1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ly Hôn - Thần Vụ Quang (Full)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      ☆ Chương56
      Editor: Mèo Mụp Ngủ Ngày

      Lâm An Nhàn nghe Phó Minh Hạo như thế bất ngờ, ta lafm sao lại biết quan hệ của với Quý Văn Nghiêu trước cả Dương Quân bèn hỏi: “Làm sao biết?”

      Phó Minh Hạo cực kì đắc ý: “Tôi phải thằng ngốc, lăn lộn kiếm ăn ngoài xã hội đến từng tuổi này mà nhìn ra chuyện mờ ám của và thằng đó sao? Nếu sao lúc nào Quý Văn Nghiêu cũng châm chọc , nhắc khi vắng mặt? Hơn nữa lần ở nhà ăn cơm tôi uống hơi nhiều, các người nghĩ tôi say bất tỉnh nhân , mặc tôi nằm giường mà vô tư ôm ôm ấp ấp, lần đó Quý Văn Nghiêu còn muốn đánh tôi, may mà tôi nhịn đau giãy dụa, bằng cổ tay này chắc giờ còn!”

      ra lần đó Phó Minh Hạo say, mình đúng là hề hiểu Phó Minh Hạo, ngờ lại ta có thể chịu đựng như vậy.

      “Thế nào, có phải thắc mắc vì sao tôi nhẫn nhịn mà tố giác các người? An Nhàn, có khi nhẫn nhịn là chờ thời cơ trả thù tốt nhất, hiểu ? Cuộc hôn nhân này nên kết thúc rồi, thấy căn hộ này thế nào, đây mới đích thực là nhà tôi, Khúc Duyệt chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Quý Văn Nghiêu muốn gài thêm bẫy mỹ nhân kế cho tôi, đáng tiếc, quân cờ ta sắp đặt lại tôi lòng, chẳng những làm theo kế hoạch của nó, mà còn hoàn toàn nghe lời tôi sắp xếp.”

      Lâm An Nhàn lời nào, chỉ im lặng nghe Phó Minh Hạo thao thao bất tuyệt.

      “Nghẹn họng rồi đúng ? Nếu họ Quý chịu tốn nhiều công sức tiền của vào người như thế, mà tôi sắp bẫy để gài nó vào tròng tôi có lỗi với nó quá rồi. Tôi muốn chung sống với từ lâu rồi, mà cũng được coi là đàn bà sao? Ngay cả nghĩa vụ cơ bản nhất của người vợ cũng làm được, Tuyết Tinh còn hơn cả tram ngàn lần, ấy mới thưc là phụ nữ, biết hầu hạ đàn ông! Nhưng giá trị lợi dụng của cũng nhờ mà nhà chị tôi, mẹ tôi đều mua được nhà mua được xe, rể tôi lại trúng thầu mấy công trình. Nhưng điểm quan trọng nhất đó chính là, vì muốn tôi đồng ý ly hôn Quý Văn Nghiêu còn tiếc cung kính dâng tám căn hộ cho tôi! Nhìn , đều được công chứng! Lâm An Nhàn, nón xanh đội cho tôi có giá trị, cuộc sống sau này của tôi với Tuyết Tinh hoàn toàn cần lo rồi, ha ha!...”

      Lâm An Nhàn bình tĩnh nhìn Phó Minh Hạo cười gập cả người, thẳng đến khi ta cười đủ mới : “ tại có thể làm thủ tục ly hôn chưa?”

      Phó Minh Hạo cười đến mức chảy cả nước mắt: “An Nhàn, biểu của làm tôi thất vọng quá, nên khóc lóc nức nở mới đúng, đâu cần giả vờ bình tĩnh trước mặt tôi làm gì. Quý Văn Nghiêu tốn số tiền khổng lồ để nhặt món đồ tôi chơi chán. Chưa bao giờ tôi sung sướng như hôm nay!”

      Sau đó cười thêm trận, xong mới : “ thôi, tôi còn gì để hay nhìn mặt nữa, thẳng tới cục dân chính ly hôn nào.”

      Hai người mang hôn thú đến cục dân chính, vì có con cũng có tài sản chung nên thủ tục làm rất nhanh. lâu sau, khi bước ra khỏi cục dân chính, tay mỗi người tờ chứng nhận ly hôn, từ nay về sau chỉ là người xa lạ.

      “Được rồi, sau này chúng ta đừng qua lại với nhau nữa, tôi trước đây.” Phó Minh Hạo khoái trá .

      Lâm An Nhàn liếc mắt nhìn Phó Minh Hạo sâu: “Đứa bé trong bụng Bạch Tuyết Tinh cũng gần năm tháng rồi nhỉ?”

      Phó Minh Hạo vẫy tay gọi taxi, nghe những lời này lập tức rụt tay lại, mặt đầy vẻ khiếp sợ nhìn Lâm An Nhàn: “ gì?”

      “Tôi nhất mà, rất đúng, ra ai ngốc cả, chỉ là tự mình biết mình tốt hơn, lòng tham quá lớn cũng phải chuyện tốt!”

      “Nhất định là Quý Văn Nghiêu lại cho người điều tra tôi phải ? nhắn cho ta biết, nếu ta dám đụng đến Tuyết Tinh tôi liều mạng với ta!” Phó Minh Hạo cho rằng Quý Văn Nghiêu cam lòng giao loạt căn hộ cho ta nên mới muốn dùng thủ đoạn, tại Tuyết Tinh mang thai nên ta thể để ấy có bất cứ sơ xuất nào được.

      Lâm An Nhàn cười cười: “Tuyết Tinh của có việc gì, thôi, chuyện phiếm với nữa, hy vọng chuyện giữ lời, nhớ những lời hôm nay, sau này chúng ta đừng qua lại với nhau nữa!”

      Phó Minh Hạo hừ lạnh, cũng muốn đứng đón xe chung với Lâm An Nhàn, nên quay lưng về hướng khác.

      Lâm An Nhàn lắc đầu thở dài, mục đích của Phó Minh Hạo cũng chỉ vì bản thân ta, ngay cả mười sáu vạn đồng kia ta cũng hề nhắc tới.

      định gọi taxi nghe có người gọi: “Lâm An Nhàn!”

      Quay đầu lại, đúng là trùng hợp, lại là Tả Phàm Nghĩa vừa lái xe đến.

      làm sao, đến đây làm gì vậy?” Tả Phàm Nghĩa hỏi nhìn thấy giấy ly hôn trong tay Lâm An Nhàn, lòng nhất thời vui vẻ.

      “Thủ tục xong rồi sao, đâu tôi đưa .”

      Lâm An Nhàn lắc đầu: “Thủ tục ly hôn xong rồi, phiền , nơi này có rất nhiều taxi.”

      xong liễn vẫy tay gọi chiếc xe taxi dừng lại rồi ngồi vào trong.

      Nhìn Lâm An Nhàn ngồi vào taxi, Tả Phàm Nghĩa tức giận mà càng cảm thấy là người phụ nữ đáng tôn kính. Sau đó lại nhớ đến hôm nay hàng hóa đến, nên nhanh chóng chui vaaof xe làm chuyện quan trọng hơn.

      Lâm An Nhàn vừa về tới công ty bị Quý Văn Nghiêu kêu lên lầu.

      Quý Văn Nghiêu xem chứng nhận ly hôn của Lâm An Nhàn như bảo bối, xem hoài chán, vừa xem vừa cười khúc khích.

      Qua nửa ngày, Lâm An Nhàn chịu nổi nữa, đẩy Quý Văn Nghiêu : “ đừng cười nữa, trả lại cho em.”

      Quý Văn Nghiêu vội vàng đem chứng nhận ly hôn bỏ vào ngăn kéo bàn làm việc của mình: “ có thể vui mừng sao, chờ cái này rất lâu rồi! Giấy chứng nhận này nên để chỗ để giữ giúp em, sau này lúc chúng ta đăng ký cũng tiện.”

      “Coi cái lòng dạ nhen của kìa.” Lâm An Nhàn bất đắc dĩ thở dài.

      “Sao còn thở dài, lòng dạ của từ trước đến giờ vẫn chỉ có mà nay như nguyện đương nhiên phải cao hứng, tối dẫn em ăn mừng.”

      vội, em hỏi chuyện này, Bạch Tuyết Tinh có phải là người cài bên cạnh Phó Minh Hạo ?”

      Quý Văn Nghiêu đầu tiên sửng sốt, sau đó lập tức : “Phó Minh Hạo ngả bài với em rồi à? ta đúng là phút cũng chờ được, Bạch Tuyết Tinh là nhân viên phục vụ karaoke ở nhà hàng, mỗi lần tới đó Phó Minh Hạo đều chỉ đích danh ấy, đương nhiên phải tốt bụng giúp đỡ người có tình thành đôi rồi. Chẳng qua chỉ dặn dò Bạch Tuyết Tinh thêm vài câu mà thôi.”

      “Dặn dò thêm vài câu, vậy đó có làm theo lời dặn ?”

      Quý Văn Nghiêu cười : “Xem ra em đúng là biết ít chuyện, Bạch Tuyết Tinh cũng đúng là ngốc , lại Phó Minh Hạo, đây phải là chui đầu vào chịu khổ sao? ràng với ấy rồi, nếu ấy vẫn nguyện ý theo Phó Minh Hạo cũng hết cách.”

      làm nhiều việc như thế sao lại em tiếng, ít ra em cũng có thể chuẩn bị tinh thần.” Lâm An Nhàn hỏi lại.

      Quý Văn Nghiêu ôm Lâm An Nhàn ngồi xuống sô pha, hôn lên trán mới tiếp: “Nếu Phó Minh Hạo hai lòng có sắp xếp bao nhiêu bên cạnh ta cũng vô dụng, Khúc Duyệt là ví dụ. Sở dĩ cho em biết là sợ em nghĩ cố tình gài bẫy Phó Minh Hạo, muốn em từ từ nhìn thấy con người của Phó Minh Hạo, sau đó xuất cứu em trong lúc nước sôi lửa bỏng, như thế mới có thể làm em thêm cảm động, quyết lòng theo .”

      Lâm An Nhàn vừa nghe vừa cười: “ đó, chỉ biết có mấy chuyện kiểu vậy! Nhng dù tính toán sâu xa đến bực nào vẫn thể đoán được lòng dạ của phụ nữ, Bạch Tuyết Tinh đến tìm em từ lâu, ấy tuy theo Phó Minh Hạo nhưng lại sợ đắc tội với nên đến tìm em năn nỉ.”

      Quý Văn Nghiêu trừng mắt nhìn Lâm An Nhàn: “Ý em là, em cũng sớm biết chuyện của Bạch Tuyết Tinh? Tốt lắm, vòng tròn lớn rốt cuộc em mới là người biết tất cả mọi chuyện, Bạch Tuyết Tinh tìm em làm gì, còn thành khai báo!” xong liền đè lên người Lâm An Nhàn thọt lét.

      Lâm An Nhàn bị Quý Văn Nghiêu chọc cười muốn tắt thở, lớn tiếng kêu: “Quý Văn Nghiêu, dừng tay em giận đó.”

      Quý Văn Nghiêu nghe thế, cắn lên mặt Lâm An Nhàn mấy cái mới kéo ngồi dậy. Bởi vì Lâm An Nhàn cười khan cả giọng nên rót cho ly nước.

      “Về sau được động thủ, động cước như vậy!” Lâm An Nhàn tức giận .

      “Tuân lệnh, vợ đại nhân, em mau đầu đuôi câu chuyện .”

      “Kỳ cũng có gì, chẳng qua Bạch Tuyết Tinh lòng muốn sống chung với Phó Minh Hạo, lại dám đắc tội với , nên tìm em hết chân tướng. ấy hy vọng sau khi em biết được câu chuyện có thể mau chóng ly hôn với Phó Minh Hạo, như vậy ấy vừa có thể sống chung với Phó Minh Hạo vừa có thể giúp đạt được mục đích. Tuy ấy biết dễ dàng buông tha cho Phó Minh Hạo nhưng vẫn chưa từng có ý định rời khỏi ta, ấy chỉ mong sao nhà họ Phó có được mảnh đất dung thân đủ.”

      “Hừ, ta nghĩ chu đáo , biết lén lút cầu xin em!”

      Sau đó Quý Văn Nghiêu đột nhiên chợt phát kiện: “ đúng, nếu em sớm biết chân tướng sao lại với ?”

      Lâm An Nhàn gục đầu giọng : “ lòng nghĩ cho em, quan tâm bất cứ thứ gì, làm cho em nhiều chuyện như thế, đương nhiên em cũng muốn làm gì đó cho . Em biết việc cấp nhiều ưu đãi cho nhà họ Phó cũng phải cho , nhưng nếu muốn động đến vốn gốc của bọn họ cần phải cố gắng thêm chút mới được. Vì thế em tìm tình nhân của Phó Nham, bày kế cho ta lấy hết tiền nhà họ Phó, rồi lại gợi ý cho Vương Thu Dung thế chấp ngân hàng căn nhà ở để lấy tiền mua căn hộ bên giới thiệu.”

      Quý Văn Nghiêu nhắm mắt thở dài: “An Nhàn, dù có làm bất cứ điều gì chỉ câu vừa rồi của em đủ, đúng là vợ hiền của ! Tuy nhiên từ nay về sau dám em có lập trường, cũng dám đắc tội với em, lòng dạ phụ nữ thay đổi nhanh quá, nhẫn tâm nhẫn tâm ngay!”

      “Cảm thấy em nhẫn tâm à? Vậy phải cách em xa xa chút, bị em hại đó.” Lâm An Nhàn liếc xéo Quý Văn Nghiêu.

      “Khó mà làm được, đây mới là vợ của Quý Văn Nghiêu mà, có cừu oán tất báo, quyết nhân nhượng, em có thể thay đổi thế này mừng còn kịp làm sao có thể tránh xa em chứ? Vợ chồng chúng ta là nhất thể, nhất thể! Biết ?” xong, Quý Văn Nghiêu liền bổ nhào lên người Lâm An Nhàn.

      đừng giỡn nữa, trước kia em có lập trường nhưng có nghĩa là phân biệt được tốt xấu. Tai nạn lần đó làm em hạ quyết tâm theo , mà Phó Minh Hạo tham lam lại làm em hận thấu nhà họ Phó. Văn Nghiêu, cám ơn đối xử tốt với em như thế, em thề trừ phi cần em nữa, nếu suốt đời này em luôn theo !”

      “Ai, em muốn cảm động khóc sao! Chúng ta đăng ký kết hôn ngay bây giờ luôn , bây giờ rất muốn đấm ngực mà gào thét vì mừng đó.”

      Lâm An Nhàn vội vàng kéo tay Quý Văn Nghiêu lại: “ phải bình thường rất nghiêm túc ổn trọng sao, sao bây giờ lại lỗ mãng như thế, hôm nay em vừa ly hôn xong lại lập tức kết hôn với người khác sao em dám ngước mặt nhìn ai. Kết hôn là chuyện lớn, phải được gia đình đồng ý mới được.”

      “Ai, là nôn nóng đến chết được, con bé Văn Văn vẫn chịu về, buổi tối chúng ta đến khách sạn thuê phòng nha?”

      rang đợi thêm vài ngày được sao, chuyện của nhà họ Phó còn chưa xử lý xong, cả ngày chỉ nghĩ chuyện đứng đắn, em phải quay lại làm việc đây.” Lâm An Nhàn đẩy Quý Văn Nghiêu ra, đứng lên ra ngoài.

      “Ngày mai bắt đầu tính sổ với bọn họ, nghĩ đều là chuyện đứng đắn mà, này, đừng quên cùng ăn tối với .”

      Sau khi ăn tối, Quý Văn Nghiêu lái xe đưa Lâm An Nhàn về nhà, đến nơi lại ở trong xe quấn quýt si mê nửa ngày mới bằng lòng để Lâm An Nhàn xuống xe.

      Sáng sớm hôm sau, Quý Văn Nghiêu liền bảo nhân viên bên công ty thuê xe đến gặp Phó Lệ Na.

      Vừa thấy người, Phó Lệ Na biết chắc là Quý Văn Nghiêu cho người mang tiền tới nên vồn vã mời vào nhà, vừa châm trà rót nước, vừa dọn hoa quả.

      Người nọ vội vàng : “ cần khách sáo, tôi đưa tiền xong phải ngay, công ty còn rất nhiều việc.”

      “Đừng vội, lần trước đến vẫn kịp chiêu đãi, nếu sợ trễ nãi công việc cứ để tôi Văn Nghiêu tiếng là được, sao đâu!”

      Người nọ cười cười tiếp lời, lấy phong thư từ trong túi xách đưa cho Phó Lệ Na: “Quý tổng cũng gần nửa năm rồi nên thanh toán trước cho luôn, kiểm tra , nếu đúng tôi về công ty.”

      Phó Lệ Na cười đến mặt đều nhiều hơn mấy nếp nhăn, nhưng khi cầm phong thư liền cảm thấy độ dầy đúng.

      Lập tức đếm kĩ, quả nhiên chỉ có vạn, Phó Lệ Na để tiền xuống hỏi: “Đây là tiền thuê trong bao lâu?”

      “Nửa năm, lần trước Quý tổng đưa cho vạn rồi, đây là phần còn lại.”

      đúng, lúc trước tiền thuê là vạn tháng đúng ?”

      “Đúng.” Người nọ gật đầu thừa nhận.

      “Vậy số tiền này trả cho nửa năm là đâu có đủ, tháng vạn, Quý tổng đưa tôi vạn, nửa năm phải còn lại là năm vạn mới đúng chứ.”

      Người nọ bật cười : “Có lẽ Phó đọc kỹ phụ lục hợp đồng rồi, xe giao cho công ty quản lý và cho thuê, tiền thuê tháng vạn là đúng nhưng chẳng lẽ tính phí bảo trì, phí xăng dầu, phí sửa chữa sao? Hơn nữa công ty chúng tôi cũng đâu là công ty từ thiện làm công, chúng tôi cũng trích phần trăm nữa chứ. Vì thế sau khi trừ tất cả chi phí tiền thuê nửa năm của chính là hai vạn, hoàn toàn hề có bất cứ sai sót nào, có thể xem lại hợp đồng mà giữ.”

      có khả năng! Phó Lệ Na thể tin được phát sinh loại chuyện này, lần đầu ký hợp đồng, tuy quá để ý nhưng có xem qua lần, lúc ấy vốn có điều khoản phụ, sao tự dưng lại xuất phụ lục hợp đồng!

      Hơn nữa, nửa năm chỉ có hai vạn, năm chỉ có bốn vạn, đến chín năm mới có thể lấy vốn lại. cách khác là đến năm thứ mười mới có thể sinh lãi được bốn vạn, đây phải cố tình hại người khác sao, cho dù đem gửi ngân hàng lợi tức mười năm tính ra còn nhiều hơn!

      “Nhất định là có vấn đề, tôi với nữa, tôi muốn chuyện với Quý tổng của các người!” Sắc mặt của Phó Lệ Na lúc này sa sầm xuống.

      “Vậy theo ý vậy, số tiền này nếu Phó nhận tôi cũng chỉ có thể tạm cầm về, nếu nhận ký tên vào đây.”

      “Lấy cái gì mà lấy chứ, ít tiền như thế sao tôi có thể nhận được, là có lấy !”

      Người nọ cũng so đo, sau khi thu tiền lại, rồi lễ phép cáo từ.

      Chờ người kia khỏi, Phó Lệ Na lập tức vào phòng lấy hợp đồng rồi mang theo túi xách đến nhà mẹ đẻ, bởi vì trong lòng hốt hoảng nên nửa ngày mới mang xong giày.

      Lúc lên lầu nhà mẹ ta, còn bị vấp ngã mấy lần.

      Vương Thu Dung mở cửa, nhìn thấy bộ dáng bối rối của con thứ hai liền hỏi: “Con sao vậy, sao mặt mày con trắng bệch vậy, xảy ra chuyện gì?”

      “Mẹ lấy hợp đồng thuê xe của mẹ cho con xem, mau!”

      Tuy Vương Thu Dung cảm thấy kỳ lạ nhưng vẫn mang hợp đồng ra.

      Phó Lệ Na cầm hai hợp đồng, đọc tỉ mỉ từ đầu tới đuôi xong ngã ngửa vào ghế, hai tay buông lỏng đánh rơi hai bản hợp đồng xuống đất.

      “Con bé này, có chuyện gì , sao lại ném hợp đồng.”

      Nhìn mẹ mình cẩn thận nhặt hai bản hợp đồng lên, Phó Lệ Na thất thần : “Mẹ, đừng nhặt nữa, hai xấp giấy vụn này có giữ cũng chẳng được gì, chúng ta sập bẫy Quý Văn Nghiêu rồi!”

      Beta ơ: Được cả đôi trong truyền thuyết nè các thým :050:
      Last edited: 4/6/18
      BigCute→_→, rabbitphan, Haruka.Me035 others thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Hayyyyyy!!!!!!!!!!
      Ly hôn rồi
      ra tên PMH này là tra nam hạng nhất đây rồi
      ghê tởm
      lananhtran51 thích bài này.

    3. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Xong rồi, ly hôn rồi, tự do rồi. Giờ chúng ta nghĩ đến chuyện khác: Lấy chồng làm cái gì nữa nhỉ? Giờ đàn ông đến chỉ là bạn giường mới khí phách!

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Hỏi khí phải, ko phải PMH bị ysl hay sao???? :yoyo60:.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      ly hôn xong là ngả bài ngay
      chỉnh chết cái nhà họ Phó đáng khinh này
      :yoyo61:
      hả dạ, hả dạ nha
      lananhtran51A fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :