1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 107

      nửa năm trôi qua kể từ ngày Weiyan được sáng lập, cho tới nay, ấn tượng mà Chu Tự Hằng lưu lại trong lòng các nhân viên chính là hình ảnh người lãnh đạo rất bản lĩnh, kiên định và thận trọng trong công việc.

      Chu Tự Hằng có vẻ ngoài đẹp như tranh, gương mặt phong lưu tuấn tú, mấy khi cười, cậu luôn sẵn sàng lắng nghe từng ý kiến của các nhân viên, cũng sẵn sàng tiếp nhận những quan điểm đúng đắn, nhưng đồng thời cũng có cố chấp của bản thân, khi đưa ra những quyết định lớn dễ dàng thay đổi.

      “Chỉ sắp 21 tuổi, nhưng lại có suy nghĩ của người 31 tuổi.” Trần Tu Tề nhận xét về người lãnh đạo của mình.

      Chu Tự Hằng vẫn còn rất trẻ, nhưng vì khởi nghiệp sớm nên ở cậu toát ra khí chất rất khác biệt, lúc họp, cậu có thói quen mím môi, đưa mắt nhìn về phương xa, tựa như vị vua La Mã nhìn đời bằng nửa con mắt vậy.

      Tuổi còn trẻ, nhưng lại đạt được nhiều chiến công hiển hách.

      Lời cậu ra cũng đơn giản như cách cậu lập trình, khiến cho người ta dễ dàng tiếp nhận thông tin.

      Thế mà lúc này, cậu lại dùng những từ ngữ thâm sâu bay bổng để lên tình cảm của mình.

      Tương tư thành bệnh, ao ước lâu.

      Sầm Gia Niên thầm nghĩ khả năng văn thơ của Hằng ca nhà mình đúng là tăng đột biến, dùng câu “Nhất nhật thiên lý*” để hình dung cũng chẳng quá chút nào, nghe xong câu buồn nôn kia của Chu Tự Hằng, toàn thân đều nổi da gà, nhưng đồng thời cũng nhận về vạn lần tổn thương.

      *(Nhất nhật thiên lý: Nguyên ý của câu thành ngữ này là chỉ con ngựa chạy rất nhanh, ngày có thể được ngàn dặm. Nay thường dùng để ví về người tiến bộ nhanh hoặc nghiệp phát triển vượt bậc.)

      Tim cũng bắt đầu rỉ máu.

      Huống hồ Sầm Gia Niên còn ngồi ngay cạnh Chu Tự Hằng nữa chứ, vừa hay có thể trông thấy bàn tay Chu Tự Hằng công khai đặt lên đùi Minh Nguyệt, Minh Nguyệt cũng áp tay mình lên tay Chu Tự Hằng, cử chỉ vừa thân mật vừa tự nhiên, thoạt nhìn có vẻ rất thuần thục.

      Nhưng ra Minh Nguyệt cũng được tự nhiên cho lắm.

      chỉ mới vừa nghe xong câu “Mơ ước lâu” thôi chân lại mềm nhũn ra rồi, tim cũng trở nên mềm yếu, trong lòng như có con bướm bay qua bay lại, kéo mùa xuân tới.

      Minh Nguyệt cố gắng giữ tư thế ngồi tiêu chuẩn, nhưng vẫn đỏ mặt, nhịn được mà hỏi Chu Tự Hằng: “Từ khi nào bắt đầu em?”

      Chu Tự Hằng nghĩ nhiều mà đáp luôn: “Từ rất lâu rồi.”

      Ngữ điệu của cậu vô cùng thành khẩn, tiếp: “Lâu đến mức cũng nhớ nữa.”

      Câu này hoàn toàn là .

      Tình đầu của thời niên thiếu có thể chỉ phát sinh trong nháy mắt, nhưng trước đó rất lâu rất lâu, mỗi lần gặp gỡ bé kia đều giống như những tia nước , chảy vào cánh đồng hoang vu khô hạn trong lòng cậu.

      Dường như ai có thể hiểu hết ý nghĩa của từ “Thanh mai trúc mã” bằng Chu Tự Hằng.

      Cậu nhớ khi nào cậu hiểu ra được lòng mình, chỉ biết là từ khi có kí ức đến giờ, thế giới xung quanh cậu chỉ tràn ngập hình bóng của Minh Nguyệt.

      Chu Tự Hằng hơi nghiêng mặt, nhìn Minh Nguyệt hai má đỏ ửng, mắt ngọc mày ngài, bởi vì quá vui sướng nên cúi đầu ngượng ngùng cười.

      Sầm Gia Niên cảm thấy cảnh này quá là ngược cẩu, nhưng lại khổ sở thể ra, bi thương dứt, liền nắm cái khăn trải bàn màu vàng nhạt, làm ra vẻ “Mắt thấy tâm phiền”.

      Nhưng Tiết Nguyên Câu lại thông cảm với tâm trạng của Sầm Gia Niên, cậu ta lại lần nữa quay chai rượu, sau hai vòng, chai rượu lại tiếp tục “ngẫu nhiên” chỉ vào Chu Tự Hằng.

      Người đặt câu hỏi lần này là nhân viên quản lý của công ty, mặc dù Chu Tự Hằng tuổi hơn, nhưng ta vẫn rất ngưỡng mộ và tôn trọng cậu, cho nên câu hỏi cũng có liên quan đến kế hoạch công việc: “Chu tổng, sau khi công ty chính thức được gia nhập vào thị trường, việc muốn làm nhất là gì?”

      ta mong đợi đáp án kiểu như “Thay đổi thế giới”, “Sáng tạo thế giới”, “Đem lại hạnh phúc cho mọi người” hay là “Tiếp tục triển khai những kế hoạch lớn hơn”.

      Nhưng Chu Tự Hằng lại đặt chuyện tình cảm lên hết, đem mấy thứ kia vứt hết ra sau gáy, kiêng dè gì mà trả lời: “Kết hôn với Minh Nguyệt.”

      nhân viên quản lý ngơ ngác, mãi mới phản ứng lại được, nhất thời có phần phiền muộn, thậm chí còn uống ly rượu, dùng ánh mắt u oán nhìn Minh Nguyệt xấu hổ.

      Chu Tự Hằng biết suy nghĩ của ta, cậu nắm tay Minh Nguyệt, dịu dàng hôn cái lên đốt ngón tay .

      Là đốt ngón tay áp út bên trái.

      Nơi dùng để đeo nhẫn cưới.

      Tuy Chu Tự Hằng gì, nhưng Minh Nguyệt biết cậu dùng hành động để lên tất cả.

      Trong lúc tràn ngập mong đợi về chuyện kết hôn miệng chai rượu bỗng nhắm thẳng vào mặt , lúc ấy mới dứt ra được khỏi cơn ảo mộng.

      “Em sao?” Minh Nguyệt giơ ngón trỏ ra chỉ vào mình.

      rất muốn cắn ngón tay, ở trước mặt đông người, trong đó còn có nhiều người quen dùng ánh mắt lấp lánh chờ mong nhìn , khiến cảm thấy hơi căng thẳng, nhưng lập tức nhớ ra là mình muốn để lại hình ảnh dịu dàng đoan trang trong lòng các nhân viên của Chu Tự Hằng, cho nên lại cố gắng tỏ ra thoải mái tự nhiên.

      Nhưng hiệu quả được tốt cho lắm, vì dáng vẻ đỏ mặt ngượng ngùng nhưng lại cố tỏ ra đứng đắn của chỉ làm cho người ta muốn bắt nạt mà thôi.

      Nhưng vẫn còn có Chung Thần là người duy nhất bị dáng vẻ của đánh lừa.

      Tâm trí của cậu chưa hoàn toàn trưởng thành, vì muốn chị xinh đẹp Minh Nguyệt có ấn tượng với mình, cậu liền cướp ngay lấy quyền đặt câu hỏi cho vòng này, nhưng cậu nghĩ ra câu hỏi gì hay nên đành mượn câu hỏi của nhân viên vừa rồi.

      “Chị dâu, Hằng muốn kết hôn với chị, thế còn chị, việc chị muốn làm nhất với ấy bây giờ là gì ạ?”

      nhảm, tất nhiên cũng là kết hôn rồi.

      Tiết Nguyên Câu muốn phát rồ lên với câu hỏi của Chung Thần, chẳng có tí thú vị nào cả, phí cả cơ hội, thế mà còn được gọi là tiểu thần đồng nữa đấy.

      Cậu chỉ tiếc rèn sắt thành thép, gõ đầu Chung Thần cái.

      Chung Thần chẳng hiểu ra sao, ngơ ngác trừng mắt nhìn Tiết Nguyên Câu, sau đó lại quay sang chờ đợi đáp án từ Minh Nguyệt.

      Nhưng Minh Nguyệt lại trả lời câu hỏi của Chung Thần.

      lén nhìn Chu Tự Hằng cái, khẽ cắn môi, lúc lâu sau, quyết định chọn uống rượu trong ngạc nhiên của mọi người, trong trò chơi “ hay mạo hiểm”, nếu muốn có thể uống chén rượu coi như là hình phạt.

      Tiết Nguyên Câu lúc đầu cũng hơi ngơ ra, nhưng vì cậu cũng từng là người phong lưu, cho nên hiểu ngay được ý của Minh Nguyệt.

      Cậu dùng ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tỵ nhìn Chu Tự Hằng, cảm thấy Chu Tự Hằng đúng là có diễm phúc.

      Đại ca muốn cùng chị dâu kết hôn, tư tưởng rất thuần khiết, nhưng chị dâu lại muốn quá giới hạn sớm chút.

      Chu Tự Hằng phải là nhìn thấy ánh mắt của Tiết Nguyên Câu, nhưng cậu có tâm trạng mà để ý tới.

      Minh Nguyệt là rất thành , điều này biểu ở tất cả mọi mặt, giống như lúc này, vì né tránh đáp án nên uống cạn ly rượu trắng đầy được đặt bàn làm vật trang trí.

      Có lẽ vì uống cách quá sảng khoái, nên sau khi uống xong trừ gương mặt hơi ửng hồng lên có biểu gì khác, nhưng rất nhanh, Chu Tự Hằng phát ra…

      Minh Nguyệt say rồi.

      Vì trò chơi hay mạo hiểm nên bầu khí bàn ăn trở nên rất sôi nổi, mọi người đều còn trẻ, sau khi phá bỏ được bức tường ngăn cách, rất nhiều nhân viên bắt đầu mời rượu cấp của mình, Chu Tự Hằng tất nhiên phải ngoại lệ.

      Có thể vì là lần đầu tổ chức liên hoan nên các nhân viên mới biết là Chu Tự Hằng uống rượu, cho nên người này cứ nối tiếp người kia mà đến.

      Chu Tự Hằng còn chưa kịp giơ ly sữa tươi lên tỏ ý từ chối Minh Nguyệt chắn trước mặt cậu, chủ động đỡ rượu cho cậu.

      mới uống được nửa ly bị Chu Tự Hằng ngăn lại, nhưng quá muộn rồi.

      Minh Nguyệt lúc này say khướt.

      Bước của có phần lảo đảo, giống như con bướm bay lờ đờ, nghiêng trái vẹo phải. bé ngoan đến thể ngoan hơn, làm gì có chuyện từng uống rượu chứ, huống hồ lại còn là rượu trắng, tửu lượng của cực kì kém, hoặc có thể có luôn, giây trước còn tỉnh táo, vậy mà bây giờ như con quay rồi.

      Chu Tự Hằng giang tay bế lên, đưa rời khỏi nhà hàng.

      Bây giờ là mười giờ tối, để Minh Nguyệt say khướt về kí túc xá hiển nhiên phải là cách tốt, Chu Tự Hằng cân nhắc mãi, cuối cùng quyết định đưa về căn hộ của cậu ở khu Hải Điến.

      Căn hộ này là quà sinh nhật mừng cậu tròn hai mươi tuổi của Chu Xung, đợt trước bị cậu dùng để thế chấp ngân hàng, vay vốn làm ăn.Sau khi Weiyan thu lại được lợi nhuận, Chu Tự Hằng giành lại được quyền sở hữu căn hộ của mình.

      Chu Xung gọi người trang trí cho căn hộ cách rất cẩn thận và chu đáo, phần lớn diện tích là màu đen, màu mà Chu Tự Hằng thích, đôi chỗ lại điểm thêm sắc đỏ, cực kì mang tính nghệ thuật, căn bếp sạch tạo cảm giác thoải mái và ấm áp, nhưng Chu Tự Hằng chưa từng ở lại đây.

      Đêm nay chắc là ngoại lệ.

      Chu Tự Hằng cởi giày cao gót cho Minh Nguyệt, bật đèn phòng ngủ rồi bế vào.

      Hôm nay hai người ở lại đây qua đêm.

      Chu Tự Hằng thầm nghĩ.

      Cậu hít hơi sâu, đặt Minh Nguyệt xuống chiếc giường lớn duy nhất trong nhà, về cái giường này, bố cậu gì nhỉ? Chu Xung , trong nhà chỉ có cái giường thôi, còn bảo là muốn nhanh được ôm cháu trai.

      Những lời này bỗng lên trong đầu Chu Tự Hằng.

      Ga giường màu đen làm nổi bật làn da trắng muốt của Minh Nguyệt, toàn thân tựa như pho tượng được chạm ngọc, những đẹp mà còn tỏa hương thơm.

      Mùi hương sâu kín, thoang thoảng, giống như mùi hoa nhưng cũng hẳn, vì Minh Nguyệt say nên người còn có mùi rượu tỏa ra, Chu Tự Hằng nắm được góc chăn, nhắm chặt hai mắt, nhàng đắp lên người Minh Nguyệt.

      Xong xuôi, cậu xoay người , chuẩn bị ra ngoài, cố gắng để cho bản thân giữ được cái tâm trong sạch, nghiêm chỉnh làm Liễu Hạ Huệ.

      Nhưng cậu vừa mới nhấc chân Minh Nguyệt tỉnh lại, còn nũng nịu gọi cậu tiếng: “Chu Chu.”

      Cậu hơi khựng lại chút rồi tiếp tục ra ngoài rót cốc nước, sau đó quay về ngồi xuống đầu giường, đưa miệng cốc kề sát vào miệng Minh Nguyệt để uống, xong xuôi mới đáp lời: “Sao em?”

      ra làm sao cả, chỉ muốn gọi cậu mà thôi.

      Minh Nguyệt vén chăn lên ngồi dậy, kéo vạt áo cậu lắc đầu, nghĩ lát rồi hỏi: “Đây là đâu vậy?”

      Ánh mắt của lúc nào cũng được bao phủ bởi tầng hơi nước, tựa như cơn mưa xuân ôm trọn lấy bầu trời Giang Nam vậy, lúc này Chu Tự Hằng vẫn chưa thể chắc chắn là tỉnh rượu hay chưa, nhưng thấy hỏi cậu trả lời: “Đây là nhà .”

      đúng hơn là nhà của chúng ta.

      Cậu hơn chút cho hiểu, nhưng tránh nhắc đến chuyện Chu Xung tha thiết được bế cháu nội, chỉ đây là quà mừng sinh nhật hai mươi tuổi của mình.

      “Ồ, là nhà của à?” Minh Nguyệt nghiêng đầu hỏi, nhưng ngay sau đó lại tiếp: “Vậy là em lại mới ngủ giường của sao?”

      đến đây, liền ngoan ngoãn quỳ ngồi giường, trước đó còn muốn kéo vạt áo cậu, tiến sát vào người cậu cọ tới cọ lui.

      Chu Tự Hằng có phần mất mát.

      Cậu thầm nghĩ đáng ra mình nên sớm ôm Minh Nguyệt vào lòng mới đúng, để cho phải mình làm nũng như vậy.

      Lúc này Minh Nguyệt cực kì thích cái giường lớn này, còn ôm lấy gối rồi áp mặt vào cọ cọ, Chu Tự Hằng kéo gối ra, vuốt má : “Tại sao lại là ‘Lại’?”

      Vừa hỏi xong, Minh Nguyệt lập tức trả lời ngay: “Sinh nhật năm ngoái em cũng ngủ giường mà, còn cả lần bọn mình Trương Gia Giới nữa.” bĩu môi, vui sướng nghĩ lại chuyện cũ, “Em thấy ngủ giường của thoải mái hơn giường của em nhiều.”

      Sao lại thoải mái hơn?

      Có lẽ là vì được nằm ngủ trong ngực của Chu Tự Hằng.

      Minh Nguyệt lại cảm thấy đầu bắt đầu đau, chóng mặt muốn ngủ, lập tức hất mặt sai khiến: “Chu Chu, tối nay phải ôm em ngủ.”

      Giọng của chẳng có chút lực uy hiếp nào cả, ngược lại còn mềm nhũn như làm nũng người ta vậy.

      Chu Tự Hằng bất lực : “Tiểu Nguyệt Lượng của uống say quá rồi.”

      Minh Nguyệt phản đối kịch liệt: “ phải!”

      rất lớn tiếng, vì kích động nên còn ợ cái.

      Người uống say luôn tự mình say, Chu Tự Hằng nghĩ Minh Nguyệt cũng giống như vậy.

      Nhưng Minh Nguyệt lại tiếp: “ phải thư kí của uống say rồi!”
      ---
      Hời ơi, người ta lớn rồi mà cứ gọi Tiểu Nguyệt Lượng hoài à, hông chịu đâu ~~ :)) Chả kít thít gì hết ~ :)) Minh nữ vương tái xuất giang hồ rồi :))

      Thằng Hằng kia, mày lại đây, chị quyết sống mái với mày trận để cướp được con bé Nguyệt về nhà nuôi, nhào zô!!! :049:
      Chương 108: 21/5/18

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      bị lụng tim với hai cái đứa này :yoyo6::yoyo1::yoyo1:
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Nguyệt ơi, nguyệt à, để ba Minh biết được mình nuôi trồng nên con ngọt ngào, luôn bạch đội lốt nữ vương , dâng thịt quyến rũ tiểu sói như thế, ba Minh ko đập đầu vào gối, à đập đại vào ngực vợ vì đau lòng sao, con của tui nuôi đến 18năm mà....còn luôn bị @Ngân Nhi hăm he mang về nuôi nữa chớ....xếp hàng, xếp hàng nào, ui, ko biết minh nương thừa hưởng tính cách của ai nhỉ, có khi nào là chẩn Minh ko, hà hà, nét đẹp là từ mẹ rồi
      Last edited: 20/5/18
      PAGENgân Nhi thích bài này.

    4. hoai thanh

      hoai thanh New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      5
      Sâu răng vs 2 đứa này quá:038::038:
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. xukem

      xukem Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      109
      Cứ cái đà này ta nghi là thằg hằg nó làm Liễu Hạ Huệ đến năm chúg nó cưới nhau mất. Ta nghi lắm:th_96::th_96:
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :