1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể - Lam Ngải Thảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 45.1

      Tháng sáu, Hồ Hậu Phúc từ Hỗ Châu đến, còn mang đến rất nhiều quần áo sơ sinh mà Ngụy thị chuẩn bị cho cục cưng trong bụng Hồ Kiều.

      Nàng đầu năm sau sinh, thân thể và đứa đều khoẻ mạnh, trong nhà hết thảy thuận lợi, lại có mẫu thân nhà mẹ đẻ chăm sóc, Hồ Hậu Phúc cũng có gì lo lắng. Nhưng khi nhận được thư của Hồ Kiều, biết được nàng có tin vui Hồ Hậu Phúc quỳ trước bài vị cha mẹ dập đầu mấy cái vang, sau đó mới thu thập hành lý chạy đến.

      Hồ Kiều biết được người nhà đến, đường cũng nhanh hơn vài phần, Lạp Nguyệt sợ hãi đuổi sát theo phía sau.

      Hồ Hậu Phúc nhìn quen bộ dáng nàng hấp tấp, chỉ là lần này thấy bụng muội tử có hơi nhô lên rất cao hứng: “A Kiều chậm chút, sắp làm nương rồi mà còn kích động như vậy.”

      Tiền nha Hứa Thanh Gia nghe được cữu huynh đến đây, cũng có chút cảm giác thở phào nhõm. Hồ Kiều luôn nghĩ biến đổi biện pháp vui đùa, nhưng gần đây lại thể chơi cùng bọn trong huyện học, thế nên để giết thời gian, hoạt động giải trí sửa thành đánh bạc gia đình.

      Huyện lệnh đại nhân nhìn lão bà vén tay áo so bài với mình chiếu luôn lo lắng nhìn vào cái bụng mới nổi lên của nàng, thầm lo lắng tương lai sinh ra phải Trạng Nguyên, mà là tay cờ bạc.

      Hồ Kiều đánh được bận, thể uống rượu, tất cả bạc trong nhà đều ở trong tay nàng, Hứa Thanh Gia là văn cũng có, thắng đến thua , bất quá là từ tay trái nàng sang tay phải nàng mà thôi, thời gian lâu lại mất lạc thú đánh bạc.

      Vợ chồng hai người trong việc định phần thưởng nổi lên tranh chấp, Hứa Thanh Gia có ý là nếu thua liền đọc thuộc lòng bài thơ, Hồ Kiều thua... Vậy hôn cái.

      Hồ Kiều trợn mắt mấy vòng, cười hì hì đề nghị: “ bằng chúng ta cược cởi quần áo ?”
      Huyện lệnh đại nhân bị ánh mắt độc ác của lão bà hạ gục, chỉ có thể đồng ý... Nay trước mắt lão bà biểu diễn cỡ mười bảy mười tám lần múa thoát y. phải vận tốt, mà là mỗi lần Hồ Kiều bắt đầu đùa giỡn ngăn cản được.

      Đại cữu huynh đến đây, Huyện lệnh đại nhân vui sướng phát , tràng biểu diễn đêm khuya của rốt cục có thể chấm dứt rồi.

      Ngày đó Hứa Thanh Gia sửa tập tính tiết kiệm, kêu bàn tiệc lượng bạc để Hồ Hậu Phúc đón gió.

      Đáp lại ân cần của em rể, Hồ Hậu Phúc liên tiếp nâng chén, nửa đêm say rối tinh rối mù, khi Hứa huyện lệnh trở lại phòng ngủ thấy lão bà ôm cục xúc xắc cười tủm tỉm ngồi ở giường, ngoắc ngoắc tay với

      Hứa Thanh Gia: ...

      Tiểu nha đầu ham mê cờ bạc này là lão bà của sao?!

      Ban đêm, vợ chồng hai người ôm nhau ngủ, đến nửa đêm bỗng nhiên có tiếng ầm ầm, bốn phía chấn động, Hứa Thanh Gia bừng tỉnh từ trong mộng, cả căn phòng đều rung chuyển, vội vàng xoay người vọt dậy, Hồ Kiều bị ảnh hưởng mà tỉnh lại, mơ màng còn tưởng trong mơ: “Hứa đại ca, căn phòng sao giống như chuyển động vậy?”

      Nàng đột nhiên tỉnh ra, lập tức muốn ngồi dậy, Hứa Thanh Gia ôm lấy nàng xông ra ngoài, hơn nữa cao giọng kêu to: “Động đất! Mau dậy!”

      Lạp Nguyệt ngủ ở cách vách, nghe thấy tiếng huyện lệnh đại nhân hét lập tức nhỏm dậy, mặc quần áo đẩy cửa, nhìn thấy Huyện lệnh đại nhân ôm phu nhân đứng ở trong viện, thúc giục nàng: “Nhanh kêu cữu gia dậy, đừng ở trong phòng ngủ.”

      Để tạo ra tiếng động, Lạp Nguyệt đập cửa sương phòng thùng thùng, Hồ Hậu Phúc uống say, hơn nữa ngày mới bị đánh thức, Lạp Nguyệt đá văng cửa xông vào: “Cữu gia mau dậy, động đất!”

      Hồ Hậu Phúc xoa cái trán sờ soạng cánh tay, cuống quýt túm lấy quần áo vội chạy ra ngoài.

      Mấy người đứng ở trong viện, vắng lặng tiếng động, trong lòng Hứa Thanh Gia còn ôm Hồ Kiều, chân nàng còn chưa mang hài, lộ ra đôi chân trắng như tuyết. Sợ nàng bị cảm lạnh nên Hứa Thanh Gia chịu thả nàng xuống dưới, ôm nàng sát trong ngực mình. Hồ Kiều giãy dụa mấy bận đều bị ngăn lại.

      Phòng ốc lay động trận còn rung nữa, may mà có chỗ nào bị sập. Lúc này Hứa Thanh Gia mới để Lạp Nguyệt vào phòng lấy giày cho Hồ Kiều: “Đại ca và A Kiều đợi ở trong sân, ta Huyện Học nhìn chút.”

      Hồ Kiều làm sao cho mình, vội vàng mang giày Lạp Nguyệt lấy đến, liền muốn theo cùng nhìn cái: “Bọn chừng đều sợ hãi, ta cũng xem chút.” Nàng kỳ suy nghĩ, có lẽ lần này tâm động đất mang cũng ở Nam Hoa huyện, bằng chỉ sợ nhà cửa sụp hết.

      Thấy hai vợ chồng bọn họ muốn Huyền Học, Hồ Hậu Phúc cũng theo qua.

      Trong huyện học, lão tiên sinh dậy, đứng ở phía trước ký túc xa của bọn , nhưng cũng thể trấn an bọn chúng. đám đứng hỗn loạn trong viện, còn có mấy bà tử cũng ở đây, ai cũng hoảng sợ thất thố, nhìn thấy Hứa Thanh Gia và Hồ Kiều, liền có cảm giác như được trấn an.

      Sau đó vẫn còn có dư chấn nên thể trở lại phòng ngủ, mọi người liền tụ tập ở chỗ trống trãi trong vườn chờ đợi hừng đông.

      Đến khi hừng đông, mọi thứ thanh tịch, Hứa Thanh Gia phía trước nha, ở hậu viện Hồ Kiều chỉ huy bà tử xuống bếp nấu nước nấu cơm, cho bọn ăn canh nóng.

      Chờ làm xong bảo hai bà tử đem canh lên phía trước nha, để Hứa Thanh Gia cùng mọi người cũng uống hai hớp.


      Nghĩ đến tối hôm qua mọi người hề được ngủ ngon, sáng sớm để bụng rỗng đến huyện nha làm việc đúng giờ.

      Uống xong canh nóng, Hứa Thanh Gia liền phân công người tới các nơi tra xét tình hình tai nạn, lại bảo người quản khố phòng thanh tra vật tư, tự mình tiến đến coi quan thương. Trải qua sửa trị lần trước còn người nào dám giở trò, cuối cùng cũng buông nửa tâm xuống.

      Đợi cho giữa trưa tới chiều, lục tục có người đến hồi báo tình hình tai nạn trong huyện, từ huyện nha lên phía bắc ba mươi dặm là đến thôn Đại Liễu, có nhà tranh của hộ dân bị sập, nam tử bị đè gãy chân, thôn dân còn lại đều bình an vô . Thôn Tiệm Tây tới Bạch Long trang, ruộng đồng bị nứt ra, chạy dài từ nam tới bắc, rộng có khi tới sáu thước, lúa đều bị lọt vào trong, lấy gậy tre ra đo thử biết sâu bao nhiêu, chỉ biết dài tới trăm dặm…

      Tới buổi chiều ngày hôm sau, sai dịch báo lại, hầm bạc ở thôn Thạch Dương bị sập, chết gần trăm người, dư chấn còn lại cuốn theo bùn nhão, cả thôn trại đều bị vùi, người sống sót chỉ còn hai phần ba, được sai dịch dẫn theo trở về, kể thảm trạng lúc ấy.

      Trong vòng năm ngày, công tác thống kê thương vong ở huyện Nam Hoa xong, Hứa Thanh Gia viết tấu chương tấu lên triều đình, an ủi nạn dân. Bận đến nỗi chân chạm đất, lại nghe thấy tình hình tai nạn ở huyện lân cận gây nên tổn thất thảm trọng, quan đường nhà dân thôn xóm hầu như sụp hết, quan phủ phái người trước thăm dò tình hình tai nạn.

      Kiểm tra thương vong các nơi xong, Hứa Thanh Gia liền muốn dẫn người cứu tai, dặn dặn lại Hồ Kiều, khi ngủ mà thấy có gì khác thường phải lập tức tỉnh dậy, mặc đồ mà ngủ, bảo Lạp Nguyệt canh giữ ở gian ngoài, Hồ Hậu Phúc ở sương phòng bên canh, dù có dư chấn cũng có thể ứng đối kịp thời.

      Hồ Kiều thay thu thập hành lý, mang theo bộ quần áo tắm rửa, lại có bánh nướng nhân thịt bà tử chuẩn bị xong cũng mang theo, sợ ở bên ngoài kịp ăn cơm, cũng đừng để bị đói.

      Tiễn bước Hứa Thanh Gia, Hồ Kiều liền có vài phần mất hồn lạc phách.

      Trong huyện nha thai phiên sai dịch, mỗi ngày nha môn châu phủ nếu có công văn hoặc là khu thiên tai có gì cần có người lui tới tiếp ứng, Hồ Kiều mỗi ngày cũng có thể biết hành tung của Hứa Thanh Gia, dù có như thế nàng vẫn lo lắng thôi.

      Hứa Thanh Gia được năm sáu ngày, lại có hai lần dư chấn , tuy rằng biết ở nơi khác khác tình hình tai nạn như thế nào, sai dịch báo lại cũng chỉ Huyện lệnh đại nhân mạnh khỏe, nhưng Hồ Kiều vẫn luôn cảm thấy yên lòng.

      Trước khi thành thân, hai người bất quá xem như là sống cùng dưới mái hiên nhưng thực chất vẫn can thiệp vào nhau. Khi đó Hứa Thanh Gia đối với nàng mà bất quá là người khách sống nhờ ở nhà nàng mà thôi. Sau lại thành thân, cũng chỉ có thể xem như là người quen thuộc. Rời Hỗ Châu sống cùng nhau hai năm, từng chút từng chút , cũng biết từ khi nào bắt đầu, ngay cả chính nàng cũng phát ra, chính mình thế nhưng bắt đầu ỷ lại vào Hứa Thanh Gia.

      mấy ngày nay, Hồ Kiều luôn cảm thấy lòng mình trống rỗng, giống như bị mất mảng, ngay cả Hồ Hậu Phúc cũng nhìn ra.

      “A Kiều đừng lo lắng, em rể trước giờ cẩn thận, huống sai dịch báo lại có chuyện gì, vậy tất nhiên là sao. Nhưng muội mấy ngày nay ăn chịu ăn, ngủ chịu ngủ, trở về chẳng phải trách ca ca chiếu cố tốt cho muội hay sao?”

      Hồ Kiều cau mày nhăn mặt: “Ca ca, trong lòng muội khó chịu, có lẽ là phản ứng thời gian mang thai, muội nghỉ lát.” Bây giờ nàng ngửi thấy mùi thức ăn liền cảm thấy buồn nôn. Đều ba tháng đầu mang thai phản ứng lớn, qua ba tháng có cảm giác gì. Nào biết nàng là ba tháng đầu hề phản ứng, có thể ăn có thể ngủ, tinh thần gấp trăm lần, qua ba tháng ngược lại có phản ứng.

      Hồ Hậu Phúc chưa từng gặp qua bộ dáng nàng mệt mỏi như vậy, lập tức kêu Lạp Nguyệt: “Mau đỡ phu nhân nhà ngươi nghỉ lát.”

      Hứa Thanh Gia hơn nửa tháng, Hồ Kiều cảm thấy ngày mà dài tựa năm, nhớ lại chút hai người ngờ ở cùng nhau lâu đến vậy. Cho đến bây giờ nàng đều tin tưởng vào khả năng của mình, lại kiêu ngạo có khí lực lớn, thân thủ cũng tốt, so với nam tử thua kém gì. Nếu phải Hồ Hậu Phúc liều mạng dập đầu ở trước bài vị cha nương bức nàng xuất giá, chỉ sợ nàng vẫn cảm thấy ở mình thoải mái hơn, có thể tự lập đời này, so với Hứa Thanh Gia cũng kém điều gì.

      Nhưng nay lại giật mình phát ra, dù rằng Hứa Thanh Gia chỉ là thư sinh văn nhược, nhưng lại có thể làm cho nàng có cảm giác an tâm, tin tưởng.
      Last edited: 4/5/18
      levuong, saoxoay, Kimanh125724 others thích bài này.

    2. hargane187

      hargane187 Well-Known Member

      Bài viết:
      180
      Được thích:
      268
      tình đấy, ko có cũng ko chết vẫn ăn cơm ngủ đủ giấc. Nhưng có tình uống nước cũng thấy ngon hì hì
      Last edited: 6/5/18

    3. Cobe

      Cobe Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      4,449
      Rất xin lỗi mn, do tuần vừa rồi mình bận quá cộng thêm bị ốm nên giờ mới đăng được chương mới
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      saoxoay, Kimanh1257, Nhược Vân20 others thích bài này.

    4. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 46:

      Bởi vì Hứa Thanh Gia xử lý tình hình thiên tai thỏa đáng nên sau khi báo lên được triều đình khen ngợi, kiểm tra đánh gia cuối năm được loại ưu là điều trong tầm tay. Ngược lại huyện lệnh Trịnh Hà ở huyện Khúc Tĩnh lân cận, địa chấn ngày đó lại tìm hoan mua vui, sau khi xảy ra đại nạn lại trình lên xử lý kịp thời, chưa đầy tháng mà trong huyện nổ ra bệnh dịch, thêm vào đó, lúc xảy ra địa chấn bị sập nhà đè chết dân chúng, dân cư huyện Khúc Tĩnh mười nay chỉ còn bốn năm. Việc này làm tri phủ đại nhân giận dữ, báo lên triều đình. Vốn Trịnh Hà bị trừng phạt, thế nhưng thông cáo của triều đình còn chưa tới Trịnh Hà cũng nhiễm bệnh dịch mà . Cả nhà nay chỉ còn lại lão bộc cùng tiểu lang, việc này chỉ có thể bỏ qua, bên lại phái quan viên khác đến Khúc Tĩnh nhậm chức huyện lệnh.

      Chỉ sợ quan viên đến sau hận Trịnh Hà muốn chết, vừa nhậm chức phải nhận lấy cục diện rối rắm này, là nơi có bệnh dịch nặng nề, ai biết có nối bước theo Trịnh Hà hay chứ.

      Huyện Nam Hoa bên này là Hứa Thanh Gia tự mình xử lý, lúc ấy ra tay mạnh mẽ, ngăn cản di dân thủy táng, chôn cất di thể kịp thời, còn tự mình xem xét nguồn nước có sạch hay , lại nhấn mạnh nguồn nước trồng trọt cũng phải sạch… bảo nhóm sai dịch truyền xuống hạng mục các công việc cần được chú ý, cầu nạn dân phải làm được. Lại phát động đại phu địa phương chuẩn bị thuốc phòng bệnh dịch.

      Lúc ấy điều kiện gian khổ, rất nhiều dân chúng cảm thấy Huyện lệnh đại nhân cầu quá nhiều, hơn nữa lại ngăn di nhân thuỷ táng, dẫn tới ít di nhân bất mãn, kết quả bao lâu sau ở Khúc Tĩnh bùng nổ bệnh dịch, tin tức truyền tới các thôn trại huyện Nam Hoa, chúng di mới cảm kích Huyện lệnh đại nhân thôi!

      Nếu có Huyện lệnh đại nhân cứng rắn, chỉ sợ huyện Nam Hoa cũng sớm có bệnh dịch.

      Huống chi Hứa Thanh Gia đích thân qua mỗi thôn trại chỗ gặp tai hoạ ở Nam Hoa, làm yên ổn lòng người, đều , đừng thấy Huyện lệnh đại nhân chỉ là thư sinh văn nhược, nhưng khi làm việc lại hàm hồ chút nào. Nay ở huyện Nam Hoa, di nhân đối với huyện lệnh đại nhân kính trọng thôi, nhóm phú thân bản địa cũng dám có chút khinh thị nào, đợi mở miệng tự giác quyên góp thảo dược, lương thực tồn kho trong nhà ra, cấp cho dân chúng còn nhà để về sau thiên tai.

      Tuy Hứa Thanh Gia nhậm chức mọi người quyên tiền có chút thường xuyên, nhưng là đều dùng cho chuyện của huyện, lại được mỹ danh từ thiện. Ngược lại là Hứa huyện lệnh, vẫn chưa từng tham ô lấy văn tiền vào hầu bao mình, cực khó có được. Hơn nữa mấy phú thân cũng tính toán, so với Chu Đình Tiên trước kia hàng năm biếu kính cung phụng vào tư khố của lão, còn có sưu cao thuế nặng, Hứa Huyền làm việc nhưng hề thu thuế lung tung, từ khi nhậm chức tới nay, tính tính toán toán thế nhưng so với chi Chu Đình Tiên tại chức bạc ra ngoài ít rất nhiều.

      Cớ sao lại làm?!

      Di nhân giỏi ca giỏi múa, bao lâu liền có dân chúng di nhân đem đức hạnh của Hứa Thanh Gia biên soạn thành ca dao truyền xướng, thanh danh của Huyện lệnh đại nhân trong di nhân nhất thời cao chót vót. Liền ngay cả tri phủ Hàn Nam Thịnh cũng nghe phong thanh việc này, trong lúc chuyện với phụ tá có chút cảm khái: “May mà Huyện lệnh Nam Hoa là nhân tài, bằng lại có Trịnh Hà, chẳng phải làm cho bên cho rằng tất cả thuộc hạ của ta đều là bao cỏ sao!” Đến lúc đó, kiểm tra đánh giá cuối năm của chẳng phải cũng chịu ảnh hưởng sao?

      Chức danh thái thú ở Vân Nam, trong phải gánh vác di nhân, ngoài phải dè chừng Thổ Phiên, quan hệ hợp tác chặt chẽ với quân binh. Hàn Nam Thịnh giữ chức nhiều năm, lần này Khúc Tĩnh nổ ra bệnh dịch, vì phòng nạn dân nhiễm bệnh dịch tản ra khắp nơi mà cùng với Định Viễn quân liên kết với nhau, cách li thôn trại Khúc Tĩnh nhiễm bệnh dịch, chỉ được phép vào cho phép ra, để ngừa bệnh dịch khuếch tán. Lại chiêu mộ đại phu nấu thuốc ở cổng ra vào thôn trại để dân chúng tiến đến nhận thuốc, chẳng qua hiệu quả ban đầu rất , cuối cùng thậm chí có thôn trại tránh được kiếp lúc địa chấn lại chết hết khi bệnh dịch đến, thực đáng buồn.

      Bởi vậy, tân quan nhậm chức Huyện lệnh Khúc Tĩnh Thang Trạch, mới đến quận thủ phủ, Hàn Nam Thịnh liền truyền Hứa Thanh Gia đến, là để cho Thang Trạch học tập lấy kinh nghiệm, kỳ cũng là muốn cho Thang Trạch cái cảnh báo, đừng có để rơi vào kết cục như Trịnh Hà.

      Động đất lần này, ngoại trừ trọng điểm là Khúc Tĩnh mấy nơi khác cũng bị ảnh hưởng, chỉ là cũng nghiêm trọng như ở Khúc Tĩnh, cũng có sập bốn năm nhà hoặc là chết hai dân chúng, bất quá đều là đột ngột, coi là gì.

      Hàn Nam Thịnh lo lắng lại có kẻ làm mất mặt như Trịnh Hà nên đơn giản triệu hết tất cả huyện lệnh đến thủ phủ, coi như tạo dựng bộ máy chính trị trong sạch hoá dân điển hình. Vào năm trước khi thi hành chính sách mở huyện học trong bách di Hứa Thanh Gia được Hàn Nam Thịnh tuyên dương lần. nghĩ tới năm nay xảy ra thiên tai, Hứa Thanh Gia lại được mát mặt lần nữa. Có mấy huyện lệnh ngồi ở dưới khe khẽ , đối với đều sinh ra loại cảm giác “Bạn cùng lứa nhìn con nhà người ta”, tóm lại có biện pháp gần gũi.

      Cũng biết có phải là di chứng tình hình tai nạn lần này hay mà Hồ Kiều đối với việc Hứa Thanh Gia bị thượng quan triệu kiến tuy rằng ngăn cản, nhưng là khi Hứa Thanh Gia chuẩn bị xuất môn nàng liền chết sống đu lấy cửa xe, cũng muốn theo đến châu phủ. Thực lòng mà , ngoài sợ đường có chút xóc nảy Hứa Thanh Gia cũng luyến tiếc khi phải xa cách nàng, cuối cùng chỉ có thể đỡ nàng lên xe.

      Hồ Kiều sớm chuẩn bị tốt hành lý, chờ nàng lên xe, Lạp Nguyệt liền kéo cái bọc ngồi xuống càng xe, cười với lão đầu xa phu huyện nha có quen biết: “Mã thúc, làm phiền rồi.”

      Nha đầu bên người Huyện lệnh phu nhân, toàn bộ huyện nha thế nào còn biết.

      Xe ngựa khởi hành, Hứa Thanh Gia ôm Hồ Kiều vào trong ngực, để cho nàng dựa vào mình ngồi an ổn, lại sợ lắc đến đứa , mỗi khi được đoạn đường lại hỏi chút cảm giác như thế nào, Hồ Kiều ở nhà an thai mấy tháng, lần này có cơ hội xuất môn, quả thực có thể sử dụng tâm trạng nhảy nhót hoan hô để hình dung, làm sao lại cảm thấy thoải mái cho được.

      Sau khi bị hỏi lần thứ năm, nàng liền sờ ngược lại trán Hứa Thanh Gia: “Có khi nào đọc sách choáng váng rồi ?”

      Hứa Thanh Gia búng lên trán nàng cái: “Lại suy nghĩ vớ vẩn gì nữa thế?”

      “Ồ, ra vẫn chưa ngốc. Bằng ta còn tưởng phu quân nhớ được, cho nên mới hỏi ta tới bốn năm lần.” Nàng cười giảo hoạt, bị Hứa Thanh Gia béo mặt phen: “Nha đầu nghịch ngợm!”

      Hồ Kiều còn có chút ủy khuất: “ phải là do ta thấy vết thương chân chàng còn chưa tốt lên sao, mình chàng ra ngoài lo lắng nên mới theo chàng, cũng tiện thay thuốc cho chàng. Ngay cả thuốc cũng chuẩn bị tốt hết rồi.” bộ dáng ta vì chàng mà chàng lại cảm kích.

      ràng chính nàng muốn được chơi!

      Hứa Thanh Gia cũng vạch trần nàng, đến châu phủ, trước sắp xếp cho nàng đến khách điếm, thấy nàng có chỗ nào khoẻ, người cũng rất có tinh thần, sờ sờ bụng của nàng, “Hai mẹ con phải ngoan ngoãn nhé, chờ ta về đưa hai người ra ngoài ăn ngon.” Bức Hồ Kiều đáp ứng được chạy lung tung bên ngoài, lúc này mới đứng dậy hướng quận thủ phủ .

      Thang Trạch mới tới, lại nghe là phải tới thu dọn cục diện rối rắm, nội tâm lo sợ, gặp được phủ quân vẫn luôn cúi đầu nghe huấn. Người hầu châu phủ báo lại, Hứa huyện lệnh đến, bỗng thấy Hàn Nam Thịnh vẫn luôn nhíu mày lại buông lỏng ra, lập tức nở nụ cười: “Mau mời mau mời!”

      Từ bên ngoài có quan viên khập khễnh vào, mặt có mấy chỗ bị phơi nắng tróc da, người gầy yếu, nhìn kỹ lưỡng cũng vẫn có chút thể tin nổi, đây chính là… Hứa bãng nhãn lang sao?

      Hứa Thanh Gia hướng Hàn Nam Thịnh cúi chào, Hàn Nam Thịnh thấy bộ dạng này của , nhịn được hỏi: “Đây là làm sao vậy? Chân...” báo lên chỉ có tình hình tai nạn cùng với sau khi thu thập, cũng mình bị thương.

      “Thời điểm tai khu cẩn thận bị thương, qua mấy ngày tốt rồi.” Hứa Thanh Gia giống như thèm để ý, lại làm cho Hàn Nam Thịnh kinh ngạc hơn. Làm quan cho tới bây giờ chỉ biết khoe khoang, có công lao cũng muốn biến thành có công lao, phần công lao hận thể khoe khoang thành mười phần công lao, giống như Hứa Thanh Gia bị thương lại lặng lẽ che giấu, đúng là cực hiếm nhìn thấy.

      Nếu phải triệu kiến Hứa Thanh Gia, chỉ sợ chờ chân Hứa Thanh Gia khỏe rồi, cũng thể nào biết được.

      Hàn Nam Thịnh lập tức bảo tôi tớ ra bên ngoài nhanh mời đại phu thường hay xem bệnh cho mình: “Vị Lâm đại phu này trong nhà từng có người làm ngự y, sau lại cáo lão hồi hương, theo học y nhiều năm, y thuật cũng rất nổi tiếng, để cho nhìn chút cũng tốt.”

      có gì vấn đề lớn, cần phải phiền phức như vậy” Hứa Thanh Gia từ chối mấy lần thành đành cảm tạ .

      “Hôm nay liền ở trong phủ, chờ tĩnh dưỡng mấy ngày lại trở về.”
      Lần này Hứa Thanh Gia lại đáp ứng, có chút ngượng ngùng: “Hảo ý của phủ quân, hạ quan vốn nên cảm tạ mới phải. Chỉ là.... Lần này thê tử lo lắng hạ quan, cũng theo đến, hạ quan an bài nàng ở khách điếm. Thê tử lại mang thai, cho nên... hảo ý của phủ quân hạ quan tâm lĩnh, hạ quan vẫn là ở khách điếm mới thê tử thôi. Phụ nhân nhà ta nhát gan, lần này làm nàng sợ hãi.”

      Hàn Nam Thịnh tin là là gan thê tử Hứa Thanh Gia nên mới theo đến, lại biết Hồ Kiều hề là phụ nhân nhát gan, mà là cực kỳ dũng mãnh.

      Hứa Thanh Gia vừa vào cửa, Hàn Nam Thịnh liền chú ý tới chỗ Hứa Thanh Gia bị thương, sau khi mấy câu mới giới thiệu Thang Trạch với , “Đây là tân nhiệm Khúc Tĩnh Huyện lệnh, ta nghĩ ngươi là người đích thân đến chỗ tai khu, cũng coi như có vài phần kinh nghiệm, liền triệu ngươi tới truyền thụ chút kinh nghiệm với .” Vừa mới xong, thấy Hứa Thanh Gia cùng Thang Trạch nhìn nhau cười, nụ cười này có chút kỳ lạ, Hàn Nam Thịnh cười : “Xem ta hồ đồ chưa này, các ngươi nhưng là tiến sĩ đồng khoa.”

      Thang Trạch cùng Hứa Thanh Gia đều nở nụ cười.

      “Hạ quan vừa nãy còn nghĩ, người có kinh nghiệm xử lý tai khu là ai đây? nghĩ tới đại nhân cho ta gặp thế nhưng là bảng nhãn lang. Hứa Huyền đến đâu cũng đều nổi tiếng, lúc trước hạ quan còn tìm để lĩnh giáo bài học đâu.” Lúc ấy hai người ở thành Trường An tham gia cuộc thi ở cùng khách điếm, sau lại đậu cùng năm, cũng coi như hữu duyên.

      “Nếu như vậy tốt rồi.” Hàn Nam Thịnh cười to đứng lên.

      bao lâu, Lâm đại phu tiến đến, Hàn Nam Thịnh bảo Hứa Thanh Gia vào, để Lâm đại phu mở băng bó chân ra xem, lại quan sát vết thương mọt hồi lâu rồi ra bẩm báo Hàn Nam Thịnh: “Vị lang quân này bị thương chân, bị thương gân cốt da thịt, lúc ấy lại được trị liệu tốt, về sau lại cũng có gì khó khăn, chỉ là da chân từng có chút dấu hiệu bị thối rữa, tuy rằng sau này được xử lý nhưng chắc chắn để lại sẹo.”

      Hứa Thanh Gia khập khiễng ra, tạ qua , lại : “Cũng ảnh hưởng gì đến chân của nam nhân.” Rồi tiếp nhận lấy đơn thuốc mà Lâm đại phu kê.
      levuong, saoxoay, Kimanh125723 others thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      May vợ chê bị suýt què còn gầy ốm xấu nhiều đấy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :