1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yên Hoa

      Yên Hoa Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      76
      mình đọc trc nên biết thân phận DM, trong truyện thân phận 2 người khá là đáng thương, đáng thương ở chỗ mẹ đẻ, người thân hắt hủi tồn tại 2 người, mình quan niệm là mẹ ruột kiểu gì cũng con nhất, hơn cả bản thân mình nhưng k ngờ 2 người mẹ này, có chỗ do hoàn cảnh nhưng cuối cùng toàn quay ra hại con mình, vứt bỏ con mình :-(
      Chrisxukem thích bài này.

    2. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Chị có cả nhà thương, còn có 1 ng ck hết lòng vì m nữa. ra là rất tốt đó chứ! :)
      heavydizzy, Yên HoaA Huyền 152 thích bài này.

    3. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 106


      Phòng thủ lúc nhị khắc, chuông trong cung vang lên hai lần, Lục Văn Chính viết tấu chương xong chữ cuối cùng, khẽ thở ra, để bút xuống, hong khô, đứng dậy phủi phủi quan phục, cầm sổ con ra Lại bộ, vào cửa đại tư mã, tới Vũ Điện.

      Thời gian còn sớm, trăng sáng lên cao giữa trời, ánh sáng soi quảng trường trước Vũ Điện, như cái lồng chụp lên tòa điện yên tĩnh.

      Lục Văn Chính đường theo nội thị đến dưới hành lang đằng sau Kính Tư Điện, tiểu thái giám thoáng giơ tay, ý bảo chờ chút.

      lát sau, đại thái giám Hoa Sinh ra truyền vào, Lục Văn Chính nâng sổ con tiến vào điện, nhất thời trông thấy thúc phụ Lục Tiềm còn trong điện, hơi ngoài ý muốn - - buổi chiều Lục Tiềm tiến cung có biết, nhưng giờ này rồi sao còn chưa ?

      Trong điện bố trí chỗ ngồi riêng, thực phải là bộ dạng tán gẫu luận chính như hai lần trước, Lục Văn Chính trình sổ con lên, thầm nhìn Lục Tiềm cái, Lục Tiềm lại nửa cúi đầu, biết suy nghĩ gì. lại dò xét nhìn về Tiêu Lan, Hoàng thượng rủ mắt xuống nhìn sổ con của , mặt nhìn ra hỉ nộ, Lục Văn Chính chỉ đành phải thu hồi ánh mắt, lẳng lặng chờ đợi.

      hồi lâu, Tiêu Lan xem hết sổ con, gật đầu : "Ngươi viết mấy chỗ này, Ninh Vương có biết ?"

      "Vâng", Lục Văn Chính đáp lời: "Trong này có hai việc là vương gia tra xét hồ sơ cho vi thần, bảo vi thần sau khi sửa sang lại lập tức trình lên cho Hoàng thượng xem qua."

      "Viết rất tường tận", ngón tay Tiêu Lan gõ gõ sổ con, thoáng nhìn Lục Tiềm, : "Cứ làm như thế " - - Lục Văn Chính viết sổ con này văn phong mạch lạc ràng, đơn giản nhưng thập phần thỏa đáng, có những câu đánh trúng liên hệ ở giữa quan viên, cái này dĩ nhiên có chính tài năng của , nhưng cũng lãnh giáo qua Lục Tiềm.

      Lục Văn Chính khom người lên tiếng, Tiêu Lan nhìn ra bên ngoài, "Được rồi, thời gian còn sớm, về trước ."

      Lục Văn Chính cáo lui, nghiêng người nhìn sang thúc phụ của mình, hai tay Lục Tiềm ấn lên xe lăn, chân sau thong thả đứng lên, vịn lấy quải trượng, khom người hành lễ, nhìn Tiêu Lan, tựa hồ còn muốn điều gì, nhưng qua nửa ngày lại ra.

      Gió đêm có chút lạnh, Lục Văn Chính đẩy Lục Tiềm ra ngoài cung, thấy ông dọc đường đều gì, liền thấp giọng hỏi: "Hoàng thượng nhưng là cùng thúc phụ chuyện gì?"

      Nội thị ở phía trước nhấc theo đèn cung đình dẫn đường, gió lớn, đèn liền lay động theo, ánh mắt Lục Tiềm cũng lay động theo ngọn đèn kia, cho đến khi Lục Văn Chính lại gọi tiếng, mới mờ mịt hỏi: "Cái gì?"

      Lục Văn Chính thấy thần sắc ông kỳ lạ thăm dò: "Thúc phụ?"

      Lục Tiềm yên lặng lát, đột nhiên hỏi: "Tam lang, ngươi thấy Hoàng hậu nương nương chưa?"

      "Đại điển lập hậu và cung yến đầu tháng giêng đều gặp qua", Lục Văn Chính : "Thúc phụ sao lại hỏi chuyện này?"

      Lục Tiềm khoát tay cái : "Thuận miệng thôi."

      Lục Văn Chính biết sao ông lại nhớ tới hỏi chuyện này, nhưng yết kiến lần đầu biết hoàng hậu cũng thích vật tinh xảo, ngược lại cùng sở thích với Lục Tiềm, thế nên chờ lên xe ngựa Lục gia rồi cười : "Lúc ban đầu chất nhi ở Bộc Dương nhậm chức thái thú, từng nghe trong quân Bộc Dương lan truyền qua Hoàng hậu nương nương là kỳ tài, hình như là lúc Hung Nô công thành, Hoàng hậu nương nương lập được công lớn."

      Ánh mắt Lục Tiềm mờ sáng, bên môi dẫn theo ý cười: "Phải, nàng được trời cho thiên phú."

      " mới nhớ, lúc đầu chất nhi ở trong Hầu phủ tại Bộc Dương xém chút nữa rước vạ vào thân", Lục Văn Chính cũng cười : "Hôm đó mới vừa tới nha môn, Hầu phủ trình công văn, ngẫu nhiên gặp phải Hoàng hậu nương nương, lúc đầu gặp, chất nhi còn nhận nhầm thành đường muội. Bởi vì khi đó chỉ nhìn mặt bên, trong thoáng chốc cảm thấy có vài phần giống nhau."

      cũng chỉ là nhớ lại như vậy, nghĩ tới Lục Tiềm nhất thời cất cao giọng: "Sao ngươi sớm với ta?!"

      Lục Văn Chính phản ứng kịp - - hoàng hậu tuy là quốc mẫu, nhưng cũng là nữ quyến hậu cung, ngoại thần được nghị luận, huống chi lúc Hoàng thượng còn ở Bộc Dương, còn chưa từng gặp qua Lục Tiềm, sao có thể chuyện nữ quyến Hầu phủ với Lục Tiềm?

      "Thúc phụ?" Lục Văn Chính có chút kinh ngạc.

      Lục Tiềm cũng ý thức được mình thất thố, kỳ nếu như ngày đó Lục Văn Chính với ông thế nào chứ? Ông dù thế nào cũng thể biết được mình còn có mối “thân duyên” được, vật có tương tự người có giống nhau, ông cùng lắm cũng chỉ nghe qua rồi thôi.

      "Hôm nay ngồi quá lâu", ông dựa vào vách xe, "Mệt mỏi."

      Lục Văn Chính gật đầu, là vãn bối trong tối bên Lục gia được Lục Tiềm cất nhắc, biết trong lòng ông có tâm nên cũng hỏi nữa, giúp đỡ đem hai chân ông nâng đến sập, Lục Tiềm nhắm mắt lại, thản nhiên : "Hôm nay muộn quá rồi, sáng mai thỉnh thúc bá trong tộc đến trong phủ ta."

      "Ý thúc phụ là...", Lục Văn Chính ngồi thẳng người hỏi: "Đồng ý để đệ tử trong tộc xuất sĩ?"

      "Ngươi phải là sớm ở trong triều rồi sao?" Lục Tiềm mở mắt, lát sau, nặng tiếng.

      Lục Văn Chính nhất thời mừng rỡ - - người khác trong Lục gia cũng nhập sĩ, trước có hai vị bá phụ cũng quan đồ, nhưng từ lúc chịu Thẩm gia chèn ép sau hồi từ quan thế hệ bên trong cũng có người xuất chúng được tiến cử, nhưng mà đều nản lòng thoái chí lúc Thái Hòa đế tại vị, dù có thanh danh, lại muốn nhập sĩ, bây giờ, Lục Tiềm cuối cùng cũng chịu mở miệng.

      Lục Văn Chính còn muốn lên tiếng, Lục Tiềm lại trầm giọng : "Giữ bổn phận thần tử của mình, Hoàng thượng cố ý dìu dắt Lục gia, nhưng mà, hề muốn chứng kiến Thẩm gia thứ hai."

      Lục Văn Chính lắng nghe, nghiêm túc : "Vâng, chất nhi nhớ kỹ lời thúc phụ dặn."

      ... ... ...

      Trong cung.

      Lúc Lục Tiềm gần đến canh hai, Diên Mi giờ Dậu dùng bữa tối ở nội điện, khi đó Tiêu Lan vẫn chưa về, bây giờ tối, thích hợp ăn nhiều, Diên Mi bảo phòng ăn làm mấy món cá, bồi Tiêu Lan ăn ít, chờ lúc trở lại Xích Ô Điện là canh hai.

      Rửa mặt nghỉ ngơi, Tiêu Lan nhất thời ngủ được, đầu ngón tay cọ mặt Diên Mi, hỏi: "Mệt sao?"

      Diên Mi ấn theo thói quen ngày thường nằm ngủ, hôm nay đầu chôn ở trong lòng lên tiếng, Tiêu Lan tùy ý nàng khó chịu trong chốc lát, hỏi nàng: "Nàng có ghét Nhị lão gia Lục gia ?"

      Buổi tối lúc Lục Tiềm muốn chuyện, Tiêu Lan biết ông hẳn là muốn gặp Diên Mi tạm biệt, nhưng sau khi Diên Mi trở lại nội điện liền ra nữa, Tiêu Lan cũng miễn cưỡng nàng.

      Diên Mi ở trước ngực cọ cọ, hồi lâu mới ngẩng đầu, lại hỏi đằng, trả lời nẻo : "Ta là người Phó gia."

      "Ừ", Tiêu Lan ôm nàng chặt thêm chút, thấp giọng : "Nàng là người Phó gia, bây giờ lại là người của ta, chuyện này ai cũng thay đổi được."

      Diên Mi chu miệng, ở mặt hôn cái, Tiêu Lan lại hỏi: "Có phải cũng ghét ông ấy hay ?"

      Diên Mi lời nào, xem như cam chịu - - nàng đối Lục Tiềm xác thực thể chán ghét, dù sao tính tình Lục Tiềm ôn hòa, lúc trước khi biết thân thế Diên Mi nhưng đối với nàng cũng có nhiều thiện ý, hai người hợp ý nhau, thậm chí có chút ăn ý thể thành lời.

      Nhưng chỉ có như vậy - - ghét người xa lạ.

      Cho dù biết được Lục Tiềm mới là phụ thân thân sinh của mình trong lòng Diên Mi cũng nảy sinh tình cảm gì, chỉ thoáng có chút được tự nhiên.

      "Vậy... Ngu gia sao?" Tiêu Lan : "Hoặc là đại Tư Mã phu nhân Ngu thị, người lần trước gặp nàng."

      Nhắc tới Ngu gia, trong mắt Diên Mi liền lộ ra tức giận ràng, nàng nghiêng nghiêng đầu, ma sát ra chữ: "Hừ."

      Tiêu Lan xoa xoa đầu nàng, giọng : "Chuyện thích khách bây giờ tra được là Ngu gia lão phu nhân, nhưng người ngày đó mẫu thân thỉnh cầu, là Tư Mã phu nhân, bà..."

      Tiêu Lan là cố kỵ trong lòng Diên Mi bị tổn thương, biết được thôi, bây giờ biết Ngu thị là mẹ đẻ nàng, sợ Diên Mi tủi thân.

      Nhưng mà Diên Mi nửa điểm cũng có.

      Nàng đối với Ngu thị chỉ có giận và hận, hai chữ "ruột thịt" ở trong mắt của nàng, nếu so với Phó gia, căn bản đáng giá nhắc tới.

      Nàng ngắt lời : "Lan ca ca, ta muốn gặp bà ấy."

      Tiêu Lan nhìn nàng lát, hiểu suy nghĩ trong nội tâm nàng, hôn lên thái dương nàng, : "Ta dẫn nàng gặp. chỉ Ngu thị, chuyện liên đới giữa Thẩm gia và Ngu gia, chuyện liên quan đến lục Nhị lão gia, tất cả đều nên ràng."

    4. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hay quá nàng ơi

    5. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 107: Thanh toán

      Năm Vũ Đế mùng bảy tháng hai, thượng thư Lại Bộ Thị Lang Lục Văn Chính tố cáo hộ bộ thượng thư Ngu Trình Chi, nguyên do là mùa đông năm ngoái, phía bắc có trận thiên tai do tuyết lớn , triều đình mệnh hộ bộ phát tiền cứu tế, ý chỉ là trong mười ngày phải đem tiền cứu tế đưa đến phương bắc nơi gặp tai ương, nhưng hộ bộ lại muộn tám ngày, tiền cứu tế vận chuyển đến phương bắc cũng khớp với báo cáo.

      Năm trước từng có người tấu bẩm chuyện này, nhưng sổ con đến chỗ đại tư mã Thẩm Trạm liền bị gác lại, sau đó chuyện lớn hóa , giải quyết được gì.

      Lục Văn Chính hạch tội Ngu Trình Chi bất lực, làm tròn chức trách của thượng thư hộ bộ.

      Chuyện bởi vậy mà dấy lên, trong ngôn quan có người đại tư mã Thẩm Trạm khống chế triều chính, giấu diếm thánh thượng.

      Trong vòng ngày, có tám sổ con đưa đến bàn Hoàng thượng.

      Nhưng mà, hai nhà Thẩm, Ngu cũng chưa từng yếu thế, đầu tiên là người bị tố cáo, Ngu đại lão gia Ngu Trình Chi đến Kính Tư Điện quỳ, đem chuyện phát tiền cứu tế mùa đông năm ngoái từ đầu tới đuôi bẩm lần cho Tiêu Lan, chi tiết đường trải qua bao nhiêu châu huyện, dân phong từng châu huyện, đường xá bất đồng, cùng với đường lương thực bị tổn thất, quan viên hướng triều đình báo thiệt hại, phải bù vào hai lần.

      Tóm lại chuyện này rắc rối, hộ bộ có chút buông lỏng, hơn nữa còn đem chuyện lúc Thái Hòa đế còn tại vị cùng với vài vị tổ tiên Tiêu gia, lúc tai họa đổ tuyết ở phương bắc, hộ bộ từng vận chuyển tiền cứu tế lần hề có vấn đề gì, ý cho Tiêu Lan - - tiền cứu tế đến chậm cùng với hơi có hao tổn là chuyện bình thường, ở trong phạm vi cho phép, vốn đại tư mã Thẩm Trạm tra tổng số hợp, phải ở hộ bộ, mà do ngoại quan, sớm xử trí.

      đến từ buổi trưa, thẳng đến xế chiều giờ Thân, gần ba canh giờ, ngoài điện còn quỳ nhiều môn sinh Ngu gia, Tiêu Lan nghe đến phút cuối ngược lại cười cười: "Ngu đại nhân sinh bệnh, trí nhớ cũng tốt ?"

      Lông mày Ngu Trình Chi động động, hiểu ý , Tiêu Lan liền trầm mặt, hờ hững : "Ngu khanh đều là chuyện tiền triều, nay còn là Đại Tề, Ngu khanh ngay cả chuyện này còn nhớ , thấy thân thể còn khỏe, trẫm chuẩn ngươi trở về lần nữa dưỡng bệnh cho khỏe."

      Ngu Trình Chi im bặt, kỳ mặc dù Tiêu Lan sửa lại quốc hiệu, nhưng đến cùng cũng là dòng họ Tiêu thị, cùng Thái Hòa đế có chút ít dính dáng, nhưng lại liên quan với tổ tiên Tiêu gia, Tiêu Lan như vậy, đơn giản là mượn đề tài để chuyện của mình.

      Trong lòng mặc dù hiểu được, lời này lại thể ra ngoài.

      Ngu Trình Chi suy nghĩ chút, , Tiêu Lan vừa cho ở trong Kính Tư Điện, liền quỳ đến ngoài điện, thổi hơn nửa đêm gió lạnh, ngày hôm sau bị bệnh .

      Tiêu Lan vào lúc lâm triều tạm ngừng chức vị hộ bộ thượng thư của Ngu Trình Chi, đợi tra ràng, nhưng Ngu Trình Chi trải qua hôm qua quỳ trận, ngôn quan liền nổi lên tranh luận, ý Hoàng thượng khắt khe cựu thần, Ngu gia cẩn trọng, Hoàng thượng nên như thế, nửa người tán thành quỳ cầu tình. Có kẻ khác tố cáo mẫu tộc Ninh Vương Tiêu Chân là Trần gia, mà Tiêu Chân và Lục Văn Chính cùng ở trong Lại bộ, quan viên tố cáo đại tư mã Thẩm Trạm hôm đó đúng là họ Trần, nên Lục Văn Chính và Tiêu Chân kết bè đảng gây hiềm khích, thuận tiện lại lấy chuyện xưa của Tiêu Chân ra lần.

      Trong lòng Tiêu Lan tự nhiên hiểu được, hơn phân nửa chuện này là chủ ý của Thẩm Trạm, liền sai ngự sử đài tra - - chuyện kết đảng tự nhiên hoàn toàn có chứng cớ, Tiêu Chân và Lục Văn Chính lúc trước chẳng hề quen biết, nhiều nhất chỉ có thể là tư giao rất tốt.

      Lục Văn Chính giữ mình trong sạch, chỗ ở giản dị, trong nhà thiếp thất cũng , nhất thời thể ra tay với được, bè đảng Ngu gia liền đem mũi nhọn nhắm ngay vào Tiêu Chân cùng với Trần gia phía sau , Tiêu Lan hai lời chưa , phạt Tiêu Chân nửa năm bổng lộc, thả ở trong phủ xét lại mình nửa tháng, người trong Trần gia cũng đồng thời bị giáng chức điều tra.

      Hoàng thượng mạnh mẽ vang dội, nhóm quan viên này đều nên lời.

      Tiêu Lan đứng ở bậc kim trầm trầm quét đại điện cái, ra lệnh Lục Văn Chính đảm nhiệm việc điều tra vụ án Ngu Trình Chi.

      Đến đây, nhóm đảng phụ Ngu gia mới bắt đầu sợ hãi - - Hoàng thượng đây là chút tình cảm cũng lưu lại.

      Nhưng lại ổn định tinh thần ngẫm lại, lần tố cáo này cũng coi là chuyện quá lớn, giáng chức sợ là khó tránh khỏi, nhưng mà khi Ngu gia còn ở trong triều, lại có Thẩm gia ở đây, tổng lại phục khởi, lần này chủ yếu có hai điểm, là Ngu gia bị mất chút thể diện; hai là chỉ sợ liên can đến Thẩm Trạm. Nhưng thể gây tổn thương đến gốc rễ... học trò hai nhà Thẩm, Ngu an ủi bản thân.

      Nhưng mà, ngay lúc Lục Văn Chính lĩnh chỉ bắt đầu điều tra ngày thứ tư lại xảy ra chuyện.

      Ngày đó Lục Văn Chính hạ chức hồi phủ, đúng lúc đường gặp phải Tiểu công tử Ngu gia - - tức ấu tử của Ngu Trình Chi, đích tôn Ngu gia, Ngu Đồng, năm nay mười sáu tuổi, bởi vì trong ngày thường rất được Ngu gia lão phu nhân sủng ái, có chút coi trời bằng vung, mấy ngày này, chuyện Lục Văn Chính tố cáo Ngu Trình Chi sớm truyền khắp bên trong thế gia, Ngu Đồng cũng nghe vài câu, nên hận Lục Văn Chính đến nghiến răng.

      Hôm nay gặp phải, Ngu Đồng lòng muốn tìm Lục Văn Chính xúi quẩy, liền sai người đem xe ngựa quay ngang, trực tiếp chặn đường Lục Văn Chính.

      Sau khi Lục Văn Chính hỏi gã sai vặt biết là ai cũng né tránh, mệnh phu xe đánh ngựa lại gần thêm chút, ngồi ở trong xe vén mành nhìn về phía xe bò Ngu gia, nhanh chậm : "Tại hạ Lục Văn Chính, biết trong xe là vị đại nhân nào?"

      Ngu Đồng cười lạnh lên tiếng, hỏi ngược lại: "Ngươi là Lục Văn Chính?"

      Lục Văn Chính chau chau mày, trả lời, gã sai vặt liền hô bảo đám người Ngu Đồng tránh ra, bọn họ muốn qua, Ngu Đồng ở trong thành Kim lăng quen thói khoe khoang, là công tử thế gia nhà giàu, nơi nào dung thứ cho gã sai vặt tuỳ tiện thét loạn, lúc này liền có người làm đẩy gã sai vặt kia ra, gã sai vặt chỉ có mình, bị đẩy xuống ngã chổng vó, Ngu Đồng mang hơn mười người làm cười ầm lên trận, trong miệng cũng có chút hùng hùng hổ hổ, phu xe quá tức giận, liền tiến lên, cùng bọn họ cãi vả, xô xô đẩy đẩy liền động thủ.

      Lúc này Lục Văn Chính cũng xuống, giận dữ mắng Ngu Đồng, nhưng xe bò Ngu Đồng hôm nay ngồi là trục bánh xe có nước sơn, trong kinh có quy chế, từ tứ phẩm trở lên mới có thể ngồi, Ngu Đồng có quan phẩm ở thân, chuyện này cũng để tấu lên thành chuyện, Lục Văn Chính cái này thôi, vừa Ngu Đồng liền tức giận, ta nhảy vọt từ xe xuống, rút bảo kiếm bên hông ra, chỉ mũi Lục Văn Chính mắng to khiêu khích.

      Gã sai vặt và phu xe của Lục Văn Chính đứng lên đỡ cho chủ, hai phe huyên náo lợi hại, nhất thời tình cảnh loạn lên, Ngu Đồng liền cầm bảo kiếm vung loạn vài cái, chủ ý là dọa Lục Văn Chính, nghĩ tới phu xe và gã sai vặt Lục gia sợ đả thương chủ tử, đều nhào tới đè tay , trong lúc hỗn loạn đó, phu xe ngã xuống, Ngu Đồng cũng nhìn, đè kiếm xuống, độc ác giẫm mấy cước.

      biết náo loạn bao lâu, Lục Văn Chính bị vây ở bên trong cũng bị giẫm đạp vài cái, sau có người kêu lên người tuần phòng doanh đến, Ngu Đồng lúc này mới nhảy lên xe, chuẩn bị nghênh ngang rời , trút cơn giận xong tâm tình tốt, muốn lau kiếm vào vỏ, đột nhiên phát - - mũi kiếm máu, cúi xuống nhìn thêm chút nữa thấy, phu xe Lục gia nằm mặt đất, nhúc nhích...

      Ngu Đồng lần này bị dọa hoảng hồn, gọi người đánh xe liền hướng Ngu gia chạy, quan phục của Lục Văn Chính xộc xệch, mặt cũng xanh mét, chẳng quan tâm hồi phủ, trực tiếp trở về trong cung, tấu ràng với Hoàng thượng.

      Thời điểm Ngu Đồng chặn Lục Văn Chính lại có ít người đều nhìn thấy, lúc người tuần phòng doanh đến máu của phu xe kia vẫn còn nóng, tra xét chút, tội danh " đường hành hung, ẩu đả mệnh quan triều đình" của Ngu Đồng rành rành, mặt rồng giận dữ, mệnh Hình bộ cả đêm xông vào Ngu phủ, đem Ngu Đồng cùng với mười người làm liên quan của toàn bộ tống vào đại lao Hình bộ.

      Trong đêm, tình thế biến đổi lớn.

      Tiêu Lan đêm đó chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi hai canh giờ, cũng có trở lại Xích Ô Điện, Diên Mi liền ở Kính Tư Điện cùng , lúc dậy sớm thượng triều Diên Mi cũng dậy theo, Tiêu Lan đổi triều phục, lại dẫn nàng trở về giường, đắp chăn mền lên : "Nàng ngủ tiếp lát, hôm nay lâm triều kết thúc sớm được."

      Diên Mi sờ sờ mặt , thỏ thẻ: "Gầy."

      Tiêu Lan hỏi: "Gầy đẹp mắt sao?"

      Diên Mi cúi người hôn hôn : "Như thế nào cũng đẹp mắt, gầy đau lòng."

      Tay Tiêu Lan lần tìm ngực nàng xoa bóp mấy cái, thấp giọng hỏi: "Bên trong này đau?"

      Diên Mi mềm mại hừ tiếng, nhìn chằm chằm , đột nhiên tới gần phía trước hôn lên, Tiêu Lan cũng cúi đầu, hai người liền quấn quýt chỗ, lát tách ra, Tiêu Lan nắn lỗ tai nàng, "Chờ qua trận bận rộn này xem ta thu thập nàng thế nào!"

      Diên Mi cười ra tiếng, chà xát chóp mũi , : "Ở chỗ này chờ chàng?"

      "Hôm nay trở lại Xích Ô Điện dùng đồ ăn sáng", Tiêu Lan nhàng thở ra, ôm nàng cái : "Lâm triều xác định hạch nhiều tội Ngu gia, sau khi hạ triều, tám phần cũng có cầu tình, chúng ta hết thảy gặp. Hình bộ chỗ kia ta hạ chỉ, bất luận kẻ nào cũng được thăm dò, chúng ta phải làm đâu vào đấy, gạt các nàng qua hai ba ngày, nàng chờ được ?"

      Tính nhẫn nại của Diên Mi so với Tiêu Lan còn tốt hơn, ngoan ngoãn : "Nghe chàng."
      Tiêu Lan lại vịn lấy nàng hôn hai cái, đứng dậy Điện vào triều.

      ngày này so với mấy tháng trước đều giống, hơi lộ vẻ ngột ngạt, nhưng người ngột ngạt phải là Hoàng thượng, mà là vương quyền triều thần.

      Đúng như Tiêu Lan đoán, hôm nay nhiều người hạch tội, tình hôm qua huyên náo lớn, lúc nửa đêm chức quan hơi cao chút nhận được tin, trải qua hơn nửa đêm suy nghĩ, lâm triều mọi người ngược lại đều thập phần tỉnh táo, mấy đại lão gia trước theo Ngu gia cùng nhau quỳ ở Kính Tư Điện cũng có động tĩnh.


      Nhưng học trò Thẩm gia cũng có chuyện thay Ngu Đồng.

      Chỉ là ít người, bởi vì bọn họ nhất thời đoán ra ý của Hoàng thượng, lẽ ra Thẩm Ngu hai nhà nhất thể, trước mắt xem ra, Ngu gia là sắp ổn, nhưng Hoàng thượng động tới người nào của Thẩm gia, cho dù chuyện của Ngu Trình Chi can hệ đến Thẩm Trạm, hơn nữa cũng có tố cáo “ôm triều chính", nhưng Hoàng thượng lại ém sổ con xuống, chuyện gì cũng , chuyện này khiến người ta hiểu. Đồng thời, bởi vì Hoàng thượng còn giữ thể diện, bọn họ ngược lại thể được voi đòi tiên.

      Sau khi lâm triều Tiêu Lan trực tiếp trở lại Xích Ô Điện, có đại thần ở sau Kính Tư Điện cũng bảo đại thái giám ngăn cản trở về.


      ngày đầu tiên, Thẩm gia có động tĩnh gì.

      Ngày hôm sau, Tiêu Lan như cũ gặp đại thần cầu tình bất luận chuyện gì, đại tư mã Thẩm Trạm vẫn như cũ có động tĩnh.

      Thẳng đến ngày thứ sáu, Thẩm Trạm mặc dù tới, nhưng sai người đưa sổ con tới - - trong sổ con chuyện gì ông ta cũng đề cập tới, chỉ thân thể khá hơn, chẳng biết có được diện thánh hay .

      Khóe miệng Tiêu Lan câu lên, Thẩm Trạm cũng là chịu được, phái người ở phòng thủ phụ cận Ngu gia, biết được Hình bộ giữ người đêm đó, Ngu đại lão gia Ngu Trình Chi liền phủ đại tư mã, hôm sau Thẩm Trạm dâng sổ con, Ngu gia lão phu nhân lại tự mình chuyến, nhưng Thẩm Trạm chỉ đơn giản chờ sáu ngày.

      Tiêu Lan khép sổ con lại đến chỗ Diên Mi, nhướn mày : "Thỉnh Hoàng hậu nương nương hạ chỉ ý, tuyên nữ quyến Ngu gia, Thẩm gia tiến cung."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :