1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không - Cổ đại - Sắc] Phu quân, chàng là đồ cầm thú! - Sói Thích Thịt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. BBSS

      BBSS Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      35
      Phu quân, chàng là đồ cầm thú!

      Tác giả: Sói Thích Thịt
      Thể loại: Xuyên , cổ đại, sắc, hài hước
      Nguồn: Wattpad

      Trạng thái: Hoàn

      VĂN ÁN
      Lâm Tuệ vốn là vô cùng bình thường nhưng hình như ông trời quá ưu ái mà khiến "may mắn" hơn người khác.

      "may mắn" đến mức sau khi làm 5 lần bị đuổi việc tới 6 lần, "may mắn" đến mức người lại quay ra bạn thân 10 năm của . Ôi! ông trời liệu còn ưu ái đến mức nào?

      Ngay tối định nhảy cầu cũng bị người khác chiếm mất chỗ! Chuyện quái gì xảy ra vậy? Nhảy cầu cũng phải cướp chỗ của ư, quá đáng! Nhưng mà sao cứ thấy mọi thứ dần mờ thế nhỉ.... Cả thanh niên kia nữa, hình như nhìn cười!!.khỉ mẹ nhà , cười cái gì mà cười.......
      Last edited: 27/5/18

    2. BBSS

      BBSS Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      35
      Chương 1: Người cũ là đồ cặn bã.
      Chúng ta chia tay - rồi đưa trả chiếc vòng tay tặng 3 tháng trước. xoay người gọi cho ai đó nhưng chưa kịp gì, cửa quán cà phê reng lên tiếng chuông báo khách.

      Tiểu Mễ, sao đợi đến đón bước vào lắc lư cái eo gợi cảm. Ả ta cố tình mặc chiếc váy bó sát để khoe lên đường cong mềm mại sau đó cười nũng nịu với chàng trai kia.

      Ứ chịu đâu... Người ta...người ta nhớ

      Hai người!! Hai người !! Lâm Tuệ há hốc mồm, thể tin được chuyện gì diễn ra trước mắt. Dạo gần đây ấy có vẻ xa cách với hơn nhưng rất tin tưởng . Hơn nữa cách đây vài ngày còn gọi điện cho hỏi size tay lf bao nhiêu. cứ nghĩ là để cầu hôn nhưng.... Nhưng.....

      Bọn khốn nạn ! chết Lâm Tuệ hất li nước vào mặt chàng trai sau đó nhảy vồ đến kia, ko ngừng dùng sức cào cấu ,xé cả tóc lẫn váy của ả. Ba người giằng co kịch liệt đến nỗi nhân viên quán cà phê thể can ngăn, mấy người ngoài cuộc cũng giơ điện thoại ra quay phim chụp ảnh.

      Chị ơi dừng tay. Hai chị dừng tay giúp em ạ Áaaa đừng cấu em

      Chị em tốt thế à, tốt quá cơ. Hôm nay bà đây phải cào rách mặt con hồ li tinh nhà mày Mễ Mễ cái *********** nhé ! Dám cướp chồng bà àa

      Lâm Tuệ đừng quá đáng buông tay ! Tôi phải chồng

      Bà Đây ứ buông , cút ra cút raaaa

      Á ơi em đau quá, nó giựt tóc em

      Hai chị đừng đánh nhau nữa, dừng tay lại ạ, mũi chị kia lệch rồi kìa !!! Đám nhân viên hét ầm lên chỉ vào ả mặc váy bó rách đến tả tơi, đầu óc bù xù

      Ha ha ha, đáng đời con hồ li tinh nhà mày, đồ giả cũng chỉ đến thế thôi ! Lâm Tuệ chống nạnh cười hiên ngang, vừa cười vừa trợn mắt nhìn hai người kia. Haha giờ chỉ thấy sảng khoái chứ phải đau buồn nữa.

      Chị ơi niềng răng chị rơi ra rồi kìa

      Haha, cái gì?

      cái gì cơ? Niềng răng.. Niềng răng á. Lâm Tuệ hoàng hốt sờ lên mặt mình sau đó mò mẫm đến hàm răng. Niềng răng đâu rồi? Niềng răng của đâu?

      chị ơi răng chị rơi ra rồi kìa !

      Lâm Tuệ mồm lệch rồi kìa !

      Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

      Lâm Tuệ bật dậy, nhìn trái rồi lại nhìn phải, vội vội vàng vàng sờ lên mặt mình . Ác mộng, đúng là ác mộng!!! Cái giấc mơ chó chết này sao lại xuất hiên cơ chứ!

      Phù phù may quá, niềng răng, niềng răng đâu? À đây vẫn ở yên chỗ cũ, răng cũng rơi ra cái nào. Kỳ Lâm Tuệ rất sợ rơi riềng răng. Dù biết nó rất chắc chắn nhưng cái cảm tưởng ngày nào đó răng rơi ra cùng cái niềng vẫn còn quanh quẩn bên .

      Lâm Tuệ , 26 tuổi chưa mảnh tình vắt vai, mới có bạn trai 3 tháng gần đây. Nhưng họ chưa bao giờ tiến đến bước cuối cùng. Đơn giản là vì .... muốn dành cho bất ngờ ở sinh nhật tới. Nhớ tới cái giấc mơ kinh khủng kia là lại rùng mình. Nếu ấy chia tay , ko biết có sống được nữa ấy chứ đừng như giấc mơ kia

      Chiều chủ nhật,

      , em ở đây nè Lâm Tuệ vẫy vẫy tay sau đó mỉm cười hạnh phúc nhìn người bên cạnh. hơn 2 tuần kể từ ngày ấy công tác. Ôi xa nhau 2 tuần rồi nhưng hình như đẹp trai hơn phải!

      Chúng ta chia tay ta rồi tháo chiếc nhẫn tặng ra để bàn.

      Từ từ, khoan , khoan, sao mọi thứ có vẻ quen quen thế nhỉ ? Tại sao nó lại hơi giống giấc mơ kia thế?

      Lâm Tuệ cười khó hiểu , gì thế? phải lại giận dỗi gì chứ. làm sai gì ư?

      em nữa ta trả lời ngắn gọn rồi nhìn ra phía khác.

      Vậy cút chó .....

      lẽ có người khác bên ngoài?

      Hay là do chưa đủ tốt?

      lẽ là do ...niềng răng?

      thể có người suốt ngày đeo cái niềng như thế được

      Phụt! Ngụm trà trong miệng Lâm Tuệ phun ra.
      Dung Nguyễn 1995, xukem, linhdiep174 others thích bài này.

    3. BBSS

      BBSS Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      35
      Chương 2: Cậu thanh niên đẹp trai sao phải tự tử?
      Phụt!

      Cái lý do quái quỷ gì thế. Chẳng phải là người đẹp nhất từng gặp hay sao? Chẳng phải bất kể nghèo khó, giàu sang hay ốm đau sao à bất kể có thất nghiệp vẫn nuôi sao? Tại sao lại như vậy?

      " ... .... Có người phụ nữ khác ư?"

      hiểu sao, lại bình tĩnh đến thế. tưởng hét ầm lên giống giấc mơ kia. Hay thậm chí còn khóc lóc thảm thương nhưng . chỉ ngơ ngác ngồi nhìn , nhìn chiếc nhẫn từng là tất cả kia.

      Ring ring,

      Cửa quán cafe mở ra, người nữa lại bước vào.

      Xin đừng là Tiểu Mễ, xin đừng là Tiểu Mễ, xin đừng là người tin tưởng nhất chứ. Làm ơn làm ơn mà.

      " à, em tới rồi nè "

      Tiểu Mễ? ngẩng đầu lên liền bắt gặp Tiểu Mễ âu yếm nhìn người kia.

      Rầm!

      Mọi thứ dường như sụp đổ. Chiếc váy Tiểu Mễ mặc, rồi cả ánh mắt thấm đẫm cảm xúc họ dành cho nhau. Tại sao? Tại sao lại biết chứ... Họ bắt đầu từ rất lâu rồi nhỉ? Hoá ra ở bên cạnh là để được tiếp cận Tiểu Mễ?

      Tất cả mọi thứ sợ nhất đều diễn ra. nên làm gì đây? Đánh nhau với họ ư? thể can đảm như trong giấc mơ kia. Bỏ qua ư? hiền như thế từ bao giờ.

      Lâm Tuệ đờ người đứng dậy, đây quả là cú sock lớn nhất trong đời . Thất nghiệp, tiền tài, giờ lại là người . À bị người cắm sừng chứ!

      Lâm Tuệ cười khổ, chịu đựng đủ rồi!

      " Hai người... Quả là đẹp đôi. Tục ngữ ý à có câu gì nhỉ cái gì mà à. Gian Phu Dâm Phụ, đúng đúng tôi thấy hai người rất hợp với câu ấy."

      " Còn nữa,Mễ xinh đẹp của tôi à, hôm qua Trác nhắn tôi cậu còn nợ người ta 5000 đô. Nếu trả Trác tung clip sex của cậu lên mạng đấy nhé "

      " ... đê tiện. Câm mồm lại ngay, tôi... Tôi rất trong sạch!"

      Lâm Tuệ nhếch mép, Tiểu Mễ như thế nào còn lạ gì nữa. ta ngủ với bao nhiêu người,dùng bàn tay cũng thể đếm hết. Nhớ lúc trước còn dùng chung máy tính ở ký túc xá, Lâm Tuệ phát Tiểu Mễ giấu rất nhiều clip nhạy cảm của ta. Vì là bạn thân nên bao giờ xen vào. Nhưng ai ngờ được lúc dọn Tiểu Mễ để quên usb chứa những thứ đó ở chỗ chứ!

      " Tôi... nghe cave trình bày! " rồi Lâm Tuệ xách túi ra về, thuận tay ném chiếc nhẫn kia vào thùng rác.

      được mấy bước, quay lại đưa cho " đôi gian phu dâm phụ " kia chiếc điện thoại của mình rồi nhanh chóng ra khỏi quán cà phê đầy kinh tởm kia.

      " Tặng mấy người... Khỏi cần trả. Tiền tôi thiếu "

      " ... Đưa cho em "

      " Tiểu Mễ đây là cái gì? "

      " Đưa cho em đưa cho em " hai người giằng co khiến chiếc điện thoại rơi xuống đất, liên tục phát ra nhưng thanh khiến người ta phải đỏ mặt.

      " Ah~ ah~ nhanh lên ~"

      " Em sắp ra rồi, nhanh lên áaaa "

      " ư ư ư ư ah~"

      " Con khốn nạn này hôm nay tao phải đánh chết mày!"

      ......

      Lâm Tuệ cảm thoải mái a, có lẽ nên làm vài chai rượu để giải sầu mới được. Cuộc đời mà, nếu người nào đó nên buông tay...

      4 tiếng sau

      " Bọn chó chết, bọn khốn nạn huhuhu "

      " Sao lại bỏ em, em mà! Tại sao vậy! "

      "Hu hu hu"

      Lâm Tuệ nghiêng nghiêng ngả ngả đứng cầu. Trời về khuya, Lâm Tuệ lại chọn chỗ vắng người để giải sầu nên sợ có người làm phiền.

      " Bà đây hôm nay say.... ...khống khồng say khồng về "

      " hu hu hu hu "

      " hu hu hu "

      " ôn ào quá!"

      Lâm Tuệ ngơ ngác quay ra nơi phát ra tiếng thấy 1 người con trai đứng dưới ánh đèn.

      " Cậu trai, hehe thất tình à hehe, lại đây uống với chị nè "

      " Tôi đến đây để tự tử " cậu bước ra khỏi bóng tối, ánh đèn rọi vào khuôn mặt.....điển trai đến ngờ.

      Tim Lâm Tuệ đập thình thịch. Mẹ kiếp! Thằng ranh con này đẹp trai thế này.

      " Chị tránh ra, tôi muốn tự tử. "

      " được!!!!"

      " Vì sao?"

      " Vì... Vì đây là chỗ của tôi. Tôi cũng muốn tự tử, cậu được giành chỗ tôi " Lâm Tuệ cười với cậu ta, tay vỗ ngực tay cầm chai rượu loạng choạng giơ lên trời.

      " Thế chị chết ."

      Cậu ta giằng lấy chai rượu của , tu hớp rồi nhân lúc Lâm Tuệ để ý đập vào gáy .

      Choang!

      Á, sao đau thế nhỉ?

      cảm thấy mắt mờ , gáy đau rât. Rồi còn cả mùi máu tanh nồng nữa chứ. Đợi đến khi nhận thức được chuyện gì xảy ra Lâm Tuệ bị cậu thanh niên kia đẩy xuống sông rồi.

      Hết rồi à? Chết dễ thế á?

      Haha thằng nhóc kia chẳng thông minh, nó nghĩ đẩy mình xuống được sống yên ổn à? Vậy pháp luật để làm gì? Ha ha ha

      cười ư? Đẹp trai đấy. Nhưng...nó vừa đánh mình mà! sao sao, vì em đẹp trai nên chị tha thứ!!! Ủa? Sao mặt nó lại méo mó thế kia? Mặt thằng nhóc chuyển từ đen sang trắng rồi xanh đó tím vàng, sau đó nó cũng nhảy xuống.....sông.

      " Này cậu nhóc sao mày cũng nhảy xuống "

      " Chị trộm mất ví chả tôi, tôi phải lấy lại "

      " haha coi như mày thông minh, nhưng mà muộn rồi ha ha ha "

      Bụp!

      Bụp!

      Hai người cùng rơi xuống sông liên tiếp.

      .......

      "Này, này tỉnh lại "

      " Này "

      " Nhạc, em gọi người đến đây cho ta "

      " Dạ vâng thưa thiếu gia!"

      Khụ khụ, Lâm Tuệ sặc ra nước. Sao lại ẩm ướt khó chịu thế nhỉ. cứ cảm thấy người dính dính, lại còn lạnh lạnh nữa. Nhưng cái giường này êm , còn cứng rắn nữa chứ, thoải mái ah~

      " Này, tỉnh rồi à, ngồi dậy "

      Thiên đường cũng tiếng người à? tưởng thiên đường toàn thiên sứ biết chuyện chứ!

      " dậy ta đá em xuống nước đấy nhé "

      " Á"

      Lâm Tuệ choàng dậy, trợn mắt nhìn thẳng rồi nhìn xuống người mà .... Nằm đè lên.

      Mái tóc đen dài óng mượt còn chưa kịp khô. Đôi mắt nâu hạt dẻ và sống mũi cao ngất như đốn tim hàng triệu thiếu nữ... Còn cả đôi môi đỏ mọng nhìn mà phát thèm nữa chứ. Khuôn mặt đẹp như vậy! Chắc chắn phải là người! Mà cũng phải thiên sứ? Thế là ma rồi!!!

      Lâm Tuệ nuốt nước bọt liếc liếc cơ thể ta. Dù mặc áo nhưng bị nước thấm ướt đẫm lộ ra thân hình rắn chắc và... Và lại còn nhúm gì đó phía dưới aaaaa

      " Nhìn đủ chưa? " ta híp mắt lên tiếng.

      Lâm Tuệ nhếch mày, nhìn lại chính mình. Bộ y phục mặc cũng biết ướt từ khi nào lộ ra khe hở cùng bộ ngực hồng hào thoắt thoắt với hình xăm hoa hồng. Chiếc đùi thon dài và cả làn da trắng ngần lộ cả ra ngoài. Hơn hết... Hơn hết còn ngồi lên người ta với tư thế... Tư thế... Nhạy cảm như nắm quyền chủ động thế này.

      suy nghĩ rẹt qua đầu . Xuyên , xuyên rồi!

      Đừng là xuyên jav đấy nhá!!!

      Lâm Tuệ vui vẻ nhếch mép. Vậy càng tốt, phải lo lắng về việc làm hay người rồi. cười tươi như mùa xuân đến nhưng chưa có ý định xuống khỏi người người kia.

      cúi thấp người đến nội bộ ngực sữa gần như dán vào lồng ngực ta hỏi

      " xin hỏi , à kính hỏi công tử đây là triều đại nào, vua là ai? Kiếm tiền ở đây có khó ? Đây là đâu? Và công tử là ai?"

      " lẽ... Công tử là phu quân ta? Ta... Ta có phải công chúa hay hoàng hậu ???"

      Chàng trai cười phì thành tiếng, hai mắt nheo lại điển trai đến ngờ, hầu nữ này ngã xong ấm đầu rồi à? kì lạ!

      " Trước hết em hãy xuống khỏi người ta , đây là triều đại thứ 12 của quốc vương Kilajj. Kiếm tiền ở đây rất dễ. Có rất nhiều lầu xanh ngoài kia em có thế chọn 1 mà em thích. Đây là vương phủ của ta. Ta là đại thiếu gia của phủ Thiên Vương."

      Huhu thế là phải xuyên jav rồi, hơi thất vọng ing

      ta lại cười " Em phải công chúa, hay hoàng hậu gì cả. Còn về ta có phải là phu quân của em ... phải xem thế nào."

      Mẹ kiếp, nụ cười của chói mắt quá, tim còn chả nghe lời đập thình thịch đây này ahhh

      " linh tinh cái gì đấy Tuệ Tuệ, đứng dậy đừng đè vào người thiếu gia của chúng ta nữa "

      " Lúc nãy thiếu gia tắm, cọ rửa vệ sinh may té ngã đập đầu vào bồn cầu, à nhầm bồn tắm của thiếu gia. Thiếu gia vội vã cứu lên mà cứ ôm chặt lấy thiếu gia chịu buông đấy. Hừ hừ "

      " Tôi? Dọn vệ sinh? Té... Bất tỉnh.... Trai đẹp...à ôm chặt lấy thiếu gia?"

      Lâm Tuệ tặc lưỡi. Đẹp trai như vậy bảo sao linh hồn trước cũng háo sắc kém. Khè khè
      1900, Dung Nguyễn 1995, nhoxbina5 others thích bài này.

    4. BBSS

      BBSS Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      35
      Chương 3: Đại thiếu gia sợ con

      " Tiểu Tuệ "

      " Tiểu Tuệ!!"

      Hôm nay là ngày thứ 3 kể từ khi xuyên đến đây. Phát ra mình xuyên thành nha hoàn bị bán vào phủ cũng buồn lắm. Bao nhiêu thiếu nữ, bà già, trẻ xuyên đều thành quý phi, hoàng hậu!! Vậy tại sao lại phải làm nha hoàn. Vả lại ở đây tiền mà kiếm dễ á?

      Lương của bèo bọt, chả đủ ăn đủ tiêu nữa!

      Hay là mình vào lầu xanh.. Bán nghệ chứ bán thân. Biết đâu vớ được hoàng đế nào sao?

      Dẹp ngay dẹp ngay, Lâm Tuệ vào mà vào lầu xanh chỉ chơi chứ bị chơi đâu nhé!

      Haizz, suốt đời suốt kiếp ở đây cũng phải kế hay. Lại còn suốt đời suốt kiếp nhặt lá khô nữa càng hay. Đợi tích đủ tiền, chuộc thân hí hí hí.

      " Tiểu Tuệ, bị điên à! Cười như ma làm thế kia "

      " Bà gọi tôi? " Lâm Tuệ ngơ ngác ngồi xổm xâu lá vào thành chùm

      " Ấ á á đau, sao bà nhéo tôi "

      " Cái con ranh này. Bảo mày rửa chén làm vỡ hơn nửa chậu. Bảo giặt quần áo để quần áo trôi cả sang bờ bên kia. Giờ quét sân cho sạch mày ngồi xâu lá à!!"

      Lâm Tuệ nhíu mày, bà già nhiều chuyện này. Đợi khi nào vớ được đại gia , có nhiều tiền , ngồi lên đầu bà mà cười nhé!

      " Tôi tên Lâm Tuệ! Tiểu Tiểu cái gì "

      " Lâm Tuệ là cái tên vĩ đại, chứ đừng gọi tôi là Tiểu Tuệ, nghe như teo não ý "

      " Á à lại còn biện bày à, làm việc còn cãi ngang! Đám Lý Toàn đâu, lôi con nha đầu này.... "

      " Vú Lam, vú cứ bình tĩnh "

      Lâm Tuệ ngồi xâu lá luồng điện chạy qua người. Giọng của mà nghe ôn nhu quá vậy.

      quay đầu lại bắt gặp ánh mắt như cười như của người kia.

      " Đại thiếu gia? "

      Trai đẹp đến trai đẹp đến! Bất giác Lâm Tuệ phủi bụi quần áo, ho khan đứng dậy tới trước mặt đại thiếu gia hành lễ.

      " Đại thiếu gia chào buổi sáng "

      " Phải là chúc đại thiếu gia buổi sáng tốt đẹp!"

      " CHÚC ĐẠI THIẾU GIA BUỔI SÁNG TỐT ĐẸP! "

      Lâm Tuệ to, sau đó quay sang lườm bà vú kia.

      " Hay là thế này vú Lam, để nha đầu này qua bên con. Mất công vú bực mình nãy giờ"

      " được đâu thiếu gia, nha đầu này khó bảo lắm!"

      " Em nghe lời ta chứ? "

      Lời của tựa như có phép thuật khiến cả người Lâm Tuệ tê dại. dám phản kháng lại. Sao lại có người ôn nhu hiền hoà, thế lại còn đẹp trai như vậy chứ!

      " Dạ Vâng "

      Lâm Tuệ đỏ mặt đáp. Cái gì đỏ mặt á, 26 tuổi đầu rồi mà vẫn còn rung động á. Chắc phải đâu nhỉ. Do cơ thể này quá mẫn cảm thôi, có lẽ cơ thể này mới 18 xuân là cùng.

      " Vú nghe rồi đó, vậy làm phiền Vú Lam nữa. Lâm Tuệ, chúng ta thôi "

      " Dạ vâng, thưa sếp! "

      Như thói quen đáp. Ấy chết, nhầm rồi nhầm rồi.

      " Vâng thưa đại thiếu gia "

      " Sếp là gì? "

      " Dạ có gì ạ em bừa thôi thiếu gia "

      .....

      " Lâm Tuệ, từ giờ em và A Nhạn là nha đầu phòng ta. Nhưng có việc em và A Nhạn vẫn phải tới và giúp đỡ mọi người, nghe chưa?"

      " Dạ Vâng thưa thiếu gia "

      " Vâng "

      " A Nhạn ra ngoài , để Lâm Tuệ ở đẩy giúp ta thay đồ "

      Thay đồ!!! Thiếu gia thay đồ!! Lần này lại được ăn đậu hũ của trai đẹp tiếp à, há há

      " Lâm Tuệ, sao em cứ cười mình thế "

      " Lại đây giúp ta cởi y phục "

      Lâm Tuệ rón rén bước lại gần đại thiếu gia, tay biết nên để ở đâu. Y phục cổ trang vốn nhiều lớp, mà sáng nay mãi mới loay hoay mặc được đồ cho mình.

      " Tháo đai này ra trước "

      cao hơn Lâm Tuệ cái đầu nên khi hơi cúi xuống, giọng vừa rồi con vương lại hơi ấm tai , ôi bủn rủn cả người.

      Hơn nữa người đại thiếu gia còn có mùi bạc hà man mát rất thoải mái nữa chứ.

      Lâm Tuệ tập trung để đầu óc xao nhãng, cởi đai xong rồi tiếp tục cởi áo ngoài, rồi đến lớp áo nữa, lớp nữa, đến lớp mỏng trắng kia cũng để ý định cởi ra luôn nhưng bàn tay bị giữ lại.

      " Em làm gì vậy? "

      " Đại thiếu gia bảo cởi áo mà. "

      " Ta ngủ chứ phải tắm, em cởi lớp áo đó vậy ta mặc gì? "

      ta lại cười, nụ cười tươi rói đến bất ngờ khiến Lâm Tuệ đỏ mặt.

      Áaaaaa sao lại mê trai đến thế hả Lâm Tuệ, mày phải giữ thể diện cho mày chứ.

      " em chuẩn bị nước , ta ngủ lát "

      " Dạ "

      Đóng cánh cửa, Lâm Tuệ vươn vai làm vài động tác thể dục. Ôi là mỏi, cổ đại cũng quá nhiều lễ nghi khiến cả người mỏi nhừ.

      " Tuệ, chúng ta chuẩn bị nước "

      " ok "

      " Nè, biết đại thiếu gia tên gì ?"

      " Tất nhiên biết chứ, ngài tên Hạo. Chỉ duy nhất chữ. Nhưng chúng ta được phép gọi thẳng tên ngài đâu!"

      " Ồ "

      " Lâm Tuệ, đừng bị vẻ lãng tử của thiếu gia làm cho mắc lừa. ra có tin đồn..... "

      " Tin đồn gì cơ " Lâm Tuệ tò mò hỏi

      " Thiếu gia thích con , ngài rất sợ con !!"

      " Thiếu gia sợ con !!! "

      " suỵt suỵt bé cái mồm thôi" Lâm Tuệ trợn tròn mắt, người đẹp như vậy mà bị bê đê đúng là quá tiếc haiz haiz.

      " Phu nhân chưa gì cả, đây mới là tin nội bộ thôi. Sắp tới phu nhân tuyển vợ cho đại thiếu gia nên chưa biết chừng tin nội bộ này là giả cũng nên "

      Haizz, giả cũng được mà cũng được. Dù gì hầu cận thiếu gia này có vẻ có thêm nhiều thông tin hữu ích đây. Nhưng nếu thiếu gia bị bệnh đó , có thể chữa cho ta. Nếu chữa khỏi, được thưởng rất nhiều tiền nhỉ?

      Khè khè, về khoản phòng the đảm bảo người đại " chuyên nghiệp " hơn người cổ đại rồi!

    5. BBSS

      BBSS Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      35
      Chuong 4: Ta sợ, dạy ta ( H )
      Ta sợ, dạy ta

      Trong phòng tắm quen thuộc, nơi chính xuyên đến. Ở đó có thiên thần ngâm nước nóng, mà vừa được thăng chức từ quét dọn bồn tắm cho thiền thần thành gãi lưng cho thiên thần...

      " Thiếu gia, nô tì gãi thế này được chưa "

      " Tốt lắm Lâm Tuệ, em cứ tiếp tục "

      " Dạ "

      "....."

      " Thiếu gia...."

      "Thiếu gia người có phải đoạn tụ ? "

      " khụ khụ, ai bảo em như thế?"

      " em.. Em tự thấy thế, thiếu gia đừng lo lắng về khoản này, em biết rất nhiều. Em có thể dạy thiếu gia! "

      "......"

      " Vậy thiếu gia có... Sợ con ? "

      ta nghe xong quay đầu lại nhìn Lâm Tuệ, hơi nước mờ ảo bao phủ lấy khuôn mặt thon dài. Giờ còn vẻ ôn nhu nữa mà chỉ thấy trong mắt quyến rũ, gợi tình... Gợi tình!!

      Thiếu gia đây là mời gọi Lâm Tuệ sao? Đừng đùa chứ thiếu gia!! Nếu ngươi còn phát tín hiệu nữa bà đây ăn ngươi đấy.

      " Ta sợ, dạy ta "

      mỉm cười nhìn Lâm Tuệ, đôi môi đỏ mọng như mời gọi người khác đến chiếm lấy.

      " Dạy thiếu gia về cái gì? " Lâm Tuệ mặt cảm xúc nhưng tim sớm đập thình thịch. Đối diện với nghiệt này thể nào phòng thủ được nữa. mất tất cả rồi, hãy để làm những gì mình thích .

      " Em ghé lại đây ta cho "

      " Dạy gì à?"

      " Dạy ta làm cách nào để nữ nhân đạt khoái cảm!"

      " Thiếu gia!!! " Tai Lâm Tuệ đỏ ửng cả lên, ta mà là người ôn nhu hiền lành á? Có mà sắc lang có, nam nhân mà lời đó với nữ nhân có ý gì?

      " Được ta dạy người. Nhưng để ta xuống với người , thiếu gia bảo bọn họ lui hết "

      " chỉ có ta với em ở đây thôi! "

      Lâm Tuệ mặc nguyên quần áo mò xuống bồn tắm. Vì bồn tắm thiết kế cho riêng đại thiếu gia, xuống đây nước vừa vặn đến ngực, may mà cao hơn.

      Trang phục cổ đại vồn nhiều lớp, mà y phục của lại mỏng. Ngấm nước vào lộ ra hai nhũ hoa căng cứng giấu dưới lớp áo. Mà Lâm Tuệ ngờ đại thiếu gia cũng vì nó mà bụng dưới của căng hơn.

      " Thiếu gia, nữ nhân có rất nhiều bộ phận nhạy cảm. Như ở đây ta chỉ bảo ngài là tai thôi "

      " Tai? "

      " Đúng, làm như thế này này " rồi Lâm Tuệ choàng tay qua cổ ta, cái miệng dí sát vào tai thổi phù

      ...

      ....

      Hạo bật cười, còn cười to thành tiếng. Nữ nhân này, nàng biết nàng quyến rũ cỡ nào? Bao năm nay ta tiếp cận nữ sắc là bởi họ toàn nhằm vào mà ham mê tài sản. Còn nữ nhân này, tuy nhìn bằng ánh mắt háo sắc nhưng ngược lại cũng rất ngây thơ và thú vị đấy chứ?

      "Rồi, ngài thử "

      Đại thiếu gia nhìn với vẻ mặt háo hức trước mặt. Hôm nay mà ăn nàng liệu có quá sớm . Lần đầu tiên dưới nước nàng có chịu được ?

      ta gì, tay vòng qua eo ôm lấy mông Lâm Tuệ

      " Ngài..."

      hà hơi lên tai rồi thủ thỉ từng lời " sao ta nghe tai lại phải điểm nhạy cảm nhỉ? "

      Người Lâm Tuệ như có dòng điện chạy qua, tê dại, khiến mềm nhũn cả người.

      Mới có thế mà nhũn cả ra, liệu nàng có chịu nổi ta ?

      ta từ từ gặm nhấm đôi tai , hai tay yên vị mông bỗng di chuyển, vén lớp vải thừa ra. Khi hai tay ôm lấy cặp mông căng tròn, xoa xoa vài cái rồi đánh vào bên. Lực dưới nước hề mạnh nhưng cũng khiến người ta tê dại.

      " Ah~ thiếu gia người....người..."

      " Chẳng nhẽ đó là nơi nhạy cảm của em?"

      Hai tay xoa rồi từ từ lần vào nhuỵ hoa mẫn cảm đỏ hồng của .

      " Đừng! "

      "Đây sao? Sao ở đây lại có lỗ? Ta chọc vào được ? "

      " đuọc thiếu gia, đuọc!"

      " Á "

      " ta nhét cả 3 ngón ta vào vẫn vừa, sao em lại vừa? Nó còn hút tay ta nữa kìa "

      Lâm Tuệ bị kích thích đến bất lực, xụi lơ vào lòng , để mặc dùng tay ra vào tiểu huyệt kích thích co rút.

      " Em, có đạt khoái cảm chưa?" hỏi trong khi tay ra vào bên dưới, tay xoa nắn nụ hoa hồng hào hăn thèm thuồng bấy lâu.

      " chưa thiếu gia a~ "

      " Vậy thế này sao" dùng tay rút ra lại cắm vào. Tốc độ nhanh hơn cả trước nhưng Lâm Tuệ còn thấy chưa đủ. rất khó chịu, muốn được nhiều hơn, nhiều hơn nữa.
      " Thiếu gia, ah, dừng lại aaa "

      Lâm Tuệ rên rỉ càng làm ta thêm căng cứng phần bụng. Vốn định đùa nha đầu này thôi nhưng ai ngờ nàng lại khiến muốn chôn vùi cây gậy thịt vào người nàng đến như vậy.

      " Tuệ Nhi, muốn hơn nữa ?"

      " ư ư "

      " Ta vẫn còn là thân xử nam,nếu ta trao cho nàng ta bị thiệt thòi mất "

      " Thiếu gia.... Người..., ta....ta cũng là...xử nử"

      " vậy xử nam kết hợp với xử nữ hay quá còn gì?"

      " a a a cho... Cho ta "

      " Van xin ta Tuệ Nhi "

      " Xin ngài... Xin ngài hãy áaaa"

      hề báo trước ta nhấc chân Lâm Tuệ lên đâm thẳng cây gậy thịt vào. Lần đầu làm đều rất đau nhưng với Lâm Tuệ là đau đến phát khóc.

      " Đừng... Đau quá, thiếu gia.... Tha ta đau quá..... "

      " Tuệ Nhi ta chịu nổi,ngoan ah~ "

      Đợi lát khi cơn đau dịu, bắt đầu di chuyển. Lúc đầu nhàng như rong đuổi nhưng càng về sau tốc độ càng mạnh. Sex dưới nước khó khăn hơn nhưng đối với chẳng là gì.

      ôm cả hai chân Lâm Tuệ khiến quặp vào người , còn thân dưới bắt đầu di chuyển mạnh hơn.

      " Nhanh... Nhanh lên... Hạo.... A a a ư ư "

      gọi tên trong lúc giao hoan khiến sung lại càng sung, mỗi lượt cắm mạnh mẽ vào hẳn bên trong rồi lại mạnh mẽ rút ra cắm vào liên tục.

      " rách mất.... Ah ah Hạo Hạo."

      " Tuệ Nhi, nàng hút ta chặt quá, Nàng có thể thôi gợi tình nữa được "

      " Ư ư Hạo ư ư "

      Lần đầu tiên có cảm giác muốn hôn ai đó là khi và nàng triền miên giao hợp bên dưới, hai người hoà làm . Dù nàng mới chỉ vào phủ nhưng nàng có sức quyến rũ rất lớn rối với . Là khi nàng tỉnh dạy ngồi người . có cảm giác muốn đắm chìm trong cái lỗ nhõ của nàng, hay là nàng dạy cách " đạt khoái cảm ".

      Môi lưỡi triền miên, thân dưới vẫn tiếp tục ra vào ngừng vang lên nhưng tiếng bạch bạch khiến người ta phải đó mặt.

      " Tuệ Nhi, ta bắn vào nhé "

      Sau nửa giờ đồng hồ vận động cuối cùng ta cũng bắn vào bên trong Lâm Tuệ.

      Còn ... Lần đầu làm tình xụi lơ còn sức lực nào nữa. Cái cảm giác ấy..quá mới lạ....quá sung sướng... Quá hạnh phúc.

      " Lâm Tuệ nàng rất đẹp "

      Lâm Tuệ còn đứng nổi nữa, đành ngả vào ngực Hạo thiếp . Nhưng thiếp chưa được bao lâu lại cảm giác như có gì đó dính dính chảy ra.

      " Chàng... Chàng... là cầm thú... ra a ~"

      "Tuệ Nhi, con chim của ta muốn vào bên trong nàng, nên ta nghe theo lệnh thôi "

      " Chàng... bằng cầm thú. ràng... Là hề ... Mà mà "

      Hạo vừa bế Lâm Tuệ lên vừa mặc quần áo nhưng nơi nào đó vẫn ngừng chơi nhún nhảy.

      " Chàng thả thiếp xuống à "

      " nàng nhìn xem cái miệng của nàng co rút như thế... Ta nỡ thả "

      " Chàng... "

      Mặc xong quần áo, Hạo dùng mảnh vãi che thân thể Lâm Tuệ, che cả chỗ hai người giao hợp

      " Người ta phát mất "

      " ư ư "

      " Đây là phủ của ta... Ah Tuệ Nhi, nàng nàng đừng hút ta như thế nữa được ko? "

      đường về phòng bóng người nhưng sỏi đá rất nhiều, mỗi lần qua đường bấp bênh là cây gậy thịt lại đâm sâu thêm nữa khiến cả hai đều như đạt khoái cảm.

      Về đến phòng là chặng đường dài, tơ máu xử nữ và nước xuân chảy đầy đùi Lâm Tuệ, xấu hổ đến nỗi chỉ muốn chui đầu xuống đất.

      Hại đặt Lâm Tuệ lên bàn để ngồi đó, còn tách hai chân Lâm Tuệ ra mà vùi đầu liếm mật ngọt

      " Chàng.. Chàng... Rất bẩn đừng liếm đừng... Đ..ư...ng "

      Mỗi lần liếm mút là lần nước xuân lại tràn ra. Nước xuân ngừng tràn ra, tiểu huyệt co rút mãnh liệt cầu hơn nữa.

      Khăn trải bàn giờ ướt đâm nước tình, cả căn phòng tràn ngập cảnh sắc xuân.

      " Nương nương, thiếu gia vừa về ạ "

      " Nó ở trong phòng?"

      " Dạ Vâng, để con hỏi thử "

      Cốc cốc, "thiếu gia ngài có ở trong phòng ? Mẹ ngài muốn gặp ngài "

      Cốc cốc

      " Hạo.... Dừng lại ... Mẹ chàng.. Mẹ chàng "

      Hạo đắm chìm trong rừng rậm nơi chân Lâm Tuệ, còn thiết gì lễ nghĩa nữa. Người đàn bà này, khiến phát điên rồi.
      1900, Dung Nguyễn 1995, nhoxbina4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :