1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Thắng rủi tiền thưởng từ chỗ bọn thua mà lấy ra chứ còn chi. phải rải tiền để đốc thúc quân mau thắng đặng còn về với vợ .
      Kuen thích bài này.

    2. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Đọc truyện chỉ mong tới ngày Phó k còn là quý ông 10 giây :v poor Sâm Sâm
      Ngọc Ngốc NghếchKuen thích bài này.

    3. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 164:

      Mắt Phó Dư Sâm nhắm chặt, nhìn như ngủ, lông mi dài lại có chút run run.

      Mãi cho đến Lương Khánh Hạ chờ sốt ruột, mới mở miệng : "Dĩ chiến dưỡng chiến."

      "Dĩ chiến dưỡng chiến..." Lương Khánh Hạ nhìn Phó Dư Sâm trong hơi nước lượn lờ, lâm vào suy tư.

      Giọng Phó Dư Sâm lại vang lên: "Phải lấy hết tất cả những gì có thể, lấy được phá hủy! Dùng sức mạnh của cả Tháp Khắc Khắc, để duy trì tiến công của chúng ta!"

      Lương Khánh Hạ sợ hãi mà kinh hoảng, khom mình hành lễ: "Vẫn là Phó soái cao minh!"

      Phó Dư Sâm mở to mắt, nhìn Thính Vũ cầm khăn chuẩn bị lau mồ hôi cho : "Truyền Hòa, Tần Ngọc Thuận và Tiết lập tức tới gặp ta!"

      Sau khi trị liệu chấm dứt, Phó Dư Sâm mới bước ra lồng hấp, nhanh chóng lấy khăn tay bưng kín miệng, ho khan kịch liệt.

      Từ Thuận Hòa bước tới, nhận khăn trong tay —— máu đen nhuộm cả khăn lụa màu trắng.

      Phó Dư Sâm nhìn Từ Thuận Hòa, mắt phượng hiếm khi lộ vẻ sợ hãi —— nhớ tới Từ Xán Xán còn ở biệt trang Lạc Dương chờ mình đến đón.

      Từ Thuận Hòa cẩn thận quan sát khăn trong tay, vẻ mặt ngưng trọng, cuối cùng : "Để ta nhìn nhìn lại !"

      Thân thể Phó Dư Sâm đình trệ, chắp tay hành lễ với nhạc phụ, xoay người nhanh vào nội trướng.

      Lúc Hòa và Tần Ngọc Thuận vào, Phó Dư Sâm tắm thay y phục ra.

      Phía ngoài mặc áo choàng Thâm Lam, đai lưng buộc lỏng, trong vạt áo lộ ra chút ti áo Tố La trắng, sắc mặt trắng bệch, nhìn có vẻ suy sụp.

      Hòa, Tần Ngọc Thuận và Tiết vội vàng hành lễ.

      Sau khi hành lễ, Hòa liếc mắt Phó Dư Sâm dò xét cái, thấy sắc mặt tái nhợt Như Ngọc, nổi bật lên lông mày và lông mi càng đen và môi càng hồng, giống như vẻ đẹp ngắn ngủi của cảnh sắc mùa xuân, trong lòng khỏi có dự cảm lành, nghĩ nghĩ, hỏi dò: "Đại soái, ngài —— "

      Phó Dư Sâm giương mắt nhìn cái, vẻ mặt lạnh lùng: " Thuyền lớn của các ngươi đỗ ở đâu?"

      Hòa vội : "Bẩm đại soái, đội thuyền lớn toàn bộ bỏ neo ở vịnh Ngọc Môn phía tây Nam Hải, do quân Nam Hải trông coi!"

      Phó Dư Sâm ngay: "Chia nửa đội hỏa pháo và đội hỏa thương, giao lại cho Tiết , tối nay giờ tý lập tức xuất phát, băng qua Tháp Khắc Khắc, tới Tây Hải, sau đó dọc theo Tây Hải Nam Hải, rồi chạy thuyền lớn đến Tây Hải!"

      Hòa và Tần Ngọc Thuận nháy mắt sống lưng thẳng tắp, đáp "Vâng" .

      Hòa nhìn Tần Ngọc Thuận liếc mắt cái, cẩn thận hỏi: "Đại soái, chẳng lẽ vì phòng bị Việt Quốc sao?" Phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của quân nhân, vốn dĩ nên hỏi Đại Soái .

      Phó Dư Sâm gật đầu: " Nay nhìn bên ngoài quân ta chiếm thế thượng phong hơn Tháp Khắc Khắc, nhưng quân đội của vương tử Đa Cát và công chúa Viên Nguyệt ở phía tây nam bộ Tháp Khắc Khắc còn chưa tập kết xong, chờ bọn phục hồi sức mạnh lại, nếu liên hợp với Việt Quốc ở biển chúng ta phải lui quân về Lương châu."

      Hòa, Tần Ngọc Thuận và Tiết nghe Phó Dư Sâm làm nhiệt huyết sôi trào, lúc này chắp tay : "Thuộc hạ xin nghe dụ lệnh đại soái!"

      Đêm càng ngày càng tối.

      Đại trướng Phó Dư Sâm đóng, Phó Dư Sâm ngồi ngay ngắn ở trong đại trướng, mắt phượng sâu thẳm nhìn thảo nguyên tối đen vô biên vô hạn ở bên ngoài, lắng nghe tiếng gió gào thét thảo nguyên, đáy lòng mảnh bi thương.

      mới mười tám tuổi, vẫn chưa sống đủ, nhưng phải cáo biệt cõi biệt này.

      Đến giờ khắc này, trong lòng Phó Dư Sâm bỏ xuống được ba chuyện.

      Tâm thứ nhất là Từ Xán Xán ở nơi xa Lạc Dương kia.

      Nàng mới mười sáu tuổi, nếu mình mất cuộc đời nàng cũng chấm dứt theo, so với để cho nàng chịu khổ, Phó Dư Sâm hy vọng sau khi chết có thể cùng nàng tiếp tục ở bên nhau.

      Tâm thứ hai là và Từ Xán Xán có con, gia tộc Phó thị vẫn có đời sau. Theo mất sớm, hoàng tộc Phó thị cũng chôn vùi theo.

      Tâm thứ ba là chiến dịch chinh tây vừa mới bắt đầu, muốn vì mình mất mà làm chiến dịch chinh tây của Đại Lương bỏ dở nửa chừng.

      lâu sau, Phó Dư Sâm thấp giọng : "Truyền lệnh các đội, giờ tý tổ chức hội nghị quân !" muốn trước khi chết, an bài hết tất cả mọi chuyện.

      Rạng sáng ngày hôm sau, quân đội Đại Lương bao vây thủ phủ Tát Mã thành của Tháp Khắc Khắc, triển khai tiến công mãnh liệt.

      Phó Quân vẫn chưa sử dụng thang, mà là như trước trọng thi công hãm phi ưng thành trò cũ, suốt đêm tu kiến đài cao, sau đó theo đài cao hướng trong thành phóng ra đạn pháo, súng cùng hỏa tiễn.

      Tát Mã thành biến thành vùng biển lửa.

      Đại công chúa nhiếp chính Tháp Khắc Khắc thủ thành ra, đợi lực lượng cứu viện khác của Tháp Khắc Khắc.

      Hoàng tộc Tháp Khắc Khắc ở Tát Mã thành hơn ba trăm năm, tường thành sửa cực kỳ chắc chắn, trong thành còn cất giữ lương thực bao năm qua cướp từ Lương Châu, nếu người Tháp Khắc Khắc thủ thành ra ngoài chắc có thể thủ được nửa tháng.

      Nhưng mười ngày sau, đại quân của Phó Dư Sâm đánh chiếm Tát Mã thành.

      Phó Dư Sâm bây giờ ngày ngày hộc máu, Từ Thuận Hòa cũng tìm kiếm dược vật cho , có thời gian chậm rãi thống trị, cho nên áp dụng biện pháp theo chủ nghĩa khủng bố quốc gia—— bắt giết quý tộc quan lớn của Tháp Khắc Khắc, bao gồm nhiếp chính Tháp Khắc Khắc đại công chúa, sau đó mở cửa thành tây ra, tùy ý cho dân chúng trong thành chạy về hướng tây nam Tháp Khắc Khắc, ngày sau đó bắt đầu đồ thành.

      Biết tin đại công chúa chết, mười vạn kỵ binh của vương tử Đa Cát và công chúa Viên Nguyệt thế này mới xuất phát từ trọng trấn Mỹ Lệ thành ở tây nam Tháp Khắc Khắc, chạy nhanh trong ba ngày, bắt đầu giằng co với bộ Tiết cánh sau của Phó Quân.

      Sau khi tổn thất hơn vạn kỵ binh, vương tử Đa Cát phái công chúa Viên Nguyệt mang người tới đại doanh Phó Quân đàm phán với Phó Dư Sâm.

      Ngày đầu tiên đàm phán Phó Dư Sâm cũng tham gia.

      Phó Dư Sâm và Lương Khánh Hạ bên cầm đầu Đại Lương ngồi phía đông bàn đàm phán, công chúa Viên Nguyệt bên cầm đầu Tháp Khắc Khắc ngồi phía tây.

      Phó Dư Sâm đàm phán lấy sông A Nhĩ Tát cách Tát Mã thành trăm dặm về phía tây làm đường biên giới, phía đông sông A Nhĩ Tát thuộc về Đại Lương, phía tây thuộc về Đa Cát vương tử làm tân thành lập quốc Tháp Khắc Khắc.

      Mà bên phía Tháp Khắc Khắc lại kiên quyết muốn quân đội Đại Lương lui về Lương Châu, trả lại phần ba lãnh thổ chiếm của Tháp Khắc Khắc.

      Công chúa Viên Nguyệt ước chừng hai mươi mốt hai mươi hai tuổi, mặc trang phục dân tộc màu ắc tươi đẹp của Tháp Khắc Khắc, mắt to mũi cao, làn da ngăm đen, hơn nữa ngực cao eo chân dài, là nữ lang dị tộc khỏe đẹp.

      Lúc đàm phán, mắt to của nàng dính người chủ soái địch quân Phó Dư Sâm, ánh mắt vô cùng nóng bỏng.

      Phó Dư Sâm bị nàng nhìn như vậy, trong lòng ghê tởm, lập tức đứng dậy lui xuống.

      Mới vừa đến ngoài trướng, lại nôn ra ngụm máu đen.

      Bởi vì cam chịu số phận, nên Phó Dư Sâm lập tức bình tĩnh lại, im lặng ngồi ở trong đại trướng, nâng bút viết thư cho Vĩnh An đế và Định Quốc Công.

      Về phần Từ Xán Xán, có an bài, chờ chết , Từ Xán Xán nhìn thấy khi theo linh cữu của , cần lại viết thư riêng cho nàng.

      Phó Dư Sâm ở đây, năm này Từ Xán Xán quá đơn.

      Nàng tiếc rẻ tiền bạc chút nào, cho mọi người ở biệt trang được vui sướng, mà chính nàng lại trải qua năm quạnh quẽ và đơn.

      Thời gian thấm thoát.

      Đảo mắt tết lịch qua tháng .

      Ngày này, Từ Xán Xán ngồi ngay ngắn cẩm tháp ở nhà chính, La ma ma cầm châm tuyến cùng mấy người phụ nhân đứng bên tháp cẩm, may y phục của vương gia cho nàng xem.

      La ma ma cho vương phi xem qua bốn bộ giáp bào gấp kỹ, cười : "Vương phi, giáp bào này thế nào?"

      Từ Xán Xán nghĩ nghĩ, : " Giáp bào màu lam thêu hoa lan, có phải hơi nữ tính hay ?"

      La ma ma khỏi nở nụ cười, : "Nay nhóm thiếu tuổi trẻ gia trong kinh và Lạc Dương, người nào áo choàng phải đỏ thẫm? Người nào áo choàng thêu hoa, vương gia chúng ta năm nay mới mười tám tuổi, thêu hoa lan áo đương nhiên có thể !"

      Từ Xán Xán nghĩ đến bộ dáng Phó Dư Sâm mặc áo choàng lam thêu hoa, tự chủ được nở nụ cười, : "Những y phục còn lại nên thêu như thế !"

      La ma ma vội quỳ gối đáp "Vâng", lại lấy bộ y phục màu đỏ cổ chéo, mở ra cho Từ Xán Xán xem: "Vương phi, người xem y phục này cho vương gia!"

      Từ Xán Xán biết những cái này làm theo biên chế , có gì hay để nhìn , nhân tiện : "Lấy áo lót của vương gia ra để ta nhìn chút!"

      La ma ma vội cùng nữ nhân châm tuyến lấy áo lót trắng cải mịn ra cho Từ Xán Xán xem.

      biết khi nào Phó Dư Sâm trở về, cho nên Từ Xán Xán cũng sai người làm ít áo mặc mùa xuân mùa hè. Do Phó Dư Sâm luôn luôn muốn thoải mái, nên Từ Xán Xán dặn lấy vải mịn trắng làm nguyên liệu, kiểu dáng cơ bản giống nhau, có chỗ đặc biệt.

      Từ Xán Xán sờ sờ, phát vải hơi cứng, nhìn về phía La ma ma: "Vải dệt sao lại cứng như vậy?"

      La ma ma nghe vương phi đặt câu hỏi, cười hồi bẩm : "Bẩm vương phi, sau khi quần áo làm xong phải giặt qua lần, sau đó lên tương, như vậy quần áo cứng hơn chút!"

      Từ Xán Xán thế này mới gật đầu. Bên trong Phó Dư Sâm còn mặc trung y, áo lót cứng chút cũng thành vấn đề.

      Trời dần dần tối.

      Phòng ở phía tây thiên viện của Hàn Thủy đèn vẫn sáng, đến đêm khuya vẫn chưa tắt.

      Hàn Thủy đứng ở trước cửa sổ sau án thư, nhìn án thư đặt sấp giấy viết thư, lúc lâu sau cũng gì.

      nam nhân áo đen đứng sau , chờ đáp lời.

      Sau lúc lâu, Hàn Thủy mới : "Vương gia bệnh tình thực nghiêm trọng ?"

      Nam nhân áo đen thở dài : " Mỗi ngày sáng sớm, vương gia đều hộc máu, thân thể càng ngày càng gầy yếu..."

      Hai tay Hàn Thủy giấu trong ống tay nắm chặt, mặt lại chút thay đổi: "Từ tiên sinh phải theo vương gia sao? Sao lại trị được bệnh vương gia?"

      Nam nhân áo đen : "Từ tiên sinh cũng bó tay ..."

      Hàn Thủy xoay người, mắt mèo đen sau nhìn chằm chằm nam nhân áo đen: "Nhưng vương phi năm nay mới mười sáu tuổi."

      mặt nam nhân áo đen ra thương cảm: "Vương gia mới mười tám tuổi!"

      lát sau, mặt Hàn Thủy chút thay đổi : "Được. Chỉ cần các ngươi nâng linh cữu trở về, ta lập tức dẫn người hành động!"


    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      đâu. Để Xán Xán tới động viên là Sâm Sâm lại hừng hực sức sống ngay mà.
      Kuen thích bài này.

    5. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 165:

      Nam nhân áo đen Phó Hòe cảm thấy lời Hàn Thủy như thế nào nghe cũng được tự nhiên, ánh mắt nhìn tìm tòi nghiên cứu Hàn Thủy.

      Hàn Thủy bình tĩnh đối diện với .

      Trong mắt Phó Hòe mang theo chút tàn khốc, nhưng nữa. Nếu xuất cục diện xấu nhất, cho dù thân thủ cao cường như Hàn Thủy, trước mặt tử sĩ của vương gia như bọn họ, sợ cũng thay đổi được gì.

      Buổi sáng ngày hôm sau, Từ Xán Xán ngồi cẩm tháp đọc sách, Bạch Liên bước vào hồi báo: "Vương phi, Phó Hòe tới gặp ngài!"

      Từ Xán Xán nghe vậy trái tim nhảy "Thình thịch", lập tức đứng lên: "Mau mời vào!" Hôm qua Phó Dương bẩm báo, vương gia phái Phó Hòe đến đây, nhưng Từ Xán Xán đợi cả đêm, vẫn biết tung tích của Phó Hòe.

      Sau khi Bạch Liên ra ngoài, nàng rốt cuộc ngồi yên, tới lui trước tháp đỏ thẫm long phượng.

      Chu Nhan đứng bên, thấy thế cười nhắc nhở nàng: "Vương phi, Phó Hòe nhanh đến thôi ."

      Từ Xán Xán thế này mới kiềm chế trái tim nhảy nhót, ngồi cẩm tháp.

      Bích Vân rót ly trà dâng lên: "Vương phi, ngài trước uống chén trà trơn cổ !"

      Từ Xán Xán nhấp miệng trà, thế này mới bình tĩnh ít.

      Hàn Thủy đứng ở ngoài cửa, ánh mắt phức tạp nhìn Phó Hòe theo Bạch Liên vào.

      Trái với Phó Liễu và Phó Dương bọn họ, Từ Xán Xán đối với Phó Hòe có chút xa lạ, chỉ biết là đảm nhận tình báo thu thập cho Phó Dư Sâm, còn giám thị tu sửa phủ Thanh thân vương, lại chưa từng thấy qua .

      Bởi vậy khi Từ Xán Xán thấy nam nhân thân thể như ngọc áo đen hành lễ với mình, nàng khỏi có chút giật mình —— khác với vẻ bình thường của Phó Liễu, Phó Dương và Phó Tùng bọn họ, tướng mạo Phó Hòe này có thể tuấn tú!

      Phó Hòe kính cẩn hành lễ, thế này mới ngẩng đầu nhìn vương phi.

      trước kia xa xa thấy qua vương phi lần, còn nhớ vương phi rất xinh đẹp, có đôi mắt biết .

      Lúc này nhìn lại, cảm thấy nếu lúc trước vương phi là nụ hoa mới chớm nở tại nàng bắt đầu tràn đầy tươi đẹp!

      Phó Hòe là trong những tử sĩ Định Quốc Công bồi dưỡng cho Phó Dư Sâm, cực kỳ trung thành, bằng Phó Dư Sâm cũng phái đến làm chuyện này.

      rũ mắt xuống, chờ vương phi hỏi.

      Từ Xán Xán hít sâu hơi, mở miệng : "Ngươi ngồi xuống bên này !" Giọng nàng hơi khàn khàn, ngón tay chỉ ghế dài bên phải.

      Phó Hòe biết nghe lời ngồi xuống ghế dài bên phải Từ Xán Xán.

      Hai mắt Từ Xán Xán chờ mong nhìn Phó Hòe: "Phó Hòe, tình trạng vương gia như thế nào?"

      Nàng thở dài lại : "Ta phong thơ cũng chưa nhận được." Từ lúc Phó Dư Sâm rời Lạc Dương, nàng chưa từng nhận được phong thơ của Phó Dư Sâm; muốn hỏi Phó Dương bọn họ, nhưng Phó Dư Sâm quy củ quá lớn, ai dám với nàng, chỉ ít chuyện quan trọng với nàng

      Bởi vậy sau khi qua năm, Từ Xán Xán bắt đầu đứng ngồi yên , vì lo lắng, nàng lập tức gầy ít, nhìn qua mặt hơn vòng.

      Phó Hòe đứng dậy trả lời: "Bẩm vương phi, vương gia rất khỏe, đàm phán với tân vương và công chúa Tháp Khắc Khắc."

      chuyện này, Từ Xán Xán mẫn cảm nhất là hai chữ "Công chúa" này. Nàng hoài nghi nhìn Phó Hòe: "... Công chúa? Cái gì công chúa?"

      Ánh mắt Phó Hòe lóe lên, : " Tộc Tháp Khắc Khắc thượng võ, công chúa cũng phải ra chiến trường, công chúa Viên Nguyệt là muội muội sinh đôi với tân vương Tháp Khắc Khắc, là người phụ trách đàm phán lần này của Tháp Khắc Khắc."

      Từ Xán Xán cúi đầu, trong lòng có chút bàng hoàng. Có nữ nhân như vầng Minh Nguyệt treo bầu trời, hào hiệp b tùy ý sinh hoạt, mà nàng lại là bình hoa cá chậu chim lồng của Phó Dư Sâm, càng đáng sợ là, bởi vì Phó Dư Sâm, nàng cam tâm tình nguyện trải qua cuộc sống này.

      Lúc lễ mừng năm mới, Nhan thị và Ôn thị đến đây chúc tết, các nàng hai bên trao đổi, Từ Xán Xán mới biết có quyến sách trong hòm sách căn bản đến tay nàng.

      Nàng đoán rằng Phó Dư Sâm phái người thẩm tra lễ vật đưa cho nàng, lấy lại quyển sách này.

      Chuyện này làm nàng hiểu được Phó Dư Sâm đối với nàng , là có thành phần độc chiếm.

      Từ Xán Xán rất nhanh để chuyện này ra sau đầu, hỏi tiếp : "Vương gia thường ngày điểm tâm ăn cái gì? Cơm trưa và cơm tối ăn cái gì?"

      Phó Hòe nghĩ nghĩ, bẩm báo : "Vương gia mỗi ngày buổi sáng đều dùng cơm thuốc Từ tiên sinh đưa, cơm trưa dùng chút đồ chay, hoặc là nửa bát cơm, buổi tối ăn cháo, ngẫu nhiên ăn chút thịt dê."

      Từ Xán Xán gật gật đầu, hỏi: "Hoa quả và rau dưa có ăn hay ?"

      "Có bắp cải, rau cải trắng và cải củ chuyển đến từ Lương Châu, còn có khoai tây từ Tháp Khắc Khắc, cà rốt và hạt tiêu; hoa quả khô ở Tháp Khắc Khắc ít, hoa quả mới vào đông cũng rất ít, nhưng lê và táo cũng rất ngon, vương gia cũng ăn chút."

      Từ Xán Xán nghĩ nghĩ, lại hỏi câu: "Vương gia có gầy hay ?"

      Phó Hòe dò xét nàng liếc mắt cái, chậm rãi : "Bẩm vương phi, vương gia quả gầy ít!"

      Nghe vậy, sống lưng Từ Xán Xán vốn thẳng nay cong ít, mặt cũng mang theo chút bất đắc dĩ.

      lát sau, nàng mới lần nữa ngồi thẳng nhìn Phó Hòe: "Ngươi chừng nào về tây thùy?"

      Sau khi biết Phó Hòe ngày mai phải , Từ Xán Xán vội vàng : "Ta chuẩn bị vài thứ cho vương gia, ngươi thuận đường mang trở về !"

      Nàng dặn La ma ma và Bích Vân: "Dẫn người bưng những thứ ta chuẩn bị cho vương gia lên đây!"

      Phó Hòe đứng bên, rũ mắt xuống chuyện. Vương gia sở dĩ phái trở về, nguyên nhân rất lớn là vì sợ bản thân sống được bao lâu, muốn Phó Hòe thay nhìn xem Từ Xán Xán, mang những vật Từ Xán Xán lưu làm làm nhớ nhung.

      Bích Vân và La ma ma dẫn vài người bưng mấy thùng từ phòng ngủ vương phi ra, sắp xếp đặt trong nhà chính.

      Từ Xán Xán phất tay, La ma ma dẫn theo nhóm tiểu nha hoàn lui xuống, chỉ giữ lại Phó Hòe, Bích Vân và Chu Nhan.

      Nàng bảo Bích Vân cầm chìa khóa mở thùng ra, đứng dậy qua, dựa theo thứ tự giới thiệu lần cho Phó Hòe: "Hai thùng này là quần áo của vương gia, thùng này là ít quả táo quả cam lê ta chuẩn bị cho vương gia, dọc theo đường hỏng ném xuống, có thể chuyển đến bao nhiêu chuyển bấy nhiêu!"

      Nàng đến phía tây, chỉ vào cái thùng thứ tư : "Vương gia ngày ngày uống thuốc, ở đây là chút mứt, tương hoa quả, mật linh tinh ở biệt trang, để uống thuốc xong ngậm cái, cũng ngọt ngọt miệng."

      Từ Xán Xán xong nước mắt chảy ra.

      Nàng cũng dùng khăn tay lau nước mắt, tiện tay lau cái, lau nước mặt mặt, xoay người mở cái thùng đậy lụa đỏ cuối cùng—— ngoại trừ hộp gỗ nho , trong rương tất cả đều thỏi vàng .

      Từ Xán Xán cầm lấy hộp gỗ, nhấn mở nút cho Phó Hòe nhìn sấp ngân phiếu dày bên trong: "Những thứ này là ta tích góp lại vốn riêng, ngày thường cũng xài bao nhiêu, ngươi thay ta giao cho vương gia, cho dùng làm quân phí." Phó Dư Sâm luôn sợ nàng bạc đủ xài, cho nàng rất nhiều cửa hàng kiếm tiền, riêng tiền năm trước của cửa hàng Lạc Dương và Biện Kinh, nàng kiếm gần mười vạn lượng bạc.

      Nàng lại lệnh Chu Nhan lấy phong thư chuẩn bị giao cho Phó Hòe: "Đây là thư cho vương gia, nhớ nhắc nhở hồi cho ta!"

      Thấy mấy thứ này, lại thấy vương phi chảy nước mắt, cảm xúc Phó Hòe phập phồng, ánh mắt cũng ươn ướt.

      quì gối trước mặt Từ Xán Xán: "Xin vương phi yên tâm, nô tài nhất định truyền lời cho vương gia!"

      Tiễn đoàn người Phó Hòe lâu, Từ Xán Xán cũng bị bệnh. Nàng sốt cao đến nỗi sắp cháy khét.

      Chu Nhan và Bích Vân đều nóng nảy —— câu châm ngôn kêu "Xinh đẹp cũng chịu nổi bệnh tật triền miên", ngày thường thân thể cường tráng sinh bệnh nhưng khi bị bệnh lại rất đáng sợ !

      Các nàng vội báo cho Phó Dương vào thành Lạc Dương mời danh y đến đây, lại lúc nào cũng canh giữ trước giường, cẩn thận chăm sóc Từ Xán Xán.

      Tề phủ nhận được tin tức, Tề lão phu nhân vội vàng dẫn theo Nhan thị và Ôn thị ngồi xe đến biệt trang thăm bệnh.

      Trong phòng ngủ Từ Xán Xán long cháy sạch lửa nóng, mấy người Tề lão phu nhân bên trong mặc áo tơ tằm, vào nóng ra thân mồ hôi, nhưng Từ Xán Xán vẫn thấy lạnh.

      Ý thức nàng hỗn loạn, co người lại lạnh run.

      Tề lão phu nhân bước lên sờ trán nàng, cảm thấy nóng dọa người, lại lau mũi Từ Xán Xán, phát nàng thở ra khí nóng, vội hỏi Chu Nhan: "Đại phu đến bắt mạch chưa?"

      Chu Nhan ngày đêm ngủ, ánh mắt đều hồng:" xem qua , đại phu bốc thuốc uống, nhưng vẫn chưa thuyên giảm!"

      Tề lão phu nhân nhân tiện : " tại trước bưng hai bồn nước đặt trong phòng ngủ, sau đó chuẩn bị cho ta ba thứ —— ngọc cạo gió, rượu mạnh và nước sôi để nguội, ta đến thử lần!"

      Thấy bà lão đạo, Chu Nhan và Bích Vân nhất thời cảm thấy ngưỡng mộ, vội tìm mảnh ngọc, lại bảo Phó Dương đem vò rượu mạnh vương gia cất giữ lại đây, thấy nước sôi để nguội cũng chuẩn bị tốt, thế này mới đến bẩm báo Tề lão phu nhân.

      Tề lão phu nhân bảo Chu Nhan và Bích Vân cởi hết y phục người Từ Xán Xán, sau đó Chu Nhan dùng khăn lụa chấm rượu mạnh chà lau toàn thân cho Từ Xán Xán, kêu Bích Vân dùng thìa đút nước cho Từ Xán Xán.

      Sau khi mọi thứ thỏa đáng, bà bắt đầu cạo gió cho Từ Xán Xán.

      Đến ngày hôm sau, Từ Xán Xán vẫn tỉnh táo lại, môi nàng trắng bệch, da mặt cũng nứt ra , ngày xưa trắng noãn mặt cũng biến thành tái nhợt —— nàng hoàn toàn biến thành bộ dáng của người bệnh!

      Sáng sớm hôm nay, công chúa Viên Nguyệt dẫn theo người Tháp Khắc Khắc đến đây đàm phán, Phó Dư Sâm bị nàng thỉnh thoảng phóng tới tầm mắt sáng quắc kích thích, rất muốn làm thịt nàng, cho nên chịu đến, đem chuyện đàm phán giao lại toàn bộ cho Lương Khánh Hạ, bản thân đứng ở trong đại trướng nghiên cứu bản đồ.

      Nhiều ngày ngực có chút khó chịu, còn có chút tim đập nhanh, giống như thở nổi, cho nên vừa nhìn bản đồ vách đá trong đại trướng, vừa dùng sức xoa ngực mình.

      Thính Vũ bưng chén thuốc vào đại trướng: "Vương gia, có thể thuốc rồi!"

      Phó Dư Sâm tiếp chén thuốc, vừa đưa đến bên miệng ho kịch liệt. đưa chén thuốc cho Thính Vũ, cúi thắt lưng dùng khăn lụa che miệng lại kịch liệt ho khan.

      Thính Vũ vội lấy tay vỗ lên lưng .

      Ánh mắt ươn ướt, thấp giọng : "Đến tình trạng này, vì sao vương gia cho Phó Hòe đón vương phi đến đây..."

      Phó Dư Sâm đứng thẳng, ném khăn dính máu vào trong chậu, giọng khàn khàn: " Nay trong quân doanh xuất vài binh lính bệnh giống ta, ta sao có thể cho nàng đến đây chịu tội?" vẫn ôm hi vọng cuối cùng, hy vọng mình hết bệnh, khải hoàn hồi triều, mỗi ngày bảo vệ Từ Xán Xán, mà phải cho Từ Xán Xán đến đây cùng chịu bệnh với .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :