến Vương !

      Bất quá, Chiến Vương gia lại hề sợ sệt chút nào, Hoàng thượng có muốn cũng chẳng làm được gì .


      Thế nên, tỳ nữ của Chiến Liên Thành ở trong cung giết người cũng phải là thể xảy ra.

      tại nàng là nghĩ, tỳ nữ Hạo Nguyệt kia tiếp theo đến giết nàng chăng?

      Hoàng hậu lúc này liền cười lạnh tiếng: "Hừ, Nhạc Thiên Tuyết! Lẽ nào ngươi chưa từng nghe đến câu 'Thà giết lầm chứ bỏ sót' sao? Hạo Nguyệt chắc chắn lát nữa tới giết ngươi. Cung nữ kia xác nhận là ngươi, cho dù ngươi có lớn giọng kêu oan uổng nữa cũng chẳng có chứng cứ gì thuyết phục là ngươi làm...Bổn cung tuyệt đối buông tha bất kì ai mưu hại Vương gia! Người đâu! Đưa Nhạc Thiên Tuyết đến đoạn đầu đài!"

      Nhạc Thiên Tuyết nắm chặt nắm đấm, Hạo Nguyệt này võ công cao cường, nàng chắc chắn phải là đối thủ.

      tại Hoàng hậu chần chừ gì nữa, lập tức muốn đem nàng chém, thực là phiền phức! Sớm biết rắc rối như vậy nàng tới đây ngắm hoa rồi, thực đống phiền phức!

      Từ đầu đến cuối Hiền phi hề lên tiếng bỗng nịnh nọt câu: "Hoàng hậu tỷ tỷ đúng, chuyện này là phải giết người uy trăm người!"

      Đám vũ vệ lâm nhất thời cử động, tiến tới gần nàng.

      Nàng khẽ đưa mắt nhìn, chuẩn bị xuất thủ ngoài điện bỗng vọng lên tiếng hô uy nghiêm dõng dạc.

      "Chiến Vương gia giá lâm!"

      Mọi người trong điện Phượng Hoàng đều đồng loạt kinh ngạc thôi, Chiến Vương gia trúng độc, thái y đều có thuốc nào cứu chữa được!

      Hoàng hậu thở phào tự an ủi mình, lần này nhất định là thái giám thông báo sai rồi, Chiến Vương gia kia là người què, lại trúng độc làm sao đến được.

      Thế nhưng từ cửa ra vào ấy, nam tử ngồi xe lăn tiến vào điện, như mây khói nhàng tiến vào, mài tóc dài đen như mực thả hở hững vai, thân hoàng bào đen thẫm, sắc mặt trắng bệch đến kì lạ, bất quá dáng dấp kia lại có thể khiến người phụ nữ cũng vì đó mà đố kỵ.

      Tuyệt mỹ nhất chính là đôi mắt của , tròng mắt nhàn nhạt màu nâu khói tựa như phủ lớp sương mờ mang đến cảm giác lạnh lùng đến bức người.

      Nhạc Thiên Tuyết cũng là nhất thời sửng sốt, trước đây nàng từng thấy Chiến Liên Thành mấy lần nhưng chỉ là nhìn từ xa, bây giờ lại nhìn từ khoảng cách gần như vậy, nàng phát thấy quả là đệ nhất mỹ nam tử.

      Đáng tiếc, dung mạo khuynh thành hoàn mỹ như vậy lại là người què.

      Chiến Liên Thành chậm rãi tiến vào Phượng Hoàng điện, phía sau là tỳ nữ Hạo Nguyệt đẩy xe, có ý gì là muốn hành lễ, ngay cả Hoàng đế khi gặp, cũng cần hành lễ, huống hồ gì là Hoàng hậu cùng đám phi tần?

      "Chiến Vương gia vô ?" Đức Phi lên tiếng đầu tiên: "Thực là cảm ơn trời đất a! Mấy người gian kế thành, lúc này nhất định là đau lòng vô cùng."

      Dứt lời, Đức Phi như có như liếc nhìn Hoàng hậu chút.
      Tôm Thỏ, sún bấy bì, thuyt3 others thích bài này.

    5. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 4: Trả thù lao ta liền cứu người.

      Chiến Liên Thành ở trong điện, vũ vệ lâm cảm nhận được khí chất bức người từ , đều nhất thời kinh sợ mà lui ra.

      Chỉ có Nhạc Thiên Tuyết còn đứng tại chỗ, cùng Chiến Vương gia hai mắt nhìn nhau.

      Ánh mắt Chiến Liên Thành khẽ đảo cái, mới gật gật đầu.

      Tính cách chính là như vậy, với người thích, chưa bao giờ hơn câu, với Hoàng hậu nương nương, cũng giống như vậy.

      Hoàng hậu lúc này cố gắng vẽ ra tia cười, : "Như vậy tốt, Bổn cung vừa nãy suýt chút nữa ngất rồi. Chiến Vương gia, đây chính là người mưu hại ngươi, Bổn cung nhất định lấy lại công đạo cho ngươi."

      Chiến Liên Thành quay đầu nhìn Nhạc Thiên Tuyết lần nữa, hơi thở Nhạc Thiên Tuyết hơi khựng lại, lại tiếp tục dùng ánh mắt kia công kích nàng đòn, người đàn ông này tuy là bại liệt, nhưng bất quá ánh mắt kia lại hệt như chim Ưng hung hãn!

      Như vậy danh hiệu đánh đâu thắng đó của , nàng tin.

      Chiến Liên Thành chỉ ngắn gọn câu: "Hung thủ bị Hạo Nguyệt giết."

      Lời này có ý là, Nhạc Thiên Tuyết phải là hung thủ.

      Nhạc Thiên Tuyết nghe xong câu này, cũng hơi ngẩn ra, nghĩ tới Chiến Vương gia giải vây cho nàng, hai người bọn họ là chưa bao giờ gặp nhau a.

      Hoàng hậu hơi nhíu mày, rất cam tâm: "Chiến Vương gia, cung nữ kia xác nhận là Nhạc Thiên Tuyết, hơn nữa chính bản thân nàng cũng rất đáng nghi ngờ."

      Chiến Liên Thành muốn nhiều lời vô nghĩa, Hạo Nguyệt phía sau liền mở miệng điềm đạm : "Hoàng hậu nương nương, Vương gia rồi, cung nữ Tiểu Thúy chính là hung thủ, Hoàng hậu nương nương nên oan uổng cho người tốt."

      Hoàng hậu sắc mặt cứng đờ, tỳ nữ nhoi mà với nàng cũng dám kiêu ngạo như vậy ư?

      Đức Phi nhịn được, khẽ cười thầm.

      Chiến Liên Thành đến như vậy, nếu Nhạc Thiên Tuyết nàng còn tiếp tục dây dưa lằng nhằng mà kết thúc sớm nữa quả thực là phải lẽ rồi.

      Cho nên nàng chỉ khẽ gật đầu: "Nếu Chiến Vương gia điều tra xong, việc này coi như tốt đẹp rồi."

      Chiến Liên Thành tỏ ý ưng thuận, lúc rời còn bỏ lại câu: "Chuyện hôm nay, làm phiền Hoàng hậu phải phí nhiều tâm tư rồi."

      Hoàng hậu sắc mặt trắng nhợt, nắm chặt nắm đấm, mười ngón tay đều trở nên trắng dã.

      Nàng vốn mưu để Nhạc Thiên Tuyết gánh lấy tội danh này, sau đó Chiến Liên Thành cùng Nhạc Hòa Đại tướng quân nhất định trở mặt thành thù. Hai bên vương tướng đấu đá lẫn nhau, hiển nhiên người được lợi nhất vẫn chính là họ Dương nhà nàng, quả là trai sò đánh nhau ngư ông đắc lợi!

      Thế nhưng bây giờ lại bị Chiến Liên Thành khám phá ra mưu kế này, Hoàng hậu nàng cảm thấy tay chân mỏi đến rụng rời, cả người dường như còn chút sức lực nào.

      Cuối cùng Hoàng hậu vẫn phải sai cung nữ hộ giá Nhạc Thiên Tuyết xuất cung, cung nữ kia dám đứng quá gần Nhạc Thiên Tuyết, dù sao Thiên Tuyết nàng khi nãy điện cũng bẻ gãy cánh tay của Trương ma ma.

      hành lang, bỗng phía trước xuất kiệu lớn tám người khiêng, toàn thân kiệu đều màu đen, biết là chế tạo từ gỗ gì mà trông kiên cố cực kỳ.

      Kiệu lớn tám người là đặc chế, tấm ván gỗ phía sau có thể mở ra được, đem xe đẩy đẩy vào trong đó quả là hoàn hảo, dùng loại này cỗ kiệu chỉ có người, chính là Chiến Liên Thành.

      "Mau! Chiến Vương gia bị ngất xỉu! Mau tìm thái y!"

      Trong kiệu truyền ra tiếng gào lớn, tiếp đó cung nữ vội vã đến Thái y viện để mời thái y.

      Chiến Liên Thành ngất xỉu?

      Vừa nãy nàng thấy sắc mặt có chút bất ổn, suy nghĩ hồi liền biết dùng nội lực ngăn chặn độc tính, xem ra bây giờ độc tính phát tác.

      Nhạc Thiên Tuyết nhớ tới chuyện vừa rồi, tuy rằng Chiến Liên Thành muốn cùng Phủ Tướng quân làm to chuyện, thế nhưng thế nào nàng cũng là nhờ mới có thể thoát thân.

      Vì lẽ đó, bây giờ nàng phải cứu !

      Nhạc Thiên Tuyết tới gần cỗ kiệu, thị vệ bên cạnh lập tức quát to: "Ngươi là ai? ! Cút mau!"

      Thị vệ của Chiến Liên Thành cũng là đặc biệt hung hăng, dù sao chủ nhân cường đại rồi, làm nô tài đương nhiên phải ra oai chút.

      "Ta có thể cứu Chiến Vương gia." Nhạc Thiên Tuyết lẳng lặng .

      Tên thị vệ nghe thế liền cười nhạo tiếng: "Tiểu nương ngươi là ai? Ngươi có thể cứu Vương gia? Vậy ta cũng có thể cứu! Xùy! !"

      Thân thể này mới có mười lăm tuổi, trong mắt tên thị vệ nhà hiển nhiên chỉ là tiểu nha đầu.

      Bất quá Nhạc Thiên Tuyết kiếp trước sống ba mươi năm, cũng bỏ ra hơn hai mươi năm nghiên cứu y thuật, mặc dù là ba mươi nhưng vẫn mực chịu lấy chồng.

      Nàng có ý tốt muốn giúp mà bọn gia nhân lại khinh thường xua đuổi nàng như vậy rồi Nhạc Thiên Tuyết nàng cũng chẳng cần nấn ná lại làm gì.

      Nàng xoay người định rời , bên trong kiệu lúc này bỗng thò ra cái đầu, cái đầu ấy chính là Hạo Nguyệt.

      Trán Hạo Nguyệt dính đầy mồ hôi, nàng quét nhanh ánh nhìn qua Nhạc Thiên Tuyết, có chút do dự.

      Sau đó, Hạo Nguyệt liền : "Nhạc nương chờ chút!"

      Nhạc Thiên Tuyết quay đầu lại nhìn, thấy Hạo Nguyệt tiếp: "Nhạc nương có biện pháp gì cứu chữa Vương gia?"

      Nàng mới vừa rồi bị người ta khinh miệt, đương nhiên bây giờ dễ dàng chữa là chữa như vậy được.

      "Mới vừa rồi còn có, bất quá bây giờ còn."

      Tính cách nàng từ trước đến nay chính là như vậy, chữa người cũng phải xem tâm tình mình thế nào .

      Hạo Nguyệt nhíu mày, hoá ra Nhạc Thiên Tuyết là tới quấy rối sao?

      Nàng vội vàng : "Nhạc nương! Vừa nãy là chúng tôi hiểu lễ nghĩa, mong nương lượng thứ bỏ qua mà cứu Vương gia!"

      Nhạc Thiên Tuyết nhất định là có biện pháp, nếu nàng bữa bãi như vậy.

      Còn nếu như Nhạc Thiên Tuyết chỉ là đùa giỡn, Hạo Nguyệt kiếm giết chết nàng!

      Nhạc Thiên Tuyết lẳng lặng đưa tay ra, : "Có thể, trước tiên đưa ta ba ngàn lượng tiền xem bệnh, nhưng vừa nãy Chiến Vương gia xem như là giúp ta, bớt, chỉ ngàn lượng là đủ."

      Hạo Nguyệt sững sờ, này chẳng phải là cướp trá hình sao...

      Thị vệ nhịn được, lên tiếng: "Thầy thuốc nhân hậu như bậc cha mẹ, thế mà ngươi lại đòi tiền?!"

      "Thứ nhất, ta phải đại phu, thứ hai, ta cũng là người, cũng phải ăn cơm." Nhạc Thiên Tuyết , "Chữa trả thù lao, chữa ta ."

      Hạo Nguyệt khẽ cắn răng, lấy ra ngàn lượng ngân phiếu: "Chữa!"

      Thị vệ đứng sang bên, Nhạc Thiên Tuyết tới, cầm lấy ngân phiếu, đúng ngàn lượng hơn thiếu.

      Cỗ kiệu của Chiến Liên Thành quả là rất lớn, Hạo Nguyệt dịch ra chút, Nhạc Thiên Tuyết vào cũng còn rộng rãi chán.

      Nàng nhìn Chiến Liên Thành, ngồi xe lăn, sắc mặt trắng ngắt như tờ giấy, sắc môi lại đen đến phi thường.

      trúng độc quá sâu!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.