1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. -Thỏ-

      -Thỏ- Well-Known Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      1,124
      Thỏ: Rất cảm ơn mọi người nhiều lắm :-* mấy nay trót lỡ bị mê game :018: toàn thức đêm mà cày giờ edit chữ này dính chữ kia. Tặng các nàng tiếp

      CHƯƠNG 35.2

      Diêu Thành gật gật đầu: “Em vợ kia của tiểu nhân là người đáng thương, gả cho người bán rong, đáng tiếc, người kia đoản mệnh, bỏ lại hai mẹ con mà . Tiểu nhân đau lòng cho em vợ, liền để nàng sống trong nhà, về cháu trai của tiểu nhân, cũng ở nhà tiểu nhân” Chuyện này sớm được thống nhất như thế, nên Diêu Thành trả lời cũng hàm hồ

      Tiền đại nhân gật gật đầu, nhìn Vương hộ vệ

      Vương hộ vệ liền đứng lên, đối với Tiền đại nhân chấp tay: “Cảm ơn Tiền đại nhân, ta còn phải hồi vương phủ phục mệnh, ở lại quấy rầy”

      Tiền đại nhân đường tiễn ra đến cửa, mãi cho đến khi đối phương cưỡi ngựa nghênh ngang rời , mới xoay người trở về

      Sau khi trở về, Tiền địa nhân mặt đây hòa ái nhìn Diêu Thành: “ nghĩ đến tiểu tử ngươi thế mà lại có phúc khí, em vợ kia thế mà là nhũ nương của tiểu quận chúa, Diêu Thành à…”

      Mãi cho đến khi Diêu Thành ra đến hậu đường, vẫn còn sờ sờ đầu hiểu chuyện.

      *

      Mà ở lâm Vân huyện phát sinh những chuyện này, Dao Nương cũng biết

      Chu Thăng sau khi trở về liền đem lời chuyển đến nàng, tỷ tỷ nàng đều tốt, Tiểu Bảo cũng khỏe, Dao Nương nghe vậy liền an tâm. Nàng bây giờ chỉ lo đối phó với Tấn Vương đủ mệt, nơi nào còn lo nghĩ chuyện khác, suốt ngày đều thấy ngủ đủ

      Trời càng thêm nóng, Tiểu Khóa Viện tháng này vừa được phân xuống, bên trong có băng

      riêng gì tiểu quận chúa, mà Mục ma ma, và ba nhũ nương cũng có

      Việc này là do Phúc Thành an bài, là ba nhũ nương ngày ngày hầu hạ tiểu quận chúa vất vả, trời nóng như vậy, tiểu quận chúa càng được chăm sóc. Dù sao cũng chỉ chút băng, mỗi năm mùa đông Vương phủ trữ rất nhiều băng, chỉ dành cho mùa hè, số băng tồn lại dùng mãi hết, lo lãng phí

      Như thế cũng coi như tiền lệ, lại đó giờ chưa hề có quý phủ nào phát băng cho hạ nhân, nhiều lắm là trong phòng chủ tử có băng, hạ nhân theo vào mà hưởng chút mát mẻ mà thôi. Đến nỗi như Mục ma ma, cũng tính là hạ nhân được băng là chuyện bình thường, chuyện này toàn bộ Tấn Vương phủ đều hiểu

      Vì thế đãi ngộ này của ba nhũ nương, lại biến thành do điện hạ sủng ái tiểu quận chúa, người hầu hạ bên người hưởng gió mà lên. Lưu Xuân Quán liên quan thuận nước đẩy thuyền, nghiễm nhiên bộ dáng thịnh sủng vô song. Suy cho cùng Tiểu Khóa Viện vẫn là thuộc Lưu Xuân Quán, mà tiểu quận chúa lại là con của Hồ trắc phi

      Mẫu bằng tử quý, tử bằng mẫu quý, chuyện xưa giờ hỗ trợ lẫn nhau. Tiểu quận chúa tuy phải nam nhi, nhưng biết làm soa được, giờ Tấn Vương chỉ có nữ nhi

      Như Quy Hiên và Tê Hà Các, Thính Tuyết Cư biết được tin tức, tức giân đến nghiến răng nghiến lợi, hận thể như Hồ Trắc phi, sinh cho điện hạ đứa con, còn có thể hưởng phúc. Ngược lại Tư Ý Viện bên này lại thập phần an tĩnh, tựa hồ chỉ trong đêm liền còn lọt vào ánh mắt mọi người.

      Người trong phủ đều biết Vương phi bị bệnh, từ ngày điện hạ rời khỏi Tư Ý Viện, Vương phi liền bị bệnh.

      Này vẫn là lần đầu tiên điện hạ để mặt mũi lại cho Vương phi, phu thê hai người tuy tôn trọng như khách, nhưng chuyện phát sinh trong đêm sinh nhật của Vương phi, như tát vào mặt điện hạ

      Tỏng lén lút, bọn hạ nhân bàn tán chuyện này rất sôi nổi, càng càng làm nổi bật Lưu Xuân Quán. Có dnah phận bằng có sủng ái trong người, có sủng mới có con nối dõi, nhìn hồ trắc phi vào phủ bất quá mới hơn năm, sinh cho điện hạ tiểu quận chúa, Vương phi gả đến đây bảy tám năm, nhưng còn chưa sinh ra đứa con nào.

      Tuy là muốn thừa nhận, nhưng thể hậu trạch tranh sủng, vẫn là đem chuyện con nối dõi lên hàng đầu.

      Con nối dõi liên quan đến tương lai của Tấn Vương phủ, nếu Tấn Vương phi sinh được nhi tử, mà lại để cho người khác đoạt trước, chuyện đó có thể khiến Tấn Vương phủ cùng Tấn Vương phi sau này chút liên hệ cũng có.

      Nàng nhiều lắm chỉ là Thái Vương phi có danh, nhưng bây giờ đấu với Hồ Trắc phi ra như thế, còn biết ngày sau có chết già hay . Chuyện như vậy mấy lạ đời, vương phủ bị con của trắc phi sinh ra kế thừa vương vị, lão Vương phi vì quá già mà bị cho ru rú trong nhà, đến mặt cũng dám lộ ra bên ngoài.

      Có lẽ bên ngoài còn có phân chia thứ xuất, xuất thân cao thấp, còn đây là hoàng gia, mấy ai chú ý xuất thân.

      Tư Ý Viện, Tấn Vương phi tiều tụy nằm giường, Chu ma ma có ở bên, chỉ còn Tử Yên bên cạnh hầu hạ nàng.

      Tấn Vương phi cười đến châm chọc, với Tử Yên: “Nhìn xem, cuối cùng cũng đến”

      Tử Yên thở dài: “Vương phi…”

      “Đây là bức ta phải thủ đoạn! Vì cái gì mà phải bức ta? Ta lùi bước, ta lùi vô số bước, vì cái gì lại ép bức ta đến thế? Cha ta bức ta, nương ta cũng bức ta, bộ dáng phong đạm vân kinh nhưng thực tế cũng bức ta, ta thể bị người khác đè đầu, ta phải tranh cùng nàng ta, đấu cùng nàng ta… Ha ha, cái muốn nhìn cũng được nhìn rồi, thủ đoạn cũng tàn nhẫn…”

      ---HẾT CHƯƠNG 35---

      Thỏ: chốt lại chương này, Thỏ thấy Vương phi rất .... sao ta... hèn! Chả hiểu nỗi...

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      sai người điều tra lai lịch định đón con về với mẹ để mẹ yên tâm hầu hạ vương gia chăng.
      -Thỏ- thích bài này.

    3. -Thỏ-

      -Thỏ- Well-Known Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      1,124
      @Anhdva thỏ cũng từng nghĩ như vậy nhưng vẫn chưa chính xác lắm, về sau vì lời dối của Diêu Thành mà rất nhiều mùi dấm chua bay ra từ suy nghĩ của Tấn ca :3
      levuong thích bài này.

    4. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      tôi dạo này cũng ghiền game liên quân lắm, hichic, thanks nàng nhiều.
      -Thỏ- thích bài này.

    5. -Thỏ-

      -Thỏ- Well-Known Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      1,124
      CHƯƠNG 36.1

      “Nương nương…”

      Tấn Vương phi cười đến thở gấp, vẫn là Tử Yên đỡ nàng, nàng mới dừng lại tiếng cười: “Lúc nàng ta vào phủ, người ta bằng thân phận mình hà tất phải tranh với nàng ta, nàng ta nhảy nhót được mấy ngày. Nhìn xem đấy phải là ví dụ sao, Tử Yên này, ta cho ngươi hay, phàm là vào chuyện hậu trạch, phải gió đông thổi bạt gió tây chính là gió tây áp đảo gió đông, người muốn đấu, cũng có vô số người buộc ngươi phải đấu. Ngươi vẫn đấu, ngươi chỉ có thể chờ chết…”

      Tử Yên nghĩ, nhiều ngày nhận được bẩm báo từ bên dưới, Hồ trắc phi kiêu ngạo, thường xuyên cùng bọn họ đối chọi gay gắt, dọa sợ ít hạ nhân, nhưng cũng chỉ biết im lặng mà chịu.

      Là nàng ánh mắt thiển cận, nghĩ rằng nương nương nếu thích loại tình này sao lại tránh xa chút, lấy thân phận Vương phi, Hồ trắc phi kia căn bản thể chạm đến nàng. Bất quá cũng hơn năm, thực ra lại như hung hăng tát nàng bạt tai.

      Hồ trắc phi là tiện nhân như nào, ở sau có ai chống, nàng ta bất quá chỉ là xuất thân kỹ tử, làm sao có thể đè đến Tấn Vương phi

      “Năm đó, nương ta chính là đụng phải loại mệt mỏi này, tự cho là thân phận cao quý, ai cũng dao động được, bị ấm ức hơn phân nửa đời người, trơ mắt mà nhìn người ta con cái đầy đủ, mà chính mình vài chục năm cũng chỉ sinh được nữ nhi. Ta và nương ta đều bằng, về sau còn biết bị người kia hành hạ đến thế nào…”

      Tử Yên vốn là muốn an ủi Tấn Vương phi vài câu, nào biết đâu nàng ấy lại từ giường ngồi dậy: “ được, ta thể ngồi chờ chết. chê ta ghê tởm, ta liền tìm đến những thứ ghê tởm, ta xin con nuôi, dù sao ai cũng được, chính là thể nào là Lưu Xuân Quán.”

      “Nương nương, chúng ta đây…”

      “Theo dõi Tiểu Khóa Viện nhất cử nhất động, xem tình hình có thể điều khiển nhũ nương ngu xuẩn kia , gần quan được ban lộc cũng hiểu, cũng chỉ là hạ tiện mà thôi. Đợi chút nữa đem Phùng thị thiếp kêu tới đây, mặt khác sai người ra ngoài tìm kiếm, bổn phi tin có người nổi bật hơn tiện nhân kia!”

      Theo những lời này, trong mắt Tấn Vương phi lộ ra tia sắc bén. Thẳng đến bây giờ, tiểu thư Từ gia thanh cao kiêu ngạo mới có chút phong thái như xưa. Thời gian có thể ăn mòn xương cốt con người, nhưng thể làm mòn khí chất mỗi người.

      “Dạ”

      *

      Dao Nương cũng hiểu làm sao người đàn ông nào đó đêm nào cũng đến phòng nàng, bị nóng đến chịu nổi, mới vì mát cho chính mình nên mới làm những việc như vậy, thế nhưng lại gây ra nhiều chuyện phiền phức đến thế. Nàng nếu biết đến lời ra vào, hẳn là còn bị dọa sợ đến .

      Mặt trời vừa lên cao, buổi chiều liền có người đưa băng đến.

      Trừ tiểu quận chúa và Mục ma ma, ba nhũ nương mỗi người khối. Tiền nhũ nương và Vương nhũ nương cười đến thấy mắt, bọn hạ nhân khác đều ganh tỵ thôi, duy có Dao Nương là trong lòng thấy vi diệu chút.

      Băng đưa đến, vây xem có rất nhiều hạ nhân

      Mấy tiểu nha đầu chưa lớn, nhìn nhìn vào phòng, liền có người băng trong phòng Dao Nương và của Tiền nhũ nương giống nhau

      Vốn là mọi người có chút cao hứng, lời này ra liền có chút mất hứng

      Tiền nhũ nương là người keo kiệt, nghe được lời này liền thấy vui, lấy cớ vào phòng Dao Nương.

      Dao Nương dọn dẹp phòng, băng cũng phải vật , chiếm chỗ rất nhiều, nàng cố ý dọn dẹp chút. Lại đem bồn nước tới, đem băng từ xuống dưới lau lần, rồi đem đồ vật cất vào kho, mặt thấm chút mồ hôi

      Tiền nhũ nương đến, khiến cho Dao Nương có chút kinh ngạc, hẳn là lúc này nên trong phòng mình mới đúng.

      Nào biết Tiền nhũ nương đến, đôi mắt cứ dán lên khối băng, tròng mắt đảo cái, hừ tiếng, liền quay đầu ra ngoài.

      Tiền nhũ nương vừa chân trước bước ra ngoài, sau lưng A Hạ tiến vào

      Nàng nhìn bóng dáng Tiền nhũ nương, có chút sốt ruột với Dao Nương: “Tô nhũ nương, muội nghe bọn họ , cái đó giống nhau”

      “Thứ gì giống nhau?”

      A Hạ nhìn quanh phòng cái, đôi mắt liền dừng ở tảng băng

      Nàng có chút ngây người, chỉ chỉ : “Chính là cái này giống nhau”

      Dao Nương xoay đầu nhìn tảng băng lúc lâu, trong lòng nghĩ chỗ nào giống nhau, thẳng đến khi nghe A Hạ kể, mới biết.

      Đầu tiên là màu sắc giống nhau, đến chi tiết hoa văn cũng giống.

      Dưới tình hình này, Dao Nương cũng thể tự mình qua xem, chỉ có thể lại nhờ A Hạ qua Vương nhũ nương xem bên đó thế nào. Bây giờ Vương nhũ nương ở phòng đầu tiên bên tây sương, nàng ta mới dọn qua

      Chờ A Hạ trở về, Vương nhũ nương và Tiền nhũ nương đều giống nhau, Dao Nương liền nên lời.

      Này phải tự tìm khó sao!

      Mấy gã sai vặt đưa băng đến định rời , mới đến đình viện, bị Tiền nhũ nương và Vương nhũ nương cản lại

      “Mấy vị tiểu ca này, có phải đưa đồ sai rồi hay ?”

      gã sai vặt dẫn đầu : “Cái gì sai?”

      “Cái kia, cái kia giống nhau!” Tiền nhũ nương cũng biết nên như thế nào, chỉ có thể chỉ sang tây sương bên kia, lòng có chút xúc động năng có chút lộn xộn

      Gai sai vặt nghe hiểu

      Vương nhũ nương liền đẩy Tiền nhũ nương ra, : “Tiểu ca đừng hiểu lầm, ý nàng ta phải vật. Chính là băng vừa đưa đên, trong đó cái khác với hai cái còn lại”

      Gã sai vặt nhăn mày: “Có cái gì giống? Thứ này là do lệnh ở đưa xuống, nếu có gì giống cũng do ở sắp xếp”

      Nghe được lời này, Tiền nhũ nương còn muốn gì đó, bị Vương nhũ nương hung hăng kéo cái

      “Mấy vị tiểu ca thong thả” Vương nhũ nương cười

      Đám người rồi, Vương nhũ nương mới tức giận mà trừng mắt với Tiền nhũ nương: “Ta muốn hỏi, ngươi cứ hai đòi đến”

      xong, Vương nhũ nương liền rời . Lưu lại Tiền nhũ nương mình đứng đó, lâu sau mới tức giận dậm chân cái, đối mắt liếc về hướng phòng của Dao Nương, rồi vội vàng trở về phòng.

      Đông sương, tất cả mọi người đều phát Mục ma ma đứng ở hành lang

      Ngọc Yến đứng bên cạnh bà ta

      “Coi như biết” Mục ma ma

      Ngọc Yến gật gật đầu

      ---CÒN TIẾP---

      Thỏ: Tấn vương cũng quá cao tay, mọi nguồn cơn mọi sắp xếp đều hướng bọn họ đối đầu nhau, Dao Nương vẫn là nằm ngoài diện tình nghi, có lẽ sắp có màn đánh ghen lịch sử......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :