1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @Lamei Tập trung vung cẩu lương chứ sao nữa :))

    2. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      :phut:Phutjtttt
      Màn hình máy tính của tui,:017: ko biết còn cíu đc hơm:06(1):

      Ta hậnnnnnn:roft:
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Rum23

      Rum23 New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      19
      Ngày vào mấy lần mà mãi k thấy :-(((((((

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @Rum23 Trước 0h thể nào cũng có nha :))

      Chương 106

      Vành tai Minh Nguyệt vừa trắng vừa mềm, vì sợ đau nên bấm lỗ tai, nhìn đơn thuần tựa như viên ngọc nhuộm sắc hoa đào.

      Làm cho người ta nhìn vào mà muốn thương.

      Cho nên Chu Tự Hằng thể ngừng cắn, còn dùng răng day , đưa đầu lưỡi ra liếm, say sưa biết chán.

      Minh Nguyệt cảm thấy đầu óc trở nên mơ màng, hôm nay chân hiểu sao mà cứ nhũn ra, tay cũng có sức, hộp sữa chua mà nắm chặt cũng bị rơi xuống sàn.

      giọng kêu lên: “Chu Chu…”

      Nửa câu sau là “Sữa chua rơi rồi!”

      nghĩ sữa chua làm bẩn sàn, cho nên mới lên tiếng nhắc nhở, muốn Chu Tự Hằng buông ra để còn dọn dẹp.

      Nhưng hiển nhiên là Chu Tự Hằng cho có cơ hội làm việc đó.

      vừa mới gọi tiếng “Chu Chu”, bằng chất giọng nũng nịu, kèm theo chút run sợ, tựa như những bông hoa yếu ớt vừa khóc vừa kể lể khi vừa bị cơn mưa lớn xối xuống vậy, rất đáng thương.

      Sợi dây cung trong đầu Chu Tự Hằng lập tức bị cắt đứt, cậu ôm eo kéo về sau, nghiêng người đè xuống bàn làm việc rộng rãi.

      Eo của Minh Nguyệt rất thon, lại có mềm dẻo, nên dù có ngửa người ra cũng bị đau, Chu Tự Hằng buông tha cho vành tai , hai tay chống hai bên giam lại dưới thân, những nụ hôn dày đặc ngừng rơi xuống cổ rồi dần di chuyển đến đôi môi .

      “Quy tắc ngầm…là như thế này sao?” Minh Nguyệt mơ màng mở to mắt, nỉ non .

      “Đúng rồi, thư kí bé của ạ.” Chu Tự Hằng đáp, kéo tay lên để bám vào vai mình, mà thư kí bé cũng cực kì nghe lời, rất biết phối hợp với động tác của cậu.

      Chu Tự Hằng với : “Từ khi em, nghĩ đến những chuyện này rồi.”

      Những chuyện này…

      Là những chuyện gì?

      Vì muốn xứng đôi với Chu Tự Hằng, nên hôm nay Minh Nguyệt mặc chiếc sơ mi trắng cùng chân váy đen cho hợp với bộ vest của cậu, đây là lần đầu tiên đến công ty cậu, nên muốn lưu lại hình tượng đoan trang nhã nhặn trong lòng các nhân viên, mà màu đen trắng đơn điệu lại càng làm cho ngũ quan của trở nên quyến rũ.

      Nhưng mọi chuyện như mong muốn, Chu Tự Hằng vốn có suy nghĩ đen tối trong đầu rồi, cậu chỉ muốn kéo Minh Nguyệt vào phòng làm việc của mình, khóa trái cửa lại, kéo hết rèm vào, sau đó đè xuống bàn làm việc, cởi cúc áo sơ mi của ra, đưa tay mò vào trong váy

      Ánh nắng bên ngoài bị rèm cửa che lại, cửa cách ngăn những tiếng động bên ngoài truyền vào, Minh Nguyệt vòng tay ôm cổ Chu Tự Hằng, hơi ngửa đầu, hướng phần cổ trắng nõn của mình ra, đón nhận những cái hôn của cậu.

      Chu Tự Hằng lúc này cởi ba cúc áo của Minh Nguyệt, cảm thấy hơi nhột nên bật cười khanh khách, bỗng nhớ lại câu “Từ khi em…” của cậu, hỏi: “ muốn làm chuyện này từ rất lâu rồi sao?”

      đợi Chu Tự Hằng đáp lại tiếp: “Nếu muốn từ lâu rồi cứ hôn nhiều vào nhé.”

      chu đôi môi đỏ mọng lên , ánh mắt chân thành và hồn nhiên, hề ngại ngần gì việc Chu Tự Hằng thò tay vào trong áo mình vuốt ve, ngược lại còn kéo cậu lại gần hơn chút, dáng vẻ vừa ngây thơ lại vừa quyến rũ.

      Chu Tự Hằng chịu nổi nhất chính là điểm này của Minh Nguyệt.

      “Đúng là suy nghĩ từ rất lâu rồi.” Cậu , “Cho nên cần vội.”

      Chu Tự Hằng hôn mấy cái lên lồng ngực , lưu lại cả dấu hôn, cậu cảm thấy mình nếm được vị ngọt, cũng thực hóa giấc mộng nên tạm thời rất hài lòng.

      Cậu ôm Minh Nguyệt, sửa sang lại quần áo cho .

      định tiếp tục ư?” Minh Nguyệt đung đưa chân, cúi đầu nhìn dấu hôn ngực mình, “Tại sao vậy?”

      Chu Tự Hằng cực kì khao khát bộ ngực phập phồng của , cổ họng giật giật, nhưng động tác vẫn vững vàng như núi Thái Sơn, giúp cài lại cúc áo, : “Hôm nay công ty mở tiệc khánh thành, nếu mà hôn lâu hơn chút nữa lát nữa chắc chắn em phải xấu hổ đấy.”

      Nếu cậu hôn lâu hơn mọi người bên ngoài chắc chắn tò mò đoán xem trong phòng làm việc rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      Minh Nguyệt gật đầu, cảm thấy Chu Tự Hằng người rất biết quan tâm.

      muốn khen Chu Tự Hằng câu, nhưng trước đó vẫn còn chuyện quan trọng hơn cần hỏi: “Vậy thấy em có phù hợp với tiêu chuẩn của thư ký ?” dừng lại chút rồi tiếp, “Sau khi tự mình kiểm tra rồi.”

      “Cực kì phù hợp.” Chu Tự Hằng đáp.

      Minh Nguyệt nghe thế vui lắm, nhưng tiếp theo cậu lại : “Nhưng mà đổi ý rồi, tuyển thư ký nữ nữa.” Chu Tự Hằng nâng lọn tóc của Minh Nguyệt lên rồi đưa lên mũi hít hà, “Em quá đẹp, rất dễ khiến cho bị phân tâm, tập trung làm việc được.”

      Minh Nguyệt nhất thời biết là mình vui vì được Chu Tự Hằng khen đẹp, hay là cảm thấy hụt hẫng vì bị cậu từ chối.

      khẽ cau mày.

      “Nhưng cũng nỡ nhìn thư ký của buồn.” Chu Tự Hằng , “Cho nên chuẩn bị đề bạt ấy lên vị trí bà chủ, mỗi ngày chỉ cần vui vẻ nhảy múa là được.”

      Dạo này cậu đúng là rất biết cách ngọt.

      Minh Nguyệt biết là cậu học được ở đâu, chỉ biết là cảm thấy rất vui sướng khi được nghe những lời ấy, ôm mặt Chu Tự Hằng, hôn chụt chụt mấy cái lên mặt và môi cậu, sau đó mới hớn hở nhảy xuống khỏi cái bàn dài.

      nhặt hộp sữa chua bị rơi xuống sàn lên, mở cửa định đem vứt.

      Đúng lúc này Tiết Nguyên Câu gõ cửa, với Chu Tự Hằng: “Hằng ca, buổi tiệc chuẩn bị xong rồi, bao giờ ạ?”

      Bởi vì cảm thấy mình xử lý công việc rất nhanh, Tiết Nguyên Câu liền huýt sáo cái để tự khen mình.

      Nhưng Minh Nguyệt lại nghĩ là Tiết Nguyên Câu đoán được trong phòng này xảy ra chuyện gì nên mới mờ ám huýt sáo như vậy, đỏ bừng mặt, cuống quýt chạy về trốn sau lưng Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng xoa lưng tỏ ý an ủi, vừa nắm tay vừa chuyện với Tiết Nguyên Câu.

      Cảnh này vừa hay lọt vào mắt của Sầm Gia Niên.

      Cậu cảm thấy Hằng ca của mình tuy bàn chuyện công việc, nhưng vẫn còn có tâm trạng để trêu chọc người , thế còn trêu rất hăng say nữa, làm cho em kia đỏ bừng cả mặt lên rồi, trong lòng càng thêm kính nể Chu Tự Hằng thêm vài phần, cũng đồng thời cảm nhận được nỗi buồn sâu sắc đối với 19 năm độc thân của mình.

      Cũng may trong công ty chỉ có mình cậu là cẩu độc thân.

      Tiệc chúc mừng được tổ chức tại nhà hàng gần công ty, trong ánh đèn thủy tinh lấp lánh, dòng chữ 500 vạn được khắc bằng đá trông càng thêm rực rỡ.

      Chu Tự Hằng phát biểu dài dòng, cậu lần lượt chia cho các nhân viên mỗi người cái chày , sau đó cùng nhau đập vỡ khối đá, khối đá nhanh chóng vỡ thành nhiều mảnh vụn, đồng thời phát ra những tiếng vang thanh thúy, việc làm này còn có ích hơn bất kì lời nào.

      Tiết Nguyên Câu sau khi đập xong khối đá tâm trạng trở nên cực kì tốt, cầm chén rượu : “Trong tương lai số người dùng trang mạng của chúng ta nhất định đạt đến con số 500 vạn, chừng còn nhiều hơn ấy.Nhìn công ty của chúng ta bây giờ , có biết bao nhiêu là doanh nghiệp nhòm ngó, gào khóc muốn được đầu tư vào.”

      Weiyan bắt đầu bước vào giai đoạn phát triển với tốc độ chóng mặt, tiếp theo phải tính đến những mục tiêu lớn hơn nữa rồi.

      Sầm Gia Niên cũng gật đầu đồng ý, đồng thời phát biểu ý kiến của bản thân, sau khi tên công ty mạng ra, cậu : “Tôi nghĩ chúng ta nên suy nghĩ đến việc hợp tác với công ty đó, bọn họ có kho dữ liệu khổng lồ, tài nguyên phong phú và nền tảng vững chắc.”

      “Chính vì những điểm tốt ấy mà phải tính toán, nếu nhỡ bọn họ nuốt ngược lại chúng ta, tự mình khai phá ra Weiyan mới chúng ta khổ đấy.” Tiết Nguyên Câu rung đùi đắc ý, “Tôi nghĩ vẫn nên chọn những vườn ươm doanh nghiệp* có uy tín lâu năm hơn.”

      *(Vườn ươm doanh nghiệp công ty, tổ chức trợ giúp những người muốn lập doanh nghiệp, các doanh nghiệp mới khởi nghiệp phát triển bằng cách cung cấp những dịch vụ, chẳng hạn như huấn luyện quản trị, văn phòng làm việc…Tổ chức này có mục đích tạo môi trường "nuôi dưỡng" các doanh nghiệp khởi trong thời gian nhất định để các đối tượng này có thể vượt qua những khó khăn ban đầu, khẳng định tồn tại và phát triển như những doanh nghiệp độc lập.)

      Chung Thần trộm uống ngụm rượu nên gương mặt non nớt trở nên đỏ ửng, : “Sơn Hải là công ty đầu tiên mở lời với chúng ta, em nghĩ chúng ta nên chọn họ.”

      Chung Thần hiểu quá nhiều về nhân tình thế thái, chỉ cảm thấy Sơn Hải là công ty rất có mắt nhìn người, nếu Sơn Hải nguyện ý làm Bá Nhạc* Weiyan nhất định trở thành con Thiên Lý Mã*.

      *(Bá Nhạc: Người có tài xem tướng ngựa.)

      *(Thiên Lý Mã: Ngựa chạy ngàn dặm.)

      Cậu đưa mắt nhìn xung quanh để tìm kiếm đồng tình.

      Nhưng hiển nhiên số người đồng ý với cậu nhiều lắm, vì Sơn Hải chỉ là công ty đầu tư mới thành lập cách đây lâu, hơn nữa trước đó cũng hề có tiếng tăm gì.

      Chung Thần chuyển hướng sang nhìn Trần Tu Tề.

      Vì là người lớn tuổi nhất trong đám, tính cách lại trầm ổn, năng lực xuất chúng, cho nên Trần Tu Tề được coi là nhân vật nòng cốt thứ hai của công ty, Chu Tự Hằng cũng rất coi trọng ý kiến của .

      Trần Tu Tề nhấp ngụm rượu, : “Dù chọn nhà đầu tư nào nữa điểm quan trọng nhất vẫn là phải có lợi cho phát triển của công ty, bây giờ chúng ta chưa vội về mặt tài chính, cứ đợi đến lúc đàm phán xem bên nào là bên đưa ra những điều kiện tốt nhất rồi tính.”

      Những lời hứa hẹn ngoài miệng đều chỉ là dối, phải có thỏa thuận ràng bằng giấy tờ mới tin được.

      Huống hồ Weiyan rất phát triển, chừng còn có những quỹ đầu tư quốc tế để ý đến cũng nên.

      Trần Tu Tề xong, tất cả mọi người liền rơi vào trầm tư, đúng vào lúc này, Chu Tự Hằng nắm tay Minh Nguyệt ngồi xuống.

      Cậu buông tay Minh Nguyệt ra lúc nào, lúc đập khối đá cũng nắm, lúc rót tháp rượu Sâm panh cũng nắm, trong công ty có rất nhiều thanh niên còn độc thân, cảm thấy bị ngược hề .

      Chu Tự Hằng thèm để ý đến nỗi khổ của các em, vẫn nắm chặt tay Minh Nguyệt, về chuyện đầu tư, cậu chỉ cười : “Bây giờ trong tiệc chúc mừng, mọi người thoải mái ăn uống , chuyện công việc còn nhiều thời gian để bàn mà, hay là mọi người muốn về công ty làm việc luôn bây giờ?”

      Minh Nguyệt cắn miếng sườn, tiên phong lắc đầu đáp lại câu hỏi của Chu Tự Hằng.

      Đương nhiên là mọi người ai muốn buông tha cho mấy món cao lương mĩ vị trước mặt rồi, vì qua những ngày làm việc mệt mỏi suốt đêm, cho nên bây giờ ai nấy đều cảm thấy thèm ăn và ăn rất ngon miệng, vừa ăn vừa cười rất vui vẻ.

      Vì muốn bầu khí trở nên sôi nổi hơn, Tiết Nguyên Câu liền hô hào chơi trò “ hay mạo hiểm”, cậu cầm cái vỏ chai rượu rồi đặt ở giữa bàn, bắt đầu quay tròn để chọn người.

      Coi như là phó mặc cho số phận.

      Chung Thần là chú cá đầu tiên sa lưới, miệng chai rượu chỉ thẳng vào cậu, khiến cậu mở trừng mắt, mạo hiểm là lựa chọn khá nguy hiểm cho người chưa đến tuổi vị thành niên như cậu, cho nên Chung Thần chút do dự mà chọn .

      Tiết Nguyên Câu nỡ bắt nạt Chung Thần, cho nên ra câu hỏi cũng khó trả lời lắm: “Chu Tự Hằng và Trần Tu Tề là hai người đồng hành với cậu lâu nhất, ấn tượng của cậu về hai người này là gì?”

      Chủ đề liên quan đến hai cao thủ lập trình nên hề khô khan.

      Tất cả mọi người đều yên lặng nghe Chung Thần trả lời.

      “Hằng ca là chính nhân quân tử.” Chung Thần như chém đinh chặt sắt, dùng cụm từ để miêu tả, còn gật đầu cái với Chu Tự Hằng nữa.

      Chu Tự Hằng cười đáp lại cậu.

      Lúc này cậu cởi áo vest ngoài ra, cổ áo sơ mi đen cởi cúc cùng, gương mặt đẹp trai trông rất thoải mái dễ gần chứ lạnh lùng như bình thường, chắc là vì có Minh Nguyệt ngồi bên cạnh.

      “Cậu ấy là chính nhân quân tử kìa.” Minh Nguyệt thầm với Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng dáng vẻ vẫn rất ung dung, giúp gắp miếng sườn nữa, chờ tiếp.

      “Nhưng hôm nay còn mới cởi áo của em đó.” hồn nhiên , môi còn dính chút mỡ, nhìn rất đáng .

      Chu Tự Hằng rất muốn hôn , nhưng vì ở trước mặt mọi người nên đành cố nhịn, chỉ lấy giấy lau miệng cho , ghé vào tai : “ vẫn luôn là chính nhân quân tử trước mặt mọi người, trừ em ra.”

      Cho nên tiếng tăm của cậu cực kì tốt.

      “Mọi người đều bị lừa rồi.” Minh Nguyệt lè lưỡi với cậu, .

      Chu Tự Hằng thản nhiên thừa nhận, bàn tay rất tự nhiên đặt lên đùi Minh Nguyệt.

      Váy của Minh Nguyệt vì ngồi xuống nên hơi co lên, lộ ra phần da thịt trơn nhẵn, tay Chu Tự Hằng chỉ đặt lên chứ có hành động gì khác, nhưng Minh Nguyệt vẫn xấu hổ đỏ mặt, cố tỏ ra bình tĩnh nghe Chung Thần tiếp.

      Người tiếp theo được nhận xét chính là Trần Tu Tề, Chung Thần bỗng giữ được dứt khoát như vừa rồi, cứ ấp a ấp úng, mãi mới được mấy chữ: “ Tề hơi bị…Ẻo lả.”

      Lời vừa ra, xung quanh trở nên im lặng.

      Trần Tu Tề luôn có tác phong rất đĩnh đạc, mỗi bước đều như được đo đạc sẵn, lưng bao giờ cong dù chỉ chút, xuất thân trong gia đình quân nhân, chuyện này phải là điều bí mật, mà lời đánh giá của Chung Thần hiển nhiên khiến cho người ta khó mà tiếp nhận được.

      ấy suốt ngày chăm hoa, còn đặt tên nó là Tiểu Ái nữa, như là chơi với búp bê ý.” Chung Thần ngập ngừng tiếp.

      “Đó gọi là có tâm hồn thiếu nữ chứ phải ẻo lả.” Sầm Gia Niên xen vào sửa lỗi sai.

      Chung Thần gật đầu tỏ vẻ biết, Trần Tu Tề chỉ im lặng muốn giải thích gì thêm.

      Tiết Nguyên Câu càng thêm hưng phấn, lần nữa quay chai rượu, lần này cậu lén dùng chút tiểu xảo khiến cho chai rượu dừng lại, chỉ đúng vào Chu Tự Hằng.

      Bầu khí lập tức trở nên náo nhiệt hẳn.

      “Đại ca, !!” Tiết Nguyên Câu ngừng đề cử, sau đó đưa ra câu hỏi luôn, “Tình cảm của đối với chị dâu là kiểu tình sét đánh hay là mưa dầm thấm lâu vậy?”

      Tất cả các cẩu độc thân ở đây đều muốn được nghe đáp án.

      “Cả hai đều phải.” Chu Tự Hằng đáp.

      Minh Nguyệt cúi đầu, đặt tay mình lên tay cậu.

      Chu Tự Hằng tiếp: “Đó là kiểu tương tư thành bệnh, ao ước lâu.”

      ---
      Lời tác giả: Chu Tự Hằng bá đạo: Bàn về chuyện theo đuổi vợ mấy cậu đều là gà hết, chữ đầu tiên mà tôi chính là “Vợ” đấy, có ai so được ?

      Có bạn Chu Chu khởi nghiệp thuận lợi quá, tôi cũng chịu thôi, đúng là như vậy, vì dù sao tôi rất nam chính, muốn để Chu Chu phải khổ sở quá lâu.Với lại mục tiêu của tôi chính là: Tập trung vung cẩu lương!!! Đứng đỉnh thế giới mà ngược cẩu!!!

      Lời con editor:
      Đấy, tác giả thế thôi chúng ta đành cắn răng cho hai đứa nó ngược :)) Khổ thân tôi :))
      Nửa chương đầu, ôi con bé Nguyệt, tôi muốn cướp nó mang về nhà nuôi phải làm saoooo :)))) muốn cứ hôn nhiều vào nhé :)) Bả còn ngửa cổ nghênh đón nữa hời ơi :)) Tôi chết :))
      À còn bạn Tề, ăn ở thế nào mà để thằng em nó thế hả Tề :)) Bạn Sầm lại còn sửa từ ẻo lả thành tâm hồn thiếu nữ, moẹ nó chứ nghe còn thấy nhục hơn :))
      Chương 107: 20/5/18
      Last edited: 18/5/18

    5. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      ngọt quá bị bội thực nên phải ngủ đây
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :