1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Trùng sinh] Mỹ thực tại dân quốc - Nguyệt Chiếu Khê

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tea Chef

      Tea Chef Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      846
      [​IMG]
      MỸ THỰC TẠI DÂN QUỐC
      美食在民国
      Tác giả: Nguyệt Chiếu Khê
      Thể loại: Trùng sinh, cận đại, sủng
      Số chương: 102 chương, 2 phiên ngoại
      Nguồn convert: tieuquyen28 (Link: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=150586)
      Editer: Tea Chef
      Giới thiệu :
      Nữ đầu bếp trong nhà bếp của Hoàng hậu chết vì ly rượu độc, tới khi mở mắt ra, lại trở thành tiểu thư Lục gia thời dân quốc - Lục Nghiên. Vị hôn phu của Lục Nghiên, tư tưởng tiến bộ, khinh thường bị ép duyên cùng nàng.
      Lục gia có đại tửu lâu, thời thịnh vượng qua, càng ngày càng vắng khách, sắp tới chỉ có thể dẹp tiệm.
      Nhìn đôi tay mềm mại trắng nõn nhắn, mười ngón dính nước, Lục Nghiên rất đau lòng.
      Nàng muốn làm thức ăn, chắc chắn hủy tay.
      Cũng phải mọi chuyện như ý muốn.
      Nghe , vị hôn phu còn có cái Tứ thúc. Tứ thúc so với nàng còn đau lòng đôi tay này hơn..
      Nhân vật chính: Lục Nghiên, Cố Tứ Gia
      *** Vài lời của mình: đây là lần đầu tiên mình edit truyện. Vì đây là thể loại truyện mình thích mà thấy ai edit nên mình muốn làm vừa để thử sức mình vừa để học thêm kinh nghiệm edit mà cũng để mọi người thích thể loại truyện như mình có cái để đọc cùng mình. Mình biết tiếng Trung, đa phần edit từ convert nên có vài chỗ hợp lí hay sát nghĩa mọi người cũng thông cảm và chỉ giáo mình thêm nhé. Cảm ơn mọi người.



      Last edited: 19/5/18
      saoxoay, Sweet you, Phong Vũ Yên20 others thích bài này.

    2. Tea Chef

      Tea Chef Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      846
      Chương 1:
      Đêm qua trời mưa, từng hạt tuyết lại rơi, bên ngoài trời đông giá rét, cành liễu còn đọng vài bông hoa tuyết, tĩnh lặng, chỉ có vài cây tuyết đọng nhiều hơn, chịu nổi gánh nặng, thanh tốc tốc rơi xuống đất.

      Tại bốn góc phòng đều có chậu than đỏ bừng, trong phòng hoàn toàn là mảnh ấm áp như mùa xuân, Lục Nghiên chỉ mặc trung y, đứng trong phòng đánh quyền.

      là đánh quyền, quả đấm của nàng lại chậm rãi, thoạt nhìn có bất cứ lực sát thương nào, động tác lại càng thong thả mềm mại.

      Động tác, tư thái của nàng khiến Xuân Hạnh chỉ có thể nghĩ đến loại mà các lão nhân gia bảy tám mươi thường đánh, chính là Thái Cực quyền.

      Lục Nghiên đánh hai lần quyền, người cũng rịn mồ hôi, hai má ửng đỏ. Khối thân thể này so với nàng tưởng tượng còn gầy yếu vô lực hơn, lần này lại rơi xuống nước, muốn đem thân mình điều dưỡng cho tốt, đại khái phải chậm rãi từng chút .

      Nàng đánh quyền tuy cũng là Thái Cực nhưng lại giống loại Thái Cực phổ thông, cũng có tên gì, tập thời gian dài có thể cường thân kiện thể, còn có thể tăng cường khí lực.

      Kiếp trước, Lục Nghiên tập loại quyền này hơn mười năm, coi như có thể kêu là khỏe mạnh, hoàn toàn có thể khiêng đỉnh. Bất quá tại, khối thân thể này chỉ có thể từ từ rèn luyện.

      Nhận lấy khăn lau thân thể, Lục Nghiên vừa đổi thân xiêm y, ngồi trước bàn trang điểm chải đầu, liền có thiếu niên đến. mặc bộ áo dài gấm màu trắng, tuổi tác còn , mang mặt vài phần trẻ con, cũng vô cùng phấn chấn.

      "Tỷ tỷ!"

      Lục Thực mang theo luồng ấm áp vào, đưa cho Lục Nghiên món đồ như vật quý, cười hì hì : "Nhìn đóa hoa này xem, ta cố ý hái cho ngươi, còn lựa chọn kỹ, cắm vào bình hoa có thể để được mấy ngày."

      Lục Thực mới chỉ 15 tuổi, mang người tinh thần phấn chấn, bộ dáng lớn lên cũng rất đẹp, đôi mắt sáng lấp lánh, làm người khác vô cùng thích thú.

      Lục Nghiên nhận hoa từ tay , nhịn được mỉm cười, đưa Xuân Hạnh đem cắm vào bình, bên sờ đầu Lục Thực hỏi : "Sớm như vậy sao lại đến nơi này của ta, ta nhớ , ngươi đứa này, ngủ đến mặt trời lên ba sào rời giường nổi a."

      "...Tỷ tỷ ngươi như thế nào chuyện lão khí hoành thu!" (*) Lục Thực lầm bầm câu.

      Lục Nghiên bật cười, nàng cũng phải là hài tử mười tám tuổi, kiếp trước nàng hai mươi bảy tuổi, Lục Thực đối với nàng giống như tiểu bối .

      Lục Thực cầm mai hoa trâm tới :"Tỷ tỷ, ta đem cho ngươi cây trâm này." hứng trí bừng bừng.

      Lục Thực là nam đinh duy nhất của Lục gia, có thể là được mọi người sủng ái mà lớn, lại mới mười lăm tuổi, cũng thập phần trẻ con, mang theo vài phần thiên chân hồn nhiên.

      Lục Nghiên cũng chán ghét điều đó, giống như cái mặt trời , thực dễ dàng khiến người khác bị lây nhiễm tâm tình tốt.

      "Tốt."

      Lục Thực đem mai hoa trâm đến, cài lên đầu Lục Nghiên, xong nhìn vào gương, lại ngây ra lúc : "Tỷ tỷ, ngươi là đẹp!"

      Lục Nghiên bị chọc cười.

      Lục Thực cho rằng nàng tin, vội vàng : "Ta , các nương khác đều giống tỷ tỷ ngươi dễ nhìn như vậy, ta thấy ngươi là nương tương đối dễ nhìn rồi."

      Lục Nghiên nhìn thân mình nhìn lượt, ngũ quan thập phần tinh xảo, làn da nàng rất trắng, khi nãy nàng vừa vận động, tuy rằng mặt trang điểm, nhưng nhìn vô cùng khỏe mạnh hồng nhuận, được kêu là trong trắng lộ hồng, rất đẹp, rất diễm, nhưng quanh thân khí chất trầm tĩnh khiến cho người khác dám nửa điểm khinh nhờn.

      Lục Thực trong lòng có chút đắc ý, nương này chính là tỷ tỷ của !

      Lục Nghiên đứng lên hỏi: "Ngươi đến cùng là có chuyện gì? có tiền sao?"

      Lục Thực sau nàng, có chút khó chịu :"Trong lòng ngươi, ta phải có chuyện mới đến tìm sao?"

      Lục Nghiên chuyện, chỉ là ánh mắt mỉm cười nhìn . Con ngươi đen trong suốt của nàng, ngươi nháy mắt cái cũng thể nào che giấu cảm xúc.

      Lục Thực :"...." Có chút được tự nhiên sờ sờ mũi, Lục Thực ánh mắt chờ mong nhìn nàng, hỏi: "Tỷ tỷ, bánh bao ngày hôm qua của ngươi còn nữa ?"

      Lục Nghiên sửng sốt. Lục Thực lại tiếp tục : "Bánh bao của ngươi kia là mua ở nơi nào a, có còn hay ?"

      Lục Nghiên : "Mua ngươi khẳng định mua được..."

      Nghe đến đó, biểu cảm của Lục Thực nháy mắt liền xụ xuống.

      Ngày hôm qua Lục Nghiên cho người đưa tới bàn bánh bao, vốn là tính toán ăn, chỉ là ngủ giấc sau khi thức dậy hơn nửa đêm, là đói bụng đến ngủ tiếp được, nhìn thấy có bánh bao, nghĩ gì nữa liền trực tiếp nhét vào miệng.

      Sau đó có thể tưởng tượng, trực tiếp liền bị mỹ vị trong miệng thuyết phục, cho dù bánh bao muốn lạnh, nhân bánh bên trong vẫn còn đọng lại hương vị, quả ngon vô cùng, nháy mắt liền ăn hết.

      Nửa đêm ăn vài cái bánh bao kia, Lục Thực trong lòng vẫn nhớ kỹ, ngay cả buồn ngủ đều còn, nên sáng sớm tinh mơ liền chạy đến tìm Lục Nghiên. Lòng tràn đầy chờ mong chạy tới, mà bây giờ Lục Nghiên lại với bánh bao này mua được, làm sao có khả năng thất vọng?

      Nhìn vẻ mặt của , Lục Nghiên cười bồi thêm câu : "... Nếu ngươi muốn ăn, ta có thể làm cho người, vừa vặn ta còn chưa ăn điểm tâm."

      "Ngươi làm ?"

      Lục Thực nhìn nàng, đối với tay nghề của nàng còn tỏ vẻ hoài nghi.

      Lục Nghiên chuyện, mang người trực tiếp vào phòng bếp, nàng thích xuống bếp, đối với nàng mà xuống bếp phải là phiền toái, mà là loại công việc làm cho nàng hưởng thụ.

      Lục Nghiên mặc thêm xiêm y, hoạt động chút cổ tay, nhìn nguyên liệu nấu ăn ở phòng bếp môt lượt, đối với bữa sáng hôm nay trong lòng cũng có tính toán.

      "Có sữa a !"Nàng nhìn thấy bên thùng sữa, liền .

      Từ Di(**) gật đầu, :"Sáng nay vừa đưa sữa tới, Phu nhân thích uống sữa bò, mỗi sáng đều muốn uống chén."

      Lục Nghiên gật đầu, trong trí nhớ của cơ thể này cũng có điểm ấy, nghe uống nhiều sữa có thể đẹp da trắng da, nàngđối với điều này cũng để ý, nhìn thấy sữa nàng cũng nghĩ tới các loại điểm tâm.

      Lục Thực muốn ăn bánh bao, Lục Nghiên liền hấp xửng bánh bao, mà lần này nhào bột chính là Lục Thực.

      Này nọ khiến Lục thực có chút mờ mịt, như thế nào chạy đến phòng bếp, còn đứng ở bên bếp lò nhào bột a? Đây hết thẩy là thế nào phát sinh?

      Cùng Lục Nghiên bất đồng, Lục Thực chút cũng thích nấu ăn, so với việc làm, thích ăn hơn, hơn nữa miệng còn đặc biệt kén chọn, đồ ăn bình thường căn bản vào được miệng của .

      "Nhào bột cần chần chừ, bên kia dùng sức 1 chút..."

      "Nga!"

      Bánh bao gối kỹ đưa lên nồi hấp, nha đầu nhóm lửa, Tiểu Thúy ngồi xổm mặt đất, nàng nhóm lửa nhiều năm, đối với hỏa lực nắm rất chuẩn, Lục Nghiên vừa mở miệng liền có thể nhóm lửa thích hợp.

      Trừ bánh bao, Lục Nghiên còn bày ra bánh khác, trong nồi lau 1 tầng dầu, pha chậu bột, múc muỗng đặt vào ở trong nồi, hỗn hợp bột nở ra rất nhanh, cỗ hương vị tỏa ra trong trung.

      Đôi tay thon dài trắng nõn của Lục Nghiên khuấy động trong nồi, động tác rất nhanh, liền làm ra miếng bánh, kia bánh rất mỏng, da bánh khô vàng phiếm nhàn nhạt, nửa điểm dính trực tiếp đặt vào cái đĩa.

      chậu hỗn hợp bột cuối cùng toàn bộ bị nàng đem ra tráng bánh, xấp dày đặt vào ở nơi đó, hương vị bay ra bốn phía.

      Cà rốt, dưa chuột, nước sốt ngày hôm qua cũng được phủ lên, còn có măng chua mà Từ Di làm ra, cắt phủ lên , còn có các vật liệu khác thích ăn cái gì liền phủ lên cái đó, bảo đảm ngươi vừa lòng.

      Lục Nghiên trực tiếp che phũ 1 miếng bánh tráng đưa cho Lục Thực, bên trong bọc dưa chuột, măng chua, còn có nước sốt, thịt vụn, nhìn qua vô cùng phong phú.

      "Này !"

      Lục Thực hoài nghi cắn thử cái. Bánh tráng bên ngoài có chút tiêu chỉ là màu sắc hơi nhợt nhạt, giòn và thơm sau đó hơi mềm mại rồi tiếp tục lại 1 tầng mùi vị phong phú.

      Dưa chuột tươi mát và giòn, vỏ bánh mềm mại nhẫn nhụi, măng chua ngon miệng tươi mát, hương vị phong phú của nước sốt thịt và các thành phần khác khiến mọi thứ nán lại nơi đầu lưỡi. Đó loại hương vị kỳ diệu, phong phú mà mỹ vị, mỗi loại nguyên liệu đều vừa đủ, ăn ngon đến mức mà người muốn đem đầu lưỡi nuốt vào.

      Lục Thực sững sốt : "Ăn ngon ?"

      Như thế nào là ăn ngon, chính là vô cùng ngon.

      Tại sao có thể ăn ngon như vậy?

      Lục Thực bên hoài nghi, bên nhanh tay nhét bánh vào miệng, hơn nửa cái bánh vào bụng, bụng hơi hơi no, nhưng cảm giác muốn ăn tiếp ngày càng dồi dào hơn.

      Bên này Lục lão gia nghe tin Lục Nghiên xuống bếp lập tức đem theo thê tử còn có tiểu nữ nhi chạy đến phòng bếp trực tiếp cầm chiếc bánh còn ở bàn, cũng nghe Lục Nghiên liền ăn vào.

      Tại sao có thể ăn ngon như vậy?

      Bên này, hai người đàn ông Lục gia đag ngồi ăn bánh, bên kia Lục Nghiên múc bát cháo cho Lục phu nhân và Lục Xu.

      chiếc nồi khác được nhắc xuống, cháo trong nồi vẫn còn sôi sùng sục, mùi thơm bốc ra nghi ngút, trong nồi còn có thể nhìn thấy thịt tôm hồng hồng.

      Đây là bát cháo tôm hải sản, tôm được để nguyên con, lột vỏ, múc thìa cháo cho vào miệng, hạt gạo như tan chảy, cắn trúng thịt tôm, hương vị bùng nổ tạo cảm giác vô cùng độc đáo và tươi mới.

      Sáng sớm tinh mơ được ăn bát cháo nóng, liền cảm giác dạ dày như được an ủi, vô cùng dễ chịu, thoải mái, cảm giác ấm áp lan tỏa từ trong ra ngoài làm cho lạnh lẽo của mùa đông biến mất hoàn toàn.

      Cháo này rất ngon. Lục phu nhân hưởng thụ nheo mắt lại.

      (*) Cách chuyện, khí chất như người già

      (**) Dì
      Mai hoa trâm
      [​IMG]
      Last edited: 2/5/18

    3. Tea Chef

      Tea Chef Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      846
      Chương 2:
      Lục Nghiên thích ăn cháo buổi sáng, nhất là vào mùa đông, chén cháo nóng hổi vào bụng làm cho cả người ấm áp lên.

      Bên kia, còn có nồi canh gà hầm cùng với hai cái xương ống, nửa con vịt, hầm trong lửa từ tối hôm qua để mọi tinh túy có thể ninh nhừ, màu sắc biến thành trắng đục, nhìn qua khiến cho chiếc bụng lại muốn sôi lên ùng ục. Mùi thơm của nồi canh len lỏi vào mũi từng người làm cho ai có thể kiềm chế được.

      Trong cái bát, vài cọng hành lá được thái ra rải lên , màu hành lá xanh ngọc cùng nước canh trắng muốt hòa quyện tạo thành màu sắc vô cùng dụ hoặc, khiến cho người ta hận thể lập tức bưng bát lên uống ngay ngụm, nếm thử hương vị canh gà này.

      Lục lão gia uống ngụm canh vừa mới múc ra nóng hổi, đầu lưỡi cảm thấy bỏng đau nhưng bên cạnh đó lại tràn đầy hương vị.

      "A!"

      Lục lão gia cau mày, lại luyến tiếc muốn phun ngụm canh, liền để nước canh xoay trong miệng hai vòng rồi mới nuốt.

      "Bỏng chết ta a!"

      Lục lão gia nhìn về phía Lục Nghiên : "Nghiên Nhi, làm cho ta bát mì .... Canh này ngon như vậy, ăn cùng mì nhất định rất ngon ." Lục Nghiên ân tiếng, Lục Thực vội xen vào: "Ta ta ta, ta cũng muốn ăn!"

      Lục Nghiên ăn xong bát cháo, sau đó làm mì cho Lục lão gia và Lục Thực, múc canh gà vào cái nồi xong lại cho vắt mì vào, mùi thơm vô cùng lại được tỏa ra.

      "Tỷ tỷ, tay nghề ngươi tốt như vậy là từ khi nào a?" Lục Thực tò mò.

      Lục Nghiên cúi đầu nhìn chén canh, thản nhiên : "Cố gắng luyện tập tay nghề tốt hơn."

      Lục Thực chuyện, cũng bắt gặp nguyên chủ cơ thể Lục Nghiên vụng trộm nấu ăn, từng thử qua đồ ăn nàng nấu, chỉ là sau lần kia, liền đối với đồ ăn Lục Nghiên làm còn hứng thú, nào biết hôm nay Lục Nghiên cho cái bất ngờ lớn như vậy. nghĩ đến, tay nghề nấu ăn của tỷ tỷ có thể trở nên tốt như vậy! Trong lòng Lục Thực cảm thấy vô cùng đáng tiếc, nhiều năm như vậy, đánh mất bao nhiêu mỹ vị từ tay tỷ tỷ a!

      Sau khi làm xong điểm tâm, Lục Nghiên rửa tay, thay xiêm y, cùng mọi người đến nhà ăn. Lục Thực bọn họ sớm thể đợi, vừa rồi ở phòng bếp ăn ít để lót dạ. Lục lão gia nghĩ đến chuyện, : "Thân thể Nghiên nhi tốt hơn, cũng nên tiếp tục học, trường học các ngươi chính là học cái gì.....D ngữ kia mà...." (*)

      suy nghĩ lúc rốt cuộc cũng nhớ ra là ngôn ngữ nào, : "Cố Thành tiểu tử kia cũng chính là du học ở D quốc, vừa vặn, ngươi hảo hảo học chút D ngữ, tương lai hai người các ngươi thành thân cũng có đề tài để mà chuyện.

      Nghe vậy Lục Nghiên trong mắt hào quang chợt lóe, cũng gì thêm. Ở bên, Lục phu nhân hơi nhíu mày: "Cố Thành a...."

      Lục phu nhân khẽ : " Mối hôn này, ta nhìn thấy cũng giống như là vừa ý a."

      ".....Ngươi xem hán du học về, ghé đây lần, sau đó còn cùng cái gì Diệp tiểu thư thành đôi, nửa điểm cũng quan tâm đến Nghiên nhi."

      đến đây, Diệp phu nhân càng tức, : "Ngươi nhìn xem người bên ngoài cái gì? Lục gia chúng ta trèo cao, đáng tiếc Cố gia kia gì với chúng ta mà Cố Thành kia cũng đem Lục gia để vào mắt!"

      Hai nhà từ định ra hôn ước, giờ đây Cố Thành như vậy, chỉ có vả vào mặt Lục Nghiên, mà còn vả vào mặt mũi Lục gia a. thể, đây giống như là muốn mang tư tưởng mới, muốn cự tuyệt ép duyên.

      Lục lão gia : "Mệnh lệnh của cha mẹ, lời người mai mối, nếu như bằng lòng, Cố gia cũng để mặc cho làm bừa."

      "Nghiên nhi nhà chúng ta thế nào đây? Còn chưa qua cửa liền bị chán ghét, đến khi gả cho , biết phải trôi qua những ngày khổ sở ấy như thế nào, mối hôn này, ta bằng lòng,...." Lục phu nhân vẫn đau lòng nữ nhi.

      Lục lão gia do dự, : "Nhưng bên kia là Cố gia a, hôn nhân tốt như vậy, đốt đèn lồng cũng tìm ra. Nghiên nhi gả qua đó, chính là thiếu nãi nãi, lo việc ăn mặc."

      tại Z quốc (**) có chiến loạn, bên ngoài có địch quốc như hổ rình mồi, nhưng người ngoại quốc kia đều muốn xâu xé đất đai Z quốc chúng ta. Bây giờ thời thế rối loạn, Cố gia lại là phế lực lớn mạnh nhất phía Nam, hoàn toàn chính là hoàn đế phương này và cũng là người khổng lồ ở tỉnh S. Mà Cố Thành là người nhất đồng lứa với Lục Nghiên ở Cố gia, còn là cháu trai của Cố lão gia, mối hôn này, Lục gia hoàn toàn là trèo cao, bên ngoài biết có bao nhiêu người chực chờ mối hôn này thèm khát.

      đến đây, Lục phu nhan cũng do dự, trừ bỏ thái độ của Cố Thành mối hôn này cũng rất tốt. Cố gia có quyền có thế, Lục Nghiên gả qua ít nhất cũng phải chịu khổ sở.

      "Tại sao lại muốn đem tỷ tỷ gả cho Cố Thành? Người dân toàn bộ tỉnh S đều biết Cố Thành có hồng nhan tri kỷ chính là Diệp tiểu thư. Ngày sau tỷ tỷ gả qua, trượng phu thích, cha mẹ chồng khẳng định cũng ở bên cạnh nhi tử, tỷ tỷ như thế nào thoải mái a?"

      Lục Thực đột nhiên mở miệng, hoàn toàn che giấu thái độ chán ghét của mình đối với Cố Thành. nhìn thoáng qua Lục Nghiên: " Lại , lần này nếu phải tại Cố Thành, tỷ tỷ như thế nào lại rơi xuống hồ ? Thiếu chút nữa liền mất mạng!"

      Việc này, Lục lão gia cùng phu nhân là lần đầu tiên nghe đến, sau đó sắc mặt liền biến đổi. Lục Nghiên hơi mím môi, nguyên nhân đáng ra là ngoài ý muốn nhưng quả cùng vị Cố thiếu gia Cố Thành này cũng có vài phần quan hệ.

      Khi còn bé, Lục Nghiên liền biết mình có vị hôn phu, năm trước khi Cố Thành quay về, xuất phát từ thái độ lễ phép nên có đến đây bái phỏng. Thời điểm hai người gặp mặt nhau, Cố Thành tuấn soái khí, chỉ cần liếc mắt nhìn cái, nương này liền đem đưa vào tim. Chỉ là thiếp có ý, chàng vô tình. Lần này Lục Nghiên nhận lời bạn học tham gia yến hội, trong yến hội kia nhìn thấy Cố Thành cùng Diệp tiểu thư hai người đứng chung chỗ, cử chỉ thân mật, vô cùng xứng đôi vừa lứa. Mà cùng vị tiểu thư kia cùng ở chung phòng với Lục Nghiên, nàng liền bị mọi người chê cười. Bản thân bị đả kích quá lớn, đau khổ trong lòng liền ra hoa viên tránh mặt hai người kia. Cũng biết xảy ra chuyện gì, Lục Nghiên cũng tìm được kí ức lúc ấy, chờ khi người khác phát , thân thể này cũng ngã vào hồ trong vườn, hôn mê biết bao lâu.

      Khi đó, thân thể nàng lạnh cóng, tim còn đập, mọi người đều nghĩ nàng sống được nữa, ai biết được sau đó liền có hơi thở.

      "Hi vọng nương kia khỏe mạnh lại, ngược lại là ngươi, hôm nay đeo vòng tay thực hợp với ngươi a..." Vào thời điểm đó, mọi người đều nghe có vị khách phát sinh chuyện ngoài ý muốn, vậy mà bên này, Cố Thành chỉ nhìn cái sau đó bỏ qua sau đầu quan tâm.

      "Nhiều năm như vậy, bởi vì mối hôn này mà biết tỷ tỷ bị người ra nhạo báng biết bao nhiêu lần." Lục Thực lại câu.

      Nghe thấy điều này, Lục phu nhân vừa tức vừa thương tâm, nhìn Lục Nghiên : "Chuyện này tại sao ngươi lại với ta?"

      Lục Nghiên cúi đầu, thanh yên ổn : "Chuyện này là do ta tự cố gắng...."

      Nhưng nàng cũng trách Cố Thành. ai biết, chủ nhân khối thân thể này chính là nương thiện tâm, mẫn cảm. Bởi vì Cố Thành quan tâm, đến khi người khác phát liền hương tiêu ngọc vẫn. Tuy rằng chưa gặp qua Cố Thành, Lục Nghiên trong lòng đối với vô cùng chán ghét.

      Lục lão gia cũng đau lòng Lục Nghiên, thở dài: "Dưa hái xanh ngọt (***), nếu Cố Thành muốn, chúng ta cũng có biện pháp. Ngược lại Nghiên nhi, trong lòng ngươi nghĩ thế nào?"

      Lục Nghiên ngẩn đầu lên, : "Mối hôn này, ta cũng vui vẻ. Cố Thành cũng vậy, hồng nhan tri kỷ, ta việc gì phải làm người thứ ba."

      đến nàng thích Cố Thành, lại thêm việc cỗ thân thể này lại chết , Lục Nghiên chắc chắn đối với Cố Thành có thái độ tốt gì, trở thành người xa lạ đối với họ chính là lựa chọn tốt nhất.

      Nghe vậy Lục lão gia : "Mối hôn này lúc trước chính là lão thái gia(****) định ra, chúng ta cùng Cố gia coi như là thân thiết với nhau, qua nhiều năm như vậy đến thế hệ của ta, tuy rằng giao tình nhạt nhòa, nhưng ngày lễ Tết, Cố gia luôn tặng ít quà. Bất quá, Cố gia nay cũng giống như ngày xưa, nếu Nghiên nhi đồng ý, mối hôn này, liền coi như ."

      Nghĩ lại, hơn mười năm trước, Lục gia vô cùng cường đại, mối hôn này vẫn là Cố gia trèo cao, giờ đây chính là phong thủy thay đổi a. Mặc dù có điểm đáng tiếc, bất quá Lục lão gia vẫn đau nhi nữ.

      "Tìm chút thời gian Cố gia từ hôn !" Lục lão gia .

      Mà Lục Nghiên có chút đau lòng. Dạo gần đây, Lục gia thực xảy ra nhiều biến cố, người làm trong nhà đều cho nghĩ việc hết, chỉ giữ lại vài người như Từ Di,.. tình như vậy, Lục Nghiên cho rằng cha mẹ luyến tiếc mối hôn này, có mối quan hệ với Cố gia, đối với Lục gia chỉ có lợi chứ có hại.

      "Cha, nương, cảm ơn hai người hiểu!"

      Câu cảm tạ này, Lục Nghiên là thực lòng muốn .

      (*) ra ở bản convert lẫn bản tiếng Trung mình google dịch cũng D ngữ là cái ngôn ngữ gì nên mình cũng chỉ có thể để là D ngữ, chắc là ngôn ngữ giả thiết nào thôi.

      (**) Z quốc này chắc cũng chỉ là quốc gia tượng trưng

      (***) Dưa hái xanh ngọt là cố gắng gượng ép tốt

      (****) Ông nội

    4. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      B edit chưa mượt lắm, vài chỗ sd từ phù hợp :05(1):
      Tên nữ9 phía nhầm thành Lục Nghiêng
      Nhưng ủng hộ b cả hai tay hai chân:2one:
      Cố gắng lên:yoyo45:
      Tea Chef thích bài này.

    5. Huyenthao1992

      Huyenthao1992 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Có gắng nha bạn .ung hộ ban
      Tea Chef thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :