1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Meohoangngungoc

      Meohoangngungoc Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      1,342
      ***:"cảm xúc của tớ ko ổn định các nàng ạ! tuần trước edit đến đoạn biết thân phận "người kia" trong lời của Nhạc Bình là ai tự dưng tớ cay cú Hoắc thị quá nên bỏ ngang. Bây giờ mới bình tĩnh 1 tí đây!


      CHƯƠNG 141


      Edit: Kim Ngân

      Nghĩ vậy liền lập tức phân phó quản gia chuẩn bị xe ngựa, muốn tự mình đến Kiêu vương phủ chuyến.

      Từ khi Nhạc Bình rồi, Kiêu vương phủ rốt cuộc cũng khôi phục yên ổn. Trừ bỏ nhớ nhung càng ngày càng nhiều, Phi Yến cùng tiểu An Khánh ngày ngày vui vẻ đọc sách, du ngoạn, thỉnh thoảng xuống bếp ngẫu nhiên làm ra vài loại thức ăn tinh xảo.

      Nhưng đến lúc đêm xuống, nàng thường hay mình đến thư phòng Kiêu vương, nhìn tiểu sa bàn chính tay mình chế tác mà ngẩn cả người. Tuy vì chiến trường mà ngăn trở, nhưng trái tim, tình cảm từng giây từng phút vẫn nồng nàn như bao giờ xa cách.

      Bây giờ chắc hẳn Kiêu vương đến đại doanh của bắc cương rồi? biết tình cảnh trước đó như thế nào. A Dữ công chúa bên kia tuyệt nhiên phải là loại người cam tâm tình nguyện giao ra quyền lợi, lại biết có phải gặp trở ngại gì nữa hay ?

      Cứ trằn trọc như vậy cho nên ban ngày lại có chút mệt mỏi.

      Bảo Châu ở bên cạnh cũng sốt ruột trắc phi, nhàng khuyên giải: “Trắc phi buổi tối đừng nên suy nghĩ nhiều, thức đêm rất hại cho cơ thể, nếu người cứ như vậy, chờ đến lúc nhị điện hạ trở lại người lại trở bệnh tốt.”

      Dù vậy nhưng đến buổi tối, mình giường vẫn suy nghĩ vẩn vơ ngủ được. Mãi cho đến lúc mặt trời bắt đầu lên, lăn lộn hồi mới bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, nhưng mới lơ mơ nhắm mắt, còn chưa có kịp say giấc liền nghe có người bên ngoài bẩm báo Nhạc Bình công chúa đến phủ.

      Nhạc Bình sau khi đến phủ Phò mã đều nghe tin tức. Hôm nay đến biết vì sao thái độ khác thường, khí thế bừng bừng đến Kiêu vương phủ, là đến thăm muội muội mình – An Khánh công chúa.

      An Khánh công chúa nghe tỷ tỷ đến thăm mình, trong lòng cao hứng bước nhanh đến phòng khách bái kiến tỷ tỷ.

      Nhạc Bình công chúa nhìn nàng cái, sau đó phất phất tay, bảo ma ma bên cạnh dẫn nàng ra ngoài chơi, rồi tiếp tục chuyện cùng Phi Yến.

      Phi Yến nhìn thấy bộ dáng công chúa An Khánh có chút đơn, trong lòng đành nên gọi Bảo Châu dẫn An Khánh công chúa về phía sau viện ngắm hoa.

      Phi Yến trong lòng buồn phiền lại gặp Nhạc Bình bộ dáng tâm cao khí ngạo, trong lòng lại càng thêm phiền chán, cũng lười phải nhiều lời sáo rỗng, liền khách khí thản nhiên hỏi: “Công chúa gặp qua An Khánh công chúa, bây giờ còn có chuyện gì muốn ?”

      Nhạc Bình nghe ra ý tứ tiễn khách nhưng vẻ mặt vẫn tươi cười: “Nhị ca có hỉ , ta đương nhiên đến đây để chúc mừng.”

      Phi Yến nghe xong hai chữ “hỷ ”, lại thấy bộ dáng Nhạc Bình có chút vui sướng khi người gặp họa, trong lòng liền căng thẳng nhưng vẫn làm bộ trấn định hỏi: “Vậy sao, nhị ca của người có việc gì vui?”

      Nhạc Bình cười : “ Đương nhiên đó là việc vui kinh hỷ lâm môn rồi… Lại , bản cung trước đây cầu ngươi dùng danh nghĩa dưỡng dục con ta cũng chính là có ý tốt, ngươi vào phủ nhị ca lâu như vậy mà chút tin tức cũng có…. Tự ngươi nhìn xem bản thân mình xem có chỗ nào tốt? mà cũng trách được….Về sau ngươi tốt nhất phải biết điều chút, đừng trách ta trước, công phu múa kiếm mèo cào của ngươi lần sau đừng nên lấy ra qua mặt người khác, tự rước nhục vào thân thôi!”

      xong liền nhếch miệng cười vẻ hả hê, rồi đứng dậy nghênh ngang ưỡn bụng bỏ .

      Phi Yến vẫn ngồi chỗ trầm tư, trong lòng sao trấn tĩnh lại được.

      Mười ngày nữa trôi qua, chợt xuất đội xe ngựa có cấm vệ quân hộ tống tiến vào đại phủ quận, đến trước cửa Kiêu vương phủ ngừng lại.

      Rất nhiều cấm vệ quân cùng xe ngựa đứng ở trước cửa,chật kín cả cửa lớn Kiêu vương phủ.

      Binh sĩ giữ cửa vội vàng vào thông báo cho Ngụy tổng quản. Ngụy tổng quản chạy ra cửa thấy toàn là cấm vệ quân, trong lòng biết chính là người trong hoàng thất đến đây, vô cùng buồn bực nghĩ thầm : hai vị công chúa Nhạc Bình cùng An Khánh muốn ở luôn ở Hoài Nam, trong hoàng thất còn có người nào lại muốn đến đây nữa? Chẳng lẽ là đưa hai vị công chúa hồi kinh? Vội vàng cho người thông tri trắc phi, còn mình vội vàng đến xe ngựa nghênh đón khách quý.

      Xe ngựa đứng đầu do hai con tuấn mã kéo, cửa xe vừa mở, người luống tuổi đội mũ miện thái giám xuống xe cao giọng hô: “Thánh chỉ đến! Kiêu vương phủ nghênh đón thánh chỉ!”

      Ngụy tổng quản vừa nghe trong lòng liền chấn động, giờ Kiêu vương có ở trong phủ, lại truyền thánh chỉ gì đến chứ? Nghĩ trong lòng nhưng dám hỏi, chỉ vội vàng tự mình thông báo cho trắc vương phi.

      Phi Yến vừa nghe Ngụy tổng quản xong, trong lòng liền nhảy dựng: “Chẳng lẽ lại nhanh ứng nghiệm như vậy?”

      Sau khi nghe Nhạc Bình úp úp mở mở, trong lòng Phi Yến chuẩn bị sẵn tinh thần, chỉ ngờ là thánh chỉ lại tới nhanh như vậy.

      Nàng vội vàng ra ngoài mời công công tuyên đọc thánh chỉ vào trong phủ, đồng thời lệnh cho Ngụy tổng quản chuẩn bị tấm thảm quỳ.

      Phi Yến quỳ tấm thảm cúi đầu : “Nô tì Kiêu vương phủ cung nghênh thánh chỉ.”

      Công công cầm thánh chỉ mở ra, lớn tiếng tuyên đọc: “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Phủ trạch thể ngày vô chủ. Trẫm nay sai nhị hoàng tử đến Bắc cương đền nợ nước, phủ trạch bỏ trống, con nối dòng lại có. Nay nhi nữ Trình gia tài mạo vô song, tính tình hiền lành đoan trang xuất chúng, vô cùng xứng đôi với Nhị hoàng tử đại Tề. Ban cho làm chính thê, trước nhập phủ quản lý gia trạch, sau khi nhị hoàng tử quay về chính thức thành thân. Khâm thử.”

      Phi Yến nghe xong thánh chỉ, thấp giọng : “Tạ ơn bệ hạ!”. Sau đó đứng dậy, mệnh cho Ngụy tổng quản lấy mấy phần bạc vô cùng hào phóng tặng cho đám người theo tuyên đọc thánh chỉ để tạ ơn.

      Thái giám nhận bạc mặt liền mỉm cười : “Tạ Trắc phi hậu đãi. Xa giá Vương phi phía sau, chừng hai canh giờ nữa là đến nơi. Xin Trắc phi hãy mau chóng chuẩn bị tốt để tiếp đãi Vương phi, miễn cho đủ lễ nghĩa làm Vương phi phật ý!”

      Phi Yến cảm ơn công công nhắc nhở, quay sang Ngụy tổng quản : “Vương phi tới vội vàng, trong khoảng thời gian ngắn thể chuẩn bị tốt chỗ ở. Ngươi đem phòng của ta sửa soạn lại cho tốt để Vương phi ở, ta đổi sang gian khác là được.”

      Ngụy tổng quản trong lòng lo lắng ngẩng đầu nhìn sang Phi Yến cái, chỉ thấy nàng thong dong trấn định lộ ra vẻ gì, liền cúi đầu lĩnh mệnh.

      Phi Yến trở về trong phòng, sắc mặt tái nhợt thành mảnh. Bảo Châu nhìn Ngụy tổng quản chỉ huy gia nhân khuân vác đồ đạc trong phòng, lo lắng nhìn Phi Yến giọng : “Trắc phi, có nên thông báo cho Kiêu vương tiếng hay ?”

      Phi Yến cười khổ : “Kiêu vương gần như đơn thương độc mã đến Bắc cương, tiếp nhận quân đội Định Bắc Hầu, tình vô cùng phức tạp. Lúc này nếu thông báo cho Kiêu vương khác nào gây thêm áp lực cho chàng. Huống hồ đây là thánh thượng chỉ hôn, thánh chỉ ban, cả triều đình đều biết, nhị điện hạ…có thể làm gì đây…”

      Bảo Châu lúng túng : “Vậy…Bây giờ phải làm thế nào cho phải?”

      Phi Yến thản nhiên : “Thánh thượng tuyệt đối cho phép vị trí chính thê của nhị điện hạ bỏ trống lâu, trước sau gì cũng đến, chuyện gì đến để cho nó đến thôi!”

      Kỳ trong lòng Phi Yến còn lo lắng hơn nhiều, nếu theo lời Nhac Bình vị Trình Vô Song tiểu thư kia cũng phải là thiên kim quý nữ gì…. nay Kiêu vương có trong phủ, vị Trình tiểu thư lại đến làm “Khâm sai”, cũng giống như ban cho kim bài miễn tử, thượng phương bảo kiếm treo treo trước cổng, đến cuối cùng phát sinh chuyện gì cũng khó có thể được…

      Nghĩ vậy Phi Yến mang theo Bảo Châu đến thư phòng Kiêu vương, tìm lại thư tín mà ngày trước Kiêu vương viết, bắt đầu viết theo.

      Bảo Châu có chút khó hiểu, nhưng lại dám hỏi nhiều, chỉ có thể đứng nhìn Phi Yến viết rồi lại bỏ, từng trang giấy trắng như tuyết lả tả rơi xuống đầy mặt đất.

      Phi Yến viết hồi, mới đem chữ viết của mình cùng Kiêu vương đem ra so sánh, thấy khác biệt là mấy mới ngừng tay. Nhắm mắt nghỉ ngơi lát, xong lại lấy tờ giấy trắng, dựa theo bút tích Kiêu vương mà viết: “Gởi cho hiền thê Phi Yến!Ta nay đến Bắc cương, nhận thánh chỉ chỉnh đốn quân đội Định Bắc Hầu. Nhưng quân tâm chống đối, lòng người tan rã. Trong quân lại có nhiều khí cũ cũ nát, cần cấp bách cải tiến. Xin Yến nhi tức tốc đến Bắc cương,, phụ tá cải tiến hỏa khí.”

      Phi Yến dùng mực biết xong, nhàng gấp lại bỏ vào phong thư phong thư, mặt ngoài dùng chữ Kiêu vương đề lên, sau đó dán kín niêm phong lại. Sai người đến gọi Ngụy tổng quản, mệnh chuẩn bị xe ngựa, tiền bạc cùng vài thị vệ có thân thủ tốt để mình cần dùng đến.

      Ngụy tổng quản dám hỏi nhiều, vội vàng chuẩn bị.

      Lúc này chiếc xe bốn con ngựa trắng kéo chậm rãi đến trước cửa vương phủ, thái giám trẻ tuổi cao giọng hô: “Vương phi được bệ hạ ngự điểm giá lâm, Kiêu vương phủ lập tức tới đón tiếp.”

      Đợi lúc liền nghe được bên trong phủ truyền đến tiếng bước chân hỗn loạn. Tiếng khóa mở lách cách, sau đó cánh cửa Kiêu vương phủ mở rộng, Phi Yến dẫn theo Ngụy tổng quản cùng toàn bộ gia nhân ra cửa nghênh đón Vương phi Kiêu vương.

      Phi Yến đứng dậy, ngẩng đầu lên vừa nhìn thấy đối diện có nữ tử đứng, gương mặt thanh tú, mình mặc khôi giáp, lưng đeo bảo kiếm, tư thế hiên ngang oai hùng. Người đến chính là Trình Vô Song, nàng cũng ngồi trong xe ngựa Tề đế ngự ban, mà là cưỡi bảo mã, đường từ kinh thành chạy đến Hoài Nam.

      về Trình Vô Song phải mất ba ngày ba đêm, chuyện cũng đủ để viết thành sách. Phụ thân của nàng là Trịnh Vân Long, là Huynh đệ kết bái của thánh thượng Hoắc Doãn, thuở thiếu thời cùng Trình Vân Long vào sinh ra tử, trải qua bao trận chiến, thắng có thua có, đường bảo hộ Hoắc Doãn an ổn giữ chức thái thú. Sau này Hoắc Doãn khởi binh mưu phản, Trịnh Vân Long liều mạng tiên phong trước làm gương. Đáng tiếc năm tháng buông tha bất cứ người nào, Trình Vân Long dũng năm đó cũng bị tuổi tác đánh gục.

      Trình Vô Song khi còn bé theo phụ thân học thân công phu võ nghệ, tinh thông binh pháp, có tài bày binh bố trận. Sau này theo phụ thân xuất chinh liên tục giành được chiến thắng, vì thiên hạ đại Tề bán mạng cho Hoắc gia, lập nên nhiều chiến công hiển hách. Trình Vô Song được Hoắc Doãn truy phong làm Ngọc Phượng tướng quân, Ngọc Phượng tướng quân này thời vận tốt hơn so với phụ thân của mình, mình lãnh binh đánh giặc trăm trận trăm thắng, trong lúc nhất thời tạo thành giai thoại truyền kỳ.

      Mà vị Trình Vô Song này tuy rằng dung mạo thanh tú, nhưng tuổi cũng còn , năm nay hai mươi hai tuổi nhưng vẫn còn là khuê nữ. Nữ tử vừa có tài vừa kiêu ngạo như vậy phải người bình thường có thể cưới vào phủ được.

      Phi Yến hơi ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ mặt của vị Trình tướng quân này tràn đầy ý cười đưa tay đỡ mình đứng dậy, sau đó cũng nhìn mình mà quay sang Ngụy tổng quản, thái độ như nữ chủ nhân ở trong phủ từ rất lâu, : “Ngươi hẳn là tổng quản trong phủ đúng ?Kêu người ra xe ngựa mang sính lễ xuống đưa vào viện của ta !”

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Có chuyện rồi. Kỳ này xem Kiêu Vương xử ra sao. Thanks

    3. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      ối giời ơi :dongcung2::027::frozesweat::2::1::023::011:
      cạn... à mà thôi

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Mình lại ghét lão Vua cha Kiêu thêm nấc nữa rồi.
      annie196baongocbt thích bài này.

    5. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      @Anhdva lão ấy vốn cũng xứng với chữ "cha" mà

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :