1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Lúc cười như điên, khi lặng lẽ rơi nước mắt. Truyện hay quá.
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Haha lần đầu tiên gặp nam chính lớn ngổng lên rồi mà vẫn uống sữa, lại còn uống sưax thay cơm nữa chứ. Haha.
      biết sau này có dành sữa với con trai ?
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 96

      Bây giờ kĩ thuật hôn của Chu Tự Hằng rất tiến bộ rồi, còn là tay mơ như hồi đầu nữa.

      Cậu biết cách làm nhiễu loạn hô hấp của Minh Nguyệt khi môi lưỡi quấn lấy nhau, thủ đoạn dụ quân địch xâm nhập rồi mẻ bắt trọn, khiến cho trái tim đập loạn nhịp.

      Minh Nguyệt tựa vào vai cậu thở dốc, cho đến khi tim đập bình thường trở lại rồi, mới dần dần lấy lại được tinh thần.

      Mấy ngày tập múa với cường độ cao khiến cho khá mệt, nhưng lúc này lại cảm thấy rất phấn chấn, cho nên chút tiếc rẻ mà khen ngợi Chu Tự Hằng: “Em chấm cho nụ hôn của 100 điểm!”

      ngẩng cái đầu lên, giơ ngón tay ra minh họa.

      Chu Tự Hằng cắn đầu ngón tay Minh Nguyệt, làm cho bật cười khanh khách, lại tiện đà khom lưng cúi đầu giúp mang lại giầy.

      bàn chân nhắn trắng nõn, mềm mại lại tinh tế, các đầu ngón chân xinh xinh, phần mắt cá chân có độ cong mê người, móng chân chưa từng lần sơn màu nên rất khỏe mạnh hồng hào.

      Chu Tự Hằng vừa giúp buộc dây giày, vừa lưu luyến xúc cảm khi được sờ vào chân .

      Lúc ngồi thẳng lên, cậu lại nghiêm túc mở phần mềm máy tính ra, mặt đổi sắc làm cho cái Web Crawler với chủ đề “Làm thế nào để giảm cân mà ngực bị ”.

      Mùi hoa tử đinh hương thơm ngào ngạt truyền đến từ bên ngoài cửa sổ, ánh mặt trời ban trưa tạo thành tầng vàng kim rực sáng lớp gạch men, tiếng gõ bàn phím máy tính nghe còn có nhịp hơn cả tiếng trống nữa.

      chuỗi các kí tự lần lượt lên màn hình, tất cả những kĩ năng này Chu Tự Hằng rất thành thạo.

      Đây phải lần đầu tiên Minh Nguyệt nhìn Chu Tự Hằng gõ code, nhưng lần nào cũng là cảm xúc mới lạ hơn, cậu vẫn chỉ là sinh viên năm nhất, các bạn học khác còn loay hoay với việc ôn thi cuối kỳ môn ngôn ngữ lập trình C, còn cậu lại ngày tiến sâu hơn rồi.

      Cứ nhìn chồng sách phong phú bàn và các phần mềm ngừng thay đổi máy tính của cậu là biết.

      “Em nhìn những kí hiệu này sao? Nếu hiểu giải thích cho em.” Chu Tự Hằng nhấn phím Enter.

      Minh Nguyệt tay chống cằm, dáng vẻ rất chăm chú nhìn cậu, ánh mắt sùng bái khiến cho cậu rất vui.

      Minh Nguyệt ngượng ngùng lắc đầu: “Em nhìn kí tự… Em nhìn tay thôi.”

      Ánh nắng vàng rực rỡ từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào mái tóc mềm mại trơn mượt của , dáng vẻ ngoan ngoãn tựa như con mèo làm nũng, mà con mèo này cũng rất biết lấy lòng người ta, Minh Nguyệt đè nén ngại ngùng, thành với Chu Tự Hằng: “Tay của rất đẹp, em cho 100 điểm.”

      Mới mười phút trước còn mới là chấm cho nụ hôn của cậu 100 điểm.

      Chu Tự Hằng nhớ tới điều này, bất chợt cười rộ lên: “Hôm nay là đại hội ca ngợi đấy à?”

      Cậu ghé sát vào mặt Minh Nguyệt, cọ trán mình vào trán , : “Hay là hôm nay em ăn nhiều kẹo quá rồi? Nên mới biết ngọt như vậy, hả?”

      Hôm nay Minh Nguyệt có ăn kẹo, cân nặng của hơi vượt chỉ tiêu chút nên cần kiểm soát chế độ ăn nghiêm khắc hơn, nhưng trong lòng lúc này như vừa được ăn viên kẹo đường mềm vậy, cho nên gật đầu thừa nhận: “Cả hai đều đúng.”

      Chu Tự Hằng càng cười sảng khoái hơn, vừa cười vừa tiếp tục hoàn thành công việc còn dang dở.

      Khi cười trông cậu còn đẹp hơn cả cảnh sắc mùa xuân, những hạt bụi vàng bay lơ lửng trung, gò má cậu cũng như tan ra vào sắc vàng ấm áp đó, Minh Nguyệt lại chấm cho gương mặt của cậu 100 điểm, nhưng lời này ra miệng, lại cầm lấy quyển tạp chí bàn Chu Tự Hằng, muốn dùng nó để phân tán chú ý.

      Chu Tự Hằng rất thích ghi chú trong sách, lúc đọc tạp chí cậu cũng hay viết cảm nghĩ của mình vào đó, sau khi cầm lấy cuốn tạp chí, Minh Nguyệt rất dễ dàng lật ngay đến trang mà Chu Tự Hằng quan tâm.

      Đây là quyển tập san dành cho thanh thiếu niên, mấy năm gần đây có rất nhiều người trẻ lập nghiệp thành công và được đăng báo, trong đó có người học cùng trường với Chu Tự Hằng, cậu còn dùng bút mực đen đánh dấu vào trang báo viết về người đàn họ Giang này.

      Đàn Giang có tướng mạo bình thường, nhưng vì nghiệp thành công, mặc vest giày Tây nên nhìn rất có thần thái.

      ấy cực kì giỏi.” Thấy Minh Nguyệt nhìn chăm chú, Chu Tự Hằng liền lên tiếng, trang báo có ghi lý lịch của đàn Giang, ra trường được mười năm, hồi mới ra trường làm việc cho công ty phần mềm ở nước ngoài, sau khi về nước bắt đầu lập nghiệp, hơn nữa cũng là kiểu mẫu cho những người thuận lợi cả về nghiệp lẫn tình .

      cũng vậy mà.” Minh Nguyệt đáp lại cậu, hề dao động vì lý lịch huy hoàng của đàn Giang, chỉ thông qua tấm hình của mà tưởng tượng đến Chu Tự Hằng của mười năm sau.

      Khi ấy cũng ăn mặc lịch lãm như thế, khí chất ngời ngời, chắc chắn còn tỏa sáng hơn nhiều lần so với tấm hình này.

      “Gần nhất là nhận được 1500 USD rồi.” Minh Nguyệt gấp cuốn tạp chí lại rồi để vào chỗ cũ.

      Chu Tự Hằng mím môi, nhàng cười cái, gật đầu đáp: “Kiến thức và kỹ năng có thể nhanh chóng biến thành tiền.”

      Mà cậu rất mong ngày đó sớm đến.

      Hai giờ chiều, sau khi hoàn tất chương trình, Chu Tự Hằng chuyển vào USB rồi đưa cho Minh Nguyệt, file gốc cậu xóa mà lưu nó vào file nén.

      Đối với phương diện này cậu nghiên cứu nhiều, nhưng vẫn muốn lưu giữ lại chút thành quả của mình.

      Sau ba giờ chiều, Chu Tự Hằng đưa Minh Nguyệt về học viện múa Bắc Kinh rồi quay về phòng tập huấn, bắt đầu giờ tập buổi chiều, còn cậu lại tiếp tục ngồi trước máy vi tính xử lý các phép toán.

      Tuy quyết định rút lui khỏi cuộc thi ACM, nhưng Chu Tự Hằng tỏ vẻ gì khác thường, vẫn cùng huấn luyện viên luyện tập và trao đổi kinh nghiệm với các đội viên như trước.

      Trần Tu Tề cho rằng Chu Tự Hằng rất biết giữ bình tĩnh, trong lòng cực kì bội phục, ít nhất thể làm được điều đó.

      Chu Tự Hằng gieo hạt giống có liên quan đến chuyện lập nghiệp và tương lai sau này vào lòng Trần Tu Tề, trải qua mười mấy ngày suy nghĩ, hạt giống đó chẳng những vì thiếu mưa mà biến mất, ngược lại còn mọc rễ và lớn dần lên trong người .

      Dường như sắp sinh trưởng thành cây đại thụ chọc trời rồi.

      “Nếu muốn rút khỏi cuộc thi tại sao còn tiếp tục ở đây?” Buổi chiều khi mặt trời lặn, mọi người ra về, Trần Tu Tề đứng ở hành lang chuyện với Chu Tự Hằng.

      “Em đợi câu trả lời của .” Chu Tự Hằng đáp.

      Cậu thể chắc chắn được là cuối cùng Trần Tu Tề đưa ra quyết định như thế nào.

      “Em mất thời gian đợi chờ thế này, hẳn cũng đủ để tỏ thành tâm của em rồi.” Chu Tự Hằng nhìn Trần Tu Tề , “Lưu Bị mời Gia Cát Lượng xuống núi còn phải đến nhà tranh ba lần, đường trèo đèo lội suối, chấp nhận việc bị người ta lạnh nhạt, cuối cùng mới có được vị danh sĩ tài giỏi trợ giúp cho mình.Còn em chỉ cần đợi ở phòng huấn luyện thôi, cho dù tốn hơn mười ngày cũng vấn đề gì, căn bản vì em rất muốn có cùng sát cánh.”

      Chu Tự Hằng đưa tay gõ nhịp vào lan can, nhìn giống như gõ bàn phím, “Tất nhiên là…nếu như vẫn quyết tham gia thi đấu giành huy chương, em đợi đến khi và Chung Thần tìm được đồng đội mới rồi mới chính thức làm đơn xin rút khỏi đội.”

      Trần Tu Tề gật đầu, đây là hành động rất có trách nhiệm.

      “Nếu chọn tiếp tục thi đấu em tìm ai làm bạn đồng hành?” Trần Tu Tề cũng gõ tay vào lan can, sau đó chống hai khuỷu tay lên , đưa mắt ngắm nhìn nơi phương xa.

      muốn nghe hay dối?” Chu Tự Hằng hỏi.

      Trần Tu Tề nhíu mày, nhún vai đáp: “Cả hai.”

      “Lời dối chính là, em tìm được người rồi.” Chu Tự Hằng , “Còn lời là… Trong tất cả những người mà em quen, là lựa chọn duy nhất của em.”

      Ngữ điệu của cậu rất thành và thoải mái, nhìn dáng vẻ của Trần Tu Tề có vẻ như cậu thuyết phục được rồi.

      Cuối tháng tư, khu vườn của trường Thanh Hoa nở đầy hoa Tử Đinh Hương, cành cây bé nhưng chịu được mưa nắng, cánh hoa năm cánh màu tím nhìn đẹp vô cùng, cả khu vườn tỏa ngát hương thơm, chỉ cần cơn gió thổi tới là tạo thành cơn mưa hoa.

      Trần Tu Tề hít hà hương hoa, sau đó quay đầu, nghiêm túc đánh giá Chu Tự Hằng phen.

      Gương mặt cậu thay đổi mấy so với năm cấp ba, nhưng vì khí chất điềm đạm nên khiến cho người ta cảm thấy rất khác, hình tượng lúc này của cậu thay đổi ngừng, có kiên nhẫn, có ý chí, cũng có cả quyết tâm.

      [Chúng ta vẫn còn trẻ mà.]

      “Mặc dù chưa biết kế hoạch của em là gì, cũng biết về lĩnh vực mà em chuẩn bị tiến công, nhưng…” Trần Tu Tề bất chợt nở nụ cười, lúc sau mới hít sâu hơi, : “ hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.”

      xong đưa tay ra hướng Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng vui mừng bắt tay .

      Mặt trời lặn, sắc cam ở đường chân trời dần trở nên mờ tối, màn đêm bắt đầu buông xuống, các tòa nhà trong trường cũng bắt đầu sáng đèn.

      “Có người từ quan về quê cũ, có người đèn sách suốt đêm thâu.” Trần Tu Tề , “Trừ lời này ra thầy Vũ còn dạy gì cho em nữa ?”

      “Còn câu nữa lấy từ ‘Lời dạy thiếu niên Trung Quốc’, ‘Tiền đồ như biển lớn, tương lai còn rất dài’.”

      câu có thể áp dụng được trong bất kì thời điểm nào của cuộc đời, Chu Tự Hằng ghi nhớ mãi quên.

      Cậu quay lưng lại với màn đêm, trịnh trọng với Trần Tu Tề: “Chúc cho chúng ta ‘Tiền đồ như biển lớn, tương lai còn rất dài’!”
      ---
      Chương 97: 4/5/18 <3

    4. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      Ôi mẹ ơi mới để mắt tí mà Minh nữ vương hóa sói r lại còn tung hơi bị nhiều thức ăn chó:yoyo23:
      Trinh tiết của Chu trai tơ chưa chắc còn qua chương 100:yoyo21:
      P/s: có ai đọc đoạn của Chu chu vs Tề tề mà thấy YY giống tui hơm:04(1):
      Vẫn là<3 @Ngân Nhi
      hargane187Ngân Nhi thích bài này.

    5. xukem

      xukem Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      109
      @Ngân Nhi à em chỉ muốn ngày nào cũg có chục chương để đọc thôi thik truyện quá . bao giờ muốn hết ý<3<3<3<3<3<3
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :